Tumgik
#ai đi làm một số năm rồi đặc biệt là người làm văn phòng sẽ hiểu cái cảm giác mà
nghenhactructuyen · 2 years
Text
Lý Hải bật mí 'Lật mặt 6'; Đoàn Hồng Trang vào top 2 bình chọn trực tuyến tại Miss Global 2022
Tumblr media
Từ trái qua: Lý Hải, Tiểu Vy, Đoàn Hồng Trang – Ảnh: Facebook nghệ sĩ
* Lý Hải mất một năm, thay đổi kịch bản 12 lần cho Lật mặt 6
Lý Hải vừa “bật mí” về kịch bản Lật mặt 6 khiến khán giả tò mò. Anh viết: “Chào cả nhà, trên tay Lý Hải đang là kịch bản Lật mặt 6 đây và nếu không có gì thay đổi hẹn gặp các bạn vào cuối tháng 4 năm sau nhé”.
Đồng thời, đạo diễn Lý Hải cũng dành tặng 10 phần quà cho khán giả nào đoán đúng thể loại phim mà anh đang ấp ủ thực hiện.
Tumblr media
Lý Hải gây chú ý khi “bật mí” dự án phim mới – Ảnh: ĐPCC
Trải qua 5 phần, bộ phim Lật mặt của Lý Hải đã chứng minh được sức hút qua doanh thu phòng vé và sự yêu mến của khán giả. Ở phần 6, Lý Hải dồn hết tâm sức cho ra một hướng đi mới vừa thu hút vừa giữ được độ hot của phim.
“Có nhiều khi tôi bí vì các ý tưởng khởi lên rất nhiều lại lo sợ không có gì mới. Rồi khi có ý tưởng phù hợp lại loay hoay “chế biến” sao cho phù hợp gu thưởng thức của khán giả. Cứ thế, tôi sửa tới sửa lui, đến hiện tại kịch bản phim đã qua chỉnh sửa ít nhất 12 lần” – Lý Hải chia sẻ.
Số tiền Lý Hải dự kiến đầu tư cho dự án này là một kỷ lục mới trong tất cả các phần phim Lật mặt trước đó. Tuy nhiên, con số cụ thể bao nhiêu vẫn chưa được tiết lộ.
* Đoàn Hồng Trang vào top 10 bình chọn trực tuyến của Miss Global 2022
Đoàn Hồng Trang – đại diện Việt Nam tham gia cuộc thi Hoa hậu Toàn cầu 2022 (Miss Global) – được khán giả bình chọn trực tuyến, lọt vào top 10 của cuộc thi. Cụ thể, cô đứng vị trí thứ 2, chỉ sau đại diện của nước chủ nhà Indonesia.
Tumblr media
Đoàn Hồng Trang được kỳ vọng làm nên chuyện tại Miss Global 2022 – Ảnh: Facebook Đoàn Hồng Trang
Hồng Trang đến Bali, Indonesia từ ngày 31-5. Cô đã tham gia những hoạt động đầu tiên tại cuộc thi Hoa hậu Toàn cầu 2022. Cô cũng đã gặp gỡ thí sinh các nước khác, luyện tập catwalk sẵn sàng cho các phần thi chính thức.
Với thành tích khởi đầu thuận lợi, Hồng Trang cảm thấy vui, phấn chấn và gửi lời cảm ơn khán giả đã ủng hộ. Cô cho biết đây sẽ là động lực giúp cô tiếp tục chinh phục cuộc thi và kỳ vọng mang về giải thưởng cao.
Dự kiến, vòng chung kết diễn ra vào 11-6 tới.
* Tiểu Vy thực hiện bộ ảnh ủng hộ cộng đồng LGBTQ+
Hoa hậu Tiểu Vy vừa tung ra bộ ảnh mới nhất ủng hộ cộng đồng LGBTQ+. Cô chia sẻ dòng trạng thái “Say it out loud who the real you are and proud of it. So be brave, be confident. Every month of the year is of you” (tạm dịch: Hãy dũng cảm, tự tin cất cao tiếng nói đầy tự hào về con người thật của mình. Vì mỗi khoảnh khắc trôi qua của chính bạn đều vô cùng quý báu).
Điểm đặc biệt của bộ ảnh là các ảnh được chỉnh với tông màu trắng đen. Trên nền ảnh đơn sắc, biểu tượng của cộng đồng LGBTQ+ được lồng ghép tinh tế với lá cờ lục sắc và đôi mắt được trang điểm nhiều màu sắc cá tính.
Tumblr media
Hình ảnh Tiểu Vy trong bộ ảnh mới – Ảnh: BTC
Tiểu Vy chia sẻ: “Nhiều anh, chị, bạn bè thuộc cộng đồng LGBTQ+ là những người tử tế, tình cảm và tài giỏi. Mọi giới tính đều đáng được trân trọng và họ có quyền yêu và được yêu”.
* Victor Vũ làm phim trinh thám pha kinh dị Trại hoa đỏ
Bộ phim Trại hoa đỏ do Victor Vũ làm đạo diễn vừa hé lộ những hình ảnh đầu tiên, được quay ở nhiều địa điểm hoang sơ ít ai biết tại Lâm Đồng.
Phim thuộc thể loại trinh thám pha kinh dị dài 8 tập, mỗi tập 60 phút. Đây là bộ phim dài tập đầu tay Victor Vũ thử sức.
Trại hoa đỏ lấy cảm hứng t�� tiểu thuyết cùng tên của nhà văn Di Li. Chuyện phim bắt đầu với một gia đình doanh nhân đưa vợ chưa cưới và con trai riêng của cô ấy đến một khu nghỉ dưỡng đang xây dựng để giám sát công trình này. Cô vợ chưa cưới liên tục bị quấy phá bởi nhiều hiện tượng kỳ lạ.
Tumblr media
Một cảnh trong phim “Trại hoa đỏ” – Ảnh: ĐPCC
Đoàn phim mất 65 ngày quay, tại khoảng 20 địa điểm hoang sơ ở các huyện Bảo Lâm, Lạc Dương, Đức Trọng, Lâm Hà và thành phố Bảo Lộc, thành phố Đà Lạt của tỉnh Lâm Đồng.
Phim có sự tham gia của Công Ninh, Hạnh Thúy, Lê Quốc Nam, Trâm Anh, Quốc Huy, Cao Thái Hà, Lê Xuân Tiền, Tùng Min, Ngân Hòa… Dự kiến, phim phát sóng thứ hai hằng tuần trên K+, từ ngày 4-7.
Tuổi Trẻ Online – Giải trí – RSS Feed
https://ift.tt/zXD9iYH
3 notes · View notes
timnhanh · 8 months
Text
Menu nhà hàng Pao Quán có gì và review thực tế
Tumblr media
Bạn đang muốn tìm một nhà hàng để gặp mặt bạn bè cũ? Sếp bạn muốn tổ chức tiệc cho công ty với hương vị thuần Việt? Chẳng có gì khó khăn, hãy đến với hệ thống nhà hàng Pao Quán để thưởng thức thế giới ẩm thực đậm chất Tây Bắc. Cùng Timnhanh.com.vn review chi tiết để xem vì sao nhà hàng này lại được yêu thích đến vậy nhé! 1. Giới thiệu về nhà hàng Pao Quán Nhà hàng được xây dựng xuất phát từ tình yêu thương với mảnh đất Tây Bắc đại ngàn của chủ quán. Trong nhiều lần du lịch nơi đây, ông vẫn không khỏi ngẩn ngơ trước vẻ đẹp hùng vĩ cùng sự hiếu khách của con người nơi đây. Trở về nhà với nỗi trăn trở làm thế nào để mang cả Tây Bắc đến trong lòng Hà Nội, ông thành lập Rum Quán, chính là tiền thân của Pao Quán ngày nay.  Ảnh: sưu tầm Pao Quán lấy cảm hứng từ bộ phim đã đoạt giải Cánh diều vàng – “Chuyện của Pao” của đạo diễn Ngô Quang Hải. Cái tên chỉ cần nhắc đến này làm người ta nhớ ngay tới mảnh đất Tây Bắc huyền thoại. Phố xá ngoài kia mọc lên bao nhà hàng Âu, Hàn, Nhật, Trung thì tại Pao Quán vẫn giữ được nét mộc mạc, chân phương và dung dị của con người Tây Bắc nói riêng và người Việt nói chung. 2. Địa chỉ nhà hàng Pao Quán ở đâu? Được thành lập từ năm 2017, trong suốt 4 năm hoạt động, Pao Quán đã đốn tim không biết bao nhiêu thực khách. Vậy nên nhà hàng gặt hái được những thành công nhất định. Kể từ nhà hàng đầu tiên tại ngõ 62 phố Trần Nhân Tông, tới nay đã xuất hiện thêm 2 nhà hàng nữa tại Hà Trì và Giảng Võ Hà Nội, dần dần trở thành chuỗi nhà hàng có tiếng. Địa chỉ liên hệ cụ thể của hệ thống 3 nhà hàng Pao Quán như sau: Tên nhà hàng Địa chỉ Điện thoại Pao Quán Trần Thái Tông Số 1, ngõ 62 Trần Thái Tông, Cầu Giấy 0912 539 339 – 0243 795 7298 Pao Quán Hà Trì Số 1, ngã 5, Hà Trì, Hà Đông 098 151 2838 – 0243 201 2397 Pao Quán Giảng Võ 78 Giảng Võ, Cát Linh, Đống Đa 096 393 2636 – 0982 558 946 Cả 3 nhà hàng đều nằm ở những vị trí đắc địa, xung quanh có nhiều công sở, văn phòng, chung cư, trường đại học… Vì vậy lượng khách của Pao Quán luôn rất ổn định và được nhiều người biết tới. Đặc biệt cơ sở Pao Quán Giảng Võ mới khai trương này ngay trên con phố ẩm thực của quận Đống Đa. Xung quanh có rất nhiều nhà hàng khác. Vậy nên, “cậu em út” này được cho là rất có tiềm năng hút khách. 3. Menu Pao Quán có gì hấp dẫn? Mức giá tham khảo: 50.000đ – 955.000đ/món Ảnh: sưu tầm Đồ ăn chính là yếu tố quyết định tạo nên sự thành công của một nhà hàng. Nhà hàng Pao Quán rất đặc biệt, đồ ăn ở đây không chỉ được nhận xét rất ngon mà còn bổ và rẻ. Hơn nữa, nhà hàng được đánh giá cao với hơn 100 món ăn đa dạng và hấp dẫn Ảnh: sưu tầm Thực đơn Pao Quán mang đậm hương vị Tây Bắc Hương vị đậm đà gây thương nhớ của Tây Bắc được tái hiện qua nhiều món ăn như lợn mán Bắc Hà 7 món, Pa Pỉnh Tộp, chả ốc Pao, bê sữa Mộc Châu chao, mẹt gà hấp hương sen, thắng cố, set cá Lăng sông Đà, gỏi cá sông Gâm, ếch đồng nướng riềng mẻ…. Đặc biệt, đỉnh cao của ẩm thực phải kể đến cá hồi Sa Pa. Cá hồi ở đây được nuôi tại vùng khí hậu mát mẻ nên thịt thơm ngon, dày và chắc chắn. Chúng chẳng kém cạnh gì những con cá hồi được nhập khẩu từ Na Uy. Thậm chí có phần tươi hơn vì được vận chuyển trong ngày về Hà Nội. Ảnh: sưu tầm Ai đã từng đi du lịch Tây Bắc rồi, chắc chắn sẽ thấy mấy một trong những yếu tố tạo nên đặc sắc của ẩm thực Tây Bắc chính là gia vị. Cách nêm nếm các loại gia vị như mắc khén, hạt dổi, chẳm chéo với nguyên liệu đồ ăn chắc hẳn sẽ làm nức lòng thực khách. Hơn nữa, để đảm bảo vệ sinh cũng như độ tươi ngon nhà hàng cam kết khi khách gọi đồ thì đầu bếp mới bắt đầu chế biến món. Không đồ đông lạnh, chỉ có thể là những món ăn nóng hổi “vừa thổi vừa ăn” tại hệ thống Pao Quán. Ảnh: sưu tầm Rau và nguyên liệu tại nhà hàng Pao Quán sạch và tươi Rau vốn là một món ăn không thể thiếu trong các mâm cơm của người Việt. Tại vùng Tây Bắc cũng vậy. Với khí hậu mát mẻ nên rau tại đây có phần ngọt và thơm hơn ở dưới xuôi. Chúng ta không thể quên vị ngọt của ngọn su su xào, vị thơm của rau tầm bóp Bắc Hà xào tỏi, vị ngậy của rau bò khai Cao Bằng… Tại Pao Quán, thực khách còn được phục vụ rất nhiều món rau khác như củ quả kho quẹt, măng trúc xào nấm, bò xào măng trúc, cải mèo Mộc Châu… Khi đã ăn quá nhiều đồ chiên rán bên trên, một đĩa rau không chỉ khiến bữa ăn thêm tròn vị mà còn thanh lọc cơ thể, bổ sung các chất xơ cần thiết. Ảnh: sưu tầm Lẩu nhà hàng Pao Quán hấp dẫn Có chứ! Sẽ thật hụt hẫng nếu bữa tiệc không kết thúc bằng một nồi lẩu hoành tráng. Đặc biệt trong những ngày gió về, một nồi lẩu như kéo chúng ta thêm gần nhau hơn. Hiểu được sở thích này của người Hà Nội, những set lẩu cá hồi, lẩu cá chép om dưa, lẩu gà nấm thiên nhiên, lẩu cua đồng Pao, lẩu ếch đồng măng cay được các đầu bếp của Pao Quán chế biến cực kỳ thơm ngon và hấp dẫn. Ảnh: sưu tầm Đồ uống tại Pao Quán đa dạng Trong một chuyến đi tới Mù Cang Chải, chủ quán Pao đã phải rong ruổi khắp các bản làng, thung lũng để học cách ủ rượu sao cho chuẩn vị. Vậy nên khi tới Pao Quán, đừng quên gọi một hũ rượu nhỏ xinh để bữa ăn Tây Bắc của bạn thêm tròn vị nhé. Đối với những thực khách không uống được rượu, nhà hàng cũng phục vụ nước suối, bia, nước ngọt và các đồ uống nhẹ khác. 4. Không gian nhà hàng Pao Quán có gì đặc biệt? Điều đầu tiên khách hàng cảm nhận được khi đặt chân đến nhà hàng, đó là “wow, đây chính là một Tây Bắc thu nhỏ giữa lòng Hà Nội”. Ngay từ đại sảnh, thực khách sẽ rất thích mắt với những cột, kèo bằng gỗ được treo đầy tỏi khô, ớt khô theo đúng phong tục tập quán của người Tây Bắc. Từ tầng 3 nhìn xuống, bạn sẽ bắt gặp hình ảnh khu giếng trời. Đặc biệt các bạn nhỏ rất thích khu vực này, thường nô đùa với làn nước và những chú cá nhỏ. Ảnh: sưu tầm Ngoài ra, ở mỗi nhà hàng Pao Quán đều có một góc trang trí lấy cảm hứng từ dân tộc. Thậm chí, đồng phục của các bạn nhân viên cũng là những chiếc áo thổ cẩm. Tất cả những hình ảnh này, sẽ làm thực khách cảm thấy mình đang trải nghiệm một “bảo tàng” Tây Bắc vậy. Ảnh: sưu tầm Cả 3 cơ sở đều tọa lạc trên những mảnh đất rộng hơn 1000m2, mỗi cơ sở có khoảng 4 – 5 tầng với sức chứa lên tới 400 – 500 khách. Vậy nên dù công ty lớn hay nhỏ, bạn đều có thể yên tâm đặt tiệc cuối năm tại đây. Hoặc đơn giản là những buổi họp lớp, gặp mặt bạn bè, họp gia đình người thân hay bạn chỉ muốn dẫn người mình thương tới thưởng thức ẩm thực Tây Bắc, Pao Quán luôn sẵn sàng phục vụ. Ngoài ra, hệ thống Pao Quán cũng có 2 -3 phòng riêng tùy từng nhà hàng với sức chứa từ 12 – 25 khách/phòng, tạo độ riêng tư tuyệt đối cho thực khách. Ảnh: sưu tầm 5. Những tiện ích tại nhà hàng Pao Quán Nhà hàng Pao Quán có cả khu ngoài trời cho khách nào thích sự thoải mái và khu trong nhà cho những khách ưa sự ấm cúng. Vào mùa hè, khu ngoài trời sẽ có hệ thống phun sương. Cùng với hướng nhà Đông Nam đón gió nên khách hàng không lo bị nóng. Bên cạnh đó quán có những tiện ích khác đi kèm như: khu vực hút thuốc, wifi miễn phí, điều hòa. Chấp nhận thanh toán thẻ Visa và Master, nhận trang trí sự kiện, hóa đơn VAT, chỗ để ô tô. Đặc biệt trong mùa dịch quán có dịch vụ ship đồ ăn tận nơi và quý khách đặt ship sẽ được giảm 10% tổng đồ ăn! 6. Khách hàng review nhà hàng Pao Quán thế nào? Pao Quán là một trong những nhà hàng Hà Nội thu hút đông đảo thực khách. Các nhà hàng Pao Quán đều được nhận được nhiều đánh giá tích cực của các thực khách. Không chỉ về chất lượng của món ăn mà còn về thái độ phục vụ nhiệt tình của các bạn nhân viên tại quán. Cũng dễ hiểu thôi, vì nhà hàng đi theo đúng phương châm “vui lòng khách đến, vừa lòng khách đi”. Cùng Timnhanh.com.vn điểm qua 1 số đánh giá của các vị Thượng Đế trên các diễn đàn nhé. Trên đây, Timnhanh.com.vn đã review tất tần tật về hệ thống nhà hàng Pao Quán Hà Nội. Các bạn cảm thấy thú vị không? Hãy để lại cho chúng tớ ý kiến của các bạn ở phần “comment” bên dưới nha! Tổng hợp từ: https://halotravel.vn/nha-hang-pao-quan/ Read the full article
0 notes
diracsea · 9 months
Text
Viết linh tinh - Rating my own opening sentences.
1. “Ngay từ dạo còn thi đấu ở giải Hạng Nhất, Việt Anh đã không ưa gì sân Quy Nhơn.” (Một nghìn cây số): 3/10. Từ ngữ không có gì đặc biệt, nội dung cũng chẳng khơi gợi tò mò hay sự sâu sắc. Đọc lên lại còn vô cùng cụt lủn vì thiếu ngữ cảnh nữa.
2. “Năm lên bảy, tôi hay rủ thằng Bình, con bác hàng xóm nhà tôi, trốn ngủ trưa ra ngoài đường đồng chơi tha thẩn cùng đám bạn.” (Rồi tháng rồi ngày): 5/10. Mắc lỗi cụt lủn như câu trên, nhưng cách dùng từ khá hơn. Dù sao thì vẫn không hay.
3. “Nhân lúc đám Vạn Sự, Hải Linh còn đang mải chúi đầu vào điện thoại vừa chọn nhạc quẩy qua đêm vừa cãi nhau chí chóe, Thanh Nhã nhẹ nhàng mở cửa rời khỏi phòng, không muốn tâm trạng của mình ảnh hưởng đến các bạn.” (Sau trận chung kết): 5/10. Lẽ ra ngay từ câu này nên nêu cụ thể ngữ cảnh là sau chung kết SEA Games.
4. “Tuấn Tài ơi?” (Mượn bàn tay em): 6/10. Hơi ngắn, nhưng ít nhất gợi được mối quan hệ giữa hai nhân vật.
5. “Phan Tuấn Tài năm mười ba tuổi từng muốn làm thơ.” (Vàng nào ở lại): 9/10. Nếu mình là người đọc và bắt gặp câu này, mình sẽ tiếp tục đọc fic. Đủ ngắn, nhưng cũng đủ gây sự tò mò, cầu thủ vì sao lại muốn làm thơ? Và vì sao anh ta lại không làm thơ nữa?
6. “Khi Danh Trung tỉnh giấc, nền trời chỉ mới ửng hồng và ở phía đông, mặt trời còn chưa ló rạng.” (Ngày ta bên nhau): 6/10. Truyện kể về một ngày bên nhau bình thường của hai nhân vật, nên thật lòng tôi cũng không biết phải mở đầu theo cách nào khác. Nhưng trên đời đã có quá nhiều câu chuyện bắt đầu bằng nhân vật tỉnh dậy rồi, và cách mở này đã quá cliche rồi.
7. "Hà Nội quãng đầu hè, trời vẫn thường chuyển mưa bất chợt." (Trên cầu mưa rơi): 4/10. Khá hơn opening sentence của Một nghìn cây số xíu xíu, nhưng vẫn cụt lủn, mập mờ và không cuốn hút chút nào. Lẽ ra nên giới thiệu nhân vật ngay trong câu này. 
8. "Sao anh không kéo rèm ra?" (Dưới ánh ban mai): 7/10. Câu này được echo ở gần kết truyện nên mình nghĩ dùng nó làm mở đầu cũng được. Sự mundane của nó là tiền đề cho cú twist đằng sau.
9. “Bốn giờ chiều, thời tiết Hà Nội vẫn chưa có dấu hiệu gì cho thấy cơn mưa dông sẽ bớt dữ dội.” (Ngồi nhà nghe mưa): 3/10. Y sì đúc câu mở bài của Trên cầu mưa rơi, không khác gì. Trừ thêm điểm nữa vì bê nguyên một câu rất nhàm từ fic này qua fic khác.
10. “Tôi gặp thằng bé vào một trưa mùa hè năm tôi lên chín.” (Một ngày mùa hạ): 5/10. Để mở đầu cho fic này thì không có vấn đề gì, nhưng cũng không hề đặc sắc.
11. “Văn Xuân bước chầm chậm từng bước giữa cánh đồng bông lau bên triền sông, đưa mắt dõi theo vầng dương muôn thuở đang từ từ lặn xuống nơi chân trời.” (Bến bờ thời gian): 7/10. Keyword là vầng dương muôn thuở, và nếu tác giả may mắn thì người đọc sẽ để ý đến câu này và thắc mắc. Lỗi của người viết là giấu cụm keyword này ở giữa câu, ai đọc lướt chắc bỏ qua luôn.
12. “Khi Việt Anh tỉnh dậy giữa đêm hôm ấy, anh tưởng rằng Thanh Bình đang sốt.” (Dù sao đi nữa): 8/10. Tôi sẽ lao ngay vào đọc một con fic có mở bài như thế này, nếu tôi là fan VATB. Và fic này viết cho fan VATB nên tôi nghĩ câu này khá ổn. Gợi được một khung cảnh khá domestic, gợi được cả sự dịu dàng mà nhân vật dành cho nhau.
13. “Trọng tài vừa thổi còi kết thúc trận đấu, Việt Anh đã chạy ngay ra đường piste, nôn nóng muốn được vào sân.” (VÌ ta còn nhau): 7/10. Ổn, đối với người đọc hiểu context của truyện. Mà context này đã được giới thiệu ở tiêu đề mỗi phần rồi nên có lẽ người đọc sẽ theo được nội dung truyện khá dễ dàng.
14. “Tiếng trống hội vẫn xập xình vọng vào từ ngoài đường cái.” (Dưới trăng trung thu): 6/10. Gợi được không khí trung thu, gợi được cả không gian xa (xa vắng? xa xăm? xa xôi?) của lễ hội đối với hai nhân vật.
15. “Học viện Bóng đá Hoàng Anh Gia Lai, một buổi sáng tháng ba.” (Khung trời bỏ ngỏ): 6/10. Thật ra câu này được mình viết bắt chước cái vibe hề hước của fic về Hoàng Anh Gia Lai vào khoảng năm 2018 - 2019. Ngày đấy đọc câu này thì đảm bảo sẽ bật cười, nhưng bây giờ thì nghe nó chỉ vu vơ thôi.
16. “Khi tôi mở cửa và nhón chân bước vào, căn phòng khách sạn đã tối thui.” (Chỉ ôm anh thôi): 3/10. Sao mình hay có kiểu mở đầu như này thế nhỉ?
17. “Chiếc đồng hồ quả lắc trong nhà điểm mười ba tiếng chuông.” (Bóng hình thời gian): 8/10. Đủ dị để cuốn hút. Mình đoán vậy. Nhưng hơi cụt lủn quá.
18. "Lại thua!" (Oan gia ngõ hẹp): 6/10. Kết hợp với tiêu đề thì có lẽ câu này sẽ ổn. Chỉ là nó không quá đặc sắc.
19. “Mười giờ rưỡi tối ngày mười sáu tháng một, có một bóng người đứng chờ bên ngoài sảnh chính của khách sạn Novotel Bangkok Impact.” (To get it right): 5/10. Giống như câu mở của Sau trận chung kết, cần thêm context.
20. “Duy Cương sốt ruột nhìn vào chiếc đồng hồ đeo tay đến dăm bảy lượt, rồi lại nghển cổ ngó nghiêng vào bên trong con hẻm vắng.” (Su kem vỏ giòn): 2/10. No.
21. “Giai điệu ấy lọt vào tai Tuấn Tài khi thằng bé đang ngồi một mình trên băng ghế của nó, và trong thoáng chốc hơi thở trong lồng ngực nó như nghẹn lại.” (À ơi hoa cải): 7/10. Như câu mở của Dưới ánh ban mai.
22. “Tôi vẫn thường để ý, rằng đôi bàn tay của Thanh Bình sẽ run run không ngừng được mỗi khi em lo l��ng điều gì đó.” (Tay em tay anh): 7/10. Nhận định giống như câu mở đầu của Dù sao đi nữa, fan VATB sẽ nhảy vào đọc.
23. “Lương Duy Cương nhận được tin nhắn của Phan Tuấn Tài vào lúc mười giờ không bốn phút của đêm giao thừa, khi đang ngồi bắn điện tử một mình trong căn hộ thuê ở thành phố, rượu Champagne và pháo giấy để sẵn trên bàn.” (Mùa xuân đầu tiên): 8/10. Mình thấy cảnh này hề nên mình cho điểm cao.
24. “Việt Anh có thói quen sử dụng máy pha cà phê vào đầu buổi sáng, trước khi bắt tay vào làm việc.” (Một nghìn thói quen): 5/10. Bình thường. Không có điều gì quá khơi gợi trí tò mò.
1 note · View note
khmerkromfreedom · 1 year
Photo
Tumblr media
Chém Gió Đầu Năm ------------------------- Trong những ngày cuối năm 2022, cộng đồng mạng lại xôn xao với những “hot news” nhạy cảm từ chính quyền Việt Nam và Liên Hiệp Quốc. Cùng với không khí bước sang năm 2023, với những thấp thoảng âu lo vì ảnh hưởng của chiến tranh tại Ukraine, Covid đang gia tăng tại Trung Quốc, lạm phát đang kéo kinh tế thế giới đến bờ khủng hoảng… thôi thì bỏ chút thời gian nhìn lại những gì đáng chú ý trong ngày đầu năm 2023.
Hầu như tất cả các nước trên thế giới đả từng theo chế độ cộng sản đả đem chủ thuyết không tưởng đó bỏ vào sọt rác, vậy mà tại Việt Nam, con cháu của “Bác Hồ” ngày nay, sống trong lâu đài bạc tỷ đồng, đi toàn xe “cao cấp” của bọn tư bản (không phải xe của VinFast), nhưng vẩn dùng luận điệu phi nhân, đạp lên những người dân không có lý lịch đảng, để đưa đất nước lên chủ nghĩa xã hội theo “tư tưởng của Hồ Chí Minh”. Chủ thuyết cộng sản đả là không tưởng, cộng thêm tư tưởng phi nhân của Hồ Chí Minh, đả đẻ ra những tầng lớp lảnh đạo dối trá, tham nhũng đầy xã hội như ngày nay.
Khi ông tổng Trọng hạ bệ Nguyễn Tấn Dũng, để chứng minh cho mình là một người thanh liêm, ông Trọng phát động chiến dịch chống tham nhũng để thanh trừng những kẽ có tư tưởng xét lại. Lảnh đạo một xã hội theo chủ thuyết không tưởng, cho dù ông Trọng cố gắng kêu gọi các đồng chí đảng viên của mình “sống và làm việc theo gương Bác Hồ vĩ đại”. Mỉa mai thay, các đồng chí đảng viên của tổng Trọng bây giờ đả hiểu rỏ, Bác Hồ không có vĩ đại, mà người ta lầm tưởng như tuyên truyền trong thời kỳ “chống mỹ cướu nước”. Cho nên, các đồng chí đảng viên thi nhau ăn gì được thì ăn, vì ông cha của họ đổ máu để cho họ có chức quyền ngày nay. Chính vì thế, lò chống tham nhủng của ông Trọng ngày càng cháy lớn. Lớn đến nỗi đêm cả nhưng người trong bộ chính trị, từng là những hạt giống đỏ ưu tú, đi thiêu sống trong cái lò không công lý ấy.
Hai ông phó thủ tướng, Phạm Bình Minh và Vũ Đức Dam đả bị “kỷ luật”, bị  tước mất chức vị phó thủ tướng bởi một cuộc họp “bất thường” của bộ chính trị trong những ngày cuối năm 2022. Không biết bao nhiêu bài báo, ngay cả báo tây phương, đều phải bỏ công viết về sự kiện lịch sử chống tham nhủng của ông Trọng. Đây có phải là cuộc chống tham nhũng hay chỉ là những chiêu bài thanh trừng của những lảnh đạo có xu hướng theo Tây Phương và mang tư tưởng xét lại, vì họ được học và làm việc quá lâu tại các nước tư bản?
Sống trong chế độ độc đảng của ông Trọng, nếu không hối lộ thì làm sao có chức vị cao. Nếu không hối lộ, thì làm sao có được những hợp đồng béo bở đễ thành đại gia. Nếu muốn bắt những người ăn hối lộ, thì có lẻ đa số các vị lảnh đạo bây giờ phải vô lò của ông Trọng. Cho nên, nếu phe cánh của ông Trọng muốt triệt hạ ai, chỉ cần chụp cho cái mủ tham nhũng, là bị biến ngay thành cây củi khô để đem đi đốt trong cái lò của ông Trọng. Những người bất đồng chính kiến, can đảm nói lên tiếng nói bất công thì bị chụp cho cái mủ phản động, lợi dụng tự do ngôn luận để chống phá nhà nước, chia rẻ đoàn kết dân tộc…
Theo luật nhân quả, có lẽ vận may của chính quyền cộng sản Việt Nam sẽ không sáng sủa cho năm 2023, bộ chính trị phải họp khẩn cấp để thanh trừng những kẻ không cùng dây cánh cho rồi vào cuối năm 2022, để tránh “diễn biến hoà bình”. Để trấn an dân chúng, bộ máy tuyên truyền rêu rao là kinh tế đạt được khả quan trong năm 2022. Nhưng người dân thì không có việc làm. Công nhân thì đang thất nghiệp, một số lớn công nhân phải bỏ về quê vì không có tiền trả tiền phòng. Để đánh bóng hình ảnh cho chế độ, chính quyền Việt Nam giúp quảng bá cho công ty xe VinFast đem xe đi bán ở Mỹ. Xe chưa bán được thì bị truyền thông tại Mỹ chê xe kém chất lượng, bán giá cao. Xe đến Mỹ chưa được một tháng, thấy khó cạnh tranh, đành đổi kế hoạch bán xe thành thuê xe với giá cao không ai muốn thuê.
Chỉ chưa đầy một tháng được bầu vào chiếc ghế tại Hội Đồng Nhân quyền của Liên Hiệp Quốc, Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ đưa Việt Nam vào danh sách “theo dõi đặc biệt” về tự do tôn giáo. Hơn Thế nửa, ngày 19 tháng 12, 2022, văn phòng cao ủy nhân quyền Liên Hiệp Quốc (LHQ) khu vực Đông Nam Á đã công bố cáo giác thư của các báo cáo viên LHQ gởi cho chính quyền Việt Nam vào ngày 18 tháng 10, 2022, yêu cầu giải trình những cáo buộc vi phạm nhân quyền đối với người bản địa Khmer Krom tại đồng bằng sông Cửu Long. Đây là lần đầu tiên mà chính phủ Việt Nam bị chất vấn với bằng chứng khó chối cải. Cho nên đành phải ngậm bồ hòn làm ngơ cho qua thời hạn 60 ngày, để cho bức giác thư bị công bố trên trang mạng của văn phòng cao ủy nhân quyền LHQ.  Bức giác thư này là gáo nước lạnh tạt vào bộ mặt dã nhân của chính quyền cộng sản Viêt Nam. Chính ông Phạm Bình Minh là người công bố tại Geneva với mong muốn Việt Nam trở nên thành viên của Hội Đồng Nhân Quyền của LHQ cho nhiệm kỳ 2023-2025. Là một quốc gia đại diện cho các nước Đông Nam Á trong Hội Đồng Nhân Quyền của LHQ, vậy mà Việt Nam đang thực thi những chính sách đàn áp nhân quyền và âm thầm đồng hoá các dân tộc bản địa tại Việt Nam, trong đó có người Khmer Krom.
Là một thành viên của Hội Đồng Nhân Quyền của LHQ, đã đến lúc chính quyền Việt Nam phải tuân thủ thi hành một cách trung thực những hiệp ước mà Việt Nam ký với LHQ. Việt Nam nên công nhận người bản địa thay vì cố gắng biện luận vô căn cứ là không có người bản địa tại Việt Nam, mà chỉ có người thiểu số. Càng biện luận thì càng cho thế giới thấy sự ấu trĩ của chế độ, đi sợ sự thật của lịch sử mà chụp cho người bản địa cái mủ đòi ly khai.
Người bản địa tại Việt Nam phải có quyền tự quyết vì đó là quyền căn bản của con người được LHQ công nhận. Việt Nam không cần thiết phải bỏ công tuyên truyền là quyền tự quyết chỉ dành cho các dân tộc bị đô hộ. Vậy người bản địa Khmer Krom bây giờ không phải sống dưới quyền đô hộ của nhà nước cộng sản Việt Nam sao? Người Khmer Krom bây giờ không có quyền căn bản như là họ từng sống dưới sự đô hộ của thực dân pháp, vì ít nhất thực dân pháp không dùng chính sách đồng hoá và cho người Khmer Krom quyền cơ bản làm người. Hy vọng rằng, Việt Nam sẽ có chính sách công bằng một cách trung thực đối với người bản địa Khmer Krom trong năm 2023. Người bản địa Khmer Krom chỉ muốn có cuộc sống công bằng trên quê hương mà ông cha họ để lại. Xin đừng ép người Khmer Krom đến chổ họ phải “tức nước vỡ bờ”. Nguồn: https://vn.vokk.net/chem-gio-dau-nam | Ảnh: dangcongsan.vn
0 notes
7/12/2022
Tumblr media
Trong chuyên mục thu âm với thằng đệ, hắn giới thiệu 미생 là drama kinh điển phải xem 1 lần. Thế là mình lướt qua tập 1, bỗng nhớ về bản thân hơn 8 năm trước, con bé sinh viên vừa tốt nghiệp, vẫn chưa nhận bằng đã được tuyển vào Quỹ Rock River Capital văn phòng ở hẳn cao ốc SaiGon Trade Center Quận 1 với lương khởi điểm 8 triệu đồng. Niềm vui chưa kịp tận hưởng, đã bắt đầu chuỗi ngày trầm cảm vì bị hắt hủi bởi đồng nghiệp :)) Một con bé tốt nghiệp đại học trường công lập, không có chứng chỉ tiếng Anh nào, làm trong phòng có 13 nhân viên khác, ai cũng tốt nghiệp trường quốc tế, đa phần là RMIT, hoặc đi du học về. Không một ai dẫn dắt, không lời chỉ bảo, chỉ có file dữ liệu các hợp đồng M&A, proposal,...mà trưởng phòng bảo đọc trong ngày đầu tiên đi làm. Giờ ăn trưa, mọi người gọi nhau đi ăn, không ai để ý đến con bé. Từ giờ vào làm đến giờ ra về, không ai nói một câu nào với con bé. Chẳng ai sai việc vặt gì, mỗi người làm công việc của họ. Có những phần không hiểu, con bé hỏi, người thì bận, người thì trả lời bâng quơ. Và con bé xin nghỉ việc sau 2 tháng, cú sốc văn hóa văn phòng đầu đời :))
Nghĩ lại thì không có đúng hay sai, chỉ là không phù hợp, có những người phù hợp với môi trường đấy, mình thì không. Sau này làm ở vài công ty khác đều vui vẻ oke la, đặc biệt là 3 năm 7 tháng ở Vin đã rèn giũa cho mình tinh thần thép, nâng cấp mình thành phiên bản hoàn thiện hơn con bé ngây ngô trước kia, với vô cùng nhiều trải nghiệm.
Sang Hàn, mới vào làm ở đài, lại thêm cú sốc văn hóa doanh nghiệp nhà nước Hàn, mặc dù chỉ bị "bạo hành tâm lý" bởi một người, nhưng sau khi cầm gương giáo chiến đấu thì người ta đã xin lỗi, cư xử đàng hoàng hơn, môi trường làm việc dễ thở hơn (mặc dù sau này người đó cũng láo lếu với 1 chị mới tuyển team mình nhưng cũng lại xin lỗi, nên... thôi kệ, tính ngta như vậy :)))
Sẽ có nhiều cú sốc mà mỗi người phải đối mặt trong cuộc đời, những lúc như thế, thay vì suy sụp, trầm cảm, than trách số phận, thì nên dành thời gian và năng lượng để tìm cho mình vị trí phù hợp, con đường khởi sắc hơn. Sẽ có một tập thể mà bạn thuộc về, trong giai đoạn nào đó của cuộc đời. Sẽ có nơi dành riêng cho bạn, để mỗi ngày mỉm cười nôn nao "lại sắp được đến văn phòng rồi" :))
Cuộc đời luôn tồn tại những điều như ý và bất như ý, kể cả trong hoàn cảnh bất như ý, bạn vẫn "được" nhiều thứ, như kinh nghiệm, bài học, sự rắn rỏi, khả năng chịu đựng, kỹ năng giải quyết vấn đề, những người đồng minh,...
Tập trung vào cái "được", bước qua cái "mất", tận hưởng đi, ai cũng sống đời này lần đầu mà.
0 notes
justintrinity · 2 years
Text
Top các nhà cái uy tín chơi mê say BET365, COMEBET, 978BET
Thời buổi công nghệ phát triển, cá cược trực tuyến đã có chỗ đứng nhất định trong làng giải trí. Việc đầu tiên người chơi cần phải làm trước khi tham gia cá cược là chọn lựa cho bản thân một nhà cái uy tín và chất lượng. Thấu hiểu nỗi lòng ấy, bài viết chia sẻ đến các bạn top sân chơi online siêu uy tín BET365, COMEBET và 978BET.
Giới thiệu sân chơi BET365 online cực vui
Đặc biệt trong khu vực Châu Âu và thị trường thế giới nói chung, nó đã trở thành một cái tên rất nổi tiếng  và nổi bật, được  nhiều người biết đến. Thương hiệu cá cược ra đời từ năm 1974 và lần đầu tiên tiếp cận người chơi. Được lãnh đạo và quản lý bởi  BET365 Group Limited. Sân chơi này đã có sự phát triển đáng kể trong hơn 42 năm phát  triển  và có văn phòng trên khắp thế giới. Có thể ước tính rằng hơn 2 triệu người chơi truy cập  trang website chính chủ mỗi ngày.
 Tuy không nổi tiếng tại Việt Nam như một số thương hiệu đã có từ lâu nhưng  sân chơi online này vẫn sở hữu một số lượng thành viên khá trung thành. Sân chơi online này hiện nay vẫn chưa hỗ trợ tiếng Việt nên cũng hơi khó khăn với một số bạn Việt Nam. Tuy nhiên, tin chắc rằng trong tương lai sân chơi sẽ hỗ trợ đa dạng ngôn ngữ.
Nơi đây mang đến cho khách hàng của mình vô số loại cược với nhiều tỷ lệ cược cạnh tranh và hấp dẫn. Hàng tuần, sân chơi nhận đặt cược nhiều giải đấu, trận đấu ở nhiều khu vực và nhiều môn thể thao như  bóng đá, bóng chuyền, bóng rổ, tennis, bi-a, khúc côn cầu,  đua ngựa, bóng chày, cầu lông và đua xe F1. Dù bạn đặt cược trước, trong hay sau trận đấu .... mỗi trận bóng hay trận đấu quần vợt trên sảnh đều có thể có hàng chục kèo hấp dẫn cho người chơi lựa chọn.
Tumblr media
Giới thiệu điểm chơi online COMEBET thú vị
Thứ nhất, trang website chính chủ hoạt động hoàn toàn hợp pháp dưới sự kiểm soát chặt chẽ của PAGCOR. Bất cứ ai đã từng tham gia cá cược trong nhà chắc hẳn đều quen thuộc với bộ phận quản lý trò chơi của chính phủ Philippines. Đơn vị này không chỉ hoạt động hợp pháp mà còn là một trong số ít những nhà điểm chơi online duy trì được tình hình tài chính ổn định. Điều này cho phép bạn trả tiền cho người chiến thắng hoặc giữ cho người chơi hoạt động. 
 Mọi hoạt động tài chính của sân chơi này cũng được Bộ Tài chính  Anh  BVI kiểm soát chặt chẽ. Chỉ riêng những điểm này đã chứng minh rằng sòng bạc này đảm bảo tính minh bạch và bảo mật cho người chơi trực tuyến. Là một trong những nhà cái hàng đầu, nó  rất chú trọng đến hình thức bên ngoài, các trang cá cược giải trí đã nhận được rất nhiều sự quan tâm từ các nhà phát hành của họ vì thiết kế  giao diện người dùng rất hấp dẫn và logic.
Tumblr media
Điểm cá cược thường xuyên
Thông tin cơ bản về sân chơi 978BET
978BET chính là cái tên mới xuất hiện tại Việt Nam vào đầu năm 2021. Ra đời từ lâu nhờ  chất lượng dịch vụ và sản phẩm đa dạng cũng như nhiều lợi ích lớn, nó nhanh chóng được người chơi Việt Nam công nhận là lựa chọn yêu thích của mình. 
Gia nhập thị trường Việt Nam từ đầu năm 2021, sân chơi này thực sự đã hoạt động trên thị trường quốc tế trong một thời gian dài. Là một điểm chơi online luôn đi đầu và nổi tiếng về chất lượng cũng như độ an toàn. Người chơi vì thế có thể hoàn toàn  yên tâm và tin tưởng khi tham gia cá cược tại địa chỉ này.  
Tumblr media
Cá cược không giới hạn
Kết luận
Sau khi theo dõi bài viết chia sẻ về top 3 sân chơi online BET365, COMEBET và 978BET chắc hẳn anh em đã chọn cho mình được sân chơi chơi để đồng hành rồi đúng không? Nếu đúng là như vậy thì hãy nhanh tay đăng ký thành viên mới để nhận ưu đãi khủng bạn nhé!
1 note · View note
my-20s-i-guess · 2 years
Text
27.08.22: lots of thing
Đã 2 tháng rồi tôi chưa viết gì cho bản thân cả. Một phần vì lười, một phần vì tôi cảm thấy cảm xúc của bản thân đã vơi đi nhiều.
Đã có rất nhiều chuyện xảy ra trong 2 tháng, một vài câu chuyện dang dở, một vài chuyện vui, một vài chuyện buồn, đôi lần hạnh phúc tới rồi đi. Tôi sẽ tóm gọn 1 chút để bản thân không quên vậy.
Tôi đi quân sự vào ngày 13.6, đúng không nhỉ? Thôi cứ cho là vậy đi. Đi quân sự quả thật là khoảng thời gian đặc biệt đối với một sinh viên như mọi người vẫn nói. À thật ra không phải đối với ai cũng vậy, nhưng với tôi thì có.  
2 tuần sống trong môi trường khác, sống cùng với những người nửa quen nửa lạ, ban ngày đi học quân sự, chơi thể thao, tối tụ tập ngồi nói chuyện, hát hò, cơm có người nấu, đến giờ có người gọi đi ăn. Mặc dù không hẳn là sung sướng nhưng ở đó hầu như bản thân không thấy mình phải lo nghĩ về cuộc sống, về tương lai, cảm giác vô cùng yên bình. Tôi đã làm quen được nhiều người, biết mình vẫn có thể phần nào đó hòa nhập với mọi người. Và tôi còn quen được một cô gái nữa, người mà tôi gặp hồi UET Connect năm nhất và không gặp lại từ ngày đó tới giờ. Cô bạn rủ tôi vào phòng của toàn con gái lúc 11h đêm bởi vì chỉ có thằng điên như tôi hay đi lang thang ngoài hành lang khi mọi người đã ngủ hết. Và thú thật là tôi đã hơi hơi thích bạn ấy. Nhưng đến khi hết kỳ quân sự tôi với bạn cũng không có gì cả.
Ngày cuối ở khu quân sự, đã có 1 thoáng mà tôi cảm thấy hạnh phúc. Đêm văn nghệ kết thúc kỳ quân sự có thể nói là vui. Cả ngàn người cùng nhau hò hét, nhảy múa vui vẻ mà bản thân là một phần trong đó là điều mà ở tuổi này, tôi cảm thấy sẽ rất khó có được. Tôi cũng đã hòa cùng mọi người cho đến khi nỗi buồn kéo đến. Tôi dừng lại để nhìn ngắm không gian xung quanh thật kỹ, để có thể ghi lại kỷ niệm, khi mà tôi được là một phần của một tập thể ấy. Và rồi tôi chỉ thấy buồn thôi, buồn vì có lẽ cả đời mình sẽ không bao giờ được trải qua cái niềm vui này nữa. Tôi ra khỏi đám đông ồn ào, tới sân bóng nằm hút thuốc. Và như định mệnh sắp đặt, trong lúc tôi nhìn lên bầu trời, một ngôi sao băng vụt qua. Tôi đã thấy một thoáng hạnh phúc. Lần đầu tiên trong đời tôi được nhìn thấy sao băng, lại là vào ngày cuối cùng ở khu quân sự mà tôi chỉ được đến một lần trong đời. Tôi phải mất một lúc mới ước được. Tôi muốn ước cho mọi chuyện sẽ ổn nhưng rồi tôi lại dành điều ước ấy cho bạn li, kỳ cục.
 Những ngày sau khi về Hà Nội khá là khó khăn. Bản thân đã vô tình thân thuộc với không gian ấy, cuộc sống ấy. Thành ra khi trở về phòng trọ, trở lại với cuộc sống hàng ngày, đi từ việc đoán xem trưa nay ăn gì sang việc nghĩ xem trưa nay ăn gì, vô cùng mệt mỏi. Tôi với anh Đức chắc phải mất gần 1 tuần để vượt qua cái giai đoạn đó.
Một thời gian sau thì tôi bắt đầu đi làm thêm cùng với đi học hè. Tôi xin vào làm bếp ở Gogi. Cũng may là được vào làm bếp, may hơn là được làm ở bếp salad, nhẹ nhàng nhất trong số các bếp. Đi làm lao động chân tay nghiêm túc cũng giúp tôi trải nghiệm được một số thứ, môi trường làm việc, áp lực công việc, cơ chế hoạt động,… Nói chung là cũng thú vị, thi thoảng ăn chửi vì chậm chạp thì buồn chút nhưng dần dần tôi cũng quen. Tuy nhiên tôi cũng đang cố để không quá thân thiết với mọi người ở chỗ làm vì chỉ có thể làm việc trong thời gian ngắn. Tháng lương đầu tiên tôi chỉ đủ để trả nợ cho em Sơn. Kể ra cũng nhẹ nhõm bản thân nhưng rồi vì 1 chiếc áo da siêu đẹp mà tôi lại nợ nhiều hơn cả lần trước. Đúng là vòng luẩn quẩn vay trả.
Với cả tôi vay cũng là có lý do nữa. Tôi có bạn gái rồi.
Trong một đêm say, mà say cũng chỉ là cái cớ thôi, lúc đó tôi đã tỉnh rượu rồi, vì cu Minh cũng vì say mà ib cho gái nên tôi cũng nổi hứng. Tình cờ bạn nhỏ mà tôi gặp ở khu quân sự up story vào lúc 2h sáng nên tôi đã rep và nói chuyện với bạn đến tận sáng. Cũng kỳ lạ là bạn ấy cũng hào hứng tiếp chuyện với tôi, và tôi lại thấy có lẽ mình nên chủ động làm gì đó. Vì thế mà hôm sau tôi đã rủ bạn đi chơi. Trời mưa đi café thuốc lá với con gái ư? Cuộc sống có lẽ chỉ đến thế thôi nhỉ. Ở ngoài đời bạn là người khá thú vị, bạn cũng thích sống vô lo vô nghĩ, mưa đâu che đó nhưng cũng là người suy nghĩ nhiều như tôi. Tôi thích bạn vì bạn có thể lắng nghe những câu chuyện, những suy nghĩ của tôi và sẵn sàng cùng tôi làm những chuyện điên rồ.
Tôi với bạn ấy đã đi xuyên đêm ngay trong buổi hẹn thứ 2. Trời mưa tầm tã, gió lạnh của mùa thu thổi qua từng kẽ tay, tôi và bạn ôm nhau dưới mái hiên bên cạnh hồ Mai Dịch, vừa buồn ngủ vừa lạnh run người, nhưng cảm giác vô cùng ấm áp, và tôi với bạn vẫn nói chuyện liên tục, thậm chí đến giờ tôi còn không nhớ là mình đã nói những gì. Nghĩ lại vẫn thấy tình ơi là tình, như Before Sunrise vậy. Đến lần gặp nhau thứ 3 thì tôi chủ động hôn bạn, và chính thức hẹn hò.
Mọi chuyện với bạn diễn ra nhanh lắm, đến mức mà tôi còn thấy bất ngờ. Bạn có quan điểm về yêu đương khá giống với tôi, rằng tình yêu là thứ không thể định nghĩa được và nên để nó đến đâu thì đến. Bạn cũng tin tưởng sang ngủ cùng tôi dù mới quen được 2 tuần và tôi cũng chỉ ôm bạn ngủ để đáp lại niềm tin ấy.
Khoảng thời gian mới đầu hẹn hò quả là vô cùng thú vị, cảm giác cô đơn trống rỗng thi thoảng vẫn có nhưng đã vơi đi nhiều vì bây giờ đã có người thương nhớ, có người quan tâm rồi. Hi vọng cảm giác này kéo dài thật lâu.
Thôi viết vậy đủ dài rồi. Bạn ấy cũng đang muốn tôi đi ngủ để giữ sức khỏe nữa.
À mà có một điều tôi muốn mà chưa dám nói với bạn ấy nữa. Có lẽ tôi sẽ nói ở đây.
| Tôi thích em nhiều lắm, Cẩm Nhung. Cảm ơn em vì đã xuất hiện trong khoảng thời gian mà tôi cần nhất. Hy vọng câu chuyện tình của chúng mình sẽ trở nên thật đẹp bất kể kết thúc có hậu hay không. |
Tumblr media
0 notes
drredneck · 2 years
Text
Tâm Sự Của Một Kẻ Bị Chèn Ép Ở Văn Phòng
***Làm quá ít việc là không hoàn thành trách nhiệm, nhưng có quá nhiều việc để làm lại thường trở thành “tội lỗi” khó dung tha ở văn phòng.***Trong văn phòng thời nay, làm quá ít việc là không hoàn thành trách nhiệm, nhưng nhiều khi có quá nhiều việc để làm lại thường trở thành “tội lỗi” khó dung tha. Điều này đặc biệt rõ ràng hơn khi mỗi lần  sếp đến kêu tôi làm gấp một công việc, và tôi thành thật (hay ngây thơ) nói với sếp: “Anh ơi em đang nhiều việc quá, anh cho em nợ đến hôm sau được không?”. Sếp tôi trợn trừng mắt và hỏi như mắng vào mặt: “Em đang làm việc gì? Nói đi em đang làm việc gì?” và tiếp theo sau đó là một tràng đối thoại trong đó tôi khúm núm liệt kê công việc còn sếp cứ mắng sa sả với những kiểu câu như “Sao cái này giờ này mới làm” “Sao cái này không làm sớm hơn” “Ai kêu làm cái này? Người đó là ai, có phải sếp em không?”… Kết cục lúc nào cũng giống nhau: tôi đã phải ở lại đến 10 giờ đêm vì cái công việc “gấp” của sếp.Không chỉ có sếp mà đến đồng nghiệp cũng có vẻ coi thường vì tôi thường không hỗ trợ họ kịp lúc. Tôi luôn chuẩn bị sẵn sàng tâm thế để đón nhận thái độ khó chịu của đồng nghiệp, vì tôi biết chắc rằng chẳng ai có thời gian lo lắng xem đồng nghiệp của mình có bị quá tải hay không, mà hầu hết đều chỉ lo việc của riêng mình. Phê phán người khác thì rất dễ nếu bạn không ở trong hoàn cảnh của họ. Nhưng phải có cách giải quyết cho tất cả chuyện này? Chắc chắn phải có cách khiến sếp nhận biết rằng lúc nào yêu cầu của sếp là quá đáng, và chắc chắn cũng phải có cách khiến các đồng nghiệp bớt đưa việc vô tội vạ cho bạn chỉ để phục vụ cho chỉ tiêu của họ. Tôi tìm hiểu, tôi nghiên cứu và tôi đã nhận ra một số cách để đạt được những điều này.
Càng rõ ràng trong công việc càng tốtBạn có phân chia công việc rõ ràng, công bằng trong team hay chưa? Phần nhiều những người bị quá tải công việc trong văn phòng thường là những người thích nói “yes” với mọi yêu cầu, mọi sự phân chia công việc cho dù là bất lợi cho bản thân. Hãy cứng rắn hơn và nhận biết khi bạn phải làm nhiều việc hơn mà đồng nghiệp thì nhởn nhơ. Không thể nào có chuyện bạn phải ở tới 10 giờ đêm trong khi đồng nghiệp cùng team 5 giờ chiều đã tung tăng ra khỏi văn phòng. Tôi đã tự mình đề xuất một bảng phân chia công việc thật minh bạch, trong đó các đầu việc được chia đều cho mọi người. Hãy tận hưởng cảm giác sung sướng khi có thể hoàn thành công việc cùng lúc với đồng nghiệp lúc 6 giờ chiều và rời khỏi văn phòng khi trời còn chưa tối.
Thay vì im lặng đón nhận hàng loạt sự mỉa mai và khinh thường của sếp và đồng nghiệp, hãy đối đáp lại một cách thông minh khi “bị” giao việc bất thình lình.Đối với sếp, bạn có thể trình bày như thế này (kéo sếp ra một góc nhỏ thủ thỉ là tốt nhất)***"Em hoàn toàn có thể làm được công việc này, nhưng em cần xem qua một số thứ trước khi làm. Hiện nay, em đang có những đầu việc này cần hoàn thành (liệt kê theo thứ tự quan trọng ưu tiên). Nếu bây giờ em đẩy việc này lên thành ưu tiên hàng đầu được không anh? Nếu vậy thì các đầu việc khác em phải lùi lại deadline một chút, như thế này… (trình bày chi tiết từng đầu việc bị hoãn và deadline sau khi hoãn)."Với cách trình bày như thế này, sếp bạn sẽ hiểu bạn đang có nhiều việc thật, chứ không phải chỉ đang viện lý do để không làm ngay yêu cầu của sếp.Đối với đồng nghiệp, bạn có thể trình bày đơn giản hơn:"Tất nhiên tôi có thể giúp bạn được rồi, nhưng bây giờ tôi đang làm một công việc ưu tiên của phòng/ban. Tôi có thể giúp bạn vào [ngày/tháng/năm]."***Điều quan trọng là phải cho người đồng nghiệp đó biết bạn sẵn sàng giúp, và giúp chính xác vào lúc nào.Đây chỉ là những câu trả lời kiểu mẫu, bạn hãy nói sao cho phù hợp với văn phong của bản thân, và hãy cố gắng thật thân thiện khi giao tiếp trong các trường hợp này.
Hãy nói không với những yêu cầu quá đáng
Người ta thường nói “Ở hiền gặp lành” nhưng ở văn phòng, “ở hiền gặp ác” thì đúng hơn. Đối với những người “hiền khô”, ít khi phản đối thì càng bị “nhờ” làm những chuyện vặt vãnh, không đúng chức phận và nói thẳng ra là làm “osin” chốn văn phòng cho một người khác. Trước khi đồng ý hỗ trợ bất cứ ai điều gì, hãy suy nghĩ xem công việc đó có đúng với năng lực của bạn và có giúp bạn phát triển gì thêm không, hay chỉ là do người đồng nghiệp lười biếng và muốn đùn đẩy cho bạn.Ngoài ra, điều này còn đặc biệt đáng lưu ý đối với những người đồng nghiệp yếu kém. Họ đang muốn bạn làm thay cho họ những công việc mà chính họ cảm thấy quá khó, không thể tự mình làm. Đừng bao giờ giúp những người này. Hãy cho họ lời khuyên, hướng dẫn họ nhưng không bao giờ làm thay cho họ.Dùng thành công dập tắt mọi thái độ khinh thườngKhi tập trung vào những công việc đúng năng lực của mình, và có đủ thời gian để đầu tư và làm thật tốt, chắc chắn các công việc bạn làm sẽ thành công mỹ mãn. Bạn thấy đó, làm nhiều mà năng suất không tốt, lại chẳng ai công nhận nên bạn sẽ bị khinh thường. Làm vừa đủ mà đạt được thành tựu thì không ai dám chỉ trích bạn nữa. Văn phòng không chỉ là nơi làm việc mà còn là một “chiến trường không tiếng súng”, và mỗi sự lựa chọn của bạn đều sẽ ảnh hưởng đến uy tín cá nhân và con đường thăng tiến của bạn. Đừng vì những phút yếu lòng mà phải chôn vùi bản thân dưới “núi công việc” chẳng thuộc về bạn và cũng chẳng đem lại lợi ích gì cho bạn.Xem thêm : Làm gì khi bị chèn ép trong công việc
0 notes
windaroma · 2 years
Text
Thông tin b.ệ.n.h nhân A-I-D-S chuẩn bị nhập viện sinh con đã khiến cả khoa sản náo loạn. Các y tá đồng thanh nói:
- “Ai sẽ chịu trách nhiệm trong trường hợp bị lây n.h.i.ễm.?”
Ngay cả một số bác sĩ cũng phản đối :
- “Nếu bệnh nhân khác bị lây nhiễm qua dụng cụ phẫu thuật và giường chiếu thì phải làm thế nào?”.
Sau một hồi tranh luận, cuối cùng bệnh nhân cũng được sắp xếp vào chiếc giường số 13, phòng cách ly đặc biệt của khoa sản. Khi trưởng khoa phân công trực ban, không ai muốn nhận vào trong đó. Cuối cùng chỉ còn lại tôi – một y tá vừa tốt nghiệp ba tháng, nơm nớp lo sợ bước vào căn phòng.
Vừa vào tới phòng, người mẹ sắp sinh mỉm cười với tôi. Tôi cứ nghĩ rằng những phụ nữ mắc loại bệnh này hẳn sẽ phấn son trang điểm lòe loẹt. Nhưng không phải vậy, cô cũng như những người phụ nữ bình thường khác, khuôn mặt hiền từ, mái tóc dài ngang vai, chân đi đôi giày búp bê…
“Cảm ơn cô!”
Một giọng nói trong veo và nhẹ nhàng, cô là một phụ nữ bình thường nhưng lại mắc căn bệnh không hề bình thường chút nào.
Thì ra người mẹ trẻ tại giường số 13 này là một cô giáo trung học phổ thông. Một hôm trên đường từ trường về nhà, cô bị t.a.i nạn xe hơi. Vì mất quá nhiều m.á.u nên cô phải truyền m.á.u gấp và không may bị nhiễm H-I-V.
Đến tận khi cô đi khám thai, bác sĩ mới phát hiện cô đã mắc phải căn bệnh thế kỷ. Cuộc đời cô đã bước sang một ngã rẽ mới, ảm đạm và mờ mịt với kết cục buồn phía trước.
Đáng thương nhất là đứa bé trong bụng, nguy cơ bị lây nhiễm cũng rất cao, xác suất không dưới 20% đến 40%. Người mẹ không còn hệ thống miễn dịch, vì thế các biến chứng trong quá trình sinh là vô cùng nguy hiểm.
Khi chồng cô đến đã khiến cho cả khoa một phen kinh ngạc. Chồng của một phụ nữ bị A-I-D-S thì trông thế nào nhỉ? Khác xa với tưởng tượng của chúng tôi, chồng cô là một nhân viên văn phòng giỏi máy tính, đeo kính cận, cao ráo, lịch sự, và có phong thái rất đĩnh đạc.
- “Anh à, anh đoán xem con chúng ta sẽ giống em hay giống anh hơn?”
Tôi đang trải ga giường, nghe thấy những câu nói nhỏ nhẹ nỉ non của đôi vợ chồng trẻ thì sống mũi cay cay, nước mắt bắt đầu rơm rớm. Thì ra họ là một gia đình hạnh phúc.
- “Tất nhiên là giống anh rồi, nếu là con gái thì mới giống em chứ!”
Cô vợ nghe vậy còn phụng phịu làm nũng ra điều không chịu.
Khi tôi bước ra khỏi phòng bệnh, nước mắt tôi chảy dài, trái tim tôi chua xót vô cùng.
Hàng ngày cô ấy phải uống nhiều loại thuốc khác nhau để kiểm soát lượng virus H-I-V, hầu như ngày nào cũng phải lấy m.á.u và truyền dịch. Hai cánh tay đầy đặn, nõn nà nay đã chi chít những vết kim tiêm.
Tôi là y tá mới ra trường, vốn sống còn ít ỏi lại khá “nhát gan”. Nhất là những lúc lấy m.á.u, tôi vẫn thường làm cô ấy đau đến chảy nước mắt, nhưng cô chưa bao giờ nổi cáu với tôi, chỉ âm thầm cắn răng chịu đựng, thỉnh thoảng còn mỉm cười nói "không sao".
Chỉ vài ngày sau khi cô nhập viện, tôi dần dần rất thích cô ấy.
Tuy còn vài ngày nữa mới đến ngày sinh, nhưng cả khoa đã chuẩn bị sẵn sàng.
Cô năm nay đã 31 tuổi lại mang trong mình căn bệnh A-I-D-S, nên bệnh viện cả trên lẫn dưới đều trong trạng thái đề phòng cao độ. Nhưng bản thân cô lại rất bình tĩnh, hàng ngày đều đọc sách và nghe nhạc, còn viết thư tình hoặc vẽ tranh tặng con yêu.
Một hôm tôi đánh bạo hỏi:
- "Tại sao cô lại sinh đứa bé ra, rằng cô có biết nguy cơ lây nhiễm là rất cao?"
Cô vừa mỉm cười vừa trả lời tôi:
- “Con tôi đã đến với tôi, đó là duyên nợ, hơn nữa tôi không có quyền cướp đi sinh mệnh của bất kì ai.”
Tôi do dự, nhưng vẫn quyết định hỏi:
- “Nếu cháu bị nhiễm H-I-V thì sao?”
Cô ấy im lặng một lúc, sau đó tiếp tục nói:
- “Nếu không thử thì con tôi sẽ không có cơ hội sống nào.”
Tâm trạng tôi vừa buồn vừa xót xa, không khí trong căn phòng trở nên ngột ngạt. Khi tôi chuẩn bị ra ngoài, cô đã nhẹ nhàng nắm lấy tay tôi, đôi mắt rưng rưng và nói:
- “Tôi muốn nhờ cô một việc, khi tôi sinh con dù có xảy ra chuyện gì, chồng tôi nhất định sẽ cứu lấy tôi. Nhưng tình trạng của tôi cô cũng biết rồi đó, vì thế nếu thực sự xảy ra chuyện xấu, xin hãy cứu lấy con tôi.”
Tôi cảm động ôm cô và khóc, cô đúng là một người mẹ thực sự.
Dưới ánh đèn huỳnh quang nhạt màu, cô nằm yên lặng trên bàn mổ, thân dưới không ngừng chảy m.á.u, nước ối vẩn đục đã ộc ra. Điều này có nghĩa là thai nhi đang lâm vào tình trạng nguy hiểm vì thiếu oxy.
Thể chất của cô vô cùng đặc thù, không hề có phản ứng với thuốc tê, chỉ có thể chọn mổ sống để lấy thai nhi ra và chấp nhận hy sinh người mẹ. Hai là tiêm thuốc gây mê, nhưng đợi khi thuốc có tác dụng thì em bé trong bụng đã bị ngạt thở hoặc bị sốc vì liều gây mê quá cao, nhưng chỉ như vậy mới có hy vọng cứu được người mẹ.
Cả hai trường hợp đều khiến bệnh viện và gia đình lâm vào tình trạng tiến thoái lưỡng nan.
Cô nắm chặt tay tôi, đôi mắt nhìn tôi như van nài, giọng nói yếu ớt nhưng rất kiên quyết:
- “Cứu lấy con tôi, nhanh cứu lấy con tôi, không cần phải quan tâm đến tôi…!”
Đây là lần đầu tiên tôi chứng kiến cái nhìn tuyệt vọng đến vậy, trong một căn phòng cũng tuyệt vọng như thế. Một người phụ nữ không thể gây tê, cũng không thể gây mê khi mổ đẻ, bao nhiêu bác sĩ đứng đó đều bất lực.
Con dao phẫu thuật nhanh chóng được đưa xuống bụng dưới, lớp da, lớp mỡ, lớp cơ, niêm mạc rồi tử cung… Người mẹ co giật từng cơn, toàn thân giãy giụa, quằn quại, mắt trợn ngược, khuôn mặt biến dạng vì đau đớn, miệng cắn chặt chiếc khăn trắng và rên lên từng cơn xé lòng.
Tôi không thể chịu nổi khi chứng kiến những giọt nước mắt của cô rơi xuống lã chã. Và tôi biết, đó không chỉ là đau đớn mà còn là tình yêu của người mẹ.
Đến tận hôm nay tôi mới hiểu vì sao làm con phải hiếu thảo với cha mẹ. Bởi mỗi đứa con chào đời là biết bao nhiêu đau đớn, biết bao nhiêu nhọc nhằn, thậm chí là hy sinh cả tính mạng của mẹ.
Cuối cùng, thai nhi đỏ hỏn cũng được đưa ra và khóc lên tiếng khóc yếu ớt đầu đời. Người mẹ vừa ngất lịm đi, đột nhiên nghe thấy tiếng khóc của con nên cô cố gắng hé mở đôi mắt liếc nhìn về phía con yêu, nhưng rồi mí mắt sưng húp nặng trịch lại vội vã cụp lại.
Tôi vội vàng tháo đai cố định ở chân và tay cho cô, vì gồng mình vật lộn với cơn đau, cổ tay cổ chân cô đều rớm m.á.u. Hai mắt tôi đẫm lệ, trái tim tôi cũng như thắt lại…
Thật khó để tin rằng đây là một người mẹ A-I-D-S, lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng nhìn thấy con trai của mình. Đôi mắt cô nhắm lại và sẽ không bao giờ còn mở ra được nữa. Cô bị nhiễm trùng nặng và không thể cầm được m.á.u nên đã mãi mãi ra đi.
May mắn là em bé âm tính với virus H-I-V. Tôi tin rằng ở trên cao kia, cô cũng đang mỉm cười mãn nguyện.
Khi làm vệ sinh phòng bệnh, tôi đã tìm thấy một lá thư dưới gối của cô, bên trong còn vẽ một bức tranh ông mặt trời, bên dưới mặt trời là một đôi tay nhỏ. Cô viết cho con trai rằng:
- “Con yêu, cuộc sống giống như mặt trời, hôm nay lặn xuống ngày mai nhất định sẽ lại lên.”
Tôi không thể ngăn những giọt nước mắt, cuộc sống thật quá mong manh và cũng thật mạnh mẽ. Người mẹ nào mà chẳng thương con? Vậy cớ sao chúng ta lại phải phân biệt đối xử?
Cuối cùng tôi đã hiểu, cô cũng như những người mẹ bình thường khác, dũng cảm để giành lấy sự sống cho con.
Khi đứa bé được xuất viện, cháu nằm yên bình trong vòng tay cha. Ban đầu đứa trẻ khóc rất to, giống như biết mẹ nó sẽ không bao giờ còn quay về nữa. Nhưng nó chợt ngừng khóc khi tôi đặt bức thư lên ngực. Dường như trong lòng bé cũng đang mỉm cười khi nhận lấy cuộc sống vĩnh cửu này.
Mai này lớn lên em sẽ biết rằng, MẸ CỦA EM LÀ NGƯỜI MẸ VĨ ĐẠI NHẤT TRÊN ĐỜI!
------------
(Sưu tầm)
Tumblr media
0 notes
angerspot8 · 2 years
Text
Lịch Trực Tiếp Bóng Đá Trên Truyền Hình
Italy Hậu vệ phải Juan Cuadrado ghi bàn từ quả đá phạt góc, mở ra chiến thắng 2-0 trước Genoa ở vòng 16 Serie A tối 5/12. Anh Ca ngợi Fred và McTominay, nhưng tân HLV Ralf Rangnick cũng nhắc nhở họ về khâu chuyền bóng, sau trận thắng Crystal Palace 1-0 ở Ngoại hạng Anh. Đức Tiền đạo Erling Haaland khép lại hành trình Champions League với Dortmund mùa này bằng hai bàn trong trận thắng Besiktas 5-0 tối 7/12. (Techz.vn) Sau hành động phản cảm với trọng tài ở vòng loại giải U21 quốc gia 2021, cựu đội trưởng ĐT U22 Việt Nam - tiền vệ Dụng Quang Nho của HAGL đã chính thức lên tiếng giải thích. Greenwood bình tĩnh loại bỏ hậu vệ Aston Villa nhưng cú sút chân phải lại không đủ hiểm để làm khó thủ môn Martinez. Man Utd phản công với 2 cầu thủ tham gia và tiền đạo số eleven quyết định không phối hợp với Bruno. hoàng xuân tân cầu thủ không được đăng ký vào danh sách thi đấu là Nguyễn Văn Hoàng, Trần Đình Trọng, Bùi Hoàng Việt Anh, Lý Công Hoàng Anh. Hãy chọn địa chỉ cụ thể để chúng tôi cung cấp chính xác thời gian giao hàng và tình trạng hàng. Smart tivi (không cài đặt ứng dụng FPT Play) hoặc tivi thông thường kết nối với FPT Play Box. (Techz.vn) Trò cưng của HLV Park Hang Seo - tài năng trẻ Dụng Quang Nho đang trở thành tâm điểm của sự chỉ trích khi "học theo" đàn anh Lê Công Vinh vái lạy trọng tài. Với scandal này, cựu thủ quân Đội tuyển U23 Việt Nam đang đối mặt nguy cơ lụi bại sự nghiệp khi mới bước sang tuổi 21. Kể từ khi Ronaldo gia nhập Man Utd ở mùa giải năm nay, không cầu thủ nào dứt điểm nhiều hơn cầu thủ này. Rất nhanh, chỉ qua một đêm, dân mạng đã biết hai cô gái này là ai, dù cả hai đều đeo khẩu trang khi lên sóng trực tiếp. TTO - Khi mà các thuốc kháng virus được sản xuất đại trà, ngành y tế sẽ tham mưu Chính phủ cho bán tại các nhà thuốc. Như vậy trong tương lai, người dân có thể mua uống như thuốc cảm cúm bình thường. TTO - Ngày 8- hlv kim pan gon , Không quân Ấn Độ thông báo trực thăng chở Tổng tham mưu trưởng quân đội Ấn Độ - Đại tướng Bipin Rawat - rơi tại tiểu bang Tamil Nadu ở phía nam nước này. Trong eight trận đối đầu gần nhất giữa Watford và Man City có 19 bàn thắng được ghi trong hiệp 1, đạt tỉ lệ 2,3 bàn/trận. Dự báo thời tiết Bắc Bộ, Bắc Trung Bộ, Tây Nguyên trời rét; miền Bắc sáng mưa nhỏ; miền Trung mưa rào, cục bộ mưa vừa mưa to; Nam Bộ ... Quỷ đỏ cũng có cuộc đụng độ quan trọng vào tuần tới với Villarreal để nắm giữ ngôi đầu bảng Champions League. Quỷ đỏ quyết tâm tìm lại chiến thắng tại Premier League khi họ có chuyến làm khách đến Vicarage Road đối mặt với Watford ở vòng 12. MU tiếp tục có màn trình diễn bạc nhược, thua bẽ mặt hồ tấn tài đội tuyển việt nam -4 khiến tương lai HLV Solskjaer bấp bênh hơn bao giờ hết. Đội ngũ nhân viên tận tình, chu đáo và đặc biệt là lấy tin rất nhanh. Ngoài ra, Man City đã ghi ít nhất 2 bàn ở 13 trận gặp Watford gần nhất trên mọi đấu trường. Với sức mạnh gần như tuyệt đối, thật khó để Watford có thể chống cự trước khả năng tấn công như vũ bão của Man City. Grealish vừa có pha đi bóng tốt bên cánh trái rồi dứt điểm trúng người 1 cầu thủ Watford đổi hướng nhưng rất might, thủ thành Bachmann kịp bay người cứu thua. Man City đang nắm giữ thế trận và sức ép mà đội ĐKVĐ tạo ra về phía cầu môn của Watford là rất lớn. Lúc này, Man City đá nửa sân, đẩy hàng tiền đạo của Watford phải lui về phòng thủ. Anh Richarlison và Demarai Gray ghi bàn trong 10 phút cuối, giúp Everton hạ Arsenal 2-1 ở trận muộn nhất vòng 15 Ngoại hạng Anh hôm 6/12. Anh Theo tiền vệ Martin Odegaard, việc sợ thua khiến Arsenal mất thế trận rồi nhận thất bại 1-2 trên sân Everton ở vòng 15 Ngoại hạng Anh hôm 6/12. UAE Tiền đạo Cristiano Ronaldo đang dẫn đầu bình chọn giải thưởng "Cầu thủ nam hay nhất năm" của Dubai, trong khi Quả Bóng Vàng 2021 Lionel Messi đứng thứ ba. Anh Mohamed Salah kiến tạo và ghi bàn giúp Liverpool hai lần vượt lên, nhưng Man City đều gỡ hoà để kết thúc trận đại chiến với tỷ số 2-2, ở vòng 7 Ngoại hạng Anh tối 3/10. ĐT Việt Nam đã thể hiện tốt trong lần đầu tiên bước chân ra đấu trường quốc tế.Bước vào trận đấu này, cả Việt Nam và Saudi Arabia đều gặp phải những khó khăn nhất định về mặt lực lượng. Chúng ta mất đi cặp hậu vệ biên chất lượng nhất là Văn Hậu và Trọng Hoàng, tiền vệ trụ cột Đỗ Hùng Dũng và thủ thành số 1 Đặng Văn Lâm. Trong khi đó, Saudi Arabia cũng sẽ không có sự phục vụ của 6 cái tên so với trận lượt đi. Trong số 6 cầu thủ này, thủ môn Mohamed Al Owais, trung vệ Yasser Al Sharani và tiền vệ Abdullah Otayf được coi là những nhân tố "không thể thay thế" của HLV Herve Renard. Báo Lao Động sẽ cập nhật hyperlink xem và tường thuật trực tiếp trận đấu giữa U23 Việt Nam vs U23 Đài Loan phục vụ quý độc giả. Báo Lao Động xin gửi tới quý độc giả hyperlink xem trực tiếp trận đấu giữa U23 Việt Nam vs U23 Đài Loan (Trung Quốc) tại vòng loại U23 Châu Á 2022 diễn ra vào 17h00 ngày 27.10. Bên cạnh đó, giao diện của web site rất thân thiện, dễ nhìn. Tông màu chủ đạo đó là đen kết hợp chữ có gam màu trắng sáng. Chính nhờ thiết kết thích hợp, bố trí các chuyên mục logic giúp cho người xem dễ dàng tìm kiếm những thứ mình cần. Lịch phát sóng các bộ phim trên kênh VTV1; VTV2; VTV3; VTV6 hôm nay 8/12. (Trực tiếp bóng đá, Myanmar - Timor Leste, bảng A AFF Cup) Timor Leste vội vã tấn công đầu hiệp 2 và đã buông lỏng khâu phòng ngự, để rồi Maung Maung Lwin dễ dàng nhân đôi cách biệt cho Myanmar. Ngoài việc hỗ trợ phát sóng các chương trình thể thao trong nước và quốc tế, các chương trình thể thao trên VTC Now còn có sự đồng hành của các gương mặt gạo cội trong làng thể thao. Những nghi ngờ về năng lực thực sự của Man Utd bắt đầu xuất hiện sau three trận đấu khó khăn liên tiếp.
1 note · View note
jennifertple · 2 years
Text
THÀNH CÔNG KHÔNG DÀNH CHO NGƯỜI HIỀN LÀNH
1.Công ty tôi có một thanh niên có năng lực nhưng anh đã nộp đơn xin nghỉ việc vì một vấn đề nhỏ. Mặc dù mọi người đều cố gắng khuyên anh nên suy nghĩ lại nhưng anh không quan tâm đến ý kiến ​​của ai cả. Anh đến để nói lời chào tạm biệt với tôi. Tôi nói: "Thật tiếc khi anh rời đi. Anh có thể tiến xa hơn nữa trong nghề này và trong công ty này". Nhưng anh nói: "Công ty này thực sự nhàm chán. Nếu tôi ở lại, tôi sợ tôi sẽ phát điên."
Hóa ra, chàng trai này đã bỏ sót hai lỗi chính tả trong quá trình kiểm duyệt bài và bị sếp chỉ trích trong cuộc họp tại văn phòng. Nhân dịp chia tay, chàng trai nói: "Sếp vì hai lỗi này mà chỉ trích tôi, để công ty mất đi một nhân viên có năng lực như tôi, rồi sếp sẽ hối hận." Trong mắt anh, anh không chỉ không nhận ra sự bất cẩn của chính mình, anh còn cảm thấy rằng đây hoàn toàn không phải là một sai lầm chết người, vì vậy anh không nên bị chỉ trích như thế này.
Một số người không chấp nhận bản thân được quyền sai dù chỉ là lỗi nhỏ. Họ rất háo hức để mong được ca ngợi, không thể chịu được sự chỉ trích và đặc biệt kích động khi bị phê bình. Đó là những người có trái tim mong manh dễ vỡ.
Và điều chúng ta phải làm là đánh bại nó, không để nó trở thành vật cản để tiến lên, không để nó kéo theo ý muốn và trói buộc hành động của chúng ta. Chỉ bằng cách này, chúng ta mới có thể mài giũa "trái tim thủy tinh" thành "trái tim kim cương".
02. Nhà văn Chekhov đã viết một câu chuyện như vậy:
Khi một người đang xem phim trong rạp, anh ta vô tình hắt hơi sau lưng một vị sĩ quan và anh ta đã nghĩ rằng chính anh đã xúc phạm vị này. Anh ta xin lỗi vị sĩ quan ba lần đến năm lần dù cho người sĩ quan kia nói không sao và anh ta đã làm phiền vị sĩ quan ấy. Cuối cùng, sau khi bị người sĩ quan kia mắng, anh ta đã la hét.
Người đàn ông này chỉ hắt xì một cái và nghĩ người sĩ quan kia sẽ tức giận. Ông ấy không giận nhưng anh ta nghĩ rằng vị sĩ quan sẽ tức giận và xin lỗi rối rít, nhưng cuối cùng, chính những lần xin lỗi liên tục này lại làm gián đoạn buổi xem phim của ông ấy và cuối cùng anh ta đã bị người sĩ quan ấy hét vào mặt.
Câu chuyện này có vẻ vô lý, nhưng nó cũng cho thấy rằng những người "trái tim mong manh dễ vỡ" đều có một điểm chung, đó là họ có xu hướng nhận thức và áp đặt cảm xúc, ý chí và đặc điểm của mình lên người khác, và họ cực kỳ nhạy cảm, nhút nhát và yếu đuối.
Khi ba người ở cùng nhau, hai người nói chuyện nhiều hơn một chút thì anh sẽ cảm thấy bị bỏ rơi, lạc lõng. Nhìn xung quanh thì anh lại cảm thấy rằng những người khác đang nhắm vào mình. Nếu ai đó đóng cửa to hơn, anh ta có thể cảm thấy rằng người khác ghét mình. Nếu bạn trò chuyện với người khác, anh ta sẽ hoặc la hét hoặc không bao giờ rủ bạn đi lần thứ hai. Và không biết anh ta sẽ hành động như thế nào nữa khi trái tim anh ấy đã bị tổn thương.
Họ luôn sống trong thế giới của riêng mình. Một khi họ thấy rằng những người khác không giống với chính họ, họ cảm thấy rằng họ đã bị tổn thương và trái tim họ vô cùng buồn bã.
03. Trong cuộc sống, chúng ta thường gặp những người như thế này, bất kể người khác nói gì và làm gì, họ sẽ liên quan đến mình.
Ví dụ, nếu ai đó đi trên đường và họ luôn nhìn mình, họ sẽ lo lắng về việc quần áo họ mặc hôm nay có đẹp không. Khi trò chuyện với bạn cùng lớp, họ sẽ cảm thấy rằng họ đã mắc lỗi vì họ đã bận rộn đến nỗi không gặp bạn bè trong một thời gian dài. Bởi vì đã trễ giờ nên anh ta xin phép về sớm nhưng trong lòng lại cảm thấy anh ta đang xúc phạm bạn bè của mình và xin lỗi hàng chục lần. Chỉ cần xin lỗi chân thành và được chấp nhận là được.
Đôi khi, chính sự mong manh dễ vỡ của bạn vô tình gián đoạn cuộc vui của người khác như anh chàng trong rạp chiếu phim.
Hãy thoát khỏi những suy nghĩ này. Những người khác có thể đang ngắm cảnh phía sau bạn, nhưng bạn nghĩ rằng anh ta đang theo dõi bạn. Khi trên group chat bạn bè rủ nhau đi chơi mà không đề cập bạn, bạn cho rằng họ nghỉ chơi mình. Bạn buồn bã và nghĩ rằng bạn cùng lớp có thể quên bạn và không rủ bạn đi ăn, nhưng thực sự anh ta hoặc cô ta rất bận rộn, không thể nhớ ra đã hẹn với bạn. Một số người không sẵn sàng đi ăn cùng bạn, có thể họ đang có việc gấp thì sao.
Những người "trái tim mong manh dễ vỡ" thường cảm thấy không an toàn và sẽ thay đổi suy nghĩ của người khác. Họ sẽ tạo ra nhiều sự nhầm lẫn không cần thiết cho bản thân, dẫn đến mối quan hệ giữa các cá nhân không còn thắm thiết và bền chặt như trước.
Trưởng thành là một quá trình không phải lúc nào cũng suôn sẻ, chúng ta sẽ gặp rất nhiều khó khăn, vì vậy hãy vứt bỏ "trái tim mong manh dễ vỡ" của bạn, để bạn có thể đi xa hơn và để đối mặt với cuộc đời, giao tiếp tích cực và giải quyết vấn đề một cách cơ bản.
Chỉ bằng cách này, bạn có thể có được sự tự tin và an toàn để làm cho đường đời của bạn trở nên sáng sủa hơn.S
Sưu tầm: Theo Trí Thức Trẻ
Mấy phần viết trên ít nhiều hàn lâm nhưng cũng có phần đúng :D
Đi làm với đi học, be nice nhưng không hiền được. Hồi phỏng vấn, đến 3-4 vòng, sếp hỏi một câu làm thế nào để mày prioritise được tasks khi operations rồi request từ sếp hay các đồng nghiệp khác nhau. Mình kiểu tao cũng là người có tuổi, ép tao làm gì ko dễ thế đâu =))))
Làm thế nào để lì hơn, chai sạn hơn mỗi ngày
18 notes · View notes
duahou · 3 years
Text
"SINH VIÊN NÊN LÀM GÌ TRONG THỜI GIAN HỌC ĐẠI HỌC?".
ĐÂY LÀ 48 LỜI KHUYÊN NHỎ QUÝ GIÁ DÀNH CHO TÂN SINH VIÊN
•••
1. Mỗi ngày chạy bộ nửa tiếng ở sân vận động. Không chỉ rèn luyện thân thể mà còn có cơ hội nghe được những lời yêu đương của các đôi tình nhân trẻ. Lỡ gặp phải cãi vã thì lại càng tuyệt hơn, phải dừng lại nghe để rút kinh nghiệm.
2. Không nghỉ trưa trong kí túc xá. Trong thư viện chỉ có thể ngủ gục trên bàn nửa tiếng, nhưng nếu đã lên giường thì sẽ ngủ một mạch hai, ba tiếng, sau khi tỉnh dậy thì cứ nửa tỉnh nửa mê. Như vậy cả buổi chiều và buổi tối này đều lãng phí rồi.
3. Việc nhóm không được để người khác làm, ngay cả khi người đó chủ động muốn giúp đỡ.
4. Có ít nhất 3 mối tình. Thật tệ nếu chỉ yêu đương một lần, bởi vì làm gì cũng cần có sự so sánh.
Có những người phải thử mới biết có hợp hay không, nhưng cũng có người vừa bắt đầu đã xác định được đây chính là đối tượng thích hợp.
Để giảm thiểu chi phí thử sai trong tình yêu, bạn có thể làm bài trắc nghiệm tính cách MBTI, mô phỏng nhiều tình huống dưới góc độ tâm lý học hành vi, giúp bạn phân tích được tính cách trong tình yêu và biết được ai mới là người phù hợp. Trước đây tôi cũng đã làm một lần và thấy khá chính xác.
5. Đừng coi lịch sự của bạn học là điều hiển nhiên, có qua có lại mới toại lòng nhau.
6. Người cuối cùng rời kí túc xá nhất định phải khóa cửa. Nếu không đến lúc người khác mất đồ, bạn sẽ chính là người bị nghi ngờ đầu tiên.
7. Không ăn những thứ có mùi mạnh trong kí túc xá. Đặc biệt là những thứ như sầu riêng hay bún ốc, món ngon trong mắt bạn có thể sẽ khiến bạn cùng phòng khó chịu.
8. Phải tham gia các buổi tuyển dụng tại trường bắt đầu từ năm nhất năm hai.
Không chỉ ở trường của mình, bạn còn có thể đến các trường khác, đặc biệt là các trường đại học trọng điểm. Đừng cảm thấy xấu hổ, chỉ khi tham gia nhiều bạn mới biết các công ty tìm kiếm mẫu người như thế nào. Chắc chắn không sai khi đi theo hướng này để tìm cách bổ sung năng lực của mình.
9. Theo dõi nhiều blogger khác nhau để học cách trang điểm và ăn mặc. Mặc dù điều này nghe rất tàn nhẫn, nhưng đại học về cơ bản là quãng thời gian mỏng manh và đẹp đẽ nhất trong cuộc đời bạn.
10. Tắt tất cả các ứng dụng lộn xộn khác nhau trên điện thoại di động. Thông tin xung quanh càng ít gây nhiễu và bạn càng tập trung thì hiệu quả học tập càng tốt.
11. Nếu cùng bạn học ăn cơm thì tiền bạc cần chia đôi. Bởi vì khi hai bên mời cơm lẫn nhau, rất khó để đảm bảo lần này bạn mời chi phí cũng giống như lần khác người kia mời, mà chỉ cần chút chênh lệch là có thể nảy sinh xích mích rồi.
12. Bắt đầu chăm sóc da sớm, không phân biệt giới tính. Đừng ỷ vào tuổi còn trẻ mà sử dụng những sản phẩm linh tinh rẻ tiền, mấy thứ này có thể khiến bạn già đi cả chục tuổi.
13. Rời khỏi những CLB hoặc hội nhóm sinh viên lộn xộn. Những việc này chỉ khiến cho mọi người bận rộn một cách khó hiểu. Cái gì mà kê bàn xếp ghế làm bảo vệ làm lễ tân, hoàn toàn không cần đến.
14. Gỡ cài đặt mấy phần mềm video ngắn như TikTok. Những tiện ích này thực sự có độc, khiến mọi người sử dụng nó cả ngày mà không giải thích được.
15. Thi bằng lái xe trước năm ba. Nếu không, sau năm thứ ba, kỳ thực tập và sau đại học sẽ vắt kiệt thời gian và công sức của bạn.
16. Xây dựng mối quan hệ tốt với cố vấn học tập. Nếu không có việc gì hãy đến dọn bàn, dọn dẹp vệ sinh, tự đề cử bản thân. Chỉ có lợi chứ không có hại.
17. Ôn tập kỹ càng trước khi thi, nhất định không được trượt môn. Trượt một môn thôi cũng không thể đảm bảo có được học tiếp cao học không.
18. Nhờ bạn cùng phòng mua cơm hay đồ ăn vặt nhớ phải trả tiền càng sớm càng tốt.
19. Học Excel và PPT một cách kỹ lưỡng. Đặc biệt là cách làm PPT cao cấp, rất hữu ích và có thể tiết kiệm nhiều thời gian khi đi làm sau này.
20. Mỗi tuần hãy dành ra một khoảng thời gian để xem một phim đạt điểm cao hoặc một bộ phim tài liệu, để tinh thần luôn được sảng khoái.
Cho dù đó là phim trong nước hay nước ngoài, của Ý hay Nhật Bản, dù là đạt giải Oscar hay tài nguyên không thể tìm thấy trên mạng, hoặc là phim tài liệu, phim khoa học, phim nhân văn và đạo đức,...đều nên xem.
21. Kết bạn nhiều hơn với các đàn anh, đàn chị xuất sắc. Các đàn anh, đàn chị sẽ biết rõ môn tự chọn nào hay hơn hoặc môn học nào quan trọng hơn.
22. Trốn một vài lớp học không có ích để làm những việc có ý nghĩa hơn.
23. Học một loại nhạc cụ đơn giản nào đó. Guitar, organ, trống, harmonica,… đều được.
24. Đừng xem mấy chương trình tạp kỹ vui nhộn vào lúc nửa đêm, tiếng cười khúc khích của mình sẽ làm ảnh hưởng đến bạn cùng phòng.
25. Chỉ làm một hoặc hai công việc lao động chân tay một cách thích hợp. Ví dụ như phát tờ rơi, giao đồ ăn, bốc vác,... sẽ được trải nghiệm cảm giác vừa đặt lưng lên giường là ngủ ngay, hơn nữa sáng hôm sau có khi không dậy nổi.
Luôn nhắc nhở bản thân rằng nếu không học tập một cách chăm chỉ thì sau này mỗi ngày đều phải sống khó khăn.
26. Nhớ đến lớp sớm, nếu không thì không thể giành được chỗ ngồi tốt.
27. Thi (tiếng Anh) cấp 4 và 6 càng sớm càng tốt. Nhất định phải thi được cấp 4 cấp 6 này trong năm nhất. Sinh viên năm nhất ít ra vẫn còn kiến thức cũ từ cấp 3, đến năm hai năm ba thì kiến thức mất hết rồi, thi sẽ càng vất vả.
28. Tạo mối quan hệ tốt với quản lý kí túc xá. Quá nửa đêm phải lang thang trên phố hay được nằm trên giường chăn ấm đệm êm, tất cả đều phải nhờ vào người đó.
29. Nhờ người khác giúp đỡ, cho dù đến cuối cùng người ta có giúp bạn hay không cũng đều phải bày tỏ lòng biết ơn.
30. Thi lấy một số chứng chỉ liên quan đến chuyên môn.
31. Muốn học thì đến phòng tự học hoặc thư viện, kí túc xá chỉ để ngủ hoặc giải trí thôi.
32. Dành ra nửa tiếng xem tin tức mỗi ngày, tốt nhất là tin thời sự, tài chính và kinh tế, đừng xem quá nhiều tin giải trí.
33. Rất khuyến khích học thêm ngoại ngữ!
34. Nhất định phải đi du lịch nhiều hơn nếu có thời gian, dùng thẻ sinh viên đến nhiều danh lam thắng cảnh đều được giảm nửa giá nên không quá lãng phí.
35. Đừng chỉ trích người khác. Bạn có thể đọc sách và học bài mỗi ngày, nhưng không cần chế nhạo những người bạn cùng phòng chơi game hay xem TikTok.
36. Cố gắng gọi điện cho bố mẹ mỗi tuần, kể về tình hình hiện tại của bản thân, dù chỉ là mấy chuyện vặt vãnh nhưng cũng có thể khiến họ vui vẻ rất lâu.
37. Sử dụng giấy ghi chú (note) mọi lúc mọi nơi, ghi lại tâm trạng, cảm xúc, những ý tưởng mới nảy ra,... Sau một thời gian bạn sẽ hiểu được đây là tài sản vô cùng quý giá.
38. Có thể dùng Vlog để ghi lại cuộc đời mình, sau này ra trường rồi vẫn có thể ôn lại tuổi trẻ.
39. Dùng phần mềm tính toán, ghi lại tình hình chi tiêu. Hãy tổng kết hàng tháng và tìm ra chi tiêu không cần thiết, ví dụ như mỗi ngày đều mua một túi que cay, sau đó cố gắng cắt giảm vào tháng sau.
40. Sau khi tắm hãy giặt đồ lót bằng tay, đừng tiết kiệm hay bỏ vào máy giặt chung của kí túc xá.
41. Đối với các vị trí khác nhau, hãy chuẩn bị một vài bộ hồ sơ xin việc tinh tế hơn. Mỗi sơ yếu lý lịch liệt kê một số kinh nghiệm liên quan cho các yêu cầu công việc. Ví dụ, nếu bạn muốn ứng tuyển vào các nền tảng, phương tiện truyền thông mới, bạn phải viết ra những tài khoản hoặc kinh nghiệm hoạt động mà mình đã có.
42. Hãy coi bạn cùng phòng như những người lạ quen thuộc, đừng kể cho họ nghe quá nhiều chuyện riêng của mình.
43. Cất các vật dụng cá nhân, đặc biệt là giấy vệ sinh, nếu không tất cả đồ trong ký túc xá sẽ bị quét sạch trong nháy mắt.
44. Bất cứ khi nào ra ngoài đều phải nhớ mang theo một gói giấy. Nếu muốn kéo gần khoảng cách với người khác, chỉ cần đưa khăn giấy cho đối phương lúc họ cần nhất.
45. Luôn mang theo chìa khóa kí túc xá, đề phòng tất cả đều không mang theo thì chỉ có nước ở ngoài hứng gió lạnh.
46. Xác định kế hoạch đại học của bạn càng sớm càng tốt, cho dù là để kiểm tra đầu vào sau đại học hay tìm việc làm, hãy lên kế hoạch sớm, đừng để nước đến chân mới nhảy.
47. Hãy xem câu “vào đại học chơi thoải mái” là lời nói dối lớn nhất.
48. Vào tuần ôn thi, hãy đến phòng tự học để ôn tập và tránh xa thư viện ra. Hàng người đứng đợi thư viện mở cửa có thể xếp dài từ đó đến tận nhà ăn.
•••
Credit: Weibo
Tumblr media
8 notes · View notes
mimiadventures · 3 years
Text
Gap year (Phần 2) – Một mình vác balo đi khắp Đông Nam Á
Sau 2 tháng ở Ấn, mình về nước và đi vài tỉnh dọc Việt Nam. Mình đón xe ra Phan Thiết, Nha Trang rồi thấy vé tàu lửa hạng ghế cứng ra Hà Nội cũng rẻ nên mua vé đi luôn cho biết Hà Nội mặt mũi ra sao với người ta. Chuyến tàu dài quá nên buổi tối mấy cô chú cho mình cái áo mưa lót nằm ngủ luôn dưới sàn. Rồi từ Hà Nội mình bắt xe đi Hạ Long, Sapa,… Đó cũng là lần đầu tiên mình tự đi du lịch một mình ở Việt Nam. Trong thời gian này mình cũng bắt đầu lên mạng lục tung các trang web, blog về du lịch giá rẻ.  Mình đọc chắc phải vài trăm bài blog có lẻ về chủ đề này và rồi cuối cùng mình tìm được một vài website khá hữu ích workaway.info – nơi mình làm tình nguyện để đổi lấy chỗ ăn ở và đôi khi là có tiền tips nếu chỗ đó là hostel, couchsurfing – ở nhờ nhà người bản xứ, seat61.com – kênh thông tin về phương tiện đi lại giữa các nước trên thế giới.
Ban đầu mình không có kế hoạch đi dài vì không có nhiều tiền và trước giờ cũng đã đi như vậy bao giờ đâu mà biết cách lên kế hoạch cho chuyến đi dài. Lúc đó trong đầu mình chỉ định đi Campuchia và Thái rồi về nhưng cuối cùng chuyến đi lại dài gần 1 năm. Hành trình chuyến đi này của mình như sau: Việt Nam – Campuchia – Thái Lan – Myanmar – Thái Lan – Malaysia – Indonesia – Bruinei – Malaysia – Philipines – Thái Lan – Sài Gòn.
Từ Sài Gòn mình bắt chuyến xe khách đi thủ đô Phnompenh, nơi mình sẽ làm tình nguyện tại AHHA Education NGO mà mình đã tìm được trên workaway.info. Ở đây mình gặp gỡ nhiều bạn tình nguyện viên khác từ nhỏ tuổi hơn đến lớn tuổi như ba mình đến từ đủ mọi quốc gia. Tụi mình ăn ở trong khu kí túc xá của trường và tham gia vào các hoạt động hỗ trợ giảng dạy, tổ chức hoạt động ngoại khoá. Cuối tuần rảnh rỗi lại rủ nhau bắt xe buýt vào thành phố chơi, tham quan các địa điểm nổi tiếng. Khi kết thúc đợt tình nguyện, cảm đám rủ nhau lên Siem Reap tham quan Angkor rồi đường ai nấy đi.
Từ Siem Reap mình tiếp tục bắt xe lên biên giới và bắt chuyến tàu 2$ về Bangkok. Ở đây mình ở và phụ việc cho một homestay người Thái để đổi lấy ăn ở. Việc của mình là giúp khách check-in, check-out, dọn dẹp và hỗ trợ bạn host hướng dẫn khách trong lớp nấu ăn cuối tuần. Vì ở homestay nên mình quen khá nhiều bạn và thường hay rủ nhau đi chơi, đi ăn vặt loanh quanh ở Bangkok. Mình mê đồ ăn lề đường của Thái lắm đặc biệt là gỏi đu đủ, kiểu ăn mãi không thấy chán. Bạn host của mình thấy mình ăn mỗi ngày mà cũng chịu thua luôn. Thái Lan là đất nước mình đi ra đi vô nhiều nhất và tổng thời gian ở cũng nhiều nhất luôn (lần nào vào mình cũng ở đến khi hết hạn mới đi ra). Đến mức lần cuối cùng mình bay từ Philipines về Bangkong để về Sài Gòn, hải quan bảo lần sau quay lại phải xin visa.
Được 2 tuần thì mình rời Bangkok và bắt tàu đến Chiang Mai. Mình và bạn ở cùng homestay ở Bangkok thuê xe máy tham quan Chiang Mai, Chiang Rai và Pai. Đây là cung đường chạy xe máy khá nổi tiếng ở Thái Lan đặc biệt là khu tam giác vàng. Với cá nhân mình, miền Bắc Việt Nam núi đồi hùng vĩ và đẹp xuất sắc hơn nhiều.
Ngày hết hạn ở Thái Lan cận kề thì mình tìm được thông tin đ��ờng bộ từ Chiang Mai đến
Myanmar. Thời điểm đó Myanmar mới bắt đầu mở cửa cho khách du lịch và thông tin về việc qua biên giới bằng đường bộ khá ít ỏi vì không nhiều khách du lịch quốc tế đi hướng này. Nhưng may mắn sao mình cũng tra được một số thông tin nên quyết định mua chiếc vé xe buýt từ Chiang Mai đến biên giới. Mình đến biên giới và được cấp 14 ngày ở Myanmar. Lúc đang dò dẫm ở biên giới để đổi tiền và hỏi thông tin thì mình được hướng dẫn đi taxi chung với khách bản địa để về tỉnh gần nhất (Hpa Ann) rồi từ đó mới bắt xe lửa đến thủ đô Yangon.
Vì chỉ có 14 ngày ở Myanmar và các điểm lại xa nhau nên mình chỉ đi du lịch chứ không tham gia hoạt động nào. Mình đi cung 4 tỉnh nổi tiếng của Myanmar là Yangon – Bagan – Mandalay – Inle Lake – Yangon. Thời điểm đó nhà nghỉ ở Myanmar dành cho khách nước ngoài và khách địa phương là riêng biệt, tất nhiên giá cũng chênh lệch rất nhiều và internet cũng hết sức chuối. Phòng dorm rẻ nhất mà mình tìm được cũng tầm 10$ 1 đêm nên mình đều tranh thủ đi các chuyến tàu đêm khi di chuyển giữa 2 tỉnh khác nhau để đỡ bớt tiền phòng. Ở Myanmar xe lửa chậm, dồng và cũ nên giá vé rất rẻ so với vé xe khách vốn dĩ dành cho khách nước ngoài.  Chuyến tàu dài nhất mình từng đi là chuyến tàu 34 tiếng từ Inle Lake về Yangon. Do vậy hầu hết thời gian ban đêm của mình ở đều là trên xe lửa.
Người dân ở đây khá thân thiện và mình để ý các bạn học sinh ở đây rất chủ động tiếp cận người📷 nước ngoài để giao tiếp tiếng anh. Phụ nữ, em bé hay bôi bột thanaka lên mặt trông cứ thú vị và dễ thương thế nào, còn đàn ông mặc váy, nhai trầu và phun đầy đường nên mặt đường thường khá bẩn. Sự giao thoa văn hoá giữa Nam Á và Đông Nam Á ở đất nước này làm mình nhận ra có chút gì đó của Ấn Độ từ mùi hương, con người cho đến cái không khí bụi bặm. Nhớ lại những ngày yên bình đó ở Myanmar mà cảm thấy có chút chạnh lòng ở thời điểm hiện tại khi mà cuộc đảo chính đang hoành hành khắp đất nước này. Hi vọng yên bình sẽ sớm trở lại.
Hết 14 ngày ở Myanmar thì mình quay lại Thái Lan bằng đường cũ và về thủ đô Bangkok được 1 tuần thì bắt đầu hành trình hitchhiking (đi nhờ xe) với một bạn khác dọc miền Nam Thái Lan xuống Malaysia. Đây là lần trải nghiệm mà với mình thì trải nghiệm một lần cho biết rồi thôi vì mình không thích cảm giác đứng giữa đường trời trưa nắng và thụ động chờ đợi một chiếc xe nào đó đến chở mình đi nhờ một đoạn rồi xuống xe và tiếp tục chờ đợi. Dù sao thì đó cũng là một trải nghiệm thú vị và mình được thấy miền Nam siêu đẹp của Thái Lan với những công viên quốc gia rất to, những bãi biển xanh cát trắng nắng vàng và đông nghịt khách du lịch. Mình đi nhờ xe đến biên giới để sang Malaysia và do mình không có vé máy bay/tàu để đi tiếp nên gặp chút trục trặc nhưng cuối cùng cũng xử lí xong bằng việc xin nhờ wifi và mua một chiếc vé đi Indonesia. Qua biên giới thì tiếp tục đường ai nấy đi. Bạn mình đi tiếp về hướng thủ đô và mình thì lên tàu ra đảo Langkawi.
Ở Langkawi được vài hôm thì mình về Kuala Lumpur trên chuyến bay 15Ringit ~ 90.000 VND. Mình ở nhờ nhà bạn mình làm tình nguyện chung ở Campuchia và được dẫn đi chơi khắp nơi, ăn đặc sản chính gốc và tham gia một vài hoạt động tình nguyện chỗ NGO bạn mình làm. Kuala Lumpur với mình không ấn tượng lắm vì hiện đại thì cũng không bằng Singapore, văn hoá thì cá nhân mình cảm nhận cũng không rõ rệt lắm vì ở đây là giao thoa của 3 nền văn hoá lớn không có cái nào quá nổi bật. Từ thủ đô mình đi về hướng Penang, Malacca là những thành phố du lịch khá nổi tiếng ở đây và tiếp tục hành trình ăn nhờ ở đậu trên couchsurfing. Sau đó mình quay về Kuala Lumpur để bay sang Medan – một thành phố lớn ở Bắc Sumatra và cũng là điểm xuất phát trong chuyến hành trình khám phá đất nước nghìn đảo Indonesia.
Indonesia là đất nước mình sử dụng couchsurfing nhiều nhất. 29 ngày ở đất nước này thì hết 25 ngày mình ở nhờ couchsurfing, 4 ngày ở Bali thì ở phòng kí túc xá ở nhà nghỉ. Mình đến Medan vào những ngày cuối cùng của tháng Ramadan của người Hồi và đây cũng là lúc mọi người nô nức chuẩn bị cho lễ Eid Mubarak – một lễ hội lớn và có nhiều ý nghĩa thiêng liêng giống như Tết của người Việt Nam. Những người làm ăn xa xứ quay về quê thăm gia đình, tảo mộ ông bà và nghỉ ngơi để chuẩn bị cho một năm mới sắp đến. Và cũng chính vì lí do đó việc đi lại cũng khó khăn và đắt đỏ hơn. Có lúc mình đã phải ra đường nhờ chú cảnh sát bắt dùm xe vì không còn chiếc vé xe nào còn sót lại ở điểm bán vé. Ở Indonesia, mình rất hay bị để ý và bị lừa  nhưng kinh nghiệm hơn 4 tháng trên đường đã phát huy tác dụng khi mình cũng bắt đầu ý thức được việc nên tin ai và ai là người nên hỏi để lấy thông tin thay vì để bị dắt mũi. Được host bởi 2 người phụ nữ người Hồi giáo, mình được dịp hiểu nhiều hơn về tôn giáo này và văn hoá của những người bản địa nơi đây.
Sau đó mình đi dọc xuống đảo Java tham quan thành phố Yogyakarta rồi tiếp tục đi đến Malang, ngôi làng gần 2 ngọn núi lửa nổi tiếng là Bromo và Ijen. Ở đây được host giới thiệu cho người bạn là thầy giáo ở trường học địa phương và mời tham gia một hoạt động văn hoá ở trường cùng những bạn sinh viên quốc tế khác. Sau đó mình tham gia trekking núi lửa Bromo và Ijen vào đêm khuya để kịp ngắm bình minh. Đó có lẽ là buổi bình minh đẹp mà làm mình choáng ngợp đến tận bây giờ và là lần đầu tiên mình thấy núi lửa đang hoạt động với ngọn khói đen nghi ngút, những dòng chảy lava phát sáng trong đêm quyện với khí sulfur đặc quánh trong không khí và những người lao động đang gánh những tảng sulfur nặng trịch từ dưới đáy hồ lên. Kết thúc buổi leo núi mình ghép chung xe với các bạn backpacker khác đi xuống Bali. Bali đông đúc đến nghẹt thở và chắc do mình không có cơ hội vào mấy khu resort sang chảnh nên không cảm nhận được Bali như mình hay thấy trên quảng cáo. Hết thời gian ở Indonesia, mình quay lại thủ đô Jakarta và đi thẳng ra sân bay để bay sang Brunei.
Mình thật sự có chút choáng nhẹ khi máy bay hạ cánh. Mới bước mấy bước đã vô tới sảnh và ra luôn tới cổng. Đây cũng là lần đầu tiên trong suốt sáu tháng mình không bị hải quan hỏi bất cứ điều gì khi nhập cảnh. Thậm chí còn không dòm mặt mình khi đóng dấu hộ chiếu. Mình ở Brunei chưa đầy 24 tiếng. Theo như dự định ban đầu là sẽ ở lại 2 ngày 1 đêm nhưng xúi quấy thế nào mà lúc đến cái nhà nghỉ rẻ nhất thì nó lại đóng cửa nghỉ lễ còn mấy chỗ khác là $50+. Với lại lúc chiều anh bạn couchsurfing ở Brunei dẫn đi thăm thú một vòng thành phố rồi nên sáng hôm sau qua đi tàu qua Borneo, Kalimantan (Malaysia) luôn cho đỡ tốn tiền.
Vì ở Kalimantan đi lại khá đắt đỏ nên mình ở lại thời gian ngắn rồi bay sang Manila, Philipines. Thời điểm đó đã vào tháng 9, thời điểm mùa mưa bão ở Philipines bắt đầu và tài chính cũng dần cạn kiệt nên mình dành phần lớn thời gian ở một nông trại organic gần Manila mà mình tìm được trên workaway.info và tham quan những điểm lân cận. Vì ông chủ của nông trại này khá nổi tiếng trong lĩnh vực nông nghiệp organic ở Philipines nên mình cũng được dịp gặp khá nhiều gia đình giàu có ở Manila đưa con họ đến đây để học thêm về nông nghiệp (những học sinh này đã hoặc đang học về quản trị kinh doanh hoặc chính trị tại các trường đại học hàng đầu Manila rồi) để sau này quản lí doanh nghiệp gia đình hoặc đảm nhiệm các vị trí quan trọng trong bộ máy nhà nước sau này.
Thủ đô Manila hỗn loạn hơn mình nghĩ và mình cũng có một trải nghiệm phải gọi là kinh hoàng khi đi MRT ở đây mà sau này mình hay đùa là chuyến MRT nguy hiểm nhất cuộc đời. Thậm chí còn nguy hiểm hơn ở Delhi, Ấn Độ. Mình ít tiền nên hay sử dụng các phương tiện công cộng để đi lại nhưng riêng MRT ở Manila đi lần thứ nhất xong không dám đi lần thứ hai. Đi MRT mà cứ như giẫm đạp lên nhau cấp độ 1. Mình bị xô và giẫm dép xém té ở cửa vào tàu, may mà không bị rách dép giữa chừng. Mình còn nhớ hôm đó mình đi lúc khoảng 9h30 sáng. Không biết lúc đó có phải giờ cao điểm không mà người xếp hàng đông nghịt. Trạm MRT không sạch sẽ, thơm tho và mát mẻ như MRT ở Bangkok, Singapore hay Kuala Lumpur trong khi đó trời thì rất nóng và khói bụi tưng bừng nên mỗi người cầm một cây quạt giấy phẩy thôi là phẩy. Sau khi xếp hàng kiểm tra hành lí và mua vé mình đi về phía ga tàu. Điều làm mình nhớ nhất lúc đợi tàu có lẽ là đôi mắt biểu lộ sự căng thẳng tột độ của anh bảo vệ trước khi thả sợi dây thừng  xuống cho đám người đang đứng trước mặt anh lao vào khoang tàu. Chuyện là ở các nước khác hành khách chỉ việc xếp hàng đứng đợi tàu trước vạch vàng là ok nhưng chắc do dân ở đây “máu” quá nên chính quyền sắm luôn sợi dây thừng kéo từ đầu tàu đến cuối tàu. Mỗi lần tàu đến là sợi dây thừng được kéo lên để đảm bảo an toàn cho những người từ trong tàu ra từ dòng người đang háo hức được lên tàu. Sau đó sợi dây thừng được thả xuống và các khoang tàu được lấp đầy chỉ trong một cái nháy mắt. Ngoài ra mình cũng trải nghiệm Jeepneys, một loại xe công cộng phổ biến ở Manila nhưng cũng không khả quan lắm do mình không tìm thấy lịch trình và tài xế không biết tiếng Anh. Mấy lần bị lạc rồi lơ ngơ giữa đường nên thôi mình từ bỏ luôn.
Hết thời hạn ở Philipines nên mình mua vé bay về Bangkok và ở thêm 1 tháng trước khi về Sài Gòn kết thúc chuyến đi dài để trở lại thế giới của người đi làm. Đã chọn làm gì thì sẽ phải chấp nhận những được mất nhất định và gap year cũng vậy. Nó không chỉ màu hồng và mình cũng bị đối mặt với kha khá thứ trong đó có cái gọi là sốc ngược khi về nước. Mình sẽ nói kĩ hơn về những suy nghĩ của mình ở phần 3 nhé. Stay tuned!
3 notes · View notes
nykhunglong · 3 years
Text
TRẦN TIẾN & TRỊNH CÔNG SƠN
Bức ảnh này được chụp từ một bộ phim tư liệu quý về Trịnh Công Sơn. Trong đoạn phim này, Trần Tiến đang say sưa nhìn Trịnh Công Sơn nói chuyện với Nguyễn Duy, như fan nhìn thần tượng. Những ai xem bộ phim tài liệu “Màu cỏ úa” gần đây cũng đã nhận ra: cùng với Văn Cao, Trịnh Công Sơn là người có ảnh hưởng lớn đến cuộc đời của Trần Tiến. Thực ra ba người cũng chính là tiếng nói của âm nhạc Việt Nam đi qua ba thời kỳ: tiền chiến lãng mạn, chiến tranh tang thương và đổi mới hậu chiến.
Trở lại với bức ảnh. Lúc này, Trịnh Công Sơn khuyến khích Nguyễn Duy và Trần Tiến nên phối hợp với nhau để cùng viết ca khúc. Ông nói: “Duy cứ ngồi trên xe honda với Tiến. Tiến thì cứ viết melody, Duy cứ nghe, rồi từ những cái nốt ấy, chữ nó sẽ mọc ra, mọc ra. Duy thử đi rồi sẽ thấy đây là một trò chơi vui vô cùng tận. Vì chữ nó mọc ra khác với khi Duy làm thơ một mình”.
Đấy chính là cái hay của Trịnh Công Sơn. Ông luôn cổ vũ sáng tạo, đặc biệt là với những bạn bè của mình. Trịnh Công Sơn có nhiều bạn, và có một biệt tài: luôn khiến cho mọi người bạn cảm thấy mình thật đặc biệt. Như Trần Tiến, trong cuốn tự truyện “Ngẫu hứng” của mình, những dòng đẹp và trân trọng nhất đều dành cho Trịnh Công Sơn.
Để biết sự trân trọng ấy từ đâu ra, hãy đọc đoạn tự truyện này:
“Hắn vừa nhập cư Sài Thành, trạc tuổi băm, còn thích điệu đàng lập dị. Áo ngâm vỏ cây người thiểu số, tóc tai hippi, ngược ưỡn, vai khuỳnh. Mở miệng là đại ngôn, bị đồng nghiệp Nam ghét, tẩy chay, cả năm trời không ai mời đi diễn, đói chết mẹ.”
Người duy nhất mở rộng vòng tay với “hắn” chính là Trịnh Công Sơn. Hôm ấy, Trần Tiến tháp tùng Phạm Tiến Duật lần đầu đến nhà Trịnh Công Sơn. Vừa gặp hai người, Trịnh Công Sơn lấy rượu ra mời ngay. Trần Tiến kể:
“Anh mời bọn tôi vài ly là tôi đã say và buồn ngủ. Lính ở trong rừng mà, lấy đâu ra rượu. Anh dìu tôi lên phòng và vặn nhạc của anh cho tôi nghe. Tôi ngủ một mạch. Thấy tiếng nhạc suốt đêm, tưởng tôi nghe hết. Sáng sau anh hỏi: “Có thích bài nào không?”. Tôi nói: “Anh có cái máy nghe nhạc tân kỳ quá, em chẳng biết tắt bằng cái nút nào”. Anh cười thật hiền".
Rồi Trịnh Công Sơn mời Trần Tiến ở lại ngay trong nhà mình. Trong mắt Trịnh Công Sơn, một vị doanh nhân và một người đạp xích lô có giá trị như nhau, vì ông nhìn vào tâm hồn của họ. Và vì thấy tâm hồn của Trần Tiến nên xem “hắn” như người trong nhà, tới bữa mời xuống ăn cơm như anh em ruột. Rồi cái máu giang hổ thảo mãng nổi lên, Trần Tiến ái ngại bỏ ra công viên Văn Lang ngủ bụi. Trịnh Công Sơn mới sai em ruột là Trịnh Xuân Tịnh đi ra thỉnh về, rồi nói giọng buồn bã: “Tiến không chịu hàm ơn cuộc đời, thì làm sao biết trả ơn người”.
Trần Tiến kể: có một dạo khi còn trẻ, ông ôm mộng phải viết cho được những đại tác phẩm Nhưng trong một lá thư tay, Trịnh Công Sơn viết: “Tiến à, mình không nghĩ rằng một bản giao hưởng tồi lại có thể ví được với một câu hò hay”. Tới đây, ta có thể hiểu âm hưởng dân gian xuyên suốt các tác phẩm của Trần Tiến từ đâu mà ra.
Để có thể mang “câu hò hay” vào mọi tác phẩm của mình, Trần Tiến tất nhiên phải có một óc quan sát thật tinh tế. Ông không đứng ngoài, mà lao vào sống, phải sống và thấu cảm đến đâu mới hiểu được “hồn người raglai”, mới nhìn thấy nỗi đau và niềm vui song hành theo những “vết chân tròn trên cát”, mới vui được khi nhìn “đàn chim Chơ rao bay qua bay qua dưới bầu trời”.
Ông mang sự tinh tế ấy từ âm nhạc vào trong văn học, thứ văn thô mộc nhưng đẹp tuyệt vời. Ông viết: “Không phải cứ cây, cứ chim là mùa xuân. Cây mận nhà anh Sơn (Trịnh Công Sơn) bởi cụ nhà khuất xa nên buồn mà chết. Con chim yến mất bạn tình, cô đơn mà đâm đầu từ núi cao xuống vực”.
Sài Gòn trong Trần Tiến chính là Trịnh Công Sơn vậy. Trần Tiến tả người anh lớn của mình: “Người ốm nhưng bước chân khoan thai, quý tộc, vai gầy nhưng ngực vươn ra như kiếm khách, nghe ai kể chuyện gì cũng “Tội rứa, chi mà tội rứa…” Đó là người “bảnh mắt ra đã gọi mình uống rượu, buồn như gã thủy thủ cuối chân trời”.
Thời gian “ở trọ” nhà Trịnh Công Sơn, Trần Tiến liên tục được bơm rất nhiều cảm hứng sáng tác. Ông viết:
“Kẻ hay chữ, một ngày không đọc sách, cái mặt trong đần đần ngu ngu.
Kẻ hay làm, một ngày không có việc, cái người trông bần thần muốn bệnh.
Chả thế vớ được người hay chữ như anh Hoàng Thiệu Khang mới ở bắc vào, anh Sơn vui lắm. Uống rượu, luận triết, nói cười rổn rảng suốt ngày trên cái vườn treo ở nhà. Nhớ một buổi chiều, ba anh em đang khề khà, bỗng có một em Nhật gõ cửa, xin được hỏi anh về triết phương đông. Em lại còn can tội… xinh nữa. Thế là chàng bỏ hai anh em tôi, líu ríu với người đẹp cả tiếng.
Chờ lâu quá, lại thông cảm với ông anh chưa vợ, tôi ra chào, xin phép về. Đi qua nàng, tự nhiên tôi hát:
“Âm dương nằm ngang, ngũ hành nằm dọc.
Em chưa biết đọc, em nằm nghiêng…”
TCS liền chen vào “Hay, hay. Toa mới bịa à, tiếp đi, tiếp đi.” Nói đoạn quay sang em gái xứ Phù Tang, khoe: “Đấy, đấy, âm nhạc phương đông đấy”.
Bấy giờ chàng mới sực tỉnh ra, xin lỗi vì đã quên bọn tôi. Từ hôm ấy, sáng nào cũng gọi sang uống rượu để được nghe những khúc sau. Nhờ gặp tri âm kích động, tôi viết thêm mấy chục bài nữa rồi tịt ngòi.”
Trước khi qua thế giới bên kia, Trịnh Công còn kịp dúi cho Bảo Phúc ít tiền, dặn thu thanh chùm ngẫu hứng cho Tiến, vì hắn “tội dễ sợ”. Tình bạn văn nghệ sĩ ngày xưa, sao mà đáng yêu đến thế.
Cũng như Trịnh Công Sơn, thời trẻ Trần Tiến chủ yếu… hát free. Người ta gọi ông là nghệ sĩ du ca. Mãi đến mấy năm trước, Trần Tiến mới lọ mọ lên Google gõ xem “Du ca là gì”. Đọc một đống kết quả xong cũng… ù ù cạc cạc. Chỉ biết đại loại là đi hát lang thang, không bán vé, không sân khấu, không ánh đèn và… không tiền. Tiền, nếu có, cũng dùng vào mục đích thiện nguyện.
Trần Tiến đã du ca như thế suốt thời trai trẻ. Tiếng hát của ông – cũng như người anh ruột Trần Hiếu – đã vang lên từ những chiến trường. Anh chơi guitar và hát cho bất cứ nơi nào có lính. Nhưng nếu Trần Hiếu hát sân khấu lớn, kích thích tinh thần chiến đấu cho hàng trăm, hàng vạn người qua những bài hát ca ngợi cách mạng và con người cách mạng thì Trần Tiến hát có khi chỉ cho hai, ba người nghe. Anh hát trên đỉnh núi, ngoài bến phà, trong công sự, leo lên cả ụ pháo nóc cầu Long Biên mà ngân nga. Và khi đã lớn tuổi rồi, ông cũng chỉ cảm thấy thoải mái khi hát ở những nơi không có ánh đèn sân khấu.
Vì dưới ánh đèn sân khấu, người ta sẽ phô ra một gương mặt mà đám đông muốn thấy. Trong khi Trần Tiến chỉ có độc nhất một gương mặt. Có lần vì cả nể, ông tham gia làm giám khảo cho chương trình “Bước nhảy hoàn vũ”, và mang luôn cái tính có sao nói vậy lên show. Các em nhảy latin sexy thì phải bình luận là vú có nảy, mông có sexy không, chứ chả lẽ lại đi nói “vòng một được đó, vòng ba chưa được”? Và thế là một cuộc scandal nổ ra. Trần Tiến hứng trọn những lời chỉ trích, miệt thị từ chính những khán giả mà ông vẫn thương yêu và dốc lòng viết bài hát cho họ.
Ông viết: “Thấy lạc lõng, nhưng rồi chợt hiểu ra: già rồi. Những khán giả yêu ta cũng đã già theo, hoặc đã về cõi vĩnh hằng bình yên. Vậy mà còn ngồi đây tí tởn với “Bước nhảy hoàn vũ”. Sao không hoàn vũ đi nhạc sĩ hết thời ơi”.
Trần Tiến không hết thời, mà chỉ lạc thời. Kẻ lạc thời ấy càng trở nên cô đơn khi những người bạn lớn lần lượt nối gót ra đi, để ông cứ phải chứng kiến cảnh “chiều hoang vắng, chiếc xe tang đi thật vội vàng”. Trần Tiến như một gã cao bồi già, môt hôm bước ra đường, thảng thốt nhận ra đàn bà tự tin nhất định phải xài băng vệ sinh A, đàn ông đích thực thì phải uống bia B, trẻ con phải uống sữa C thì mới thông minh. Vợ yêu chồng thì phải cho một muỗng siêu bột nêm D vào canh. Rồi chợt nghĩ: ông Hoàng Cầm đi xe gì mà gái mê chết mệt, ông Nguyễn Tuân bú sữa gì mà viết hay đến thế….
Một kẻ lạc thời, vì dù đã là thời bình, mà vẫn phải chứng kiến những “trận chiến” mới trên mặt trận văn hóa. Dù cố đứng ngoài cuộc, nhưng thỉnh thoảng Trần Tiến cũng khéo léo nói lên quan điểm của mình, khi có người chỉ vì bài hát mà Trịnh Công Sơn viết cho Lưu Kim Cương đã vội kết luận ông là người của “bên kia”, rồi từ đó cố phủ định tất cả những sáng tác của ông. Trần Tiến kể lại cuộc hội thoại của mình và một người bạn tên Khanh “khú”:
- Em mê giao hưởng, thế có nhớ bản số 3 của Beethoven viết tặng Napoleon không?
- Có, một trong những bản hay nhất của nhân loại.
- Beethoven đã xét nát nó khi Napeleon mang quân chiếm nước Đức, quê hương ông. Nhưng bài hát nó vẫn sống mãi. Có yêu một người đến mức thần tượng mới sáng tác hay như thế. Người đời đâu cần phán xet ông ấy yêu nhầm ai. Nhạc hay nó sẽ vượt qua mọi thành kiến, tư tưởng, chính trị. Nó sẽ nằm mãi trong lòng nhân loại. Cứ hay là được.
Ta bắt gặp khẩu quyết “cứ hay là được” ấy trong xuyên suốt chặng đường sáng tác của Trần Tiến. Viết gì cũng được, cứ hay là được. Nghệ thuật trước hết là hấp dẫn, chuyển tải gì tính sau. Vì “thực ra có cái quái quan trọng gì đâu mà chuyển tải. Ai cũng sáng tác nhạc và viết văn được cả thôi. Thằng (Nguyễn Trọng) Tạo viết ca khúc cũng dễ thương. Nguyễn Nguyễn Đình Thi viết nhạc, ông Văn Cao vẽ… Trời cho thì nhận! Đừng nghĩ nhiều đến chuyển tải thông điệp. Chẳng có thông điệp nào mới cả, nhưng sẽ rất mới nếu sống thật mình! Làm tình thì có gì là mới. Những ai yêu ta thật, dù chả biết kỹ thuật gì, vẫn cứ làm ta mê đi là sao. Nói ỡm nói ờ mà cứ sướng là sao.
- Anh ơi, nhìn này, nó là cây lúa đấy.
Chàng đâu có nói con điên này chỉ một thứ mà ai cũng biết, chỉ ồ lên:
- Thế à, thích nhỉ, cây lúa đẹp nhỉ.
Tình yêu thì lúc nào cũng vui thế đấy, dù có thòi ra thông điệp gì mới đâu.”
Sau này khi có ai hỏi phim “Em và Trịnh” muốn truyền đi thông điệp gì, có lẽ sẽ trả lời: tình yêu thôi.
Vì: “Tình yêu thì lúc nào cũng vui thế đấy, dù có thòi ra thông điệp gì mới đâu.”
16 notes · View notes
baosam1399 · 5 years
Text
RADIO NHUỴ HY SỐ 513 ngày 21 tháng 09 năm 2019.
“RỒI SẼ CÓ MỘT NGÀY, CÓ NGƯỜI SẼ NHÌN THẤU ĐƯỢC SỰ BI THƯƠNG MÀ EM CỐ CHE GIẤU.”
» Người đọc Nhuỵ Hy
» Dịch Vũ Bảo Sam
Tumblr media Tumblr media
Weixin của tôi có một người bạn rất đặc biệt, tin nhắn cuối cùng mà cậu ấy gửi cho tôi dừng lại ở tháng 5 năm 2019, chỉ là một tệp gif của một cô bé đang cười rất tươi. Nhưng điều nuối tiếc nhất là, cậu ấy tan biến trong biển người rộng lớn này đã hơn 100 ngày, tôi không còn có thể nhận được tin nhắn của cậu ấy nữa.
Tôi và cậu ấy làm việc ở hai bộ phận khác nhau, tuy là tiếp xúc không nhiều, song mỗi lần gặp mặt cậu ấy đều rất nhiệt tình. Cậu ấy có một gia đình nhỏ hạnh phúc, chồng làm việc ở ngân hàng, con nhỏ năm nay vừa tròn ba tuổi. Năng lực làm việc của cậu ấy rất cao, đường nhân duyên trong công ty cũng nhiều.
Một người có cuộc sống vừa suôn sẻ lại hạnh phúc như vậy... Vậy mà, vào một buổi sáng sớm của tháng 5 năm nay, trong khi chồng mới vừa mở mắt, con nhỏ còn chưa tỉnh ngủ, cậu ấy không hề do dự nhảy từ cửa sổ phòng khách tự tử. Đôi dép được cậu ấy xếp gọn gàng đặt trên sàn nhà, cậu ấy từ đầu chí cuối một thanh âm cũng không phát ra, một câu từ biệt cũng không có.
Tumblr media
Ngày tham gia lễ truy điệu của cậu ấy, tôi cố gắng nỗ lực nhớ lại dáng vẻ của cậu ấy. Trong hầu hết các góc kí ức của tôi, cậu ấy đều rất ấm áp, rất thân thiết, hay mỉm cười. Chỉ duy nhất có một lần, cậu ấy soạn một tin nhắn weixin rất dài, gửi vào nhóm chat của công ty.
Trong tin nhắn ấy cậu ấy phàn nàn oán trách rằng những áp lực mà công ty đem lại khi luôn bắt cậu ấy phải tăng ca, nhưng khi ấy, không có một ai dám trả lời lại. Mọi người đều nói sau lưng cậu ấy rằng : “Điên rồi chắc, có phải muốn lãnh đạo mời lên phòng uống chà không thế? Không muốn làm nữa sao không từ chức luôn đi.”
Sau lần đó, cậu ấy vẫn mang bộ dạng cũ, làm việc chăm chỉ, nhiệt tình đối đãi với mọi người, dường như lần phát tiết tràng giang đại hải ấy chỉ là bằng chứng trong lúc tâm trạng tự nhiên bất ổn. Ai cũng không thể nghĩ rằng cậu ấy sẽ tự sát.
Tumblr media
Sau khi cậu ấy rời khỏi Thế Giới này, rất nhiều người mới đột nhiên phản ứng lại với tin nhắn mà cậu ấy gửi trước đó. Đó có thể là khởi đầu của sự bi kịch, hoặc giả có thể đó chỉ là rất nhiều sợi tơ mỏng manh được bện kết lại trong đầu mối, thế nhưng bất luận thế nào, tin nhắn mà lúc đó cậu ấy gửi đi đích thực không một ai để tâm tới, điều đó thúc đẩy cho việc những ngày sau đó cậu ấy phải che giấu đi tất cả những cảm xúc thực sự.
Sau đó tôi có vào xem weixin của cậu ấy, ảnh nền vòng tròn bạn bè cậu ấy để là ảnh một nhà ba người, chữ kí phía dưới viết : “Làm một người phụ nữ bình thường, không tranh, không giành, không khác người.”
Khoảnh khắc ấy tôi bỗng thấy rất xót xa, trong lòng tôi cậu ấy chính là kiểu phụ nữ bình thường ấy, từ trước tới nay chưa từng tranh giành cái gì với ai, chỉ là, đằng sau vẻ ngoài tĩnh lặng của năm tháng là nỗi đau mà cậu ấy đã phải cất giấu rất lâu rất lâu...
Có lẽ là cậu ấy cũng sợ hãi rằng việc biểu lộ ra sự đau khổ sẽ làm cậu ấy trở nên khác người, cho nên sau những thử nghiệm nhỏ, cậu ấy lựa chọn xây cho bản thân một vái vỏ ngoài cứng cáp, trong cái vỏ mà người ngoài đập không vỡ nhìn không thấy ấy, là trái tim đã từng chút từng chút nát tan.
Tumblr media
Tôi nhớ tới một nhà văn người Anh Matt Haig, anh bị chuẩn đoán mắc trầm cảm ở tuổi 24 và phải rời khỏi Tây Ban Nha cùng người nhà trở về Anh Quốc. Lúc tạm biệt người chủ nhà ở Tây Ban Nha, chủ nhà đã rất nhiệt tình giữ họ ở lại, đồng thời hỏi : “Sao mọi người không ở lại đây? Matt sẽ ổn thôi, cậu ấy nhìn rất ổn!”
Sau này, trong cuốn sách 《Lý do để tiếp tục sinh tồn》 Matt có viết rằng : “Điều kì lạ nhất của bộ não đó là, cho dù bên trong có sóng to gió lớn, bên ngoài vẫn biểu hiện ra trời yên biển lặng, ngoài bạn ra, người khác căn bản không thể nhìn thấu nó. Con ngươi của bạn có thể bị phóng đại lên, nói chuyện câu trước chẳng ăn nhập với câu sau, da bạn có thể đang đổ mồ hôi, nhưng Thế Giới này đều đang nhắm mắt làm ngơ với sự đau khổ của bạn.”
Tumblr media
Thế Giới này không ai là hoàn mỹ, có yếu đuối, có lo âu, có nóng nảy, cũng có cả sự mất mát, lạc lối và chật vật, có một số cảm xúc nằm ngoài phạm vi kiểm soát của chúng ta, nhưng chúng không nên bị nghi ngờ, mà nên được cảm thông một cách chân thành nhất.
Cuộc sống dù mong manh nhưng đáng quý, tôi hi vọng rằng trước những người đã và đang phải chịu đựng sự thương tổn, chúng ta đều có thể trở thành sự tồn tại ấm áp nhất đối với họ, không phải là đi so sánh chuyện này có khó hay không, không phải là đi khuyên nhủ rằng chuyện này không có gì đáng để buồn bã cả, mà chỉ cần lặng yên, nghe họ giãi bày, phát tiết, thậm chí cả sự sụp đổ trong tâm hồn.
Và cho tới khi một ngày nào đó, khi chúng ta cũng bị mắc kẹt trong mớ cảm xúc hỗn độn ấy, hi vọng mỗi chúng ta cũng có thể cảm nhận được sự thấu hiểu và yêu thương.
Hầu hết những lời khuyên giải an ủi nhìn giống như là thiện ý ấy, đối với những người phải đặt mình vào hoàn cảnh đau khổ ấy mới hiểu được nó không có tác dụng. Nếu như cảm xúc, bệnh tật - bản thân nó là một kẻ giết người, vậy thì những người bên cạnh ta không thấu hiểu và sự lãnh đạm vô hình ấy, chính là nguyên nhân đã đẩy một người vốn dĩ uất ức tới cùng cực tới trung tâm của họng súng.
Tumblr media
Vào trước đó không lâu, khu tập thể nhà tôi có một cô gái 29 tuổi nhảy lầu tự tử, tại nơi cô ấy tử vong, tôi nghe được ít nhiều những lời đồn từ những người vẫn còn đang không hết bàng hoàng ở xung quanh, mọi người đều đang nói, gia đình cô gái giục cưới, cô ấy không chịu kết hôn, nghĩ không thông thế là tự tử.
Trong hầu hết những lời thương xót, câu nói tôi nghe được nhiều nhất chính là : “Sao lại nghĩ không thông tới mức đó nhỉ, đến chết cũng không sợ, kết hôn thôi mà có gì đáng sợ đâu chứ?” Có rất nhiều người bàn luận chuyện này, mà lại chẳng ai nghĩ tới, trong thâm tâm của người trong cuộc, sự đau khổ tới từ nội tâm, là thứ mà so với cái chết còn đáng sợ hơn gấp ngàn lần.
Nó giống như việc người ta không thể hiểu tại sao cô ấy không chịu chìa tay ra xoá tan đi đám mây đen trước mặt, lại không phát hiện ra là cô ấy không có hai tay. Khi chỉ trích cô ấy tại sao không đứng dậy chạy thoát khỏi đám sương mù, lại không biết rằng cô ấy đã sớm mất đi đôi chân.
Tumblr media
Cuộc đời của cô ấy sớm đã bị mắc kẹt ở đó, thế nhưng với mỗi người mạnh khoẻ, sống dưới ánh dương rực rỡ, đều không thể hiểu được việc này có gì mà phải sợ, có gì đáng để buồn lòng, có gì đáng phải đi chết!
Sự thật là, khi khổ nạn không xảy ra trên người bạn, bạn vĩnh viễn không có được sự đồng cảm thực sự. Đối với tất cả những người đang đớn đau ấy, những chuyện chỉ như lông gà vỏ tỏi trong mắt bạn có thể lại là khe rãnh mà người khác không thể vượt qua, chuyện mà bạn cảm thấy chẳng có gì to tát lại là cái trụ cột trong lòng người khác.
Cho nên, khi những điều tồi tệ xảy đến, khi những người xung quanh bạn rơi vào hoàn cảnh rắc rối, có thể bạn không cách nào thấu hiểu, không cách nào đồng cảm, thế nhưng xin bạn đừng nói ra lời châm chọc, đừng đứng ở khía cạnh quan điểm bạn cho là đúng mà phủ định họ, hãy lặng yên lắng nghe, một cái ôm chân thành, hoặc chỉ cần một ánh mắt khẳng định, có thể họ sẽ lấy lại được sự dũng khí mà bản thân đã đánh mất đi.
549 notes · View notes
celiriel · 3 years
Text
Đọc tin về Saigon những ngày này làm mình bỗng nhớ khoảng thời gian còn đi làm ở góc đường Nguyễn Thái Bình - Calmette. Mình làm ở đó ba năm chớ nói thiệt là mình không phân biệt nổi mặt nào là Nguyễn Thái Bình mặt nào là Calmette. Mình chỉ nhớ tất cả những hàng ăn đã nuôi mình suốt những năm tháng đó.
Buổi sáng mình sẽ ghé xe bánh mỳ của một bác người Hoa tính tình khó chịu, mắng chồng như con; nhưng đó là món bánh mỳ thanh tao nhứt mà mình từng ăn, cái gì cũng rất vừa phải. Mọi thứ luôn được xếp ngay ngắn sạch sẽ, nằm yên đúng chỗ của mình. Mình ăn chắc phải tới ổ thứ tám mươi thì một hôm bác mới ngẩng mặt nhìn mình, giọng cau có xen lẫn tự hào “xá xíu này là tui tự làm đó chớ không phải mua ba cái phẩm màu đâu”. Mình nghĩ là dằn mặt mình vì mười lần kêu bánh thì hết chín lần mình chỉ ăn bánh mỳ trứng, chỉ một lần ăn xá xíu đổi bữa. Hiehie…
Buổi chiều đói meo mốc thì hoặc là mình sẽ ghé tiệm phở thỏ thẻ mua một tô bò viên nhiều hành lá, hoặc là cắp hộp xuống góc đường mua hai chục ngàn bánh đúc khoai môn ăn no đến bỏ cơm.
Chịu khó băng qua một ngã tư nữa thì tới xe bột chiên của một chú cũng người Hoa. Chú hay buồn rầu tâm sự với mình là bây giờ gặp khách du lịch người ta chỉ biết nói tiếng phổ thông thôi, không còn ai biết nói tiếng Phúc Kiến quê chú nữa. Mấy chục năm rồi vợ chồng chú không về quê, vì ở đó dần dần chẳng còn ai nữa. Một lần vì phải đợi quá lâu chú mới nói hay con cho chú số điện thoại đi, lát nữa xong chú giao qua cho. Mình đọc số cho chú bấm thì trên cái màn hình bé xíu của chú hiện lên dòng chữ to bự chạy qua chạy lại “Ăn bột chiên 141”… Thấy mình mang nhục chưa? Mình đã không nhớ chi tiết đổi số với chú Bột Chiên vì mình không có thói quen gọi điện thoại, và vì mình thích hơn được trốn làm đi dạo vẩn vơ giữa phố, thở ra và hít vào (bụi), nghĩ ngợi không đâu về những điều mình thương quý, xong lại có đồ ăn cầm về.
Những hôm mới có lương hoặc bất kỳ hôm nào mình thích thì mình sẽ ăn hăm-bơ-gơ than tre đen thùi lùi với nhân thịt bò medium rare và sốt nấm truffle thơm nồng nàn; vỏ bánh ở đó không hiểu họ có bí kíp gì mà nhai không bao giờ bị dính răng. Những hôm trời mưa lạnh mình sẽ ăn bún ốc hoặc cháo lòng cho thiệt nhiều gừng; bún ốc thì lần nào mình cũng dè sẻn ốc để rồi ăn gần hết tô thì vui sướng mò thêm được một cơ số ốc nữa, xong rồi không bao giờ ăn hết nổi… Những hôm chán đời đâm thèm ngọt thì mình sẽ ăn sinh tố bơ cà phê hoặc bơ sầu riêng, quyến rũ đều một cặp.
Xong rồi còn xôi bắp - tình yêu mãi mãi của đời mình; xôi mặn cô Thu với món củ cải chiên đặc trưng cũng “tự tay tui làm mỗi sáng” không hàng xôi nào khác có; bánh bèo của một chị người miền Tây hiền ơi là hiền mà có lần bán ế chỉ buồn bã nói một mình “bánh đúc này ngon lắm nè”, xong tự xắn một miếng to tự ăn ngầu chưa?
Mình tự hỏi bây giờ qua hai năm dịch bệnh dai dẳng, không biết họ đã sống ra sao. Sau này nếu có ngày quay lại, mình còn tìm được những ai… Có quá nhiều điều bình thường nhỏ bé trong đời mà phải khi xa rồi, xa lâu quá rồi, mới nhận ra mình đã nhớ nhiều đến vậy. Mình nhớ cả mình của những ngày tháng đó nữa. Mình mong điều lành cho tất cả.
P.S: Mình không có hình đồ ăn (hiehie), nhưng mình tìm mãi ra được tấm này.
Tumblr media
Tấm hình xấu quắc này là một buổi sáng Giáng Sinh mình lên văn phòng từ rất sớm để vui Giáng Sinh một mình. Bâng quơ nhìn qua toà nhà cũ đối diện thì bắt gặp một cây thông được trang trí đàng hoàng của nhà ai để ngoài ban công, lòng bỗng hân hoan lạ lùng. Mình đã mở You raise me up để chung vui cùng họ. Đó là lần Giáng Sinh nhiều tình yêu và trọn vẹn nhất đời mình.
1 note · View note