Tumgik
#nhìn câu chuyện từ nhiều phía rồi tự mình đưa ra chính kiến
Text
"Nghe lời cc B đi m không biết cc A nhiều hơn người ta đâu đừng parasocial nữa-"
Nhưng mà cc (đặc biệt là tụi anglophone) từ trước đến giờ rặt một lũ chỉ biết bú fame và và đâm sau lưng nhau m ơi? Tại sao m nghĩ người này đáng tin hơn người kia được? Tự t thấy thằng B cũng có đáng tin hơn thằng A đâu? Cũng có phải hạng người thật sự quan tâm đến khán giả và không lợi dụng tình thế để thỏa mãn tính thượng đẳng đâu?
Parasocial hay không t vẫn đ tin thằng nào dân Ăng-lô cả :)
2 notes · View notes
halyyhpa · 3 months
Text
Tớ.
Chỉ là một tình huống đời sống nho nhỏ nhưng lại khiến tớ vô cùng tự hào về bản thân mình, và hơn cả là nhận lại một bài học rất quý giá về cuộc sống.
Chẳng là hôm vừa rồi tớ có một bài khỏả sát môn Văn vào buổi chiều Thứ Năm. Đối với đề bài không quá khó cũng không quá dễ nên tớ làm bài với một tâm thế khá thoải mái nhưng không chủ quan. Và trong Phần Hai - nghị luận xã hội, có câu hỏi về phương thức biểu đạt. Tớ luôn cho rằng những câu như này thường thì phương thức biểu đạt sẽ là nghị luận. Ấy vậy, lần này lại khác, đoạn văn được trích để xác định phương thức thuộc dạng nhật kí. Bởi vậy mà khi đọc lên hai chữ đầu tiên hiện lên đầu tớ là "biểu cảm". Đó cũng chính là đáp án đúng, nhưng nếu chỉ dừng lai ở đó thì tớ kể lể làm làm gì cơ chứ?
Khi ban đầu đọc đoạn trích, trong đàu tở đúng là hiện lên phương thức "biểu cảm" bởi ngay câu đầu tiên hai chữ "yêu thương" cùng với đại từ "con" đã thể hiên rất rõ tính biểu cảm. Nhưng những câu sau đó tác già dường như đã nhắc lại một sự kiện, và hằn là điều này thường xuất hiện trong văn bản tự sự. Sự hoài nghi bắt đầu nảy sinh trong tớ. Nhưng ngay sau đó câu cuối cùng đã diễn tả niềm tự hào của tác giả và trong câu chuyện tác giả đề cập không có nhân vật cũng như sự kiện cụ thể nên tớ càng khẳng định, vững tin vào đáp án "biểu cảm" mà trước đó đã chọn, dẫu trong lòng vẫn còn nghi vẫn....
Nhưng niềm tin của tớ lập tức bị lung lay...
Đến lúc nộp bài theo thứ tên, có một bạn đã nộp bài và sau đó trở về chỗ. Bạn không quan điều ấy có vi phạm quy chế thi hoặc có đúng đắn hay không mà lập tức nói to, đủ để các thí sinh ngồi đến bàn thứ năm nghe thấy, và dĩ nhiên trong đó có tớ:
-Phương thức biểu đạt là tự sự nhé! Lần trước cô tao cho làm bài này rồi.
Một lời khẳng định đầy chắc nịch. Mọi người đang trở nên xôn xao, có rất nhiều lời bàn tán và một trong số đó không ngần ngại mà gạch đáp án trước đó của mình để viết lại vào đó hai chữ “tự sự”.
Tớ bắt đầu dao động, bao nhiêu hoài nghi dấy lên trong lòng tớ, một loạt câu hỏi nghi vấn cái lời nói “cô tao cho làm bài này rồi”… Nếu đã là cô cho làm thì hẳn phải là đáp án đúng nhưng… tớ vẫn linh cảm không lành.
Tớ mở lại tờ giấy, toan gạch đáp “biểu cảm” của mình đi. Nhưng tớ nhìn sang phía bên cạnh, “sắp đến lượt mình nộp bài rồi, chọn tự sự hay thôi đây?”
Tớ đọc lướt qua đoạn trích một lần nữa và nhớ về những lập luận trước đó của mình, “Mình đã tin là biểu cảm kia mà? Cô giáo đâu phải lúc nào cũng đâu, đúng không? Lỡ đâu con bé đó nghe nhầm thì sao?”. Và đúng vậy, tớ đã không gạch đáp án ấy đi mà cứ để nguyên như vậy, tớ tâm niệm rằng, thà sai nhưng bên cạnh đó mình lại có những lập luận chắc chắn để chọn đáp án ấy, còn hơn là nghe những người lạ đâu đâu mà chẳng biết nó có thật sự đúng hay không.
Tớ nộp bài.
Không phải khoe khoang gì, nhưng tui là học sinh đội tuyển văn đó, hihi, à thế hẳn bạn thắc mắc sao học sinh đội tuyển văn mà kiến thức cơ bản cũng mông lung thế này thì bạn đọc lại post tui kể về cái điểm 8 văn nha (thực ra tui học vì đam mê chứ không thể nói là giỏi được). Nên là khi đi qua mấy bạn cùng lớp, ai cũng đặt ra cùng một câu hỏi cho tớ, đó là phương thức biểu đạt là gì. Tớ không tỏ ra bối rối mà đầy chắc nịch:
-Biểu cảm nhé.
-Tại sao?
Tớ bỏ qua câu hỏi vì cô giám thị vẫn chưa kiểm lại số bài. Trong lòng tui bỗng cảm thấy thật hạnh phúc, lạ nhỉ?
Khi tất cả đã xong xuôi, tớ ra ngoài và nhận lại những lời nói có phần hơi chỉ trích, mỉa mai:
-Biểu cảm á? Haha, đây là nhật kí mà - Một bạn nữ nào đó.
-Con bé kia vừa bảo là tự sự mà, cô nó cho làm rồi - Lại một bạn khác
-Tao sửa lại thành tự sự rồi nhé, ăn điểm ngay! - Một bạn khác chen ngang
Tớ ung dung trả lời:
-Nhật kí mà không có biểu cảm là hơi lạ á nha, huống hồ là trong đoạn trích có rất nhiều từ ngữ biểu cảm.
-Kệ mày, cho mày mất điểm
Tớ chẳng mấy quan tâm, vì tui tin tui có phần đúng.
Sao khi nói chuyện với vài bạn khác, tớ trở về nhà và lập tức nhắn tin cho cô Yến để hỏi về phương thức biểu đạt và cũng không quên đưa ra những lập luận của mình.
[Biểu cảm mà con. Nhật kí]
Haha, đích thị là như vậy mà, tớ mừng muốn khóc.
Tớ đi khoe khắp nơi đoạn chat ấy, những bạn chọn phương thức biểu đạt khác (đa phần là chọn tự sự) đều lặng lẽ xem tin nhắn và có bạn thì thả icon “sad”.
Tớ lên giọng đầy mỉa mai mặc dù không ai nghe thấy:
-Ồ, cô cho làm rồi nhỉ?
Và sau đó phải phả lên cười vì cái sự “cố tỏ ra ngầu”.
Sau lần này thì tui nhận lại được một bài học quý giá, đó là phải luôn vững vàng, kiên định trước mọi tình huống, phải có lập trường vững chắc dẫu hoàn cảnh ra sao, có thế mới dễ dàng bước tiếp, đón nhận thành quả tốt đẹp.
Hi vọng bạn cũng thế nhé!
Tumblr media Tumblr media
1 note · View note
hieulam · 7 months
Text
Tumblr media
Ở Tô gia có một cây đại thụ, bộ rễ thật lớn đám trẻ Tô gia rất thích chơi ở đây. Kỳ Miên Đàm từng nhiều lần đi qua đây. Nhưng đây là lần đầu tiên quan sát cái cây này.
Bà biết đây là mộng, một giấc mộng sau khi bị nghịch tử đánh trọng thương.
Kỳ Miên Đàm thong dong tản bộ xung quanh. Nơi này quá yên tĩnh chẳng thấy đám trẻ nào nô đùa quanh đây.
Vốn định từ bỏ Kỳ Miên Đàm lại thấy một cái đầu màu khói trắng lấp ló trong hốc cây. Bà nghĩ chắc là Hiểu Tinh, vậy nên bà đi đến.
"Tinh nhi?"
Đứa trẻ ngẩng đầu, đôi mắt sâu thẳm, khuôn mặt phúng phính hơi xụ.
Đứa trẻ chẳng nói gì lại cúi đầu đắp nặn hình nhân đất bằng đôi bàn tay nhỏ.
Kỳ Miên Đàm ngồi xuống đối diện nhìn xem. Tinh nhi nghịch ngợm, thật hiếm thấy thằng bé chơi một mình còn lấm lem bùn đất. Kỳ Miên Đàm phì cười vươn tay giúp đứa nhỏ lau mặt. Ngoài dự kiến đứa nhỏ lại vô cùng kinh ngạc né tránh. Nhưng trẻ con thì vẫn là trẻ con, không thoát được bị mẫu thân bẹo má.
Kỳ Miên Đàm cười đến vui vẻ "Con trốn cái gì mà trốn. Con xem con, chơi đến mức lấm lem mặt mũi. Tinh nhi khi còn nhỏ thật đáng yêu."
"... Mẫu thân." đứa trẻ nhỏ giọng gọi, âm khí non nớt dè chừng.
"Mẫu thân đây?"
Đứa nhỏ hơi cúi đầu, đau lòng cười chua chát. Nàng đem những hình nhân nhỏ bài trí xong xuôi thì nói tiếp.
"Ngài có muốn nghe một câu chuyện không?"
"Con kể đi nà."
"Có một gia đình 5 người đầm ấm và hạnh phúc khi không có người thứ 5. Bởi vì người thứ 5 là cá thể lạc loài, nàng không được yêu thương, từ nhỏ nàng đã nhận ra cha mẹ nàng chán ghét sự tồn tại của nàng." vừa nói nàng vừa đem hình nhân nhỏ nhất bỏ ra khỏi vòng tròn 5 người "Vào ngày sinh thần của mẫu thân nàng, nàng nghĩ sẽ đem tặng món quà do chính mình tỉ mỉ chế tác lấy lòng cha mẹ. Rốt cuộc món quà chưa đưa đến tay, nàng lại biết món quà cha mẹ nàng muốn từ nàng là gì."
Kỳ Miên Đàm nghe mà mù mờ không hiểu, những người làm cha mẹ này thật là quá đáng, sao lại bỏ rơi đứa nhỏ do mình sinh ra. Bà vẫn không xen vào, nghĩ đợi sau khi câu chuyện kết thúc sẽ vỗ về đứa con trai nhỏ.
Đứa trẻ nói tiếp "Cha mẹ nàng nói, nàng là thứ trời đất bất dung, tồn tại là sự sỉ nhục của gia tộc. Đáng ra không nên sinh ra nàng, thôi thì âu cũng là cái số vậy thì để nàng tự sinh tự diệt đừng liên lụy đến gia đình ta."
"Bọn họ cũng thật quá đáng."
Kỳ Miên Đàm tức giận, đứa nhỏ cười buồn lại cúi đầu vừa kể vừa dùng hình nhân đất miêu tả.
"Đứa trẻ đó cảm thấy mình sinh ra là do tội lỗi của bản thân, món quà trên tay cũng không thể đem tặng được nữa. Nàng nghĩ sẽ làm thật tốt mong muốn của phụ mẫu. Thế là từ đó, nàng ở bên ngoài dạo chơi tứ phương tìm thú vui làm sâu sắc cho cuộc sống tẻ nhạt này. Nhưng là, thiên mệnh không cho nàng yên ổn, liên tiếp chuyện xấu kéo đến nàng thường xuyên phải về nhà, mỗi lần là một trận đòn roi. Ban đầu nàng cảm thấy rất oan uổng đưa mắt tìm mẫu thân cầu tình. Lần một mẫu thân chán ghét nàng xoay người bỏ đi, lần hai lần ba cũng không thay đổi. Nàng tuyệt vọng rồi, thì ra đây chính là tự sinh tự diệt. Thế là sau đó, trong những trận đòn nàng chẳng còn tìm kiếm hình bóng của mẫu thân nữa, ngoan ngoãn chịu đánh, đánh xong nàng có thể đi."
Kỳ Miên Đàm hình như nghe ra được chút gì đó, một câu chuyện rất đỗi quen thuộc, nhất thời bà không nhớ ra người trong câu chuyện của con trai là ai.
"Có một ngày, nàng phát hiện bàn ăn năm người bởi vì nàng mà trống một chỗ. Mọi người vẫn luôn mặc kệ trong bữa cơm cười nói vui vẻ. Nàng chợt có một ý kiến." đứa trẻ ngẩng đầu lên cười rạng rỡ, từ phía sau lưng lấy ra một con hình nhân khác đặt vào vòng tròn. Thế là vòng tròn ban đầu khuyết thiếu đã được bồi đủ.
"Nàng tìm một người nhét vào, lấy đầy chỗ trống. Mọi người trong nhà đều vui vẻ, không ai để ý đến sự thay thế đó hoặc là nói họ chẳng quan tâm. Đứa trẻ kia cũng cảm thấy vui vẻ. Nàng rốt cuộc có thể thoải mái đi tìm tự do của mình rồi."
"Sau đó thì sao?"
"Nàng sống rất tốt, trải nghiệm rất nhiều thứ, gặp được rất nhiều người tốt với nàng, đó là sinh. Nhưng còn diệt? Nàng sớm đã tính toán rồi, rất nhanh thôi nàng sẽ tìm đến diệt." đứa trẻ cười rất là vui vẻ, cầm hình nhân nhỏ lắc lư.
"Thiên đạo trớ trêu. Nàng tìm không được cửa tử dễ dàng. Nàng biết yêu rồi, gặp được người mà bản thân muốn dùng cả đời bồi tiếp, nàng không muốn tìm đường chết, nàng muốn sống, nàng muốn được ở bên người ấy. Nhưng số phận mà thiên đạo sắp đặt, trên đá Tam Sinh không có tên hai người. Nàng mặc kệ, trắc trở gian truân, chật vật mãi cuối cùng người nàng yêu cùng người khác kết đôi. Chính bản thân nàng lại bị người mình yêu ép kết hôn cùng người khác."
"Nàng..." đứa nhỏ không còn mấy vui vẻ nữa, hình nhân trông cũng chẳng còn sinh động là bao "Nàng đáp ứng kết hôn, tuyệt vọng mà kết hôn. Nàng nói với cha nàng, sau khi kết hôn sinh ra đứa trẻ nối dõi hãy để nàng được đi xa một chuyến đừng có tìm nàng. Cha nàng đáp ứng rồi."
"Ngày động phòng, nàng không giữ được lời hứa, khiến sinh linh đồ thán hại mẫu thân trọng thương, chính bản thân cũng hấp hối chỉ biết cường ngạch chống đỡ thân thể rách nát vì gia tộc tìm lại thanh danh. Cha nàng không vì thế mà vui mừng, dùng gia huấn dạy dỗ nàng một phen rồi gạch tên khỏi gia phả. Nàng ngoan ngoãn chịu trận, mỗi một lần roi giáng xuống, ký ức của nàng, một đời dài đằng đằng có khổ đau có vui vẻ, có lẽ hối tiếc nhất là một cái ôm của cha mẹ. Nàng hối tiếc chắc cũng chỉ còn điều này. Đây là lần cuối nàng nhận đòn roi từ cha, sau này nàng là người dưng, là người không có nơi để về, nàng cũng là người tự do nhất."
Kỳ Miên Đàm mím môi, không biết nói gì hơn. Câu chuyện biến hóa quá nhanh, đứa trẻ cũng vậy. Nháy mắt vừa đứa trẻ biến thành một tiểu cô nương một thân giá y. Sắc đỏ chói mắt cũng không thể che được những vết thương trên người nàng. Máu của nàng ánh sắc còn tươi hơn cả màu đ��� y phục. Nàng mỉm cười, một nụ cười chua chát, khóe môi run rẩy kiềm chế nước mắt.
"Miên Đàm thượng thần. Tự sinh tự diệt, một đời này ta đã làm đúng điều mà ngài muốn ở ta. Đáng tiếc chỉ là thân xác của ta không thể tự do như ta mong muốn."
Kỳ Miên Đàm đứng bật dậy, lùi xa ra cả thước.
Hiểu Lam mỉm cười, nàng chẳng có sức đứng dậy nữa. Nàng đã đến giới hạn của linh hồn. Hiểu Lam vươn bàn tay đầy máu nhặt hình nhân đại diện cho nàng. Hình nhân nhỏ nhuốm máu, khuôn mặt của nó càng trở nên buồn bã.
"Miên Đàm thượng thần, ta không phải Hiểu Tinh, ta là...bỏ đi, ngài cũng không muốn nghe. Ngài nên trở về rồi, bọn họ đang đợi ngài."
Hình nhân ở trong tay Hiểu Lam bị nghiền nát. Kỳ Miên Đàm còn chưa kịp nói gì, một lực hút lớn kéo bà ra ngoài.
Phảng phất trong trí nhớ, câu chuyện của Hiểu Lam, một câu chuyện mà chính nàng lại là người ở bên ngoài xem kịch kể lại một câu chuyện có nhân vật chính ngu ngốc.
Đến phút cuối cùng chẳng có một câu từ biệt hoặc là nói lời từ biệt đã được thể hiện trong hành động của nàng.
Mọi người trong nhà vừa hốt hoảng vừa vui mừng. Nào có ai để ý bên ngoài, một trận tuyết trắng kéo đến, yên lặng rơi xuống thế gian.
Kỳ Miên Đàm cảm thấy lạnh lạnh ở cổ tay, một món trang sức không phải của bà. Một cái vòng tay bằng ngọc cũ kỹ sứt sẹo.
Đây là món quà năm đó đáng ra bà phải nhận được, từ một đứa trẻ khát cầu hơi ấm tình thương.
Bây giờ đứa trẻ đó không cần nữa, nàng đã có thứ màng nàng còn mong chờ hơn.
Một tự do thuộc về riêng nàng.
0 notes
lantanidholmi · 3 years
Text
Tumblr media
NHỮNG CĂN BỆNH KHIẾN BẠN KHÔNG THỂ PHÁT TRIỂN BẢN THÂN
Trong thời gian làm việc tại Việt Nam vừa qua, tôi viết rất nhiều về kỹ năng, phẩm chất, và chia sẻ nhiều công cụ giúp các bạn trẻ phát triển bản thân. Tuy nhiên, tôi nhận thấy có rất nhiều trường hợp bản thân các bạn trẻ không biết mình thiếu kỹ năng gì, hoặc tưởng là mình đã có kỹ năng rồi, nên không có kế hoạch rèn luyện. Hôm nay, đứng từ góc độ ngược lại của người sử dụng nhân sự, tôi muốn chia sẻ với các bạn những triệu chứng bệnh thường ngày tại nơi làm việc mà tôi ghi nhận được. Những căn bệnh này chính là nguyên nhân gây ra sự mất tập trung, cản trở việc phát triển bản thân.
1. Bệnh im: do lớn lên trong môi trường giáo dục thụ động, người Việt đã quen nghe và im. Khi bắt đầu làm đi làm, thói quen này trở thành bệnh. Sếp giao việc xong, làm xong không xong cũng im. Gặp vấn đề giữa chừng không giải quyết được cũng im. Sếp không hỏi tới thì im luôn, cho qua. Chờ đến khi hỏi thì đưa ra đủ kiểu lý do tại sao công việc chưa xong, dự án dở dang, không thành. Đây là triệu chứng của bệnh thiếu sự chủ động, thiếu kỹ năng giải quyết vấn đề và kỹ năng giao tiếp. Đây là bệnh nghiêm trọng sẽ cản trở mọi sự phát triển sự nghiệp phía trước. Nếu đang bệnh, cần chữa ngay.
2. Bệnh đổ thừa: khi hỏi tại sao việc không xong, 99% câu trả lời là tại vì đứa khác. Thói quen đổ thừa người khác không giúp gì cho ai. Nó chỉ cho thấy bạn là người thiếu trách nhiệm, kém khả năng, không đáng tin cậy. Reliability – Sự đáng tin cậy là một phẩm chất cực kỳ quan trọng của người đi làm. Nếu giao việc cho bạn mà không trông cậy được vào bạn, chỉ toàn nghe đổ thừa, thì ai sẽ trọng dụng và giao việc trọng đại hơn cho bạn?
3. Bệnh kể lể: khi kết quả không đạt, chưa đạt và bị sếp hỏi tại sao, hoặc khi sếp kiểm tra xem đang làm gì, rất nhiều bạn trẻ phản ứng tự vệ bằng cách kể lể ra một vạn thứ task đang làm. Chuyện bạn đang làm bao nhiêu task không hề quan trọng. Nếu kể lể để thấy bạn đang làm cực khổ, hy sinh thân mình vì nghĩa lớn thì quên đi. Làm bao nhiêu, nhiều ít không quan trọng. Quan trọng là có đạt được kết quả, chỉ tiêu được giao không. Nếu làm 1 việc rồi đi chơi mà kết quả đạt được là OK. Nếu làm một vạn thứ mà không tạo ra kết quả thì cũng không có ý nghĩa gì. Do đó, nếu biết mình có bệnh kể lể, hãy chữa bằng cách đi chơi nhiều hơn, làm ít hơn nhưng luôn đạt được KPI được giao.
4. Bệnh nhiều chuyện & politics: chắc là do Việt Nam thiếu chương trình giải trí, nên tự mình viết kịch bản rồi tự diễn vai chính luôn tại công sở trở thành sở thích của nhiều người. Họ không có thời gian phát triển bản thân, không có thời gian rèn luyện kỹ năng, nhưng ngày nào không gây chuyện, xì xào bàn tán là ngày đó thiếu gia vị cuộc sống. That’s OK. Không sao. Nếu bạn sinh ra trong đời chỉ để đóng các vai drama hàng ngày rồi chết thì cứ đóng. Thời gian phí phạm vô ích vào những thị phi đời thường đó sẽ quận vào vận mệnh bạn suốt đời, khiến bạn loay hoay, quẩn quanh trong chốn ao tù do chính bạn tạo ra.
5. Bệnh ego: có lẽ đây là căn bệnh khủng khiếp và tràn lan nhất mà tôi thấy tại Việt Nam. Gía trị, thái độ, kiến thức, kỹ năng thứ gì cũng thiếu nhưng ego thì thổi phồng, nổ đì đùng mọi lúc mọi nơi. Cái tôi hoang tưởng này chỉ làm được một việc mà thôi, đó là lôi người ta xềnh xệch về phía sau, vào quá khứ, bịt mắt bịt mũi không cho người ta nhìn thấy cơ hội được lớn lên, được là chính mình, được làm những điều vượt qua giới hạn mà bản thân tưởng tượng. Thế giới này to lắm. Mở cửa thấy núi. Núi cao luôn có núi cao hơn, người giỏi luôn có người giỏi hơn. Và người không giỏi mà tưởng mình giỏi thì bạn vừa khai tử tương lai của chính bản thân mình.
6. Bệnh emo: vì ego nên đâm ra emo. Người khác nói thì không lắng nghe, chỉ biết chăm chăm chém dạt mọi người ra để giành lấy phần thắng về mình. Người khác đưa ý tưởng thì gạt phăng, trả treo tiêu cực, cãi vã, drama cho thật cao trào đến nhìn không nổi mặt nhau. Người không quản trị được cảm xúc là người thiếu EQ, không có cái nhìn toàn cảnh, không hiểu nguồn gốc của vấn đề và sẽ chẳng bao giờ làm gì thành công cả.
7. Bệnh hoang tưởng: đây là bệnh làm tôi ngạc nhiên nhất khi trở lại Việt nam làm việc. Dù nền tảng giáo dục không tới đâu, đến học đại học ra trường vẫn không chút kỹ năng hội nhập vào công việc, nhưng sự tự tin thái quá vào sức toả sáng của bản thân thì luôn cao vút. Đây là bệnh ếch ngồi đáy giếng, không biết trời cao đất rộng, cần phải bị đời tán cho vài cú lăn lốc mới tỉnh người.
Tôi viết thế này, quá thẳng thắn, quá trực tiếp, sẽ làm không ít người khó chịu. Nhưng nghĩ rằng chúng ta không còn quá nhiều thời gian để nói những lời hoa mỹ với nhau. Thuốc đắng dã tật. Nếu bạn rón rén cảm thấy mình đang có bệnh, làm ơn chữa. Chúng ta nói với nhau ở đây không phải để dìm hàng nhau. Nói với nhau những lời chân thật là thực sự quan tâm, thực sự mong muốn cùng nhau phát triển bản thân, cùng nhau nắm bắt những cơ hội mới của tương lai và thế giới. Trừ phi bạn không muốn phát triển….
~ Facebook: Nguyễn Phi Vân ~
357 notes · View notes
mai-mai-la-bao-xa · 3 years
Text
Lòng người là giấy, xin đừng thử.
*
Chuyện xưa : Quạt mộ khóc chồng.
* Trang Tử, tự là Trang Chu, là học trò nổi tiếng nhất của bậc thánh hiền Lão Tử. Bản thân Trang Tử cũng để lại di sản là rất nhiều học thuyết có giá trị còn được lưu truyền đến tận ngày nay.*
**
Trang Tử trên đường hồi hương thì vô tình thấy một thiếu phụ mặc áo tang, đang quỳ bên mộ ven đường mà khóc lóc tả tơi, còn tay thì không ngừng cầm quạt mà quạt vào mộ.
Trang Tử trong lòng thấy lạ, nghĩ rằng liệu có phải người thiếu phụ này thương chồng, sợ chồng nằm trong huyệt sâu nóng bức nên mới cố đem hơi mát đưa vào như một cách bày tỏ tâm tình hay không ? Rồi khi ông hỏi, thì người thiếu phụ kia mới nức nở mà thuật lại rằng.
"Ðây đúng là mồ của chồng thiếp. Trước khi chết, chồng thiếp trối trăng hai, ba lần: là phải đợi đất mồ chàng khô rồi thì hãy lấy chồng mới. Thiếp thương chồng, không quên lời căn dặn cuối cùng của chàng, nên thiếp tranh thủ quạt mồ cho chóng khô, đặng để được mau đi lấy chồng."
Trang Tử vốn là bậc kỳ tài hiếm có trên đời, bụng đầy kinh thư, thông tường thuật đạo, kết giao khắp nơi, nhận học trò khắp chốn, đương thời cũng coi như một bậc hiền nhân. Nhưng việc chứng kiến câu chuyện quạt mộ khóc chồng ven đường vừa rồi, không thể không khiến ông nặng lòng, trong đầu có thêm những câu hỏi về nhân sinh.
Lúc về đến nhà thì Trang Tử đem nội dung câu chuyện kể lại cho vợ, sau mới nhận được lời đáp từ vợ rằng : " Trên đời này có loại đàn bà trơ trẽn đến thế sao ? Thật không biết hổ thẹn !".
Trang Tử trong lòng thấy vui, tỏ ý khâm phục vợ của mình. Bỗng ông nảy ra một ý, vốn là người tinh thông thuật pháp, ông nói với vợ rằng bản thân gặp đại hạn khó qua khỏi, sắp đột tử, xác ông cứ để trong hòm đóng kín để trong nhà chứ đừng chôn, nếu may mắn thì sau 100 ngày sẽ có thể sống lại. Vừa nói xong thì ông lăn ra tắc thở, xác lạnh băng cứng ngắc, chính là đã chết đi rõ ràng.
Vợ Trang Tử là Điền thị làm lễ phát tang cho chồng, khóc lóc như mưa, đau lòng đứt đoạn, nỉ non không dứt, người đến đưa điếu ai ai cũng chạnh lòng, thầm khen Trang Tử tuy dương thọ đứt đoạn, nhưng bù lại có một bậc hiền thê biết giữ gìn đạo nghĩa, âu cũng toại lòng.
Được mươi hôm thì bỗng có một thanh niên tuấn tú, tự xưng là học trò của Trang Tử ở xa đến viếng thầy, xin điếu tang và ở lại lo việc ma chay cho trọn tình sư đồ. Điền thị thấy chàng thanh niên đẹp trai, nho nhã lại có tâm, liền đem lòng yêu mến. Lửa gần rơm, đôi bên nhanh chóng quấn lấy nhau, mặn nồng vun đắp.
Đến một hôm, chàng thanh niên rên rỉ quằn quại kêu đau bụng dữ dội. Điền thị lo sợ, hỏi cách chạy chữa và được biết chỉ cần lấy óc người sống hoặc mới chết chưa quá trăm ngày ngâm rượu uống sẽ khỏi ngay. Thị không ngần ngại lấy búa đập quan tài. Định bửa sọ chồng làm thuốc cho tình nhân.
Nắp quan vừa mở, bỗng thấy Trang Tử lồm cồm bò dậy, chàng thanh niên thì tan ra như làn khói bay về phía hòm, rõ ràng là người do Trang Tử biến thành.
Trang Tử không nói gì, chỉ ngồi yên đó mà cười lớn, Điền thị tự hiểu rõ mọi chuyện thì xấu hổ quá bèn đâm đầu vào cột nhà tự vẫn.
Chuyện tiếp theo cũng không cần kể nữa, chỉ biết dân gian khi truyền tụng có để lại đôi câu ca dao.
Thương thay cho kẻ quạt mồ
Hại thay cho kẻ lấy vồ đập săng.
* Sưu tầm.
Bàn sao đây ? Năm xưa từng bàn rồi. Để tôi viết lại kết quả của lần bàn luận đó, là của những người mà lời họ nói ra đáng để tôi lắng nghe và giữ lại.
Lời bàn 1 :
" Chuyện này mà đem luận đúng sai thì quá rõ ràng là có một nửa sai. Chính là người chồng nằm trong mộ và Trang Tử nằm trong hòm.
Đã hẹn khô đất, vậy sao không hẹn xanh cỏ đỏ rêu luôn đi, hay là hẹn gieo mầm cho cây mọc cao quá đầu rồi hãy tái hôn. Người chết rồi luyến tiếc đủ thì sẽ tự dừng thôi, việc gì phải đem chuyện sinh tử ra ràng buộc nhau. Nghĩa tử là nghĩa tận, nên là tận tình chứ không phải tuyệt tình.
Người thiếu phụ kia chỉ mới là quạt mộ, chứ đốt mộ cho nhanh khô thì cũng chẳng có gì sai. Chung quy chẳng phải là vẫn giữ được một chữ tín với chồng đó sao ?
Còn Điền thị, cứ nghĩ theo một lẽ như thế này, là lấy đồ của người chết để cứu người sống, coi như cũng là hành thiện rồi còn gì. Lỗi cũng tại lão Trang, ân tình đương đượm, bới ra chi để thấy cảnh lụi tàn. Xưa nay muốn gạo chín, đều là thêm vào củi lửa, là chính ông ta tự hủy đi tình nghĩa phu thê của mình. Đừng cố thử, thì sẽ chẳng có chuyện gì, đã vậy còn đem làm thành chuyện sống chết, chết là hết, người sống cố sống tiếp hỏi có gì là sai.
Trách Điền thị phụ bạc, tại sao lại không trách Trang Tử đa nghi, đem lòng mình lòng người ra so đo như canh bạc, hỏi thua được gì mà thắng thì được chi. Phút cuối Điền thị xấu hổ mà tự vẫn, hay là giận chồng mà tự vẫn, hay là đang tự thương hại cho chính bản thân mình ? Dám chắc đều có đủ, chính là một oan phụ bạc mệnh, rơi rớt tan vỡ cả hai mảnh ái tình, đáng thương thay."
*
Lời bàn 2 :
"Người ta nói lấy lửa thử vàng, lấy vàng thử đàn bà, lấy đàn bà thử đàn ông.
Câu trên mới nghe thì tưởng là đặt vào thế công, chính là lấy điểm mạnh để đánh vào điểm yếu. Nhưng ngẫm cho kỹ thì nó chính là thuộc vào thế thủ, là cách mà người ta tự trấn an chính mình. Tự làm dịu cái cõi lòng vốn mờ mịt bất an. Thử được rồi thì liệu có an yên.
Lòng người đa đoan, mở mắt ra nhìn đời thì bên ngờ bên vực, tay trái với tay phải so với nhau chưa chắc đã đều, cùng một mặt người sớm tối cười cũng bốn năm kiểu khác nhau. Chính ta còn không thể tin ta, nói lời trăm vạn hỏi ngẫm lại giữ được mấy mươi, vậy sao cứ đòi hỏi quá nhiều ở người khác.
Chuyện người xưa kể ra vốn là để chê trách hành động của Điền thị, cũng giống như khi Điền thị chê trách người phụ nữ quạt mộ kia. Câu hỏi đặt ra ở đây là, nếu là họ khi đem đặt vào hoàn cảnh đó, liệu có thể, hay có đủ khả năng để làm khác đi hay không ?
Tất cả thì không dám, nhưng có thể cam đoan một việc rằng, đó là những người buông lời chê trách, họ sẽ làm như vậy, thậm chí còn tệ hơn như vậy. Vì sao ư ? Như đã nói ở trên rồi, chút thái độ đó chỉ là cách họ cố che giấu sự yếu đuối và nỗi sợ hãi trong lòng mình mà thôi. Người có thể hiểu thấu, một tiếng thở dài là đủ.
Cái gọi là nhân tình thế thái, chính là một chuỗi vòng tròn, có thể tùy nghi mà ứng nghiệm vào bất cứ ai. Nhìn vào và trải qua, là để tính thêm chứ không phải so sánh."
*
Lời bàn 3 :
"Nói về bản chất, cùng trả lời một câu hỏi mà ai cũng có trong lòng, chỉ là không muốn nói ra.
Đó là vì sao người chồng lại muốn người vợ phải chờ đến khi khô đất trên mộ mới cho vợ tái hôn ?
Vì sao Trang Tử muốn thử lòng Điền thị vợ của ông ?
Đáp án chỉ có một, đó là họ muốn nhiều hơn, muốn có nhiều hơn.
Dục vọng của con người không chỉ đơn giản nằm ở những thứ vật chất sở hữu bên ngoài, mà còn ở cảm xúc bên trong, thuộc về mối quan hệ giữa người với người. Hai nhu cầu đó thật khó nói cái nào mãnh liệt hơn, tình tiền hai thứ, không có đủ hay dư thừa, chỉ có thêm và muốn thêm.
Người chồng muốn được vợ yêu ngay cả khi đã chết, lời hẹn khô mộ là nỗ lực để níu kéo cái nhu cầu, cái khát khao có thêm tình cảm đó. Sở hữu bằng sự hoàn thành lời trăng trối, cái di nguyện đó chẳng qua là một chút tham lam có thêm tình cảm cuối cùng. Sự đáng thương chia đều cho cả hai.
Còn Trang Tử, ông ta muốn gì ? Muốn một sự đảm bảo lòng trung trinh của Điền thị ? Hay muốn chứng minh là ông đã tìm được một người vợ xứng đáng, tiết hạnh ? Hoặc là muốn dùng tình nghĩa phu thê vốn có của hai người để chứng minh hay phản bác cái suy nghĩ lạnh lẽo mới có về lòng người kia ? Sao cũng được, ông muốn gì cũng được, bởi chung quy thì cũng chỉ gom về một chữ mà thôi, là chữ "muốn".
Vậy đó, muốn có thêm lòng trung thành, muốn có thêm sự tin tưởng, muốn có thêm tình yêu. Nhưng mà mấy thứ đó đâu có đem ra cân đo đong đếm được, cho nên không thể biết là mình đang có ít hay nhiều. Vậy muốn.. thì sao ? Thì thử.
Chỉ là tình cảm khác với vật chất, vàng hay tiền đem ra đếm xong thì nó còn nguyên ở đó. Còn tình cảm giữa người với người, ngay lúc đem ra thử thì nó đã mất đi một chút rồi. Chưa nói đến kết quả, một thứ vốn mơ hồ như vậy, nay bị ép phơi ra bằng biểu hiện, sợ là sẽ khiến cho cả hai bên cùng giật mình.
Mị Nương yêu tiếng sáo, chứ không yêu Trương Chi, để rồi khi gặp Trương Chi, thì tiếng sáo nàng cũng chẳng thèm. Vậy rốt cuộc nàng yêu cái gì, tương tư cái gì để đến mức sinh bệnh ?
Phù Sai từng thử lòng trung của Câu Tiễn bằng cách cho nếm phân, thấy chứng minh được rồi thì kê cao gối để ngủ. Kết quả ra sao, là ai phải tự sát trên núi Cô Tô ?
Đã là một thứ không đo được, thì thử cũng chẳng ích gì, bởi rốt cuộc cũng đâu có biết nó to hơn hay nhỏ hơn đâu. Chưa nói đến việc một khi đã tự đoán định rồi, trước sau gì cũng muốn nó tăng thêm. Thường tình vô hạn, thì sẽ dẫn đến tội tình. Đừng thử, muốn tốt đẹp thì cứ để yên như vậy mà vung đắp đi."
*
Trương Lang Vương.
*
Viết bài này dựa trên một luận điểm chính để làm chỗ dựa. Đó là lòng người chỉ nên nhìn nhận, chứ không nên đong đếm. Bình thường giao tiếp với người cứ vạch ra một giới hạn tồi tệ nhất, chỉ cần không chạm vào thì có thể coi đó là một mối quan hệ tốt đẹp. Như vậy thì ít ra lúc nhìn lại, cũng thấy được bản thân đã từng có rất nhiều những mối quan hệ tốt đẹp. Vậy là được rồi.
Với lại chắc chắn một điều, thử tài thử trí thì được, chứ ai đâu khùng điên ngu ngốc mà đi thử đức. Có thang điểm chính xác sao ? Đem đức ra để thử người, thì việc đầu tiên phải chịu, chính là làm mẻ đức của mình đó, đừng nên.
Một lời khuyên nhỏ, bình thường giữa người với người thì cứ lưu lại ba phần, đó là trọng người trọng ta. Còn nếu gặp ai mở miệng treo đầu môi hai chữ đức độ phẩm hạnh, cứ lưu lại bảy phần cho chắc ăn, sẽ không sai đâu.
Tumblr media
(Nhân Văn Giai Phẩm)
83 notes · View notes
kidzxz · 2 years
Text
50 CUỐN SÁCH GIÚP BẠN THÔNG HIỂU MỌI THỨ TRÊN ĐỜI. Hemant Mohapatra, ngày 9 tháng Sáu, năm 2018. Cách bồi đắp tri thức, sự thông thái và khả năng dự đoán dựa trên hình vẽ “Người Vitruvius” ( Lưu ý : Bài viết dài ) Một vài tuần trước, tôi đã đăng một ghi chú trên trang LinkedIn cá nhân với nội dung về những cuốn sách có thể đặt nền móng cho sự hiểu biết về mọi thứ cần biết trong vũ trụ này. Về cơ bản, tôi muốn hiểu tại sao loài người lại đang như hiện tại và bằng cách nào các hệ thống xã hội, chính trị và sinh học của chúng ta phát triển thành như ngày nay. Phản hồi cho bài viết đó tốt đến nỗi tôi đã mất hơn một tháng để hoàn thành bài đăng này, lựa ra 50 cái tên tốt nhất trong số hơn 100 đầu sách ở bài viết gốc. Danh sách đầy đủ có tại tài liệu google ở đây [link dưới phần bình luận]. Tôi gọi đây là danh sách những cuốn sách “siêu trí tuệ tinh cầu”. Tại sao lại là “tinh cầu”? Vì nó có hàm ý rằng tất cả những kiến thức đã từng tồn tại trong lịch sử loài người đều được nén chặt trong 50 cuốn sách này. Tại sao lại là “siêu”? Vì những cuốn sách này chắc chắn sẽ không dạy bạn cơ học lượng tử hoặc các phép tính - điều đó quá cụ thể - nhưng nó sẽ cho bạn biết lý do tại sao những công cụ đó lại cần thiết, bằng cách nào và vào lúc nào chúng đã đóng góp để đưa chúng ta đến vị trí như ngày hôm nay. Thách thức tiếp theo là làm thế nào để sắp xếp danh sách một cách hợp lý. Chắc chắn, tôi có thể dựa vào các danh mục như lịch sử, khoa học, tâm lý học & ảnh hưởng, kinh tế học, v.v…nhưng tôi thấy nếu vậy thì quá công thức. Khi nghĩ về cách xây dựng danh sách “trí tuệ” này, tôi thấy có cảm hứng bởi ý tưởng về Người Vitruvius của Leonardo Da Vinci, người tin rằng “cơ chế hoạt động của cơ thể con người cũng tương tự như cơ chế hoạt động của vũ trụ”. Câu nói chất đấy Leo, nhưng ít nhất cũng nên vẽ cho anh ta cái quần lót chứ. Vì vậy, tôi đã chia danh sách thành năm phần: Trung (Core): tương tự như khi tập gym, phần này là phần cơ quan trọng nhất và cũng là điểm khởi đầu lý tưởng (core: phần cơ bụng, lưng dưới và mông trên). Mọi thứ khác được xây dựng từ đây. Những cuốn sách này bao gồm các nguyên tắc về cách thế giới này hoạt động ở cấp độ nguyên tố. Phần cốt lõi yếu sẽ khiến ta không thể tiếp cận phần còn lại của kiến thức được. Trí (Mind): phần này sẽ bao gồm cách trở thành một nhà chiến lược giỏi hơn, phát triển tầm nhìn xa, sự kiên nhẫn và thói quen trí tuệ tốt hơn. Cùng với phần cốt lõi, hai yếu tố này tạo thành nền tảng cơ bản cho sự phát triển hơn nữa, theo thiển ý của tôi. Thân (Torso): phần trên cơ thể - vốn đẹp hơn và dễ thấy hơn, và do đó, thường là mục tiêu hàng đầu của những người tập luyện để thể hiện cái tôi. Do đó, những cuốn sách thuộc mục này phục vụ cho các vấn đề về sức hút, ảnh hưởng và quyền lực. Chân (Legs): phần thường bị bỏ qua nhất khi tập gym. Skip the legs day! Nếu phần này không vững, phạm vi tiếp cận tri thức của bạn sẽ luôn bị giới hạn. Phần này bao gồm kinh nghiệm hoạt động, cách xây dựng dự án, thất bại và kỷ luật. Hồn (Soul): cuối cùng, thật khó để theo đuổi quá trình luyện tập nếu không có một câu chuyện đầy cảm hứng hoặc niềm đam mê cá nhân thôi thúc bạn thôi lười nhác để đến phòng tập thể dục. Tương tự, phần này tập trung vào việc nuôi dưỡng tâm hồn bằng những câu chuyện về cuộc đấu tranh và chiến thắng trước những nghịch cảnh, những câu chuyện về sự trưởng thành thông qua những thất bại có ý nghĩa sâu sắc và những câu chuyện về sự chuộc tội. Việc sắp xếp như trên hoàn toàn là do cảm quan cá nhân. Tôi thích tập trung nhiều hơn vào các phần cơ bản: Trung và Trí, rồi sau đó mới dần dần đến phần còn lại. Nhưng xin nói lại một lần nữa, thứ tự dưới đây hoàn toàn là theo góc nhìn chủ quan của tôi, bạn có thể đọc theo thứ tự tùy thích. (T/N: Ở bài gốc tác giả chỉ nêu tên đầu sách, mọi thông tin, đánh giá thêm là do dịch giả tổng hợp và bổ sung. Những cuốn nào đã xuất bản tại Việt Nam thì mình sẽ ghi kèm phía dưới tên tiếng Việt trong ngoặc đơn) TRUNG (CORE) Sapiens: A Brief History of Humankind (2014) (Sapiens: Lược sử loài người) +Được viết chỉn chu, mạch lạc, ngôn từ thân thiện, đặc biệt nội dung được phát triển rất tốt. Tuy có nhiều học giả thuộc các lĩnh vực khác nhau chỉ trích các tuyên bố và bằng chứng khoa học trong cuốn sách là chưa chính xác hoặc không thỏa đáng, nhưng đây chắc chắn là một cuốn sách rất đáng đọc Điểm goodreads 4.39/5 The Ascent of Money: A Financial History of the World (2017) (Đồng tiền lên ngôi: Lịch sử tài chính thế giới) Miêu tả về hành trình hình thành và phát triển của tiền, cũng như sự tiến triển và ảnh hưởng của nó với xã hội loài người. Một số ý kiến cho rằng yếu tố lịch sử được giới thiệu chưa đủ sâu, trong khi cuốn sách quá tập trung vào “phe chiến thắng” – tức chủ nghĩa tư bản. Goodreads 3.89/5 Meditations (161-180 TCN) (Suy tưởng) Một tập hợp những chắp bút của Hoàng đế La Mã Marcus Aurelius, ghi lại những ghi chú cá nhân của ông cho bản thân và những ý tưởng về triết học Khắc kỷ. Một trong những cuốn sách nổi tiếng và có ảnh hưởng nhất thế giới. Cũng có một số triết gia và học giả đánh giá cuốn sách có lối viết đơn điệu, lặp lại, nhưng nội dung lại thiếu nhất quán. Goodreads 4.22/5 A Short History of Nearly Everything (2003) (Lược sử vạn vật) Cuốn sách lớn nhất của một tác giả cực kỳ được yêu thích, Bill Bryson. Cuốn sách giải thích một số lĩnh vực khoa học, sử dụng một thứ ngôn ngữ dễ tiếp cận, hấp dẫn công chúng hơn hẳn so với nhiều cuốn sách khác cùng chủ đề. Goodreads 4.18/5 Toxic Inequality: How America's Wealth Gap Destroys Mobility, Deepens the Racial Divide, and Threatens Our Future (2017) Được đánh giá là một trong những cuốn sách kích thích, gợi mở tư duy nhất về sự bất bình đẳng kinh tế ở Mỹ. The Commanding Heights : The Battle for the World Economy (1998) (Những đỉnh cao chỉ huy - Cuộc chiến vì nền kinh tế thế giới) Cuốn sách theo dõi sự trỗi dậy của thị trường tự do trong thế kỷ trước cũng như quá trình toàn cầu hóa. Thông qua câu chuyện lịch sử được viết chỉn chu, người đọc sẽ hiểu rõ hơn về các thể chế kinh tế siêu cường trên thế giới hiện nay. Goodreasd 3.90/5 Why Nations Fail: The Origins of Power, Prosperity, and Poverty (2012) (Tại sao các quốc gia thất bại) Trong sách, các tác giả cho rằng các thể chế chính trị và kinh tế là lý do chính dẫn đến sự khác biệt trong sự phát triển kinh tế và xã hội của các quốc gia khác nhau, và các yếu tố khác (địa lý, khí hậu, di truyền, văn hóa, tôn giáo, giới tinh hoa kém cỏi) chỉ đóng vai trò thứ yếu. Dù dành nhiều nội dung để phân tích lịch sử, cuốn sách khá dễ đọc với nhiều câu truyện thú vị về các đất nước khác nhau. Về tổng thể, có ý kiến cho rằng các phân tích của tác giả quá mơ hồ và đơn giản, xem nhẹ các yếu tố ngoài kinh tế và chính trị, đồng thời ít khi lý giải các thuật ngữ quan trọng. Goodreads 4.06/5 The Selfish Gene (1976) (Gen vị kỷ) Cuốn sách lý giải tiến hóa dưới góc độ gen. Được một số người đánh giá là một trong những cuốn sách khoa học có ảnh hưởng nhất mọi thời, sánh ngang với Nguồn gốc các loài của Darwin và Những nguyên lý toán học của triết học tự nhiên của Newton. Tuy nhiên cuốn sách cũng gặp nhiều chỉ trích, một số điển hình là về việc cuốn sách đã quy giản hóa cuộc sống quá mức, về cách dùng từ, lập luận cốt lõi, và suy xét đạo đức của nội dung cuốn sách. Điểm goodreads 4.14/5 The Wealth of Nations, Book 5: An Inquiry into the Nature and Causes of the Wealth of Nations (1776) +Kiệt tác của Adam Smith, người được coi là là cha đẻ của kinh tế học hiện đại. Cuốn sách này phác họa bốn giai đoạn chính của sự phát triển cơ cấu xã hội: thời kỳ săn bắn hái lượm nguyên thủy, thời kỳ nông nghiệp du mục, thời kỳ canh tác phong kiến, và thời kỳ thương mại phụ thuộc lẫn nhau. Độc giả thời nay có lẽ sẽ thấy khó mà hiểu được nội dung: ngôn từ hoa mỹ, thuật ngữ quá cũ, có nhiều đoạn lạc đề hàng chục trang, và rất nhiều ví dụ không còn đúng với ngày nay. Điểm goodreads 4.31/5 The Silk Roads: A New History of the World - Illustrated Edition (2015) (Những con đường tơ lụa – Một lịch sử mới về thế giới) Một phương pháp tiếp cận nghiên cứu mới mẻ, trong đó tác giả cho rằng đế chế Ba Tư, chứ không phải La Mã, mới là khởi nguồn cho sự trỗi dậy của văn minh phương Tây. Được đánh giá là có lối dẫn truyện cởi mở và hấp dẫn. Goodreads 4.11/5 Homo Deus: A Brief History of Tomorrow (2015) (Homo Deus: Lược sử tương lai) Cuốn sách mô tả những khả năng và thành tựu hiện tại của nhân loại và một hình ảnh phác họa về tương lai. Nhiều vấn đề triết học được thảo luận, ví dụ như chủ nghĩa nhân văn, chủ nghĩa cá nhân, siêu nhân học và luân lý. Dù không được đánh giá cao như cuốn Sapiens, nhưng nhìn chung cuốn sách nhận được nhiều nhận xét tích cực. Goodreasd 4.21/5 Guns, Germs, and Steel: The Fates of Human Societies (1997) (Súng, vi trùng và thép) Cuốn sách đưa ra lý giải về lý do tại sao các nền văn minh Á-Âu và Bắc Phi có thể tồn tại và chinh phục các nền văn minh khác. Nhìn chung đây là một công trình nghiên cứu đồ sộ, một cuốn sách đáng đọc. Goodreads 4.03/5 The Arabs: A History (2009) Thông qua cuốn sách, tác giả - một nhà sử học lỗi lạc – đưa người đọc vào một đoạn lịch sử của thế giới Ả Rập dài 5 thế kỷ, từ các cuộc chinh phục của đế chế Ottoman tới các thời kỳ thuộc địa của Anh và Pháp, và cho đến thời đại Mỹ vươn lên dẫn đầu thế giới. Điểm goodreads 4.33/5 Principles: Life and Work (2017) Cuốn sách cung cấp hàng trăm bài học thực tế, các nguyên tắc được phát triển bởi tác giả - một nhà quản lý quỹ đầu cơ. Ông đưa ra những cách hiệu quả nhất để các cá nhân và tổ chức đưa ra quyết định, tiếp cận thách thức và xây dựng đội ngũ vững mạnh. Những phương pháp này cũng có thể áp dụng cho cá nhân. Goodreads 4.07/5 Poor Charlie's Almanack: The Wit and Wisdom of Charles T. Munger (2006) Cuốn sách là tuyển tập những bài phát biểu, những câu nói chứa đựng cái nhìn sâu sắc và thông thái trong suốt cuộc đời và sự nghiệp của vị tỷ phú Charlie Munger - phó chủ tịch của quỹ Berkshire Hathaway. Goodreads 4.38/5 This Brave New World: India, China, and the United States (2016) Anja Manuel hộ tống độc giả theo những chuyến thăm thân mật của những người lãnh đạo Trung Quốc và Ấn Độ, giúp độc giả hiểu thêm về các hành lang quyền lực ở Delhi và Bắc Kinh, cũng cách mà những quốc gia này đang nỗ lực để vượt qua những thách thức to lớn. Goodreads 3.99/5 Energy and Civilization: A History (2017) Một bản tường trình toàn diện về cách mà năng lượng đã định hình xã hội loài người, trải dài từ thời kỳ săn bắt hái lượm tiền nông nghiệp cho đến nền văn minh sử dụng nhiên liệu hóa thạch ngày nay. Goodreads 4.12/5 The Origins of Political Order: From Prehuman Times to the French Revolution (2011) (Nguồn gốc trật tự chính trị: Từ thời tiền sử đến Cách mạng Pháp) Là tập 1 trong bộ gồm hai cuốn, cuốn sách cung cấp một góc nhìn sâu rộng về cách các thể chế chính trị cơ bản ngày nay hình thành và phát triển. Được đánh giá là một một tác phẩm tuyệt vời, gợi suy, cung cấp những hiểu biết mới mẻ về nguồn gốc của các xã hội dân chủ và đặt ra những câu hỏi thiết yếu về bản chất của chính trị và những bất mãn bên trong chúng. Goodreads 4.17/5 Political Order and Political Decay: From the Industrial Revolution to the Globalization of Democracy (2014) (Trật tự chính trị và Suy tàn chính trị - từ Cách mạng Công nghiệp tới Toàn cầu hóa) Tập 2 này nối gót câu chuyện dang dở của Tập 1, kể tường tận cách thức nhà nước, pháp luật, và dân chủ hình thành phát triển trong vòng hai thế kỷ qua; chúng tương tác với nhau và với các chiều kích phát triển kinh tế-xã hội như thế nào, và cuối cùng, chúng đã bộc lộ những dấu hiệu suy tàn tại Mỹ và các nền dân chủ phát triển khác ra sao. Điểm goodreads 4.35/5 Biocentrism: How Life and Consciousness are the Keys to Understanding the True Nature of the Universe (2009) Dựa trên thuyết sinh tâm, cuốn sách cho rằng chính tâm mới là thứ tạo nên thế giới vật chất chứ không phải ngược lại. Thuyết sinh tâm xóa tan mọi quan niệm của người đọc về cuộc sống, thời gian và không gian, và thậm chí về cái chết. Đồng thời, nó giải phóng chúng ta khỏi thế giới mà quan điểm rằng cuộc sống chỉ đơn thuần là hoạt động của carbon và một vài yếu tố khác. Goodreads 3.94/5 CHÂN (LEGS) Barking Up the Wrong Tree: The Surprising Science Behind Why Everything You Know About Success Is (Mostly) Wrong (2017) (Chó sủa nhầm cây) Một cuốn sách khá thú vị, đưa ra những lý giải đầy hóm hỉnh nhưng không kém phần chặt chẽ cho những quan niệm khác nhau về thành công từ trước đến nay. Goodreads 4.07/5 What To Do When Machines Do Everything: How to Get Ahead in a World of AI, Algorithms, Bots, and Big Data (2017) Công nghệ kỹ thuật số đã và đang biến đổi mọi khía cạnh cuộc sống của con người. Bằng những minh họa chi tiết lấy từ các tình huống trong thế giới thực, cuốn sách bày ra một hướng dẫn rõ ràng về chiến lược và các bước hành động để giúp các cá nhân và tổ chức tiến lên phía trước trong một thế giới nơi các công nghệ mới đang phát triển theo cấp số nhân đang thay đổi cách tạo ra giá trị. Điểm goodreads 3.61/5. Thank You for Being Late: An Optimist's Guide to Thriving in the Age of Accelerations (2016) (Cảm ơn vì đến trễ) Một tác phẩm về lịch sử đương đại, đóng vai trò như một hướng dẫn thực hành cho việc suy nghĩ về kỷ nguyên của những sự tăng tốc trong công nghệ, toàn cầu hóa, cũng như biến đổi khí hậu. Goodreads 3.90/5 Crossing the Chasm: Marketing and Selling High-Tech Products to Mainstream Customers (2006) (Chiến lược marketing cho thị trường công nghệ) Cuốn sách đi sâu vào các công việc chi tiết trong việc tiếp thị sản phẩm công nghệ cao trong giai đoạn đầu khởi nghiệp. Vẫn được coi là cuốn “kinh thánh” của giới tiếp thị kinh doanh. Goodreads 3.99/5 The Innovator's Dilemma: When New Technologies Cause Great Firms to Fail (1997) (Thế lưỡng nan của nhà cải tiến) Cuốn sách sử dụng các bài học thành công và thất bại từ các công ty hàng đầu để trình bày một bộ quy tắc giúp tận dụng hiện tượng đột phá đổi mới trong công nghệ. Điểm goodreads 4.02/5 TRÍ (MIND) Spent: Sex, Evolution, and Consumer Behavior (2009) Vận dụng tâm lý học tiến hóa để khám phá bản năng tiềm ẩn đằng sau việc làm việc, mua sắm và chi tiêu của chúng ta, đây là một cuốn sách táo bạo và mang tính khai mở, làm sáng tỏ logic vô hình đằng sau sự hỗn loạn của chủ nghĩa tiêu dùng và gợi ý những cách mới để chúng ta có thể trở thành những người tiêu dùng hạnh phúc hơn và những công dân có trách nhiệm hơn. Goodreads 3.85/5 Antifragile: Things That Gain from Disorder (Series Incerto) (2012) Cuốn sách đề cập đến rất nhiều khía cạnh và lĩnh vực: sự đổi mới, sức khỏe, sinh học, y học, quyết định cuộc sống, chính trị, chính sách đối ngoại, quy hoạch đô thị, chiến tranh, tài chính cá nhân và hệ thống kinh tế; đồng thời đưa ra một lý giải cho việc tại sao hệ thống có thể hưởng lợi từ sự rối loạn. Điểm goodreads 4.06/5 The Black Swan: Second Edition: The Impact of the Highly Improbable (Series Incerto) (2007) (Thiên nga đen: Xác suất cực nhỏ, tác động cực lớn) Cuốn sách tập trung vào tác động cực đoan của các sự kiện ngoại lệ hiếm gặp và không thể đoán trước – được tác giả gọi là sự kiện thiên nga đen, và đề xuất rằng con người có xu hướng tìm kiếm những lời giải thích đơn giản cho những sự kiện này một cách hồi tưởng. Goodreads 3.94/5 Only the Paranoid Survive: How to Exploit the Crisis Points That Challenge Every Company (1988) Cuốn sách này nói về việc đối mặt với những khủng hoảng khó khăn với tư cách là một công ty, dựa trên kinh nghiệm của Andrew khi điều hành Intel. Ông trình bày một mô hình chiến lược có thể được sử dụng để thích ứng với các cuộc khủng hoảng và thậm chí để khai thác và phát triển dựa trên chúng. Goodreads 3.94/5 The Tipping Point: How Little Things Can Make a Big Difference (2000) (Điểm bùng phát) Cuốn sách tìm cách giải thích và mô tả những thay đổi xã hội học "bí ẩn" đánh dấu cuộc sống hàng ngày, đồng thời khám phá và khai mở cho chúng ta những hiểu biết sâu sắc về hiện tượng “điểm bùng phát” – một khoảnh khắc kỳ ảo, khi một ý tưởng, một xu thế, hay một hành vi xã hội vượt qua ngưỡng nhất định – bùng phát và lan ra như ngọn lửa hoang dã. Goodreads 3.98/5 Thinking, Fast and Slow (2011) (Tư duy nhanh và chậm) Một kiệt tác trong việc phân tích tính hợp lý và phi lý của con người trong tư duy, các mà chúng ta đánh giá và ra quyết định. Một cuốn sách đẳng cấp và tầm cỡ Nobel, có tính hàn lâm cao nhưng vô cùng bổ ích, đặc biệt được viết tương đối dễ hiểu và vui nhộn. Điểm goodreads 4.16/5 Letters from a Stoic (The Epistles of Seneca) (65) (Seneca: Những Bức Thư Đạo Đức) Tác phẩm là bộ sưu tập 124 bức thư mà Seneca – một trong ba trụ cột của Chủ nghĩa Khắc kỷ - viết vào lúc cuối đời. Giọng văn gần gũi, thân thiện, được Seneca viết với chủ đích nhắn gửi tới hậu thế câu trả lời cho câu hỏi “làm thế nào một cá nhân có thể đạt được cuộc sống tốt đẹp”. Goodreads 4.35/5 Factfulness: Ten Reasons We're Wrong About the World - and Why Things Are Better Than You Think (2018) (Factfulness - Sự Thật Về Thế Giới: Mười Lý Do Khiến Ta Hiểu Sai Về Thế Giới - Và Vì Sao Thế Gian Này Tốt Hơn Ta Tưởng) Cuốn sách đề cập đến một tình trạng: đại đa số chúng ta đều có nhận thức sai lầm về các xu hướng toàn cầu, ví dụ như đói nghèo, gia tăng dân số, số bé gái được đến trường…Các tác giả đưa ra một lời giải thích mới và tường tận về lý do tại sao điều này xảy ra. Hóa ra thế giới, dù với tất cả những điểm không hoàn hảo như nó đang có, đang ở trong tình trạng tốt hơn nhiều so với những gì chúng ta nghĩ. Goodreads 4.33/5 The Arthashastra (300 BC) Artha-shastra là một luận thuyết cổ của Ấn Độ về chính phủ, chính sách kinh tế và chiến lược quân sự. Cuốn sách có phạm vi rất rộng, đề cập đến bản chất của chính phủ, luật pháp, hệ thống tòa án dân sự và hình sự, đạo đức, kinh tế, thị trường và thương mại, các phương pháp sàng lọc các bộ trưởng, ngoại giao, lý thuyết về chiến tranh, bản chất của hòa bình cũng như nhiệm vụ và nghĩa vụ của một vị vua. Nó cũng đưa ra các lập luận về cách để quản lý một nền kinh tế vững chắc và hiệu quả trong một chế độ chuyên quyền. Goodreads 4.14/5 Scarcity: Why Having Too Little Means So Much (2013) Trong tác phẩm, các tác giả thảo luận về vai trò của khan hiếm trong việc tạo ra, duy trì và xóa đói giảm nghèo. Cuốn sách cũng đưa ra một cách nhìn mới để hiểu tại sao người nghèo vẫn nghèo và người bận rộn luôn bận rộn, và tiết lộ sự khan hiếm dẫn chúng ta đi lạc như thế nào. Cuốn sách cũng đề xuất một số ý tưởng về cách các cá nhân và nhóm người có thể giải quyết tình trạng khan hiếm để đạt được thành công và sự hài lòng. Goodreads 3.94/5 HỒN (SOUL) From Third World to First: The Singapore Story - 1965-2000 (2000) (Hồi Ký Lý Quang Diệu II: Từ Thế Giới Thứ Ba Vươn Lên Thứ Nhất) Cuốn sách thuật lại sự chuyển đổi của Singapore để trở mình từ đất nước nghèo khổ thành một “Con rồng châu Á”. Cuốn sách được Lý Quang Diệu viết dựa trên những ghi chú tỉ mỉ của ông, cũng như các giấy tờ của chính phủ chưa được công bố, và những hồ sơ chính thức của chính phủ trước đây. Ông nêu ra những nỗ lực phi thường để duy trì sự tồn tại của đảo quốc nhỏ bé ở Đôn Nam Á. Ông cũng viết một cách thẳng thắn về cách tiếp cận sắc bén của mình để loại bỏ đối thủ chính trị và những người có quan điểm không chính thống về nhân quyền, dân chủ, nhằm "luôn đúng khuôn mẫu, không chỉ về mặt chính trị". Goodreads 4.43/5 Writing My Wrongs: Life, Death, and Redemption in an American Prison (2013) Cuốn sách được viết bởi Shaka Senghor, người từng phải vào tù năm 1991 vì tội giết người cấp độ hai. Ngày nay, anh là giảng viên tại các trường đại học, một tiếng nói hàng đầu về cải cách tư pháp hình sự. Tác phẩm là một bức chân dung được tô vẽ một cách khéo léo và kịch tính về những cuộc đời bị che phủ bởi bóng tối của sự nghèo đói, bạo lực và sợ hãi; một câu chuyện khó quên về sự cứu chuộc, nhắc nhở chúng ta rằng những việc tồi tệ nhất mà ta đã làm không định nghĩa nên bản thân ta; và là nhân chứng thuyết phục cho sự cần thiết trong việc tái tư duy cách tiếp cận đối với tội phạm, nhà tù và những người bị gửi đến đó. Điểm goodreads 4.23/5 My Years With General Motors (1964) (Những năm tháng của tôi ở General Motors) Đây là cuốn tự truyện của Alfred P. Sloan – CEO và chủ tịch hội đồng quản trị của General Motors từ những năm 1920 đến những năm 1950. Trong tác phẩm, Sloan, bằng giọng văn vô cùng chân thực, trình bày các suy nghĩ của mình, nhấn mạnh về việc quản trị, cách tổ chức và dẫn dắt một doanh nghiệp lớn, cũng như cách ông biến suy nghĩ của mình thành hành động ra sao. Bên cạnh đó, đây còn là một cuốn sách về lịch sử kinh tế của một trong những giai đoạn biến động nhất lịch sử, với cuộc Đại suy thoái, Chiên tranh thế giới thứ II,... Hơn hết, độc giả sẽ biết được General Motors đã vượt qua mọi trở ngại to lớn đó để vươn lên dẫn đầu như thế nào. Goodreads 3.92/5 Supernormal: The Untold Story of Adversity and Resilience (2017) Dựa trên kinh nghiệm lâm sàng của cô với những người sống sót sau chấn thương thời thơ ấu, tác giả ghi lại tài liệu về những người bình thường đã trở nên phi thường nhờ trải nghiệm chấn thương vốn phổ biến: dù đó là mất cha mẹ hay ly hôn; bắt nạt; có bố/mẹ nghiện rượu hoặc lạm dụng ma túy; gia đình có người mắc bệnh tâm thần; bị bỏ bê; bị lạm dụng tình cảm, thể chất hoặc tình dục; có cha mẹ trong tù; hoặc lớn lên trong môi trường bạo lực gia đình. Goodreads 4.34/5 When Breath Becomes Air (2016) (Khi hơi thở hỏa thinh không) Tác phẩm là tự truyện của một bác sĩ bị mắc bệnh ung thư phổi. Trong cuốn sách này, tác giả đã chia sẻ những trải nghiệm từ khi mới bắt đầu học ngành y, tiếp xúc với bệnh nhân cho tới khi phát hiện ra mình bị ung thư và phải điều trị lâu dài. Vốn là người rất yêu thích văn chương, tác giả đã kể lại câu chuyện của mình theo một phong cách mượt mà, dung dị và đầy cảm xúc. Goodreads 4.36/5 The Emperor of All Maladies: A Biography of Cancer (2010) (Lịch sử ung thư – Hoàng đế của bách bệnh) Cuốn sách là biên niên sử về một căn bệnh cổ xưa, một nỗ lực để giúp người đọc hiểu rõ các đặc tính của ung thư, cũng như đập tan các huyền thoại bí ���n về nó. Cuốn sách là một tác phẩm văn học ly kỳ với căn bệnh ung thư là nhân vật chính, đồng thời thuật lại câu chuyện về sự khéo léo, khả năng phục hồi và sự kiên trì của con người. Goodreads 4.27/5 The Better Angels of Our Nature: Why Violence Has Declined (2010) Tin hay không thì tùy, có thể nói ngày nay chúng ta đang sống trong khoảnh khắc yên bình nhất trong lịch sử tồn tại của loài người. Tác giả cho thấy rằng, bất chấp những tin tức liên tục về chiến tranh, tội phạm và khủng bố, bạo lực đã thực sự suy giảm trong một thời gian dài của lịch sử. Đây là một cuốn sách đầy tham vọng trong hành trình tiếp tục khám phá bản chất con người, pha trộn giữa tâm lý và lịch sử để cung cấp một bức tranh đáng chú ý về một thế giới ngày càng được khai sáng. Dù có vô số trỉ chích và phản đối về lập luận, đây vẫn là một cuốn sách tốt trong việc cung cấp thông tin và gợi suy. Được đánh giá là 1 trong 2 cuốn sách hay nhất của Steven Pinker. Goodreads 4.12/5 Man's Search for Meaning (1946) (Đi tìm lẽ sống) Cuốn sách ghi lại những trải nghiệm của Victor Frankl trong trại tập trung Auschwitz. Tác giả ít đề cập đến những khó nhọc, đau thương, mất mát mà ông đã trải qua, thay vào đó ông viết về những nguồn sức mạnh đã giúp ông tồn tại. Đây là một trong những quyển sách kinh điển của thời đại. Thông thường, nếu một quyển sách chỉ có một đoạn văn, một ý tưởng có sức mạnh thay đổi cuộc sống của một người, thì chỉ riêng điều đó cũng đã đủ để chúng ta đọc đi đọc lại và dành cho nó một chỗ trên kệ sách của mình. Quyển sách này có nhiều đoạn văn như thế. Goodreads 4.35/5 Black Fortunes: The Story of the First Six African Americans Who Escaped Slavery and Became Millionaires (2018) Cuốn sách nói về 6 người da màu khác nhau, sinh ra trong chế độ nô lệ và sau này đã trở thành những "gã khổng lồ" trong ngành công nghiệp Mỹ. Một chi tiết rất đặc biệt đó là, cuộc hành trình đi tới thành công của họ chính là "sự thêm thắt" vào những ghi chép lịch sử. Hơn nữa, cuốn sách còn mang đến cho người đọc những lời khuyên "vượt thời gian" về tầm quan trọng của sự khéo léo, can đảm cũng như tinh thần khởi nghiệp. Goodreads 3.43/5 Enlightenment Now: The Case for Reason, Science, Humanism, and Progress (2018) Với chiều sâu trí tuệ và sự tinh tế trong văn học, cùng niềm ái mộ với sự logic, lí lẽ, khoa học và chủ nghĩa nhân văn, tác giả tỉ mỉ đưa người đọc vào chuyến hành trình khám phá từng cách đo lường về sự tiến bộ. Ông cũng đào sâu vào nguồn dữ liệu và lôi ra từ đó những dấu hiệu không ngờ trước được của sự tiến bộ, đồng thời đưa ra lý giải về sự mất kết nối giữa tiến bộ thực sự và sự nhận thức về tiến bộ: Mọi người trên toàn thế giới đang sống lâu hơn, khoẻ mạnh hơn, hạnh phúc hơn, vậy tại sao chúng ta vẫn nghĩ rằng cuộc sống của chúng ta đang ngày càng tồi tệ hơn? Dù có nhiều quan điểm bị trỉ trích là “ngây thơ”, đây vẫn được đánh giá là 1 trong 2 cuốn sách hay nhất của Steven Pinker. Goodreads 4.22/5 THÂN (TORSO) Influence: The Psychology of Persuasion (Collins Business Essentials) (1984) Đây là một cuốn sách kinh điển về thuyết phục, giải thích trên khía cạnh tâm lý cho việc tại sao mọi người nói "có" — và cách áp dụng những kiến thức này. Tác phẩm là kết quả của 35 năm nghiên cứu nghiêm túc, dựa trên bằng chứng thực nghiệm cùng với chương trình 3 năm nghiên cứu về những yếu tố thúc đẩy mọi người thay đổi hành vi của một chuyên gia nổi tiếng trong lĩnh vực sức ảnh hưởng và thuyết phục. Goodreads 4.18/5 Social Intelligence: The New Science of Human Relationships (2006) (Trí Tuệ Xã Hội - Môn Khoa Học Mới Về Mối Quan Hệ Của Con Người) Cuốn sách đưa ra một hướng tiếp cận với tâm lý của hai hay nhiều cá nhân trong hoạt động giao tiếp, từng bước đưa người đọc khám phá sự liên quan giữa các mối quan hệ và hoạt động tâm sinh lý ở con người. Những vấn đề về hấp dẫn giới, hôn nhân, vai trò làm cha/mẹ, hay các hành vi có dấu hiệu tâm thần được mổ xẻ dưới góc độ thần kinh học. Cuốn sách đã chứng minh rằng, các mối quan hệ không chỉ có vai trò quan trọng trong quá trình hình thành kinh nghiệm sống mà còn có ảnh hưởng to lớn đến cơ thể sinh học của con người. Điểm goodreads 3.99/5 Manufacturing Consent: The Political Economy of the Mass Media (1988) Một tác phẩm đột phá tiết lộ cách thức giới thượng lưu (Mỹ) kiểm soát và làm lệch đi tin tức để khiến quần chúng tin rằng những gì họ đang nhận được là tốt nhất. Nó cũng cho thấy rằng, trái ngược với hình ảnh khách quan, tìm kiếm sự thật, đáng tin cậy, bảo vệ công lý mà các hãng truyền thông thường xây dựng, trên thực tế họ chỉ là con rối do những nhóm đặt quyền giật dây để bảo vệ quyền lợi cho những nhóm đó. Không chỉ truyền thông, mà môi trường học giới, chính sách giáo dục, thị trường kinh tế và xa hơn, là sách lược đối nội đối ngoại đều nằm trong sự kiểm soát thao túng của giới chóp bu này, đẩy quần chúng vào trong tình trạng không ngừng ngơ ngác, lo lắng khi những thông điệp tuyên truyền quá xa lạ với thực tế mà họ đang sống và trải nghiệm. Goodreads 4.25/5 Skin in the Game: Hidden Asymmetries in Daily Life (Series Incerto) (2018) (Da thịt trong cuộc chơi) “Skin in the game” là một cụm từ phổ biến dùng để đề cập đến tình huống rằng những nhân sự cấp cao sử dụng tiền của chính họ để mua cổ phiếu trong công ty mà họ đang điều hành. Cuốn sách đưa ra luận điểm rằng, skin in the game là cần thiết cho sự công bằng, hiệu quả thương mại và quản lý rủi ro, cũng như để hiểu thế giới. Với giọng văn vừa dễ tiếp cận vừa mang tính biểu tượng, tác giả thách thức những niềm tin lâu đời về giá trị của những người khơi mào các cuộc can thiệp quân sự, đầu tư tài chính và tuyên truyền đức tin tôn giáo. Goodreads 3.88/5 The Moral Animal: Why We Are, the Way We Are: The New Science of Evolutionary Psychology (1994) Thông qua tác phẩm, tác giả-nhà báo Robert Wright khám phá nhiều khía cạnh của cuộc sống hàng ngày dưới lăng kính của sinh học tiến hóa: từ sở thích tình dục đến chính trị văn phòng - cũng như tác động của chúng đối với các quy tắc đạo đức và chính sách công của chúng ta. Goodreads 4.07/5 Tổng chi phí của bộ sưu tập đầy đủ này ở dạng sách bìa mềm, bìa cứng và kindle là ngót nghét 600 đô-la. Cơ bản là: kiến thức để thông hiểu mọi thứ giá chỉ bằng một chiếc iPhone. Chúc đọc vui! Link toàn bộ sách trong bài viết ( Cảm ơn bạn Giao Bui đã chia sẻ ) : https://j2c.cc/bf5a49df
13 notes · View notes
thauhieubanthan · 3 years
Text
Gửi em...
Nhật ký những ngày tháng dịch. Gửi trúc linh thân mến, Anh viết những lời này vì anh nghĩ sau này không ai sẽ chịu mắng bỏ em cả, cuộc sống giả tạo xung quanh sẽ luôn em tôn thờ và chiều chuộng em. Em luôn mong rằng sẽ tìm được 1 chàng trai men lì, gánh vác tránh nhiệm như là thay thế người ba, 1 cảm giác mà em đã thiếu mất từ sớm. Nhưng cuộc sống không cho ai cái gì tất cả, được cái này em phải chịu mất cái khác, nó không tư tình cảm thiêng liêng gia đình cho đi mà ko cần nhận lại. Như anh đã nói mọi việc em làm trước giờ em nghĩ vì mọi người, gia đình, bạn bè, người yêu. Nhưng sự thật nó lại không phải vậy, đó là vì chính bản thân em, E là 1 người nhiều suy tính và vô tình tính cái gì cũng chỉ để có lợi cho bản thân về lâu dài. Mong rằng mình làm điều tốt thì sẽ nhận được điều ngược lại, mình cho họ tiền sẽ có người cho mình lại. Giúp đỡ họ sẽ có lúc họ giúp lại chính mình. Nhưng không, cuộc sống là 1 cuộc trả nợ nhau và xuất phát từ tâm hướng thiện thật sự em mới có được nó. Nếu em muốn 1 cuộc sống đổi đời, vô lo nghĩ, chỉ tập trung vào sắc đẹp để người ta ngưỡng mộ, anh thấy em nên lên Sài Gòn phồn hoa, làm việc tại 1 nơi hoặc 1 quận nhiều người giàu qua lại, tại 1 quán bar hay coffee sang chảnh, đợi 1 anh giàu có nào đó để ý và dùng sự ngây thơ trong sáng của em để lừa họ rồi xóa quá khứ đi. Cuộc sống sẽ vẹn như ý. Dâm không phải là xấu đó là bản năng Để hiểu được chuyện em không quên được tình cũ, phải đào sâu vào máu dâm trong con người em, thật ra giữa hai người không có kỉ niệm nào tốt đẹp, sâu đậm trong sáng, ngoài những đêm ân ái. Người ta làm thỏa mãn em, thỏa sức cho con người thật hoang dã trong em. Em nhớ nó và không thể thiếu những cảm xúc như vậy, nó như 1 cơn nghiện cứ ám ảnh trong bản thân em mà chính em cũng nghĩ về nó như vậy. Cái máu mà nhiều khi cho rằng nếu em không tìm được tình yêu thật sự đủ lớn hoặc xa anh em chỉ có đi làm Đĩ. Nó mang lại cho em cả 2 thứ em thích thú. Trước giờ em xem thường nó chỉ vì thật sự em ghen tức nó. Như giống như cảm giác người khác ghen tức em khi em được nhiều chàng trai vây quay vậy, e thích thú vì điều đó. Làm đĩ có nhục không? thì là không. Đó là ngoài đời nhìn vào vậy, nhưng cốt lõi của chính mình cảm nhận. Tất nhiên không ai muốn đi đến con đường đó vì nó gây ám ảnh cho cả cuộc đời, nỗi sợ hãi và cần nhiều thứ để quên đi quãng thời gian đó. Người ta vẫn nói rằng thà “lấy đĩ về làm vợ, còn hơn lấy vợ về làm đĩ”. Cho thấy rằng tâm hồn, nhân phẩm vẫn là cái cốt lõi quan trọng nhất. Chỉ cần mình không tha hóa, xấu xa theo thì cứ ngẩng mặt cao đầu mà sống. Cuộc sống mà, bao nhiều cô gái ngoài kia như vậy nhưng mà thật kì lạ, trớ trêu thay đa phần chiếm đa số đều là những cô gái miền tây. Thậm chí nó trở thành thương hiệu trên toàn quốc, miền tây sản xuất gái. Gặp gái miền tây là họ nghĩ em nó không còn gì và có thể chinh phục dễ dàng. Vì sao lại có như vậy vì văn hóa ở đây, ép con người phải như vậy và chính em cũng cảm nhận rõ ràng sức ép của nó. Thật thương cho các bạn, nếu sai chắc chỉ vì các em sinh ra sai miền.
Ước gì 1 lần em có thể tiếp xúc những người con gái miền bắc, miền trung. Họ được giáo dục trong 1 môi trường khắt khe về tiêu chuẩn đạo đức. Đầy đủ công dung ngôn hạnh của một người phụ nữ cần có. Ở miền tây có gì, chỉ là một sự buông thả từ gia đình, xã hội cho đến nhà trường. Một cuộc sống vui chơi cả hát đã ngấm vào máu từng ông bà để lại, một cuộc sống gia đình chỉ là nơi sinh ra và chu cấp cho mình, xã hội nơi đất diễn. Không tình cảm nào sâu sắc thiêng liêng, khi mà cuộc sống khó khăn luôn vây quanh, còn con người thì chỉ muốn nằm chơi, nằm không mà vẫn có tiền, có đồ ăn đề nhậu. Một môi trường thật đáng sợ và không may em sống trong đó. Tia sáng duy nhất là chính là em thấy được như vậy mà muốn thoát ra khỏi nó. Phụ nữ thường không chịu được cô đơn, và th���i gian cô đơn dài sẽ biến mọi ý chí em trở nên mềm lòng. thiếu thốn không phải là cái tội, nhưng không dám cố gắng nỗ lực để kiếm tiền bằng sức lực mình sẽ dễ rơi vào cám dỗ. Em chỉ là con ếch ngồi đáy giếng Như tựa đề đoạn này bảo rõ, điều em thấy hiện tại, điều em làm mà tự cho là đúng là không khách quan. Vì em có tham khảo xã hội ngoài kia với nhiều người khác khắp 3 miền đâu?. Sẽ có 1 ngày em lang thang khắp đất nước cảm nhận về cuộc sống, đặc biệt về suy nghĩ văn hóa của họ em mới thấy chúng ta khác nhau thế nào. Lúc đó em kết luận việc gì, thì điều đó sẽ là Đúng. Xa anh em chỉ là ếch ngồi đáy giếng. Bầu trời ngoài kia sẽ như thế nào khi thanh xuân muốn vẫy vùng nhưng lựa chọn lại ngồi tại chỗ. Vẻ đẹp của đôi mắt Tại sao anh khen em lông mày đẹp mà ko phải đôi mắt đẹp, lẽ ra khen một con người phải khen đôi mắt chứ, vì nó là đại diện cho tâm hồn cơ mà. Khuôn mặt em có thể giấu cảm xúc không cười nhưng đôi mắt thì không giấu cảm xúc hay mọi thứ trong người em đi đâu được. Anh nhìn thấy trong mắt đó em đang đứng trước ranh giới giữa chính và tà. 1 đôi mắt 50/50. Và tự hỏi em sẽ đi về phía nào, và đã từng có thời điểm ánh mắt đó hiền từ, đằm thắm tràn đầy tình thương. Còn sau này tùy thuộc vào tâm tính của em, chỉ con thiếu đôi mắt thì khuôn mặt em sẽ đạt đến độ hoàn thiện của vẻ đẹp xuất sắc mà em hay ao ước.
Đam mê vì công việc, xây dựng cuộc sống
Trong một thế giới ai cũng giống em, toàn tính nhiều và lo cho chính mình, thì việc phụ thuộc người khác sẽ làm em mất đi sự tự do, tự tin và cảm xúc như bị làm nô lệ vậy. Chỉ có tạo ra một công việc phục vụ xã hội mình làm giỏi và tự kiếm ra tiền từ đó em mới cảm thấy mình có giá trị được, không công việc nào là bần hàn hay cao quý, nó chỉ khác là giá trị nó tạo ra mà thôi. Mình đam mê cái nào thì hay theo cái đó, phụ nữ cần một công việc để hoàn thiện bản thân hơn với xã hội. Tất nhiên sự ưu tiên gia đình chăm sóc con cái là một sứ mệnh không thể tránh khỏi. Muốn được như vậy phải chiến thắng bản thân mình, từ việc ham mê học tập điều mới. Em biết kiến thức nào quan trọng nhất không?. đó chính là “ kiến thức tự học “ Đến năm trên 32, 33 tuổi em muốn học cũng không thể nữa vì cơ thể em đã qua 1 giai đoạn mới. Lúc đó thì anh sợ đã muộn với những cố gắng thay đổi bản thân. Điều gì mới cứ tiếp thu có thể lúc này mình không dùng tới nhưng có lúc người thân xung quanh cần và chính bản thân mình sau này cần điều đó. Đừng phản ứng hay từ chối việc học. Cuộc sống gia đình, con cái Có một điều anh tin tưởng là em sẽ là người phụ nữ gia đình tốt, mặc cho các điều trên có hơi chê một chút. Trong em có bản năng của một người làm mẹ, chăm lo và quán xuyến gia đình tốt. Nhưng đào tạo con cái tốt thì anh không dám chắc vì bản thân em cũng là bị đào tạo lỗi, đặc biệt ở môi trường em đang sống và người chồng em lựa chọn. Nhưng anh mong những đứa trẻ của em sẽ thật thông minh sáng dạ, hướng thiện, có nghị lực. Khi em có gia đình, em như trút một nửa gánh nặng, em cảm thấy tìm thấy một phương hướng để phấn đấu để cố gắng, chỉ vì gia đình. Em như tìm thấy mình đã tìm ra hướng đi để trờ thành người tốt, có ích. Nhưng tự hỏi nếu em làm điều đó đơn độc một mình và kết quả trả lại không như mong muốn, em sẽ ra sao không. Lúc đó em sẽ làm gì để cứu bản thân mình, trách mình rồi tiếp tục nhẫn nhịn cố gắng sao. Em không thể xây dựng gia đình một mình được, trước tiên hãy chắc chắn rằng người chồng của em, muốn cùng em và quyết tâm cùng em vì một gia đình hạnh phúc. Tôn trọng em Và nếu có điều gì bất trắc xảy ra, em có thể nghe bài hát “ hãy ra khỏi người đó đi” của phan mạnh quỳnh sáng tác. Bởi vì em là một cô gái mạnh mẽ thật sự. Hồng nhan hay bạc phận vì quá coi trọng bản thân, mong cầu cho bản thân, hút hết tình cảm những người con trai phong lưu giàu có, rồi cuối cùng mình nhận kết quả cô đơn, khổ trước sướng sau, sướng trước khổ sau. Xây dựng sở thích bản thân, mỗi quan hệ. Có một điều đáng buồn nữa là em không có nhiều sở thích thật sự, nó mang lại cho em nhiều cảm giác lạc lõng, thế sau này công việc nặng nhọc hơn vất vả hơn em giải trí xả stress bằng cái gì, ko lẽ con gái cũng đến với bia rượu và thuốc lá. Em thiếu những người bạn cùng sở thích lành mạnh, để em được sống một phần nhỏ cho cuộc sống chính em làm theo điều em vui vì nó. Như đi phượt nè, vẽ nè, chơi cờ, chơi game..vvv. Hãy tìm cho mình một sở thích và những người bạn em muốn gặp họ khi cảm thấy mệt mỏi. Có câu rất hay là “Kể cho tôi về 5 người luôn kề cận bạn, tôi sẽ nói cho bạn biết tương lai ” mong rằng những người bạn, người em quen mới sau này những người thân cận em sẽ luôn là người giỏi, có ích để tiếp thêm động lực cho em. Những người ở tầm thấp hơn hoặc chỉ muốn làm hại em, em hãy hạn chế và giảm thiểu sự qua lại với họ. MÂY TẦNG NÀO GẶP MÂY TẦNG ĐÓ em ko nâng tầm bản thân lên thì không bao giờ lên cao được. Nhớ cân bằng bánh xe xuộc sống. Vẻ đẹp thật sự là gì? Sự thật là em rất chú trọng nó và muốn hoàn thiện hơn nữa, cũng phải thôi phụ nữ mà. Nhưng nhìn đi nhìn lại cũng phải biết mình đang ở đâu và thiếu gì. Khuôn mặt vóc dáng, làn da chỉ là một phần. Còn 2 chữ mà xã hội hay nhắc nhiều, trong các video clip người ta cũng hay khen đó chính là “ Thần Thái “. Thần sắc và Thái độ. Cái mà nếu em hoàn thiện và có được em sẽ có vẻ đẹp thật sự. Vậy thần sắc thái độ cần có thiếu những từ gì để tạo nên nó. 1. Tự tin - Em luôn cảm thấy thiếu tự tin vì tất nhiên rồi kiến thức, công việc, gia đình, và đặc biệt là tài chính, nhưng tiền thì cũng từ làm việc mà ra thôi. 2. Nhân phẩm - Là sự thủy chung son sắc, suy nghĩ hướng thiện, mong cầu cải thiện bản thân. 3. Niềm vui - Là khi em có đầy đủ sự no đủ, và tình yêu em tin tưởng trao phó trọn vẹn.
4. Khám phá - em mong khám phá những con người mới em gặp hiểu hơn về họ, khám phá cuộc sống trên đất nước này, các món ăn, cảnh đẹp, cuộc sống hàng ngày của họ. Như 1 đưa trẻ vậy mỗi ngày là 1 điều thú vị mới, em mong thức dậy thật sớm để được khám phá. Đó thật sự giàu sức sống. 5. Tình thương - Khá mạnh rồi trong em, từ thương bản thân, gia đình ông bà, những chú cún...vv Mong rằng sau này còn vĩ đại hơn, thương nhiều người hơn và giúp đỡ họ. Hướng thiện. Và khi em có được nó đôi mắt em sẽ đẹp trở lại, dù ăn mặc bình dị cũng tỏa lên khí chất khác người như đức mẹ vậy. Phụ nữ muốn trẻ lâu dùng mỗi mỹ phẩm cũng không che giấu nỗi buồn, hay uất ức được, tự tâm sẽ phá tướng. Chỉ có thấy được sự an yên trong tâm hồn thì tự khắc sẽ xinh đẹp mãi mãi. Một người thế nào là hợp lý Đây là một mục dễ viết những cũng phải đối mặt với nó. Điều em thích Đầu tiên: 1.) Phải hiểu em  - 2.) Phải đẹp trai - 3) Có công việc ổn định tài chính tốt 4) Theo đạo thì càng tốt - 5) Nghe theo em, chiều em - 6) Làm tình giỏi -7) Sạch sẽ -8) Nấu ăn ngon. - 9) Chung thủy - 10) Mạnh mẽ - 11) Tôn trọng em Thật khó có được toàn bộ điều trên, nếu có thì chàng trai đó cũng bị người khác lấy đi rồi, em phải chấp nhận điều gì bỏ, điều gì cần thiết quan trọng, điều gì rèn và phát triển được. ông trời không cho ai hoàn hảo mà. Nhớ là Cuộc sống này không phục vụ em, người khác không phải luôn chiều em được. Em phải đi ra xây dựng cuộc sống. Anh viết những lời này chỉ là ngẫu hững muốn ghi lại, không phải là thư chia xa hay gì cả. Có câu ”Cái gì của mình sẽ mãi mãi là của mình. . cái gì không thuộc về mình thì không bao giờ có được.” không nên cưỡng cầu, tùy duyên khởi duyên định. Nghĩ lại tỉ lệ giao nhau giữa xe em đi trên cầu, xe anh đi dưới cầu đến cuối giao nhau song hành cùng 1 thời điểm là tỉ lệ gặp là rất rất thấp. Hay chiếc dép vô tình cùng màu sơn với em. Đồng hành và nâng đỡ là điều muốn nhắn gửi chăng.
Viết thay cho một ai đó đã không thể chỉ bảo dạy em tận tình. Một cô gái ngỗ ngược nhưng mãi và lâu rồi không bị chịu phạt.
7 notes · View notes
nykhunglong · 3 years
Text
NHỮNG CĂN BỆNH KHIẾN BẠN KHÔNG THỂ PHÁT TRIỂN BẢN THÂN
Trong thời gian làm việc tại Việt Nam vừa qua, tôi viết rất nhiều về kỹ năng, phẩm chất, và chia sẻ nhiều công cụ giúp các bạn trẻ phát triển bản thân. Tuy nhiên, tôi nhận thấy có rất nhiều trường hợp bản thân các bạn trẻ không biết mình thiếu kỹ năng gì, hoặc tưởng là mình đã có kỹ năng rồi, nên không có kế hoạch rèn luyện. Hôm nay, đứng từ góc độ ngược lại của người sử dụng nhân sự, tôi muốn chia sẻ với các bạn những triệu chứng bệnh thường ngày tại nơi làm việc mà tôi ghi nhận được. Những căn bệnh này chính là nguyên nhân gây ra sự mất tập trung, cản trở việc phát triển bản thân.
1. Bệnh im: do lớn lên trong môi trường giáo dục thụ động, người Việt đã quen nghe và im. Khi bắt đầu làm đi làm, thói quen này trở thành bệnh. Sếp giao việc xong, làm xong không xong cũng im. Gặp vấn đề giữa chừng không giải quyết được cũng im. Sếp không hỏi tới thì im luôn, cho qua. Chờ đến khi hỏi thì đưa ra đủ kiểu lý do tại sao công việc chưa xong, dự án dở dang, không thành. Đây là triệu chứng của bệnh thiếu sự chủ động, thiếu kỹ năng giải quyết vấn đề và kỹ năng giao tiếp. Đây là bệnh nghiêm trọng sẽ cản trở mọi sự phát triển sự nghiệp phía trước. Nếu đang bệnh, cần chữa ngay.
2. Bệnh đổ thừa: khi hỏi tại sao việc không xong, 99% câu trả lời là tại vì đứa khác. Thói quen đổ thừa người khác không giúp gì cho ai. Nó chỉ cho thấy bạn là người thiếu trách nhiệm, kém khả năng, không đáng tin cậy. Reliability – Sự đáng tin cậy là một phẩm chất cực kỳ quan trọng của người đi làm. Nếu giao việc cho bạn mà không trông cậy được vào bạn, chỉ toàn nghe đổ thừa, thì ai sẽ trọng dụng và giao việc trọng đại hơn cho bạn?
3. Bệnh kể lể: khi kết quả không đạt, chưa đạt và bị sếp hỏi tại sao, hoặc khi sếp kiểm tra xem đang làm gì, rất nhiều bạn trẻ phản ứng tự vệ bằng cách kể lể ra một vạn thứ task đang làm. Chuyện bạn đang làm bao nhiêu task không hề quan trọng. Nếu kể lể để thấy bạn đang làm cực khổ, hy sinh thân mình vì nghĩa lớn thì quên đi. Làm bao nhiêu, nhiều ít không quan trọng. Quan trọng là có đạt được kết quả, chỉ tiêu được giao không. Nếu làm 1 việc rồi đi chơi mà kết quả đạt được là OK. Nếu làm một vạn thứ mà không tạo ra kết quả thì cũng không có ý nghĩa gì. Do đó, nếu biết mình có bệnh kể lể, hãy chữa bằng cách đi chơi nhiều hơn, làm ít hơn nhưng luôn đạt được KPI được giao.
4. Bệnh nhiều chuyện & politics: chắc là do Việt Nam thiếu chương trình giải trí, nên tự mình viết kịch bản rồi tự diễn vai chính luôn tại công sở trở thành sở thích của nhiều người. Họ không có thời gian phát triển bản thân, không có thời gian rèn luyện kỹ năng, nhưng ngày nào không gây chuyện, xì xào bàn tán là ngày đó thiếu gia vị cuộc sống. That’s OK. Không sao. Nếu bạn sinh ra trong đời chỉ để đóng các vai drama hàng ngày rồi chết thì cứ đóng. Thời gian phí phạm vô ích vào những thị phi đời thường đó sẽ quận vào vận mệnh bạn suốt đời, khiến bạn loay hoay, quẩn quanh trong chốn ao tù do chính bạn tạo ra.
5. Bệnh ego: có lẽ đây là căn bệnh khủng khiếp và tràn lan nhất mà tôi thấy tại Việt Nam. Gía trị, thái độ, kiến thức, kỹ năng thứ gì cũng thiếu nhưng ego thì thổi phồng, nổ đì đùng mọi lúc mọi nơi. Cái tôi hoang tưởng này chỉ làm được một việc mà thôi, đó là lôi người ta xềnh xệch về phía sau, vào quá khứ, bịt mắt bịt mũi không cho người ta nhìn thấy cơ hội được lớn lên, được là chính mình, được làm những điều vượt qua giới hạn mà bản thân tưởng tượng. Thế giới này to lắm. Mở cửa thấy núi. Núi cao luôn có núi cao hơn, người giỏi luôn có người giỏi hơn. Và người không giỏi mà tưởng mình giỏi thì bạn vừa khai tử tương lai của chính bản thân mình.
6. Bệnh emo: vì ego nên đâm ra emo. Người khác nói thì không lắng nghe, chỉ biết chăm chăm chém dạt mọi người ra để giành lấy phần thắng về mình. Người khác đưa ý tưởng thì gạt phăng, trả treo tiêu cực, cãi vã, drama cho thật cao trào đến nhìn không nổi mặt nhau. Người không quản trị được cảm xúc là người thiếu EQ, không có cái nhìn toàn cảnh, không hiểu nguồn gốc của vấn đề và sẽ chẳng bao giờ làm gì thành công cả.
7. Bệnh hoang tưởng: đây là bệnh làm tôi ngạc nhiên nhất khi trở lại Việt nam làm việc. Dù nền tảng giáo dục không tới đâu, đến học đại học ra trường vẫn không chút kỹ năng hội nhập vào công việc, nhưng sự tự tin thái quá vào sức toả sáng của bản thân thì luôn cao vút. Đây là bệnh ếch ngồi đáy giếng, không biết trời cao đất rộng, cần phải bị đời tán cho vài cú lăn lốc mới tỉnh người.
Tôi viết thế này, quá thẳng thắn, quá trực tiếp, sẽ làm không ít người khó chịu. Nhưng nghĩ rằng chúng ta không còn quá nhiều thời gian để nói những lời hoa mỹ với nhau. Thuốc đắng dã tật. Nếu bạn rón rén cảm thấy mình đang có bệnh, làm ơn chữa. Chúng ta nói với nhau ở đây không phải để dìm hàng nhau. Nói với nhau những lời chân thật là thực sự quan tâm, thực sự mong muốn cùng nhau phát triển bản thân, cùng nhau nắm bắt những cơ hội mới của tương lai và thế giới. Trừ phi bạn không muốn phát triển….
25 notes · View notes
dtt1987 · 4 years
Text
Tumblr media
"TƯ DUY NGHỊCH"
Sự khác biệt lớn nhất giữa một người thành công và một người tầm thường là nằm ở tư duy. Người thành công, họ sẽ suy nghĩ vấn đề từ nhiều góc độ khác nhau, và khi rơi vào nghịch cảnh, họ biết cách sử dụng “tư duy nghịch”.
9 câu chuyện ngắn dưới đây sẽ cho bạn biết thế nào là "tư duy nghịch" của người thành công.
CÂU CHUYỆN 1:
Có một người giàu, mỗi lần ra khỏi nhà đều sợ có người tới cướp nhà mình, anh ta muốn mua một chú chó lai sói về trông nhà, nhưng lại sợ cho chó ăn thì lại tốn tiền.
Sau một khoảng thời gian dài đắn đo suy nghĩ, anh ta cuối cùng cũng nghĩ ra một cách: Trước khi ra khỏi nhà, anh ta bỏ pass wifi đi, để thành free wifi, sau đó yên tâm ra khỏi nhà.
Kể từ ngày đó, ngày nào cũng có mười mấy người đứng trước cửa nhà anh ta bắt wifi miễn phí, rất an toàn và cũng không còn phải lo lắng nữa.
Tư duy nghịch: đổi góc độ suy nghĩ vấn đề, kết quả sẽ khác nhau rất nhiều.
CÂU CHUYỆN 2:
Một người giàu đi mua cà chua.
Ông hỏi người bán hàng: "Cà chua bao tiền một cân?"
Người bán hàng hàng nói: "16 ngàn một cân."
Ông chọn lấy hai quả cà chua đặt lên bàn cân, sau đó chọn lấy một quả to nhất để lên cùng.
Người bán hàng nhìn cân rồi nói: "10 ngàn".
Ông lấy quả to nhất ra khỏi cân tỏ ý không cần, người bán hàng liếc ông một cái rồi nói kiểu hách dịch: "8 ngàn".
Trên thực tế thì quả cà chua to nhất kia còn nặng hơn cả hai quả cà chua trên cân, rõ ràng là người bán hàng vô lý, người xung quanh chứng kiến đều rất không hài lòng.
Nhưng người giàu ngược lại vẫn rất bình tĩnh, lấy từ trong túi ra 2 ngàn đưa cho người bán hàng, nhưng ông không lấy 2 quả cà chua trên bàn cân mà cầm lấy quả cà chua to nhất mà mình vừa bỏ ra khỏi cân, rồi vui vẻ ra về.
Tư duy nghịch: đổi cách tính, tự mình nghĩ ra một phương pháp khác, bạn sẽ phát hiện ra cách giải quyết vấn đề mới.
CÂU CHUYỆN 3:
Có một ao cá mới được mở, phí vào câu cá là 200 ngàn.
Tuy nhiên, phần lớn mọi người dù có ngồi câu cả ngày cũng không câu được con cá nào. Ông chủ nói, nếu không câu được cá, vậy thì sẽ tặng một con gà. Kết quả, rất nhiều người tranh nhau tới câu cá. Khi quay về, trong tay người nào người nấy cũng đều xách một con gà. Mọi người đều rất vui vẻ! Cảm thấy ông chủ rất thú vị.
Sau này, nhân viên quản lý ao cá nói với mọi người rằng ông chủ thực ra là hộ nuôi gà chuyên nghiệp.
Tư duy nghịch: Đổi mạch suy nghĩ, nhưng vẫn đạt được mục tiêu.
CÂU CHUYỆN 4:
Nhà đầu tư tài ba nước Mỹ, Charlie Munger, còn được biết tới là người bạn đồng hành tuyệt vời nhất của Warren Buffett.
Có người hỏi Charlie Munger: Làm sao để tìm được một người bạn đồng hành tốt?
Ông trả lời rằng: Trước tiên, bạn phải là một người tài giỏi và đáng tin cây, bởi lẽ một người bạn đồng hành tốt, họ không phải là kẻ ngốc.
Tư duy nghịch: chim khôn luôn tìm cành cây tốt để làm bến đỗ.
CÂU CHUYỆN 5:
Mandela bị kết án 27 năm tù, và trong khoảng thời gian đó, ông đã bị các quản ngục ngược đãi rất nhiều. Điều bất ngờ đó là, khi trở thành Tổng thống, ông đã mời ba người quản ngục từng ngược đãi mình tới buổi lễ hôm đó.
Khi Mandela đứng lên tỏ lòng kính trọng với 3 người quản ngục, mọi người chứng kiến đều tĩnh lại. Ông nói: "Khi tôi bước ra khỏi cánh cửa ngục tù để bước tới với tự do, tôi biết rằng, nếu mình không để những đau thương và oán hận lại phía sau, vậy thì tôi vĩnh viễn vẫn sẽ ở trong cái ngục tù ấy."
Tư duy nghịch: Tha thứ cho người khác thực ra là một hình thức cải thiện bản thân.
CÂU CHUYỆN 6:
Có một ông lão thích yên tĩnh, nhưng khu vực xung quanh nhà ông luôn có trẻ em tới chạy chơi, điều này khiến ông cảm thấy rất phiền phức.
Ông nghĩ ra một cách, ông gọi lũ trẻ lại và nói: Chỗ ta vốn rất yên tĩnh, cảm ơn các cháu đã tới khuấy động làm không khí thêm vui vẻ, đồng thời tặng cho mỗi đứa trẻ 3 cây kẹo.
Lũ trẻ rất vui vẻ, mỗi ngày đều tới đây chơi.
Vài ngày sau, ông chỉ cho mỗi đứa 2 cây kẹo, rồi 1 cây, và dần dần không còn cho chúng nữa.
Lũ trẻ vừa buồn bực vừa giận dỗi nói: Bọn cháu không thèm tới đây góp vui cho ông nữa.
Ông lão lại có lại được không gian yên tĩnh như mình mong muốn.
Tư duy nghịch: nắm bắt yếu điểm của người khác, không việc gì là không thành công.
CÂU CHUYỆN 7:
Một nhân viên bán hàng nói với một người tới mua hàng rằng: "Chị à, ở đây chúng em có quyển sách tên là "500 lí do của đàn ông khi về muộn", chị nhất định phải mua nó."
Người mua hàng cười nói: "Tại sao?"
Người nhân viên bình tĩnh nói: "Vì chồng chị cũng mua quyển này."
Tư duy nghịch: đánh vào tâm lý, quyền kiểm soát chính sẽ nằm trong tay bạn.
CÂU CHUYỆN 8:
Có một nhà hàng ăn buffet, vì thực khách tới ăn quá lãng phí thức ăn, nên nhà hàng đã đặt ra quy định: lãng phí thức ăn sẽ bị phạt 10 ngàn!
Kết quả, tình hình kinh doanh ngày càng tệ hơn.
Sau này, quản lý nghĩ ra một giải pháp, tăng giá món ăn lên 10 ngàn, đồng thời thay đổi quy định rằng: người không lãng phí thức ăn sẽ được tặng 10 ngàn.
Kết quả, việc làm ăn phát đạt một cách bất ngờ, hành vi lãng phí thức ăn cũng không còn nữa.
Tư duy nghịch: Đừng bao giờ để khách cảm thấy mình "chịu thiệt", hãy để họ cảm thấy mình đang được hưởng lợi.
CÂU CHUYỆN 9:
Lão hòa thượng hỏi tiểu hòa thượng: "Nếu bước lên một bước là chết, lùi một bước về sau cũng phải chết, con sẽ làm thế nào?"
Vị hòa thượng trẻ chẳng do dự đáp: "Thì con sẽ đi đường bên."
Tư duy nghịch: bên cạnh đường vẫn còn con đường khác.
Đời người khó lường, nghịch cảnh hay thất bại đều là chuyện thường tình. Lúc này, bạn luôn phải giữ cho mình tâm thái lạc quan và tích cực, nhìn nhận vấn đề từ một góc độ khác, lật ngược lại vấn đề, biết đâu "sơn cùng thủy tận ngờ hết lối, liễu rủ hoa cười lại gặp làng", hi vọng luôn ở phía trước đón đợi bạn.
Đôi khi, mất đi cũng là một hình thức có lại được.
Mong bạn trong khó khăn vẫn có thể sống thật lạc quan!
Mong bạn học được tư duy nghịch, thành công trở thành một người thành công.
___________________
(ST)
62 notes · View notes
imejm · 3 years
Text
Lấy chồng, nhất định phải xem hoàn cảnh gia đình!
"Đăng ký kết hôn được 2 ngày, tôi đã hối hận": Lấy chồng, nhất định phải xem hoàn cảnh gia đình!
Lúc yêu đương, tình yêu của bạn có thể chỉ toàn lãng mạn và ngọt ngào nhưng hôn nhân không vậy, hôn nhân là chuyện cả cuộc đời.
Muốn bên ai đó trọn đời thì phải tìm hiểu thật kỹ về đối phương trước khi kết hôn. Và cách tốt nhất để hiểu một người là nhìn vào chính "hoàn cảnh gia đình" của người đó. Cái gọi là "môi trường gia đình" ở đây không chỉ nói đến điều kiện kinh tế của hai bên gia đình, mà còn bao gồm cả lối sống, cách suy nghĩ, các quan điểm sống... do gia đình mang đến.
Cưới đúng người là cả đời hạnh phúc, còn cưới nhầm người thì những gì đang chờ đợi bạn ở phía trước sẽ là cả đống rắc rối, phiền toái và không vui.
Tumblr media
01
Cuộc hôn nhân của bạn là sự tiếp nối cuộc hôn nhân của cha mẹ bạn
Gần đây tôi có đọc được một câu chuyện kể về một chàng trai và một cô gái yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên. Cả hai hẹn hò hơn 1 năm và càng ngày càng mặn nồng hơn. Chẳng mấy chốc, cả hai đã tính đến chuyện cưới xin.
Sau khi được sự đồng ý từ gia đình hai bên, cả hai quyết định đăng ký kết hôn trước rồi sẽ làm đám cưới sau. Ngày thứ hai sau khi đăng ký kết hôn tình cờ lại là ngày nghỉ của cô gái. Thấy vậy, chàng trai đã đưa vợ về nhà, muốn cô và bố mẹ mình có thời gian hòa hợp trước.
Nhưng về đến nhà bố mẹ chồng rồi, cô gái chợt thấy hối hận.
Không phải là mẹ chồng đối xử không tốt với cô mà cách bố mẹ chồng đối xử với nhau khiến cô cảm thấy không được thoải mái.
Ở nhà, bố chồng cô gần như chỉ ăn không ngồi rồi, không bao giờ đụng tay làm bất kì việc gì, tất cả đều do một tay mẹ chồng cô làm hết. Thậm chí đến 3 bữa 1 ngày, ông cũng phải đợi mẹ chồng cô bê hết mọi thứ lên bàn rồi mới ngồi xuống ăn. Và đương nhiên, ăn xong cũng không có chuyện bố chồng cô dọn dẹp, rửa bát. Ông chỉ lau miệng sau đó tiếp tục nằm dài trên sofa xem TV.
Cả ngày dài, mẹ chồng cô phải quán xuyến hết việc trong nhà, quét dọn, lau nhà, giặt giũ, không lúc nào ngơi tay. Trong khi đó, bố chồng cô chỉ ngồi đó nhàn rỗi, vừa uống trà vừa đọc báo.
Mẹ chồng cô bị đau lưng kinh niên, lâu lâu vừa làm việc nhà vừa "Á" lên đau đớn. Nhưng bố chồng cô có nghe thấy cũng chẳng bao giờ hỏi han, giúp đỡ. Bố chồng luôn thích chỉ đạo mẹ chồng phải làm thế này, thế kia, quát mắng hoặc nổi nóng với mẹ chồng cô mỗi khi có yêu cầu gì không được đáp ứng.
Sau khi ra khỏi nhà chồng, cô gái hỏi chàng trai có cảm thấy bố mình hơi quá đáng không thì chàng trai nói: "Đàn ông xây nhà, đàn bà xây tổ ấm, nhà anh như thế là hết sức bình thường mà".
Chẳng bao lâu sau đó, hai người bắt đầu dọn về sống với nhau. Và cô gái dần bắt đầu nhìn thấy hình bóng bố chồng trên người chàng trai: Đi làm về, anh luôn miệng kêu đói và bắt cô gái nấu ăn còn mình thì lo xem TV hoặc chơi game. Bất cứ khi nào cô gái nhờ chàng trai phụ mình trong bếp hoặc phụ làm việc nhà, chàng trai sẽ từ chối thẳng thừng và nói: "Anh đi làm chưa đủ mệt à? Mà mấy việc đấy con gái bọn em phải làm là đúng rồi còn gì nữa mà kêu ca". Còn khi cô than đau lưng, chàng trai sẽ hỏi lại bằng giọng "kháy" đểu: "Em không muốn làm việc nhà à?".
Cô gái thấy rằng cuộc hôn nhân của mình gần như đã trở thành sự lặp lại của bố mẹ chồng. Cuối cùng, cô không thể chịu đựng được mà ra tối hậu thư cho chàng trai, hoặc là anh thay đổi hoặc là cả hai ly hôn! Sau đó, cô gái đăng lên dòng status cay đắng: "Tôi thực sự hối hận vì đã không đến nhà anh ấy sớm hơn...".
Lúc yêu đương, tình yêu của bạn có thể chỉ toàn lãng mạn và ngọt ngào, một ly rượu, một bông hồng, một ánh nến cũng khiến bạn cảm thấy như mình đã có trong tay tất cả. Nhưng hôn nhân không vậy, hôn nhân là chuyện cả cuộc đời, phải sống một cách thực tế.
Có người nói: "Trước khi kết hôn nhất định phải ra mắt, phải gặp gỡ gia đình đối phương để biết hoàn cảnh sống của gia đình họ".
Trên thực tế, đó là bởi vì mọi người sẽ vô thức đưa những thói quen đã phát triển trong gia đình vào chính cuộc hôn nhân của mình. Lớn lên trong một gia đình hòa thuận, đầy yêu thương, con cái cũng sẽ học được cách chăm sóc, quan tâm bạn đời của mình. Trái ngược với đó, lớn lên trong một gia đình mà cha mẹ suốt ngày cãi vã và không hề có tình yêu, con cái trưởng thành sẽ trở nên khắc nghiệt và thờ ơ với nửa kia, tiếp n��i bi kịch hôn nhân của thế hệ trước...
02
Kết hôn phải xem hoàn cảnh gia đình
Khi nói đến hôn nhân, chúng ta thường nghe thấy 4 từ "môn đăng hộ đối". Một số người cho rằng câu nói này quá viển vông, thậm chí là thực dụng. Vì Lọ Lem cũng có thể kết hôn với hoàng tử; tiểu thư nhà giàu cũng có thể phải lòng thư sinh nghèo, vậy thì nền tảng gia đình có thực sự quan trọng đối với hai người đến thế không?
Nhưng bạn phải biết rằng: yêu nhau thì dễ vì ngũ quan, hợp nhau thì khó vì tam quan.
Ngẫm lại sẽ thấy truyện cổ tích hoàn toàn không kể tiếp chuyện sau khi lấy được hoàng tử thì cuộc sống của Lọ Lem ra sao, và cũng chẳng ai cho biết thiên kim tiểu thư lấy thư sinh nghèo thì cuộc sống có thực sự hạnh phúc hay không.
Có một đoạn trích thế này: "Môn đăng hộ đối trong ấn tượng của tôi bao gồm trình độ học vấn của bản thân, nền tảng văn hóa... Nền tảng gia đình khác nhau, tầng lớp khác nhau, vòng kết nối xã hội khác sẽ khiến chủ đề có thể giao tiếp giữa hai cá nhân sau khi kết hôn càng ngày càng ít đi. Điều này cuối cùng sẽ dẫn đến việc các cặp đôi càng ngày càng xa cách hơn".
Ngoài năng lực yêu đương, "môi trường gia đình" còn góp phần mang lại cho một người những thứ như điều kiện kinh tế, sự giáo dục, mắt thẩm mỹ, sở thích, nhân sinh quan, thế giới quan, giá trị quan... Và nếu hai người sở hữu quan niệm sống quá khác nhau thì dù yêu nhau đến đâu, đến cuối cùng giữa họ cũng sẽ phát sinh khoảng cách và vết nứt lớn.
Ví dụ:
Bạn muốn bỏ ra 100k để xem phim ngoài rạp nhưng người ấy lại nói: "Tự nhiên tốn tiền làm gì vậy? Thà xem ở nhà còn hơn".
Bạn muốn đăng ký một lớp học tiếng Anh nhưng người ấy lại nói: "Học phí gì đắt vậy, mà em học có ích lợi gì?".
Bạn gợi ý đi Nhật Bản du lịch nhưng người ấy lại nói: "Đi đâu cũng thế thôi, ở nhà ăn cơm cũng hay mà, sao phải tốn cả đống tiền?".
Bạn muốn cuộc sống lãng mạn một chút, có đầu tư một chút nhưng người ấy lại cho rằng đó hoàn toàn là lãng phí...
Hai người khác biệt về quan điểm sống, phong cách sống sẽ khiến việc chung sống trở nên mệt mỏi. Bạn không thể thay đổi được nhận thức của người ấy, và người ấy cũng sẽ không hiểu được suy nghĩ của bạn. Hai bạn mãi mãi không chung một tần số và rất khó để hòa hợp với nhau.
03
Hạnh phúc của hôn nhân là thấu hiểu và bao dung
Trong một cuộc hôn nhân không chỉ có tình yêu hay sự lãng mạn mà nhiều hơn thế là những vấn đề liên quan đến chuyện cơm áo gạo tiền. Muốn cả hai nhìn rõ nhau, thấu hiểu nhau từ chính những điều tầm thường vụn vặt này mà không ghét bỏ nhau thì phải chọn người có giá trị tương thân.
Bằng cách này, ý kiến ​​của hai bạn về việc quy hoạch gia đình hay lộ trình cuộc sống sẽ không khác nhau quá nhiều. Các giá trị tương tự cũng sẽ cho phép hai bạn hiểu được lựa chọn và sở thích của nhau.
Vì vậy, trước khi kết hôn với một người, hãy nhớ xem "gia thế" của người kia.
Điều này không có nghĩa là đo lường năng lực kinh tế của đối phương, cũng không phải nghiêm trọng quá vấn đề "môn đăng hộ đối" mà chỉ là để bạn xác nhận xem gia đình người ấy liệu có thể "phú" cho người ấy năng lực yêu thương, quan tâm người khác hay không và các giá trị quan người ấy sở hữu liệu có thể giúp hai bạn đồng hành cùng nhau lâu dài hay không.
Hôn nhân là một ván cờ, vợ chồng càng gần gũi thì ván cờ càng kéo dài. Kết hôn thì như một buổi biểu diễn, trước khi kết hôn phải tập dượt thật kỹ, phải xem hoàn cảnh gia đình, tìm người đồng hành. Còn sau khi kết hôn thì cần hai người cùng chung sức vun đắp. Chỉ khi có thể bao dung nhau, thấu hiểu nhau thì chúng ta mới có thể ngày càng tiến xa và hạnh phúc trên con đường hôn nhân.
3 notes · View notes
reading-station · 3 years
Text
Câu chuyện bắt đầu với những ngày thơ ấu của Ngạn. Cậu bé nghịch ngợm và ham chơi. Ngạn lớn lên, trong những chuyện kể từ bà, những trận đòn roi của ba, những phiên họp chợ làng Đo Đo
Lớn lên một chút, tuổi thơ của cậu lại gắn liền với người bạn gái đầu đời, Mắt Biếc. Đó là lúc Ngạn tới tuổi đi học. Trường làng chưa có lớp 1 nên Ngạn học lớp 1 ở nhà thầy Phu. Lúc đó, Ngạn ngồi kế bên Mắt Biếc.
Ngạn lúc đầu chưa gọi Mắt Biếc là Mắt Biếc, mà gọi là Hà Lan như mọi người vẫn gọi. Đôi mắt của Hà Lan có sức hụt lạ kỳ với Ngạn, làm cậu bé chỉ muốn soi mình trong đó. Và đôi mắt đó khiến cậu khổ sở, từ khi còn bé đến mãi sau này.
Đôi mắt ngấn nước của Mắt Biếc khi bị thằng Hòa - con thầy phu ăn hiếp, làm Ngạn nổi máu, dần cho thằng Hòa một trận. Để rồi bị thầy Phu phạt nhảy góc 10 vòng sân.
Đôi mắt long lanh như những hòn bị trong suốt ấy khiến cậu đi học thật sớm, sang nhà ông Cửu Hoành lăn xả vào tranh cướp những trái thị rụng để chia cho Mắt Biếc một nữa. Ngạn say sưa ngắm nhìn cô bạn nhỏ ngửi ngửi, rồi bóc vỏ thị thật khéo, xếp thành những cánh hoa.
Lên lớp 2 trường làng, Cả hai lại chung bàn trong lớp thầy Cải. Thầy Cải mê quăng câu, hay nhờ học trò bắt nhái giúp thầy để được cộng điểm. Hai bạn nhỏ cùng nhau lội ruộng. Ngạn lấm lem bắt nhái, Mắt Biếc xách giỏ lon ton theo sau. Đến cuối cùng Ngạn chia cho cô bạn mình phân nửa.
Rồi lên lớp 3 của cô Thung. Cô hay than khát nước. Lần nào nhờ Ngạn về nhà lấy nước, Ngạn cũng xin cô cho Mắt Biếc đi cùng. Để rồi hai đứa chảy như bay, lúc mang nước về lớp, Mắt Biếc lại long lanh, chờ Ngạn chuyện ly nước đã rớt ra ngoài còn hơn phân nửa cho mình cầm.
Một hôm, khi cùng nhau tắm ở giếng làng, Ngạn lén quay sang Mắt Biếc, và thấy cô bạn gái mình huyễn hoặc loáng ánh trăng, lơ lửng như sắp bay lên. Mắt Biếc lúc đó, thật lạ. Cậu kể chuyện đó cho bà nghe, và chỉ mình bà nghe. Khi nghe bà nói "Con bé sau này sẽ khổ", Ngạn dỏng dạc "Sau này con sẽ cưới nó". Bà cười, nhìn cậu như hai người bạn lớn. Sau nay, bà mất đi, Ngạn cũng không còn ai để tâm sự chuyện lòng mình nữa.
Mỗi lần lớn thêm một chút, thì vết thương thể xác của Ngạn càng nhiều. Ngạn là chúa đánh nhau, chúa té ngã và Hà Lan như trở thành cô y tá cứu thương của riêng cậu những ngày bé. Tất cả đều là vì chiều lòng Hà Lan, Ngạn đánh nhau dành chiếc dùi đánh trống trường, leo lên đầu hồi lấy trứng chim sẻ,... Và cậu chẳng thấy đau, thậm chí còn vui nữa khi thấy Hà Lan vui.
Vết thương thể xác thì chóng lành thôi, Mắt Biếc nhỉ?!
Cho đến khi Ngạn và Mắt Biếc lên lớp 6, phải học trường huyện, không còn chúng lớp nữa. Hai đứa trẻ đã "người lớn" hơn, Ngạn đã ít đánh nhau, Hà Lan thì ít chơi với cậu hơn mà chỉ chơi với các bạn nữa khác. Điều đó khiến Ngạn buồn ghê gớm. Ngạn chỉ có thể bên cạnh Hà Lan vào những buổi cuối tuần từ trường huyện trở về nhà, ghé vào rừng Sim hái chà là và dủ dẻ.
Những năm cuối cấp 2, cả hai đều đã khác hơn, từ dáng dấp đến tâm lý. Cảm xúc của Ngạn rối bời và khó nói hơn. Ngạn đã biết yêu và cậu dùng âm nhạc, lời thơ mà cậu viết để nói hộ lòng của chính cậu. Ngạn quá nhút nhát để nói rõ lòng mình cho Mắt Biếc của cậu nghe. Cậu hát cho Mắt biết nghe những bản tình ca cậu viết và nghĩ, chắc là cô ấy hiểu lòng mình.
Sắp phải chia xa, lên thành phố học, mỗi đứa một trường, Mắt Biếc sẽ không chờ cậu mà lên thành phố trước. Trước ngày Hà Lan lên thành phố, Ngạn mang hết nỗi lo âu cùng tình yêu vào bản tình ca mà cậu hát cho Hà Lan nghe trước buổi cô đi. Hai người ngồi cạnh nhau không nói, Hà Lan chỉ bâng quơ "bài hát này buồn quá". Buồn quá, Ngạn vẫn hy vọng Hà Lan đã nghe và hiểu hết, thế mà sao... cứ như thể, nó sẽ rời xa làng, xa Ngạn mãi từ đây
...
Hà Lan về thăm cậu và làng Đo Đo sau 1 tháng dài xa cách. Nhưng Ngạn chẳng còn nhận ra Mắt Biếc của làng Đo Đo, của cậu xưa nữa. Trước mắt cậu là một Hà Lan hoàn toàn xa lạ, Hà Lan của phố thị. Duy chỉ có đôi mắt đó, mãi vẫn nhấn chìm cậu như trời sao bể lớn. Hà Lan chỉ mải kể về thành phố hoa lệ mà chê ngôi làng nhỏ bé cậu mãi thương yêu.
Ngạn cuối cùng cũng lên thành phố để học lớp mười. Ngạn ở nhà một người cậu, học cùng người con trai lớn của cậu, Dũng.
Và cũng đúng như Hà Lan kể về thành phố, nơi đây rộng lớn, sang trọng hơn gấp 10 lần làng Đo Đo của cậu. Nhưng Hà Lan lại không kể với cậu về một thành phố khói bụi, rác rến, xô bồ, chẳng thể ngắm nổi những đêm trăng sao trên bầu tr���i kia. Ngạn không chắc thành phố có đẹp hơn làng Đo Đo của cậu hay không, nhưng chắc chắn nó khiến cậu gượng gạo, ngột ngạt, thậm chí là lo âu.
Ngột ngạt trong chính ngôi nhà xa hoa của cô Hà Lan.
Gượng gạo trước chính Hà Lan của phố thị ngồi trước mặt cậu.
Lo âu cho chính tình yêu của mình. Tình yêu mà Ngạn nghĩ, không cần phải nó ra, Hà Lan cũng đã tự hiểu, chẳng cần phải nói thêm gì nữa. Có nói, thì cũng được ích gì?
Chiều nay, Ngạn lặng nhìn Mắt Biếc của cậu ngồi sau chiếc xe Yamaha của Dũng, trong một bộ váy mà Ngạn không bao giờ có thể tưởng tượng. Ngạn không còn nhận ra Mắt Biếc của cậu, của làng Đo Đo xưa nữa...
Tối dó, Dũng về với vẽ mặt hứng khởi, nhảy nhót không ngừng và tí tởn khoe, "đêm nay là một đêm tuyệt với".
Ngạn vừa buồn, vừa đau. Ngạn cho rằng Dũng đã cướp người yêu của mình, nhưng một phần cũng do Hà Lan. Ngạn trách cả Hà Lan và tránh mặt nàng. Nhưng cũng chính Ngạn đã chẳng phản đối khi Dũng bởn cợt hỏi Ngạn "Nhường bồ mày cho tao nhé" còn gì.
Cho đến một hôm, Hà Lan tìm đến Ngạn, rơi nước mắt vì Dũng "tệ" với Hà Lan. Trong một khoảnh khắc, Ngạn cảm thấy hả hê, ích kỉ khi nhìn thấy Mắt Biếc của mình đau khổ, như một sự quả báo. Nhưng rồi, cũng giống lúc xưa, Ngạn đánh thằng Hòa khi nó dẫm lên chân Hà Lan. Thì nay, Ngạn đánh Dũng khi nó dẫm lên trái tim Hà Lan.
Chỉ khác là lần này, Ngạn bị đánh tơi bời...
Sau trận đánh nhau, Ngạn nói dối là bị té xe để biện hộ cho những vết bầm trên mặt.Vài hôm sau thì Hà Lan đến thăm, Ngạn bảo bị té, Hà Lan tin ngay, khờ thật. Rồi lại như ngày xưa, Hà Lan lấy dầu bôi cho Ngạn. Chỉ khác là, hồi đó Hà Lan luôn mang theo dầu vì Ngạn là chúa đánh nhau, lại hay té ngã. Còn bây giờ, nàng mang vì sợ đi chơi khuya cùng Đũng bị trúng gió.
Ừ, Dũng đã về lại với Hà Lan, nên nàng cũng không còn qua thăm Ngạn nữa. Nàng chỉ tìm Ngạn, mỗi lần Dũng bỏ cô để tới với những cánh hoa khác. Dũng cứ như cánh bướm đậu rồi bay như thế. Ngạn thì đã chai lì, không buồn tìm Dũng đánh nhau làm gì. Ngạn chỉ đem hết lòng mình vào những bản tình ca, để sáu dây đàn ngân lên nói hộ.
Giữa năm lớp 11, Hà Lan mang thai với Dũng. Ngạn hỏi thì cô bảo, cuối năm Dũng sẽ cưới cô, ít lâu lại hứa rằng sau 9 tháng quân trường sẽ về làm đám cưới. Ngạn lúc đó chỉ hy vọng, sau đám cưới, đời Hà Lan sẽ đỡ khổ. Ngạn tạm rời làng, rời phố thị, rời Hà Lan, ra Qui Nhơn học tiếp ngành Sư Phạm, anh muốn chóng kết thúc để được trợ lại làng Đo Đo của anh, làm một thầy giáo làng.
9 tháng sau, Dũng trở về và làm đám cưới thật, một đám cưới thật to nhưng cô dâu, là Bích Hoàng. Hà Lan khóc ướt đấm áo Ngạn, chua xót.
Con gái quê Ngạn cứ đến tuổi đôi mươi không hẹn mà biệt ly quê xứ. Họ đi tìm lục biếc ở xa xăm, tiết thanh minh mới rủ nhau về tảo mộ. Hà Lan cũng đã sớm rời bỏ quê hương từ khi xa trường huyện. Bây giờ cô ở luôn thành phố, mở tiệm may, bé Trà Long, con cô thì gửi về bà ngoan chăm sóc
Ngạn học xong thì quay về làng làm giáo. Anh dồn hết yêu thương vào Trà Long. Đôi với Ngạn, Trà Long là hình ảnh phóng chiếu nỗi bất hạnh nối dài của Hà Lan
Ngạn như thấy được Mắt Biếc xưa của anh trong Trà Long. Cô bé đáng yêu, làm sống dậy trong Ngạn những ngày thơ bé.
Điều ngang trái nhất trong tình yêu, không phải là yêu lại người cũ, nhưng là yêu lại kiểu người cũ. Hà Lan và Ngạn giống nhau ở điểm đó.
Hà Lan quen Linh, chỉ vì anh ta có nét giống Dũng. Cuộc tình kết thúc chóng vánh khi Linh biết được sự tồn tại của Trà Long.
Ngạn ở quê vẫn cùng Trà Long sống những ngày vui vẻ. Anh luôn nhớ về Hà Lan và những kỷ niệm ùa về khi cùng Trà Long và rừng sim, đón đưa cô bé từ trường huyện về làng.Nhưng khi Trà Long lên lớp 9, Ngạn giật mình, anh tưởng như trước mặt mình chính là Mắt Biếc của anh. Ngạn bối rối và sợ hãi, từ đó, anh cớ bận, không lên huyện đón Trà Long và cùng cô bé vào rừng sim nữa.
Trà Long càng lớn, càng giống Hà Lan, nhất là đôi mắt. Chỉ có tính cách là khác hẳn. Cô bé yêu làng Đo Đo, muốn học thành nhanh để về làng, dạy học, cùng chú Ngạn. Mẹ Hà Lan dường như cũng muốn điều này, như sự bù đắp cho Ngạn.
Ngạn cùng Trà Long đếm từng ngày, từng tháng, từng mùa hè qua để được bên nhau."Còn một năm nữa thôi. Năm sau, Con về ở luôn". Trà Long tươi cười nhìn Ngạn.Anh xúc động, hạnh phúc, sao đến nhanh quá, chẳng báo trước một câu.
Ngày Trà Long về làng, Ngạn dẫn cô vào rừng sim, đến tận tảng đó phía đên kia bãi cỏ, nơi kỷ niệm ấy.Tay quàng tay, môi chạm môi.Là Trà Long, nhưng sao đôi mắt lại là Mắt Biếc của Ngạn xưa. Trong tâm trí anh hiện về lại là Hà Lan, những lời thổn thức lại là dành cho Hà Lan. Suýt chút nữa anh đã gọi thành tiếng "Hà Lan ơi, tôi chờ em bấy lâu"
Sau đó,
Chẳng còn sau đó nữa,
Ngạn rời làng.
[Trong 10 Phút] Mắt Biếc | Nguyễn Nhật Ánh
Trong 10 Phút là serries podcast Trạm sẽ tóm tắt nội dung của một quyển sách trong 10 phút (hoặc hơn tùy quyển nha >< ), cho những ai muốn trải nghiệm nhanh quyển sách đó.
Và đó cũng là CẢNH BÁO SPOILER!Mọi người cân nhắc trước khi nghe. Và nếu muốn nghe toàn bộ nội dung quyển sách, các bạn có thể ghé kênh Podcas của Trạm để tìm nghe.
Trạm rất khuyến khích các bạn mua sách giấy để ủng hộ tác giả cũng như có trải nghiệm đọc sách tốt nhất.
Reading Station - Trạm Đọc là kênh podcast mà các bạn có thể ghé đến nghe sách nói, bản thu audio cũng như livestream. Và tớ là Trạm. Ở Trạm có sách do tớ đọc, cảm ơn các bạn đã ghé!
Theo dõi Trạm tại: blogcuatram.com Mọi ý kiến đóng góp xin gửi qua: [email protected]
Sử dụng tai nghe để có trải nghiệm tốt nhất nhé!
2 notes · View notes
linhmoonevanna · 3 years
Text
Phân tích MV “Good Evening” – SHINee
Tumblr media
[Dịch chui… đang xin phép nha. Kỉ niệm 3 năm của Good Evening]
Nguồn: https://mvtheories008.tumblr.com/post/185851590630/shinee-good-evening-analysis-interpretation
Tumblr media
Ok, vì hầu hết tôi thường post thuyết âm mưu về Stray Kids trên tumblr này, đây là NHIỆM VỤ của tôi để quay sang một thuyết âm mưu về SHINee khác cho mọi người – vì tôi yêu SHINee và các MV của họ luôn toàn diện, và rất khó để giải mã. “Good Evening” là một trong những bài tôi thích nhất trong bộ ba “The Story of Light”, một trong những era tôi thích nhất của SHINee. “Good Evening” là một MV đẹp, nhưng ở đây có một số thông điệp và dấu hiệu xảy ra trong nó:
Chúng ta bắt đầu với cái bàn này:
Tumblr media
Nó giống như một cái bàn hội nghị, làm tôi liên tưởng đến chiếc bàn này ở MV “Time is Running Out” của Muse.
Tumblr media
Nhưng hãy chú ý rằng trong “Good Evening”, chiếc bàn được bao quanh bởi những cái camera. Điều này ám chỉ tới một số thứ: SHINee là một ban nhạc bị quản lý từng chút một bởi công ty của họ, SM, và cuộc sống hay sự nghiệp có vẻ mang tính giao dịch thương mại, thoả thuận và đàm phán hơn tất cả mọi thứ. Thêm nữa, mọi người có vẻ như đang nhìn xem phía công ty sẽ có quyết định gì tiếp theo với SHINee.
Trong cảnh tiếp theo ta thấy Key đang bị ánh sáng chiếu chói cả mắt, một ánh sáng của máy ảnh, hay, theo suy đoán của tôi, là ánh đèn sân khấu. Điều này na ná với khoảnh khắc khi bạn đang ở trên sân khấu và ánh đèn được bật lên và chiếu thẳng vào bạn.
Tumblr media
Chúng ta thấy Minho trong cảnh khác cũng được bao quanh bởi những cái màn hình và máy ảnh, thật hiển nhiên khi SHINee muốn nói với chúng ta rằng họ cảm thấy cả thể giới như đang nhìn vào họ vậy. Ở cảnh dưới, Minho bị bao quanh bởi những cái màn hình phản chiếu anh ở các góc độ khác nhau. Điều này có thể có ý nghĩa rằng anh chẳng có thứ gì có thể che giấu trước công chúng cả.
Tumblr media
SHINee dành nửa thời gian đầu của MV trong một nơi giống như nhà kính trồng cây trước. Một nhà kính được dùng để trồng trọt, và nó có thể là một phép ẩn dụ cho việc công ty của họ đã chải chuốt SHINee trong sự hoàn hảo trong suốt nhiều năm. Nó cũng có thể được cho là SHINee đã bị mắc kẹt trong một nơi mà họ bị bắt buộc phải phát triển và cải thiện, làm tốt hơn, và làm nhiều hơn, không được phép nghỉ ngơi. Thêm nữa, tường nhà kính làm bằng kính (hơi lặp, hic); gần giống như SHINee bị mắc kẹt trong một cái lồng kính để cả thế giới nhìn vào. Không có không gian riêng tư cho họ khi mà cuộc sống của họ bị theo dõi. Họ biểu trưng cho sự vui thích của người xem và fan mà không có thời gian cho bản thân mình.
Tumblr media
Tiếp theo chúng ta có một vài cảnh với Minho khi có chế độ ăn uống nghiêm ngặt trong giới idol. Một vài bạn Shawol có thể sẽ biết, Minho từng nói trong một phỏng vấn rằng anh thường cảm thấy không thoải mái khi bị khách quan hoá cơ thể mình. Anh cũng từng nói rằng trong màn trình diễn Dynamite năm 2015, lúc anh cởi áo ra, anh đã phải ăn kiêng và tập luyện trong hàng tháng và sẽ không muốn trải nghiệm đó lần nào nữa. Anh nói rằng đồ ăn có mùi rất tệ nên anh muốn tránh ăn với các thành viên để không làm hỏng dạ dày của họ.
T/N: đọc đến đây thấy thương Ho quá…
Hãy nhìn vào cảnh bên dưới. Cái tủ lạnh, với băng dính bao quanh cánh tủ. Minho đang ăn một quả cam trong khi bị bao quanh bởi một đống vỏ cam. Đây là tham chiếu rõ ràng rằng không chỉ là cuộc sống của idol nói chung, mà SHINee còn phải trải qua chế độ ăn uống khắc nghiệt.
Tumblr media Tumblr media
Con cáo, thứ xuất hiện 2 lần trong MV, giống như nhiều Shawol đã suy đoán, là biểu tượng của Jonghyun quá cố. Con cáo, trong nhiều nền văn hoá, được coi là một dạng của sứ giả, thỉnh thoảng còn là một linh hồn (của ai đó). Chú ý rằng ở Trung Quốc, con cáo là biểu tượng của thế giới bên kia. SHINee muốn nói rằng kể cả khi Jonghyun đã đi xa, một phần của anh ấy vẫn luôn ở bên họ và với chúng ta, còn cách nói nào hơn là việc đưa một sứ giả của thế giới linh hồn vào trong MV. Tôi sẽ nói một chút về con cáo này một lát nữa.
Tumblr media
Tiếp theo chúng ta có cảnh này khi Onew được lồng ghép với một nhạc trưởng. Một nhạc trưởng thì điều khiển dàn nhạc, và giống như những nhạc sĩ SHINee bị điều khiển bởi công ty của họ.
Tumblr media
Trời bắt đầu mưa. Mưa thường là biểu tượng của những khởi đầu mới, rửa trôi đất cát, mùa xuân đã trở lại với cuộc sống. Tuy nhiên, mưa lại ở bên trong nhà kính, thật là kì lạ. SHINee có vẻ rất vui dưới trời mưa. Điều này có thể hiểu rằng kể cả khi họ bị giam cầm và cuộc sống của họ bị công chúng soi mói, họ vẫn có những khoảnh khắc khi họ hạnh phúc, khi họ thành công, khi họ tận hưởng chính bản thân mình.
Tumblr media
Trong suốt MV chúng ta cũng thấy một số tham chiếu về việc bị chìm. Trước nhất, vũ đạo của “Good Evening” bắt chước cảnh đang rơi khi SHINee đứng trên ghế. Thứ hai, chúng ta có các cảnh mà mỗi thành viên bị chìm trong MV. Nhưng chìm mà lại giống như đang bị rơi trong thế slow-motion, nên có lẽ vũ đạo không bắt chước việc rơi xuống, mà thay vào đó là chìm xuống?
Việc bị chìm có liên quan đến nhiều thứ: cái chết, sự bất lực, nghẹt thở, thất bại, mất kiểm soát, thiếu kiểm soát, vô vọng… tất cả những cảm xúc SHINee cảm thấy trong MV này.
Tumblr media
Sau đó chúng ta đến với phần vũ đạo rất ngầu này khi SHINee ngồi trên ghế ở doạn bridge. SHINee đang ngồi và bị bao phủ bởi một tấm nhựa. Đây là một tham chiếu đến việc sản xuất idol trong ngành công nghiệp Kpop, đặc biệt là với các nhóm gen2. Với câu nói: idol là sản phẩm, fan là khách hàng. Còn cách nào tốt hơn việc cho thấy SHINee là sản phẩm bằng cách bọc họ lại bằng nhựa như đồ chơi hay hàng hoá?
Tumblr media
Một thứ gì đó chảy xuống tấm plastic, một loại “sơn”, và qua nó ta có thể thấy cá đang bơi, một cá thể trong nước. Điều này có vẻ như kết nối với các cảnh chúng ta đã thấy trước đó của các thành viên khi họ giống như đang bị chìm vậy. Ý kiến của tôi? Sơn chính là một cái nhìn nhỏ bé vào những gì đang diễn ra bên trong họ – một ví dụ như họ đang cảm thấy như đang ở dưới nữa, bị chìm, và trong cảnh tiếp theo họ nghĩ về cánh rừng và sự tự do.
Ở cảnh tiếp theo chúng ta thấy rằng nhiều ‘sơn’ hơn đã chảy xuống tấm plastic, và từ nó ta có thể thấy cánh rừng mà SHINee chạy qua sau đó.
Tumblr media
SHINee chạy qua cánh rừng, nơi họ được tự do. Chúng ta thấy những chuyển động lớn (hiểu rõ ra, SHINee như được ‘rộng cẳng’ khi ra ngoài) và họ mỉm cười. Họ đã trốn khỏi cái lồng của mình, nơi giống-như-nhà-kính, và đã tự do. Một cái nhà kính thì giống như một sự bắt chước giả dối của thiên nhiên, trong khi khu rừng là thiên nhiên thật sự. Thêm nữa, nhớ con cáo trước đó không? Chà, người Celt nói rằng con cáo là thứ duy nhất biết được đường đi ở trong rừng; rằng nó là người dẫn đường của khu rừng và của thế giới linh hồn. Khi SHINee bước qua khu rừng, Key nhìn về phía sau, rồi quay lại, mỉm cười, và lao đi. Ở phần này thì tôi đang đoán thôi, nhưng sẽ không quá xa vời để nói rằng con cáo đã đưa họ vào trong rừng, đến với tự do.
Tumblr media Tumblr media
Cuối cùng chúng ta có cảnh cái giếng. Không đáng ngạc nhiên nữa, khi nhiều người đã chỉ ra, rằng cái bóng ở góc trái bên dưới là Jonghyun. Nó không phải là bóng của bất cứ thành viên nào trên miệng giếng, và nó như đang trôi nổi. Chà, trong nhiều câu chuyện, khi đang đi qua các thế giới, sẽ có thứ gì đó bí ẩn đang ẩn trốn ở đáy giếng. Tuy nhiên, giếng đều rất sâu và đầy nước… Chúng ta thấy cảnh các thành viên SHINee bị chìm, chưa kể Jonghyun là người duy nhất ở đáy giếng. Ý tưởng của tôi là: các cảnh chìm xuống là sự ẩn dụ về việc SHINee đã cảm thấy thế nào với sự ra đi của Jonghyun, một phần trong họ cũng đã chết theo anh ấy.
Tumblr media
Btw tôi có lời khen với cách quay của MV này – nó được quay ở không gian nhỏ, nhưng cách làm việc của máy ảnh khiến nó trông lớn hơn. Và cả những phần chuyển cảnh này nữa, omg, tôi thích nhất là chúng!
Tumblr media
T/N: đọc xong và xem MV thì khóc nghẹn
Cảm ơn 5HINee của tôi.
Chúc mừng kỉ niệm 13 năm!
3 năm ngày “The Story of Light: EP.1” ra mắt.
credit: @mvtheories008​
1 note · View note
duahauhattim · 5 years
Photo
Tumblr media
[Dịch] Tổng hợp những câu nói của Trương Gia Giai và trích dẫn trong "Ngang Qua Thế Giới Của Em"...
1. Tôi từng đắm mình trong cơn mưa lớn nhất, chỉ mong ngày nào đó, em sẽ đứng ở dưới ánh nắng mặt trời chói chang và không quay đầu lại.
2. Con người vào khoảnh khắc bi thương nhất lại đột nhiên biến mất một lúc. Để tôi nói cho bạn biết, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra. Trong khoảng thời gian đó, bầu trời sẽ trút xuống một trận mưa lớn, tất cả những đám mây trên cao đều như đã chết, từ đó về sau, bầu trời sẽ lại quang đãng. Kiên nhẫn một chút, rồi bạn sẽ làm được thôi.
3. Khi đang đau lòng, dù bạn có đi đến đâu bầu trời dường như cũng đều nhạt nhòa nước mắt.
4. Mối quan hệ thoải mái giữa người với người là, có thể chẳng cần phải nói gì với nhau, nhưng cũng có thể nói bất cứ lúc nào.
5. Thức ăn ngon, gió mát, cảnh đẹp, đều có thể chống lại tất cả những bi thương và hoang mang của thế giới này.
6. Khởi đầu của câu chuyện luôn là như vậy; đột ngột không kịp chuẩn bị, lại vừa hay gặp mặt; Đoạn kết của câu chuyện luôn là như vậy; hoa nở hai đóa, mỗi người một nơi.
7. “Tôi mong có được một người như em, chẳng hạn như là cơn gió mát lành thổi qua khe núi; như ánh nắng ấm áp trong tòa thành cổ. Từ sáng sớm đến tối muộn; từ núi cao đến phòng sách; Chỉ cần cuối cùng người đó là em là được.
Hôm nay em đã đi ngang qua ai và ai đã đánh mất em?”
8. Những gì chúng ta đã gặp phải là bi thương cùng hy vọng, mà dọc đường lại chẳng bao giờ có thể cắt đứt được.
9. Vào những ngày thời tiết xấu, tôi lại lôi những vết rách trong tim ra, tỉ mỉ khâu lại, vì người ấy ở trong đó, rất có thể sẽ bị ướt mưa…
10. "Em biết em yêu anh, nhưng không biết chúng ta rồi sẽ đi đến đâu. Vì em biết, dù đi đâu, anh cũng không đưa em theo cùng. Ký ức em lấp lánh nụ cười của anh, phải gắng lắm mới vui lên được."
11. Tôi ngang qua thế giới một vài người, họ cũng ngang qua thế giới của tôi. Chúng ta cứ ngang qua thế giới của nhau như thế để rồi một ngày chợt nhận ra rằng mình đã lạc mất nhau. Ngang qua nhau, gặp được nhau và quen biết nhau đều là do duyên số. Chỉ tiếc rằng duyên này thật ngắn ngủi để rồi ta phải xa nhau.
12. Ký ức của một người là một tòa thành, thời gian sẽ ăn mòn tất cả những kiến trúc ấy, đem toàn bộ nhà cao tầng và phố xá hóa thành sa mạc. Nếu như bạn không tiến về phía trước thì cũng sẽ bị vùi lấp trong cát. Cho nên chúng ta chỉ có thể bật khóc mà quay đầu nhìn lại, nhưng chỉ có thể tiếp tục tiến về phía trước mà thôi.
13. “Cuộc đời tựa như một cuốn sách. Ta thương câu nói của người, nguyện làm dấu chấm nhỏ, lặng lẽ nép bên chân người. Nhưng ta đã có bạn đọc của riêng mình, còn em chỉ là người đưa đò.”
14. Mặc kệ cuộc đời giống siêu thị ở chỗ sẽ phải thay thương hiệu, sẽ phải đổi vị trí. Nhưng để tìm được thứ mình muốn, sau đó trả tiền để có được nó đã là rất tốt rồi.
15. Có đám mây nở rộ, chầm chậm bay ngang qua đỉnh núi, trôi dạt trên bầu trời cùng làn gió.
16. Hy vọng và bi thường đều là một luồng ánh sáng.
17. Thuở thiếu thời, chúng tôi đều không biết rằng, có những bản nhạc một khi mở ra thì sẽ ngân lên khúc ly tán.
18. "Có thể chờ tôi một chút được không? Chờ khi tôi hoàn toàn tỉnh ngộ, chờ tôi phân định đúng sai, chờ tôi thuyết phục bản thân, chờ tôi chui ra khỏi vách đá, chờ tôi vá lại trái tim thật tốt, tôi sẽ đến thăm em."
19. Đối với bản thân mình hãy kiên trì một chút. Bạn sẽ làm được thôi, bạn có thể đi ngủ sớm, có thể quên, có thể nhịn được, có thể khỏe mạnh. Không hiểu thấu được nhiều người thì hãy học cách thấu hiểu chính mình.
20. Nếu còn tràn đầy tinh lực dồi dào thì hãy đi bảo vệ những điều tốt đẹp nhất.
21. Tôi chỉ có một cái mạng, tôi bằng lòng nỗ lực làm việc, liều mạng kiếm tiến, tôi muốn cho thế giới này tất thảy những cực khổ và khó khăn, từ nay về sau không có cách nào có thể thương tổn tôi.
22. Ban ngày, cái bóng của bạn đều sẽ ở dưới chân, buổi tối sẽ biến thành bóng đêm bao bọc lấy giấc ngủ của bạn.
23. “Em biết em yêu anh, nhưng không biết chúng ta rồi sẽ đi đến đâu. Vì em biết, dù đi đâu, anh cũng không đưa em theo cùng. Ký ức em lấp lánh nụ cười của anh, phải gắng lắm mới vui lên được.”
24. Giữa màn đêm sâu thẳm như mực, có rất nhiều người đang khao khát một trận mưa rào xối xả trút vào lòng mình, để vằm nát những kẻ cứ ở lì trong đó không chịu biến đi.
25. Luôn có những thứ không còn giá trị, nhưng bạn không nỡ bỏ đi.
26. Trên chuyến tàu bốn mùa ấy, nếu em phải xuống trước, xin đừng đánh thức khi tôi vờ say giấc, hãy để tôi được ngủ yên cho đến trạm cuối cùng và tự ru mình rằng: Tôi không hề hay biết em đã bỏ đi.
27. Tuổi xuân của chúng ta đã vội vã khoác áo ra trận, và chết nơi sa trường. Bạn vì ai xông pha giữa trận tiền, ai vì bạn nhặt từng mảnh xương tàn? Những vết khắc vẫn lênh đênh trong dòng sông ấy, đắm trong làn nước xiết, chỉ mình bạn thấy rõ.
Bởi vì, từ nhiều năm tháng trước chúng ta từng khao khát được ôm trọn thế giới của một người nhưng đến cuối cùng lại chỉ “đi ngang qua” họ. Cơn mưa giăng mờ thành phố, xóa nhòa những vết tích, ai đó vẫn đứng yên bất động, không muốn dịch bước chân.
28. Một đời người quá ngắn, một chuyện thôi có thể cũng làm không xong. Hồi ức cứ mãi đeo bám theo sau, bạn không thể vứt bỏ được, chỉ có thể ôm chặt nó.
29. Luôn có những đoạn đường mà bạn vừa đi vừa khóc.
30. Có phải tuổi trẻ chính là như vậy, chạm đến đâu cũng thấy đau khổ?
Sưu tầm và dịch tổng hợp từ các blog trên weibo: Dưa​ img: dưa ( @duahauhattim)
2K notes · View notes
phamdothuydung · 3 years
Photo
Tumblr media
1, Đừng tỏ vẻ đáng yêu, đừng tỏ vẻ ngây thơ vô tội. Đừng tưởng là bản thân như vậy đáng yêu, người khác chỉ thấy bạn ngốc nghếch, đặc biệt là khi bạn đã hơn 20 tuổi.
2, Giữ thái độ bình tĩnh với mọi việc, tận lực kiềm chế sự nóng giận.
3, Không hành động vô lý, không giả vờ.
4, Thoải mái hào phóng, không kiêu ngạo cũng không nịnh bợ. Nói chuyện nhìn thẳng vào mắt, động tác nhỏ không cần quá nhiều. Đi đường ngẩng đầu, ưỡn ngực, hai vai hạ xuống, mắt nhìn phía trước.
5, Đừng quá sức làm việc, cố quá thành quá cố.
6, Không hỏi những câu không nên hỏi, không nói những điều không nên nói.
7, Người khác không hỏi ý kiến của bạn thì bạn tốt nhất nên ngoan ngoãn không nói gì. Tai hoạ nằm ở chỗ thích lên mặt với dạy đời người khác.
8, Không cần lấy lòng người khác, ít tán dương người khác chút. Bởi vì bây giờ bạn vẫn không được người khác yêu mến, làm vậy khiến họ cảm thấy bạn đang nịnh bợ.
9, Làm chuyện gì cũng tự nhiên một chút, đừng quá cố tình.
10, Quản lý cảm xúc của bản thân, học cách kiểm soát biểu cảm, vui buồn yêu giận cũng đừng để lộ là một kĩ năng của người trưởng thành.
11, Đừng nói chuyện theo một cách cực đoan, đừng thể hiện tam quan bất chính cùng trái tim dễ vỡ. Đừng đem mình làm trò cười làm người khác vui vẻ. Đừng hạ thấp bản thân rồi tâng bốc người khác. Đừng khi nào cũng nói bạn hâm mộ ai, đừng khi nào cũng như bản thân bạn rất kém cỏi.
12, Đừng giúp người khác khi người khác không cần.
13, Đừng tuỳ tiện nhận những ân huệ của người khác.
14, Phải có chính kiến của bản thân, đừng có người khác bảo gì nghe đấy.
15, Đừng nói chuyện quá dong dài, một câu lặp lại nhiều lần thì có vẻ không có trọng lượng, sau rồi lại không có ai muốn nghe bạn nói chuyện.
16, Đừng quá thật thà, đừng dễ dàng bị người khác bịa đặt, việc gì không muốn trả lời thì nói thẳng không biết.
17, Đừng có nói chuyện hoài nghi bản thân, lo sợ với hối hận trước mặt người khác.
18, Nói chuyện khách quan, đừng quá là chủ quan.
19, Người khác không hỏi cảm xúc của bạn thì đừng tỏ thái độ ra, có thể giá trị quan của bạn với người ấy không phù hợp xảy ra mâu thuẫn.
20, Học cách xem mặt đoán ý.
21, Nếu người khác nói họ không biết làm như thế nào, bạn không cần giúp người ta nghĩ. Suy nghĩ của chính bạn không đại diện cho suy nghĩ của người khác.
22, Nói chuyện thì đừng nói rõ trắng ra, nói đến cuối cùng mới thôi. Học cách nghe hiểu ẩn ý của người khác, ý tại ngôn ngoại.
23, Đừng đánh giá người khác.
24, Kiểm soát tiết tấu, tần suất nói chuyện đồng nhất với tiết tấu, tần suất của người khác.
25, Làm người thông minh. Ở địa vị của một người không được yêu mến, càng nên là như vậy. Thông minh là điều cơ bản nhất, sau đó mới là thiện lương và chân thành. Bảo vệ bản thân mình tốt trước rồi mới yêu người khác.
26, Nói chuyện thường ngày phải nhớ rằng nghĩ trước nói sau27, Chọn những chủ đề nói chuyện an toàn.
28, Gặp người lạ thì chỉ nói ba phần, đừng có cái gì bí mật cũng nói cho họ hết.
29, Đừng luôn nỗ lực trong những việc chung, nhưng không cố gắng trong việc riêng của mình.
30, Đừng có giải thích quá nhiều lần, giải thích nhiều như việc vẽ rắn thêm chân, người khác không cần, còn làm bạn trông có vẻ không được tự tin.
31, Nghĩ cái gì thì làm cái đấy, đừng có hỏi ý người khác
Bổ sung: 
Những cách này không phải với ai cũng phù hợp. Mỗi người đều có một cách sống khác, không có đúng sai, chỉ có phù hợp hay không phù hợp. Tôi thật sự không biết những người chửi tôi trong phần bình luận là có tâm thái gì. Nếu bạn thấy không hợp thì mời bạn vòng qua luôn đi. Có cần phải chửi tôi không? Những việc trên là do tôi tự tổng kết lại từ kinh nghiệm của bản thân cũng không phải "sưu tầm" từ QQzone ra . Còn nói tôi lên mặt dạy đời à. Vậy các bạn nhìn tiêu đề thì đừng nhấn vào. Những điều “khuôn sáo” này chỉ vì giúp bạn tránh đi đường vòng, nếu có lý thì sẽ lĩnh hội. Tôi cũng không nói “Tất cả vì tốt cho bạn” bạn thích thì rất tốt, không thì ấn nút tắt. Những ai nhân duyên tốt mời tiếp tục như vậy, EQ của mỗi người khác nhau, có thể sẽ thay đổi trong hôm nay ngày mai. Vẫn là câu ấy, thích hợp với bản thân là tốt nhất. Hy vọng mọi người có thể thoát khỏi mây đen của nhân duyên không tốt, trở thành một người tưoi sáng như mặt trời.
Những người tính cách thích lấy lòng, bởi ranh giới không rõ ràng, cho nên cuối cùng ý tốt nhưng dễ làm hỏng việc, người khác không nhất định thấy biết ơn. Người trả lời câu hỏi này cũng là như vậy, chịu qua không biết bao sự đau đớn, sau đó rút ra kinh nghiệm như thế. Bây giờ không đối xử quá tốt với người khác, cuộc sống cũng tốt hơn nhiều. Nếu bạn giống tôi thì hãy trân trọng sự thiện lương của bạn, đừng để nó bị thành đồ giá rẻ.Có người nói như vậy khó để kết bạn được với một người thật tình. Tôi viết cả phần trả lời cũng là có mục đích khuyên bạn tự bảo vệ bản thân, trước coi trọng những điều cơ bản rồi nếu bạn muốn học những kỹ xảo về giao tiếp, những biện pháp trong bài này sẽ giúp bạn khá nhiều.
Kỳ thật phương pháp đều là chết, người là sống. Có vài việc cần phải căn cứ tình huống của chính mình để thay đổi. Có một vài phương pháp không được phù hợp với chính bạn, hoặc là phương pháp của bạn tốt hơn, vậy bài viết này chỉ cần tham khảo là tốt rồi. Điều quan trọng vẫn là là sống thật với bản thân.
Có người trong bình luận bảo rằng thực hành những điều này rất giả dối rất mệt. Tôi nghĩ trên thế giới rất nhiều người nói đạo lý, nhưng chỉ sợ rằng chúng ta không có khả năng làm được hết. Dù như thế nào cũng không thể không sống đúng với chính mình, tin tưởng rằng yêu chính mình là yêu bản chất của mình chứ không phải yêu một cái tôi với bề ngoài rực rỡ. Tất cả những phương pháp đều phải dựa trên cơ sở bản thân mà cho chính mình bản giao ước. Xã hội phức tạp, đừng có dùng tấm lòng mềm mại của bạn để liều mạng với thế giới tàn khốc này. Mọi người không phải là trẻ nhỏ nữa, đều có nhận định riêng, đến cuối cùng làm như thế nào tôi cũng không có cách đưa Phật đưa đến phía Tây. Thực lực tất nhiên quan trọng, nhưng đừng đem toàn bộ hy vọng đặt vào thực lực được đề cao của bạn, cảm thấy thực lực tốt thì sẽ thu hút được nhiều bạn bè, không ngừng tự chứng minh bản thân, vĩnh viễn phải sống dưới ánh mắt của người lạ. Cuối cùng không thể hạnh phúc, có khi sẽ mệt chết. Cho nên quá trình rất là quan trọng, rất nhiều lúc không phải cứ dùng thực lực là được, mà là phải chú trọng đến EQ, học tập nhiều thêm và nghĩ nhiều chút, tin tưởng tương lai sẽ ít vật cản trên đường hơn.
2 notes · View notes
moodybunniesworld · 3 years
Text
Hết năm!
Ùm, hôm nay là ngày cuối cùng của năm 2020, bản thân cũng muốn nhìn nhận lại năm qua của mình. Tôi chính xác là viết cái này vào đêm 30 Tết, lúc này tôi đang đi chơi với chị với lớp của chị này. Xem nào, năm qua vốn là một năm khá khó khăn và đầy thách thức. Tôi không có thời gian để sắp xếp ngăn nắp lại các chuyện đã qua nên cứ để "trôi chảy" có vẻ tốt hơn đó!
Tôi rất biết ơn vì năm qua đã lọc ra được bạn bè, những người nào có mặt xấu gì cần tránh, hay ai thật lòng để chơi, ai tốt và yêu thương mình để thân thiết hơn ( cuối cùng cũng chỉ có mỗi 1 đứa), ai đáng để mình trân trọng: là những đứa bạn thân con trai của mình đó, chẳng có ai tốt hơn đâu, và cả ai để chơi xã giao, chơi cho có chơi, cho có cái gọi là "bạn thân" một cách ngượng ngạo (là đám bạn ở trường của tôi...) Nhưng nhìn chung thì các mối quan hệ của tôi tiến triển cực kì tốt, nhiều người yêu quý và tin tưởng tôi hơn, khiến tôi như có lòng biết ơn và có trách nhiệm với bản thân, với mọi người. Tôi cũng quý những người tốt với tôi lắm, dẫu cho cũng không phải là thân thiết nhưng các bạn thật quan trọng. Còn có đứa em cute hột me từ trên trời rớt xuống lớp trung tâm rớt vào lòng tôi làm cho tôi thương nó xĩu luôn à, đứa em dễ thương và tốt nhất tôi từng gặp, chả như những đứa nhỏ thái độ lồi lõm ngoài kia. Thương em!
Còn với chuyện học đó, năm nay không có gì đáng để nói cả, tôi học hơi bấp bênh... Dù gì tôi cũng thích "một bản thân nỗ lực hơn" và đánh đổi, tôi phải đánh đổi nhiều thứ, mồ hôi sức lực sức khỏe cả thể chất lẫn tinh thần chỉ để nhận được thứ xứng đáng, tốt đẹp và chói lọi nhất so với những áp lực tôi đã tạo ra, tôi- sẽ là viên kim cương vô giá, được chứ tôi ơi? Thôi thì, năm qua tôi đã khổ luyện môn Anh yêu dấu, tuy chẳng là gì so với các đối thủ nổi bật khác hơn tôi, tôi vượt bậc trong môn Văn dù trải qua một cú sốc trong phòng thi... Nhưng mà cái sốc đó cũng rèn cho tôi được tính không chịu thua, nhục nhã nên phải bật lên so với trước, tôi đây, từ một cô bé run rẩy bước từ phòng thi ra và trận panik sau thi thì tôi đã vùng lên thật mạnh mẽ, đạt được 9 điểm văn trong bối cảnh là, cả trường không trúng đề, và, là con điểm cao nhất, duy nhất trong lớp chọn 1 này, hay nói rộng hơn, chính là cao nhất khối 9 của ngôi trường top đầu. Tôi dần tin vào bản thân hơn, tin vào năng lực và sự cố gắng, tin vào sự rèn dũa của tôi mỗi ngày, nói chung là, tin tôi có thể làm được, một năng lượng như vực dậy tôi từ trong bóng tối. Tôi quyết nghĩ được và làm được, không chịu nhục chịu thua khi biết mình có đủ khả năng. Cảm ơn tất cả thầy cô và những người đã trao cho tôi niềm tin, đưa tôi một bàn tay để kéo tôi đứng dậy, tiếp thêm nguồn động lực để tôi tiếp tục nỗ lực. Yêu lắm! Nhất định nhé, phải thành công à nha ^^
Gia đình, nơi mà năm nay tôi đã có nhiều suy nghĩ mới về gia đình tôi. Rằng ba mẹ tôi rất nghiêm khắc... Để tôi kể nhé, chuyện là tôi đã học được từ gia đình trong năm nay là chịu đựng và bỏ qua, chỉ giải quyết và cất sâu trong kí ức, đừng lôi nó ra để gây những ảnh hưởng lâu dài. Tuy nhiên, lúc này nhìn lại thì tôi có phần buồn bực do chuyện tôi trở nên phức tạp trong đời sống tinh thần, cũng có một phần nhỏ do gia đình. Không phải là thúc ép tôi học, mà là tôi phải nghe nhiều lời xấu quá, khó mà chịu được. Tóm lại tôi đã trải qua vài cơn panik trong nhà, cả những lần self harm, 2 3 lần gì đó, đau lắm! Cớ sao ba mẹ cũng chả quan tâm, lại còn quá coi nhẹ nó, cho rằng do tuổi dậy thì và là tôi đang muốn gây sự chú ý mà thôi. Được rồi, ba mẹ đã thế thì tôi tất cả các lần bị "tấn công" như vậy là tôi dồn nén cực độ và dường như giấu kín nó đi, cuối cùng thì cũng có tôi yêu tôi của phiên bản tệ nhất mà thôi. Cứ lủi thủi chui vào một góc khóc một mình, lại còn khóc không tiếng nữa chứ, đỉnh quá, tới hôm nay thì tôi đã có thể khóc mà vẫn xinh rồi, thật ngưỡng mộ, tự self harm luôn này. Sau khi làm như thế thì tôi đã thấy vui hơn nhiều đó, không có buồn nữa. Thì gì cũng có hai mặt, cảm ơn ba mẹ đã giúp con kìm nén mức độ cao cấp nhất của cao cấp ạ, không dám hở môi một câu vì sợ, tự nhiên muốn lì nhưng thành ra lại nghe lời ba mẹ hơn... một cách hơi giả tạo nhưng mà thôi cũng được, coi đó như là một sự ép buộc không cho bản thân làm theo ý muốn. Chuyện sốc nhất năm tôi sẽ cho vào nhật kí ngày 30 Tết nhé. Để ở đây sẽ buồn chán và xấu hổ biết bao. Năm nay chị tôi về từ tháng 7 tháng 8 vì dịch. May quá, ông bà nghe lời thành khẩn của tôi nên phù hộ cho chị được về chứ không phải là do tiền bạc hay quan hệ. Chị tôi về nhà thì tôi vui, nói chung là cuối chuyện gì thì 2 đứa tụi tui cũng hòa thuận, chung một phe, không còn nhiều mâu thuẫn như những năm trước, trưởng thành hết cả rồi. Cuối cùng thì bao chuyện xảy ra, gia đình cũng chính là sự tha thứ cho nhau, chấp nhận nhau và là một nơi thật ấm áp và gắn kết biết bao.
COVID! Ối chà chà, sóng gió nhỉ, nghỉ Tết quá lâu luôn này, 1001 thói quen tốt đã được gây dựng bởi tôi cùng với nhiều trải nghiệm đáng nhớ cực. Là cuối năm đi chơi phải đeo khẩu trang và ngồi taxi trong run sợ, và một cái mặt đem theo mụn từ năm cũ để qua năm mới ăn Tết lol =)) COVID, tôi chứng kiến cảnh sụp đổ của toàn nhân loại, thật kinh ngạc thật đó. Nên tôi năm nay cũng chả được đi chơi đâu cả, cứ ở nhà, học, ăn rồi ngủ như một con lợn thực thụ. Thế giới với COVID hẳn là đã mở ra cho tôi 1 tầm nhìn về nhiều thứ rộng hơn bao giờ hết, thích thế ^^ Mong năm nay cũng được nghỉ thêm chút nữa chứ tôi đã đuối sức quá rồi. Bản thân tôi yếu về thể chất hơn tôi nghĩ, tôi chả làm việc dồn dập như người khác được. Tôi còn đi tập nhảy nữa nè, với Mia Thanh Nguyên bạn tôi, cũng vui đó. COVID đã có tầm ảnh hưởng rất sâu rộng đối với mọi người và với tôi luôn.
( viết nhiều quá vậy blogger) *mỏi tay*
Cuối cùng thì, gửi một lời cảm ơn tới bản thân trước và những người tôi yêu thương. Tôi đã bỏ được người thương, khá tiếc nuối với công sức bỏ ra nhưng rất xứng đáng, tôi với cậu ấy sẽ là bạn tốt của nhau. Tạm biệt năm cũ 2020, tạm biệt những buồn phiền nhé, tôi bỏ nó lại phía sau đây, vì 2021 đang vẫy tay tôi rồi, tôi hứa sẽ đi một hành trình mới tuyệt vời hơn nữa. 🥳
1 note · View note
webkitvn · 4 years
Text
6 mẫu thiết kế nội thất căn hộ chung cư nhỏ
Căn hộ chung cư nhỏ hay còn gọi là căn hộ mini, căn hộ studio là những căn hộ có diện tích từ 20 - 50m2
Đây là tổ ấm vừa đủ dành cho người độc thân, mới lập gia đình hoặc là loại căn hộ dùng để cho thuê lại
Để hoàn thiện nội thất, gia chủ cần phải tính toán kỹ lưỡng, đảm bảo tiết kiệm không gian mà vẫn đầy đủ chức năng cho người sử dụng
Với người đang sở hữu căn hộ chung cư nhỏ cho mục đích ở: trang hoàng lại là cách tốt nhất đem đến trải nghiệm sống thoải mái. Bạn xứng đáng tự thưởng cho mình món quà tinh thần thư giãn sau một ngày làm việc dài
Giữ lại thiết kế cũ không phải không tốt, nhưng với mục đích sử dụng cá nhân bạn sẽ dễ dàng nhận thấy các thiết kế chung chung dành cho tất cả mọi người thật ra không phù hợp với cá nhân bạn
Ở một khoảng thời gian mới nhận ra sự bất tiện sau đó làm lại nội thất sẽ gây nhiều phiền toái, tốn kém thời gian, chi phí
Chỉ bằng trang hoàn thật đẹp và chuẩn gu ngay từ đầu giúp tiết kiệm tất cả những thứ trên và nếu muốn bán lại cũng sẽ dễ dàng và được giá hơn
Với người đang muốn cho thuê: thiết kế lại căn hộ mini là cách tốt nhất để tăng lợi nhuận cho thuê. Khoản đầu tư xứng đáng để tạo ra giá thuê tốt, rút ngắn thời gian hoàn vốn và tiếp tục tái đầu tư vào nơi khác
Đây cũng là cách giúp gia chủ dễ dàng cho thuê hơn, tránh sự nhàm chán và tạo ra sự độc đáo riêng trong thị trường đầy cạnh tranh này
Nếu bạn vẫn tiếp tục giữ thiết kế nguyên thuỷ của căn hộ rất khó để cạnh tranh với các chủ nhà khác gì căn nào cũng giống căn nào
Bạn bắt buộc phải giảm chi phí cho thuê, tăng tiền quảng cáo, trả thêm cho môi giới,...và cuộc đua giảm giá này luôn đem lại những tổn thất lớn cho chủ nhà
Đặc Biệt trong tình hình thị trường nhiều biến động,khách hàng thuê ngày càng có nhiều thông tin và chi tiêu khoa học hơn. Không dễ để 1 căn hộ bình thường lại tạo ra giá thuê cao vì khách hàng hoàn toàn biết điều đó
Còn nếu khách hàng đã ký hợp đồng với bạn vẫn có thể họ sẽ nhanh chóng chuyển đi nơi khác vì sự nhàm chán của căn hộ, đối thủ quảng cáo mạnh hơn hoặc giá thuê căn hộ tương tự thấp hơn là một trong những lý do
Với bạn việc tính toán đầu tư, kiếm thêm tiền mới là thứ quan trọng. Bỏ quá nhiều thời gian vào sản phẩm cũ sẽ không giúp nhiều cho việc tối đa hoá lợi nhuận hoặc thậm chí căng thẳng và mệt mỏi sẽ kéo đến
“Chôn vốn ở 1 nơi và loay hoay với câu chuyện làm sao cho thuê mà không làm được gì thêm, đó không hề là trải nghiệm vui vẻ”
Chúng tôi tin chắc rằng trong tương lai bạn sẽ tiếp tục mua những căn hộ khác và việc tìm hiểu về mẫu thiết kế đẹp là hoàn toàn phù hợp vì đem lại lợi ích dài hạn
Căn hộ 25m2, phí thiết kế 5 triệu
Phong cách thiết kế Bắc Âu (Scandinavia)
Như chính đặc trưng của phong cách thiết kế, căn hộ được trang hoàng với đầy màu sắc. Mỗi không gian là một tone màu vui tươi khác nhau nhưng vẫn đảm bảo một tổng thể hài hoà
Việc sử dụng tường trắng và gỗ sáng màu càng làm nổi bậc nội thất trong phòng của bạn
Kiến trúc sư rất tinh tế khi sử dụng kệ đựng dọc ngăn cách phòng ngủ thay thế cho tường.
Điều này không những làm không gian trở nên rộng hơn mà còn tiết kiệm nhiều phần diện tích cho việc bày trí và lưu giữ vật dụng
Phòng khách được bố trí 1 ghế dài đặt những chiếc gối nhiều màu, 2 chiếc bàn nhỏ hoạ tiết bo tròn và 1 chiếc ghế màu cam bập bênh rất thú vị
Để thêm phần vui tươi, chiếc kính tròn cùng hệ thống kệ ốp tường hiện diện hài hòa trong tổng thể không gian
Bếp được bố trí gọn gàng gần cửa sổ và hệ thống tủ đựng tivi cạnh bên đối diện phòng khách
Góc nhìn từ phòng ngủ này đã nói lên khả năng tối ưu không gian tuyệt vời của kiến trúc sư, ánh sáng từ cửa sổ và ban công đánh vào toàn bộ căn nhà kể cả khu vực giường
Cuối cùng là nhà vệ sinh cũng không kém phần sặc sỡ với đầy đủ các thiết bị phòng tắm như: Lavabo, gương, tủ đựng khăn, bồn tắm có kính chắn, thêm một ít vật dụng trang trí như ảnh, giỏ đựng
Căn hộ 30m2, phí thiết kế 6 triệu
[gallery size="large" ids="24804,24812,24822,24821,24825"]
Phong cách thiết kế đương đại
Với chỉ 30m2 diện tích căn hộ được bố trí rất hợp lý tạo ra từng không gian riêng cho từng phòng chức năng. Chúng ta hãy nhìn tổng thể căn hộ t�� thiết kế tầng rồi đến từng khu vực riêng
Khu vực giường ngủ gọn gàng đủ cho 2 người. Với việc sử dụng tường kính thông minh giúp phòng ngủ trở nên thoáng hơn và đón được nhiều ánh sáng tự nhiên
Phòng khách được áp dụng theo phong cách đương đại với việc tối đa công năng bàn làm việc và một ghế ngồi thoải mái
Bàn ăn, bàn tiếp khách được bố trí gọn gàng cùng hệ thống đèn treo trang trí hiện đại
Phần bếp ngay cạnh cửa ra vào gồm 2 phân khu với bố trí đầy đủ các trang thiết bị hiện đại: bếp âm, bồn rửa, lò nước, tủ trên - dưới giúp gia chủ dễ dàng nấu nướng và bên phải là nơi đặt những dĩa thức ăn đã được làm xong để chuẩn bị dọn ra bàn ăn
Ngay cửa ra vào là nơi để giày dép và một bàn trang điểm theo phong cách hiện đại giúp gia chủ luôn luôn chỉn chu mỗi lần đi làm hoặc xuống phố.
Chắc chắn các bạn nữ sẽ cực kỳ thích điều này vì nhìn gương lại một lần trước khi ra ngoài là một cách tôn trọng bản thân và người đối diện – một phong cách sống hiện đại
Khu vực vệ sinh tuy chỉ 3.5m2 nhưng kiến trúc sư đã rất tinh tế khi đặt vào một chiếc bồn tắm. Rõ ràng với những bạn trẻ thì đây là một không gian thư giãn tuyệt vời
Căn hộ 40m2, phí thiết kế 8 triệu
Đây là căn hộ được thiết kế theo phong cách Bắc Âu pha trộn một ít yếu tố hiện đại
Với căn hộ 40m2 chúng ta có được khoảng không gian rộng hơn để các phòng chức năng có được đầy đủ công năng sử dụng
Trong đó ta có thể bố trí một ghế bố dài cùng một tivi lớn để thỏa sức tận hưởng những chương trình tivi yêu thích, những đoạn video youtube vui vẻ
Với hướng nhìn ra cửa ta có thể cảm nhận rõ hơn cách bày trí đầy màu sắc như một tác phẩm nghệ thuật thật sự. Một đặc trưng dễ nhận thấy ở các thiết kế phong cách Bắc Âu
Tường trắng, sàn được lót gỗ sáng màu đem lại cảm giác sạch sẽ và tận dụng được ánh sáng tự nhiên
Một tín đồ thực sự của sách phải trầm trồ khi nhìn vào không gian dành riêng cho đọc sách và làm việc được bố trí công phu này
Cùng nhìn qua về khu vực phòng ngủ - vô cùng thoải mái. Chỉ cần nhìn thôi đã muốn nhảy tót lên và quên hết mọi thứ. Một giấc ngủ sâu sẽ đến với bất cứ gia chủ nào dù là khó tính nhất
Bếp được bày trí gọn gàng có tất cả mọi thứ người nội trợ cần. Nấu ăn là nghệ thuật và người nấu cần “giấy, bút, màu” để “vẽ” nên những món ăn đủ vị thơm ngon
Khu vực nhà vệ sinh của căn hộ được ốp gạch trắng từ dưới lên trên nhưng vẫn đảm bảo hoà hợp với tổng thể đầy màu sắc của toàn bộ căn hộ bằng hàng gạch khác màu tương phản
Căn hộ 48m2, phí thiết kế 9.6 triệu
Một thiết kế mang phong cách hiện đại kết hợp với cổ điển tạo không gian ấm cúng, yên tĩnh giữa thành phố nhộn nhịp
Kiến trúc sư đã rất kỹ tính khi đưa ra yêu cầu cao cho căn hộ chỉ 48m2 này, phải đảm bảo cả 5 yếu tố: làm việc, nghỉ ngơi, vui chơi, gọn gàng và đầy năng lượng. Gia chủ phải thật sự thoải mái và được “sạc” đầy năng lượng khi về đến căn hộ của mình
Khu vực trung tâm của căn hộ là nơi kết nối toàn bộ các không gian với nhau. Từ giữa căn hộ ta có thể dễ dàng đi đến tất cả các khu vực chức năng khác trong nhà một cách dễ dàng
Việc duy trì kết nối không gian giúp gia chủ linh hoạt và tiết kiệm nhiều thời gian để đi đến các khu vực khác
Ví dụ: bạn đang nằm nghỉ nhưng bậc ra trong đầu 1 ý tưởng kinh doanh nào đó thì chỉ 1 bước là đến bàn làm việc
Với góc nhìn từ phòng ngủ, những buổi sáng của gia chủ sẽ thật thoải mái khi vật dụng luôn trong tư thế sẵn sàng chờ bạn trang bị tươm tất trước khi ra ngoài
Kể cả lúc bạn đi làm về trong trạng thái gần như tụt hết pin thì chỉ vài thao tác nhỏ là có thể nhảy thẳng lên giường chợp một giấc 15 phút cho riêng mình để sạc đầy lại năng lượng. Hơn nữa không gian giường ngủ lại nằm cạnh cửa ra vào - một cách sắp đặt đầy thông minh và tiện dụng
Đây được gọi là bố trí không gian kép, nơi bạn vừa có thể tách biệt, vừa nhập chung các khu vực với nhau tạo ra sự linh hoạt trong cách sử dụng tùy từng trường hợp
Cũng như những mẫu thiết kế khác, với cái nhìn tỉ mỉ, đặt trọn tâm huyết của kiến trúc sư. Tất cả những khu vực khác từ phòng khách, nhà bếp, vệ sinh đều được trang bị đầy đủ thiết bị, phối màu chuẩn gu mang lại trải nghiệm tiện dụng, thoải mái, vui nhộn
Căn hộ nhỏ có gác lửng, phí thiết kế liên hệ
Căn hộ có lửng chỉ 22m2 nhưng đủ công năng phục vụ mọi nhu cầu của người cư ngụ
Với phong cách thiết kế tối giản, đây rõ ràng là phương án vừa tiết kiệm chi phí vừa đem lợi giá trị sử dụng rất cao
Tại vị trí phòng khách hệ thống tủ dính tường phía bên phải hình có thể đựng toàn bộ quần áo và vật dụng cá nhân của gia chủ.
Và để tối đa hơn công năng của căn hộ, kiến trúc sư đã thiết kế thêm những kệ vuông phía trên để đựng sách và các vật dụng ít sử dụng. Để lấy những vật dụng này rất đơn giản chúng ta chỉ cần trang bị thêm 1 thang xếp nhỏ gọn, vật dụng đã quá quen thuộc với những bạn thường xuyên đến thư viện
Một số kệ vuông khác rất gần tầng lửng nên gia chủ có thể dễ dàng bỏ thêm các vật dụng sử dụng thường xuyên vào
Không gian phòng khách được bỏ trống gần như hoàn toàn để gia chủ dễ dàng tập thể dục buổi sáng. Dọc theo đó là hai chiếc bàn gỗ được sắp xếp như một quầy bar nơi bạn vừa có thể ngồi làm việc vừa là bàn ăn mỗi ngày của mình
Dưới cửa sổ là phần tủ thấp nối dài lên cao tạo thành một chiếc ghế lớn. Một sự kết hợp thông minh cho một chỗ ngồi đọc sách, thư giãn lý tưởng
Căn hộ được lát gạch nhỏ màu trắng kết hợp với gỗ sáng màu cho sàn, cầu thang và kệ. Kết hợp với đó là tay vịn bằng thép mỏng màu trắng dọc theo cầu thang tạo ra khoảng không gian rất thú vị
Không gian bếp tuy nhỏ gọn nhưng lại có đầy đủ các vật dụng thiết yếu gồm 1 bộ tủ 3 cửa phía trên, kệ đựng ly, gia vị, hệ thống bếp, vòi rửa kết hợp bên dưới là máy giặt và tủ lạnh nhỏ
Tầng lửng là nơi giúp gia chủ nghỉ ngơi với giường ngủ đơn giản, bàn làm việc ngồi với một đèn nhỏ dính tường cũng là nơi bố trí một bảng đen để bạn dễ dàng ghi nhớ những hoạt động cần làm vào sáng hôm sau
Phần được bố trí không gian cũng khá lý tưởng là phòng tắm của căn hộ, nơi gia chủ ngâm mình thư giãn trong bồn nước ấm sau một ngày làm việc đầy căng thẳng
Nhìn lại một lần về không gian tổng thể thì đây là căn hộ vô cùng lý tưởng với đầy đủ các không gian chức năng dành cho người sống độc thân, làm việc văn phòng và yêu thích sự đơn giản
Trên đây là một vài mẫu thiết kế căn hộ chung cư nhỏ với từng loại diện tích khác nhau
Tại qpdesign chúng tôi hoàn toàn có thể thực hiện thiết kế và thi công những mẫu trên kể cả những mặt bằng khó hơn, diện tích lớn hơn
Hãy liên hệ với chúng tôi để được tư vấn cụ thể Hotline/Zalo
028 6279 9996 – 093 8068 338 – 079 465 2822
Facebook Kiến trúc QPDesign
“Đừng tiết kiệm phí thiết kế - hay thuê người giỏi chuyên môn làm thay bạn,để thời gian làm việc khác nhiều tiền hơn vì bạn là một ông chủ, một doanh nhân thực thụ”
Coi nguyên bài viết ở : 6 mẫu thiết kế nội thất căn hộ chung cư nhỏ
source https://qpdesign.vn/can-ho-chung-cu/6-mau-thiet-ke-noi-that-can-ho-chung-cu-nho/
27 notes · View notes