Tumgik
#bế tắc
uyenjune12th · 30 days
Text
#không tựa 91
người ta hay lựa chọn xuất hiện vào những lúc khó khăn hay bế tắc để tìm kiếm sự che chở, ai đó giúp đỡ rồi neo vào. còn em chỉ muốn lặn cho thật sâu, đi đâu đó cho thật xa, khuất tầm mắt của những người em mến yêu. để tự mình ôm lấy mớ bòng bong rối rắm.
sau vài câu chữ mòn nhẵn, dăm ba ly rượu và dòng suy nghĩ thôi miên. em sẽ tự biết mình nên làm gì rồi chếnh choáng bước đi. hẳn là em cũng không tin chính mình. thà vậy, còn hơn lựa chọn ở lại để nhận ra cảm giác khó lòng khi làm phiền người không nên làm phiền hoặc mình chẳng là gì để có thể làm phiền
Tumblr media
6 notes · View notes
alittlecutemeow · 2 months
Text
"Câu chuyện ở đây là nếu heroin là sự lựa chọn duy nhất của những sinh vật không có lối thoát, ta có trách chúng được không? Không ra khỏi được cái lồng thực tại thì thà không có thực tại?... ... Tôi ghê sợ lúc tôi tỉnh lại. Tôi sợ lúc sáng dậy thuốc tan, chỉ có ánh nắng chói chang xuyên thẳng vào mặt, và mọi thứ trở nên quá rõ ràng. Rồi tối lại đến, tôi một mình, nỗi sợ và những cơn ám ảnh đến từng chập..." ~ plaaastic, Lỗi ERROR 404 ~
Tumblr media
📍https://pin.it/7glwT1fHh
1 note · View note
banmaihong · 10 months
Text
9 điều tuyệt vời cho những lúc gặp bế tắc trong cuộc sống
9 điều tuyệt vời cho những khi gặp bế tắc trong cuộc sống Cuộc sống sẽ có lên và xuống, chúng ta sẽ có lúc gặp phải những bế tắc, từ khi sinh ra cho đến khi kết thúc cuộc đời, bất kể bạn là ai, hành trình của cuộc đời là một vở kịch đầy sóng gió. Dưới đây là chín kinh nghiệm tuyệt vời giúp bạn khi gặp bế tắc trong cuộc sống được tổng hợp bởi People’s Daily. Continue reading Untitled
Tumblr media
View On WordPress
0 notes
hahoaxuan · 2 months
Text
Đến một giai đoạn nào đó, chính xác là hiện tại, mình nhận ra bản thân đã không còn suy nghĩ đến cái chế.t nữa.
Vào độ tuổi mà mình trở nên nhạy cảm nhất, những năm tháng dậy thì với nhiều suy nghĩ đớn đau bế tắc, mỗi khi phải đối mặt với một nỗi buồn nào đó, thì trong mình lại dấy lên ý định ấy. Bằng nhiều cách khác nhau.
Mình của ngày hôm nay bất chợt nhận ra rằng, vào những lúc khó khăn, vào những khi buồn bã, thì mình đã không còn muốn tan thành cát bụi.
Có thể mình sẽ đi ngủ một giấc, hoặc thức trắng đêm, hoặc khóc, hoặc chẳng muốn ăn, hoặc tổn th��ơng thật nhiều, nhưng mình đã không hề suy nghĩ đến nó nữa.
@cucmokhaai
Tumblr media
88 notes · View notes
linhlilas · 5 months
Text
Buổi sáng thứ 7 cuối năm, Hà Nội mưa rào.
Thời tiết hỗn độn như lòng mình của 2023.
Cảm ơn vì mọi thứ tuy dữ dội, bế tắc nhưng tới giờ mình vẫn bình thường mà đi qua 2023.
Dù bận không ngóc đầu lên được mà vẫn muốn thu 1 tập podcast ghê đó, bởi có quá nhiều điều để kể mà 🥹
31 notes · View notes
meonhoxiu · 18 days
Text
Mình biết chị này coi lá số, vận hạn, tình duyên hay và có tâm nè, mỗi ngày nhận coi có 1 người thôi, nên ngoài coi thì hỏi han tâm sự thoải mái
Mọi người có bế tắc, muộn phiền có thể tìm chị nhé, link Facebook chị : https://www.facebook.com/tran.meo.1671
11 notes · View notes
oohniee · 2 years
Text
[4]Tổng hợp các câu hỏi và câu trả lời mà mình thích từ douyin của thầy Tuệ Hải 慧海
“你是花,才会觉得春天离开你。你是春天,就永远有花。”
Bạn là hoa, mới thấy mùa xuân rời xa bạn. Nếu bạn là mùa xuân, sẽ vĩnh viễn có hoa.
Tumblr media
Sư phụ, con sợ sau này không sống được cuộc sống mà mình mong muốn, không lấy được cô gái mà mình yêu, không thể trở thành người khiến cha mẹ tự hào.
Dùng thời gian cho việc con muốn làm, chứ không phải dùng để sợ hãi.
Tumblr media
Sư phụ, một người quen biết bảy năm, nhớ mãi không quên được cô ấy, gần đây đột nhiên tìm con, nói nhớ con, muốn cùng con ở bên nhau, nhưng con đã có bạn gái, con thật sự rất muốn ở bên cô ấy, lại không muốn phản bội cảm xúc lúc này, con nên làm thế nào, xin đại sư giúp con thông suốt.
Có hàng nghìn hàng vạn đoá hoa, nhưng đừng làm tổn thương người hiện tại đang cùng con ngắm hoa.
Tumblr media
Vì sao người ta lại yêu một người hết lần này đến lần khác?
Loại đồ uống yêu thích đâu chỉ mua một lần đúng chứ.
Tumblr media
Sư phụ, không muốn kết hôn thật sự là sai lầm sao?
Nếu như bên ngoài nơi nơi là pháo hoa, hàng xóm láng giềng nức mùi cơm ngon, cả nhà dắt tay nhau đi dạo trên phố lớn, con có thể nhịn không bật khóc là được.
Tumblr media
Đại sư, vì sao biết rõ phía trước không có lối, con vẫn cứ đâm vào tường Nam?
Có thể thuyết phục người, trước nay không phải đạo lý, mà là tường Nam. Có thể dạy người trưởng thành không phải câu chuyện mà là trải nghiệm. Con người chính là luôn trưởng thành theo cách mà họ không thích nhất.
Có câu nói thế này "Chưa đụng tường Nam chưa quay đầu" ý chỉ sự cố chấp, nghe không lọt ý kiến của người khác, nếu không đến mức bế tắc thì sẽ không thay đổi. Tương tự như câu "chưa thấy quan tài chưa đổ lệ".
Tumblr media
Sư phụ, phải mất bao lâu mới quên được một mỹ nhân đã bốn mắt nhìn nhau cười thật lâu?
Không có người không thể quên, chỉ có người không muốn quên mà thôi.
Tumblr media
Nhìn thấy câu nói này, lại nghĩ đến ngày 29 phải đi tái khám, không biết con có thể chiến thắng ung thư giai đoạn cuối hay không, hiện tại vẫn gắn ống dẫn trên người, hi vọng con có thể vượt qua, nếu như con không kiên trì nổi nữa, con hy vọng đại sư mang con đến bờ biển ngắm mặt trời lặn.
Đối mặt với bình luận này, ta suy nghĩ rất lâu nên trả lời thế nào, trả lời mấy lần rồi lại xoá đi, ta cứ sợ những gì mình nói không phù hợp, nhưng mà hiện tại nghĩ đến con một mình đối mặt với tình cảnh khó khăn lớn như thế, chắc hẳn cũng rất sợ đúng chứ. Con người một đời này vĩnh viễn không biết trước ngày mai sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng mà một đời này con người cũng luôn cần trông đợi chuyện gì sẽ xảy ra vào ngày mai, ta tin rằng con nhất định có thể tự mình mang theo người con yêu đi ngắm hoàng hôn bên bờ biển tuyệt đẹp ấy.
Tumblr media
Sư phụ, không có ai bên cạnh thì phải làm sao?
Nếu ở bất kỳ phương diện nào của cuộc sống cũng cần phải tự mình đối mặt, vậy hà cớ gì không thể một mình.
Tumblr media
Đến lượt con hỏi rồi, sư phụ người nói xem hai người yêu nhau lại cãi nhau mỗi ngày, là do không hợp nhau ư?
Tình yêu sẽ lớn dần nơi cái ôm sau mỗi lần cãi vã.
Tumblr media
Đại sư, tại sao luôn không tìm được hướng đi đúng đắn.
Không đến sau cùng con vĩnh viễn cũng không biết được đúng sai, con đã quyết định muốn đi con đường nào, việc con cần làm là kiên trì, chứ không phải phân vân nó là đúng hay sai.
Cre: [Douyin | 释慧海]
oohniee
546 notes · View notes
duahauhattim · 9 months
Text
Tumblr media
[Zhihu] 𝐓𝐚̂́𝐭 𝐜𝐚̉ đ𝐞̂̀𝐮 đ𝐚̃ 𝐥𝐚̀ 𝐪𝐮𝐚́ 𝐤𝐡𝐮̛́ (𝟏)
Aleksandr Sergeyevich Pushkin từng viết: "𝑀𝑜̣𝑖 𝑡ℎ𝑢̛́ đ𝑒̂̀𝑢 𝑐ℎ𝑖̉ 𝑡𝑟𝑜𝑛𝑔 𝑐ℎ𝑜̛́𝑝 𝑚𝑎̆́𝑡, 𝑚𝑜̣𝑖 𝑡ℎ𝑢̛́ đ𝑒̂̀𝑢 𝑙𝑎̀ 𝑞𝑢𝑎́ 𝑘ℎ𝑢̛́, 𝑚𝑎̀ 𝑞𝑢𝑎́ 𝑘ℎ𝑢̛́ 𝑎̂́𝑦 𝑠𝑒̃ 𝑡𝑟𝑜̛̉ 𝑡ℎ𝑎̀𝑛ℎ 𝑘𝑦́ 𝑢̛́𝑐 đ𝑒̣𝑝 𝑛ℎ𝑎̂́𝑡."
Tôi cũng sâu sắc thấy như vậy.
Cho dù là chuyện tốt hay xấu, thời gian trôi qua cũng đều đã là quá khứ. Chẳng có cuộc đời của ai là thuận buồm xuôi gió, cũng không có ai có cuộc đời luôn bế tắc.
𝑇ℎ𝑜̛̀𝑖 𝑔𝑖𝑎𝑛 𝑐𝑜́ 𝑡ℎ𝑒̂̉ 𝑚𝑎𝑛𝑔 đ𝑖 𝑟𝑎̂́𝑡 𝑛ℎ𝑖𝑒̂̀𝑢 𝑡ℎ𝑢̛́, 𝑐𝑢̃𝑛𝑔 𝑐𝑜́ 𝑡ℎ𝑒̂̉ 𝑐ℎ𝑢̛̃𝑎 𝑙𝑎̀𝑛ℎ 𝑟𝑎̂́𝑡 𝑛ℎ𝑖𝑒̂̀𝑢 𝑐ℎ𝑢𝑦𝑒̣̂𝑛.
𝟏.
𝐆𝐢𝐚𝐧 𝐤𝐡𝐨̂̉, 𝐫𝐨̂̀𝐢 𝐬𝐞̃ 𝐪𝐮𝐚.
Có câu nói: "Con người, sẽ không thể chỉ vì một chuyện vui mà vui vẻ cả năm, nhưng có thể vì một lần khốn khó mà sầu não cả đời."
Quả thật là vậy, gian khổ sẽ để lại dấu ấn khắc sâu trong lòng hơn bất kỳ niềm vui nào.
Đời này, con người sẽ trải qua đủ loại khốn khó, gặp phải đủ loại bất công và thất vọng.
Nhưng cho dù sự việc có tồi tệ bao nhiêu cũng sẽ không kéo dài mãi mãi, một ngày nào đó nó sẽ trở thành quá khứ.
Thời Xuân Thu, Việt vương Câu Tiễn bị Ngô vương Phù Sai đánh bại, Câu Tiễn và Phạm Lãi bị bắt giữ.
Câu Tiễn thân là vua một nước, mỗi ngày mặc áo gai vải thô, giống như hạ nhân hầu hạ Phù Sai, còn gặp đủ loại sỉ nhục.
Ngày qua ngày cứ như vậy giằng co 3 năm, ông rất tuyệt vọng, không biết những ngày như thế khi nào mới kết thúc.
Phạm Lãi an ủi ông: "Người muốn làm việc lớn, trước tiên phải chịu được khổ, rèn luyện gân cốt. Những gian khổ mà chúng ta chịu đựng đều sẽ là quá khứ, rồi sẽ có một ngày, ngài lại xưng bá các nước."
Lòng Câu Tiễn như tro tàn, thở than không ngừng: "Xưng vua làm chủ? Chúng ta có thể về nước là đã tốt lắm rồi."
Phạm Lãi còn nói: "Đây là thử thách mà ông trời đối với ngài, ngài nên thuận theo ý trời, an tâm chờ đợi đến khi thời kỳ hưng thịnh đến, đừng quá bi thương, đánh mất chí hướng của mình chứ?"
Câu Tiễn lựa chọn tin tưởng Phạm Lãi, ấp ủ hy vọng.
Cuối cùng Phu Sai cảm thấy Câu Tiễn đã không còn là mối đe dọa nữa thì cho ông quay về Việt Quốc.
Sau khi Câu Tiễn quay lại Việt Quốc đã âm thần huấn luyện tinh binh, mỗi tối đi ngủ cũng không dùng chăn, chỉ cần trải chút củi.
Trong phòng còn treo một túi mật đắng, thỉnh thoảng nếm thử một chút vị đắng của mật, cũng bởi vì để ông nhớ kỹ những sỉ nhục đã từng nhận trong quá khứ.
Cuối cùng chăm lo việc nước, thành công phục quốc, ông cũng thành bá chủ vào cuối thời Xuân Thu.
Bởi vì Câu Tiễn tin rằng sau khi gian khổ đi qua, mới có thể lật ngược tình thế.
Đường đời vốn dĩ còn có mưa, gió, sương, tuyết ngăn trở và trói buộc của gai góc, gập ghềnh.
Nếu bởi vì gian khổ phút chốc mà chọn buông tha thì không thể thưởng thức phong cảnh xinh đẹp phía sau.
Trong "Liễu Phàm Tứ Huấn" có viết một câu như này: "Mọi thứ trong quá khứ, ví như cái ch.e.t của ngày hôm qua, ví như ngày hôm nay sinh ra."
Dù bạn đang phải đối mặt với hoàn cảnh khó khăn nào, dù cùng đường bí lối, thì bạn vẫn phải vững tin rằng sẽ có một ngày có tương lai tươi sáng.
Bởi vì sau cơn mưa, cầu vồng mà bạn nhìn thấy sẽ rực rỡ hơn, sau bao thăng trầm con đường bạn nhìn thấy sẽ rộng mở hơn.
Những con đường bạn đã đi và những khó khăn bạn đã nếm qua cuối cùng sẽ khiến bạn trở thành một người tốt hơn.
---------
Tác giả: 师父曰 on zhihu Dịch: Dưa/duahauhattim Ảnh: d a b i t o/flickr.com
51 notes · View notes
soigia · 5 months
Text
Tumblr media
Ở Sài Gòn
Có người thức xuyên 3 đêm. Hút hết 10 gói thuốc. Ở lì trong nhà với cái bụng chỉ có bia và rượu. Thế rồi, vẫn không chết. Ốm nằm viện vài hôm, sụt vài kí, sếp quở đi làm. Lao đầu vào công việc. Thế là thôi, đêm bớt dài dần.
Có người khác, chẳng may công việc không như ý, gia đình lại hoàn cảnh. Nửa đêm thất thểu với vài lon bia ở tiệm tạp hoá 24/24h. Chẳng để làm gì, cứ ngồi vậy cho tới sáng. Suy nghĩ xem làm như nào cho đời bớt khổ. Mà nghĩ mãi không ra, chỉ biết thở dài trong nước mắt.
Hay thậm chí, từng có ông anh, nửa đêm chán đời quá, xách balo lên và đi. Ngồi con xe cà tàng đã lâu chưa thay nhớt tới bãi biển gần nhất. Rồi cứ ngồi vậy, chờ bình minh lên. Uống một ly cafe, trầm ngâm điếu thuốc rồi trở về thành thị. Không rõ sau đó cảm xúc thế nào. Nhưng có lẽ, là sẽ mệt. Mà mệt thì phải ngủ. Lúc tỉnh dậy, có khi nỗi buồn đã nguôi ngoai.
Đời chúng ta, thi thoảng sẽ có nhiều chuyện thật buồn. Thi thoảng lại chỉ vì ta chán chính ta. Thi thoảng thậm chí là cảm thấy bế tắc. Những đêm ấy, sẽ thật là dài. Ta sợ ngày mai, nhưng đương nhiên ngày mai vẫn đến. Ta không biết phải làm gì cho đỡ hoang mang, nhưng mặt trời vẫn mọc. Ta thấy đêm thật dài, nhưng cũng lại sợ nó kết thúc.
Nhưng ta biết không? Những nỗi đau cũng như vậy. Dù có dài cỡ nào, cũng sẽ qua. Ngày mai sẽ lại đến, mặt trời sẽ lại lên, bằng cách nào đó, vết thương sẽ được hong khô, trái tim sẽ được sưởi ấm.
Chỉ cần, ta dũng cảm để vượt qua được những đêm dài đó. Kiểu gì thì kiểu, mọi chuyện cũng sẽ ổn hơn. Vì ít nhất, những cảm xúc tiêu cực nhất đã theo những buổi đêm hôm ấy trôi đi bớt một chút, một chút rồi.
Chúc chúng ta, sẽ luôn bình an qua mỗi đêm dài....
19 notes · View notes
hiraeth-p · 2 months
Text
lâu lằm rồi mình mới khóc nhiều như vậy, lần trước chắc là đợt cuối năm 2022, thi thoảng cũng có nhưng không đáng kể
mọi việc chẳng có gì cho tới câu: "Chắc là em đã chịu nhiều ấm ức lăm rồi nhỉ", lúc đấy mình như vỡ oà, nước mắt không thể ngăn được cứ lăn dài. mình cưc kì ghét khóc lóc trước mặt người khác, vì rất xấu, mắt đỏ hoe cùng hàng mi sũng ướt, mặt mũi thì lem nhem lớp make up rồi sưng phù lên
mình nghẹn lại, mất 1 lúc mới bình tĩnh được hơn. bao nhiêu câu từ đã chuẩn trước để nói mà cứ rối ren hết lên. nghĩ lại thì thấy thật trẻ con. mình nói với giọng ấm ức tủi thân lắm lắm, rằng đã chịu đựng đủ rồi và giờ không muốn cố thêm nữa. để thấy là mình đã tự thấy áp lực với bản thận thế nào, ảnh hưởng ra sao, và giờ mình không còn thấy thoải nữa. stress khiến mình gò bó bản thân và không muốn tiếp xúc với bên ngoài vì tự thấy được là năng lượng của bản thân thời gian gần đây tệ thế nào và dễ ảnh hưởng tiêu cực với người khác ra sao. thật là xấu và đây không phải điều mà mình muốn hướng tới
hôm ở Đà Lạt bạn có hỏi mình quan trọng là giờ mình muốn gì, mình bảo mình đang bế tắc và giờ thấy đang thấy rất tệ. mình kể với bạn trước đây mình rất hay đi dạo phố, mình vừa thong dong đi vừa nhìn ngắm 2 bên đường, mình xúc động trước cảnh hoàng hôn buông xuống và có thể ngắm mỗi ngày không chán, hôm nào trời đẹp nữa thì mình vui lắm. vậy mà thời gian gần đây mình chẳng có tâm trạng nhìn ngắm gì bạn ạ, những thú vui trước đây của mình giờ không kéo nổi tâm trạng mình tốt lên. mình không giống Hoàng tử bé mỗi khi buồn thì ngắm hoàng hôn, lúc buồn mình không muốn làm gì cả, không thiết tha gì hết
ngồi ở Nhà Sen mình nói với bạn, mình không nhớ được lần cuối mình ngắm hoàng hôn là khi nào nữa
Tumblr media
12 notes · View notes
thaiihoangg · 3 months
Text
Côn Đảo.
Đó giờ mình không thích ra đó tại không thích du lịch tâm linh, người khuất ròii thì để họ yên. Biết là mỗi người mỗi số mỗi kiếp nhưng mà mình vẫn thấy cấn cấn ý. Bản thân mình tâm linh, cực kỳ nhạy luôn. Nhưng chỉ khi nào bế tắc lắm mới nghĩ đến chứ không phải dạng này.
Mà thôi vật chất quyết định ý thức :)) mang tâm lý đi du lịch thôi cũng được :))
Tumblr media
18 notes · View notes
uyenjune12th · 2 years
Text
#không tưạ 47
phải mấy lúc bế tắc như thế này, đứng ở giữa ngã tư đường, cũng là lúc vừa chạy thục mạng qua hai phần ba cuộc đời. em mới thấy mình cần được vỗ về ủi an hơn bao giờ hết. dẫu chỉ là câu từ...
Tumblr media
8 notes · View notes
retrouvailles-s · 2 months
Text
Tumblr media Tumblr media
Kết thúc một hành trình kéo dài 4 năm.
Một hành trình mang lại cho tớ nhiều thứ, tiền, danh vọng, các mối quan hệ xã giao,…
Ở đó, tớ thấy được nhiều tầng lớp xã hội khác nhau đang chày bừa đua nhau mà sống.
4 năm, không quá dài cũng không quá ngắn.
Từ Nam ra Bắc, trải nghiệm tất.
Để đưa ra quyết định kết thúc chặng đường này, tớ đã đắn đo suy nghĩ, mất ngủ, nếu ngủ cũng sẽ gặp những cơn chới với. Lại nhớ tới những giây phút cùng cực bế tắc đến phát khóc. Không ai có thể cứu rỗi được tớ những lúc đó.
Một khi không còn lửa, thì làm sao mà bùng cháy được?
Buông bỏ. Giải thoát.
Một lần nữa, xin cảm ơn tất cả.
Biết ơn, và trân trọng.
8 notes · View notes
baosam1399 · 1 year
Text
〔Bài dịch số 1022〕 ngày 20.01.2023 :
Tumblr media
1// - 这就是聚光灯效应 你总觉得所有人都在盯着你 其实根本没有人在意。再轰动的事 过几天也就忘了,每天发生那么多事 你能记住几件
Đây chính là hiệu ứng sân khấu, em luôn cảm thấy tất cả mọi người đều đang nhìn vào em, nhưng thật ra là không có ai quan tâm em cả. Chuyện dù có to lớn đến đâu, qua vài ngày thì cũng sẽ quên thôi, mỗi ngày xảy ra nhiều chuyện như vậy, em có thể nhớ được mấy chuyện chứ? - Tạ Chi Dao
2 // -风的本质呢就是空气的里流动,冷空气向热空气流动 就形成了风,世间防物呢就有了生机,没有风呢就是死水一潭,鸟都要去南方过冬 人在感到疲寒冷的时候啊,也需要向温暖的地方流动,寻找宰福的力量 快乐的力量,或者说 重新出发的力量
Bản chất của gió là sự lưu động của không khí, không khí lạnh lưu động sang không khí nóng hình thành nên gió, vạn vật trên thế gian đều có sức sống cả, không có gió thì vạn vật sẽ không còn sức sống, chim đều phải bay về phương nam tránh rét. Con người ấy à, khi cảm thấy mệt mỏi hoặc lạnh lẽo, cũng cần phải đi tới những nơi ấm áp tràn đầy, tìm lại sức mạnh của hạnh phúc, sức mạnh của vui vẻ, hoặc là nói; sức mạnh của việc bắt đầu lại mọi điều. - Tạ Chi Dao
Tumblr media
3// -这人的大脑啊 受到刺激会产生强烈的反应 兴奋阈值会越来越高 情绪控制力却越来越差, 当你放下手机 你就会觉得空虚 无聊 随之你的情绪 就会亢奋 易怒久而久之你这个人 就废了
Đại não của con người ấy à, nếu như gặp phải đả kích thì sẽ sản sinh phản ứng mãnh liệt, ngưỡng hưng phấn sẽ càng ngày càng cao, việc kiểm soát lấy cảm xúc sẽ càng ngày càng kém, khi cô buông điện thoại xuống, cô sẽ cảm thấy vô vị, trống rỗng, từ đó ngưỡng hưng phấn sẽ không còn, cả người trở nên cáu kỉnh cáu gắt. Lâu dần lâu dần, con người sẽ thành phế nhân hết thôi. - Mã Gia
4// -之前想放下 现在不想放下也不能放下我们心里珍视的东西都有重量的要习惯带着这个重量好好生活
Trước kia muốn buông bỏ, bây giờ không muốn buông bỏ, cũng không thể buông bỏ. Những thứ chúng ta trân quý đều có trọng lượng cả, phải quen với việc đem theo nó mà sống thật tốt. - Hứa Hồng Đậu
Tumblr media
5// - 如 果总是低着头 按着父母的脚印往前走的话永远走不出新路来 你得走出一条属于自己的路 这条路可能会兖满荆棘 布满坎坷 还有有才狼虎豹 对你處视耽耽但没关系啊 也不总会是这梯你也会有幸运的时候你也会看到鲜花满地牛羊成群 你也可以策马奔腾 驰骋高歌
Con người ấy à, nếu cứ mãi cúi đầu rồi đi theo bước chân của cha mẹ thì sẽ không bao giờ tìm thấy con đường mới đâu. Cậu phải tự có một con đường thuộc về mình, con đường ấy có thể sẽ ngập đầy gai nhọn, ngập đầy thăng trầm, ngập đầy thú dữ , sẽ có người xem thường cậu, nhưng đâu có sao, vì cũng không phải lúc nào cũng như vậy mà. Cậu cũng sẽ có lúc may mắn, cậu cũng sẽ nhìn thấy hoa rơi ngập tràn, trâu bò thành đàn, cậu có thể thúc ngựa lao nhanh, rong ruổi hát vang. - Mã Gia
Tumblr media
6// - 做人可太难了 好想退休 没房 没车 没男朋友 好迷��. 哪迷茫了呀 目标很明确呀���房 买车 找男朋友
“Làm người khó muốn chết, muốn nghỉ hưu quá đi. Không nhà, không xe, không bạn trai, bế tắc vô tận.”
“Bế tắc gì chứ, mục tiêu rõ ràng vậy còn gì. Mua nhà, mua xe, tìm bạn trai” - Trần Nam Tinh
Tumblr media
7// - 为什么一定要 当老板呢 就算你当了老板亿万富翁赚了很多很多的钱 多的连这个院子 都放不下 花都花不完 但是我又要间你了 有天你走了呢 这些东西 你可带得走?人死了好打发得很 纸糊的东西 车子 房子 别墅金童玉女天地银行几千几百个亿 你要多少响你的 后辈花不了多少钱 全部置备齐 统统烧给你
Tại sao nhất định phải làm ông chủ chứ? Cho dù cậu có làm ông chủ tỷ phú, kiếm được rất nhiều tiền, nhiều tới nỗi mà cả cái sân vườn này cũng không chứa nổi. Tiêu cũng tiêu không hết. Nhưng tôi hỏi cậu nhé, ví như có ngày cậu chết rồi, những thứ này cậu có mang theo được không? Người chết rồi dễ tan biến lắm, những điều phù du như xe, như nhà, kim đồng ngọc nữ, ngân hàng thiên đường, mấy chục vạn mấy triệu vạn, cậu muốn bao nhiêu? Con cái cậu không tiêu được nhiều tiền như thế đâu, muốn bao nhiêu, họ đốt bấy nhiêu cho cậu. - Thím A Quế
8// - 你的理想是什么?有钱"
那你有钱以 后呢? 退休"
“Vậy lý tưởng của cô là gì” - “Có tiền”
“Có tiền rồi thì sao?” - “Về hưu” - Trần Nam Tinh, Đại Mạch
☃ (Vũ Thu Hoài/baosam1399 dịch) ☃
87 notes · View notes
meowww-dieng · 2 months
Text
Tumblr media
Post hơi dài, nếu ai có đọc đc, cho tui xin 1 cái ôm tự nhiên đc ko?
Sau sinh hay có Hội chứng mất ngủ sau sinh thế và tui ko trượt phát nào luôn. Kiểu rất mệt nhưng con nó quằn cho mệt hơn càng khó vào giấc. Rùi khi đã ngủ đc lại vô cùng khó để dậy haizz
Dạo này tui rất buồn vì chồng tui á, con thì đỡ lo hơn rồi vì tụi này ko bao giờ ngừng lo, nên cx quen. Trước kia zk ck tình cảm bao nhiêu có con vào tự nhiên mấy thứ cơ bản bị quên đi như ôm hun dỗ dành cái biến mất liền.
Lúc bầu bí bụng tui nó to ra thì cx hơi vướng ko nằm ngủ ôm đc, tui phải dùng chiếc gối cho bà bầu để nó đỡ bụng. Vậy là zk ck tui ko ôm nhau ngủ suốt 9 tháng 10 ngày, mặc dù tui thích điều đó lắm, tui muốn ôm ngủ, dù làm mẹ nhưng tui vẫn là "em bé" mà 🥹 nhất là bầu cx nhạy cảm và thèm đc ôm an ủi, ôm cho hết quạu. Ck tui thì lúc nào cx ngủ trước tui :)
Nhưng rồi tui có nói chuyện vs 1 chị cx bầu và sinh gần ngày cùng, chị ấy kể 2 zk ck vẫn ôm nhau ngủ bthg, trừ những hum chị ấy đau lưng quá cần đến chiếc gối đỡ thì mới ko ôm ngủ đc thui chứ ko ôm ck ko ngủ đc, làm tui cx ghen tị.
Đến lúc sinh con thì lại kêu vướng con phải chăm nên quên mất. Tui cx ok. Ck ngủ trc tui say sưa, có hum tui tắc sữa phát sốt đau mình mẩy hết người gọi ck ngủ ngay bên cạnh mà ko đc, tui mệt mỏi khóc ướt hết gối, sụt sùi vì đau đầu, sốt mà ck chỉ ngủ ko gọi đc, tui ko bao giờ quên đc đêm hôm ấy làm tui buồn như nào.
Có vài lần tui đặt con nằm rìa để vk ck tui nằm cạnh cho thoải mái, con cx đã ngủ đêm ổn r. Vậy mà ck tui cx ko thèm ôm tui ngủ lấy 1 cái 🥹 đến nỗi mà tui vã quá tui ôm ổng trc mà ổng cx ko thèm ôm lại tui...và ổng lúc nào cx ngủ trc, nên ko bao giờ bít tui tủi thân khóc như nào, có những cơn đau ngực ra sao, con dậy phải vỗ về trấn an nó đi ngủ. Hnao tui mệt quá muốn ngủ kêu ổng dậy bế con dỗ nó vào giấc lại đi thì ổng đâu có biết dỗ đâu, con bé càng khóc thét hơn, vẫn là tôi phải dậy, biết thế rồi tui dậy ngay từ đầu dỗ nó tẹo cái xong, nh tui cx mệt lắm muốn lười 1 đêm... nhưng ko lười nổi...
Sau đó tui nảy ra 1 ý khác là để sẵn cái thảm ngủ của con ra rìa để tui nằm giữa, thế nào đến giờ ck đi ngủ ổng để lại cái thảm ra giữa luôn, thế là bọn tui lại bị ngăn cách. Tui nói thẳng vs ck là em cố ý để vậy rùi mà anh còn để cái thảm vô lại, ck nói tại zì vướng con mà, khó nằm ôm đc ?! Thui từ giờ để vk ck mình nằm ôm nhau cho con ra rìa.
Rồi là ôm nhau zữ chưa? Ổng quên lời ổng nói rùi, tui vẫn chẳng nhận đc cái ôm nào.
Ck lo công việc, tui lo con, chẳng có điểm gì chung giữa chúng tôi cả. Bữa nọ 2 zk ck đi xem film Mai, tui cx thấy có khoảng cách rùi, thấy mọi thứ ko còn như trc nữa, cảm xúc đã thay đổi nhiều rùi, còn chẳng dựa vào nhau gác đầu, cứ thế ăn bỏng uống nước ngồi xem từ đầu đến cuối, đoạn nào cười thì cười đoạn nào sến sến bỗng nhiên thấy nổi cả da gà.
Cam nhà tui bỗng 1 ngày bỏ bình và tui đang nhờ bà nội tập cho ti bình lại. Vậy là đêm lúc nào tui cx phải dậy 1-2 cữ thậm chí là 3-4 để cho em ti. Ko như trc kia đêm tui có thể nhờ ck dậy pha sữa bế con cho nó ăn rùi t ngủ đc giấc. Tui cx chấp nhận kiên trì bế con ti vừa ti vừa ngủ gật chả đc cái giấc nào trọn vẹn, ổng đc ngủ ngon, tui cx nghĩ thui cho ổng nghỉ để ổng còn đi làm, chỗ làm xa, cviec thì cần tỉnh táo nên đêm lúc nào cx chỉ có tui dậy lọ mọ thay bỉm cho con ăn, đợt này con tui cx đỡ hơn rùi.
Có hum đêm tui bế con vì nó quấy quá, tui ko lấy đc đồ, nhưng ổng cx mới ngủ thui, tui gọi ổng dậy để lấy giúp tui mà mãi ông ko nghe thấy. Tôi đạp cái vì tay còn phải bế con, bảo là sao nay ngủ sớm thế. Ổng quay ra cáu vào mặt t bảo: "đang ngủ cứ gọi gọi gì ĐANG NGỦ" rồi ngủ tiếp luôn mặc kệ 2 mẹ con. Khoảnh khắc ấy tui có chút hối hận, hối hận vì sao có thể lấy phải người tồi tệ như vậy.
Thực ra khách quan mà nói như vậy cx chưa đến nỗi tệ, nh người đón nhận điều đó là người vợ lại vô cùng tệ.
Tui cz tức và buồn, buồn nhiều hơn. Tui cx chả nghĩ gì nữa, tui cứ sống thật. Tui ghét ck nhiều hơn, thấy ck rất vô dụng, tui tự làm đc mọi thứ, chẳng cần nhờ vả gì nữa. Có hum tui nhìn cx tức thế là ck đang ngủ ngon tui tát cho cái để dậy lấy đồ cho con hộ tui vì nó quấy. Ck dậy tức lắm, chắc nhìn tui trông cx ghét hẳn và luôn doạ rồi có ngày vũ phu cho :)
Tui thèm đi làm, đi làm để khỏi phải nghĩ nhiều hay ở nhà trông ngóng ck về, nh đi làm rồi thì sẽ lo lắng cho con.
Tui thỉnh thoảng ghen tị với những người bạn của tui. Con theo bố, bố bế khéo chăm con ngoan, mẹ chẳng phải làm gì, luôn yêu chiều con và vk. Tui biết ko nên so sánh như vậy vì t biết ck cx rất vất vả để làm việc nọ việc kia, cx cố gắng vì con nhưng lúc tui cần thì ổng chẳng giúp đc việc gì cả. Như kiểu dỗ con hộ t ổng ko làm đc, hay những việc đơn giản như dọn dẹp, cách chăm con bthg t làm mỗi ngày lù lù ra đấy ko biết để ý đỡ đần tui, vật lộn vs con rất cực, rất khổ tâm chỉ muốn gào lên một trận là: "Mày có im đi kooooooo, mày khóc nữa tao ném mày đi giờ đấyyyyy, tao đang cố gắng làm rồi đâyyyyy" nhưng lại chịu đựng thêm chút, thỉnh thoảng tét đít con hư, thỉnh thoảng cáu xíu rùi lại hôn hít con...
Ôm ấp đã kiệm rùi thì việc vk ck cx đừng có nghĩ đến thường xuyên hay zui zẻ ko, không nha! Chán chẳng buồn nói thêm.
Thậm chí khi tui có khúc mắc gì, ổng chẳng bao h bênh tui, dù chỉ 1 câu.
Lấy ck hơn 1 năm rùi nhưng tui vẫn ko quen đc hay hoà hợp đc vs nếp sống nhà ck. Tui quen ở nhà đc ăn nhạt, mẹ nấu ngon hay thỉnh thoảng nghĩ ra món j làm là sắn tay làm thể hiện cho bố mẹ lun. Còn ở đây mẹ ck tui nấu rất mặn và nhiều dầu mỡ ko tốt cho sk, tui cx góp ý rùi mà chắc bà quên. Cho nên nhiều khi ăn uống tui rất chán, thậm chí có những bữa ko có nổi 1 đĩa rau luộc, tui thèm rau, rau luộc thanh đạm, chứ ko đòi hỏi j sơn hào hải vị. Nhiều khi tui muốn tự nấu cơm cho 1 mình mình ăn thui, theo kiểu của tui, đơn giản thanh đạm mà đầy đủ chất. Tui đã từng nấu kiểu của tui cho cả nhà ăn nhưng đều có vẻ ko hợp lắm, đồ tui nấu đều thừa cả. Tui ko ăn đc đồ để tủ lạnh chiên đi chiên lại hay để quá lâu vì bụng dạ tui nhạy cảm lắm, nó đau bụng liền. Đã mấy lần mẹ ck tui nấu đi nấu lại rùi đồ ăn cất tủ lạnh để cả tuần liền bừa phứa, tui ko biết cứ ăn rồi lại đau bụng. Tui bầu và cho con bú dính bn chưởng rồi, vậy mà bà chả bao h để ý đến chế độ ăn của tôi. Tui thực ra cx ko đòi hỏi và cx chẳng muốn bàn đến, vì tôi biết phận tui con dâu ko thể thay đổi đc 1 bản ngã đã hình thành từ quá lâu.
Tui ko dám kể vs bố mẹ mình tui ăn uống ntn ở đây, chỉ bảo ăn mặn thui. Còn thói quen của tui bme tui cx biết tui ko bao h ăn lại đồ trong tủ lạnh trừ khi là thịt băm hấp lại hoặc thịt đông. Cùng lắm tui chỉ ăn lại 1 bữa hoặc phải chế biến kỹ lại. Tui mà kể ra ko có món rau luộc cho tui chắc bme tui buồn lắm. Vì ở nhà bme tui ăn uống rất khoa học, ăn nhạt, tuyên truyền con cái về sức khoẻ, đốc thúc tập thể dục, giúp đỡ tui trong việc giữ gìn sức khoẻ. Mặc dù tui chỉ thực hiện đc 70% thui nh bme cx mừng rùi vì thực ra ko thể bắt con theo bme 100% đc, vẫn phải có khẩu vị yêu thích riêng như trà sữa, gà giòn, chè cháo linh tinh, đồ ăn vặt,...
Tui nhớ cảnh sinh hoạt ở nhà tui lắm, tui thèm ăn cơm vs bme, tui thèm rau luộc 😭 thèm ăn cơm mẹ nấu và thèm cả thịt băm của e Văn 😭
Nhiều khi chẳng ưng cái bụng ăn tui lại muốn ăn ngoài, cơm đường cháo chợ cho xong chứ ngồi ăn cùng bme ck, ck và em ck tui cho qua bữa.
May là tui lấy ck gần. Tui còn đc chơi va Bob.
Ở nhà ck tui chỗ nào cx bầy bừa ko đc gọn gàng, tui có muốn dọn cx ko dọn nổi, ai bầy ng đó dọn chứ 🥲 tui bầy tui sẽ dọn. Ở nhà tui gọn gàng quen r, bầy cx lắm nhưng cx ngăn nắp, từ bát ăn cho đến phơi quần áo, chỗ học hành làm việc, ko đến nỗi OTD nhưng sáng sủa con mắt. Ở đây, mn phơi quần áo cx nhăn nhúm hết cả tui nhìn rất bực, ko duỗi đồ ra, cứ thế phơi, hỏng hết quần áo😔 mẹ ck tui vs em ck tui phưi đồ cho cháu lúc mà rui bạn cứ rúm ró hết cả khăn lại, quần áo có mắc thì ko dùng cho thẳng quần áo cứ lấy kẹp kẹp vào lung tung hết cả. Tui mua mắc treo đồ cho con mẹ ck tui mang lên tầng 3 để treo đồ của ông bà :)
Đã quá muộn rồi mà tui vẫn chưa ngủ đc, con đã dỗ mấy làn rùi, ck vẫn ngủ. Thấy cảnh này mỗi ngày lặp đi lặp lại tui đều rất chán. Nhưng chưa có gì kéo tui ra khỏi nỗi buồn ấy, cho nên dạo này tui đã chia tay vs ck rùi, ko nói chuyện chia sẻ gì hết, cx chẳng nhắn tin gì, vì tui chán, chán cãi nhau, chán ck nhiều rồi.
Ước j đc ở vs bố mẹ mãi, bố mẹ sẽ kéo tui ra khỏi bùn lầy, như việc động viên tui tập thể dục, cho tui đi du lịch và để tui đc làm điều mình thích.
Bái bai, đến đây quá dài rùi, tui phải ngủ để chăm em bé tiếp đây...
8 notes · View notes
linhlilas · 3 months
Text
Gần 5 năm làm ngành may thì hôm qua lần đầu tiên vừa làm vừa khóc luôn. Cảm thấy bế tắc và áp lực kéo dài, cơ thể không chịu nổi nữa.
2h sáng đi ngủ.
Sáng dậy mắt sưng húp, đầu thì ong ong, vẫn gắng gượng dậy đi làm.
Khi nào mọi thứ mới nhẹ nhàng lại nhỉ, khi nào mình mới kiếm được việc mới nhỉ.
Mệt quá rồi.
12 notes · View notes