Tumgik
#cho thuê phòng trọ
phongtro123com · 4 days
Text
Cho thuê phòng trọ Quận 8, DT 20m2, đường Âu Dương Lân, giá 3,5TR
Vị trí phòng trọ
Giao thông thuận tiện: Nằm trên đường Âu Dương Lân, dễ dàng di chuyển đến các quận trung tâm như Quận 5, Quận 1, Quận 7, Quận 4.
Gần các địa điểm mua sắm, ăn uống: Tiện lợi cho việc sinh hoạt hàng ngày.
Tiện nghi đầy đủ
Phòng có gác, rộng rãi, thoáng mát.
Giờ giấc tự do, không có chủ ở chung.
Hệ thống điện sinh hoạt tự động.
Phòng tắm và bếp riêng trong phòng.
Sân thượng phơi đồ rộng rãi, an toàn.
Khu vực an ninh, yên tĩnh, thích hợp cho người văn phòng.
Khu để xe rộng rãi, an toàn.
Đồng hồ điện nước riêng biệt.
Nước lạnh giá rẻ: 25.000đ/khối.
Nước nóng giá rẻ: 30.000đ/khối.
Điện giá rẻ: 4.000đ/KW.
Wifi và rác bao gồm trong giá thuê.
Tiện ích xung quanh
3 phút đi bộ: Circle K, Bách Hoá Xanh, KFC, tiệm giặt đồ,…
3 phút đi xe: Chợ Gạch Ông
5 phút đi xe: Quận 1
8 phút đi xe: Quận 7
10 phút đi xe: Quận 4
5 phút đi xe: Quận Bình Chánh
Giá thuê: 3.5 triệu/tháng, cọc trước 1 tháng.
Đây là một lựa chọn lý tưởng cho những ai đang tìm kiếm phòng trọ an ninh, tiện nghi đầy đủ và giá cả hợp lý tại khu vực Âu Dương Lân, Quận 8.
Hãy liên hệ ngay với chị Minh hoặc chị Thảo để được tư vấn và xem phòng: https://phongtro123.com/chinh-chu-cho-thue-phong-tro-an-ninh-dan-tri-tot-o-duong-au-duong-lan-quan-8-pr655432.html.
Tumblr media
0 notes
batdongsangiatot123 · 7 months
Text
0 notes
bds123 · 1 year
Link
Cho thuê phòng trọ hẻm 192 Man Thiện gần chợ đêm DT 20m2 có gác lửng, máy lạnh, WC, wifi riêng. - Bds123.vn
1 note · View note
chothuenhadatgiare · 4 months
Text
Chào mừng bạn đến với Cho thuê nhà đất giá rẻ!
Cho thuê nhà đất giá rẻ là một trang chuyên cung cấp thông tin về các căn nhà và mảnh đất cho thuê với giá cả hợp lý. Là nguồn tài nguyên hữu ích cho những người đang tìm kiếm chỗ ở giá rẻ, chẳng hạn như sinh viên, người mới chuyển đến thành phố hoặc những người đang tìm kiếm một nơi ở tiết kiệm chi phí hơn. Trang web cung cấp thông tin về các loại hình nhà đất khác nhau, bao gồm: - Nhà nguyên căn. - Nhà trọ, phòng trọ. - Căn hộ chung cư. - Mặt bằng kinh doanh. - Đất.
Truy cập xem thêm tin cho thuê nhà đất giá rẻ cập nhật mới: https://bds123.vn/nha-dat-cho-thue.html
Tumblr media
1 note · View note
virgo-man · 8 months
Text
SỐNG TRONG CÁI NGHÈO LÀ CẢM GIÁC THẾ NÀO?
1. Bố mình bị bệnh K, mình dẫn bố nhập viện, bảo bố yên tâm vì mình lo được viện phí, nhưng thật ra số tiền mình tích góp được mấy năm ở thành phố không nhiều, nên mình chắt chiu từng đồng, ngày đi làm, tối về chạy xe ôm để kiếm thêm một ít, có hôm chạy đến 2h sáng, mưa gió t.á.p vào mặt thấy ám ảnh cái nghèo kinh khủng.
2. Hồi sinh viên yêu đương, hai đứa chia đôi cái bánh để tiết kiệm thêm tí tiền, mãi đến sau này mình khấm khá lên một chút, thì em đã không còn ở cạnh mình nữa.
3. Bố đi làm bị đ.ứ.t tay, mẹ đi qua nhà họ hàng mượn tiền cho bố đi may vết thương, nhưng người ta không cho vay vì sợ không trả được. Nghĩ lại nước mắt cứ trào ra, thương bố, thương mẹ.
4. Vợ chồng mình vừa ly hôn vì vấn đề tiền bạc, vì sinh con mà thu nhập cả hai không ổn định, không có tiền chăm sóc tốt cho con, cả ngày chỉ biết c.ã.i nhau chuyện tiền nong. Đừng ai mơ 1 túp lều tranh 2 trái tim vàng trong thời nay nữa, nghèo nó khổ con khổ cái lắm.
5. 27 tuổi vẫn chạy xe ôm để kiếm thêm tiền, không dám nghĩ đến chuyện lấy vợ, vì chưa có nhà, chưa có xe và vẫn gánh trên vai một khoản nợ lớn của gia đình.
6. Hồi đó mẹ dậy từ 3h sáng để đi cấy thuê, ra đến nơi người ta lựa người cấy, mẹ mình không được chọn, lại lủi thủi đi về.
7. Lúc bé mình bị sưng mủ ở mắt nên mình nói với mẹ là mắt con mờ lắm. Xong mình thấy mẹ vừa khóc vừa nói xin lỗi mình vì mẹ còn đúng 11k trong túi, không đủ đưa mình đi khám được.
8. Thấy người ta ăn thừa cái bánh, mình nhặt lên ăn thử xem bánh đó có vị thế nào, nghĩ lại vẫn thấy sợ, cái thời ăn không đủ no ấy.
9. Mình và người yêu ở một phòng trọ nhỏ xíu có cửa sổ hướng ra một tòa chung cư, những ngày cuối tháng chưa có lương hai đứa sẽ ăn mì rồi ngồi ngắm tòa chung cư đó, mình hứa sẽ cố gắng để sau này hai đứa được ở nơi như thế, nhưng 1 tuần trước em mất rồi, mất vì tai nạn giao thông khi đi làm ca đêm. Chưa kịp thực hiện lời hứa, thì người thân thương đã không còn nữa.
10. Em gái muốn học đại học, nhưng nhà mình nghèo quá không chu cấp cho nó được, mình bảo nó đi học đi mình lo cho thì nó bảo sợ mình vất vả, cái nghèo khiến những đứa trẻ vô tư thành đứa trẻ hiểu chuyện lúc nào không hay.
11. Đi xuất khẩu lao động, 1 ngày chỉ ngủ 3 tiếng. Mùa đông cũng như mùa hè, ốm đau vẫn đi làm không dám nghỉ.
| The Memory |
#st
90 notes · View notes
quytrng2711 · 3 months
Text
Hồi hộp sống cho cuộc sống của riêng mình
Thời gian vội vã trôi như tôi đã từng nói, ngoảnh lại tôi đã ở Hà Nội tới hơn 10 năm rồi.
Hồi sinh viên, bố mẹ bảo tôi ở cùng bác, cách trường Đại học 1km, nhưng may mắn là cả bác và tôi đều thống nhất là không nên ở chung. Sau đó bác xin cho tôi vào ở ký túc xá với khoản chi phí không thể thấp hơn 1000k/học kỳ. Tôi có một cuộc sống tự do vừa phải.
Ra trường, để tiết kiệm chi phí, tôi thuê phòng trọ sinh viên cùng một bạn ở chung ký túc xá và có một cuộc sống ít người hơn, cụ thể là hai người. Một năm sau đó, hai đứa thuê được một phòng trọ tốt hơn, có ban công, có cây, có bếp và có nhiều tiện nghi nữa. Chúng tôi không cùng quan điểm sống, nhưng sống với nhau không vấn đề gì cả, vì tôi nghĩ cả hai đều rất tôn trọng lối sống của nhau.
Sau này khi mở quán, tôi ở cùng bé em nhân viên, sau khi dịch covid nổ ra, tôi ở quán luôn để tiết kiệm chi phí, nhưng bạn biết đấy, đó là cuộc sống tạm bợ. Sau dịch, tôi ở cùng một bé nữa cho tới bây giờ, cách chỗ làm 8km.
29 tuổi, chưa từng một lần tôi cảm thấy mình có một cuộc sống, một khoảng không riêng tư cho chính mình, điều đó thực sự rất tệ đối với một người yêu thích sự riêng tư như tôi. Tôi không quá ngại việc sống hòa hợp cùng người khác, nhưng tôi thực sự cần một nơi là của riêng mình, không phải của ai khác cả.
Tôi vừa thuê phòng mới, là một căn hộ mới, nhỏ và sẽ xinh. Tháng tới sẽ chuyển vào ở. Từ hôm qua tới giờ tôi hồi hộp lắm. Cuối cùng, sau 10 năm, tôi cũng đã có một nơi cho riêng mình.
Chuyện này thực sự rất rất có ý nghĩa với tôi. Chắc tôi sẽ ở đây lâu dài và biến nó thảnh tổ ấm của riêng tôi.
Một cuộc đời mới bắt đầu. Bình thường như bao cuộc đời khác nhưng vô cùng ý nghĩa với riêng tôi!
22 notes · View notes
trogiare6866b · 3 months
Text
Trogiare6866b Cho thuê phòng trọ nhà trọ tại Việt Nam. Website đăng tin cho thuê phòng trọ, tìm phòng trọ, thuê nhà trọ, tìm nhà trọ, cũng như cho thuê căn hộ và tìm người ở ghép. Khám phá ngay để tìm căn phòng hoặc ngôi nhà ưng ý của bạn tại Việt Nam! Địa chỉ : số 8 ngách 35 ngõ 68 Triều Khúc, Tân Triều, Thanh Trì, Hà Nội Phone : 0865677126 Email : [email protected] #trogiare #trore #trosv Website : https://trogiare6866b.com/ https://www.youtube.com/@trogiare6866b https://twitter.com/trogiare6866b https://www.pinterest.com/trogiare6866b/ https://www.linkedin.com/in/trogiare6866b https://trogiare6866b.tumblr.com/ https://vimeo.com/trogiare6866b https://www.reddit.com/user/trogiare6866b/ https://soundcloud.com/trogiare6866b
2 notes · View notes
mascunem · 8 months
Text
Duma thề là muốn viết lâu rồi mà tôi cứ bị lười ý với cả cũng quên🥰. Vẫn theo ý định ban đầu là viết cấp ba thôi chứ tôi cũng đếch có ý mom gì.
Thôi vô việc lằng nhằng hồi tôi quên bà nó mất.
Chương 1
Sau cả ngày mệt mỏi stress với đống công việc như núi của công ty. Tôi ngay lập tức về nhà nhanh chóng để tắm rửa rồi đánh một giấc ngon lành đến sáng, bà nó chứ việc gì lắm vãi. Biết thế lúc đầu tôi không nghe mấy lời mời gọi của thằng bạn để vô làm chung với nó
Tôi Hoàng Khánh An 24 tuổi , vừa kiếm được một công việc đàng hoàng sau khi phải làm thuê ở một quán nước lương bèo bọt ở gần nhà. Moá thề bà chủ ở đó như satan ấy, bắt tôi làm sáng đến tận tối mà không cho nghỉ. Hên làm sao được thằng bạn giới thiệu cho cái công ty nó đang làm nhưng mà deadline cũng nhiều vãi, tắm rửa xong tôi làm ngay bát mì ăn cho nó ấm bụng. Thời tiết mùa thu se se lạnh làm tôi chẳng muốn đi làm chút nào, pha xong bát mì tôi liền ăn vội vì đói lắm rồi tôi tranh thủ check xem còn cái gì cần làm không trước khi lên giường ngủ. Hoàn thành xong tô mì tôi leo ngay lên giường, chắc để mai rồi rửa giờ cái tính lười nó trỗi dậy quá.
Tôi lướt Phờ bò một chút xem hôm nay có gì hot trên news không, đang lướt được một lúc thì có tin nhắn tới. Đó là thằng Minh, thằng bạn từ hồi cấp 3 của tôi nó cũng là thằng rủ tôi vô cái công ty deadline "ngậm mồm" đấy.
- "Ê cu ăn tối chưa, à thôi 11h đêm rồi này gọi là ăn đêm chứ tối gì nữa".
- "Giờ này còn chưa ngủ đi còn nhắn gì, nhớ tao à"
- "Đúng rồi 😋😋".
- " Vl đêm rồi tha tao".
Má nó thằng này có người yêu rồi mà vẫn giỡn kiểu này.
- "Hehe tao giỡn thôi, chả là mấy đứa trong lớp c3 đang tính làm cái họp lớp đây này".
- "C3 á? giờ chả có liên lạc với đứa nào ngoài mày".
- " Thì do thế nên bọn nó mới nói tao để báo cho mày biết, hình như là chủ nhật tuần sau đấy. Nhớ sắp xếp thời gian đi, tao qua đèo mày".
Tôi seen tin nhắn không rep lại, Minh nó cũng quen vậy rồi nên nó cũng không để tâm đến chuyện đấy. Cấp 3 à, lâu lắm rồi tôi mới được nghe nhắc về từ đấy...
Cái ngày đầu mà tôi chân ướt chân ráo lên học cấp 3 Sài Gòn. Chưa gì tôi đã thấy xui rồi, để cái giày trên xe buýt mà bị cha nào chôm mất, tôi ở trọ của gia đình chú tôi. Chú tôi là chủ của một dãy phòng trọ giá rẻ nhưng chất lượng, tôi ở rồi tôi mới cam đoan thế nói thật là phòng trọ nó sạch sẽ thoáng mát đầy đủ tiện nghi mà lại rẻ nữa chứ. Chú để cho tôi riêng một phòng ở cuối dãy số phòng là 10, sau một hồi dọn đồ đạc vào tôi liền đi tham quan các phòng còn lại của dãy. Ở đây có hơn 20 cái phòng tự nhiên làm biếng quá tôi đi có 5 cái rồi quay về, khi đi ngang phòng số 9 tôi thấy có một ông bạn đang thập thò ngoài cửa, dáng vẻ của tên này làm tôi đâm nghi "Ban ngày ban mặt mà tính trộm đồ ư". Thế là tôi liền chạy lại dò hỏi:
- "Ê, ban ngày ban mặt mà thập thò ngoài cửa phòng người ta làm gì vậy?".
Cậu ta quay đầu nhìn tôi, nhìn mặt vừa lo vừa không lấy làm vui.
- "Ơ ông bạn bình tĩnh, tui vừa làm rơi cái chìa khoá phòng xuống cống nên giờ không biết làm gì".
Hoá ra là làm mất chìa khoá phòng tôi cứ tưởng trộm vặt, may mà tôi không đi kêu chú chứ không là thằng này ăn đòn rồi.
Sau một hồi nói chuyện, tôi biết được tên thằng này Lê Tấn Minh cũng lên Sài Gòn học giống tôi. Tôi cũng biết được thêm là thằng Minh cũng học chung trường cấp 3 với mình, nhìn thằng này ngơ ngơ thế mà cũng vô được cái trường chuyên.
Trong khi chờ chú tôi mang chìa khoá dự phòng đến tôi rủ thằng Minh qua phòng tôi chơi vì ngay kế bên phòng nó. Vừa bước vào nó đã ngạc nhiên:
- "Vãi sao phòng mày nhìn mới dữ vậy, toàn đồ mới đã sạch mà còn rộng nữa".
- "À quên nói, chủ cả cái dãy phòng trọ này là chú ruột tao đấy tao lên đây học rồi nhà tao nhờ ổng kiếm chỗ cho tao ở".
- " Má mày sướng dữ vậy An, nhà tao không có họ hàng trên này nên phải đi thuê trọ ở đây mà được cái phòng nhìn như đ...".
Chưa nói dứt câu, chú tôi bước vào với chùm chìa khoá dự phòng trên tay mắt lườm thằng Minh miệng tra khảo:
- "Sao, phòng của chú như nào cơ?".
Thằng Minh hoảng hốt nói lắp bắp.
-"Ơ, d-dạ ph-phòng chú nhìn như mấy căn nhà trong khu trung tâm thành phố ấy ạ. Phòng gì mà sạch sẽ mà còn đầy đủ tiện nghi!".
Chú tôi cười hỏi trêu nó vậy thôi chứ không có ý gì, thằng Minh dọn đến đây trước tôi vài ngày nên đã làm quen với chú tôi rồi.
Sau khi mở phòng cho nó và dặn lần sau chú ý chìa khoá vào, chú cũng mừng vì mới lên đây tôi đã có bạn rồi, chú dặn trên này nhiều cái mới lạ có gì không biết cứ hỏi chú người đã sống ở cái đất này hơn 25 năm rồi.
Trời cũng chuyển tối chú chào hai đứa tôi rồi bảo là có việc nên phải đi gấp. Lúc sau chuẩn bị vô phòng, Minh bảo tôi:
-"Ê An, lâu lâu tao sang phòng mày chơi nha. Chứ trên này tao cũng chả có bạn".
Tôi gật gù đồng ý vì không có bạn nên khá là nhàm chán may mà có thằng Minh cùng trọ. Tôi cũng mong là mai đi nhận lớp tôi với nó đều học chung.
Tắm rửa xong, tôi liền đi làm đồ ăn tối. Tôi biết nấu ăn vì đã được mẹ dạy từ khi còn nhỏ nên giờ mấy chuyện này với tôi khá là đơn giản, sau này có vợ thì chắc vợ tôi sẽ được nhờ đây hehe. Ngó sang bên phòng thằng Minh, tôi thấy nó đang húp vội bát mì thằng này nhìn là biết không biết cách nấu ăn nên mới phải ăn mì ăn liền. Chắc từ mai thấy nó qua ăn chực cũng không lạ.
10H tối, tôi vừa soạn đồ cho ngày nh���n lớp vào sáng mai tôi vừa mong vừa lo vì không biết những bạn mới sẽ thế nào. Có ngoan hiền lễ phép thân thiện không hay là tỏ ra thượng đẳng như những lời kể tôi được nghe của mấy đứa bạn hồi c2 của tôi không, suy nghĩ một hồi làm tôi quên béng mất mình còn phải đi ngủ vì sáng mai giờ tập trung là 7h sáng nên tôi phải đi ngủ ngay. Nằm trên giường tôi nghĩ vu vơ không biết ba năm cấp 3 của tôi sẽ ra sao vì trường mới bạn mới nhiều cái lạ tôi chưa khám phá hết và tôi sẽ có bạn gái chăng. Tôi gạt đi suy nghĩ đó ngay vì từ trước giờ tôi chưa có quen bạn nữ nào cả, cũng không lấy làm lạ vì tôi cũng không có gì đặc biệt....
6:30 sáng báo thức đang kêu inh ỏi, tôi liền bật dậy tối qua tôi đã ngủ quên mất. Đệch biết thế không suy nghĩ linh ta linh tinh tôi đánh răng rửa mặt và thay đồ cùng lúc mất có vài phút tôi đã xong (ghê chưa). Ăn sáng chắc để sau vì chắc nhận lớp một lúc là về ngay, có tiếng động cơ ở ngoài cửa phòng kèm tiếng còi xe máy:
-"An êi dậy chưa ku 6:35 rồi mà còn chưa vác mặt ra đây để a đèo đi qua trường này".
-"Tao đây tối qua tao ngủ quên xong sáng dậy muộn quá chắc tao phải ăn sáng sau rồi, mà sao nói chuyện nghe láo vậy".
-"Heh đàn em mới lên thì nghe anh lớn đi cưng, mày không có xe nên chú mày nhờ tao chở đi đấy còn không cảm ơn đi".
Nó vênh mặt với tôi vì nghĩ nó lên trước nên có quyền làm anh lớn, cũng sắp đến giờ nên tôi bước ra ngoài để khoá cửa phòng rồi đi cùng nó.
-"Vl An?".
-"Gì tự nhiên nhìn tao ghê thế?".
-"Moá ơi sao mày cao vậy rõ ràng hôm qua mày ngang ngang tao mà".
Nó há hốc mồm hỏi tôi.
-"Giờ mới thấy à, hôm qua m đứng trên bậc với trời cũng tối nữa nên không thấy rõ chứ gì".
Chắc giờ nó nghi ngờ nhân sinh rồi. Không phải khoe nhưng tôi cao khoảng 1m85, tôi cao nhất họ cũng không biết sao mình cao thế được bắt đầu từ lúc hè ôn thi vào cấp 3 tôi đã cao lên vậy rồi.
Minh chở tôi đến trường trên đường đi tôi ngắm nhìn thành phố Sài Gòn. Nhiều cái lạ tôi chưa biết đến nhưng thằng Minh với kinh nghiệm "anh lớn lên trước" của mình giải thích cho tôi mọi thứ.
Trường tôi cũng khá gần trọ nên đi 5p là đã tới nơi rồi, hai đứa tôi dắt xe vào bãi đỗ rồi đi vô sân trường. Trường khá rộng nhiều cây xanh và nhìn hiện đại hơn các trường cấp 3 ở quê tôi, hai đứa tạm chia tay để đi tìm lớp của mình đi một hồi tôi mới tìm được hàng của lớp mình, tôi ở trong a1 chuyên của trường với những người bạn mới. May mắn làm sao Minh cũng ở trong lớp tôi khi thấy nó tôi mừng rỡ ra mặt vì có người quen.
Ổn định hàng lối chúng tôi được cô chủ nhiệm dẫn vô lớp, lớp tôi khá sát căn tin nên có thể ra đây một cách nhanh chóng. Mấy đứa con gái nhìn tôi hơi nhiều có lẽ vì chiều cao của tôi, vài đứa con trai thì nhìn tôi với ánh mắt ngưỡng mộ. Do cao nên tôi được xếp ngồi ở bàn cuối dãy bàn giáo viên kế cửa sổ Minh cũng ngồi cạnh tôi và hai cậu bạn khác nhìn khá là thân thiện....
Tỉnh khỏi cơn suy nghĩ, tôi nhận ra đã khá trễ rồi nên quyết định gạt qua một bên để ngủ. Mai là chủ nhật nên tôi tha hồ mà đánh một giấc tới trưa, sạc điện thoại và tôi bắt đầu chìm vào giấc ngủ.
5 notes · View notes
gemmyng · 1 year
Text
Tháng ngày hạnh phúc
Mình thật sự không phải đang vờ vịt rằng mình không cần một ai đó để cảm thấy thật sự hạnh phúc và yêu thương đâu. Những ngày này trôi qua với mình thật sự bình yên. Những con sóng xô thôi không làm trái tym rệu rã và mình đã có thể vượt qua những nghi hoặc một cách sâu sắc. Những hoang mang vẫn tìm đến mình. Nhưng may mắn thay, những cuộc nói chuyện gần đây đã làm bản thân thức tỉnh. Con đường mình đang lựa chọn, rồi sẽ trải đầy hoa.
Mình đã nói với chị Quân, Chang, Nhok Khờ và cả bé Phúc, về tình yêu. Tình yêu bản thân cuối cùng mình mới cảm nhận được. Sau rất nhiều năm tháng đắm chìm trong đau thương, tự thấy mình là một nạn nhân của hạnh phúc :), tự hỏi phải làm sao thì mới vượt qua được cái tâm khổ sở, tự dằn vặt bản thân mỗi đêm về đến phòng trọ và mỗi sáng thức dậy đến văn phòng, tự cảm thấy sự tồn tại của mình thật vô nghĩa, rằng mình chỉ sống cho qua ngày, kiếm tiền và lo lắng cho Bố Mẹ, thì mình đã cảm thấy bản thân này quý giá làm sao. Bố Mẹ đã có công ơn sinh thành dưỡng dục, đến nay đã là hai mươi tám năm trên đời, thì không có lí gì lại không trân quý. Mình hiểu bản thân đã tự đày đoạ cái tâm cái thân này ra sao. Mình hiểu để tiếp tục tồn tại và thực hiện ước mơ, không có gì cần bảo vệ hơn cái thân thể này. Mình cũng càng hiểu, mọi nỗi đau cũng chỉ là hư ảo, là tự mình hô phóng nó lên rồi ép uổng chính mình, buộc mình thấy khổ mà cứng đầu chẳng chịu buông. Cái cảm giác thương thân đó. Cái ánh sáng chân thật rằng Không sinh Không diệt, tất cả là Không đó, làm mình bừng tỉnh. Lần đầu tiên sau hai mươi tám năm tồn tại, mình muốn sống cho chính mình, vì mình, vì những giá trị mà mình tin và theo đuổi. Mình nghỉ khỏi công việc làm cho mình rệu rã, quay về ở cạnh Bố Mẹ một thời gian dài. Mình chọn điều mình tin là cần và tốt cho mình nhất lúc này, thay vì nghe theo những áp lực của bạn bè đồng trang lứa. Mình hay bảo, ít tiền một tí nhưng trong lòng bình an, chính là lúc này đây.  Tình yêu gia đình. Hai không hai ba cũng là lần đầu tiên mình cảm nhận sâu sắc phần gốc rễ cội nguồn hiện thân bên trong mình. Nói ra thì thật là xấu hổ. Nhưng mình đã từng sống với ngông cuồng rằng mình giỏi hơn và khác hơn những anh chị em bạn dì, những chú bác cô dượng trong dòng họ, rằng mình thuộc về một thế giới khác mà mọi người không hiểu được. Sự ảo tưởng đó đã kéo mình đi khỏi gia đình. Mình rời nhà từ năm mười lăm tuổi để thuê trọ ở một nơi xa, theo đuổi việc học. Và cứ thế, mải miết cách xa. Cho đến khi Cô mình mất đi. Cho đến khi mình đủ lớn để nhìn mọi thứ bằng con mắt tỉnh thức và yêu thương nhiều hơn. Bên trong mình là tổ tiên ông bà, là quê cha đất tổ từ nhiều đời tồn tại và hình thành nên. Mình không tồn tại tự thân, cũng không tồn tại đơn lẻ. Mình là một phần của gia đình mình vậy. Giây phút xúc động đó làm mình rơi nước mắt, mình khóc, vì sự ra đi của Cô mình, nhưng cũng vì từ nay, mình đã cảm thấy thuộc về thật sự, mình muốn đóng góp dựng xây vì thế hệ tương lai tốt đẹp hơn. Tình yêu đôi lứa. Năm nay quay về, Bố Mẹ cũng thôi nhắc chuyện cưới chồng. Mình cũng không còn phản ứng gay gắt với mong mỏi của Bố Mẹ nhiều nữa. Mình cũng sẻ chia ước nguyện về một mái ấm hạnh phúc. Nhưng cũng chính vì ước nguyện đó, mà muốn cố gắng thêm một chút, để gặp được người thật sự phù hợp. Mình nhìn lại vài cuộc tình đã trôi qua, mình nhìn lại tình yêu, nhìn lại người yêu mình, rồi nhìn lại chính mình. Thấy tất cả đều đã trôi về dĩ vãng. Không hối tiếc, không quay đầu. Chúng ta ở hiện tại đều là phiên bản tốt đẹp hơn, đón đợi điều tốt đẹp hơn. Thật lòng thì, mình đã ngừng trông ngóng :) Cái khao khát thôi thúc muốn có một người yêu bên cạnh để sẻ chia phiền muộn mỗi ngày, để có người đón đi ăn mỗi đêm tan làm, để có người cùng cười đùa; cái khao khát phải có một ai đó bên cạnh đã không còn tồn tại trong tâm trí của mình nữa. Mình đã không còn tìm kiếm một người đến để dịu xoa trái tym thương tổn, không còn tìm kiếm một người đến để gánh vác chông gai khó khăn, cũng không còn tìm kiếm một người chỉ để lấp đầy hố sâu cô đơn bên trong mình nữa. Mình vẫn chông chênh lắm, nhưng để nói, mình có gánh vác được chính mình không, mình có ổn với cuộc sống độc thân không thì câu trả lời là một chữ Có rất to tròn rành mạch. Hoàn toàn không phải kiểu tự kỉ ám thị, fake it until you make it cố tỏ ra là mình ổn đâu. Cái khoan khoái dễ chịu này thật sự đang nhen lên và lan toả trong mình, mỗi ngày mỗi ngày. Mình vẫn tin và luôn tin là trên đời thật sự tồn tại một định mệnh dành cho mỗi người chúng ta. Không sớm thì muộn, là đúng người thì nhất định sẽ gặp được mà thôi. Cầu mong người dành cho mình chỉ còn một trạm xe bus nữa là sẽ gặp được mình.  Cầu mong cho tất cả bạn hữu đều sống lạc quan với niềm tin vào tình yêu và hạnh phúc.  Hôm qua mình đọc được một câu rất hay trong cuốn Muôn kiếp nhân sinh: Chỉ cần tiếp tục hi vọng thì điều đó rồi sẽ trở thành hiện thực. Cuộc sống này, chính là vì có hi vọng mà được nối dài rộng ra.
10 notes · View notes
baominhland · 1 year
Text
Kiếm 20 triệu đồng mỗi tháng từ bất động sản, đây là cách sinh viên tự kinh doanh nuôi mình mà không cần vốn lớn
Bằng việc tự thuê căn nhà lớn, sau đó cho sinh viên, người đi làm thuê lại, một số sinh viên đã có thể kiếm khoản tiền thu nhập thụ động trung bình 20 triệu mỗi tháng. Dự án đang mở bán: Vinhomes Móng Cái Cách đầu tư bất động sản với vốn mỏng Từ năm thứ 4 đại học, anh Minh Sơn (cựu sinh viên Đại học Bách Khoa, hiện đang sống tại Gia Lâm, Hà Nội) đã hùn vốn cùng bạn đầu tư mô hình phòng trọ cho…
Tumblr media
View On WordPress
9 notes · View notes
nlbk1994 · 1 year
Text
[Truyện ngắn chưa đặt tên]
Tác giả: Khương Nguyễn
********
- Cô làm gái phải không?
Nó ngước mắt nhìn thằng đàn ông vừa hỏi. Mặt non choẹt, chạy chiếc xe wave Trung quốc còn khá mới, quần tây áo sơ-mi cũ, mắt lờ đờ, người nồng nặc mùi rượu.
- Ừ, thì sao...
- Tôi muốn chơi cô... - Hắn trả lời một cách không thể thẳng thắn hơn được nữa.
Nó nhìn hắn... nhìn không chớp mắt, rồi nó cười, ôm bụng cười sặc sụa, gập người ngồi xuống đường mà cười. Trời ạ, lần đầu tiên nó gặp một thằng khách nói trắng trợn vào mặt nó là: "Tôi muốn chơi cô..."
- Cô cười cái gì? Cô làm gái, tôi muốn chơi gái... Được ko?
- Được, được. Được chứ. Tôi làm gái. - Nó nói mà vẫn còn cảm thấy buồn cười.
- Bao nhiêu tiền?
- 200, tiền phòng anh tự trả.
Hắn mò mẫm các túi quần, rồi nói với nó.
- Tôi còn một trăm rưỡi thôi, được không... Còn tiền phòng thì... về chỗ trọ của tôi đi...
Trời đất ơi... Đi chơi gái mà trả giá... Nó lại ôm bụng mà cười, đâu ra cái thằng cha khùng này vậy trời. Nhưng bỗng dưng nó lại muốn ngủ với thằng khùng này. Là đĩ, nó đã ngủ với không biết bao nhiêu đàn ông. Nhưng một thằng khùng ăn nói thật thà như thằng cha này, thì nó chưa từng thử qua.
- Về nhà ông, ông giết tôi rồi sao???
- Ờ... thì... cô không tin thì thôi... Tôi tìm người khác.
- Thôi được rồi ông kẹ... Đưa tiền trước đi.
- Không, chơi xong tôi đưa, đưa trước rồi cô bỏ chạy rồi sao.
Nó vừa cười vừa lắc đầu, leo lên chiếc xe wave tàu của hắn ta và băng qua những con đường Sài gòn vẫn còn sáng đèn mặc dù đã hơn 2h sáng.
Căn phòng trọ của hắn nằm trong dãy phòng bình dân, nhìn vẻ bề ngoài của mấy căn phòng, nó đoán rằng đây là khu dành cho những người cũng vất vả mới kiếm được tiền để chu toàn cuộc sống. Khu phòng trọ nó đang thuê cũng vậy.
Hắn nhẹ nhàng dắt xe vào phòng trọ, tránh gây ồn vì cũng đã hơn 2h sáng. Căn phòng nhỏ, không có nhiều vật dụng và khá gọn gàng so với 1 thằng thanh niên sống 1 thân 1 mình như hắn. Hắn chỉ tay vào chiếc nệm mỏng đặt dưới sàn nhà.
- Cô... ngồi đó đi. - Rồi quay qua rót cho nó ly nước. Bỗng dưng nó thấy cảm động, hình như đây là lần đầu tiên có một thằng khách làng chơi rót cho nó 1 ly nước trước khi hành sự.
Nó đưa tay nhận ly nước từ hắn, khẽ nói:
- Anh... cởi đồ ra đi.
- Ừ, ừ nhĩ. - Hắn hơi bối rối và mắc cỡ. Nó cảm nhận được rõ ràng là cái quyết định kiếm 1 con đĩ của hắn chỉ xuất phát khi hắn say rượu, và bây giờ khi hơi men tan đi, hắn bắt đầu thấy rằng quyết định của mình là quá mạo hiểm. Nhưng đã phóng lao thì phải theo lao...
Nó đứng dậy, để ly nước lên bàn, rồi nhẹ nhàng giúp hắn cởi bỏ những chiếc nút của cái áo sơ mi sờn cũ. Nó và hắn bắt đầu cuộc mua bán của mình. Hắn vụng về. Rất vụng về. Với kinh nghiệm của một con đĩ, nó lờ mờ đoán rằng, có thể đây là lần đầu tiên hắn chạm vào thân thể của một người đàn bà. Tại sao người đó lại là nó???
Cuộc mua bán diễn ra chóng vánh và ngắn ngủi. Với một người không nhiều kinh nghiệm như hắn, điều này cũng dễ hiểu thôi. Nó ngồi dậy, hỏi hắn:
- Anh có thể chở tôi lại chỗ hồi... - Câu hỏi ngưng lại, vì nó thấy hắn đã ngủ tự lúc nào. Có lẽ hơi men và hơi tình đã làm cho hắn quá mệt mỏi rồi. Nó đưa mắt nhìn quanh căn phòng trọ mình đang ngồi. Rồi bỗng dưng nó mỉm cười, nằm xuống bên cạnh hắn và quàng tay qua ôm ngang bụng người đàn ông vừa "chơi" nó.
Hắn là người khách duy nhất đêm nay của nó.
...
Sáng tỉnh dậy, nó thấy nét mặt lúng túng của hắn khi nhìn nó. Rõ ràng là hắn vẫn nhớ đêm qua mình đã làm gì, nhưng hình như hắn không ngờ một việc như vậy lại có thể xảy ra.
- Xin lỗi cô... Tôi... tôi ngủ quên, để tôi chở cô về liền.
- Anh ăn bánh, mà chưa có trả tiền đó. Tính xù hả?
- Tôi... quên mất, của cô đây. - Hắn lục lọi túi mình rồi móc ra 150 ngàn đưa cho nó. Nó cầm tiền, rồi lấy tờ 50 ngàn đưa lại cho hắn.
- Hôm qua tui khuyến mãi, giảm giá đặc biệt cho anh đó. Lần sau... nhớ ghé ủng hộ tui nữa nha. - Nó nói rồi phì cười. - Tui tự về được rồi. Chỗ này cũng gần chỗ của tui.
Nó bỏ đi khi hắn vẫn còn đứng ấp úng không biết phải nói gì. 20 ngàn tiền xe ôm từ chỗ hắn về nhà nó. Lần đầu tiên nó đi khách với giá 80 ngàn... Đĩ ơi, mày mất giá dữ vậy sao???
...
Lần thứ 2 nó gặp hắn.
Vẫn chiếc xe wave Tàu còn khá mới, vẫn bộ đồ sờn cũ. Và nó nhận ra hắn.
- Ah, anh muốn "chơi" tui nữa hả?? - Nó hỏi hắn, không giấu nụ cười.
- Cô vẫn còn... đứng đây àh.
- Tui là gái đứng đường, không đứng đây thì đứng đâu.
- Có mấy lần, tui ghé kiếm cô, nhưng không gặp. Tưởng cô đi chỗ khác rồi.
- Cái gì??? Anh kiếm tui hả? Chi dạ?
- Thì ... tôi muốn gặp cô.
- Vậy hôm nay gặp rồi đó. Rồi anh tính sao?
- Nhưng, ừm... hôm nay tôi hết tiền rồi, còn có 100 ngàn thôi. Nên tôi muốn cô đi ăn với tôi thôi. Được không?
Cái gì vậy??? Một thằng khách làng chơi quay trở lại mời một con đĩ đi ăn. Đây đâu phải tiểu thuyết diễm tình. Nhưng tại sao chuyện này lại xảy ra với nó???
- Ừ, thì đi. Tui cũng đói bụng rồi.
Nó leo lên xe hắn ta và 2 người tấp vào một quán hủ tiếu gõ ven đường gần đó. Nó ăn 2 tô, hắn ta 2 tô, 15 ngàn một tô, 60 ngàn cho bữa ăn của 2 người.
- Cô uống gì không?
- Có thùng trà đá kìa, bày vẻ làm cái gì cho tốn tiền.
Hắn chở nó lại chỗ cũ, trước khi chia tay, hắn xin số điện thoại của nó.
- Anh tính nâng cấp tui từ gái đứng đường lên gái gọi đó hả??? - Nhưng rồi nó cũng để cho hắn nâng cấp.
...
Lần thứ 3 nó gặp hắn.
Vẫn trong căn phòng trọ của hắn. Vấn với giá 150 ngàn. Nhưng khác ở chỗ: Hắn không say.
Hắn ý thức được mình đang làm gì, sẽ làm gì và phải làm gì. Hắn làm những việc đó một cách từ tốn và nhẹ nhàng với nó. Nó tự hỏi, phải chăng đấy là bản năng của một thằng đàn ông khi ngủ với đàn bà. Tự khắc nó sẽ biết phải làm gì mà không cần ai chỉ dạy.
Đã từ lâu, nó quên cảm giác yêu thương khi phải quan hệ thân xác. Đó là công cụ kiếm sống của nó. Để lo cho bản thân, để lo cho bà ngoại nó và cả đứa con thơ đang ở quê nhà. Nó không yêu công việc này, nhưng đó là thứ duy nhất nó có thể làm để kiếm ra tiền. Nói đúng ra, nó là một con đĩ không yêu nghề.
Nhưng lần này, sự nhẹ nhàng và nâng niu của hắn làm cho nó có cảm xúc yêu thương. Hắn như một cơn mưa, làm tươi mát khu vườn đang khô úa của nó. Bất chợt, nó kéo hắn ta và hôn hắn ta thật nồng cháy.
- Cho em xin điếu thuốc. - Nó bảo hắn ta, và nó thấy hắn hơi ngạc nhiên khi nghe nó thay đổi cách xưng hô.
Nó đốt thuốc, rồi nhả khói và nói chuyện cùng hắn. Lần đầu tiên nó nói nhiều như vậy với một thằng khách làng chơi.
"Em làm gái được 3 năm nay rồi. Quê em ở Tân Hồng, vùng sâu vùng xa chắc anh không biết đâu. Nhà em còn bà ngoại em... và con em. Con gái, nó 6 tuổi rồi. Anh đừng có trố mắt nhìn em. Nó không có cha. Trong lòng em, thằng cha khốn nạn của nó chết rồi. Năm em vừa 18 đôi mươi, thằng sở khanh đó cưa cẩm em, rồi sau khi ngủ với em xong, nó lặn mất tâm. Khốn nạn... Khi biết mình mang bầu, em nhất quyết giữ đứa con, vì dù gì, đó cũng là một phần máu thịt của em. Ba má em mất khi em còn nhỏ, tai nạn giao thông, bà ngoại nuôi em từ đó tới giờ... Nhà em nghèo lắm. Sau khi sinh con được 3 năm, em quyết định lên Sài gòn kiếm sống, chứ không thể ở dưới đó ôm nhau mà chết đói được. Lúc đầu em lên đây ở với một con nhỏ bạn cùng quê. Nó làm gái. Cũng nó dẫn em đi làm đó. Lúc đầu em phân vân lắm. Nếu em là một con nhỏ còn trinh trắng, chắc em không làm đâu, nhưng mà... còn cái gì để mất nữa. Bạn em đâu àh? Nó bị hốt đi cải tạo rồi. Đợt đó may mà em chạy kịp, chứ không, anh cũng không gặp được em đâu..."
...
Lần thứ 4. Nó và hắn gặp nhau. Vẫn là 150 ngàn.
Lần thứ 5 nó và hắn gặp nhau. 150 ngàn.
"Anh tốt nghiệp Đại học được 2 năm nay rồi, nhưng cầm tấm bằng đi đâu xin việc cũng không ai thèm nhận. Dân tỉnh lẻ, ngoại ngữ không giỏi, lúc đi học thì chỉ lo cắm đầu mà học, không đi làm ở đâu cả, tới khi tốt nghiệp rồi, cầm tấm bằng trên tay, mới thấy là mình thiếu kinh nghiệm thực tế một cách dã man. Nếu anh là chủ, anh cũng không thuê 1 thằng như anh. Đói thì đầu gối phải bò, anh ra chạy xe ôm để kiếm sống qua ngày, và kiếm tiền để tiếp tục trụ lại cái đất Sài Gòn này xin việc. Anh không muốn về quê. Đúng là nơi đó là quê hương anh, nhưng... anh sợ cái nghèo khổ của nó. Và anh sợ làm ba má anh mất hi vọng. Dù cho là nằm mơ, họ vẫn mơ là anh sẽ học hành thành tài và kiếm được việc làm tại đất Sài Gòn này. Em hiểu cái cảm giác mơ ước của người khác đè nặng lên vai mình thế nào không???"
- Cả em và anh... Chúng ta đều sống vì người khác, vì gia đình... Sao ta không sống cho bản thân ta.
- Thử hỏi, ai có thể tự sống theo ý mình muốn???.
Lần thứ 6... 150 ngàn.
- Em đang thuê nhà bao nhiêu tiền 1 tháng?
- 700, điện nước luôn chừng 800, mà con mẹ chủ nhà đang đòi tăng giá theo giá xăng.
- Bên này cũng 700, nhưng được cái bao điện nước... nếu em không ngại thì... ừ, dọn qua đây ở chung với anh đi. Cho đỡ tiền thuê nhà.
- Từ gái đứng đường, anh nâng cấp em thành gái gọi, giờ tính thành gái bao luôn hả??? Đại gia thì anh không phải rồi đó... Mặc dù có tiến bộ, nhưng "đại du" anh cũng chưa phải đâu cưng... - Nó nói rồi bật cười.
- Bao cái gì mà bao, sao em lúc nào cũng chọc anh vậy. Chẳng qua là... góp gạo thổi cơm chung. 1 mình anh chịu tiền nhà cũng oải quá.
- Anh tính mở cửa rước đĩ vào nhà đó... xui lắm, anh không sợ àh.
- Sợ cái gì mà sợ, em suy nghĩ đi.
- Ah, hay tính kiếm gái chơi chùa??? Không có dễ đâu nha cha. Tui tính tiền đủ hết đó.
- Em nói nhảm quá.
1 tuần sau, hắn chở nó dọn đồ về ở chung với hắn.
...
Nó và hắn sống chung với nhau đã hơn 2 tháng. Có những thứ tình cảm từ từ lớn lên trong lòng cả hai mặc dù đôi bên đều không muốn nhắc tới nó. Hắn vẫn ngày ngày chạy xe ôm, không quên mua tờ báo xem mục tuyển người và bộ hồ sơ xin việc để sẵn trên xe. Nó vẫn đêm đêm ra đứng ở gốc cây quen thuộc. Nhiều khi là hắn chở nó ra chỗ đó, đôi khi hắn chở nó tới nhà của một người nào đó, rồi sáng hôm sau nó tự về nhà.
- Tự nhiên bây giờ anh thành 1 thằng ma cô dắt mối cho em luôn àh. - Nó gắp thức ăn cho nó và nói, hai người đang ngồi bên mâm cơm đạm bạc thường ngày.
Hắn đưa mắt nhìn nó... ánh mắt như muốn nói điều gì đó, nhưng rồi lại im lặng và cúi xuống ăn cơm tiếp.
- Ăn cơm đi, em nói nhảm quá.
Tối đó hắn lại chở nó tới căn nhà lần trước hắn từng chở nó tới. Nó xuống xe bên đường, đã vào căn nhà đó rồi, nhưng hắn vẫn chưa quay xe về. Kiếm một góc đường, hắn dựng xe và chăm thuốc hút, mắt vẫn nhìn vào căn nhà kia.
6h sáng... Nó bước ra khỏi nhà, nhìn có vẻ rất mệt mỏi. Đang đứng lóng ngóng kiếm xe ôm thì hắn chạy lại trước mặt nó.
- Lên xe đi, anh chở về.
- Anh... anh đứng đây đợi từ tối qua tới giờ àh. Anh rãnh quá vậy.
Hắn im lặng và chở nó về nhà...
...
- Hay... em đừng đi làm nghề này nữa được ko?
Nó trâng trâng nhìn hắn.
- Không làm cái nghề này thì làm cái gì. Tốt nghiệp Đại học như anh còn thất nghiệp, vừa học xong lớp 9 như em thì biết làm cái gì. Anh biết là đất Sài Gòn này đâu phải dễ tìm việc.
- Vậy thì em đừng đi làm, ở nhà đi, anh chạy xe thêm ban đêm, kiếm thêm tiền lo cho em.
- Anh đừng có điên. Hôm nay học đâu ra cái thói anh hùng như vậy hả???
- Anh... anh không muốn em đi làm nữa. Anh không... không chịu nổi cảm giác em ngủ với một người nào khác ngoài anh. Em hiểu không?
- Anh ghen... Anh làm ơn nhớ dùm em, anh và em không là cái gì của nhau cả, đừng có ghen tuông vớ vẩn ở đây, được không?
- Người ở căn nhà đó là ai... Sao mấy lần gần đây em chỉ tới mỗi căn nhà đó.
- Là khách của em, em không thích nói cho anh biết và anh không cần quan tâm. Bỏ đi, đừng nhắc tới chuyện này nữa.
...
Hình như giữa nó và hắn có một cái gì đó ngăn cách, những ngày sau đó, nó và hắn nói chuyện ít hơn, cũng không còn vui vẻ như thời gian trước nữa. Trong buổi cơm chiều hôm ấy, đang ăn dỡ bữa, điện thoại nó reo. "Ừ, em biết rồi, em sẽ tới ngay."
Nó dừng bữa, đứng dậy và thay đồ.
- Lại là người đó kiếm em?
- Ừ, thì sao?
- Em đừng đi.
- Không, ông ta là một người khách sộp, mỗi lần như vậy, ông ta cho em 500 ngàn. Chưa kể là ông ta rất thích em. Khó khăn lắm mới kiếm được một người khách như vậy.
- Em đừng đi.
- Không. Em phải đi.
- Anh vừa phỏng vấn ở một công ty kia 2 lần rồi, 1 tuần nữa sẽ có kết quả. Nếu như được nhận vào làm, anh có thể lo cho cả em, em cho anh 1 tuần đi...
- Không... Em xin lỗi.
- Anh... anh thật sự... anh...
- Anh cái gì??? Anh yêu em đúng không? Ngay cả việc yêu em, anh cũng không dám thừa nhận. Em biết, anh không muốn thú nhận rằng anh yêu một con đĩ. Điều đó rất kinh tởm, bản thân anh cũng khó chấp nhận được. Đúng, em có cảm tình với anh, nhưng tình cảm đó không đem ra ăn được khi đói, không nuôi được bà ngoại và con em. Nên bây giờ, em sẽ đi làm. Dù cho là một con đĩ, em vẫn phải làm 1 con đĩ yêu nghề và có trách nhiệm với công việc của mình.
Nó đóng cửa rồi bước đi thật nhanh, đưa tay lau hai giọt nước mắt đang chực trào. Không được khóc. Bèo nước gặp nhau, hợp rồi tan thôi... Không được khóc. Mày không xứng đáng với ảnh, ảnh còn cả tương lai phía trước và sẽ có người tốt hơn mày xứng với ảnh. Không được khóc. Buồn cười thay khi nó từng nghĩ mình là 1 con đĩ không yêu nghề, nhưng hôm nay lại khẳng định trước mặt hắn rằng, nó là một con đĩ yêu nghề.
...
- Cậu có được 1 thứ mà bây giờ tôi ít gặp ở những người trẻ. Đó là sự thật thà và chân thành. Nếu như là một người khác, họ sẽ ghi trong hồ sơ của mình rằng đã làm ở nhiều công ty để chứng tỏ khả năng, mặc dù điều đó là nói láo. Nhưng cậu không như vậy. Tôi đánh giá cao đức tính này của cậu, vì đằng nào, khi vào công ty, cậu cũng sẽ được huấn luyện chuyên môn từ đầu. Viết vào 1 tờ giấy trắng đôi khi dễ hơn viết vào 1 tờ giấy đã kín chữ hay bị bôi xóa lung tung. Về mức lương cậu yêu cầu, chúng tôi nghĩ không thành vấn đề. Cậu có thể ra về và thứ 2 tuần sau bắt đầu thử việc. Nếu trong 2 tháng cậu không chứng tỏ được khả năng của mình thì dù là có cảm tình tốt với cậu, tôi vẫn cho cậu thôi việc. Cứ vậy nhé. Chào cậu.
Hắn bước ra khỏi công ty, trong lòng vui hơn bao giờ hết, cuối cùng thì hắn cũng đã tìm được việc làm cho mình. Mặc dù con đường phía trước sẽ còn nhiều chông gai, nhưng đây có thể coi là một khởi đầu tốt. Vậy là hắn có thể thực hiện được mơ ước của cha mẹ. Về nhà hắn sẽ gọi ngay cho cha mẹ báo tin. Và còn phải báo tin cho nó nữa. Hắn tự tin rằng mình có thể thuyết phục nó ở lại bên mình.
Căn phòng im lặng đến đáng sợ, tất cả mọi đồ đạc lại quay trở về như lúc hắn sống 1 mình. Nó đã dọn đồ đi. Không 1 lời từ biệt. Hắn gọi cho nó, nhưng không liên lạc được. Hắn thẩn thờ nhìn căn phòng của mình. Trước đây nó không cảm thấy, nhưng sao hôm nay, cũng căn phòng này, nhưng lại trống trải quá...
Bỗng dưng hắn chú ý trên bàn nước có 1 bao thư nhỏ, vội mở ra coi, hi vọng là nó có để lại cho hắn vài lời. Nhưng bên trong chỉ có tiền. 690 ngàn.
---------------------------------
1 năm sau...
Nó vẫn đứng ở gốc cây đó...
Thoáng có bóng xe chạy qua, một chiếc xe tay ga đắt tiền, người ngồi trên đó là hắn, dù có hóa thành tro nó cũng nhận ra, đằng sau hắn là 1 cô gái trẻ, đang vòng tay ôm hắn.
Nó nhìn hắn, hắn thấy nó... Họ nhìn nhau... Rồi hắn quay mặt đi, như chưa từng quen biết, hay hắn sợ rằng nó sẽ kêu tên hắn...
Tiếng nhạc của quán cafê bên đường vọng sang...
"Nếu như trong lòng anh vẫn chưa từng có em... Đến với em chỉ như khách qua đường ghé thăm... Thì dù sao em cũng vơi đi cô độc... giữa bóng đêm..."
Một mùa mưa, Sài gòn.
Tumblr media
6 notes · View notes
phongtro123com · 10 days
Text
Cho thuê phòng trọ Tân Bình, DT 25m2, FULL NT, giá 3,3 triệu/tháng
Mô tả:
Diện tích: 25m2 rộng rãi, thoáng mát
Trang thiết bị đầy đủ: máy lạnh, tủ lạnh, tủ quần áo, bàn học, gác lửng
An ninh cao cấp: thang máy, cửa ra vào vân tay
Vị trí thuận lợi: gần Etown (5 phút đi xe máy), dễ dàng di chuyển đến các quận trung tâm
Giá thuê cạnh tranh: 3.4 - 3.7 triệu/tháng
Liên hệ:
Anh Toàn: 0936582151
Ưu điểm:
Phòng rộng rãi, đầy đủ tiện nghi, thích hợp cho 1 - 2 người
Vị trí thuận lợi, gần các khu vực sầm uất và tiện ích
Giá thuê hợp lý, cạnh tranh so với thị trường
An ninh cao cấp, đảm bảo an toàn cho người thuê
Liên hệ ngay để được tư vấn và xem phòng miễn phí: https://phongtro123.com/phong-tro-25m2-gan-hoang-hoa-tham-p13-tan-binh-full-nt-pr646356.html.
Tumblr media Tumblr media Tumblr media
0 notes
batdongsangiatot123 · 7 months
Text
0 notes
xebagacchothue · 10 months
Text
Xe ba gác chở hàng thuê uy tín, giá rẻ tại TPHCM
Xe ba gác chở hàng thuê nhận chở hàng, chuyển nhà trọ, văn phòng giá rẻ tại tphcm ✓Xe chạy an toàn ✓Tài xế nhiệt tình ✓Hỗ trợ bốc xếp ✓Phục vụ 24/7, thuê xe ba gác gọi 0906.777.223
Xe Ba Gác Chở Hàng Thuê nhận vận chuyển hàng hóa khắp 24 quận huyện TPHCM và các tỉnh lân cận Đồng Nai, Bình Dương, Bà Rịa Vũng Tàu, Long An, Tây Ninh,... suốt 7 năm qua, phục vụ hơn 17.000 chuyến hàng lớn nhỏ cho cá nhân và doanh nghiệp. Dịch vụ xe ba gác vận chuyển chúng tôi gồm : - Chuyển nhà, phòng trọ - Chở hàng hóa công ty - Chở hàng hóa cồng kềnh - Chở tủ lạnh lớn nhỏ các loại - Chuyển nhà chung cư Xe Ba Gác Chở Hàng Thuê của chúng tôi phục vụ tại các quận: Quận 1, Quận 2, Quận 3, Quận 4, Quận 5, Quận 7, Quận 8, Quận 10, Quận Bình Thạnh, Quận Phú Nhuận, Quận Tân Bình, Quận Gò Vấp, Quận Tân Phú, Quận Thủ Đức. Chúng tôi cam kết "đúng hẹn - hàng hóa an toàn - tài xế làm việc tận tâm", xe chạy được giờ cao điểm, không ngại nắng mưa.
Quý khách có nhu cầu vui lòng liên hệ:
Website : https://xebagacchohangthue.com/ Google Maps : https://www.google.com/maps?cid=12299141460544790679 Địa chỉ : 55/42 Thành Mỹ, P.8, Tân Bình, Hồ Chí Minh Hotline : 0906.777.223
youtube
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
2 notes · View notes
tuannhapho88 · 10 months
Text
Group chất lượng về nhà đất Hà Nội, bất động sản Hà Nội
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
LIST Group chất lượng, 100% thành viên thật, 100% quan tâm bất động sản!
- Miễn phí duyệt bài tự động.
- Kính mời ace tham gia list
1. 𝐌𝐮𝐚 𝐁á𝐧 𝐍𝐡à Đấ𝐭 𝐇à 𝐍ộ𝐢 - 𝐂𝐡í𝐧𝐡 𝐂𝐡ủ
2. 𝐌𝐮𝐚 𝐁á𝐧 𝐍𝐡à 𝐌ặ𝐭 𝐏𝐡ố 𝐕à 𝐁𝐢ệ𝐭 𝐓𝐡ự 𝐇à 𝐍ộ𝐢 - 𝐂𝐡í𝐧𝐡 𝐂𝐡ủ
3. 𝐂𝐡𝐨 𝐓𝐡𝐮ê 𝐏𝐡ò𝐧𝐠 𝐓𝐫ọ, 𝐂𝐡𝐮𝐧𝐠 𝐂ư 𝐌𝐢𝐧𝐢, 𝐍𝐡à 𝐍𝐠𝐮𝐲ê𝐧 𝐂ă𝐧 𝐇à 𝐍ộ𝐢 – 𝐆𝐢á 𝐑ẻ
4. 𝐇ộ𝐢 𝐌𝐮𝐚 𝐁á𝐧 𝐂𝐡𝐮𝐧𝐠 𝐂ư 𝐌𝐢𝐧𝐢 𝐇à 𝐍ộ𝐢
5. 𝐌𝐮𝐚 𝐁á𝐧 𝐍𝐡à 𝐃ò𝐧𝐠 𝐓𝐢ề𝐧 𝐂𝐂𝐌𝐍 - 𝐇à 𝐍ộ𝐢
6. 𝐌𝐮𝐚 𝐁á𝐧 𝐁ấ𝐭 Độ𝐧𝐠 𝐒ả𝐧 𝐃ò𝐧𝐠 𝐓𝐢ề𝐧 - 𝐇à 𝐍ộ𝐢
2 notes · View notes
vantaihuyhieu · 1 year
Text
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
Dịch vụ chuyển nhà trọn gói, chuyển văn phòng, chuyển phòng trọ, cho thuê xe tải chở hàng uy tín. Vận Tải Huy Hiệu 1E Trần Quang Diệu, Đống Đa, Hà Nội 0984188998 https://dichvuvantaihuyhieu.com https://goo.gl/maps/TFf91AbHEeapEiKG8
2 notes · View notes