Tumgik
#một lỗi không mong muốn ngăn bạn đổi tên thư mục
thanhhthuu · 2 years
Link
Mặc dù thông báo lỗi cho biết có sự cố với mạng, nhưng chỉ cần kiểm tra kết nối Wi-Fi của bạn sẽ không thực hiện được thủ thuật này. Hãy xem cách giải quyết vấn đề này với các tiện ích đã có trong hệ điều hành Windows của bạn.https://huyanphat.com/cach-khac-phuc-su-co-da-xay-ra-loi.../#Đã_xảy_ra_lỗi_mạng_Instagram_không_xác_định #Mã_lỗi_0x8007003B_sự_cố_mạng_xảy_ra_trên_hệ_thốngk #Một_lỗi_không_mong_muốn_ngăn_bạn_đổi_tên_thư_mục.
0 notes
st666best-blog · 4 years
Text
Giới thiệu ST666BEST
Chào mừng các bạn đến với website ST666BEST – Trang thông tin giải trí cung cấp kiến thức về thể thao, casino, đá gà, các game bài đổi thưởng, game bắn cá và nhiều trò chơi giải trí khác.
ST666.BEST là sân chơi trực tuyến cá cược đa dạng với nhiều thể loại game mang tới cho khách hàng sự mới mẻ và vui vẻ. Các bạn có thể yên tâm tuyệt đối khi truy cập website và thoải mái vui chơi trên st666.best.
Tumblr media
Thông tin về nhà cái ST666
ST666BEST nhà cái uy tín số một hiện nay được cấp phép từ Costa Rica, mục đích tạo ra sân chơi lành mạnh công bằng cho người dùng cùng với việc đảm bảo tính bảo mật cao khi tham gia cá cược.
Tại ST666BEST chúng tôi có bốn cái nhất tạo nên sự khác biệt. Đứng thứ nhất về sự uy tín, đứng thứ nhất về tốc độ nạp rút tiền, đứng thứ nhất về chất lượng và sự đa dạng các loại hình game. Cái nhất cuối cùng là chất lượng phục vụ của nhân viên và xử lí tình huống nhanh, kịp thời.
Trải nghiệm và giao diện của ST666 có gì đặc biệt? Đến với ST666, trước nhất anh em sẽ ấn tượng bởi giao diện đặc biệt .
Giao diện của ST666 thể hiện tất cả những tính năng thông tin trên giao diện trên màn hình chính.
Tuy nhiên, khi mới đăng ký trở thành thành viên của ST666, anh em sẽ mất một chút để có thể thấy hết được tất cả các tính năng của nhà cái bởi tính đa dạng, chi tiết được phân bổ sắp xếp rõ ràng.
Anh em sẽ không phải lo lắng khi bắt đầu tham gia đặt cược hay tham gia những trò chơi cá cược, bởi trong giao diện của ST666 sẽ cung cấp khá tương đồng so với các nhà cái khác nhằm đưa sự tiện lợi không quá cầu kỳ.
ST666 thiết kế ứng dụng cho tất cả thiết bị di động hay máy tính.
ST666 có những phiên bản quét dành cho thiết bị di động của những người không muốn cài ứng dụng trực tiếp của nhà cái. 
Với một chiếc máy tính hoặc điện thoại có kết nối internet, bạn có thể dễ dàng đăng ký trở thành thành viên của ST666.
Hãy tham gia làm quen với giao diện của chúng tôi và bắt đầu tham gia những trò chơi cá cược, những trò xem đá gà online hay xóc đĩa online…tại giao diện chính của màn hình.
Có phiên bản cho cả điện thoại và máy tính khi kết nối internet
Dịch vụ của ST666 là gì?
ST666 cung cấp những dịch vụ phổ biến về cá cược, xóc đĩa, đá gà, cược đá gà online hay các trò chơi Casino, Casino trực tuyến, cá cược thể thao…
Ngoài ra người chơi của ST666 sẽ được hưởng từ các quyền lợi giao dịch của nhà cái ST666, để nắm chắc anh em có thể chú ý những điều sau đây: 
Nếu anh em là thành viên tham gia đăng ký vào tài khoản vào ST666 và mong muốn tìm hiểu về các bước giao dịch thanh toán với nhà cái của chúng tôi. Hãy xem những hướng dẫn thực hiện quy cách gửi tài khoản, rút tiền từ tài khoản của nhà cái trong những phần hướng dẫn trên trang trực tuyến website chính thức của ST666.
Anh em có thể liên hệ trực tiếp với nhân viên tư vấn trực 24/7 để có những hướng dẫn đăng ký trở thành thành viên mới và nhận những phần thưởng ưu đãi riêng biệt.
Tốc độ thanh toán nhanh chóng nhất chỉ có tại ST666. Chúng tôi liên kết với tất cả các ngân hàng phổ biến trên toàn quốc hiện nay.
Với việc đầu tư từng ngày vào nhu cầu của khách hàng, nâng cao nhu cầu khách hàng và đáp ứng tối đa những nhu cầu của khách hàng khó tính đang được chúng tôi thay đổi và cải tiến hơn.
Tumblr media
Giao diện bắt mắt, đơn giản dễ đăng ký
Thông tin thêm về ST666
Tại Nhà cái ST666, những chương trình khuyến mãi ưu đãi không thể bỏ qua với những giá trị khuyến mãi của ST666 vô cùng độc đáo chỉ có tại đây như sau: bạn có thể trở thành thành viên chính thức khi đăng ký thành viên và nạp tiền tài khoản đầu tiên sẽ được nhận 100% chi phí nạp tiền tài khoản. 
Khi trở thành thành viên thân thiện; với thành viên lâu năm tại ST666, anh em có nhu cầu nhận được những mức thưởng vô cùng hợp lý; quy tắc đổi thưởng lớn…
Quy trình chăm sóc khách hàng của ST666 đạt chuẩn được anh em quan tâm. ST666 có một đội ngũ chăm sóc khách hàng bằng tiếng Việt rất chu đáo và tận tình. 
Nhân viên túc trực 24/7 để tiếp cận và giải quyết mọi yêu cầu hỗ trợ và giải đáp cho khách hàng. 
Đội ngũ nhân viên của ST666 hiểu biết về tất cả các lĩnh vực liên quan đến nhà cái và đặt cược. Nếu khi gặp bất kỳ một vấn đề gì, hãy liên lạc hoặc chat để chúng tôi có thể giúp đỡ anh em nhanh chóng nhất.
Ngoài ra ST666 có những chương trình đặc biệt, chương trình VIP dành cho tất cả các khách hàng thân thiện khi nạp thẻ và tham gia nhiều trò chơi hoặc đặt cược.
Săn giải thưởng lên đến 10 triệu đồng tại ST666
Các trò chơi trên trang web chính của ST666 cung cấp rất nhiều chương trình. Đặc biệt những chương trình này sẽ được chia ra thành rất nhiều cấp độ, kỹ thuật theo mức độ của người chơi khi nạp tiền vào tài khoản. Cấp độ càng cao thì việc người chơi sẵn sàng chơi với vốn cao thì mức ưu đãi thu về càng lớn và ngược lại.
Những phản hồi từ người chơi tại ST666
Có rất nhiều ý kiến từ anh em cộng đồng mạng phản hồi về những dịch vụ của ST666 như sau:
Có rất nhiều anh em ham gia ST666 từ rất sớm. Vì tất cả những trò chơi rất thú vị hay tham gia để cá cược đều được thực hiện nhanh chóng và uy tín.
Đối với tất cả các khách hàng phản hồi về giao diện của ST666 về hình ảnh, âm thanh vô cùng tốt, tốc độ phân giải nhanh, không lo lỗi lag, giật khi xem hay ngắt quãng cá cược.
Đội ngũ tư vấn hỗ trợ một cách chuyên nghiệp, rõ ràng là đáp ứng hài lòng nhu cầu của khách hàng.
 ST666 cung cấp tất cả những dịch vụ liên quan đến cá cược, casino,  đá gà, đá tạo online, đá gà trực tuyến, xóc đĩa online, xóc đĩa trực tuyến…trên tất cả các trang web chính thức của nhà cái ST666.
ST666 giúp quý khách bảo mật an toàn thông tin khách hàng qua những hỗ trợ bởi công nghệ tiên tiến nhất có thể bảo vệ và ngăn chặn được tình trạng bên thứ 3 xâm nhập vào hệ thống.
Dịch vụ chuyển gửi nhanh nhất hiện nay.
Trả thưởng lớn nhất trong các nhà cái.
Hình ảnh sắc nét, âm thanh chân thực tại ST666
Như vậy, bạn dùng có thể yên tâm khi tham gia trường chơi ST666 và tham gia trở thành thành viên chính thức để nhận được những phần quà hấp dẫn.
Hướng dẫn đăng ký trở thành thành viên chính thức của ST666
 Đăng ký nhanh chóng tạo tài khoản tại nhà tại trang web nhà cái ST666 qua những bước sau đây:
Anh em hãy bấm vào nút đăng ký trên giao diện. Thao tác này sẽ đưa đến đăng ký tài khoản.
Hãy cập nhật thông tin cá nhân của mình và điền những thông tin liên hệ bắt buộc.
 Hãy đọc những yêu cầu, điều khoản và chấp nhận điều kiện và quy tắc, quy định của ST666.
Đảm bảo đủ 16 tuổi, anh em hãy bấm gửi để có thể hoàn tất được quá trình này.
 Sau khi hoàn thành quy trình đăng ký, hãy đăng nhập nhanh chóng gửi tiền và sau đó bắt đầu đặt cược tham gia các trò chơi của ST666.
Việc gửi tiền vào tài khoản của ST666 có liên kết với tất cả các ngân hàng trên hiện nay vô cùng đơn giản và tiện lợi.
 Hãy nhấp vào mục gửi hoặc chuyển tiền trên trang gửi tiền, hãy chọn một người mà bạn lựa chọn phù hợp để chuyển thẻ và gửi tiền kèm số tiền gửi.
Nạp/rút tiền nhanh chóng với tài khoản tại ST666 theo loại tiền tệ mà bạn đăng ký trong tài khoản. Hãy thực hiện toàn bộ tiền theo tên và chi tiết như những gì đã đăng ký và bắt buộc phải đặt vào ít nhất 200k. 
Sau đó, hãy sử dụng tài khoản để tham gia các trò chơi đặt cược theo ý muốn.
Hướng dẫn đăng ký trên điện thoại
Ngoài ra, bạn có thể liên lạc trực tiếp với chúng tôi để có những cách trực tiếp, tiện lợi và nhanh chóng nhất.
Còn chần chờ gì nữa, hãy nhanh tay liên lạc để có thêm thông tin tư vấn rõ ràng nhất. Hy vọng qua bài viết, ST666 sẽ mang đến cho bạn những kinh nghiệm, trải nghiệm chính xác nhất. Hãy đừng quên chia sẻ với bạn bè, đồng nghiệp những thông tin hữu ích trên bạn nhé!
Bảo mật tuyệt đối cho khách hàng
Giao dịch ngân hàng và thanh toán trực tuyến của người chơi game online tại st666 đều được thực hiện bởi các tổ chức tài chính quốc tế tuyệt đối an toàn và bảo mật (Chuẩn mã hóa SSL 128 bit).
Thành viên chơi đều được cung cấp một ID và mật khẩu đăng nhập duy nhất để đảm bảo rằng các khoản tiền của người chơi được an toàn và bảo mật. Chúng được mã hóa bởi các biện pháp mã hóa tốt và hiện đại nhất.
Kết luận
Những đánh giá trên là những nhận định khách quan của người chơi cũng như mong muốn xây dựng một công ty game hoàn hảo nhất cho dân chơi game của ST666.
St666.best hứa hẹn sẽ trở thành sân chơi cá cược hấp dẫn, minh bạch và tin cậy nhất thị trường game Việt.  Bạn hãy nhanh tay đăng ký để thư giãn và mang về những phần quà giá trị.
LIÊN HỆ:
Địa chỉ: 488 Bạch Mai, Trương Định, Hai Bà Trưng, Hà Nội
Điện thoại: 0883927094
My Website:  https://st666.best
Facebook: https://www.facebook.com/st666.vip
Twitter: https://twitter.com/st666bestt
Linkedin: https://www.linkedin.com/in/st666best
Pinterest: https://www.pinterest.com/st666best
1 note · View note
Text
Đôi dòng giới thiệu về SIÊU THỊ TRƯỜNG THỊNH
Đôi dòng giới thiệu về Công Ty Tân Khải Hoàn
Chiếm lĩnh trên thị trường 8 năm với tốc độ phát triển và  bằng kinh ngiệm đút kết của mình, Công Ty TNHH TM- DV- XNK Tân Khải Hoà tự hào khẳng định mình là một trong những công ty hàng đầu trong lĩnh vực cung cấp và phân phối các thực phẩm chức năng tốt cho sức khỏe như: Nhân Sâm, Đông Trùng Hạ Thảo, Nấm Linh Chi, Cao Hồng Sâm, Sâm Ngọc Linh,... và đặc biệt hơn hết là cho ra đời dòng sản phẩm thuốc An Cung Rùa Vàng chuyên điều trị và ngăn ngừa đột quỵ não, một căn bệnh đang phổ biến và đe dọa đến cuộc sống của con người.
Với thương hiệu đầu tiên được biết đến là" https://sieuthitruongthinh.com/", năm 2009 được sáng lập và có mặt trên thị trường. Sứ mệnh của công ty chúng tôi là "Mang đến sức khỏe cho mọi người là niềm vui của chúng tôi" đây là chìa khóa của sự thành công của công ty, tất cả các sản phẩm trao đến tay người tiêu dùng là những sản phẩm chăm sóc sức khỏe chính hãng mang lại hiệu quả tốt nhất, an toàn nhất trên thị trường.
Từ những ngày thành lập đầu tiên chúng tôi luôn đặt tiêu chí "lợi ích sức khỏe của khách hàng là trên hết" lên hàng đầu, đây là kim chỉ nam cho mọi hoạt động của công ty. Chúng tôi cam kết mang đến cho khách hàng các sản phẩm thuốc và thực phẩm chức năng chăm sóc sức khỏe an toàn và mang lại hiệu quả cao đáp ứng nhu cầu của cộng đồng. Đội ngũ nhân viên làm việc bằng tất cả tâm huyết, tình yêu, sự trân trọng và trách nhiệm của mình với cuộc sống của người tiêu dùng.
Công Ty TNHH TM-DV-XNK Tân Khải Hoàn gửi lời cảm ơn chân thành nhất đến quý khách hàng đã lựa chọn tin tưởng và sử d��ng các mặt hàng sản phẩm của công ty trong thời gian vừa qua cũng như trong tương lai.
Trụ sở chính của công ty đặt tại địa chỉ: 362/3 Phan Huy Ích, P.12, Q. Gò Vấp, TP. HCM.
Chi nhánh Hà Nội đặt tại địa chỉ: Số nhà 2 K27, Ngõ 71 Nguyễn An Ninh, Quận Hoàng Mai.
Nhằm thực hiện mục tiêu mang đến sức khỏe tốt nhất cho người  tiêu dùng Việt. Công ty Tân Khải Hoàn chúng tôi đã gặt hái được những thành công nhất định, khẳng định thương hiệu và tên tuổi công ty dần chiếm được lòng tin của người tiêu dùng trong những năm qua. Để làm được điều đó hệ thống đại lý hiện nay của chúng tôi đã có mặt trên toàn quốc nhằm cung cấp các mặt hàng sản phẩm mang đến sự tiện ích cho khách hàng trên toàn quốc.
Tất cả hệ thống đại lý An cung rùa vàng và nhà thuốc của Công Ty TNHH TM- DV- XNK Tân Khải Hoàn:
Nhà thuốc Kiến An Hải Phòng: Số 28, Đường Trường Chinh, Kiến An, Hải Phòng.
Nhà thuốc Thương Nhung, Đông Lĩnh- TP Thanh Hóa: MR: Thương, ĐT: 0904.959.049
Thành phố Đà Nẵng: 495/10 Ngô Quyền, Sơn Trà, Tp. Đà Nẵng - Ms.Thắm, ĐT:01263.626.636
101 Tố Hữu: 0905.0505.64 (Chị Vân)
Nhà thuốc tỉnh Quảng Trị:
                        -Cơ sở 1: 129 Quốc Lộ 9, TP. Đông Hà, Quảng Trị
                        -Cơ sở 2: 116 Hùng Vương, TP. Đông Hà, Quảng Trị
Nhà thuốc Phan Hùng Quãng Ngãi: 30 Quang Trung, Phường Lê Hồng Phong, TP. Quãng Ngãi
Hệ thống Nhà Thuốc Đệ Nhất Bình Định: 297A Nguyễn Huệ, TP. Quy Nhơn, T. Bình Định
Nhà thuốc tỉnh Đăk Lak: 21 Phạm Ngũ Lão, P. Thành Công, TP. Buôn Mê Thuột. ĐT: 0916.470.026 ( MR: Khôi )
Nhà thuốc tỉnh Đăk Nông: 1A Lý Thường Kiệt, Thị Xã Gia Nghĩa, T. Đăk Nông
Nhà thuốc tỉnh Gia Lai: 220 Phan  Đình Phùng, TP. Pleiku, T. Gia Lai
Nhà thuốc tỉnh Bình Dương:
                         -Nhà Thuốc Phú Hòa : 204 Lê Hồng Phong, TP. Thủ Dầu Một, T. Bình Dương
                         -Phòng Khám Bách Thảo Đường: 186 Đường Số 11, Linh Xuân, Thủ Đức
Lương Y: Quang Hòa, ĐT: 0942. 623.600
Chuỗi Hệ Thống Nhà Thuốc Trung Sơn Tại Cần Thơ
Hiệu thuốc Bắc Vạn Đức Hòa: 69 Hùng Vương, TP. Cao Lãnh, T. Đồng Tháp
Nhà Thuốc Tây Quốc Minh: Số 1 Phan Chu Trinh, TP. Long Xuyên, T. An Giang
Trên đây là đại lý và nhà phân phối cung cấp các mặt hàng sản phẩm của công ty, nhằm đáp ứng nhu cầu của tất cả khách hàng.
Công ty Tân Khải Hoàn đặt lợi ích và ưu tiên chăm lo đến sức khỏe của người tiêu dùng, với mong muốn đóng góp tích cực vào quá trình xây dựng phát triển đất nước trong tương lai. Năm 2012 công ty vinh dự đón nhận những danh hiệu sản phẩm vì sức khỏe tốt nhất do nhà nước trao tặng, bằng tất cả những nỗ lực cố gắng không ngừng nghỉ của đội ngũ nhân viên, công ty đã nhận được rất nhiều phản hồi tích cực từ những khách hàng tin tưởng sử dụng và đánh giá sản phẩm tốt, chất lượng, mang lại hiệu quả cao.
Để nhận được sự tin tưởng của khách hàng công ty chúng tôi chỉ cung cấp và cho ra thị trường các sản phẩm uy tín có hóa đơn chứng từ chứng minh nguồn gốc xuất sứ rõ ràng, từ chất lượng cho đến mẫu mã đều tốt nhất, và đặc biệt là với mức giá mềm nhất trên thị trường hiện nay.
Các mặt hàng sản phẩm hiện đang có mặt trên thị trường đều được cấp giấy phép chứng nhận là An toàn và chất lượng của Bộ Y Tế, đảm bảo lợi ích cho khách hàng. Đội ngũ Dược Sỹ có chuyên môn giỏi và người bán hàng giàu kinh nghiệm đủ trình độ hướng dẫn cho khách hàng cách thức sử dụng sản phẩm và nhận biết được hàng chính hãng để khách hàng tự phân biệt hàng thật giả, đảm bảo lợi ích của khách hàng.
Đem đến sự hài lòng tuyệt đối cho khách hàng là tiêu chí hàng đầu của công ty, chúng tôi luôn đảm bảo giao hàng miễn phí và đúng hẹn, cam kết chịu trách nhiệm về các sản phẩm mà công ty cung cấp, nếu không vừa ý hoặc bị lỗi, khách hàng có quyền đổi  hoặc trả lại các sản phẩm đã mua nhưng vẫn còn nguyên tem bảo hành và công ty hoàn lại 100% giá trị đơn hàng.
Tài sản vô giá trên đời này sức khỏe, có sức khỏe bạn có thể ở bên những người thân thân yêu thật hạnh phúc và làm những điều mình muốn,  tại sao chúng ta không tự chăm lo bồi bổ cho sức khỏe ngay từ bây giờ để  cuộc sống không bệnh tật.
Công ty Tân Khải Hoàn chúng tôi cung cấp các sản phẩm như: Nhân Sâm- Nấm Linh Chi- Đông Trùng Hạ Thảo và các mặt hàng sản phẩm thực phẩm chức năng bổ dưỡng mang lại hiệu quả nhất cho khách hàng. Để giúp khách hàng có được cơ thể khỏe mạnh, đánh tan các mầm bệnh có trong cơ thể như: Ung Thư, Suy Gan, Suy Thận, Tiểu Đường, Stress, Mất Trí Nhớ, Suy Nhược Cơ Thể,...đó là mong muốn phục vụ của chúng tôi.
Chúng tôi một lần nữa gửi lời cảm ơn chân thành và sâu sắc đến quý khách hàng đã tin tưởng và sử dụng sản phẩm của công ty trong thời gian qua. Công ty mong muốn ngày càng nhận được sự ủng hộ và tin tưởng hơn nữa của khách hàng, nhiều hơn nữa phản hồi từ các quý khách để công ty ngày càng phát triển, mang đến cho quý khách những sản phẩm chăm sóc sức khỏe tốt hơn nữa.
Mong rằng quý khách hàng chưa sử dụng sản phẩm của công ty thì hãy tìm hiểu và trao sự tin tưởng đến công ty chúng tôi, công ty chúng tôi nhất định sẽ mang lại nụ cười hài lòng nhất cho quý khách. Bởi nụ cười hài lòng của khách hàng chính là chìa khóa mang đến sự thành công, là  động lực của sự cố gắng nỗ lực phát triển không ngừng của công ty trong tương lai.
Hãy gọi ngay cho chúng tôi để được tư vấn cho bạn một cách tốt nhất về các sản phẩm tốt cho sức khỏe của bản thân và gia đình của mình.
Holtine: (028) 6262 5599 - 0972. 005.566
CTY TNHH TM- DV- XNK Tân Khải Hoàn
MST: 0311124167
ĐT: 0972.005.566- (028) 6262 5599
HCM: 362/3 Phan Huy Ích, P. 12, Q. Gò Vấp
Hà Nội: Số Nhà 2 K27, Ngõ 71 Nguyễn An Ninh, Quận Hoàng Mai
1 note · View note
cloverbeclover · 3 years
Text
Todo lo que quiero se hace realidad!
Thấy bảo từ 23-25/5 là những ngày chuyển biến mạnh mẽ lắm thì ra là thế.
 Cũng chẳng nhớ rõ đêm trăng sáng nhiều năm trước liệu có phải cùng khoảng thời gian này không nhưng chắc chắn là mùa hè.
kế hoạch 5 năm vẫn vậy, vì bản thân mà đặt ra và có khả năng cũng vì bản thân mà thay đổi. Thật tâm mình cũng mong nó thay đổi nhiều hơn.
 Một đứa cứng đầu và cố chấp như mình thì mình tin là nếu không có thay đổi chắc chắn nó sẽ thành sự thật.
 ---
Lại nhắc đến mình muốn đều sẽ được. Mình sẽ kể những chuyện mình muốn mà vô tình được, đến khi có nhiều chuyện xảy ra liên tiếp mình mới suy nghĩ lại và tự thấy rùng mình nhé, kể từ 2020 những sự kiện nổi bật cho gần nhé và dễ hình dung.
 Mình mong kỳ cuối không phải đến trường học. Dù biết là không thể vì những môn đó không thể không đến trường, trừ mô phỏng dịch học chục buổi thì mấy buổi vốn được ngồi nhà viết bài và nộp bài tập khi lên lớp. Năm cuối hầu như động lực lên lớp chỉ để gặp HQS, nếu có thể không đi mình sẽ không đi, mình bỏ cả hôm dầu năm cô Vic hẹn lên (mình biết là lần cuối được cô mừng tuổi nhưng mình vẫn nghỉ, tâm trạng hôm đó không tốt, các bạn đều đi cả)
--> Xong đùng cái đại dịch toàn cầu và việc mong ước vẩn vơ vô tình thành sự thật.
 Mình mong tất cả có thể cùng gia trường đúng hạn. Là một điều tốt, mòng ước với mục đích và thật tâm thấy nó là điều tốt chứ không có nhiều tiêu cực như điều đầu tiên.
--> khó khăn qua đi, bọn mình đều qua hết.
Ngoài lề là quá trình khó khăn lắm, mình còn gây nhau với Hiền mấy bận, mãi tận sau này trong những chuyến buýt từ cty D trở về nói chuyện, chúng mình mới giải quyết được khúc mắc này là vì sao mình cứ phải xoáy sâu vào nó như vậy dù cả hai đứa vẫn để trong lòng tận lúc ấy. Sau hôm đấy Hiền hiểu mình hơn, giồng như trong chuyện với Đấng, mình biết mọi người nói không sai rằng mình không cần tốn công vô ích như vậy, nhưng mình làm vì nó nhưng phần nhiều là bản thân mình hơn. Sau này nghe Hiền nói nhiều về sự ích kỷ của loài người, vỡ ra rồi tự mình nhận ra đấy là vì mình, thì cảm thấy buồn cười vì mỗi lần các bạn nhắc mình bỏ đi, nói mắc mệt mình. Lúc đó mình chỉ kệ thuận theo nghe vậy, thật tâm giờ mới biết chuyện đấy là vì mình.
 Mình mong ra trường có việc làm luôn và đúng là như vậy dù cũng phải gì đáng nói vì mình biết sẽ như vậy cho dù có phải là có bạn mình kéo vào làm hay không.
 Mình mong được ở trọ với bạn thân mình.
--> sau 4 năm trì hoãn cuối cùng cũng làm được, dù rằng 3 người trước đều là bạn thân, cực thận với mình, Đấng cũng có thể coi như vậy vì tiêu chuẩn bạn thân của mình khá dễ để định nghĩa, dù hơi dài, người có thể thoái mái gọi mày tao, hoặc chia sẻ vài điều vốn sẽ không nói với người ngoài một cách thoải mái, vậy thôi, chứ ở với bạn thân nào mình cũng vẫn thế, là một bản thể khác so với khi ở với bạn khác, không thể bỏ xuống toàn bộ vách ngăn tự dưng lên.
Hơn nữa người bạn thân này đặc biệt hơn chút, nó thấy và biết được tích cách thực sự và nhiều bản thể của mình nhất, không biết dùng từ bản thể đúng chưa nữa. Đối diện với mỗi người sẽ lại có cách thể hiện và có thể là con người khác, chỉ là không thật sự là mình lúc thoải mái nhất vậy thôi. (lý do là về niềm tin của mình với tất cả mọi người nói chung thôi, kể cả bố mẹ, mình hoàn toàn là chính mình khi chẳng có ai bên cạnh vậy thôi)
 Mình muốn không phải chen chúc trên tuyến buýt đông nhất trên những con đường tắc nhất để đi làm vì mình vị đau mỏi khớp, tay chân toát mồ khôi nặng rất khó khăn để đi buýt như vậy, dù mình tiếc muối những lần đi làm cùng và về cùng bạn mình nhiều nhiều lắm, nhưng thiên thời, địa lợi nhân hòa. Mình buộc phải chuyển nhà trọ vì sắp hết hạn và cũng có kế hoạch chuyển . Nhưng tiến độ nhanh hơn vì chuyện với Đấng và không thể khoan nhựng nữa với sự quá khác biệt của mình và gia đình Đấng nói chung.
--> Sau đó chuyển trọ mới đúng là sáng nào bạn đồng nghiệp cũng đến đón cùng nhau đi làm, là một bạn như không thật sự hợp mình nhưng bạn cũng là người sâu sắc, chỉ là tâm quan không quá hợp đôi khi cần nhắm mắt cho qua.
 Mình muốn có tháng ngày quy củ như sáng 6h dậy, nấu cơm mang ăn trưa thật thư thoái (nhớ bạn công nhà trọ cũ cũ ghê), đi làm về lại nấu ăn tối, lên giường ngủ sớm thật khỏe mạnh cả tinh thần và sức khỏe.
--> Đúng là tâm trạng ở nhà đều như vậy, chứ đến cty hôm nào cũng tư hỏi sao trầm cảm nhanh thế, mới nãy đứng ban công ngắm ánh nắng sớm nấu cơm cơ mà???
 Mình muốn chuyển tới căn trọ có thể làm mình thấy an tâm hơn, mỗi lần đi về trên còn đường tắt bạn đồng nghiệp lai về mình đều nói ước gì được ở khu này.
--> Sau đấy mình ở khu đó thật, cực kỳ tiện cho bạn đón mình và mình có nhiều thời gian hơn.
 Mình sau khoảng thời gian trầm tư ở cty kia (xin lỗi nãy trên mới nói quá thành trầm cảm :) Mình tự cảm thán ước gì được làm ở ngay khu mình đang ở này, lại được đi bộ nữa thì tuyệt.
--> Mình thật sự đang làm ở công ty đó, cho dù là nhà trọ đó hay nhà trọ hiện tại mình đều được đi bộ đến công ty. Cho dù nhà trọ cũ chác công ty 500m hay nhà trọ hiện tại chắc 13km.
 Mình nhắc tới hai sự kiện quan trọng nữa xảy ra là chuyện sức khỏe gia đình mình.
Anh mình năm kia, tháng 10 năm 2019, được chuẩn đoán có u não. Thật sự ngay cả khi trên xe cấp cứu từ quê ra HN vào Việt Đức, tuyến đầu mình vẫn cảm thấy rất nhẹ nhõm, cảm giác bình thản khiến người khác bất an, nhưng thật tâm lúc đó còn cảm giác sống hơn đa phần những ngày mình đã sống. Mình không gắt với mẹ mà chỉ bình thản nói
-Con không hiểu sao mọi người cứ cuống cuồng lên như thể anh bị bệnh nặng lắm?
Mẹ gằn lên với tôi: Thế còn chẳng nặng thì sao, anh bị u não thì sao, u não cơ mà, xong mẹ mếu máo, tôi cũng giống các bạn sợ nhất nước mặt của mẹ nên quay mặt đi, dù vẫn là cảm giác thản nhiên như ban đầu. Mình nhớ hôm đấy mình từ bệnh viện về là Chi đón, vì hẹn Chi rồi, Chi bảo tiện đường vì hồi đó Làm ở NCT sao á, cũng vì mình đi grab hôm đó anh grab còn cho dầm mưa 1 đoạn mới chịu dừng lại mặc áo mưa, ướt lạnh ơi lạnh.
Mình còn hỏi Chi là có thấy chuyện cấp bách như mọi người thấy không, Chi bảo có chứ, đi Việt Đức ai cũng sẽ thấy thế thôi.
Lần này mong muốn của tôi có nhiều hoài nghi hơn nhưng cảm giác thì thật sự mách bảo mãnh liệt anh mình sẽ ổn thôi, sẽ không phải chuyện quá to tát.
--> Đúng là như vậy, anh bị dị thật bẩm sinh với một mạch mắc nào đó bị tắt lại, và anh uống thuốc là nó tự tan, thậm chí không cầm ở lại viện thêm bất cứ ngày nào, được xuất viện luôn.
À dù nói là thản nhiên nhưng tôi cũng lo lắm, có một hôm ở lại ban đêm chăm anh thay mẹ để mẹ nghỉ ngơi vì mấy hôm không ngủ rồi. Nửa đem anh đau quá tồi ngồi xoa đầu anh và quay lại cái video vẫn còn trên insta cũ mà giờ tôi không còn dùng nữa, caption đại loại là em sẽ thay anh chăm sóc bọn trẻ con dù cho có chuyện gì xảy ra đi nữa. À hôm đó là hôm duy nhất xoa đầu anh mà tôi không thấy sợ sệt bị ông ấy mắng và đuổi đánh. Anh tui anh để đầu đinh lắm và tui thích cảm giác xoa tay vào và thấy ram ráp như sờ râu dưới cằm bố vậy.
 Sự kiện thứ hai là mẹ phải mổ u nang, cũng trong năm 2019 luôn, vào giữa hè, giữa tháng 6. Lúc đó mình đang ở trạng thái có được cảm giác thỏa mãn khi biết cuối cùng cũng không vô dụng lắm, mình thoát được cái bóng của sự sợ sệt, mình mới biết cách đây không lâu nó có tên gọi là commitment issue. Mình quen thêm mấy người bạn và người em ở công ty đầu tiên mình đi làm đó, không phải công ty nhắc đến với niềm tự hào thành tựu trong công việc, nhưng tự hào vì vượt qua chính mình và lại có thêm nhiều nhân duyên tốt. Có em bé Phương của tôi ở cả facebook này tôi mới cho em biết là tôi có mặt này. Đi xa quá rồi vì chuyện u nang với mẹ coi như bước đầu suôn sẻ.
--> mẹ mổ xong và bình phục rất nhanh. Dù lúc đấy cũng lo lắng nhiều nhưng mình cứ nhớ lại lần về quê ngoại, bà dẫn mẹ đi đến nhà cô thầy này, cô ấy có mở điện, chuyện cúng bái và xem số, giải hạn các thứ. Tôi nhớ hôm đó làm lễ từ trong căn nhà nhỏ, ra ngồi giữa vườn nhà cô, xung quang toàn mấy cây na, nhã, mít, v.v. để làm lễ hay làm gì đó, mấy đứa trẻ con nhà đó cứ đi loanh quanh nhìn mấy người lớn chúng tôi với ánh nhìn kỳ quặc dù có vẻ chẳng mấy xa lạ với chúng nó. Cô ấy nói rất nhiều thứ, cũng chục năm đến nơi rồi nên tôi chẳng nhớ nhiều, nhớ nhất cô ấy nói tuổi thọ của 4 người nhà tôi, tất cả sẽ sống hơn 80 tuổi còn nói rõ số lẻ của từng người làm tôi hơi ngạc nhiên, nửa tin, nửa ngờ và cảm thán thật sự có tâm quá, cô còn nói số lẽ của từng người, nói hơn 80 đã phải trầm trồ rồi ấy. Thế là lúc nghe tin mẹ tôi cứ nhớ đến lời cô thầy này mà làm mình đỡ bất an hơn.
Mình còn có thể kể nhiều câu chuyện nghe tưởng như chỉ có trong phim này hơn nhưng hôm nay đến đây thôi, tự dưng muốn nói nhiều thứ, mãi mới có động lực viết ra chứ bình thường nghĩ nhiều thứ một lúc như vậy cũng chỉ để cất trong tâm trí vậy thôi. Mình biết ai cũng sẽ có vài câu chuyện như vậy nên mới nói mọi điều đều có thể xảy ra, chỉ là bạn có biết hay không thôi, chứ nó đều có khả năng cả.
Không phải tự nhiên lúc nào con bé mặt mặt ra sữa bây giờ hai mấy tuổi mà các bạn bảo lấy chồng đã chẳng phải chuyện sớm sủa mà nhiều người vẫn nghĩ tôi mới vào cấp 3 lại có suy nghĩ của một bà cô. Đôi khi làm tôi sâu não hơn cả là tôi không hề cố gắng tỏ ra như vậy, vốn nó còn giống vậy hơn những gì tôi thể hiện ra. Khổ nỗi bạn thân, người thân đều cho rằng tôi cố gắng gồng mình, cố khắn muốn đứng ở vị trí nhìn thấu tất cả, hơn người một bạc mà ra điều nói ra, ra điều chỉ giáo, lên lớp họ. Điều này chính mẹ mình và bạn thân mình nói ra các bạn nhé, không phải mình nói vì cảm giác của bản thân thôi đâu. Đôi khi thấy oan ức và cũng thấy thật là buồn, cũng buồn cười nữa, nhưng chung quy là không phải kiểu vui vẻ nghe rồi thôi đâu, những người thân đến vậy còn thế.
Mình có thể đoán trước được rất nhiều thứ, chỉ là không nói ra, có vài thứ xảy ra làm mình có chút bất ngờ. Hôm trước nhắn tin với bạn thân kể lể và phân trần cho mình rõ vài thứ xem cái nhìn của người ngoài cuộc sẽ như nào, nghe xong thấy giống mình nghĩ nhưng vẫn không vui, lại không thể mang cho ai đó phân trần nữa vì không nỡ làm điều có chút sai trái này, nhìn cách nhìn của tôi thì bình thường, người trong cuộc thì chắc chắn sẽ cảm thấy bị phản bội.
Mình vẫn suy nghĩ từ đó tới giờ cho tới khi nhận tin bạn mình muốn thật lòng hơn với mình hơn mà gửi gắm vài lời.
Mình càng tin hơn vào việc mình có giác quan thứ 6 cực kỳ nhạy bén, vì vốn mình được các bạn công nhận điều này với những lần Mầu không cho mình chúc hay mong muốn gì với mọi thứ nó muộn tất cả mọi người cầu giúp, Nhàn không muốn mình chúc thi tốt, tích cực hơn thì mình đoán đề thi hồi đại học trúng tủ đến rợn người, bạn mình cũng ăn rất nhiều con lô bởi biển số xe mình cố tình gửi về và up story một cách ngẫu nhiên vì biết số xe mình hay đi về giữa quê và lúc xuống trường đai học luôn may mắn mà xuất hiện trong bảng lô hàng ngày của công ty xổ số kiến thiết miền bắc, etc.
Nghe ảo nhỉ, thôi đợi mình hôm nào rảnh và có hứng lại kể thêm nhé, chỗ này cũng hơn nghìn từ rồi chứ ít đâu. Đánh chữ mổ cò mỏi cả tay.
0 notes
michaeldepippo · 3 years
Text
Ống thải chữ P Inax A-675PV có chất lượng như mong đợi
"
Bài viết Ống thải chữ P Inax A-675PV có chất lượng như mong đợi đã được Chuyên gia thiết kế nhà vệ sinh Michael Depippo xuất bản. Bạn có thể truy cập Website Michael Depippo để xem thêm những bài viết hữu ích khác
#michaeldepippo #thietkenoithat #thietkenhavesinh
cổ thoát nước là phụ kiện kèm theo được gắn dưới phần đáy lavabo giữ trách nhiệm xả bồn & ngăn mùi hôi bốc lên. vì thế, một chậu lavabo muốn hình thành hiệu quả thì luôn cần phải được bố trí co thoát nước có chất lượng cao như co thoát nước Inax A-675PV. Đây là một trong các mặt hàng bộ phụ kiện vòi chậu nằm trong top được phân phối chạy nhất 2020 của đơn vị chúng tôi.
Giới thiệu chung về ống thải Inax A-675PV chính hiệu
ống xả Inax A-675PV được sản xuất bởi nhãn hàng Inax Nhật Bản nổi tiếng. mặt hàng được thiết kế giản đơn, đẳng cấp với lớp phủ bên trên Cr-Ni sáng bóng, rất bền bỉ theo thời gian.
Thông số kỹ thuật ống xả Inax A-675PV
loại sản phẩm: ống thải
Mã sản phẩm: A-675PV
Chất liệu đồng mạ Cr-Ni đạt tiêu chuẩn Nhật Bản
Cấu trúc bên trong chắc rằng
Chiều dài: 285mm
Đạt tiêu chuẩn quốc tế về quản lý chất lượng ISO-9001 & Tiêu chuẩn quốc tế về quản lý môi trường ISO-14001
Tumblr media
Thông số kỹ thuật co thoát nước Inax A-675PV
Ưu và điểm hạn chế ống thải Inax A-675PV 100% chính hãng
Hiểu rõ mặt hàng cần mua sắm có những ưu và điểm hạn chế nào sẽ giúp quý khách đưa ra quyết định sẽ đặt hàng thông minh hơn. cho nên dù cổ thoát nước Inax A-675PV đang rất hot trên thị trường nhưng quý khách cũng không thể cho nên mà chọn mua thiết bị theo số đông.
sau đây chúng tôi đã nghiêm túc nhận xét kỹ càng SP này trên khá nhiều mặt để đặt ra những thông tin chi tiết khách quan nhất, hy vọng nó bổ ích cho quý khách.
điểm tốt của ống xả Inax A-675PV
Thiết kế hình dáng chữ p giúp chống bốc mùi hôi hiệu quả.
Bề mặt được phủ lớp crom/niken dày dặn, sáng nhẵn, có khả năng chống rỉ sét.
đướng ống dẫn xả rửa nhanh tay, không gây tắt nghẽn khi dùng.
kết cấu sản phẩm giản đơn, dễ dàng bố trí và dùng.
Vệ sinh cặn bẩn trong ống xả chữ P thải dễ.
sự hạn chế của co thoát nước Inax A-675PV
dễ đặt hàng nhầm phải SP là hàng không chính hãng, chất lượng kém.
So sánh co thoát nước Inax A-675PV & các mặt hàng cùng dòng khác
khá nhiều người mua hàng đánh giá cổ thoát nước Inax A-675PV xả nước nhanh hơn những mặt hàng bình thường khác.
độ chắc chắn của bộ thoát nước này cũng cao hơn bằng việc lớp phủ Niken/Crom sang trọng.
quý khách hàng cũng hài lòng khi co thoát nước Inax A-675PV có thể rất dễ lắp đặt phù hợp với rất nhiều loại chậu rửa lavabo tiêu chuẩn.
những biểu hiện như rò rỉ nước, tắc nghẹt hầu như không còn xảy ra khi khách mua hàng thay mới cổ thoát nước Inax A-675PV cho chậu rửa tay của họ.
và độc đáo, với ống thải chữ P thải này, người dùng chỉ cần mất Một vài phút để tự mình bố trí. sau đây chúng tôi đã dành 1 mục lớn để chỉ dẫn quý khách lắp đặt. Hãy kéo xuống để xem xét thêm nhé.
ống xả Inax A-675PV được phân phối trên thị trường với giá thành TB, nhìn chung là khá tương xứng với chất lượng của sản phẩm.
Video đập hộp & review ống thải Inax A-675PV chính hãng
Để giúp quý khách hiểu rõ hơn về ống thải chữ P Inax A-675PV, đơn vị chúng tôi đã làm 1 video review nhận xét chi tiết sản phẩm này. hi vọng rằng, bài viết video sẽ giúp ích cho quý khách. Ngoài ra, nếu có bất cứ đánh giá nào cho video cũng như bộ xả rửa lavabo này, quý khách hãy để lại bình luận sau đây nội dung nhé.
Gợi ý SP kèm theo cổ thoát nước Inax A-675PV chính gốc
ống thải chữ P Inax A-675PV có thể tương thích với khá nhiều mẫu chậu rửa tay tiêu chuẩn. cho nên chúng tôi đã phải sàn lọc rất kỹ để nêu ra hai gợi ý dưới đây để giới thiệu đến người dùng. hi vọng quý khách sẽ như ý với hai mặt hàng này.
chậu rửa âm bàn L-2298V
Mã sản phẩm: L-2298V
Kiểu dáng: hình chữ nhật
kích cỡ (dài x rộng x cao): 550x400x210 mm
màu sắc sắc: Trắng​
chậu rửa có men chống bẩn bám Aqua Ceramic chọn AL-2298V
Không gồm mức giá thành đỡ chậu A-L2298V-1
Không bao gồm bộ phụ kiện (vòi, bộ xả…)
Tumblr media
chậu rửa lavabo âm bàn L-2298V
chậu rửa Inax đặt âm bàn AL-2293V
dòng sản phẩm: chậu rửa đặt âm bàn
Mã sản phẩm: AL-2293V
Kích thước: 535 x 415 x 210 mm
Chất liệu: Bằng sứ
Xuất xứ: chính hãng Inax
Công nghệ: Aqua Ceramic
Không bao gồm có mức giá thành đỡ chậu A-L2293V-1
Tumblr media
lavabo Inax đặt âm bàn AL-2293V
hai mẫu chậu rửa này độc đáo thích hợp với các KH nào đang muốn là tìm kiếm chậu rửa tay có giá thành rất tốt, chất lượng cao để tích hợp với ống xả chữ P Inax A-675PV. Nếu quý khách có mong muốn mua hàng, hãy xem xét bảng giá bộ phận của chúng tôi ở đây nhé.
công năng nổi bật của cổ thoát nước Inax A-675PV chính hãng
Được sản xuất bởi Chất liệu tốt, bền bỉ nên ống xả chữ P Inax A-675PV có tuổi thọ rất lâu, có thể lên đến hàng chục năm.
lắp đặt sản phẩm dễ dàng, chỉ với các dụng cụ cơ bản.
Tương thích với nhiều dòng chậu rửa lavabo tiêu chuẩn.
Vệ sinh đướng ống dẫn dễ dàng.
chỉ dẫn cụ thể bố trí co thoát nước Inax A-675PV chính hiệu
Đừng lo ngại, như đã nhắc đến ở trên, việc lặt đặt ống thải chữ P Inax A-675PV rất đơn giản & nhanh tay, quý khách chỉ cần phải thực hiện theo các bước dưới đây:
– Lấy sẵn dụng cụ lắp đặt để ra một bên, tránh trường hợp đang lắp lại thiếu dụng cụ phải đi kiếm rất mất thời gian. các dụng cụ gồm: tua vít, kéo, kìm, mỏ lết, cờ lê, miếng vải sạch.
– bố trí ống thải chữ P Inax A-675PV chính hãng
+ Bước 1, trước tiên để lắp đặt rốn xả nước cho bồn rửa tay, quý khách hãy mở đai ốc và êm ái đưa rốn thoát nước vào lỗ hở trên mặt lavabo nhé.
+ Bước 2, Quý khách tiếp tục lắp gioăng cao su vào bên trong, lưu chú vặn chặt đai ốc vào bên trong phần dưới của rốn xả rửa bằng cờ lê.
+ Bước 3- Sắp xếp và ráp tiếp các chi tiết còn lại của bộ xả bồn bồn rửa tay vào bên trong rốn theo đúng thứ tự, rồi dùng mỏ lết siết kỹ đai ốc thật kỹ.
+ Bước 4- Kết nối chậu rửa tay với ống xả chữ P nước, rồi sử dụng cờ lê siết kỹ các ốc chốt nối lại.
+ Bước 5. Mở nước, kiểm tra ống xả chữ P Inax A-675PV có bị hở, rò gỉ sét tại đâu không.
+ Bước 6, Lau sạch chậu rửa lavabo để hoàn thành Quy trình lắp đặt.
Nếu quý khách đã thực hiện bố trí đến bước 6 & không có bất cứ dấu hiệu hao mòn nước nào thì Tiến trình bố trí đã hoàn tất rồi đấy. Rất đơn thuần phải không nào, chỉ với 6 bước cơ bản, bất cứ ai cũng có thể tự tay bố trí co thoát nước cho lavabo & tận hưởng niềm vui từ Tiến trình đó. Hãy chia sẻ với đơn vị chúng tôi trải nghiệm của quý khách khi tự lắp đặt sản phẩm này nhé.
Tumblr media
hướng dẫn cụ thể lắp đặt ống xả Inax A-675PV
giá thành phân phối ống thải chữ P Inax A-675PV 100% chính hãng
Bộ xả nước chậu lavabo A-016V chính hiệu Inax được phân phối trên thị trường với mức giá thành khoảng 600 nghìn đồng. So với các sản phẩm cùng loại khác thì mức giá thành này tương đối phù hợp với mức chi tiêu của người dân nước ta.
Tumblr media
giá cung cấp ống thải chữ P Inax A-675PV
Hình khung ảnh thực tế ống thải chữ P Inax A-675PV 100% chính hãng
Công nghệ chỉnh giải quyết khung tranh từng bước bùng nổ khiến rất nhiều người mất niềm tin vào bên trong các hình khung ảnh quảng cáo. Hiểu được tâm lý chung đó, chúng tôi đã giúp quý khách tổng hợp một số hình khung ảnh thực tế của cổ thoát nước Inax A-675PV để quý khách xem xét. Hy vọng rằng các hình khung tranh này sẽ giúp quý khách càng thêm tin cậy vào bên trong thiết kế cũng như chất lượng của cổ thoát nước Inax A-675PV này.
Tumblr media
ống xả chữ P Inax A-675PV
Nên đặt hàng ống xả chữ P Inax A-675PV chính hiệu tại đâu uy tín?
Vì sao quý khách lại phải chịu đựng các chuyện thoát nước chậm, rò rỉ sét nước, mùi hồi bốc lên khi sử dụng lavabo? Trong khi cổ thoát nước Inax A-675PV có thể giúp bồn rửa mặt của quý khách hình thành hiệu quả hơn nhiều.
tính tới thời điểm này trên thị trường có rất nhiều nhà bán SP ống xả chữ P Inax A-675PV, nếu quý khách mong mua sản phẩm thì nên lưỡng lự lựa chọn cẩn thận những cơ sở đáng tin cậy để tránh mua phải hàng kém chất lượng nhé.
ở thành phố Hồ Chí Minh, cty TNHH Nột Thất Cty Hita là Cửa hàng đáng tin cậy, chuyên cung cấp những SP thiết bị phòng tắm 100% chính hãng nguồn gốc đến từ các thương hiệu có tên tuổi số một thị trường như Inax, Toto, Caesar…, Trong các năm thông qua Thiết bị nhà tắm HITA đã đồng hành cùng hàng nghìn người mua hàng để mang đến những mặt hàng chất lượng cao với giá rất tốt nhất. vì thế, khi mua thiết bị ở Cty Hita quý khách có thể hoàn toàn yên tâm nhé. Thiết bị phòng tắm HITA bảo đảm với quý khách hàng:
các thông tin tư vấn SP do nhân viên chúng tôi tư vấn là hoàn toàn chính xác, với nhiệm vụ hỗ trợ KH tìm được sản phẩm như ý.
những SP thiết bị phòng tắm Vì Thiết bị vệ sinh HITA cung cấp đều là hàng 100% chính hãng 100%.
chúng tôi sẽ cung cấp đầy đủ chứng chỉ chứng nhận, giấy tờ chất lượng, nguồn gốc sản phẩm chính gốc cho người mua hàng xem xét.
người dùng có thể thư thái chọn mua SP Ưa thích, mặt hàng phân phối ở Công ty HITA luôn phong phú chủng loại, chủng loại.
khách mua hàng có thể xem qua mức giá cả bán những SP và chương trình khuyến mãi của Hita trên website chính thức Thiết bị nhà tắm HITA.com.vn.
Chế độ bảo hành chính hãng rõ ràng. Trong Quá trình sử dụng, nếu SP có bị lỗi về phần kỹ thuật, Thiết bị vệ sinh HITA sẽ bảo trì một đổi một cho quý khách.
trợ giúp vận chuyển, lắp đặt nhanh tay cho mọi đơn hàng nội và ngoại thành phố Hồ Chí Minh với phí tổn tốt nhất. Đối với những đơn hàng số lượng lớn, quý khách vui lòng liên hệ trực tiếp với Cty Hita để được báo mức giá thành khuyến mãi nhé.
đội ngũ tư vấn viên, NV kỹ thuật đã qua đào tạo hỗ trợ tư vấn khách mua hàng 24/7.
Với các tác nhân trên thì Cty Hita chính là một địa điểm mua thiết bị Thiết bị nhà vệ sinh mà quý khách nên liên hệ thứ nhất nếu muốn là đặt mua thiết bị.
tin tức liên hệ Cửa hàng TNHH Nội Thất Thiết bị nhà vệ sinh Hita
– địa điểm kinh doanh: 111 Kinh Dương Vương, phường 1., Q.6, tp.hcm
– Hoặc có thể gọi trực tiếp đến hotline: 0868.804.440
kể trên chúng tôi đã đem đến cho quý khách các nhận xét, review chi tiết nhất về mặt hàng cổ thoát nước Inax A-675PV chính gốc. Nếu quý khách thấy sản phẩm này phù hợp với mong muốn dùng, hãy liên hệ với Cty Hita để đặt mua sản phẩm ngay nhé. Trong đợt sale này, Thiết bị vệ sinh HITA đơn vị chúng tôi có nhiều DV đặt hàng ưu đãi nhằm tri ân khách mua hàng. cty TNHH Nội Thất Công ty HITA rất vinh dự được phục vụ quý khách. Cảm ơn quý khách đã theo dõi nội dung hôm nay. Chúc quý khách có những trải nghiệm mua sắm hoàn hảo nhất tại Thiết bị vệ sinh HITA.
from Michael Depippo - Feed https://bit.ly/3qe674j"
0 notes
vieclam365vn · 4 years
Text
Cách điền đơn xin việc trong bộ hồ sơ chuẩn nhất hiện nay
Tumblr media
Cách điền đơn xin việc trong bộ hồ sơ như thế nào? Đa số các nhà tuyển dụng đều nói rằng người nộp đơn không hiểu đầy đủ về giá trị của hồ sơ xin việc làm của họ. Vì vậy, họ thường phải đọc một mẫu đơn được viết theo cách chung chung, không làm nổi bật tính cá nhân của từng ứng c�� viên. Vậy cách điền mẫu đơn xin việc trong bộ hồ sơ ra sao là hoàn hảo để giúp bạn mau chóng kiếm được việc làm như mơ ước?Nếu bạn quan tâm có thể dành thời gian tham khảo và tìm hiểu thêm thông tin cung cấp dưới đây.Mẫu đơn xin việcVai trò của cách điền đơn xin việc trong bộ hồ sơ  Đơn xin việc là giấy tờ đậm tính hoàn toàn cá nhân đối với một ứng viên khi tham gia quá trình ứng tuyển xin việc và là một giấy tờ cực kỳ quan trọng trong bộ hồ sơ xin việc của mỗi ứng viên. Điều đó có nghĩa là bạn cần phải làm cho lá đơn của mình cần phải riêng biệt khác với những ứng viên khác. Bạn sẽ nhận được sự chú ý của nhà tuyển dụng và để lại ấn tượng tốt với họ.Mục đích quan trọng nhất của đơn xin việc là giới thiệu bản thân bạn với nhà tuyển dụng, nêu bật chúng trong con mắt của chủ nhân. Trong khi sơ yếu lý lịch của bạn là một bản tóm tắt về trình độ và kinh nghiệm của bạn, đơn xin việc chính là yếu tố giúp bạn có thể quảng cáo, nhận định được những thứ bạn hoàn toàn thích hợp với vị trí mà công ty đang tuyển dụng.Nói chung, lá đơn xin việc phải bao gồm các yếu tố sau:- Giới thiệu bản thân theo cách tổng quát nhưng mang tính thông tin và rõ ràng nhất- Làm nổi bật trình độ và kinh nghiệm của bạn trong công việc.- Giải thích thêm những gì lý lịch của bạn đã không nói.- Hiển thị cho các nhà tuyển dụng  biết được bạn đã dành nhiều thời gian và công sức tìm hiểu về công ty họ như thế nào?- Thể hiện kỹ năng viết và phong cách viết của bạn.- Thuyết phục người sử dụng lao động dành cho bạn buổi phỏng vấn trực tiếp để nói thêm về công việc.Những điều cần lưu ý trong cách điền đơn xin việc trong bộ hồ sơ  - Mục đích:Mục đích của việc viết đơn xin việc làm là để giới thiệu bản thân và làm cho nó thú vị hơn trong mắt nhà tuyển dụng khiến họ phải tạo cho bạn một buổi phỏng vấn việc làm để được trao đổi thêm nhiều thông tin hơn nữa. Đó là lý do tại sao đơn xin việc phải cung cấp tất cả các thông tin liên quan về bản thân bạn.Thể hiện tiềm năng, trình độ, kinh nghiệm và kỹ năng của bạn, sự nhiệt tình và niềm đam mê cho công việc này. Các con số của bạn cần phải thể hiện phải rõ ràng và cụ thể. Bạn không thể viết một lá đơn mà ứng tuyển cho nhiều vị trí và nhiều công ty khác nhau.- Về nội dung:Trong đơn xin việc bạn phải cho người sử dụng lao động biết:+ Tại sao bạn muốn làm việc trong công ty? Trong vai trò và vị trí đó?+ Tại sao bạn nghĩ bạn phù hợp với công việc?Ngoài ra, cách điền đơn xin việc trong bộ hồ sơ của bạn cũng nên làm nổi bật trình độ của bạn, các kỹ năng liên quan đến công việc của bạn, cũng như tổng quan ngắn gọn về những trải nghiệm bạn đã có và chúng thực sự có liên quan tới vị trí đang ứng tuyển này (Thông tin này được viết chi tiết hơn trong quá trình làm cv để xin việc).Phong cách viết cũng là một yếu tố quan trọng để người sử dụng lao động tiếp tục thích đọc hồ sơ của bạn hay không. Nếu công việc tương lai của bạn đòi hỏi sự sáng tạo, chẳng hạn như quảng cáo, sự kiện, thiết kế, v.v., thì hãy thể hiện sự sáng tạo và hài hước trong hồ sơ của bạn.Biết lựa chọn thông tin đắt tiền. Một đơn xin việc làm ấn tượng là khi bạn cần phải chọn ra thông tin cá nhân đắt giá nhất để thêm vào đó. Ví dụ: nếu bạn muốn đăng ký vị trí biên tập cho một tờ báo, trải nghiệm bạn có với tư cách là nhân viên bán hàng sẽ không có liên quan  và không tạo ra lợi thế của bạn so với những ứng viên khác.Hãy sáng tạo và thể hiện bản thân. Với cách điền đơn xin việc trong bộ hồ sơ  viết tay, bạn không cần phải làm theo một mẫu tiêu chuẩn.   Đây là nơi bạn thể hiện cá tính của mình để tạo ấn tượng tốt với người tuyển dụng.   Nhưng hãy nhớ rằng sự sáng tạo không có nghĩa là nó vô lý, mà nó cần phải tuân thủ theo một nguyên tắc chung nhất.Ở giữa thời đại kỹ thuật số, với sự giúp đỡ của máy móc hiện đại và công nghệ thông tin mạnh mẽ, nên có không ít người quay lưng lại với cách viết tay. Và đây chính là cơ hội để giúp bạn thể hiện sự khác biệt của chính mình trước các nhà tuyển dụng. Các nhà tuyển dụng sẽ nhận ra điều đó và đánh giá bạn đam mê và rất mong muốn được làm việc tại vị trí này.Nếu bạn không biết cách điền đơn xin việc trong bộ hồ sơ , vui lòng tham khảo mẫu tại đây: https://timviec365.vn/cv365/mau-don-xin-viecVới một loạt các mô hình, thiết kế sáng tạo, độc đáo và chuyên nghiệp, các hình thức ứng dụng của cv365 sẽ giúp mang lại cho bạn những ứng dụng mẫu đơn xin việc hoàn hảo nhất, tiết kiệm thời gian và công sức nhưng vẫn tạo ra sức hút vô cùng lớn với các nhà tuyển dụng mỗi khi đọc chúng.- Cách trình bày đơn xin việc làm trong hồ sơ hiệu quảĐối với cách viết đơn với mục đích xin việc, xin lưu ý:+ Đoạn đầu tiên của lá đơn bạn có thể viết bằng hai đến ba câu với nội dung bạn muốn ứng tuyển, và tại sao bạn biết công việc.+ Nội dung: Phần chính của sơ yếu lý lịch bao gồm ba đoạn văn, trong đó bạn viết thêm chi tiết về trình độ hoặc kinh nghiệm thể hiện khả năng và kinh nghiệm của bạn trong công việc. Làm nổi bật điểm mạnh của bạn nói chung và yêu cầu người đọc tìm hiểu thông tin kỹ hơn nữa trong CV xin việc được gửi kèm theo. Tại CV các bạn cần hết sức lưu ý để sử dụng các mẫu CV xin việc sao cho hiệu quả nhất trong quá trình viết hồ sơ.Mẫu CV xin việc+ Kết thúc lá đơn luôn là đề xuất của bạn mong muốn có một cuộc phỏng vấn mặt đối mặt để có thể thể hiện bản thân chi tiết hơn. Nếu bạn đang đi làm việc cho một công ty khác thì bạn nên viết rõ ràng rằng bạn muốn có một lịch gặp phỏng vấn cụ thể và rõ ràng để có thể thu xếp thời gian tốt nhất.Kết thúc là cảm ơn người tuyển dụng đã dành thời gian để đọc và xem đơn xin việc của bạn.Hướng dẫn chi tiết cách điền đơn xin việc viết tay trong bộ hồ sơ  1. Về các yêu cầu chung:- Tránh tuyệt đối chứ viết tắt: Trong đơn xin việc, chữ viết tắt làm cho người sử dụng lao động nghĩ rằng bạn là một người cẩu thả và thiếu tôn trọng và bạn không nghiêm túc về cơ hội để xin việc.- Chỉ sử dụng một mực và một cây bút trong suốt quá trình viết lá đơnBạn nên sử dụng màu mực truyền thống có màu xanh hoặc đen. Không viết bằng hai màu mực khác nhau, đây là một ấn tượng về hiệu ứng phản tác dụng, nó sẽ làm cho đơn xin việc làm của bạn đầy màu sắc như một lá thư gửi cho bạn bè.   Đây không phải là cách để thu hút người sử dụng lao động tốt.- Hãy cẩn thận, sạch sẽ và ngăn nắp khi trình bày lá đơn: hoàn toàn không được xóa hoặc viết bị nhòe trong lá đơn của bạn, điều này sẽ gây ấn tượng xấu và khiến bạn mất điểm trong mắt của người đọc- Không nhất thiết phải tuân theo mẫu chung:Không giống như các mẫu đơn xin việc đánh máy, các mẫu đơn viết tay cung cấp cho bạn nhiều cơ hội sáng tạo hơn để thể hiện bản thân.Bạn có thể viết theo những gì bạn nghĩ theo những giai điệu tự nhiên nhất, nhưng vẫn cần tuân thủ các quy tắc chung và nhớ không quá sáng tạo vô lý.- Giấy trắng a4:Bạn nên sử dụng giấy trắng A4 để viết lá đơn, thay vì sử dụng giấy vở ô vuông hoặc giấy màu.Đơn xin việc làm chính là công cụ  đầu tiên tạo mối quan hệ giữa người tuyển dụng với ứng viên,  để người tuyển dụng có cơ sở quyết định xem bạn có phải là ứng viên phù hợp với vị trí họ đang tìm kiếm hay không.- Cuối cùng, bạn cần phải chú ý đến tên của người nhận, bao gồm tên đầy đủ, chức danh của họ.2. Nội dung:Đầu tiên là địa chỉ, số điện thoại và ngày viết. Tên của nhà tuyển dụng hoặc bộ phận tuyển dụng.   Bạn có viết tên của nhà tuyển dụng, nếu bạn không có thông tin chi tiết về họ thì bạn có thể gọi trước để lên lịch hẹn  và  nộp trực tiếp.Một  tờ đơn xin việc luôn cần đủ 3 phần mở, thân và kết.>>> Trên 90% sinh viên đã không còn bỡ ngỡ khi xem qua bí kíp viết CV cho người chưa có kinh nghiệm.3. Lưu ý cần nhớ trong cách điền đơn xin việc trong bộ hồ sơ  Khi viết đơn xin việc,  bạn nên cố gắng tìm hiểu về công việc, công ty đã tuyển dụng càng nhiều càng tốt.+ Viết  lại nhiều lần cho tới khi bạn thực sự cảm thấy hài lòng thì mới nên dùng lại+ Bạn cần viết ngắn gọn, đầy đủ thông tin, trình bày đẹp, sạch sẽ. Sử dụng các từ một cách chính xác, hoàn toàn không được xảy ra lỗi sai chính tả.   Có địa chỉ người nhận rõ ràng.+ Sử dụng đúng loại giấy để viết, giấy A4 là lựa chọn tốt nhất.+ Viết về công việc, nơi bạn nhìn thấy thông báo tuyển dụng+ Trình bày bất kỳ thông tin nào về những gì bạn đã làm trước đây. Nếu bạn đã làm công việc tương tự như bạn đang ứng tuyển, thì hãy chắc chắn trình bày điều này và nhấn mạnh nó  để gây sự chú ý với nhà tuyển dụng+ Sau đó, bạn nên giải thích lý do tại sao bạn là ứng viên phù hợp cho công việc, làm cho người đọc ấn tượng.+ Cuối cùng, bạn nên kê khai thông tin liên lạc của bạn bao gồm số điện thoại, địa chỉ email chính xác. Ký và ghi đầy đủ tên tại cuối là đơn.Với việc chia sẻ hữu ích ở trên, bạn chắc chắn đã nắm tương đối rõ cách điền đơn xin việc trong bộ hồ sơ nhất là những người đang trong quá trình tìm kiếm việc, chuẩn bị nhảy việc càng nên tham khảo và không được bỏ lỡ những thông tin cung cấp trên.Việc làmChúc bạn sớm tìm được việc làm phù hợp và đừng quên việc ghé thăm chuyên mục thường xuyên mỗi ngày để có thể nhận được thật nhiều những thông tin hữu ích nhất từ nhà tuyển dụng nhé!!                           
Đọc nguyên bài viết tại: Cách điền đơn xin việc trong bộ hồ sơ chuẩn nhất hiện nay
#timviec365vn
0 notes
vieclamnhanhnetvn · 4 years
Text
Vào Đảng để làm gì? Tại sao chúng ta nên phấn đấu vào Đảng?
Tumblr media
1. Giới thiệu về Đảng Đảng là gì? “Đảng” là từ mà mọi người cùng các phương tiện truyền thông, các nhà lãnh đạo thường hay gọi tắt để thay thế cho cụm từ “Đảng Cộng sản Việt Nam”. Đảng Cộng sản Việt Nam chính thức ra đời vào năm 1930, sau quyết định hợp nhất ba tổ chức cộng sản tại Đông Dương (Đông Dương Cộng sản Đảng, An Nam Cộng sản Đảng và Đông Dương Cộng sản Liên đoàn) do Nguyễn Ái Quốc chủ trì hội nghị. Đây là đảng cầm quyền chính ở Việt Nam và là Đảng duy nhất được phép hoạt động hợp pháp ở lãnh thổ này, được đảm bảo bằng Điều 4 Hiến pháp (1980). Vai trò của Đảng là lãnh đạo Nhà nước và xã hội, nhằm phục vụ quyền lợi của giai cấp công nhân, nhân dân lao động và của cả dân tộc. Theo đó, mọi hoạt động của Đảng đều tuân theo Tư tưởng Hồ Chí Minh và Chủ nghĩa Mác-Lênin. Nhưng trên thực tế, có một vài yếu tố khác cũng tạo ra tác động nhất định đến Đảng như chủ nghĩa tư bản, chủ nghĩa dân tộc và cả một vài yếu tố mang tính truyền thống của Nho giáo nữa. Tổ chức của Đảng được đặt ra như sau: Đại hội Đại biểu Toàn quốc có nhiệm vụ bầu ra Ban Chấp hành Trung ương, từ Ban Chấp hành Trung ương sẽ tiếp tục bầu ra Bộ Chính trị, Ban Chấp hành Trung ương và điều ra một người làm Tổng Bí thư. Hiện nay, người đang lãnh đạo Đảng là Tổng Bí thư, kiêm chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng. 2. Các hoạt động trong Đảng Nhiều hoạt động trong Đảng được tổ chức Khi bạn vào Đảng, có rất nhiều hoạt động sẽ được diễn ra. Nếu bạn làm việc trực tiếp trong các cơ quan chính phủ, giữ vai trò là cán bộ lãnh đạo, bạn sẽ được tham gia vào các kì họp chung của đại hội Đảng, được bầu cử và ứng cử trực tiếp tại Quốc Hội, được lắng nghe nhiều công việc chính trị, đất nước, các vấn đề của xã hội, có trách nhiệm giải quyết những bức xúc của dân, đưa ra biện pháp giải quyết những vấn đề còn tồn đọng, thực hiện cải cách chính sách theo lời nhận xét, góp ý và đi thăm hỏi, động viên các bệnh nhân đặc biệt, những đối tượng có công với cách mạng, các gia đình thương binh liệt sĩ,...Còn nếu bạn vẫn là một người trẻ, chưa tốt nghiệp Đại học, sau khi vào Đảng, bạn sẽ được tham gia các công việc liên quan đến hoạt động của Đoàn thanh niên, được sinh hoạt Đảng,... 3. Mục đích vào Đảng để làm gì? Vào ngày 26/6/2013, tại hội nghị Sơ kết dự án thí điểm tuyển chọn 600 trí thức trẻ ưu tú, có trình độ đại học tăng cường về làm Phó Chủ tịch xã thuộc 63 huyện nghèo diễn ra ở Hà Nội, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã khuyên các cán bộ rằng: vào Đảng không phải để được làm quan, thăng quan tiến chức, mà vào Đảng là để thực hiện lý tưởng cao đẹp và đóng góp sức mình cho công cuộc xây dựng đất nước. Thật vậy, từ khi đất nước vẫn còn chiến tranh, nhiều người đã nguyện vào Đảng với mục đích giữ nước, chiến đấu, hi sinh và bảo vệ Tổ quốc. Còn hiện nay, vào Đảng là cách để dựng nước, để phục vụ và chăm lo đời sống của nhân dân, để đưa đất nước phát triển, sánh vai với các cường quốc năm châu. Nhưng bên cạnh đó, thật buồn khi không ít đảng viên hiện nay đã lợi dụng quyền lợi của Đảng để tham những, chạy chức, chạy quyền, chạy bằng cấp, sửa tên tuổi, thân thế, nói sai sự thật, công kích cá nhân, gây mất đoàn kết nội bộ. Do đó, Đảng luôn nỗ lực tìm biện pháp ngăn chặn những hành vi tiêu cực này và xử phạt công bằng, nghiêm minh với những người có tội. Vì vậy, hãy vào Đảng với một mục đích trong sáng, làm việc vì lợi ích của tập thể, xã hội. 4. Nên hay không chuyện vào Đảng? Có nên vào Đảng hay không? Được đứng trong hàng ngũ của Đảng là khát khao, là niềm vinh dự lớn lao đối với nhiều người. Nhưng đa số các bạn trẻ hiện nay, với sự mơ hồ về kiến thức, nhiều người vẫn không biết vào Đảng xong sẽ phải làm gì và nhận được những quyền lợi gì khi vào Đảng. Vì thế, một câu hỏi lớn đã được đặt ra “Nên hay không tham gia chuyện vào Đảng?”.  Trong thời kì đất nước vẫn còn chiến tranh, chưa được giải phóng, việc Đảng ra đời và gia nhập vào Đảng là biểu hiện của lòng yêu nước và trung thành với Tổ quốc, nguyện đóng góp, hi sinh hết mình cho niềm mong ước độc lập, tự do. Đảng chính là niềm tin để mỗi thành viên của Đảng cố gắng chiến đấu Còn ở thời bình hiện nay, Đảng cũng đóng góp ý nghĩa cực kì quan trọng. Nhờ có sự soi sáng của Đảng, chúng ta mới có được cuộc sống no ấm như ngày hôm nay, mới đánh bại được nhiều kẻ thù nguy hiểm, to lớn như thực dân Pháp và Đế quốc Mỹ. Trách nhiệm dựng nước, giữ nước là bổn phận, là nghĩa vụ của mỗi cá nhân. Mỗi người sẽ đều có cách đóng góp cho Tổ quốc qua nhiều hành động khác nhau, người bảo vệ đất liền, người chiến đấu ngoài biển, người dạy học, người quét dọn đường phố,... thậm chí cả người đang định cư bên nước ngoài nhưng vẫn một lòng hướng về Tổ quốc. Có thể nói, việc vào Đảng chính là biểu hiện trực tiếp thể hiện sự cống hiến, thái độ tích cực, mong muốn đóng góp sức mình vào công cuộc xây dựng đất nước cùng đạo lý uống nước nhớ nguồn, tiếp tục kế thừa và phát huy những giá trị tốt đẹp mà thế hệ trước đã để lại.  Hơn nữa, khi vào Đảng, bạn sẽ còn nhận được những lợi ích sau: - Được ghi nhận là một người biết quan tâm đến xã hội, luôn để ý đến chuyện chính trị quốc gia, biết hi sinh lợi ích cá nhân cho việc của chung và hết lòng phục vụ cho tập thể, cộng đồng. - Được ghi nhận là một cá nhân ưu tú, không chỉ giỏi lĩnh vực chuyên môn mà còn có đạo đức, phẩm chất tốt, biết cố gắng, nỗ lực phấn đấu học tập, làm việc chăm chỉ, nghiêm túc để vào Đảng. - Được rèn luyện, hoàn thiện bản thân, phát triển nhiều kĩ năng, học hỏi thêm kiến thức. - Được chứng minh là công dân tốt, không có tiền án, tiền sự.  - Được mọi người yêu quý, kính trọng, công nhận tài năng. - Được có cơ hội tiếp xúc với nhiều người lãnh đạo tài giỏi, được học cái hay, cái tiến bộ và làm việc trong môi trường trang trọng, kỷ luật. Tuy nhiên, trong xu hướng toàn cầu hóa, mở cửa hội nhập hiện nay, nhiều bạn trẻ luôn yêu thích và đề cao sự tự do, cởi mở trong cuộc sống. Cho nên, việc vào Đảng có lẽ sẽ không thích hợp với các bạn này lắm và đó cũng là lí do khiến nhiều bạn trẻ ngại vào Đảng. Bởi tính chất công việc khi hoạt động trong Đảng rất khắt khe, nghiêm túc, hơi gò bó, nhiều quy tắc, chuẩn mực.  Ngoài ra, đôi khi nỗi lo cơm áo gạo tiền, các vấn đề căng thẳng, bức bối xung quanh, những giá trị vật chất hào nhoáng cũng khiến nhiều bạn trẻ quên mất tình hình chính trị, thế sự đất nước, giá trị đạo đức. Mải lo công việc cá nhân chưa xong nên các bạn cũng khá dè dặt khi phải nhận thêm nhiệm vụ chăm sóc, phục vụ cộng đồng khi vào Đảng. Nhưng có lẽ các bạn đã quên mất, chính trị ổn định thì kinh tế mới phát triển, cuộc sống mới đầy đủ, yên bình sung túc. Bên cạnh đó, nhiều bạn cũng nghĩ rằng: chỉ những ai làm việc trong nhà nước mới nên vào Đảng. Thực ra ý nghĩ đó là sai lầm vì ai cũng có thể vào Đảng nếu biết cố gắng thay đổi để hoàn thiện hơn.  5. Phải làm gì để được vào Đảng và trở thành đảng viên? Cần làm gì để được đứng trong hàng ngũ của Đảng? Nếu bạn muốn trở thành Đảng viên, cần phải đáp ứng những điều kiện gì? Mặc dù công việc này không hề dễ dàng gì nhưng nếu cố gắng, nỗ lực phấn đấu vươn lên, bạn sẽ làm được thôi. Dưới đây sẽ là một vài gợi ý để bạn dễ hình dung ra các bước phải làm nếu muốn vào Đảng. - Xác định động cơ, mục đích vào Đảng: đây là bước cực kì quan trọng trước khi vào Đảng. Mỗi khi làm một việc gì đó, chúng ta cần phải xác định rõ mục tiêu thì mới hoàn thành tốt công việc được. Thêm nữa, mục đích và động cơ của bạn phải đúng đắn, trong sáng, không được nhỏ nhen, tranh thủ chuyện vào Đảng để làm việc xấu. - Tự rèn luyện cho mình các phẩm chất đạo đức, bản lĩnh chính trị: bản lĩnh là ý chí quyết tâm, kiên trì với mục tiêu mình đã chọn, còn phẩm chất đạo đức là nhân cách con người sau quá trình học tập, lao động, làm việc. Một đảng viên phải luôn mẫu mực, vững vàng, có lập trường riêng để bảo vệ đất nước trước các ý đồ thù địch của bọn phản động trong và ngoài nước, phải là tấm gương đạo đức tốt để thế hệ sau noi theo. - Có trách nhiệm với nhiệm vụ được giao: đảng viên phải biết phấn đấu hoàn thành tốt mọi công việc được giao và dũng cảm nhận trách nhiệm khi làm sai, phải biết phê bình và tự phê bình thẳng thắn, nghiêm túc, không trốn tránh, đổ lỗi. -Tích cực tham gia các hoạt động đoàn thể, công tác xã hội: vào đảng là phục vụ lợi ích của tập thể nên Đoàn viên phải năng động, tích cực tham gia vào các công việc găn bó với tập thể, xã hội để hiểu dân hơn và gây dựng lòng tin, tình cảm, tạo cái nhìn tích cực về Đảng trong mắt người dân. 6. Các trường đào tạo về lĩnh vực Đảng  Học viện Chính trị Khu vực 1 Sau khi học ở các trường chuyên đào tạo về chuyên môn, lĩnh vực Đảng, chúng ta có thể làm cán bộ lãnh đạo, công tác trong các tổ chức Nhà nước, hoặc làm giảng viên ở các trường Đại học. Những trường có đủ chuyên môn về công tác Đảng để giảng dạy và những trường đào tạo ngành Chính trị học hiện nay gồm có: - Học viện Chính trị Khu vực 1 - Học viện Chính trị Hành chính Quốc gia - Học viện Chính trị Công An Nhân Dân - Học viện Báo chí và Tuyên truyền (Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh) - Đại học Nội vụ - Đại học Khoa học Xã Hội và Nhân văn - Đại học Quốc gia Hà Nội. - Đại học Thủ Đô Hà Nội. - Đại học Sư Phạm Hà Nội Chốt lại, việc vào Đảng là dựa trên tinh thần tự nguyện, không mang tính bắt buộc. Nhưng tốt nhất, bạn nên vào Đảng để tạo cho mình những chuẩn mực tốt đẹp và phát huy hơn nữa những tài năng, tri thức của bản thân để đóng góp sức mình cho công cuộc xây dựng đất nước. Hy vọng qua bài viết vừa rồi, bạn đã có thể tự tìm ra câu trả lời cho câu hỏi “vào đảng để làm gì”. Cũng không nhất thiết phải vào Đảng thì mới xây dựng được đất nước, hãy cố gắng làm việc tận tâm trong mọi công việc, dù kể cả những việc nhỏ nhất, đó cũng chính là một hành động cống hiến cho xã hội rồi.
Xem bài nguyên mẫu tại: Vào Đảng để làm gì? Tại sao chúng ta nên phấn đấu vào Đảng?
#vieclamnhanhnetvn
0 notes
booksreading · 5 years
Text
Chương 2: Căn Bệnh Tự Bào Chữa - Mầm Mống Của Thất Bại (SỰ KỲ DIỆU CỦA TƯ DUY LỚN) - PHẦN 2/2
Tumblr media
Vài năm trước tôi trở thành bạn thân của Phil F., giám đốc nghiên cứu tiếp thị của một công ty quảng cáo danh tiếng và anh ấy luôn đảm nhiệm tốt vị trí của mình. Có phải Phil thành công nhờ cào “một bộ óc siêu việt” không? Hoàn toàn không! Thực ta Phil gần như chẳng biết gì về phương pháp nghiên cứu hay các phép toán thống kê. Anh ấy chưa từng tốt nghiệp đại học (mặc dù tất cả nhân viên dưới quyên anh ấy đều là cử nhân). Phil chẳng bao giờ tỏ ra mình an tường tất cả mọi thứ. Vậy điều gì đã giúp Phil kiếm được trên 30.000 đô-la một năm, trong khi không có một cấp dưới nào của nha ấy đạt đến 10.000 đô-la? Câu trả lời thật đơn giản: Phil là một “kỹ sư con người”. Anh ấy biết tạo cảm hứng cho mọi người trong công việc, đặc biệt những khi họ rơi vào thất vọng hay chán nản. Phil luôn sống hết mình và biết cách khơi dậy lòng đam mê, nhiệt tình nơi người khác. Anh ấy hiểu những gì khiến mọi người e ngại, và anh ấy thật lòng yêu quý họ. So với một người có chỉ số IQ cao hơn, Phil đáng giá gấp nhiều lần, không phải vì trí tuệ mà vì anh ấy đã biết sử dụng tư duy như thế nào.
Theo thống kê, tại Mỹ cứ 100 người học đại học thì không đến 50 người tốt nghiệp. Tôi rất tò mò về thực trạng này nên đã đến hỏi trưởng ban tuyển sinh của một trường đại học lớn. Ông ấy giải thích: “Không phải vì họ kém thông minh. Nếu họ thiếu khả năng tư duy, chúng tôi đã không nhân họ vào ngay từ đầu. Cũng không phải vấn đề học phí, vì mọi người đều trang trải được cho việc học của mình. Vấn đề nằm ở thái độ. Chắc ông sẽ ngạc nhiên khi biết rằng có rất nhiều bạn trẻ bỏ học chỉ vì không thích thầy giáo, không thích các môn phải học, hay không thích bạn bè cùng lớp”. Nếp nghĩ tiêu cực chính là lý do làm cho cách cửa dẫn đến những vị trí quản lý, điều hành cấp cao lại đóng chặt trước không ít các nhân viên trẻ. 
Không phải khả năng tư duy mà chính thái độ cáu kỉnh, tiêu cực, coi thường người khác đã níu chân họ lại. Như một chuyên viên cấp cao, thâm niên đã tâm sự với tôi: “Rất ít khi chúng tôi từ chối một người trẻ tuổi chỉ vì anh ta thiếu năng lực, mà thường do thái độ thiếu tích cực của anh ta”. Tôi đã từng nán lại một công ty bảo hiểm để tìm hiểu vì sao 25% số nhân viên đứng đầu lại bán được 75% tổng khối lượng bảo hiểm, trong khi 25% số nhân viên kém nhất chỉ đóng góp 5% mà thôi. Để tìm ra câu trả lời, người ta đã rất trân trọng kiểm tra hàng ngàn hồ sơ các nhân và phát hiện ra rằng: giữa những người này không hề có sự khác biệt quá lớn nào về trí lực về bẩm sinh cả. Mặt khác, sự cách biệt về giáo dục cũng không giải thích tại sao họ có khả năng bán hàng khác nhau. Cuối cùng, người ta khám phá ra sự khác biệt lớn nhất giữa một người thành công và một người thất bại nằm ở thái độ, khả năng kiểm soát và điểu khiển suy nghĩ của bản thân. Những người giỏi nhất thường nhiệt tình, yêu quý mọi người xung quanh, và không phải lo lắng đến mức ám ảnh. Thực ra, tính cách bẩm sinh mà chúng ta được nhận từ lúc sinh ra, chúng ta khó lòng hoán đổi hoàn toàn, song chúng ra vẫn có thể tạo ra sự thay đổi trong cách sự dùng tri thức. Tri thức sẽ trở thành sức mạnh, nếu chúng ta sử dụng chúng một cách hợp lý.
Chứng bệnh “đổ lỗi cho trí lực” thường đi liền với một số suy nghĩ sai lầm về tri thức. Chúng ta thường nghe mọi người nói tri thức là sức mạnh. Nhưng nhận định này chỉ đúng một phần, và chỉ dùng ở mức tiềm năng. Tri thức chỉ trở thành sức mạnh thực sự khi được sử dụng đúng cách, đúng mục đích. Khi được hỏi “Một dặm tương đương với bao nhiêu bộ?”, nhà bác học Einstein đã trả lời: “Tôi không biết. Tại sao tôi phải nhồi vào đầu mình những con số mà tôi có thể dễ dàng tìm thấy ở bất cứ một cuốn sách tham khảo phổ thông nào!”. Einstein quả thực đã dạy chúng ta một bài học đáng giá. Ông luôn tim rằng mọi việc sẽ tốt hơn nhiều nếu chúng ta sử dụng trí óc để suy nghĩ, chứ không phải để làm nhà kho chứ những sự thật hiển nhiên. Henry Ford đã từng một lần kiện báo Chicago Tribune vì tội phỉ bang khi họ gọi ông là kẻ ngu dốt. Ford bảo họ: “Các ông hãy chứng minh xem!”. Để đáp trả, tờ báo yêu cầu Ford trả lời vài câu hỏi đơn giản như: “Benedict Arnold là ai?”; “Cuộc chiến tranh Nam – Bắc diễn ra khi nào?” và một vài câu khác nữa. Vì không được đi học từ nhỏ nên hầu như Ford chẳng trả lời được câu nào. Cuối cùng, Ford tuyên bố: “Tôi không thể trả lời được, nhưng chỉ cần 5 phút thôi, tôi sẽ tìm ra một người có thể trả lời tất cả”. Henry Ford chưa từng quan tâm đến những thông tin đó. Nhưng ông biết những điều mà một giám đốc điều hành cấp cao cần phải biết: đó là khả năng tìm kiếm và xử lý thông tin quan trọng hơn nhiều, so với việc sử dụng bộ óc như một nhà kho để lưu trữ tất cả mọi thứ. 
Một người chứa đầy trong đầu những kiến thức sách vở, thực sự họ đáng giá bao nhiêu? Vài ngày trước đây, tôi đã có một buổi tối thú vị bên một người bạn. Anh ấy hiện đang là giám đốc một doanh nghiệp sản xuất, tuy mới thành lập nhưng tốc độ phát triển rất nhanh và gặt hái được nhiều thành công. Trong lúc nói chuyện, chúng tôi tình cờ chuyển ti-vi sang một trong những game show truyền hình được ưa thích nhất. Người chơi trong chương trình hôm đó trả lời được rất nhiều câu hỏi ở các lĩnh vực khác nhau, nhưng phần lớn chúng đều chẳng có ý nghĩa gì cả. Sau khi anh ta trả lời xong một câu hỏi vớ vẩn gì đó về một ngọn núi ở Argentina, người bạn tôi hỏi: “Anh nghĩ tôi sẽ trả cho anh chàng này bao nhiêu, nếu anh ta làm việc cho tôi?” Tôi tò mò: “Bao nhiêu?” “Ừm. Tôi sẽ trả đúng 300 đô-la, không hơn không kém một xu! Không phải 300 đô-la một tuần hay một tháng đâu, mà là một đời! Chắc anh ngạc nhiên lăm nhưng thực ra tôi đã tính kỹ rồi. Vị “chuyên gia” này của chúng ta không biết cách tư duy. Khả năng của anh ta chỉ là thu nhập là lưu trữ kiến thức trong bộ não của mình mà thôi. Thực chất, anh ta chẳng khác gì một cuốn bách khoa toàn thư “sống”. Với 300 đô-la, tôi hoàn toàn mua được một cuốn bách khoa toàn thư tốt. Có lẽ 300 đô-la cũng…. Còn quá cao, bởi thực tế là chúng ta có thể tra cứu đến 99% những điều anh chàng này biết trên google.com hầu như hoàn toàn miễn phí. Anh nói tiếp: “Tôi muốn các cộng sự của mình phải là những người biết cách giải quyết vấn đề, biết sáng tạo và tìm ra những ý tưởng mới. Họ phải biết ước mơ, sau đó biến ước mơ thành hành động cụ thể. Chỉ một người biết tư duy mới có thể cùng tôi kiếm tiền, còn một người chỉ biết đọc và lưu trữ mọi thức trong đầu thì thực dự chẳng thể làm nên trò trống gì” 
Ba cách chữa trị căn bệnh “đổ lỗi cho trí lực” Dưới đây là ba cách khá đơn giản giúp chữa trị hoàn toàn chứng bệnh này: 
1. Đừng bao giờ đánh giá thấp trí tuệ của mình, và cũng đừng bao giờ đánh giá quá cao trí thông minh của người khác. Hãy nhớ là không bao giờ được hạ thấp bản thân. Hãy quan tâm đến những gì bạn có, khám phá những khả năng còn tiềm ẩn trong con người bạn. Hãy nhớ rằng trí thông minh của bạn nhiều ít không quan trọng bằng việc bạn sử dụng nó như thế nào. Hãy sử dụng trí tuệ của mình một cách có ích, thay vì chỉ mãi lo lắng xem mình có thông minh hay không. 
2. Mỗi ngày hãy tự nhắc nhở: “Thái độ mà bạn thể hiện quan trong hơn nhiều so với trí thông minh bạn có”. Dù trong công việc hay cuộc sống hay cuộc sống thường ngày, hãy luôn suy nghĩ tích cực. Hãy cố gắng tìm ra những lý do để chứng minh bạn có thể làm được việc, thay vì bạn không thể. Hãy luôn giữ vững và phát huy tinh thần: “Tôi sẽ chiến thắng”, sử dụng trí thông minh của mình một cách hữu ích, sáng tạo để tìm ra con đường đi tới thành công, đừng để nó dẫn bạn đến thất bại. 
3. Hãy nhớ rằng khả năng tư duy đáng giá hơn rất nhiều khả năng thu nhập và lưu trữ kiến thức. Hãy sử dụng bộ não tư duy và phát triển những ý tưởng sáng tạo, để tìm ra con đường mới hơn, hợp lý hơn – bất luận bạn đang làm việc gì. Hãy luôn tự hỏi bản thân: “Ta đang sử dụng trí tuệ của mình để làm nên lịch sử, hay chỉ đơn giản là đang sử dụng nó để ghi lại lịch sử do những người khác lập nên?” 
3.“Ôi, chẳng ích lợi gì đâu, tôi đã già quá rồi (hay “Tôi còn quá trẻ”).” 
“Đổ lỗi cho tuổi tác” là một chứng bệnh khiến bạn cảm thấy tuổi tác của mình không phù hợp để làm bất cứ việc gì, bạn e ngại phải chuốc lấy thất bại. Căn bệnh này thường có hai loại rất dễ nhận biết: hoặc “Tôi đã già quá rồi”, hoặc “Tôi còn quá trẻ”. Chắc hẳn bạn đã từng nghe hàng trăm người ở những độ tuổi khác nhau biện minh cho sự kém cói của mình như thế. Thật đáng ngạc nhiên khi nhận ra hầu như chẳng có mấy người thấy mình “đúng độ tuổi” để làm một việc gì đó. Cũng thật đáng tiếc, cái cớ này đã khiến hàng trăm hàng nghìn người để vuột mất những cơ hội quý giá. Khi cơ hội đến, họ cứ đinh ninh quá già hay quá trẻ nên không dám năm lấy, thậm chí họ chẳng thèm bận tâm đến việc thử bắt tat một lần xem sao. Suy nghĩ “Tôi già quá rồi” là dạng phổ biến nhất của căn bệnh “đổ lỗi cho tuổi tác”. Căn bệnh này lan truyền theo những con đường tinh vi, rất khó nhận biết. Gần đấy, một chương trình ti-vi đưa tin về một nhà quản lý cấp cao bị mất việc sau khi công ty cuả ông ấy sáp nhập với một công ty khác. Ông ấy liên tục tìm việc suốt mấy tháng trời, nhưng không nơi nào nhận ông vào làm cả. Cuối cùng, sau khi đã quá chán nản và mệt mỏi, ông tự nhủ: “Thôi, đã đến tuổi này thì mình nghỉ ngơi cũng được rồi”. 
Các vở kịch và bài báo viết về chủ đề: “Tại sao bạn lại thất bại ở tuổi 40?” rất được ưa thích, bởi vì chủ đề đó rất hấp dẫn đối với những tâm hồn đang lo lắng kiếm tìm một lời bào chưa cho bản thân mình. Kiểm soát căn bệnh “đổi lỗi cho tuổi tác”? Căn bệnh này hoàn toàn có thể chữa khỏi. 
Vài năm trước, khi đang tiến hành một chương trình đào tạo bán hàng, tôi đã tìm ra phương thuốc hữu hiệu không những chữa khỉ mà còn có tác dụng ngăn ngừa, giúp bạn phòng tránh được căn bệnh này. Trong số người tham gia chương trình đào tạo, có một học viên tên là Cecil. Năm đó Cecil 40 tuổi. Anh ta mong muốn thay đổi và hoàn thiện mình hơn để có thể trở thành đại diện của một công ty sản xuất, nhưng anh lại nơm nớp mình có phần lớn tuổi. Một lần Cecil bảo với tôi: “Mãi đến giờ, tôi vẫn chưa làm được điều gì hay ho cả, có lẽ phải bắt đầu mọi thứ tù con số 0. Nhưng tôi đã 40 rồi, tôi đào đâu ra thời gian để bắt đầu lại mọi việc”. Trong những lần trò chuyện với Cecil về tuổi tác, tôi luôn nhắc nhở anh ấy: “Anh sẽ già, nếu như lúc nào anh cũng nghĩ mình đã già!”. Nhưng lời khuyến cáo ấy hầu như chẳng mang lại kết quả gì. (Bất cứ lúc nào khi nghe như vậy, người ta cũng sẽ đáp lại: “Tôi thực sự cảm thấy mình già rồi”). Cuối cùng, tôi tìm ra một cách, thử đem áp dụng với Cecil. Một hôm, sau buổi đào tạo, tôi đến gần anh và hỏi: “Cecil này, theo anh, thời gian làm việc hiệu quả nhất của một đời người là khi nào?” Cecil im lặng suy nghĩ rồi trả lời: “Tôi đoán là khi anh ta ở vào độ tuổi 20” “Tốt. Thế theo anh, khi nào thì người ta không thể tiếp tục làm việc tốt được nữa?” Anh ấy trả lời: “Nếu luôn khoẻ mạnh, chí thú với công việc, người ta có thể làm việc tốt đến năm 70 tuổi hoặc hơn thế nữa”. Tôi tiếp lời: “Hãy cứ xem những điều anh vừa nói là đúng. Như vậy thời gian một người có thể làm việc tốt là khoảng 50 năm – một nửa thế kỷ đúng không? Cecil này, bây giờ anh 40 tuổi. Vậy anh đã sử dụng hết bao nhiêu năm làm việc hiệu quả trong đời mình rồi?” Cecil đáp: “Hai mươi.” “Vậy anh còn bao nhiêu năm nữa?” “Ba mươi.” “Đúng vậy, Cecil ạ. Nói cách khác, anh còn chưa tận dụng hết một nửa khoảng thời gian mà anh có thể làm việc tốt cơ mà, anh chỉ mới dùng hết 40% thôi.” Giờ đây, Cecil hiểu rằng không phải tuổi tác, mà chính thái độ tiêu cực về tuổi tác mới là trở ngại lớn trên con đường đi đến thành công của anh.
Hãy tự cứu mình ra khỏi những suy nghĩ tiêu cực vè tuổi tác, rồi bạn sẽ nắm bắt được nhiều cơ hội tốt mà từ trước đến nay bạn vẫn cho là không thể. Hàng chục năm qua, một người họ hàng của tôi từng trải qua nhiều công việc khác nhau – bán hàng, tự kinh doanh, làm việc trong ngân hàng, nhưng anh ấy vẫn chưa tìm ra công việc mà mình đam mê nhất. Cuối cùng, anh ấy kết luận: có một điều anh ấy muốn làm hơn bất cứ việc gì khác, đó là trở thành một chính khách. Nhưng khi nghĩ đến điều đó, anh e ngại mình đã già. Ở tuổi 45, anh còn phải chịu trách nhiệm với ba đứa con, trong khi vẫn chưa dành dụm được tiền bạc. Thật đáng mừng, anh ấy hạ quyết tâm: “45 tuổi hơn hơn nữa chẳng phải là vấn đề với mình. Mình sẽ trở thành thống đốc”. Dù chẳng có gì ngoài niềm tin mạnh mẽ, 5 năm sau, anh ấy được bổ nhiệm làm Thống đốc bang Illinois. Từ đó, cùng với các cộng sự của mình, anh đã hoàn thành vai trò thống đốc một cách hoàn hảo. Sau đó, tôi có dịp nói chuyện với người đàn ông này. Anh ấy bảo: “Anh biết không, nếu 5 năm trước, lúc 45 tuổi, tôi không đưa ra quyết định đứng đắn ấy thì có lẽ suốt phần đời còn lại, tôi chỉ biết nhìn thời gian trôi qua, sống một cuộc đời buồn bã, chán chường mà thôi. Bây giờ tôi cảm thấy khở khoắn, tràn đầy sinh lực và nhiệt tình hệt như lúc còn đôi mươi vậy”. Quả thật trông anh ấy trẻ hơn tuổi rât nhiều. Khi bạn đã xua tan được những lo lắng tuổi già, một cách tự nhiên, bạn sẽ cảm nhận trong mình sức trẻ và niềm lạc quan vô tận. Đánh bại được nỗi sợ hải tuổi già, nghĩa là bạn đã tự tăng thêm tuổi đời cũng như thành công như mình. 
Một đồng nghiệp cũ của tôi ở trường đại học, Bill, cũng là một mình chứng thú vị về khả năng đẩy lùi hoàn toàn chứng bệnh “đổ lỗi cho tuổi tác”. Bill tốt nghiệp Đại học Harvard vào những năm 1920. Sau 24 năm miệt mài với công việc môi giới chứng khoán nhưng không dành dụm được bao nhiêu, anh chợt nhận ra mình muốn trở thành một giáo sư đại học. Bạn bè khuyến cáo anh sẽ phải trải qua những chương trình học tập, không khéo anh sẽ kiệt sức. Nhưng Bill quyết tâm đạt được mục tiêu, anh ghi danh vào Đại học Illinois khi 51 tuổi. Bốn năm sau, anh tốt nghiệp. Hiện nay Bill là Trưởng khoa Kinh tế học của một trường đại học khoa học xã hội và nhân văn danh tiếng. Anh ấy rất hạnh phúc. Bill thường cười nói: “Tôi vẫn còn 1/3 số năm sung sức nữa cơ đấy!”. Luôn nghĩ mình già là một căn bệnh dẫn đến thất bại. Hãy đánh bại nó, đừng để nó cản đường bạn đến với thành công. 
Vậy, khi nào một người được xem là quá trẻ? Suy nghĩ “Tôi còn quá trẻ” cũng gây ra nhiều hậu quả đáng tiếc. Khoảng một năm trước đây, anh bạn Jerry 23 tuổi đến tìm tôi xin lời khuyên về một vấn đề đang khiến cậu bận lòng. Cậu ấy là một chàng trai tốt và tài giỏi. Trước đó Jerry từng là lính dù, sau khi xuất ngũ, cậu thi đậu vào trường đại học. Trong lúc học, Jerry vẫn kiếm tiền nuôi vợ con mình với công việc của một nhân viên bán hàng cho một công ty kho bãi và vận chuyển lớn. Cậu tỏ ra xuất xắc cả trong công việc lẫn trong học tập tại trường. Nhưng ngày hôm đó Jerry đến gặp tôi với tâm trạng lo lắng. Cậu ấy nói: “Thưa Tiến sĩ Schwartz, tôi đang gặp một vấn đề khó nghĩ. Hiện công ty đang đề nghị bổ nhiệm tôi vào vị trí giám đốc bán hàng. Nếu chấp nhận, tôi sẽ có tám nhân viên dưới quyền”. Tôi hồ hởi: “Chúc mừng cậu,thật là một tin tốt lành. Nhưng sao trông cậu lại có vẻ lo lắng thế?” Cậu ấy trả lời: “Đúng vậy, vì tám người dưới quyền quản lý đều lớn tuổi hơn tôi. Người già nhất hơn tôi những 21 tuổi, còn người trẻ nất cũng hơn tôi 7 tuổi, ông nghĩ tôi có nên nhận vị trí đó không? Liệu tôi có làm nổi không?” “Jerry này, khi tổng giám đốc công ty có ý định bổ nhiệm cậu vào vị trí này, chắc chắn ông ấy đã tin cậu có đủ năng lực. Nếu không, ông ấy đã chọn người khác. Hãy luôn ghi nhớ ba điều, rồi mọi thứ sẽ ổn cả thôi. Điều thứ nhất, đừng bận tâm đến tuổi tác. Trên đồng ruộng, một chú bé sẽ trở thành một người đàn ông, nếu chứng minh được là mình có khả năng đảm đương những việc mà những người đàn ông trưởng thành thường làm. Tuổi tác lúc đó chẳng có ý nghĩa gì cả. Điều nay cũng đúng với cậu. Chỉ cần cậu chứng minh mình đủ khả năng đảm nhiệm chức vụ giám đốc bán hàng thì cậu đã đủ tuổi để làm việc đó rồi. Điều thứ hai, đừng lạm dụng quyền hành. Hãy luôn tôn trọng các nhân viên thuộc cấp, hãy lắng nghe họ. Hãy khiến họ cảm thấy đang làm việc trong một tập thể ăn ý, chứ không phải làm việc cho một kẻ độc tài. Nếu làm được như thế, họ sẽ hợp tác tốt với cậu thay vì toan tính chống lại cậu. Điều thứ ba, hãy tập làm quen với đội ngũ nhân viên dưới quyền lớn tuổi hơn mình. Không ít nhà lãnh đạo ở nhiều lĩnh vực khác nhau thường trẻ hơn những người mà họ đang quản lý. Vì thế hãy quen với việc đó, Jerry ạ. Và hãy nhớ rằng, tuổi tác không phải là trở ngại, trừ phi cậu chấp nhận cho nó cản bước mình.” Hiện nay mọi chuyenj với Jerry đang diễn ra tốt đẹp. Cậu ấy thích ngành kinh doanh vận tải và đang có kế hoạch thành lập công ty riêng trong vài năm tới. Sự ít tuổi chỉ biến thành trở ngại khi nào người trẻ tự ràng buộc mình vào mặc cảm như thế. Bạn thường nghe đến những công việc đòi hỏi sự trưởng thành nhất định, như môi giới chứng khoán hay bán bảo hiểm. Thật vô lý nếu lòng tin của một nhà đầu tư lịa đặt cược vào tuổi tác: bạn buộc phải còn trẻ hay đạt đến một độ tuổi nhất định. Điều quan trọng nằm ở chỗ bạn nắm rõ về công việc của mình đến mức nào. Nếu bạn đã nắm rõ công việc và hiểu rõ những người xung quanh, bạn hoàn toàn đủ trưởng thành, chín chắn, đủ kinh nghiệm để đảm nhiệm việc đó. Rất nhiều người trẻ tuổi cảm thấy họ bị ghìm lại chỉ vì họ còn ít tuổi. Hiện nay, có một thực tế là trong các công ty vẫn còn những người lười biếng và không đáng tin cậy, họ cản trở con đường phía trước của bạn bằng cách vin vào lý do tuổi tác hoặc một vài lý do vào đó. Tuy nhiên, những người thực sự quan tâm đến sự phát triển của công ty sẽ không làm như vậy. Họ sẽ giao cho bạn những công việc phù hợp nhất. Hãy thể hiện cho mọi người biết bạn đủ khả năng, lạc quan, tích cực, và khi đó sự năng động trẻ trung của bạn sẽ trở thành một lợi thế. 
Nói tóm lại, phương thuốc để chữa trị bệnh “đổ lỗi cho tuổi tác” là: 
1. Hãy nhìn nhận vấn đề tuổi tác một cách tích cực. Hãy luôn nghĩ “Tôi vẫn còn trẻ” chứ không phải “Tôi đã già rồi”. Hãy luôn phóng tầm mắt tới những chân trời mới, tăng thêm sự nhiệt tình cũng như sức trẻ cho chính mình. 
2. Hãy thử tính xem bạn còn bao nhiêu thời gian để làm việc hiệu quả. Hãy nhớ rằng một người 30 tuổi vẫn còn 80% thời gian làm việc hiệu quả ở phía trước. Và một người 50 tuổi vẫn còn đến 40% và cũng là khoảng thời gian sung sức nhất trong cuộc đời. Cuộc sống thực ra dài hơn mọi người thường nghĩ nhiều. 
3. Hãy dành thời gian sắp tới làm những gì bạn thực sự mong muốn. Mọi thứ sẽ chỉ là quá muộn, nếu như bạn cứ đắm mình vào dòng suy nghĩ bi quan “tôi chậm mất rồi”. Hãy ngừng ngay suy nghĩ: “Lẽ ra tôi nên bắt đầu từ mười năm trước”. Đó là suy nghĩ của những kẻ thất bại. Thay vào đó, hãy lạc quan nghĩ rằng “Tôi sẽ bắt đầu ngay bây giờ, còn rất nhiều thời gian ở phía trước”. Đó mới là cách suy nghĩ của những người thành đạt. 
4. “Trường hợp của tôi khác lắm. Tôi toàn gặp những chuyện kém may mắn thôi.” 
Gần đây tôi có nghe một kỹ sư công chánh bàn luận về vấn đề an toàn giao thông trên các tuyến cao tốc. Anh ấy cho biết mỗi năm có đến 40.000 người tử vong vì tai nạn. Điểm quan trọng nhất, mà anh ấy muốn làm rõ trong bài nói chuyện, là thực ra không hề có điều được gọi “tai nạn”. Cái mà chúng ta quen gọi “tai nạn giao thông” chỉ là thất bại của con người, hoặc của máy móc, hoặc cả hai mà thôi. Những gì vị chuyên viên này nêu ra đã chứng minh cho một điều mà các nhà thông thái ở mọi thời đại thường nói: Mọi thứ đều có nguyên do của nó. Không có gì xảy ra mà không có nguyên nhân cả. Do đó, những việc liên quan đến con người cũng không nằm ngoài nguyên tắc này. 
Hầu như mỗi ngày trôi qua, ít nhất một lần bạn nghe thấy ai đó kêu ca về sự kém may mắn của mình. Cũng hiếm có ngày nào bạn không nghe thấy ai đó khăng khăng cho rằng thành công của một người nào đó chỉ dựa vào may mắn. Tôi xin nêu ra vài ví dụ minh chứng về cách con người đầu hàng căn bệnh “đổ lỗi cho vận may” này như thế nào. Vài ngày trước, tôi được ba uỷ viên ban quản trị trẻ tuổi mời đi ăn trưa. Chủ đề của cuộc nói chuyện hôm đó là George C, một anh bạn trong nhóm vừa mới được thăng chức lên vị trí cao hơn. Trước câu hỏi “Vì sao George lại được bổ nhiệm vào vị trí đó?”, ba người nó đã đưa ra hàng loạt lý do, nào là may mắn, nào là nhờ thân thế do vợ anh ta bợ đỡ cấp trên của anh ta…Họ đã lôi tất cả mọi thứ có thể nghĩ ra để làm lý do, ngoại trừ sự thật. Sự thật đó rất đơn giản: George là người xứng đáng hơn cả. Anh ấy luôn chăm chỉ, hoàn thành tốt các công việc được giao với hiệu quả cao hơn hẳn so với những người khác. Tôi biết các vị lãnh đạo của công ty đã dành khá nhiều thời gian để cân nhắc xem ai trong số bốn người là thích hợp nhất cho vị trí đó. Ba người bạn đang vỡ mộng của tôi lẽ ra nên hiểu rằng, các vị lãnh đạo cấp cao không bao giờ chọn vị trí quản lý quan trọng bằng cách rút thăm may mắn. 
Lần khác, tôi có dịp nói chuyện về sự nghiêm trọng của căn bệnh “đổ lỗi vận may” với người quản lý bán hàng của một công ty sản xuất dụng cụ và máy móc. Anh ấy tỏ ra rất hào hứng với chủ đề này và kể cho tôi nghe về những kinh nghiệm của bản thân. “Tôi chưa từng nghe đến khái niệm về căn bệnh này, nhưng đó thực sự là một trong những vấn đề khó khăn nhất mà những người quản lý bán hàng phải đối mặt. Vừa mới hôm qua thôi, ở công ty tôi xảy ra một việc có thể là minh chứng tuyệt vời cho những điều ông đang nói. Vào khoảng 4 giờ chiều, John – một trong những nhân viên bán hàng của chúng tôi – đem về một đơn đặt hàng dụng cụ máy móc trị giá 112.000 đô-la. Lúc đó trong văn phòng còn có một nhân viên bán hàng khác. Doanh số bán hàng của anh này luôn thấp. Nghe thấy John thông báo tin vui, anh ta không giấu được sự ganh tị khi mở lời chúc mừng miễn cưỡng: “Chúc mừng John, anh lại gặp may nữa rồi”. Vậy đó, anh chàng nhân viên kém cỏi này không chịu thừa nhận một sự thật là chẳng có mối liên quan nào giữa sự may mắn và đơn đặt hàng lớn mà John đã giành được cả. John đã phải kiên trì “đặt quan hệ” với khách hàng ròng rã vài tháng trước đó, đã phải thức trằng nhiều đêm liền để tìm ra những lập luận về mặt tài chính, thậm chí còn nhờ các kỹ sư lắp ráp thiết bị sơ bộ để thuyết phục khách hàng về mặt lợi ích kỹ thuật. John không hề gặp may, chính việc lên kế hoạch chu đáo và triển khai kế hoạch một cách bền bỉ mới là may mắn. 
Hãy giả định người ta dùng may mắn để cải tổ hãng General Motors. Nếu may mắn là nhân tố quyết định ai làm gì, lở vị trí nào thì tất cả các doanh nghiệp Mỹ sẽ phá sản. Nếu General Motors được cải tổ hoàn toàn dựa trên cơ sở may mắn, khi đó, nếu muốn tìm chọn ban quản trị của công ty, người ta cứ việc ghi họ tên của tất cả nhân viên vào trong một cái thùng để bốc thăm! Cái tên đầu tiên được lấy ra sẽ là chủ tịch hội đồng quản trị, và cứ tiếp tục như thế cho đên những chức danh thấp nhất trong công ty. Nghe có vẻ ngớ ngẩn phải không nào? Vâng. Đó thường gọi là cách giải thích mọi thứ bằng sự may mắn. Bạn có thể chế ngự căn bệnh “đổ lỗi vận may” bằng hai cách sau: 
1. Chấp nhận quy luật nhân quả. Hãy suy xét kỹ lưỡng về sự may mắn mà bạn cho rằng ai đó đang có được, bạn sẽ nhận ra họ thành đạt vì họ có sự chuẩn bị, biết lên kế hoạch và có quyết tâm hướng tới thành công. Đồng thời, hãy nhìn lại sự kém may mắn mà ai đó đang gặp phải. Hãy quan sát và phân tích cặn kẽ để nhận ra những nguyên nhân rõ ràng dẫn đến hậu quả. Những người thành công học được nhiều điều từ sự thất bại. Trái lại, những kẻ tầm thường chẳng biết rút ra cho mình một kinh nghiệm gì ngoài sự đổi lỗi. 
2. Đừng trở thành một người chỉ biết mơ mộng. Đừng để mỗi ngày trôi qua vô ích chỉ để mơ mộng về một con đường thành công mà không cần nỗ lực. Chúng ta không thể thành công chỉ dựa vào may mắn. Thành công đến từ thái độ làm việc chăm chỉ và khả năng áp dụng những nguyên tắc một cách kiên trì. Đừng mong chờ may mắn sẽ giúp bạn thăng tiến, đưa bạn đến vinh quang hay có được những điều tốt đẹp trong cuộc sống. Thay vào đó, hãy tập trung vào việc hoàn thiện và phát triển bản thân mình để trở thành người chiến thắng.
0 notes
Link
#mentor_in_spotlight #2k2_nulocareer (tìm bài cũ search hashtag này) Mentor #5- Quay đầu vào Luật, trượt ngã và học cách yêu lại từ đầu Dì gửi contact của mentor Thế Duyệt: https://www.facebook.com/levi.0211 Post này là dành cho Duyệt nên phần reply thắc mắc post này là của Duyệt <3 Tớ là một chàng trai 23 tuổi nhưng chưa tốt nghiệp đại học. À tớ là sinh viên năm 4 Khoa Luật ĐHQGHN. Eh why? Năm đầu tiên lỡ hẹn với SOL (viết tắt tên trường mình) vì điểm số chưa đủ, tuy nhiên năm đó tớ lại đỗ Khoa báo USSH (do ĐHQGHN tổ chức 1 kỳ thi đánh giá năng lực riêng bên cạnh kỳ thi THPT Quốc gia) nhưng bố mẹ không cho xuống HN vì gia đình không có đủ điều kiện nuôi cả 2 chị em học ĐH, cũng như không muốn tớ theo nghiệp Báo chí mà thay vào đó là Luật, dù tớ rất mê. Tớ đã rất buồn và trở nên khép kín bản thân trong suốt quá trình theo học 1 trường đai học khác ở tỉnh, nơi cũng có chuyên ngành Luật như mong muốn của bố mẹ. Quãng thời gian đó thật sự khiến tớ khủng hoảng, học ở 1 môi trường mà ngay cả bản thân mình cũng không thể dung hòa được dẫu cho đã rất cố gắng, không có chút hứng thú và thú thực chất lượng đào tạo cũng dưới trung bình, tớ đã tự nhủ rằng mình phải thoát khỏi đây, phải thi lại ĐH và xuống HN. Âm thầm ôn thi lại cho đến tận ngày kỳ thi đại học diễn ra, bố mẹ tớ mới biết, không những không ngăn cấm mà còn nói với tớ rằng: "Đỗ HLU hoặc đỗ SOL thì mới được phép xuống HN". Trải qua 3 ngày căng thẳng, cuối cùng, tớ đã đỗ SOL trong chính sư nghi ngờ bất an của bố mẹ, gạt bỏ mọi vướng mắc lo lắng và sự thất vọng ở ngôi trường cũ, tớ xuống HN và bắt đầu viết lên trang sử mới của cuộc đời mình. Quả thưc, đại học đã khiến tớ thay đổi rất nhiều. Tớ thưc sự tự hào khi mang trên mình màu áo của 1 trong 3 môi trường đào tạo Luật tốt nhất Việt Nam. Thú thực, ban đầu tớ không hề có chút hứng thú nào với ngành này cả, việc tớ thi đỗ chỉ là cách giúp tớ hiên thực hóa mong muốn của bản thân, được tự làm chủ cuộc đời của mình, được làm điều mình muốn và đặc biệt tạo điều kiện theo đuổi đam mê viết lách chụp ảnh của tớ 1 cách nghiêm túc, thứ mà tớ đã bỏ dở trước đây. Tớ cũng nghĩ dù sao kiếm sống ở HN vẫn dễ dàng hơn ở quê nhiều, thế nên đó là cơ hội mà tớ không thể bỏ qua. Tớ tham gia cưc nhiều hoat động ở trường, đặc biệt về các mảng viết lách và chup ảnh, tớ xem đó là niềm vui, là được sống với đam mê, vì tớ được mọi người khen ngợi, khả năng của tớ được công nhận. Nhưng tớ bắt đầu chểnh mảng học hành, chỉ chăm chăm tham gia các hoạt động ở trường mà quên mất việc quan trọng nhất khi ở đây, đó là tích lũy kiến thức, là học hành để lập nghiệp. Kết quả là GPA kỳ 2 năm nhất của tớ rơi xuống dưới 2.0. Kiến thức nền tảng của các học phần tiên quyết gần như tớ không thể nắm được bất kỳ thứ gì, khiến quá trình học các môn tiếp theo rơi vào tình trạng "vịt nghe sấm". Chưa hết, tớ apply vào một tổ chức phi chính phủ, với mong muốn thuyết phục bản thân rằng "mình đã chọn sai nghề nên điểm số mình chỉ cần đủ qua môn là được" với vị trí lên ý tưởng và phụ trách hình ảnh. Và rồi tớ nhận ra tớ chẳng có chút kiến thức nào về Marketing, về content hay thậm chí thứ tớ luôn tự hào là mắt thẩm mỹ và khả năng chụp ảnh của tớ cũng không có chút nền tảng nào. Tớ luôn mắc lỗi, hay chậm deadline, luôn trở thành người ngoài cuộc trong mọi cuôc tranh luận của team và rồi tớ trở nên chán nản tiêu cực và quit khỏi dự án. Tớ bắt đầu phải nghĩ ngợi lai về cuôc đời của mình, cái mà mình nghĩ là đam mê, cái mà mình nghĩ là mình giỏi thực ra lại không hề như thế. Ngạn ngữ có câu "người ta không mắc sai lầm vì dốt mà vì tưởng là mình giỏi". Và tớ quyết định phải có sự thay đổi ngay lập tức nếu như mình không muốn ra trường với cái đầu rỗng tuếch cùng mớ kỹ năng xã hội gần như bằng không. Tớ bắt đầu chăm chỉ học hành hơn, đến lớp đều đặn không bỏ tiết, hay mò lên thư viện kiếm tài liệu với mục đích nâng cao điểm số. Và tớ nhận ra, thực sự luật không khô khan, thậm chí còn rất thú vị và cuốn hút. Tớ nhận ra khả năng nói trước đám đông của tớ, khả năng thuyết phục và tư duy phản biện của tớ được thừa hưởng từ bố, tớ bắt đầu nhận được những lời nhận xét tích cưc từ thầy cô bạn bè. Tớ bắt đầu học được cách sắp xếp thời gian giữa việc học và việc tham gia hoạt động ở trường, việc tham gia hoạt động đã giúp tớ phát triển thêm nhiều kỹ năng mềm và có thêm nhiều mối quan hệ xã hội thú vị. Tớ bắt đầu nhận ra tầm quan trọng của việc học ngoại ngữ. Và điểm số tớ ngày một tăng cao, ánh nhìn, sự ghi nhận của mọi người cũng trở nên tích cực hơn, tớ cảm thấy mình có ích, có trách nhiệm với chính mình và với mọi người xung quanh. Kết thúc năm 2, tớ tham gia chương trình internship ở VNexpress, bắt đầu dấn thân sâu hơn ở mảng tư vấn, tích lũy thêm kiến thức về HR, marketing, pháp chế tài chính doanh nghiệp và thậm chí cả sale. Tớ bắt đầu bươn mình ra ngoài với các công việc khác nhau để tích lũy kiến thức và xây dựng định hướng nghề nghiệp rõ ràng trước khi ra trường. Nếu các bạn đang lo lắng việc chọn sai ngành, không được theo đuổi đam mê như tớ của 3 năm trước, thì tớ sẽ cho các bạn vài lời khuyên nhỏ. Rất có thể các đã nhầm lẫn giữa việc biến đam mê thành sở thích hay thành sự nghiệp. Ở độ tuổi 17 18 19, các bạn khó có thể chắc chắn được về đam mê của mình. Việc 1 ngành nghề nào đó đang hot, được nhiều bạn đồng trang lứa lựa chọn hay được truyền thông thổi phồng lên khiến các bạn bị ảnh hưởng là điều dễ hiểu. Giữ đam mê của bản thân trở thành sở thích sẽ khiến các bạn bớt cảm thấy áp lực hơn. Với chuyện "chọn sai ngành", hãy nghĩ về lý do bạn lựa chọn nó trước khi quyết định chuyển hướng để tránh việc chuyển từ 1 ngành "nhàm chán" sang 1 ngành "nhàm chán' khác. Bạn nên biết rằng mọi thứ bạn hoc được trên giảng đường 4 năm đại học mà bạn đang nghĩ là "lý thuyết suông" thực sự có ý nghĩa. Tất cả mọi thứ bạn học từ chuyên môn cho đến kỹ năng mềm đều có ích vì mọi lĩnh vực ngành nghề đều có 1 sư giao thoa nhất định với nhau, và nếu bạn lãng phí chúng, thì bạn rất có thể sẽ phải bỏ ra 1 số tiền khổng lồ để được nghe lại những kiến thức đó trong 2 tiếng đồng hồ ít ỏi cùng với lượng kiến thức bề nổi so với việc ngồi trên giảng đường cả 1 học kỳ được giảng giải cặn kẽ chi tiết với những giảng viên tâm huyết cùng chi phí rẻ hơn rất nhiều. Thay vì mãi cứ đắm chìm trong những lựa chon "sai" của bản thân trong quá khứ, hãy tâp trung và cố gắng làm chủ những gì bạn đang có ở hiện tại. Cởi mở và tiếp thu thay vì đối phó, khai phá bản thân một cách nghiêm túc, phân tích điểm mạnh, điểm yếu của mình. Có lãng phí 4 năm hay không là do bạn quyết định. Đến đây đã dài, và với tình hình dịch bệnh thế này không biết bao giờ tớ mới tốt nghiệp =)). Chỉ biết chúc cho tất cả các bạn trẻ sẽ sớm tìm ra được con đường phù hợp và đúng đắn với mình. #mentor_in_spotlight #2k2_nulocareer (tìm bài cũ search hashtag này) Mentor #5- Quay đầu vào Luật, trượt ngã và học cách yêu lại từ đầu Dì gửi contact của mentor Thế Duyệt: https://www.facebook.com/levi.0211 Post này là dành cho Duyệt nên phần reply thắc mắc post này là của Duyệt <3 Tớ là một chàng trai 23 tuổi nhưng chưa tốt nghiệp đại học. À tớ là sinh viên năm 4 Khoa Luật ĐHQGHN. Eh why? Năm đầu tiên lỡ hẹn với SOL (viết tắt tên trường mình) vì điểm số chưa đủ, tuy nhiên năm đó tớ lại đỗ Khoa báo USSH (do ĐHQGHN tổ chức 1 kỳ thi đánh giá năng lực riêng bên cạnh kỳ thi THPT Quốc gia) nhưng bố mẹ không cho xuống HN vì gia đình không có đủ điều kiện nuôi cả 2 chị em học ĐH, cũng như không muốn tớ theo nghiệp Báo chí mà thay vào đó là Luật, dù tớ rất mê. Tớ đã rất buồn và trở nên khép kín bản thân trong suốt quá trình theo học 1 trường đai học khác ở tỉnh, nơi cũng có chuyên ngành Luật như mong muốn của bố mẹ. Quãng thời gian đó thật sự khiến tớ khủng hoảng, học ở 1 môi trường mà ngay cả bản thân mình cũng không thể dung hòa được dẫu cho đã rất cố gắng, không có chút hứng thú và thú thực chất lượng đào tạo cũng dưới trung bình, tớ đã tự nhủ rằng mình phải thoát khỏi đây, phải thi lại ĐH và xuống HN. Âm thầm ôn thi lại cho đến tận ngày kỳ thi đại học diễn ra, bố mẹ tớ mới biết, không những không ngăn cấm mà còn nói với tớ rằng: "Đỗ HLU hoặc đỗ SOL thì mới được phép xuống HN". Trải qua 3 ngày căng thẳng, cuối cùng, tớ đã đỗ SOL trong chính sư nghi ngờ bất an của bố mẹ, gạt bỏ mọi vướng mắc lo lắng và sự thất vọng ở ngôi trường cũ, tớ xuống HN và bắt đầu viết lên trang sử mới của cuộc đời mình. Quả thưc, đại học đã khiến tớ thay đổi rất nhiều. Tớ thưc sự tự hào khi mang trên mình màu áo của 1 trong 3 môi trường đào tạo Luật tốt nhất Việt Nam. Thú thực, ban đầu tớ không hề có chút hứng thú nào với ngành này cả, việc tớ thi đỗ chỉ là cách giúp tớ hiên thực hóa mong muốn của bản thân, được tự làm chủ cuộc đời của mình, được làm điều mình muốn và đặc biệt tạo điều kiện theo đuổi đam mê viết lách chụp ảnh của tớ 1 cách nghiêm túc, thứ mà tớ đã bỏ dở trước đây. Tớ cũng nghĩ dù sao kiếm sống ở HN vẫn dễ dàng hơn ở quê nhiều, thế nên đó là cơ hội mà tớ không thể bỏ qua. Tớ tham gia cưc nhiều hoat động ở trường, đặc biệt về các mảng viết lách và chup ảnh, tớ xem đó là niềm vui, là được sống với đam mê, vì tớ được mọi người khen ngợi, khả năng của tớ được công nhận. Nhưng tớ bắt đầu chểnh mảng học hành, chỉ chăm chăm tham gia các hoạt động ở trường mà quên mất việc quan trọng nhất khi ở đây, đó là tích lũy kiến thức, là học hành để lập nghiệp. Kết quả là GPA kỳ 2 năm nhất của tớ rơi xuống dưới 2.0. Kiến thức nền tảng của các học phần tiên quyết gần như tớ không thể nắm được bất kỳ thứ gì, khiến quá trình học các môn tiếp theo rơi vào tình trạng "vịt nghe sấm". Chưa hết, tớ apply vào một tổ chức phi chính phủ, với mong muốn thuyết phục bản thân rằng "mình đã chọn sai nghề nên điểm số mình chỉ cần đủ qua môn là được" với vị trí lên ý tưởng và phụ trách hình ảnh. Và rồi tớ nhận ra tớ chẳng có chút kiến thức nào về Marketing, về content hay thậm chí thứ tớ luôn tự hào là mắt thẩm mỹ và khả năng chụp ảnh của tớ cũng không có chút nền tảng nào. Tớ luôn mắc lỗi, hay chậm deadline, luôn trở thành người ngoài cuộc trong mọi cuôc tranh luận của team và rồi tớ trở nên chán nản tiêu cực và quit khỏi dự án. Tớ bắt đầu phải nghĩ ngợi lai về cuôc đời của mình, cái mà mình nghĩ là đam mê, cái mà mình nghĩ là mình giỏi thực ra lại không hề như thế. Ngạn ngữ có câu "người ta không mắc sai lầm vì dốt mà vì tưởng là mình giỏi". Và tớ quyết định phải có sự thay đổi ngay lập tức nếu như mình không muốn ra trường với cái đầu rỗng tuếch cùng mớ kỹ năng xã hội gần như bằng không. Tớ bắt đầu chăm chỉ học hành hơn, đến lớp đều đặn không bỏ tiết, hay mò lên thư viện kiếm tài liệu với mục đích nâng cao điểm số. Và tớ nhận ra, thực sự luật không khô khan, thậm chí còn rất thú vị và cuốn hút. Tớ nhận ra khả năng nói trước đám đông của tớ, khả năng thuyết phục và tư duy phản biện của tớ được thừa hưởng từ bố, tớ bắt đầu nhận được những lời nhận xét tích cưc từ thầy cô bạn bè. Tớ bắt đầu h��c được cách sắp xếp thời gian giữa việc học và việc tham gia hoạt động ở trường, việc tham gia hoạt động đã giúp tớ phát triển thêm nhiều kỹ năng mềm và có thêm nhiều mối quan hệ xã hội thú vị. Tớ bắt đầu nhận ra tầm quan trọng của việc học ngoại ngữ. Và điểm số tớ ngày một tăng cao, ánh nhìn, sự ghi nhận của mọi người cũng trở nên tích cực hơn, tớ cảm thấy mình có ích, có trách nhiệm với chính mình và với mọi người xung quanh. Kết thúc năm 2, tớ tham gia chương trình internship ở VNexpress, bắt đầu dấn thân sâu hơn ở mảng tư vấn, tích lũy thêm kiến thức về HR, marketing, pháp chế tài chính doanh nghiệp và thậm chí cả sale. Tớ bắt đầu bươn mình ra ngoài với các công việc khác nhau để tích lũy kiến thức và xây dựng định hướng nghề nghiệp rõ ràng trước khi ra trường. Nếu các bạn đang lo lắng việc chọn sai ngành, không được theo đuổi đam mê như tớ của 3 năm trước, thì tớ sẽ cho các bạn vài lời khuyên nhỏ. Rất có thể các đã nhầm lẫn giữa việc biến đam mê thành sở thích hay thành sự nghiệp. Ở độ tuổi 17 18 19, các bạn khó có thể chắc chắn được về đam mê của mình. Việc 1 ngành nghề nào đó đang hot, được nhiều bạn đồng trang lứa lựa chọn hay được truyền thông thổi phồng lên khiến các bạn bị ảnh hưởng là điều dễ hiểu. Giữ đam mê của bản thân trở thành sở thích sẽ khiến các bạn bớt cảm thấy áp lực hơn. Với chuyện "chọn sai ngành", hãy nghĩ về lý do bạn lựa chọn nó trước khi quyết định chuyển hướng để tránh việc chuyển từ 1 ngành "nhàm chán" sang 1 ngành "nhàm chán' khác. Bạn nên biết rằng mọi thứ bạn hoc được trên giảng đường 4 năm đại học mà bạn đang nghĩ là "lý thuyết suông" thực sự có ý nghĩa. Tất cả mọi thứ bạn học từ chuyên môn cho đến kỹ năng mềm đều có ích vì mọi lĩnh vực ngành nghề đều có 1 sư giao thoa nhất định với nhau, và nếu bạn lãng phí chúng, thì bạn rất có thể sẽ phải bỏ ra 1 số tiền khổng lồ để được nghe lại những kiến thức đó trong 2 tiếng đồng hồ ít ỏi cùng với lượng kiến thức bề nổi so với việc ngồi trên giảng đường cả 1 học kỳ được giảng giải cặn kẽ chi tiết với những giảng viên tâm huyết cùng chi phí rẻ hơn rất nhiều. Thay vì mãi cứ đắm chìm trong những lựa chon "sai" của bản thân trong quá khứ, hãy tâp trung và cố gắng làm chủ những gì bạn đang có ở hiện tại. Cởi mở và tiếp thu thay vì đối phó, khai phá bản thân một cách nghiêm túc, phân tích điểm mạnh, điểm yếu của mình. Có lãng phí 4 năm hay không là do bạn quyết định. Đến đây đã dài, và với tình hình dịch bệnh thế này không biết bao giờ tớ mới tốt nghiệp =)). Chỉ biết chúc cho tất cả các bạn trẻ sẽ sớm tìm ra được con đường phù hợp và đúng đắn với mình. #news
0 notes
hellobacsi · 4 years
Text
Bật mí cách tăng đề kháng, giảm tác dụng phụ của xạ trị, hóa trị u vú - Hellobacsi
Tìm hiểu những cách tăng đề kháng sau khi tiến hành chữa u vú bằng xạ trị hoặc hóa trị là biện pháp thiết thực để giúp bạn cảm thấy khỏe khoắn và tràn đầy sức sống hơn. 
Bài viết sau, mời bạn hãy cùng Hello Bacsi tìm hiểu những ảnh hưởng của xạ trị, hóa trị u vú lên cơ thể cũng như khám phá cách đẩy lùi các tác dụng phụ đến từ hình thức hỗ trợ điều trị này nhé.
Nguyên nhân hình thành u vú
Chuyên gia cho biết, có rất nhiều nguyên nhân gây khối u vú như di truyền, sử dụng thuốc tránh thai, béo phì… nhưng nguyên nhân chủ yếu là do rối loạn quá trình chết tế bào theo chương trình. Khi cơ thể tiếp xúc với tác nhân sinh u bướu (viêm nhiễm kéo dài, ô nhiễm môi trường, hóa chất, thực phẩm độc hại,…). Hậu quả là những tế bào già, lỗi, tế bào lạ không bị tiêu diệt. Khi cơ thể chỉ có tế bào sinh ra mà không có tế bào chết đi là quá trình tăng sinh tế bào. Nếu sự tăng sinh tế bào này không được kiểm soát sẽ dẫn đến dị sản và loạn sản tế bào, hình thành tế bào tiền u bướu. Đây chính là nguyên nhân sâu xa cũng như mầm mống của khối u vú trong cơ thể.
Ảnh hưởng của hóa trị u vú
Hóa trị có thể gây ảnh hưởng đến tất cả các tế trong cơ thể, bao gồm cả tế bào ung thư và tế bào khỏe mạnh. Do vậy, khi thực hiện hóa trị người mắc có thể sẽ gặp phải một số vấn đề sau:
Mệt mỏi, đuối sức
Mệt mỏi và thiếu năng lượng là tác dụng phụ phổ biến nhất của hóa trị. Mệt mỏi có thể bao gồm cảm giác kiệt sức, buồn ngủ, bối rối trong việc đưa ra quyết định hoặc thiếu kiên nhẫn. Ngoài ra, bạn sẽ cảm nhận sự nặng nề ở tay chân, nhanh chóng bị mỏi hoặc khó thực hiện các hoạt động hàng ngày.
Tình trạng mệt mỏi có thể xuất hiện đột ngột và không thuyên giảm dù cho bệnh nhân có nghỉ ngơi nhiều hay thậm chí là quá trình điều trị đã kết thúc. Mặc dù mỏi mệt là một tác dụng phụ phổ biến của phương pháp hóa trị u vú nhưng trạng thái này cũng là một trong các dấu hiệu của trầm cảm, do vậy bệnh nhân không nên xem nhẹ tình trạng này.
Chán ăn, buồn nôn hoặc nôn mửa
Khẩu vị của bạn thay đổi khi đang hóa trị u vú dẫn đến tình trạng chán ăn. Điều này được giải thích bởi các loại thuốc có thể gây ra tác dụng phụ tạm thời là thay đổi mùi vị thức ăn. Đôi khi bạn có thể không cảm thấy đói hoặc thích những món ăn mà trước đây chưa từng hứng thú.
Bên cạnh thay đổi khẩu vị, hóa trị còn có thể khiến bạn chóng mặt, buồn nôn. Những triệu chứng này thường xuất hiện vài giờ sau khi thực hiện hóa trị và kéo dài trong nhiều ngày.
Ảnh hưởng đến đường tiêu hóa
Một số loại thuốc hóa trị, thuốc giảm đau và thuốc chống buồn nôn có thể ảnh hưởng đến đường tiêu hóa, gây táo bón hoặc tiêu chảy.
Rụng tóc
Nhiều người mắc u vú thường lo lắng về việc hóa trị sẽ khiến tóc rụng nhiều. Tuy nhiên theo các chuyên gia, việc tóc bạn có rụng hay không sẽ phụ thuộc vào loại thuốc được kê đơn.
Một số người thấy tóc rụng nhiều ngay khi vừa tiếp nhận điều trị trong khi những người khác có thể chỉ mất một ít tóc. Bên cạnh đó, bạn còn có thể thấy lông mày và lông mi của mình bị rụng hoặc thậm chí lông ở một số bộ phận khác nữa.
Rụng tóc thường xảy ra sau 2 – 3 tuần kể từ khi bạn thực hiện hóa trị. Trong quá trình điều trị, bạn sẽ thấy tóc bị xơ, da đầu nóng và ngứa, nhạy cảm, thậm chí còn nổi mụn. Sau khi hóa trị kết thúc, phải mất 4 đến 12 tháng để tóc mọc lại.
Nhiệt miệng
Một số loại thuốc hóa trị u vú có thể gây lở hoặc sưng miệng, ảnh hưởng đến việc ăn uống, từ đó dẫn đến sút cân và thiếu hụt dưỡng chất cho quá trình hồi phục sức khỏe. Nếu bạn nhận thấy có vết loét, cảm giác đắng miệng, gặp khó khăn khi nuốt thì hãy nói với bác sĩ để có biện pháp cải thiện tình trạng kịp thời.
Da và móng thay đổi
Phương pháp hóa trị u vú có thể khiến da bạn bị bong tróc, sẫm màu hoặc trở nên khô và ngứa. Trong quá trình điều trị và vài tháng sau đó, làn da của bạn có khả năng nhạy cảm hơn với ánh nắng mặt trời.
Ngoài ra, một số người còn nhận thấy móng tay cũng thay đổi, trở nên tối hơn bình thường hoặc xuất hiện các đường vân, sọc trắng, đôi lúc cũng có thể trở nên giòn, khô và dễ gãy hơn.
Giảm khả năng suy nghĩ, ghi nhớ
Một số bệnh nhân chia sẻ rằng họ gặp khó khăn trong việc tập trung và ghi nhớ mọi thứ sau khi thực hiện hóa trị u vú. Tình trạng này được gọi là suy giảm nhận thức liên quan đến ung thư hoặc “sương mù hóa trị”.
Bên cạnh tình trạng suy giảm nhận thức xuất phát từ thuốc men, người bệnh còn chịu cảm giác mệt mỏi, khó ngủ hoặc căng thẳng thần kinh, thậm chí dẫn đến trầm cảm. Những vấn đề này có thể cải thiện theo thời gian.
Hãy cho bác sĩ biết về bất kỳ thay đổi trong suy nghĩ và trí nhớ mà bạn đang gặp phải, đặc biệt khi các vấn đề này ảnh hưởng đến cuộc sống hàng ngày hoặc gây cản trở công việc của bạn.
Suy giảm thính lực
Thuốc hóa trị có thể ảnh hưởng đến thính giác của bạn. Do đó, bác sĩ thường khuyên bạn nên kiểm tra thính giác trước khi bắt đầu điều trị và điều này có thể được lặp lại trước mỗi chu kỳ hóa trị. Đôi lúc phương pháp hóa trị cũng gây ra tiếng ồn liên tục trong tai hay gọi là chứng ù tai.
Tình trạng này tuy chỉ diễn ra trong thời gian ngắn nhưng phần nào vẫn sẽ ảnh hưởng đến sinh hoạt thường ngày của bệnh nhân.
Ảnh hưởng của xạ trị u vú
Xạ trị u vú là phương pháp sử dụng sóng năng lượng cao tác động trực tiếp lên các tế bào khối u. Mục tiêu của phương pháp này là tiêu diệt hoặc làm chậm tốc độ sinh sôi của tế bào ung thư mà không làm tổn thương quá nhiều tế bào khỏe mạnh.
Xạ trị u vú có thể gây ra tác dụng phụ nhưng mức độ tác động khác nhau đối với từng cá nhân, tùy thuộc vào loại phóng xạ và sức khỏe của người bệnh. Một số tác dụng không mong muốn có thể gặp do xạ trị u vú như: Mệt mỏi, khó chịu, tóc rụng…
Cách tăng đề kháng cho cơ thể
Cách tăng đề kháng cho cơ thể luôn được đánh giá cao, bởi phương pháp này giúp giảm thiểu tác động của xạ trị lẫn hóa trị lên bệnh nhân u vú. Bạn có thể tham khảo những gợi ý dưới đây để cảm thấy thoải mái hơn, giảm bớt mệt mỏi cũng như tăng cường chất lượng cuộc sống:
Ăn uống hợp lý
Các loại thực phẩm giúp ích cho hàng rào đề kháng của cơ thể gồm:
Tỏi
Gừng
Đu đủ
Thịt gà
Bông cải
Ớt chuông
Hạnh nhân
Trái cây họ cam quýt.
Bạn có thể chế biến chúng thành những món nước ép thơm ngon hoặc món hầm, súp, nấu canh để dễ ăn hơn. Bởi sau khi thực hiện hóa trị hay xạ trị, người bệnh thường gặp khó khăn trong vấn đề ăn uống do miệng có cảm giác khó chịu, khẩu vị kém đi.
Thay đổi lối sống
Sức khỏe thể chất và sức khỏe tinh thần có liên quan chặt chẽ giúp tăng đề kháng cho cơ thể, bởi chúng sẽ hỗ trợ lẫn nhau, bạn sẽ cảm thấy thoải mái, đẩy lùi mệt mỏi trong những ngày sau khi tiếp nhận điều trị u vú. Một số biện pháp hay bạn nên thử gồm:
Đọc sách
Tập thiền hoặc yoga
Nghỉ ngơi những lúc cảm thấy mệt
Luôn suy nghĩ đến những điều tích cực
Tạo ra thói quen ngủ đúng giờ mỗi ngày.
>>> Mời bạn đọc cùng tìm hiểu cách kiểm tra u vú chính xác TẠI ĐÂY!
Sử dụng thực phẩm bảo vệ sức khỏe Oncolysin
Để tiếp sức cho bệnh nhân chữa u vú, việc kết hợp sử dụng sản phẩm thảo dược giúp nâng cao hệ miễn dịch là cách tăng cường sức đề kháng hữu ích. Từ đó giúp ngăn chặn sự phát triển của tế bào ung thư từ những giai đoạn sớm, mầm mống,  đồng thời giúp giảm nhẹ tác dụng phụ của xạ trị hoặc hóa trị.
Sau nhiều năm nghiên cứu tìm hiểu, các nhà khoa học đã ghi nhận khá nhiều dược liệu quý trong tự nhiên có khả năng hỗ trợ điều trị, phòng ngừa u bướu nói chung và u vú nói riêng rất hiệu quả. Đặc biệt trong số đó phải kể đến các thảo dược như cao sơn đậu căn, cao lá đu đủ, cao xạ đen, cao bạch hoa xà thiệt thảo, cao bán biên liên, cao củ sả…
Bên cạnh đó, các chuyên gia đã chiết xuất tinh hoa của những thảo dược này, kết hợp với kẽm salicylate, methylsulfonylmethane, KI và bào chế ra một sản phẩm dạng viên nén mang tên thực phẩm bảo vệ sức khỏe Oncolysin (*).
                                                              Thực phẩm bảo vệ sức khỏe Oncolysin
Từ khi ra đời, sản phẩm Oncolysin đã được đông đảo người dùng tin tưởng và giới chuyên gia đánh giá cao nhờ những ưu điểm nổi trội sau:
An toàn khi sử dụng lâu dài
Phòng ngừa u vú, chống tái phát bệnh: Các thành phần cao củ sả, cao bán biên liên, cao xạ đen, KI… trong sản phẩm giúp hỗ trợ chống viêm, chống oxy hóa hiệu quả, đồng thời làm tăng năng lượng tế bào, tăng quá trình thông tin liên lạc và chết theo chương trình của tế bào, chống tăng sinh tế bào, làm gián đoạn các bước trong giai đoạn sớm, mầm mống trong quá trình hình thành u vú, giúp phòng ngừa và ngăn chặn ung thư vú tái phát.
Hỗ trợ tiêu diệt tế bào khối u đã hình thành: Tế bào ung thư được xem là tế bào “bất tử”, bởi chúng được ngụy trang bằng lớp vỏ bọc polymer, khiến hệ miễn dịch không nhận diện để tấn công được. Trong thành phần của sản phẩm Oncolysin chứa Oncolysin, selen (sodium selenite) có khả năng phá vỡ lớp vỏ xơ hóa polymer bao quanh tế bào u bướu, giúp phơi bày tế bào này, để hệ miễn dịch nhận diện và tiêu diệt chúng.
Nhờ vào những ưu điểm trên, thực phẩm bảo vệ sức khỏe Oncolysin là một giải pháp đột phá, giúp hỗ trợ điều trị hiệu quả u vú nói riêng và các bệnh ung bướu nói chung. Do vậy, hãy sử dụng Oncolysin hàng ngày để bảo vệ sức khỏe cho bản thân và gia đình, bạn nhé!
>>> Mời bạn đọc cùng tìm hiểu quá trình cải thiện ung thư vú của chị Ngọc TẠI ĐÂY!
(*) Thực phẩm này không phải là thuốc và không có tác dụng thay thế thuốc chữa bệnh. 
Phương Uyên/HELLO BACSI
The post Bật mí cách tăng đề kháng, giảm tác dụng phụ của xạ trị, hóa trị u vú appeared first on Hello Bacsi.
0 notes
mchau-ng-blog · 6 years
Text
KHẢI ĐỊNH HOÀNG ĐẾ THƯ Nguồn: chungta.com Thư thất điều gởi vua Khải Định (bản dịch) Việt Nam quốc dân Phan Châu Trinh gởi thư cho đương kim hoàng đế Tôi sinh gặp lúc: trong thời nước nhà nghiêng ngập, ngoài thời các nước đua tranh tiến bộ. Tôi là người yêu bình dân chủ nghĩa, ghét chuyên chế quân quyền,đau đớn vì quan lại tham lam, thường xót vì dân sinh khốn khổ, vậy nên tôi sẵnlòng liều cả sanh mạng tôi, ra gánh vác việc đời, trông mong có cứu lại cuộchiểm nghèo được chút nào chăng! Năm 1907, tôi đã gởi thư cho các quan chánh phủ Bảo hộ, hết sức kêu ca,trước bày tỏ tình cảnh khổ sở của dân Việt Nam, sau xin thay đổi theo chính trịcác nước văn minh trong thời bây giờ. Những việc tôi đã đề xướng trong lúc ấyđều là sự cần kíp cấp thiết cả: như lập trường dạy tiếng Tây và chữ Quốc ngữ,bày ra hội thương, hội nông để giành lại quyền lợi cho người mình, và thay đổicách ăn mặc theo cách Âu Tây, v.v… Những việc đó tôi làm trước mắt người thiênhạ, rõ ràng như ban ngày, vậy thời có tội lỗi gì không? Thế mà triều đình nướcta, từ trên đến dưới, cứ khư khư giữ lấy thói chuyên chế cũ để hà hiếp dân ngu,cướp lấy lợi riêng cho mình; ghét việc thay đổi như cừu thù, coi nhân dân nhưrơm rác, tìm cớ bới việc, phá phách đủ đường, làm cho lòng dân ai ai củng tứcgiận, để mà giết hại những kẻ thông minh lương thiện trong nước. Sự chống sưuthuế không công bình, xảy ra khắp cả 12 tỉnh Trung Kì trong năm 1908, thời dânvà thân sĩ bị giết và bị tù, kể hơn mấy ngàn người, đau lòng thảm dạ biết baonhiêu. Gặp dịp như thế, một người như tôi, có thể nào mà họ chịu bỏ lỏng: phao choviệc này, buộc vào cớ kia, trước thời xử án tử hình, sau lại đày Côn Lôn. Khốn nạn thay! Nước ta bị nước Pháp bảo hộ đến ngày đó đã gần ba bốn mươinăm rồi, nhưng sự hủ bại vẫn không thay đổi, cách văn minh chẳng hề bắt chước,mà cái nọc độc chuyên chế ức hiếp vẫn còn gớm ghiếc như thế. Vậy thời cái vănminh của nước bảo hộ không có ích gì cho nước bị bảo hộ, mà nước bị bảo hộ cũngkhông nhờ gì được sự khai hoá của nước bảo hộ, lạ quá! Sự đó trong đời nầy cũngít thấy vậy. Nếu tôi không nhờ được cái lòng công bình của mấy người Tây thời tôi còn đâuđến ngày nay. Tôi mà còn sống đến nay, cũng là nhờ cái văn minh thực của ngườiTây vậy (nhờ có hội Ligue des Droits de I’homme). Năm 1910, được khỏi tù, năm 1911 tôi được qua Tây để xem xét cái học thuậtvăn minh Âu Châu. Đã 12 năm, tôi ăn nằm trên cái đất dân chủ, hớp cái không khítự do, nhờ vậy mà tôi hiểu được lẽ chánh đáng trong thế giới, phần nghĩa vụ củaquốc dân, và cũng biết chắc được cái mục đích của nước nhà nên thay đổi như thếnào. Dân ta bây giờ phải đánh thức nhau dậy, phải đồng lòng hiệp sức mà chốngcự với lũ vua dữ quan nhơ, phải phá nó cho tan, đạp nó cho đổ; lại phải lấp tậnnguồn, cắt tận rễ, làm cho tiệt hẳn sức ma quỉ chuyên chế, nó đã ám ảnh chúngta mấy ngàn năm nay, nếu không làm như thế thời không bao giờ trông thấy ánh sáng mặt trời mặt trăng nữa! Đó là cái chủ ý và cái mục đích của tôi vậy. Vậy mà nay tôi nghe Bệ hạ từ khi lên ngôi tới giờ, có làm điều gì ích lợicho dân không? Không, chỉ nghe có những điều kiêu căng, dâm dục, trái luân lý;nghịch phép tắc; quyền vua muốn cho tôn sùng, thưởng phạt mất cả công chính;hút cái máu mủ của dân nghèo, trau cái xác thịt cho sung sướng, ngược văn minhcủa thế giới, ngăn đường tiến bộ của quốc dân; nết xấu tính hư, chứa chan đầy nhẩy, không sao mà nói cho xiết được. Theo luật hiến pháp các nước văn minh trong đời bây giờ, vua nào trái phép,dân có quyền cứ luật mà bắt tội. Tuy ngày nay dân quyền nước Nam còn bị đè nén,hiến pháp còn chưa thành lập, song cứ theo lẽ công bình chung trong đời nay, Bệ hạ không sao mà gỡ tội với chúng tôi được. Nay tôi trích ra bảy việc quan hệ thứ nhất đến dân, đến nước chúng tôi, bảyviệc đó là bảy tội của bệ hạ, tôi sẽ xét đoán bắt buộc như sau nầy, khi bệ hạđược thư này, thì Bệ Hạ phải tự xử lấy. I. Một là tội tôn quân quyền Sau khi Bệ hạ lên ngôi, thường ra những Chiếu, Dụ ép dân phải tôn quânquyền, là lẽ gì vậy? Bệ hạ thường nói, nước ta xưa nay vẫn sùng Nho giáo. Nhogiáo còn ai lớn hơn ông Khổng, ông Mạnh? Xưa vua Định Công hỏi đức Khổng Tửrằng: “Có câu gì vua nói ra làm nước thạnh vượng được không?”. Đức Khổng Tử rằng: “Có, làm vua khó lắm, mà làm tôi cũng không dễ”. Lại hỏi rằng: “Vậy thờicó câu gì vua nói ra, mà làm mất nước không”. Đức Khổng Tử rằng: “Có, ta khôngvui chi sự làm vui, ta chỉ vui sao cho những lời ta nói ra không ai dám cãi lại”. Thầy Mạnh Tử nói rằng: “Trong nước dân là quý nhất, đất cát và vật sản làthứ nhì, còn vua là khinh”. Lại nói rằng: “Có ở cho được lòng người cùng dân,mới đáng làm ngôi thiên tử”. Còn biết bao nhiêu là lời nói khác nữa, cũng toàn một ý ấy cả. Bệ hạ xem lại trong 5 Kinh và 4 Truyện, xem có câu nào là tôn quânquyền không? Bởi vì người nào mà ngôi mình ở trên muôn người, thời lòng khiêmnhượng phải xem mình như ở dưới cả muôn người, ấy là cái tinh thần của Nho giáovậy; nếu người nào hãnh hãnh tự đắc, cậy quyền thế mà ép dân, rằng: “chúng bay phải tôn ta, phải sợ ta, thời người ấy chẳng khác chi tìm đường tự tử vậy”. Xưa vua Kiệt rằng: “Ta làm vua trong nước nầy, như mặt trời soi trên tráiđất, mặt trời mất ta mới mất”. Dân thời trả lời rằng: “Mặt trời kia sao mầykhông mất? Chúng ta sẵn lòng chết với mầy, làm cho mầy mất.” Vua Trụ rằng: “Mạng ta sinh ở trời, chứ chẳng ở dân”. Dân trả lời rằng:“Trời là dân, trời xem là dân ta xem, trời nghe là dân ta nghe.” Rút cuộc lại vua Kiệt thời đày ra nội Nam Sào, vua Trụ thời đầu treo cờ TháiBạch. Ấy là những gương của các ông Vua tôn quân quyền đó. Về sự đó đức Khổng Tửrằng: “Vua Thang đày ông Kiệt, vua Võ giết ông Trụ là hợp theo lẽ trời, mà thuận theo lòng người”, Thầy Mạnh Tử nói rằng: “Nghe giết một người tàn bạo,tên là Trụ chứ chẳng phải giết vua.” Đấy mới thực là Nho giáo đấy, sách vở còn sờ sờ đấy, đều ghi lại từ tay đứcKhổng, thầy Mạnh cả, có phải tôi bày đặt ra tôi tự dối tôi, mà phỉnh người tađâu. Những Chỉ, Dụ tôn quân quyền của Bệ hạ, có khác gì cái chiến thơ với Nhogiáo hay không? Xưa nay có vua nào nghịch với quốc giáo mà còn được làm vua lâu dài đâu. Còn theo các học thuyết mà nói, sao gọi là nước? Là hiệp dân lại mà thànhnước; sao gọi là triều đình? Là những người được ủy quyền cho, phải thuận theo ý muốn của dân mà làm những việc lợi dân ích nước. Ông vua hay ông Giám quốc, chẳng qua là người thay mặt cho một nước, cũngnhư một người quản lý thay mặt cho một Công ty mà thôi. Ai chịu trách nhiệm ấy, hay hưởng được cái quyền lợi, thời phải làm cho hếtcác bổn phận mình đối với dân, đối với nước; nếu không thế thời cũng bị phạt, bị tội như mọi người vậy. Ấy, tự do, bình đẳng, là nghĩa như thế mà các nước văn minh thì nay phải đặtra quan Nội các Tổng trưởng (tức là Tể tướng) để thay quyền vua hay Giám quốc để chịu lỗi với dân là thế. Nếu có ông vua, hay ông Giám quốc nào chiếm của dân làm riêng của mình, thời dân buộc tội cũng chẳng khác gì tội ăn trộm ăn cướp; nếu cậy quyền mạnh hành hạ dân làm tôi mọi, thời buộc tôi cũng như đứa bạn nghịch. Cái lẽ ấy đương thời nó sáng rỡ như ban ngày, ai ai cũng rõ. Phàm những dâncác nước văn minh, đều coi lẽ ấy như nước, lửa, lúa, gạo, thờ lẽ ấy như trờiđất thần linh; dân nào thuận lẽ ấy thời được thạnh vượng phú cường, dân nào trái lẽ ấy thời phải sa sút hèn hạ. Xưa vua nước Pháp là Louis XIV nói rằng: “Nước là ta”. Dân Pháp cho là lờinói đại nghịch vô đạo; đến nay người Pháp làm sách chép đến câu đó cũng cònchưa nguôi lòng giận. Cái ý đó có khác gì với nghĩa Nho giáo đâu. Đức Khổng Tử nói rằng: “Ông vua nào muốn cái sự ghét của dân, thời tai hạitất có ngày đến mình”. Lại nói rằng: “Mọi rợ nó có vua, chẳng bằng những nướcvăn minh nó không có là hơn”. Ông Mạnh Tử nói: “Nước là nước của dân, chứ không phải của vua”. Nay Bệ hạ sinh đẻ trong nước Nho giáo, và làm vua trong thì bây giờ là thế kỉ 20, mà nước ta lại đứng dưới quyền nước dân chủ Pháp Bảo hộ, Bệ hạ lại dámtôn mình như thần thánh, nghênh ngang trên đầu dân. Vậy thời chẳng những dân Việt Nam không thể dung được Bệ hạ, mà dân nước Pháp lại càng khi dễ Bệ hạ nữa. Nay chúng ta thử ghé mắt xem qua tình thế Âu Á, Nhật Bản là nước đồng văn,đồng giống với nước ta. 40 năm trước họ đã lập ra hiến pháp, cho dân được bầu cuwr nghị viện; việc chính trị trong nước theo công ý của dân, chứ vua không đượctự chuyên cả; vì thế nên nước họ được cường thịnh, nay đã đứng đầu trong ÁĐông, thế mà họ vẫn hiềm quyền vua còn lớn quá. Vua Minh Trị là vua có danhtiếng công đức của Nhật Bản, mà cuối năm hiệu Minh Trị, ông ta còn bị cái hiềmthích khách, lại năm mới rồi đây, quan Tể tướng Nhật Bản bị giết trong ga xelửa cũng vì cớ ấy. Nước Tàu là nước mẹ văn minh nước ta, trong năm 1911 họ cũng đã đuổi vua điđể lập nên nước dân chủ. Còn như Âu Châu, quyền vua còn ai lớn hơn Hoàng đế nước Nga, thứ nữa thờiHoàng đế nước Đức, và Hoàng đế nước Anh (trong nguyên bản là Úc,có lẽ nhầm?). Trong chiến bại vừa rồi, vua Nga là Nicolas II và cảnhà bị giết một cách rất thảm hại; vua Đức Guillaume II phải trốn qua Hà Lanmới khỏi chết; vua Anh Charles I, hai lần trốn về để mưu phục ngôi vua, dânnước Anh họ chống cự lại và đuổi đi như đuổi gà; rút cục lại bị đày chết ngoàimột hòn cù lao. Những ông vua tôi đã kể trên đó, đều là những người anh kiệt, và trí họ cũngbiết đủ mọi việc trên thế giới, tuy họ đối với dân có một hai chuyện tự chuyên,song cũng có lắm việc họ làm ích cho nước họ. Những ông vua nào làm nên, thờinước được giàu mạnh, ông nào có bị thua đi nữa, cũng không đến nổi mất nước.Thế mà các nước ấy nó đối với các vua chúng nó một cách rất nghiêm khắc, ghéthọ như là cục thịt dư bướu thịt, gớm họ như con rắn dữ rết độc; việc nhỏ khôngcẩn thận, thời chúng nó bẻ bắt không thứ; làm việc lớn mà hỏng, thời sự chếtchóc theo ngay. Xem đó thời đủ biết cái trí thức những dân đời bây giờ mở manglà thế nào! Còn nước Nam ta, từ xưa đến nay, vẫn là một nước chuyên chế, trăm việc chínhtrị vào một tay vua; công việc Triều đình cấm không do dân nói đến (luật ta cấmkhông cho học trò và dân gửi thư cho vua nói chính trị). Đã 70, 80 năm nay,trên vua thời hèn, dưới tôi thời nịnh; pháp luật thời nghiêm nhặt, dân mất cảtự do (từ thời Gia Long đem luật Thanh về trị dân Việt Nam, là một sự lầm, vìluật đó là luật người Mãn Châu lập ra để trị Trung Quốc, trong luật ấy lắm phépkhông công bình; xem như khi luật ấy bắt đầu thi hành trong nước ta, ông NguyễnVăn Thành là một người khai quốc công thần, chỉ vì cớ con ông ta đặt một bàithơ chơi, vậy mà các quan nịnh thần, đem thêu dệt ra, giết cả nhà ông ấy! Thếthời bộ luật ấy độc dữ biết chừng nào!). Từ đó nước ta, dân với vua cách nhauxa quá; các quan ở giữa muốn làm chi thời làm, dân không chỗ kêu ca. Từ triềuMinh Mạng về sau, giặc giả nổi lên luôn; đến đời Tự Đức, Tây qua là mất nước,ông bà nhà Nguyễn, trong 200 năm mở mang gần nửa nước Nam, công đức lớn biết làbao nhiêu mà con cháu làm vua chỉ chưa đầy 50 năm, đã bị họa mất nước, là bởicớ đó, thảm thay! Việc học hành thời hủ bại, nên học trò dốt nát, chỉ biết thiđậu làm quan để ăn cướp của dân, chẳng biết nước nhà là gì. Vậy cho nên đến nay nước nhà một ngày một sa sút, càng ngày càng tàn mạt,chẳng còn đứng vào bực nào cả; nếu không bị nước Pháp lấy, thời cũng không biếtnước ta trôi nổi vào tay ai! Cứ sự đã qua đó mà buộc tội, chẳng vua thời ai? Dẫu có anh thầy kiện miệnglưỡi giỏi thế nào, cũng không cãi cọ gì được. Vậy nước ta từ nay về sau, còn nên tôn quân quyền nữa không? Không, chẳngnhững là vua không nên tôn, mà ngôi vua cũng nên cất đi kia. Vậy mà vua đến naycũng còn, thương ôi! Cái trí khôn dân ta lu lấp, thua kém cả người thiên hạ, đãđành nên thương hại, mà cái lòng trung hậu nhịn nhục của nó cũng nên chuộngvậy! Vậy thời đáng lẽ vua phải hết lòng lo lắng làm việc gì lợi ích cho thỏa lòngchúng nó một tí mới phải. Nay Bệ hạ thời không: lúc chưa làm vua, chẳng nghe cómột điều gì là hay, mà sự xấu xa thời đã chán chường trước mắt thiên hạ, chỉ lochạy ngược, chạy xuôi để lên làm vua cho được; đến lúc làm vua được rồi, chỉlàm việc cho nhân dân oán thán mà thôi. Vậy mà nay còn dựa hơi quyền nọ quyềnkia, bắt buộc dân còn phải tôn mình nữa kia! Chiếu theo luật xưa nay, dân Âu Á chúng nó bắt tội các vua của chúng, mà xửBệ hạ, thời một cái giết, hay một cái đuổi, hai cái đó Bệ hạ không thể tránhđược. Vua Khải Định II. Hai là tội thưởng phạt không công bình Thưởng phat là cái phép lớn của Triều đình. Mạng sống của dân, kỉ cương củanước, đều quan hệ ở đó cả. Đức Khỗng Tử nói: “Hình phạt không nhằm phép, thờidân không có chỗ thò tay chân”. Mạnh Tử nói rằng: “Người trên không theo lẽthẳng, người dưới không giữ phép luật, cái nước như thế, thời thế nào cũng phảimất”. Đời xưa thưởng người phải ở Triều, là tỏ ra người cả nước cùng thưởng,phạt người phải ở chợ, là tỏ ra người cả nước cùng phạt; nếu hai sự đó mà mấtcả công bình, thời dân cần gì phải có vua có quan? Tôi nghe đích rằng: Bọn tên X là bạn chơi bời lẳng lơ với Bệ hạ khi trước,khi bệ hạ làm vua rồi, thằng thời được thăng chức Thống chế để hầu hạ bên mình,thằng thời làm cho Tri phủ, Tri huyện, quan Tỉnh hay quan Kinh v.v… Lại nghe cóanh quan Thị lang nọ, vợ anh ta có oán riêng với Bệ hạ lúc còn chưa là vua, khiBệ hạ lên ngôi rồi, nhơn sự rủi ro nho nhỏ, anh ta bị cách chức đuổi về ngay.Lại một Thượng thơ hay rao bán những cái tịt riêng của Bệ hạ ra ngoài, nhân dịpđó mất chỗ dựa, Bệ hạ tìm cớ buộc tội nặng, xử 8 năm tù, án đã làm rồi, saunghe anh này rút ra 5 vạn đồng bạc, lại được lại, giáng chưa đuổi về. Vậy thời sự thưởng phạt, Bệ hạ cứ theo ý riêng của mình, chẳng cần gì phépnước, làm cho thêm sự gian dối lo lót ra. Vua như thế, thời vua làm gì? Lại nghe Bệ hạ nuôi một tụi lính kín hơn 40 người, để mai chiều đi do thámchốn hương thôn, nơi thành thị, xem có ai gièm chê mình không? Nếu có, thời Bệhạ hoặc là tìm cách buộc tội ngay, hoặc là dùng cách bí mật làm hại mà khôngcho người ta biết. Những quân đó rặt là quân côn đồ, cậy thế gần vua, làm điềuphi pháp, khiến cho lương dân ai ai cũng sợ hãi, khóa mồm bịt miệng, ra đườnggặp nhau chỉ lấy mắt trông nhau mà thôi, thiệt là làm cho nhân dân khổ sở thảmthê. Xưa vua Lệ nhà Châu là người lắm nét xấu, sợ dân chỉ trích, mới đặt ra mộtcái phép để khỏi sự chê gièm, cũng làm như Bệ hạ vậy. Ông Thiệu Công can rằng:“Bịt miệng dân khó hơn là bịt miệng sông”, vua Lệ không nghe, sau quả bị dângiết. Sao Bệ hạ không lấy gương đó mà soi? III. Ba là chuộng sự quỳ lạy Cái quỳ lạy chẳng qua là để chỉ sự tôn kính đó mà thôi, ngoài ra chẳng cónghĩa lý gì cả. Một người ngồi đồ sộ ở trên, bao nhiêu người dưới phải áo mãodập đầu xuống đất, chẳng những là làm mất cái phẩm giá của loài người, mà lạilàm cho người trên sinh lòng kiêu căng, người dưới mất lòng liêm sỉ, thật làmột cái lễ phép rất là mọi rợ. (Lễ lạy đời xưa, một người lạy thời phải lạy trảlại, lễ đó hãy còn bên Nhật Bản, nhưng vì phiền quá, nay cũng bỏ). Các nước văn minh đời bây giờ đều bỏ cái lễ ấy cả, chỉ còn một hai xứ Mường,Mán còn giữ lại mà thôi, thế mà nước ta đến nay vẫn còn giữ thói đó, thực làmột sự xấu hổ cho dân ta biết bao nhiêu. Năm 1906, quan Tòan quyền Beau ra lệnh bỏ lạy, khốn nạn thay cho các quanlớn Việt Nam không biết xấu hổ, cứ bắt dân giữ cái thói cũ. Đến lúc quan toànquyền Sarraut lại cấm lạy một lần nữa; nay Nam kỳ và Bắc kỳ đã bỏ cả rồi, mà Bệhạ cũng cứ khư khư theo cái thói mọi rợ đó, chẳng những không bỏ, lại còn làmcho phô trương thêm ra, Bệ hạ làm hình như thèm cái lạy như thèm ăn uống mộtmón gì ngon sướng lắm. Mỗi khi trong Triều có lễ chầu lạy thời Bệ hạ cho phépngười nào chụp ảnh để bán cho khắp cả nước, những ảnh ấy đã truyền khắp cả thếgiới. Khi Bệ hạ qua Tây, các quan tiễn đến ga xe lửa Đà Nẵng, Bệ hạ cũng bắt làm lễlạy; đến khi tàu tới Marseille cũng thế. Lễ lạy không phải là lễ văn minh, vua cũng không phải là trời, quan và dânkhông phải là đày tớ mạt, ga xe lửa và bến tàu không phải chốn Triều đình, màsao Bệ hạ dám bắt người ta vùi áo mão trong chốn lầm than, xem loài người nhưloài trâu ngựa, làm cho người ngoại quốc trông vào, chẳng những là chê cười Bệhạ, mà lại mỉa mai khinh dễ nòi giống Việt Nam nữa. Những sự đó, phàm nhữngngười có nhiều ít trí khôn, biết được một tí văn minh thời bây giờ, chẳng aichịu làm, mà Bệ hạ thời cứ vui vẻ tự đắc mà làm được, thực lạ quá! Vậy khôngphải một người ngu là gì? Rất đổi Bệ hạ lạ cho phép người ta dùng thạch cao nắn thành hình người, nhưlúc Bệ hạ chịu chầu lạy trong lễ đại triều, để trong trường đấu xảo Marseille,Bệ hạ tưởng sự đó là quan trọng lắm hay sao, mà Bệ hạ dám đem ra khoe trước mắtthế gian? Tưởng làm thế nầy: Bệ hạ thời choảnh trên ngai thếp vàng chẳng chútkhiêm nhượng nào cả, còn các quan lớn nhỏ râu tóc bạc phơ, cúi đầu khoanh taymắt thời nhắm hi hí, khòm lưng đứng cả trước Bệ hạ, làm như hình một bầy rái cáđương tế cá, một bầy khỉ đương làm trò. Những người Âu có kiến thức, ai nấycũng tức cười, vậy có chán ngán không? Vậy thời Bệ hạ chẳng biết gì là xấu hổ sao? Bệ hạ chẳng quản gì danh tiếngcủa Bệ hạ mặc lòng, còn thể diện nước Nam thời sao? Trong Kinh truyện rằng: “Những ông vua mà tính ý trái với thiên hạ cả, thếnào cũng bị người làm hại”. “Vua khinh dân như thể là con chó con ngựa, thờithế nào dân cũng coi vua như người đi đường”, (nghĩa là không tình nghĩa gì vớivua). “Vua coi mạng dân như cái cỏ cái rác, thời dân cũng coi vua lại như ngườicừu thù”. Vậy thời Bệ hạ chẳng qua là người qua đường, hay là người thù địch của dânViệt Nam đó mà thôi, muốn cho dân đừng làm hại đến mình sao được? IV. Bốn là tội xa xỉ vô đạo Sau khi Bệ hạ làm vua rồi, thời đã đem lòng chán chê những cung điện cũ ôngbà đời trước để lại, liền làm ngay một sở cung điện nguy nga ở làng An Cựu, muanhững đồ sứ của Tàu, mỗi lần vài ngàn bạc, đem về đập bể ra, lựa những miếngnào bông hoa đẹp, để gắn những hình con long, lân, qui, phụng, cho thỏa lòng xaxỉ của Bệ hạ. Lại đem bạc tiền thuê người Tây đúc ba, bốn cái tượng đồng củamình, phí tổn ước mỗi cái trên dưới nột vạn đồng bạc, để chưng trong nhà đấuxảo. Báu gì, xảo gì đồ đó mà đấu! Lại từ cái khăn, cái mũ, cho chí cái áo, cáigiày, Bệ hạ đều đính vàng ngọc kim cương, giá phí biết là bao nhiêu! Rất đổilấy vàng luột giát ra làm cái ủng để bao khắp chân, xa phí dại dột, từ xưa đếnnay chưa có nghe ông vua nào làm như thế bao giờ. Lại Bệ hạ lúc qua Tây, xuống tàu từ Tourane cho đến khi qua đến Tây, lúc ởtrên tàu, gặp khách bộ hành nào thời những rượu sâm banh hạng nhất là đãi chothả cửa, chỉ nói những tiền cho “buộc boa” (pourboire) cũng đến 20.000 quan,còn kim tiền kim, khánh thời đụng cho ai nấy, chẳng kể sao hết được. Ai còn lạ gì, khi Bệ hạ chưa làm vua, trong túi chẳng có một xu, vậy thờitiền đó ở đâu mà tới? Chẳng phải Bệ hạ ăn cắp tiền kho, tiền kín của nước ta,thời tiền đâu? (Trở lên là sao y bản dịch thủ bút của Cụ Tây Hồ còn giữ được.Dưới đây là ông Lê Ấm dịch tiếp ở bản thủ bút Hán văn) Than ôi! Ở Trung kỳ nước ta, nông dân thời nghèo khổ đến cực điểm, thiên taitới tấp, oan vong thường thấy, quan tham lại nhiễu, đất xấu dân cùng, lại thêmtrong lúc giặc giã, vật giá cao vọt, tình trạng lưu ly đến nay chưa cứu vớt,xâu thuế nặng nề, gánh vác không nổi; nói đến việc mở mang trí khôn, việc nângđỡ đời sống thời còn xa lắc xa lơ, sánh với Nam, Bắc kỳ, bên khô bên tươi cũngđã rõ rệt rồi. Thế mà ngân sách còn kêu thiếu hụt, ép dân mua rượu, thuốc phiệnđể làm giàu công quỹ, trắng trợn như thế còn phải làm, còn nói chi nữa. Chẳng nói đâu xa, những năm 1916, 1917, 1918 là sau khi Bệ hạ đã lên ngôirồi, dân các tỉnh Thanh Hóa, Nghệ An, Hà Tĩnh, Thừa Thiên, Quảng Nam, QuảngNgãi bị bão to lụt lớn hạn lâu, nên phải chết đói, chết dịch, trên báo chươngkêu vang luôn, thảm thương như thế còn gì hơn nữa! Nhưng mà chưa từng nghe Bệhạ làm được một việc từ thiện nào để cứu người sống sót, bố thí một đồng xu nàođể giúp kẻ khốn cùng! Như vậy thời Bệ hạ đã dứt hết tình nghĩa với quốc dân tatừ lâu rồi, mà nay lại dám ăn cắp của nước làm của riêng, xa xỉ bậy bả, vứttiền vào chỗ trống không. Chỉ lấy một việc ấy mà nói, Bệ hạ còn mặt mũi nào,còn tư cách nào mà tự xưng là vua của dân ta? Giả sử như Bệ hạ lấy tiền làm cung điện đó mà lập một trường Đại học tạiHuế, lấy tiền mua mua đồ sứ để đập bể đó mà mua đồ dùng cho nhà trường, lại lấytiền phung phí dưới nuôi học sinh lưu học tại Pháp cũng được vài mươi người,thời hai cách dùng tiền lợi hại khác nhau biết là bao nhiêu! Thương hại thay! Quốc dân ta mỗi năm cần cù, đổ mồ hôi sa nước mắt, vợ kêuđói con khóc lạnh, cũng mặc, thân rách lưới, bụng xép ve, cũng mặc, chỉ lo chạyngược chạy xuôi cho có tiền để nạp thuế cho nhà nước, mà cũng có lòng mong nhànước làm được điều gì ích lợi chăng? Nhưng mà khi thu thì vơ vét tận xương tủy,đến khi tiêu thì vãi tung như tro bụi như thế thời quốc dân ta tội gì mà phảichịu cực khổ, dâng của cải, máu mủ để cho một người vua u mê tiêu phá một cáchdại dột như thế? Trong khi Bệ hạ vung vãi bậy bạ đó, Bệ hạ há không nghe việc làm của vị tổngthống Trung Hoa là ông Lê Nguyên Hồng sao? Ông ấy thấy kho nhà nước thiếu hụt,thời tự nguyện đem tiền lương của mình hơn 3 triệu rưỡi quan tiền Pháp, trả lạicho quốc dân để đem làm việc từ thiện, các báo Pháp khen ngợi không ngớt. Ôi! Tàu là một nước đất đai rộng, sản vật nhiều, dân số đông hơn hết trênthế giới, lại là một nước độc lập, họ đói nghèo, không phải là cùng vô sở xuất,thế mà đường đường một vị Tổng Thống một nước lớn, biết yêu nước, biết lo dân,còn không muốn lãnh số lương hằng năm được hưởng, để cho quốc dân bớt gánh nặngthay; huống chi nay Bệ hạ là vua một nước bị bảo hộ, vị thứ ở dưới quan Toànquyền, danh hiệu chỉ có trong 12 tỉnh, công nghiệp không hơn gì một tên dânmạt, mà lại dám tự sánh mình như vua trời, việc làm như trộm cướp, ngoài lươngbổng ra, còn thêm phí tổn làm cung thất, lại còn tiêu xài bậy bạ nữa, thế lànghĩa lý gì? Bệ hạ viết thư cho Bộ Trưởng Thuộc địa có câu xưng là “cha mẹ dân”, thử hỏinước ta xưa nay vốn trọng luân lý gia đình, mà có đâu thứ cha mẹ tàn nhẫn bấtlương như vậy? Đổi lại, phải nói là thằng giặc của dân thời đúng hơn. Đó là bốntội. V. Năm là phục sức không đúng phép Bệ hạ tự chế ra một thứ lễ phục kiểu mới, tự mặc ra để ra Triều. Kiểu ấy làtrên áo cẩm bào cũ, thêu vào cái cầu vai kiểu Âu, còn cổ áo và tay áo thời đínhvài ngọc lòe loẹt, Âu không ra Âu, Á không ra Á, lại trên nón vua thời thêuthêm những hình rồng phụng sáng ngời. Nghe nói khi Đại tướng Jofre qua nước ta,Bệ hạ mặc đồ ấy mà đón tiếp; bây giờ qua Pháp, khi đến điếu mộ danh nhân tử sĩ,cũng mặc đồ ấy. Cũng may là người Pháp ít để ý đến lễ chế nước ta, nên khôngbiết đó thôi, nếu có người hơi rõ, gạn hỏi rằng, Bệ hạ ăn mặc như vậy quả cóđúng với lễ phục nhà binh nước Nam không? Thời chẳng biết trả lời thế nào được. Thử xem các nước trên thế giới, về lễ phục thời nước nào cũng có qui định,khi tiếp khách, khi duyệt binh, khi triều, khi hội, lễ phục có quan hệ đến quốcthể; phàm người ra làm việc công đều không được vượt khỏi, nếu không thận trọngmột chút, thời đối ngoại mang nổi nhục thất lễ, đối nội mang cái tội trái phép.Ở nước ta trước kia phép nọ cũng rất chặt chẽ, từ vua đến dân đều có thể chế,chép lại ở hội điễn, ban bố làm lệnh chung, nếu ai sai vượt thời hình phạt theongay. Nếu nói rằng cách mặc xưa không hợp với đời nay, phải cải cách cho hợp thời,thời đó không phải việc không nên làm. Xem như Tàu với Nhật công phục đều theolối Âu Châu thời sao? Nhưng phải đặt làm thể thức nhất định, trên dưới mộtloạt, thay đổi theo mới, lấy lệ công bố ra ai nấy đều phải theo, như vậy thờisao lại không nên? Nay Bệ hạ lại trái hẳn, tự chế tự mặc, chỉ lo làm sang một mình, người trongnước xem vào không gì là chính đính, lại làm cho tai mắt người ngoài lầm lạc,đã sai phép bang giao, lại làm nhục quốc thể, chiếu luật pháp nước nhà, phảichịu điễn hình. Đó là năm tội. Bên ngoài lăng Khải Định VI. Sáu là du hạnh vô độ Sau khi Bệ hạ lên ngôi, thời ra sức khuếch trương nghi trượng nhà vua,thường thường ra đi chơi rông, nào là voi, nào là kiệu, nào là xe nào là ngựa,những người theo hầu, nhiều khi đến hàng trăm, ít cũng ba bốn chục, chiều lạirong chơi thành thị. Trang sức lộng lẫy, nghi thức oai nghiêm, quân hầu nghênhngang, nước ta bốn mươi năm chưa từng có. Người đi đường khổ việc chạy tránh,dân trong nhà chán sự hầu phần, còn Bệ hạ thời dương dương tự đắc, ý muốn tỏcho người ta biết rằng Hoàng đế là sang. Xét luật pháp các nước văn minh, không có quyền lợi nào mà không có nghĩa vụkèm theo. Nay Bệ hạ tự tôn quân quyền, tự ý làm oai làm phúc, chính trị bỏ lỡkhông mảy may lưu tâm đến. Nhân dân đói lạnh chẳng chút hỏi han, mà lại ngàyngày chơi rông, kiêu căng buông lung, thời còn trách kẻ bầy tôi sao được? Bệ hạthì cao quý lắm đó, còn quốc dân đau khổ thì sao? Như vậy là chỉ biết quyền lợi, mà không biềt có nghĩa vụ, chiếu theo luật,hễ không làm hết nghĩa vụ thời phải chịu trách nhiệm là cái tội hại nước hạidân, Bệ hạ phải chịu là thủ phạm trước hết. Đó là sáu tội. VII. Bảy là việc Pháp du ám muội Bệ hạ qua Pháp chuyến này, người ta kẻ nào có lưu tâm đến quốc sự, phầnnhiều phải suy nghĩ, trước thời ngờ sau thời lo, khi đã biết rồi thời ngó nhaumà cười mĩm. Mượn cớ rằng đưa Hoàng tử đi học, hoặc đi điếu quân sĩ nước ta tử trận, vàđi xem các thành phố phía Bắc nước Pháp bị tàn phá, thời những việc đó đều làviệc tư của Bệ hạ, không phải việc công của quốc dân ta, lại đó là việc khôngcần kíp gì cả. Nếu mượn cớ rằng đi du lịch nước Pháp, để khảo sát văn minh của họ rồi đểcải cách chính trị trong nước, thời Bệ hạ không phải là tay làm việc ấy được.Sao vậy? Vì nước Pháp là nước dân chủ, mà Bệ hạ là vua tôn quân quyền, lấy cánvuông mà đút vào lỗ tròn, chỉ có cái hại làm cho hư cán mà thôi. Vả chăng Bệ hạkhông am hiểu tiếng Pháp, mà mấy ông đại thần đem theo, như tên X tên Y đều làbọn hạ tiện nước ta, trí thức họ còn thấp hơn con nít 10 tuổi của Pháp. Lạitrong khi Bệ hạ ở Ba Lê, chỉ có một lần đến trường đua ngựa, cá được 200 quan,còn như những Viện Bác cổ lớn, học đường lớn, thương quán lớn, công xưởng lớn,và những nơi nhóm họp bao nhiêu văn minh tinh túy của nước Pháp v.v… thời chưatừng bước chân vào, nói rằng đi khảo sát, thời khảo sát mà như vậy ư? Nếu mượn cớ rằng đi dự cuộc đấu xảo Thuộc địa Marseille, thời nước ta làngày nay có cái xảo để đấu, phi người Bắc kỳ thì thời Nam kỳ là dân ở dướiquyền trực trị của pháp vậy (đấu xảo này Trung kỳ có nghề bện sáo, so với 50năm về trước chưa cải lương chút nào), còn 12 tỉnh Trung kỳ là cái xứ ở dướiquyền chuyên chế của Bệ hạ, thời sĩ phu lòng đen như mực, nông dân xương gầynhư củi, có gì là xảo đâu! Chỉ duy đại thần và quan lại của Bệ hạ, thời cái xảoquỳ lạy, cái xảo dua nịnh, cái xảo ăn hối lộ, cái xảo xẻo thịt dân để ăn chobéo cho mập, nhưng tiếc thay! Cái loài quỷ sứ ấy, thời tại Pháp đây, sáu bảymươi năm về trước, họ đã nhận xuống nước sâu, ném vào lửa đỏ cả rồi, nay Bệ hạđem loài ấy qua, thời không ai còn mà đấu nữa! Như vậy trong cái màn hắc ám của chuyến du lịch nầy của Bệ hạ, công sắp đặtquỷ quyệt thế nào, cũng không khó gì mà không biết vậy. Nghe Bệ hạ vài năm trước đây, đã cậy oai chuyên chế, vơ vét của dân, mua đồxa xỉ hạng nhất của các nước Á Đông và nước mình, tóm thâu tất cả đồ quý báucủa các triều trước để lại, chứa đựng có hơn trăm hòm, ngày nay đem cả theo,nhờ người Pháp tên X tên Y vận động, dâng lễ cho đảng quân chủ nước Pháp, đểnhờ củng cố ngôi vua cho cha con Bệ hạ và nhờ họ làm hậu viện để mong đạt cáimộng tôn quân quyền, sau thành việc rồi Bệ hạ về nước sẽ thi oai dâm bạo, khóahết miệng lưỡi quốc dân, rồi sẽ ký điều ước này điều ước nọ để đền đáp. Việcnầy tuy còn ở trong vòng bí mật, nhưng người ta đã đồn rầm ở ngoài, không phảilà không có cớ, theo lời tục ngữ của Pháp “không có lửa mà có khói” ai tin! Tuy nhiên, nếu Bệ hạ mà dùng kế ấy, há chẳng thất sách lắm sao? Bệ hạ muốngiữ vững ngôi quân chủ, mà lại đi cầu khẩn với dân của một nước dân chủ, Trinhnày muốn biết muôn phần không có một phần nào thành công được. Cái bệnh của Bệ hạ là bởi ngu muội, chưa từng đọc lịch sử cách mạng nướcPháp vậy. Nếu một mai biết được thời sẽ gục đầu chán nản, cuốn gói mà về sớmvậy. Cuối thế kỉ 18, cái oai chuyên chế của nền quân chủ Âu châu đã lên đến tộtbực, thưởng phạt tùy ý, trẩm tức quốc gia, xem nhân dân như nô bộc, vãi tiềntài như đất bụi, cung thất huy hoàng, chơi bời xa xỉ, ăn mặc hoa mỹ, quỳ lạytôn nghiêm, thật không phải là một ông vua một nước mang hư danh là bán tự chủnhư Bệ hạ có thể tưởng tượng được. Thế mà hễ vật đã cực thời phản lại, đó là lẽtất nhiên. Buổi ấy các danh sĩ nước Pháp, như Lư Thoa, Mạnh-Đức-Tư-Cưu,Phúc-Lộc-Đặc-Nhỉ, v.v… kế tiếp nhau nổi lên phát huy cái nghĩa nhân quyền,chẳng vài mươi năm mà cái thế lực ảnh hưởng ra khắp toàn Âu. Dân tộc Pháp làtiên tiến nhất, huơ tay kêu lớn, ứng lại như vang, ngã rồi đứng dậy, càng tiếncàng hăng, cho nên tấu được khúc khải hoàn, mà cái đầu của vua Lộ-Dịch thứ 16của nước Pháp đã bêu cao trên đoạn đầu đài vậy. Bệ hạ qua thành Ba-lê, trôngnhững đường phố rộng rãi, thấy có những tượng đồng nguy nga, đó đều là nhữngtượng kỉ niệm những bậc thánh hiền hào kiệt đương thời đã ủng hộ tự do, cứu vớtmạng dân vậy. Phàm trong thế giới, quân chủ nào vô đạo thì thần ấy chẳng dung.Bệ hạ nên qua chơi công trường Công-cố (Concordre) và cung điện Versailles (Lộdịch đã bị bắt ở Versailles và bị giết ở Công-cố) để điếu cái di tích màn chótnên quân chủ vô đạo, nhơn đó họa may có tự tỉnh chăng. Từ thời ấy, chính thể nước Pháp đổi làm dân chủ, lập ra nghị viện dân cử,lập pháp, hành pháp, tư pháp, phân tách rõ ràng, mà nghị viện nắm hết chủ quyềncủa nước. Đến nay, chính phủ chuyên chế không còn dấu vết, nhân loại trôngnhiều nước được hưởng nhiều hạnh phúc, tự do là nhờ dân tộc Pháp chảy máu trướcmà được vậy. Sao Bệ hạ không xin vào điện Bourbon để nhận thấy cái khí tượngbác ái, bình đẳng, tự do của quốc dân cộng hòa, so sánh lại với cái chính thểchuyên chế đen tối ngàn năm của nước ta, thời thấy rõ cái chủ nghĩa dân quyềnthần thánh bất khả xâm phạm, nó đương bồng bồng bột bột như mặt trời giữa trưa,chiếu thấu cả bầu trời, mà về sau chính thể quân chủ tất không có chỗ đứng châncòn nói chi đến việc chuyên chế dã man nữa. Được như vậy chẳng phải sức người làm nên chăng? Thì đó cũng là luật thiêndiễn không thể tránh được vậy. Ngày nay các dân tộc trên toàn cầu đều xưng nước Pháp là nước tổ dân quyền,không đúng hay sao? Không đúng hay sao? Đó, một nước danh dự như thế, một dân tộc danh dự như thế, xem lại hơn trămhòm đồ quý của bệ hạ đáng giá bao nhiêu, lại dám đem bạch bích mà nhem thèm,đem huỳnh kim mà làm đen lòng, đi ngược lại phong triều thế giới, trái với cônglý nhân đạo, làm dơ danh dự quốc dân, để vì Bệ hạ giữ cái vận mạng của nền quânchủ chuyên chế nó đã gần tàn như giọt sương ban mai rồi. Nói rằng 20 triệu quốcdân oán là chuyện nhỏ, còn mặt mũi nào đối với vạn quốc trên thế giới ư? Xemvậy Bệ hạ đi chuyến này chắc chắn là thất bại, không còn ngờ gì nữa. Chỉ tiếcthay bao nhiêu mỡ của sáu, bảy triệu quốc dân ta, bao nhiêu cái kho tàng quýbáu của nước nhà ta dành dụm mấy trăm năn nay, chỉ vì sự lơ lĩnh nhỏ nhen mà Bệhạ đem vứt đi một cái, làm chìm lỉm hết thảy theo ngọn sóng Tây dương! Đó làbảy tội. Trở lên bảy điều, bởi có quan hệ quốc kế dân sinh, nên kể ra để buộc tội.Ngoài ra còn những điều xấu xa không thể kể xiết, bởi không quan hệ việc nướccho lắm, hoặc có dính đến đời tư cá nhân nên không kể đến làm gì. Ôi! Thế giới ngày nay dân trí tiến bộ mỗi ngày ngàn dặm, trước vài mươi nămnay, vua các nước lập hiến đã đem mọi chánh sự lớn nhỏ của quốc gia, hai taydâng trả lại cho quốc dân, không dám hỏi đến, duy ngày đêm mong ước được giữcái hư danh ở trên thần dân, khỏi mất nối dòng để xấu hổ đến tôn miếu, thời đãcoi là cái phước lớn tày trời rồi, nhưng đến nay quốc dân họ còn lấy làm khóchịu, còn lo trăm kế để bỏ đi, để đạt được đến cái chủ nghĩa bình dân chânchánh mới hả dạ. Vậy thời từ nay cái tàn quân chủ trong thế giới cũng không xa mấy, không cầnphải khôn ngoan lắm mới biết vậy. Chẳng nói đâu xa, gần đây trong thời Âuchiến, bị quốc dân giết hoặc đuổi đi đã có 38 vua, trong đó có 3 ông Đại hoàngđế rồi. Như trước đã nói, chính thể nước ta, từ xưa là quân chủ độc tài, chính trịhay dở, quan lại hiền ngu, quốc dân không được hỏi đến. Nay thời thế nước càngngày càng suy vi, mất cả cái tên Việt Nam trong bản đồ thế giới. Hãy xem cácnước Á Đông, Tàu, Nhật không nói, còn Xiêm La là một nước xưa kia dân ta khôngthèm đứng ngang hàng, thế mà nay họ nghiễm nhiên đứng trong vòng bình đẳng vớivạn quốc. Lại như Nam Bắc hai kỳ ở dưới quyền kinh lý của nước Pháp ràng buộccó rộng rãi hơn, nên có sinh sắc hơn. Còn 12 tỉnh Trung Kì thời rên rỉ mãi dướichính thể chuyên chế vô trách nhiệm, không biết dựa vào đâu để nuối chút hơitàn! Đó là tội của ai? Tội của ai? Xem đó thời chẳng quân chủ hiện tại phảitruất, mà xét đến nguồn gốc nguyên nhân sâu xa, thời quân chủ các thời đã quacũng không tránh khỏi búa rìu công luận của quốc dân vậy. Ôi! Xu thế bên ngoài đã như thế kia, mà tình thế nước ta lại như thế này,thời cái ngôi Bệ hạ đã nguy tợ như trứng mỏng, thật có như điều Hiếu Đế nhà Hánđã nói: “Mạng của Trẩm chẳng biết mất còn ngày nào đây!”. Vậy Bệ hạ còn mê muộikhông biết, tự ví mình với thần thánh, dắt bầy tiểu nhân núp bóng làm càn, côngnhiên buông thói ăn lo ăn lót, người ta không nói không kể, dân nói không hay,lại còn nghịch thì thế, trái nhân tâm, nhen lại bếp tro tàn chuyên chế, dứt hẳncái dân khí đã tôn thương lâu ngày, quơ hết châu báu của nước, quét sạch tàisản của dân. Thử hỏi: quốc thổ Việt Nam có phải là tư sản của Bệ hạ hay sao? 20triệu quốc dân há phải là gia bộc của Bệ hạ hay sao? Quan lại nước ta mục nátcòn sợ chưa quá chừng hay chăng, mà còn phải có thêm Bệ hạ trướng thêm lònggian tham nữa? Danh hiệu Việt Nam e còn chưa nhơ nhuốc chăng mà còn phải có Bệhạ ra dâng mùi hôi thúi, làm cho thiên hạ chê cười khinh dễ chẳng còn kể làloài người nữa? Dầu mỡ của quốc dân ta sợ chưa khô hết hay chăng, mà còn phảicó Bệ hạ hoang phí vung vãi nữa? Than ôi! Nước ta tội gì mà phải chịu cái nghiệpchướng ấy! Dân ta tội gì mà phải đội thứ vua quỷ ấy! Nếu không cùng quần chúngtrừ khử nó đi, tất phải cùng nó chết đắm nay mai thôi! Tôi viết đến đây, viết đã cùn tay đã mỏi, giấy đã hết mà điều tôi muốn nóihãy còn chưa hết, tôi phải khăng khăng mấy ngàn lời mà không thôi đó, chẳngphải công kích cá nhân Bệ hạ mà công kích hôn quân vậy; cũng không phải vì tưkỉ của Trinh mà làm; thật là vì 20 triệu đồng bào mà xô ngã chuyên chế, ủng hộtự do vậy. Thầy Mạnh nói rằng: “Đâu phải ưa biện luận, bất đắc dĩ mà thôi”, tâmsự của tôi cũng là thế đó. Nếu như Bệ hạ có đủ thiên lương, chút biết hối ngộ, biết quân quyền khôngthể cậy được, dân oán không thể khi được, thời phải sớm quay về, tự thoái vịtrước, đem chính quyền trả lại cho quốc dân ta, để họ trực tiếp cùng dân tộcPháp, tự mưu lấy lợi ích của họ, như vậy thời quốc dân ta còn lượng tình, khôngbạc đãi, cái kế Bệ hạ không còn kế nào hơn. Ví bằng chuyến đi này, thêm lòng táo bạo, không kể gì hết, cứ khư khư cắpngôi chí tôn, cứ thi oai chuyên chế, làm đứt mạng mạch của nước trong cơn thùynguy, đánh đắm quốc dân trong kiếp khổ lâu dài, nếu vậy thời Trinh này tấtphải: trong cáo với quốc dân, ngoài hiệp cùng với nước Pháp, vì 20 triệu đồngbào, cùng Bệ hạ tuyên chiến quyết liệt, nguyện cho cái đầu của Trinh cùng vớiquân quyền chuyên chế dã man của Bệ hạ đồng thời rơi xuống đất, quyết không nỡthấy vài mươi vạn dặm vuông giang san đất nước, vài mươi triệu cha mẹ anh em,phải giao đứt vào tay hôn quân vậy! Marseille, ngày 14 thàng 7 năm 1922 Ký tên: Phan Châu Trinh Ghi chú: 1) Thư này viết một bản bằng Hán văn gởi Bệ hạ, lại dịch ra Pháp văn đăngtrên báo Pháp và rải truyền đơn, để rộng đường công luận của người Pháp. 2) Giữa tôi với Bệ hạ, đã đoạn tuyệt nhất thiết quan hệ, chỉ đứng trên địa vịđối đãi mà thôi, cho nên nói “gởi” mà không nói “dâng”; còn dùng hai chữ “Bệhạ” đó là theo Hán văn, xưng hô như vậy cho tiện, chứ không phải là tôn kínhđâu. 3) Tôi là người phục tùng Nho giáo, nên không dùng thứ lễ chuyên chế đặt ra từTần Thỉ Hoàng về sau (Thỉ Hoàng đốt sách chôn học trò, Khổng giáo đã mất), lễấy là hể gặp chữ tên húy của nhà vua thời phải tránh, cho nên đây tôi viếtthẳng không kiêng, là tỏ ý phản đối (Nhật Bản đã bỏ lâu rồi, chỉ có ta còn giữlối đó).
0 notes
blogtintonghop24h · 7 years
Text
Bức thư gửi lời xin lỗi cảm động của một nữ phạm nhân
Đó là những lời tâm sự trong lá thư có tựa đề “Thư gửi mẹ” của phạm nhân Nguyễn Thị Đoan Trinh, đang chấp hành bản án 10 năm tù về tội “Giết người” tại Đội phạm nhân số 9, Phân trại số 2, Trại giam Đắk Trung Bộ Công an, viết gửi người mẹ của nạn nhân bị sát hại, cũng chính bạn trai từng yêu thương của phạm nhân.
Bức thư thấm đẫm nước mắt và những lời xin lỗi đã làm không ít người bật khóc trong Ngày hội truyền thông “Ước mơ ngày trở về” do Hội Liên hiệp Phụ nữ Việt Nam phối hợp cùng Tổng cục Thi hành án hình sự và Hỗ trợ tư pháp Bộ Công an tổ chức.
Đâm chết người yêu… vì ghen
Nguyễn Thị Đoan Trinh (24 tuổi, trú tại thị xã Buôn Hồ, tỉnh Đắk Lắk) là con út trong gia đình có 5 anh chị em. Dù cuộc sống còn nhiều khó khăn nhưng bố mẹ Trinh không ngừng động viên và tạo mọi điều kiện tốt nhất để cho các anh chị em Trinh ăn học đến nơi đến chốn. Vào thời điểm xảy ra vụ án, Trinh đang là sinh viên năm thứ 2 ngành Kế toán kiểm toán Trường Đại học Hồng Bàng TP Hồ Chí Minh.
Trinh đọc thư gửi lời xin lỗi đến người mẹ của nạn nhân, chính là người yêu mà Trinh đã sát hại.
Kể về bước ngã của cuộc đời mình, Trinh cho biết, từ khi đang còn học lớp 12, Trinh nảy sinh tình cảm với một người bạn học tên Vũ (trú cùng địa phương). Tình yêu đầu đời khiến cho đôi trẻ nuôi dưỡng trong mình không ít giấc mộng về hạnh phúc tương lai.
Thế nhưng, niềm vui chưa được bao lâu thì nỗi buồn và biến cố ập đến với cô gái trẻ. Sau hơn 2 năm nhận lời yêu nhau, Trinh không khỏi phiền muộn, hoài nghi trước sự thay đổi của người yêu. Cho đến một ngày, Trinh bàng hoàng phát hiện “người thứ 3” xuất hiện khiến cho tình yêu của mình bị chia cắt, đứt đoạn.
Vì muốn giữ lại tình cảm tốt đẹp bấy lâu, Trinh nhiều lần hẹn gặp Vũ để hỏi cho rõ ngọn ngành. Tuy nhiên, tất cả những lần gặp mặt, Vũ đều phủ nhận việc có người yêu mới. Điều này khiến Trinh càng hoài nghi, tức giận hơn. Rồi cái ngày định mệnh ấy cũng đã đến.
Trong một lần đi chơi cùng đám bạn tại hồ Ea Kao, TP Buôn Ma Thuột, Trinh phát hiện người yêu của mình chở một cô gái khác. Trinh liền đến hỏi cho ra lẽ, dẫn đến giữa hai người đã xảy ra cuộc “khẩu chiến”. Lòng ghen tuông và sự nghi ngờ bấy lâu đã khiến cho Trinh không còn giữ được bình tĩnh. Trước sự có mặt của nhiều bạn bè, Trinh đã dành không ít lời khó nghe cho người yêu mình.
Trong cuộc tranh cãi không có hồi kết, Trinh như người mất trí, đã giật con dao từ tay một người bạn giơ lên hù dọa người yêu và vụ việc chỉ dừng lại khi có sự can ngăn của những người bạn. “Ban đầu, em chỉ cầm dao với mục đích hù dọa để cho người yêu tránh xa mình.
Sau khi cả hai bỏ đi và về đến đường đường Trần Quý Cáp (TP Buôn Ma Thuột), giữa em và người yêu lại xảy ra xung đột. Quá tức giận, người yêu em đã lao xe thẳng về phía em. Sợ bị tai nạn xảy ra, em đã đưa con dao quơ lên cho Vũ nhìn thấy với mục đích tránh gây tai nạn. Tuy nhiên, lưỡi dao đã vô tình đâm trúng vào ngực anh ấy”, Trinh kể lại.
Lúc này, Trinh vẫn không hề hay biết con dao mình cầm trên tay đã đâm trúng người yêu. Cho đến khi Vũ chạy lại với thân hình đầy máu thì Trinh mới tá hỏa phát hiện cảnh tượng đau lòng. Trong lúc hỗn loạn, Trinh tìm mọi cách hô hoán mọi người đưa Vũ đến bệnh viện cấp cứu. Tuy nhiên, do vết thương quá nặng, Vũ đã trút hơi thở cuối cùng trước khi đến bệnh viện.
Những lời xin lỗi đẫm nước mắt
Để trả giá cho hành vi phạm tội của mình, Trinh không chỉ đối diện với bản án 10 năm tù về tội “Giết người” mà còn đối diện với bản án lương tâm.
Kể từ ngày đặt chân vào trại giam, Trinh không khỏi day dứt, ăn năn khi nghĩ đến giây phút người yêu bỏ mạng do lưỡi dao mình cầm trên tay.
Nữ phạm nhân Nguyễn Thị Đoan Trinh trải lòng với phóng viên về quá khứ buồn của mình.
“Thời gian đầu, em bị suy sụp tinh thần và không còn đủ tỉnh táo để suy nghĩ được gì ngoài những hình ảnh về cái chết của Vũ. Ngày em vào trại thụ án, ba mẹ Vũ không những không oán trách mà còn nhiều lần vào gửi quà, gửi tiền cho em. Đây cũng chính là động lực giúp em dần tỉnh ngộ và quyết tâm cải tạo thật tốt để mau chóng được làm lại cuộc đời. Đó là cách duy nhất để bản thân em có cơ hội được sửa sai trái trong quá khứ”, Trinh chia sẻ.
Đến thời điểm này, Trinh đã thụ án được gần 5 năm. Trinh kể, có hai nỗi day dứt lớn, đeo đẳng từ khi vào trại giam đến nay, ấy là cảm thấy có lỗi rất lớn với gia đình người yêu, những người đã coi Trinh như một người con trong gia đình và thương cha mẹ già ở quê, vốn đã khốn khổ, nay vì con gái lầm đường lạc lối mà phải gánh thêm nỗi tủi hổ với họ hàng, lối xóm.
Phạm nhân Trinh cho biết thêm, cứ đều đặn khoảng 2-3 tháng một lần, bố mẹ của Vũ lại đón xe đò lên tận trại giam để thăm nuôi và đó chính là động lực lớn nhất để Trinh tu tâm cải tạo, mong ngày về với gia đình và cộng đồng sẽ ngắn lại.
Từ trong trại giam, phạm nhân Nguyễn Thị Đoan Trinh muốn gửi lời xin lỗi tới gia đình của Vũ cũng như bố mẹ Trinh. Dù biết rằng, lời xin lỗi ấy phải sau rất nhiều đắn đo, đến hôm nay Trinh mới đủ can đảm để nói lên điều đó.
Trong thư, Trinh viết: “Thư gửi mẹ kính yêu! Thấm thoắt cũng đã gần 5 năm trôi qua phải không mẹ. Có lẽ đối với con, đó là khoảng thời gian dài để con có thể suy nghĩ về tội lỗi của mình đã gây ra. Con gặp mẹ lần đầu khi con đang học cuối lớp 9, lúc đó con đến nhà mẹ với tư cách là bạn của Vũ. Lần đầu gặp mẹ, ấn tượng khó phai nhất đó là giọng nói của mẹ, nhẹ nhàng và ấm áp. Và cứ thế, tình bạn của chúng con kéo dài theo năm tháng, cũng đôi lần con qua nhà mẹ chơi với bạn bè.
Khi con và Vũ chính thức quen nhau là khoảng thời gian con được gần và hiểu mẹ hơn. Thời gian càng lâu, tình cảm càng sâu đậm, con được nói chuyện với mẹ nhiều hơn và ngày ngày con cảm nhận tình cảm, tình yêu thương của mẹ dành cho con càng lớn.
Từ nhỏ, con đã sống trong một gia đình không trọn vẹn, ba mẹ li thân và thật sự con chưa bao giờ được ăn một bữa cơm gia đình trọn vẹn với người thân, cũng chưa bao giờ được bố mẹ đưa đón đi học.
Nhưng từ khi gặp Vũ, Vũ không chỉ là một người bạn, hay đơn giản là một người yêu bình thường. Nhờ có Vũ đã cho con được gặp gia đình mẹ, cái cảm giác lần đầu tiên được ăn cơm cùng gia đình, con cảm nhận được sự ấm cúng, tình yêu thương từ ba mẹ và các anh chị em dành cho con như một thành viên trong gia đình. Con được mẹ ôm từ đằng sau và khoe với mọi người, con là con gái lớn của mẹ. Cảm giác như được lấp đầy những khoảng trống trong con niềm vui và hạnh phúc.
Những ngày đi học và chờ thi tốt nghiệp đại học, ba mẹ và mọi người trong gia đình đưa đón con dù sớm hay muộn. Con cứ nghĩ rằng cứ mãi mãi như vậy nhưng tình yêu của tuổi mới lớn luôn có sự thay đổi về tình cảm. Con luôn cố gắng để đền đáp lại những gì Vũ đã cho con, đặc biệt là gia đình của Vũ, nhưng tất cả đã thay đổi. Vũ làm con tổn thương biết bao lần nhưng được ba mẹ chia sẻ và nói lời động viên, con cũng cố gắng để giữ lại tình cảm.
Và cái ôm đẫm nước mắt và tha thứ đầy cảm động của người mẹ nạn nhân.
Nhưng tình cảm càng sâu đậm thì rạn nứt càng nhiều, xung đột của con và Vũ ngày càng lớn. Sự thiếu hiểu biết của tuổi mới lớn và những rạn nứt cứ ngày một nối tiếp, cho đến khi con đánh mất lý trí và sự bình tĩnh của mình, con không thể kìm chế được bản thân để rồi dẫn đến hậu quả mà chính bản thân con cũng không tin vào mắt mình. Con đã đánh mất Vũ và Vũ đã ra đi mãi mãi.
Con hoảng sợ không thể khóc được, chỉ biết chết lặng với những gì mình đã làm. Con biết được sự đau khổ của ba mẹ và gia đình khi mất Vũ. Con dằn vặt và căm ghét chính bản thân mình vì đã làm tổn thương mẹ quá lớn.
Con biết rằng tội lỗi của con không thể tha thứ nhưng khi biết chính ba mẹ làm đơn bãi nại, xin giảm thời hạn chấp hành án phạt tù cho con thì con cảm nhận tội lỗi của mình càng lớn hơn, cắn rứt lương tâm hơn.
Những ngày mới về trại giam, con thật sự hoang mang, dao động, buồn chán nhưng mẹ biết không, được sự quan tâm, tận tình chỉ bảo của Ban giám thị trại giam, con đã thay đổi suy nghĩ, phấn đấu học tập và rèn luyện, sửa đổi sai lầm. Bên cạnh đó, con hạnh phúc vì có gia đình luôn động viên. Người ta nói, con thật may mắn vì gặp được mẹ và gia đình”…
Thời gian lao động cải tạo của phạm nhân Nguyễn Thị Đoan Trinh vẫn còn dài. Song, điều quan trọng là nữ phạm nhân này đã nhận thức được sai lầm của mình. Trong trại giam, Trinh đang từng ngày từng giờ tu tâm cải tạo thật tốt, mong sớm trở về với gia đình và cộng đồng, để khắc phục những hậu quả mà quá khứ mình đã gây ra.
Với sự nỗ lực ấy, tin rằng con đường trở về của nữ phạm nhân này sẽ sớm rộng mở, cũng là cơ hội để khắc phục lỗi lầm, sớm trở thành người có ích cho cộng đồng và xã hội.
Những lá thư với tâm sự khác xa tội ác mà tử tù đã gây ra vào lúc phần “con“ chiếm lĩnh phần “người“.
Nguồn http://ift.tt/2ii4uVx
0 notes
Photo
Tumblr media
PHAN THANH GIẢN: OAN KHUẤT CỦA BẬC TÀI HOA, KHÍ TIẾT
Để bắt đầu bằng bài viết về Phan Thanh Giản, tôi sẽ đi với các bạn từ câu chuyện liên quan đến Gia Long và Quang Trung.
Bởi vì đi từ uyên nguyên sâu xa rất phức tạp về sự thành lập của nhà Nguyễn những ngày đầu này, chúng ta mới hiểu được vì sao có hiệp ước cắt 3 tỉnh Nam Kỳ, cùng vụ án Phan Thanh Giản.
Vào thế kỷ 18, sau cuộc trường chinh từ Thuận Quảng đi tới mũi Cà Mau của các chúa Nguyễn, sân khấu chính trị của đất nước Việt Nam đã được “chuyển ngôi”. Qua rồi những nhân tài rực rỡ nhất thuộc về các vùng đất thuộc xứ Bắc Hà, chẳng hạn Ngô Quyền (Hà Nội), Đinh Bộ Lĩnh (Ninh Bình), Trần Hưng Đạo (Nam Định), Nguyễn Trãi (Hải Dương). Thế kỷ 18 là nơi phô diễn của hai con người thuộc xứ Đàng Trong – là xứ mới lập, sau các cuộc di cư của tổ tiên là Thanh Hóa và Nghệ An, thì Nguyễn Huệ (Bình Định) và Nguyễn Ánh (Gia Định – Sài Gòn) sẽ nắm bàn cờ mới của Việt Nam. Họ sẽ thực hiện cuộc san dọn mặt bằng (Nguyễn Huệ ), và sau đó là thống nhất về một mối (Gia Long).
Trong các hành động thống nhất và tiêu diệt này, chúng ta đều nhận thấy có một điểm chung trong việc làm của hai vị hoàng đế này:
- Báo thù lẫn nhau (Tây Sơn giết sạch các chúa Nguyễn), còn Gia Long cho quật mồ Tây Sơn. - Nhưng đều dành sự tôn trọng cho nhà Lê và các sĩ phu Bắc Hà. Nguyễn Huệ cưới Ngọc Hân công chúa (con vua Hiển Tông), còn Nguyễn Ánh phong cho các tôn thất nhà Lê tước công, tước hầu để trông coi mộ phần họ Lê. - Cả Gia Long và Quang Trung đều thực hiện các kế sách ngoại giao với nhà Thanh để nhận sắc phong.
Chính 2 việc làm đầu tiên khiến chúng ta thường thắc mắc không hiểu vì sao Quang Trung và Gia Long lại tàn ác lẫn nhau, mà lại rất mềm dẻo với nhà Lê. Và tại sao cả hai vị hoàng đế này lại cất công với Càn Long đến thế?
Câu trả lời liên quan đến hai chữ CHÍNH THỐNG.
Đất nước Việt Nam từ khi Ngô Quyền đánh bại quân Nam Hán, chúng ta có một vị thế độc lập với Trung Hoa, tuy vậy trong 1000 năm tồn tại từ khi tự chủ. Đứng cạnh nền văn minh to lớn ấy, Việt Nam phải thực hiện hai việc ngoại giao để tồn tại và hạn chế xương máu của nhân dân. Hai việc làm đó chính là: cống phẩm và phong vương
Tất cả để đảm bảo cho chữ chính thống mà các vương triều Đinh Lý Trần Lê cần có để quản thiên hạ nước Nam.
Việc được hoàng đế Trung Hoa phong vương mang hai ý nghĩa:
- Ý nghĩa thứ nhất là về mặt an ninh quốc phòng: nếu tôi đồng ý với việc “thay triều đổi đại” của bạn. Đồng nghĩa với lá bài “không xâm lược” dành cho bạn. Còn ngược lại, với sự tham mưu của những người thuộc vương triều cũ, thì Trung Quốc sẽ đổ bộ xuống nước Nam. Các cuộc xâm lăng của Trung Hoa nhắm vào Hồ Quý Ly, Lê Đại Hành và Nguyễn Huệ là ví dụ cho chuyện này. - Ý nghĩa thứ hai về mặt đối nội: việc phong vương chính là hợp thức hóa với tầng lớp sĩ phu và tầng lớp quan lại của chế độ trước nhìn về vương triều mới, và sẽ có được sự phục tùng của tầng lớp này.
Quang Trung khen Ngô Thì Nhậm trong chiến dịch rút ra Tam Điệp khi quân Thanh tràn vào vì ông hiểu lòng dân Bắc Hà vẫn hướng về nhà Lê, và Tây Sơn của ông chỉ là kẻ xâm lăng từ vùng đất Đàng Trong đánh ra Đàng Ngoài (là nơi có Thăng Long nghìn năm văn vật tồn tại từ thời Ngô, thời Đinh). Tương tự các sĩ phu Bắc Hà cũng nhìn Nguyễn Ánh và dòng tộc họ Nguyễn chỉ la kẻ từ Đàng Trong đi ra. Cho nên Quang Trung và Gia Long – những người có tầm nhìn chính trị, đều tiến hành "vận động hành lang" để có con dấu thiên triều giúp chính quyền Phú Xuân có cái chính thống, và đẩy Thăng Long trở thành khu vực địa phương trực thuộc, ngoài chính thống.
Tại sao Quang Trung và nhà Nguyễn cất công đến thế? Có hai lý do:
1/Khác với cái cách mà nhà Trần đổi ngôi nhà Lý ngay trong lòng Hà Nội, nên Trần Thủ Độ có thể “nhổ cỏ tận gốc” nhà Lý, thì Quang Trung và Gia Long từ trong Nam đi ra, họ rất cần tầng lớp sĩ phu này trung thành với mình để quản vùng Bắc Hà. Bởi có được họ, là có được tầng lớp văn thân ở bên cạnh dân. Đây là tầng lớp có uy tín trong dân, hiểu dân, quản dân và truyền mệnh lệnh từ vua đi xuống. Cho nên Tây Sơn và nhà Nguyễn cần những người này, để tạo cái gốc rễ xuống địa phương hòng đảm bảo triều đại mới của mình “ăn sâu bén rễ”trong lòng người dân vùng đất mới.
2/Vào thế kỷ 18, vùng đất phía Nam mới chỉ tồn tại được khoảng 200 năm, dân số thưa thớt, nhân tài càng ít ỏi, đa số là võ tướng, còn những nhân tài trị nước xuất sắc nhất theo trường phái Khổng Giáo đều nằm ở Bắc Hà. Dân số Bắc Hà cũng đông hơn và “thuần” hơn trong Nam, nơi có quá nhiều tầng lớp di dân và đủ các quốc gia, tôn giáo khác nhau. Khi nhà Nguyễn và Quang Trung nắm được vùng đất này, họ cần lớp sĩ phu Bắc Hà quản lý.
Cho nên tầng lớp văn thân Bắc Hà này đóng vai trò vừa cho nhà Nguyễn cái chính thống, giúp quản được dân, quản được đất. Đồng thời, cũng chính tầng lớp này sẽ đe dọa sự tồn vong của vương triều Nguyễn vì học thức của họ, uy tín của họ trong dân.
Đó như một “bóng ma vất vưởng” khiến Nhà Nguyễn luôn cần họ mà cũng luôn đề phòng họ.
***
Phan Thanh Giản là người mà Minh Mạng và nhà Nguyễn cần vô cùng. Bởi ông chính là vị tiến sĩ đầu tiên của vùng đất Nam Kỳ trong lịch sử Việt Nam (ông quê Vĩnh Long). Trước ông, vùng đất Nam Kỳ chưa từng có ai đậu tiến sĩ. Bài thi của ông xuất sắc tới mức mà Minh Mạng phải tự thân đi xuống thi trường để đích thân hỏi, chứ không tin có người nào xuất sắc như vậy.
Rất nhanh chóng, Phan Thanh Giản thăng tiến rất nhanh trong nền chính trị của nhà Nguyễn. Người dân nhớ về ông không chỉ vì tài ba lỗi lạc (sinh thời Trương Đăng Quế, đại thần số 1 của triều Tự Đức còn phải nói “Thua xa Giản về tài văn học), mà điều ông được người dân yêu quý còn ở sự thanh liêm, bộc trực và thương dân bất chấp có thể khiến vua phật ý.
Đại Nam Thực Lục chép “Năm 1835, vua Minh Mạng cử Giản làm tổng đốc Quang Nam. Đến tháng 6/1836, vua muốn vi hành. Phan Thanh Giản thay vì xum xoe nịnh nọt như nhiều quan lại khác, lại gửi thư về thẳng Phú Xuân với nội dung “Tất cả dân chúng đều vui mừng vì có bệ hạ đến thăm, nhưng vào tháng 5 và tháng 6, người dân bận cấy lúa chiêm, thần e rằng việc nghênh đón bệ hạ khiến lỡ vụ mùa. Vì vậy thần cúi xin bệ hạ hoãn việc vi hành để dân chúng chăm lo cấy lúa.” Minh Mạng rất bực nhưng cũng đồng ý.
Đương thời, sau này, há được bao người có thể nói ra câu đó?
Phan Thanh Giản, nhờ tài năng và đức độ đã đi lên đỉnh cao vào năm Thiệu Trị thứ 7 khi ông là Hình Bộ Thương Thư và thuộc nhóm Cơ Mật Viện Đại Thần.
Một nhân tài đến từ Nam Kỳ là điều mà nhà Nguyễn rất mong có, và vì vậy Phan Thanh Giản được giao quản lý những công việc liên quan đến khu vực này cùng với Nguyễn Tri Phương (cũng thuộc Cơ mật viện – tức hội đồng giúp vua quản việc nước.)
Tuy nhiên, trong giai đoạn mà Phan Thanh Giản làm quan, thì bóng ma xâm lược của thực dân Pháp đã lởn vởn quanh dải đất chữ S. Những cuộc đụng đổ lẻ tẻ diễn ra cho đến khi cao điểm leo thang và liên quân Pháp – Tây Ban Nha đã bao vây lấy Nam Kỳ cho đến khi “Hòa ước Nhâm Tuấn” được ký kết. Chúng ta sẽ không bàn nhiều về hiệp ước Nhâm Tuất 1862, điều này các bạn đã được học trong SGK. Nếu các bạn quên, thì tôi nói lại sơ qua thế này: “Đây là Hiệp ước đã mở đầu cho "cuốn vong quốc sử Việt Nam" từ nửa đầu thế kỷ 19 đến nửa đầu thế kỷ 20. Hiệp ước được ký ngày 5 tháng 6 năm 1862 tại Sài Gòn giữa chánh sứ Phan Thanh Giản và phó sứ Lâm Duy Hiệp với đại diện của Pháp là thiếu tướng Bonard và đại diện của Tây Ban Nha là đại tá Don Carlos Palanca Guttiere. Theo Hiệp ước này, Việt Nam nhượng lại vùng lãnh thổ Nam Kỳ (Biên Hòa, Gia Định, và Định Tường) lại cho Pháp.
Do hành động này mà dân gian có câu truyền "Phan Lâm mãi quốc, triều đình thí dân" (Phan Thanh Giản và Lâm Duy Hiệp bán nước; triều đình bỏ dân chúng).”
Nhưng đó chỉ là cái vỏ bên ngoài, phía sau đó là rất nhiều vấn đề phức tạp mà chúng ta phải lật cả một trang sử.
***
Nhà Nguyễn tuy đã suy yếu dưới thời Tự Đức, nhưng xét trên bình diện quân sự đối chọi với quân nhà buôn, các giám mục của Pháp thì lúc này họ vẫn rất mạnh, và người Pháp cũng hiểu rằng họ chỉ đứng vững được ở Nam Kỳ trước cái ngày mà một vị tướng quan trọng của Việt Nam khi ấy được điều động.
Người tôi nói đến là Nguyễn Tri Phương. Nguyễn Tri Phương với hiểu biết quân sự (đánh giá quân viễn chinh không thể trụ lâu nếu ta đánh lâu dài), cùng với uy tín trong quân giúp ông chủ động thắng thế được lớp tàu buôn và lính viễn chinh (chứ chưa phải hải quân chính quy) của Pháp và Tây Ban Nha. Và một âm mưu của Pháp được thực hiện để ngăn Nguyễn Tri Phương tấn công Nam Kỳ. Âm mưu này không chỉ giúp Pháp lấy được 3 tỉnh Nam Kỳ, mà còn triệt tiêu một vị đại thần tài năng của dân tộc cùng một nỗi oan kéo dài 150 năm.
Giám mục Retord, cùng các cố vấn quân sự Duval và Garnier dựng nên một nhân vật tên là Lê Duy Phụng (tên thật là Tạ Văn Phụng) cùng với lá cờ “phản Nguyễn phục Lê” (tôi tạm gọi như vậy). Với chiêu bài là con cháu của nhà Lê, Lê Duy Phụng có sẵn cái “chính thống” để kêu gọi người chống nhà Nguyễn đứng dưới lá cờ. Với sự ủng hộ của người Pháp, Lê Duy Phụng có lực lượng giáo dân ủng hộ. Nhờ đó, một cuộc khởi nghĩa lớn đã diễn ra ở khu vực Bắc Hà. Các tỉnh Hải Dương, Bắc Ninh, Sơn Tây, Thái Nguyên, Tuyên Quang, Thanh Hoá, Nghệ An và hải tặc ngoài biển đều đi theo lá cờ này. Cần nhớ Lê Duy Phụng vốn họ Tạ, tên thật là Tạ Văn Phụng ông ta giả danh, nhưng chỉ bằng lá cờ họ Lê, ông ta đã thay chuyển cả cục diện.
Phú Xuân đứng giữa hai gòng kìm, Nam Kỳ với Pháp và Bắc Kỳ với Lê Duy Phụng. Tự Đức xem xét giữa hai mối nguy này, và ông ta chọn Lê Duy Phụng mới là cái cần đánh và hải quân Pháp – Tây Ban Nha cần phải hòa. Vì lẽ đó, Nguyễn Tri Phương thay vì vào mặt trận phía Nam đã phải điều ra phía Bắc, và Phan Thanh Giản lại được điều vào trong Nam để ký hòa ước Nhâm Tuất. 60 năm, 4 đời vua, cái ám ảnh về vùng đất Đàng Ngoài và tầng lớp sĩ phu Bắc Hà đi theo và ủng hộ đã luôn khiến nhà Nguyễn đề phòng và sợ mất đất. Như tôi đã phân tích ở đầu bài viết để dẫn nhập đến đây. Pháp đã đánh vào đúng tử huyệt của nhà Nguyễn và sự mâu thuẫn âm ỉ trong nội bộ người Việt về sự tranh giành lẫn nhau.
Có lẽ đến cả khi băng hà, Tự Đức cũng không hiểu, ông đã chọn sai phe cần đánh.
Phan Thanh Giản ký hiệp ước ấy trong thế bị Tự Đức yêu cầu, đấy là cần phải tạm hòa để rảnh chân đưa quân và lương ra Hà Nội chống lại phe của Lê Duy Phụng.
Bạn chú ý nhé: kế sách này tương tự với hiệp ước giữa Stalin và Hitler, giữa Nguyễn Nhạc và Hoàng Ngũ Phúc (vị tướng vượt lũy thầy ép nghĩa quân Tây Sơn vào thế gọng kìm giữa hai nhà Trịnh Nguyễn). Đấy là các hiệp ước “Hòa” để dọn đường “Chiến”. Nên chúng ta mới gọi là “Hòa ước Nhâm Tuất”. Xét các câu chuyện lịch sử từ Việt Nam đến quốc tế, thì ta hiểu tổng quát trên bàn cờ chính trị, đây là một âm mưu phù hợp của riêng kẻ đế vương. Hòa 1 chỗ để đánh 1 chỗ, và sau đó đánh tiếp. Vấn đề là kết quả vì “thắng làm vua thua làm giặc”. Nếu thắng, đấy là kế sách hòa hoãn để giữ yên bờ cõi, nếu thua, đấy là “cắt đất cho giặc.”
Tự Đức và hoàn cảnh nhà Nguyễn khi ấy không chỉ sai trong việc đánh giá sức mạnh của Pháp, hay ám ảnh Bắc Hà để chọn phe sai, mà còn bởi lực của họ nào có phải như Stalin hay Tây Sơn? Một bên lực lượng mạnh, đoàn kết và nhân tài như mây và bên kia thì suy nhược lắm rồi. Chính sách của Tự Đức và Nguyễn Tri Phương, Phan Thanh Giản ổn thì ổn nhưng lực của họ thì không. Đấy là lý do vì sao sau khi hòa hoãn được để dẹp loạn Lê Duy Phụng, thì nhà Nguyễn cũng không đòi lại được 3 tỉnh đã mất, để rồi kết cuộc, Phan Thanh Giản vì quá uất ức và đau khổ, cảm thấy có lỗi với dân, với vua mà tuyệt thực 17 ngày, rồi uống thuốc độc mà chết.
Người đương thời như Nguyễn Đình Chiểu thì vẫn hiểu cho cụ Giản, qua câu thơ dành tặng ngày cụ mất: “Minh tinh chín chữ lòng son tạc, Trời đất từ rày mặc gió thu.”
Có người bảo cụ Giản bắt tay với Pháp. Nếu mà bắt tay, thì cớ gì ông phải “tuyệt thực” mà chết? Nếu mà bắt tay, cớ gì ông trăn trối lại cho các con mình hãy chống Pháp, để con trai thứ hai là Phan Liêm, sau khi cha mất đã trở thành lãnh tụ kháng Pháp, và sát cánh bên cạnh tướng Nguyễn Tri Phương trấn giữ Hà Nội?
Lịch sử không hề nói dối về tấm lòng của ông, chỉ có sự nghiệt ngã của bánh xe lịch sử, chỉ có góc nhìn vội vã về chữ ký Nhâm Tuất mà không thấu được phía sau có gì đã khiến hậu thế bao người hiểu lầm về ông và để nỗi đau 150 năm còn ở lại. Đôi khi, cuộc sống của bạn cũng vậy mà, một chữ ký, một quyết định có thể khiến bạn bị hiểu lầm vô vàn nhưng ai hiểu cho phía sau đó cõi lòng của các bạn.
Hiểu cho tiền nhân, là hiểu cho chính mình.
***
Chuyện chưa bao giờ kể:
Chương sử rơi rớt chỉ dừng ở hiệp ước 1862, mà không kể cho chúng ta nghe về những nỗ lực của vua Tự Đức và Phan Thanh Giản hòng đòi lại 3 tỉnh Nam Kỳ đã mất sau Hòa ước Nhâm Tuất. Trong cuốn sách “Một người yêu nước khâm phục nước Pháp; Khảo luận về cuộc đời Phan Thanh Giản” của học giả Lê Thanh Tường có chép lại chi tiết về chuyện này, tôi kể hầu cho các bạn.
“Ngày 21/6/1863, một năm sau hòa ước Nhâm Tuất, ba sứ thần cùng đoàn tùy tùng nhà Nguyễn có 66 người xuất phát đi đến Paris. Họ cùng nhau bàn luận với đế chế Pháp về hiệp ước 1862, và vui mừng được biết đế chế Pháp sẽ giảm nhẹ tính khắc nghiệt của hiệp ước ấy. Sau thời gian lưu trú ngắn ngày ở Madrid, đoàn sứ thần trở về nước, vui mừng báo tin với vua.” Trong quãng thời gian lưu trú ở Châu Âu, Phan Thanh Giản đã tiếp xúc với đại sứ Áo, đại sứ Thổ Nhĩ Kỳ để học hỏi về các vấn đề thuế khóa, ông đi tham quan các con đường lát đá, vũ khí, chú ý đến các vấn đề tài chính, giao thông. Ngày về nước, Phan Thanh Giản đưa ra cho Tự Đức những đề nghị duy tân, trong đó ông yêu cầu hoàng đế mở cảng phục vụ ngoại thương, cử thần dân đi học ở các nước văn minh, tiến hành nội trị theo gương nước Pháp. Ông kết luận: làm cho dân chúng có học thức hơn, vì đó là điều kiện không thể thiếu ở đất nước cường thịnh. Hoàng đế ít chú ý đến bản tường trình và các quan lại thì không tán thành đề nghị của ông. Phan Thanh Giản đã thốt lên qua những câu thơ có đại ý: tôi đi sứ ở kinh đô Pháp, tiếp xúc văn minh phương Tât để hiểu và khâm phục. Tôi ra sức kêu gọi đồng bào thức tỉnh, ra khỏi cơn mê nhưng chẳng ai tin những điều tôi nói là sự thật."
Ngày 15/7/1864, nỗ lực cuối cùng của Phan Thanh Giản đòi lại 3 tỉnh Nam Kỳ đã thành công khi ông và trưởng lãnh sự Pháp Aubaret tại Băng Cốc ký hiệp ước mới chấp thuận trả 3 tỉnh Nam Kỳ. Nhưng, tại quốc hội Pháp lúc này, những người ủng hộ chính sách bành trướng ở hải ngoại đã thắng thế. Bộ trưởng hải quân gửi sắc lệnh cho Aubaret ngưng cuộc thương thuyết. Những gì sau đó, hẳn các bạn đã biết.
Ngày 5/7/1867, Phan Thanh Giản trút hơi thở cuối cùng sau 17 ngày tuyệt thực, ông rơi nước mắt, nhìn lại quê hương lần cuối cùng, rồi uống chén thuốc độc. Mộ ông được an táng tại ấp Thạnh Nghĩa, xã Bảo Thạnh, tỉnh Bến Tre.
Lời kết:
Giáo sư người Nhật Bản Yoshiharu Tsuboï trong cuốn “Nước Đại Nam đối diện với Pháp và Trung Hoa, 1847-1885” đã nhận định về Phan Thanh Giản thế này: “Cuộc xâm lược của Pháp đã đào hố sâu ngăn cách giữa triều đình và thần dân, một hố sâu không còn có thể lấp đi được nữa, và Giản, là người muốn đứng giữa, chỉ còn một giải pháp: tự tử, sự tự tử biểu lộ nỗi bất lực về chính trị nhưng đồng thời cũng chứng tỏ sức mạnh tinh thần của một vị đài thần sáng suốt của triều Nguyễn lúc bấy giờ. Trên bình diện chính trị, ông không thể chống lại nước Pháp, nhưng trên bình diện đạo lý, ông là người cao quý, có tất cả những đặc tính được người Việt Nam ngưỡng mộ.”
Người nước ngoài hiểu cho ông, cớ gì thế hệ sau không hiểu cho ông?
( Sài Gòn, 3/5/2017 )
- Hà Linh -
0 notes
booksreading · 6 years
Text
CHƯƠNG 10: Câu hỏi về Ý nghĩa và tầm quan trọng: Ước mơ của bạn có giúp ích cho mọi người không? (Phần 1/2)
Tumblr media
Một người có cơ hội được sống một cuộc đời phi thường, vì bất cứ lý do gì cũng không có quyền được giữ cuộc đời đó cho riêng mình.
--JACQUES-YVES COUSTEAU
Nếu bạn thật sự muốn đưa ước mơ của mình vào trắc nghiệm, để nhận định xem liệu ước mơ đó có đáng để cống hiến cuộc đời không, bạn phải tự hỏi bản thân mình một câu hỏi quyết định. Đó không phải là một câu hỏi phức tạp. Thực tế là, bạn sẽ thấy chương 10 là chương ngắn nhất của cuốn sách. Tuy nhiên, câu hỏi này lại có tầm ảnh hưởng lớn nhất. Câu hỏi về ý nghĩa và tầm quan trọng: Ước mơ của bạn có giúp ích cho mọi người không?
ƯỚC MƠ CỦA BẠN SẼ GIÚP ÍCH CHO NHỮNG AI
Trên giá sách tại văn phòng của tôi, có một ngăn chứa những cuốn sách mà tôi rất coi trọng. Chúng không phải những cuốn sách cổ nhất mà tôi có. Chúng cũng không phải là những cuốn đắt giá nhất. Vốn có chút máu của một nhà sưu tập, tôi cũng sở hữu được một vài cuốn sách rất giá trị: bộ tiểu thuyết của Horatio Alger và một số tác phẩm nguyên bản do Mục sư John Wesley viết từ thế kỷ XVII. Không, những cuốn sách trong ngăn đặc biệt đó hoàn toàn không mang giá trị tiền bạc, nhưng chúng mang giá trị cá nhân rất lớn. Chúng là những cuốn sách ảnh hưởng sâu đậm đến cuộc đời tôi. Mỗi cuốn sách ghi lại một quãng đời của tôi và là phương tiện giúp tôi tiến lên phía trước trên đường đời. Tôi thường đến ngăn sách này, lấy ra một cuốn, đọc lại những lời ghi chú tôi viết trên lề hoặc chỗ giấy trống và thầm cảm ơn cách thức mà các tác giả đã gây ảnh hưởng và hỗ trợ tôi trong quá trình phát triển cá nhân.
Khi đang viết cuốn Trắc nghiệm ước mơ này, cuốn sách tôi lấy từ trên giá xuống là Halftime (Giờ nghỉ giữa hiệp) của Bob Buford. Tít phụ của cuốn sách đã thâu tóm thông điệp mà nó muốn truyền tải: Chuyển hướng kế hoạch trò chơi của bạn từ Thành công sang Ý nghĩa (Changing Your Game Plan from Success to Significance). Đó là cuốn sách ảnh hưởng rất lớn tới tôi khi tôi ở độ tuổi 40. 
Buford viết: “Nửa đầu cuộc đời, chúng ta quay cuồng với việc đạt đến và thu được, học được và kiếm được cái gì đó. Nửa đời sau nhiều mạo hiểm hơn, bởi khi đó chúng ta phải sống vượt ra khỏi cái hiện tại.” Những lời này đã biến đổi tôi hoàn toàn. Chúng khiến tôi suy nghĩ về việc sống vượt khỏi giới hạn của Cái Tôi và cố gắng trở nên lớn lao hơn sự ích kỷ bản năng của mình.
“Nửa đầu cuộc đời, chúng ta quay cuồng với việc đạt đến và thu được, học được và kiếm được cái gì đó. Nửa đời sau nhiều mạo hiểm hơn, bởi khi đó chúng ta phải sống vượt ra khỏi cái hiện tại.”
--BOB BUFORD
Những người vĩ đại trong lịch sử không vĩ đại nhờ những thứ họ kiếm được hay sở hữu. Họ vĩ đại vì đã dâng tặng cuộc sống của mình cho mọi người và những mục đích trường tồn hơn cuộc đời họ. Ước mơ của họ hướng đến giúp ích cho người khác. Rất hiếm người có khả năng giữ vững ước mơ của mình để tạo nên một sự khác biệt, và sẵn lòng từ bỏ tất cả để biến ước mơ đó thành sự thật. Với những người như thế, cái chết không xóa nhòa dấu ấn của họ trên cõi đời này. Vì những ước mơ của họ sẽ thay họ sống tiếp, bởi họ đã sống cho người khác. Họ có thể dõng dạc trả lời “CÓ” cho câu hỏi: Ước mơ của bạn có giúp ích cho mọi người không?
TÀI NĂNG PHI THƯỜNG
Một trong những câu chuyện đặc biệt nhất tôi từng đọc là chuyện về một người đã chuyển những tham vọng vị kỷ đến cực đoan của mình thành những giấc mơ vị tha lớn lao – William Wilberforce, cái tên mà ngày nay rất nhiều người không còn nhớ cho mãi đến khi bộ phim Amazing Grace (Ân huệ lớn lao) ra đời. Ước mơ cuốn hút tâm trí William Wilberforce là làm thế nào để bãi bỏ chế độ nô lệ, và ông đã cống hiến đến hơi thở cuối cùng cho ước mơ đó.
Wilberforce sinh ra tại Anh vào năm 1759, khi hoạt động buôn bán nô lệ đang hoành hành và phần lớn nền kinh tế Anh phụ thuộc vào nó. Cha mất từ khi còn nhỏ, Wilberforce đã sống một quãng đời thơ ấu cùng một người chú và một người cô mộ đạo. Có lẽ vào khoảng lúc 10 hay 11 gì đó, chính tại ngôi nhà của họ, lần đầu tiên Wilberforce được biết về chế độ nô lệ. Tại đó, ông gặp John Newton, một cựu thuyền trưởng tàu buôn nô lệ, người luôn ăn năn về cuộc đời cũ của mình và đã trở thành một mục sư Anh giáo. Tuy nhiên, cuộc gặp gỡ này không để lại ấn tượng sâu đậm trong Wilberforce cho đến nhiều năm sau đó.
Wilberforce lớn lên trong đặc quyền và sự giàu có. Ông vào trường Cambridge nhưng không thể hiện rõ thiên hướng của một học giả. Ông nổi tiếng nhiều hơn về sức cuốn hút, tài dí dỏm và khả năng giao kết bạn bè. Trong khi các bạn khác học hành, Wilberforce tiệc tùng và tán gẫu. Có thể nói ông tiêu phí thời gian vào những trò vô bổ – điều sau này khiến ông rất hối tiếc.
Là một chàng trai với tài năng thiên bẩm dồi dào, 20 tuổi, Wilberforce mang theo ý thức về tài năng để vận động tranh cử vào Hạ nghị viện. Hồi ấy, muốn thành công trên con đường chính trị cần có hai điều kiện: tài hùng biện và sự giàu có. Wilberforce thừa đủ cả hai điều kiện đó. Chỉ trong khoảng vài tháng, ông đã sử dụng một khoản tiền khổng lồ – 9.000 đô-la cho chiến dịch tranh cử. Hai tuần sau sinh nhật thứ 21, ông đắc cử vào Nghị viện Anh với số phiếu đúng bằng tổng số phiếu của hai đối thủ của ông. 
Chẳng mấy chốc, Wilberforce trở nên nổi tiếng và được chào đón trong giới chính trị Luân Đôn. Ông nhanh chóng được năm câu lạc bộ dành riêng cho các nghị sĩ nhận vào. Mặc dù dáng vóc bé nhỏ nhưng ông tạo được ấn tượng rất mạnh. Khó có ai sánh được khả năng giao tiếp của ông. Ông sở hữu một giọng hát tuyệt diệu, mà ông vẫn thường dùng để làm vui lòng bạn bè. Một số người gọi ông là “người đàn ông dí dỏm nhất nước Anh”. Và ông là nhà hùng biện tài ba nhất với giọng nói mê hồn. Chỉ sau vài năm vào nghị viện, hiếm ai có thể theo kịp tài hùng biện của Wilberforce. Nhà viết tiểu sử Eric Mataxas nhận thấy ở tuổi 24, “dường như không gì có thể ngăn trở con đường tiến thân của ông. Với khả năng hùng biện, tài hoa và sức quyến rũ phi thường, lại có người bạn thân nhất là William Pitt, dường như con đường thăng tiến của ông là không có điểm dừng”. 
Nhưng ông sẽ thăng tiến đến đâu? Rốt cuộc, sau khi vào Nghị viện và không ngừng gặt hái thành công ở đó – một mục tiêu không mấy người có khả năng chinh phục – ông vẫn không có những ước mơ. Ông đầy tham vọng và tài năng, nhưng ông không có phương hướng. Nhiều năm sau, Wilberforce nhìn lại: “Năm đầu tiên tại Nghị viện, tôi chẳng làm gì cả – không làm gì cho bất cứ mục đích nào. Mục đích của tôi chỉ là sự xuất chúng của chính tôi”. Ông đang đứng trước nguy cơ lãng phí hoàn toàn cuộc đời mình.
ƯỚC MƠ PHI THƯỜNG
Mọi thứ bắt đầu thay đổi vào năm 1784 khi Wilberforce bắt đầu khám phá đức tin của tuổi trẻ. Và trong hành trình đó, ông đã trải nghiệm được một thứ mà ông miêu tả là “sự thay đổi vĩ đại”. Nó đã vĩnh viễn ghi lại dấu ấn của ông trên cõi đời này. Hai năm sau đó, ông biến thành một người hoàn toàn khác, và sự thay đổi ấy đã sinh ra những giấc mơ vượt xa những mong muốn tầm thường của ông. Ông mơ ước giúp đỡ người nghèo ở Anh và giải quyết rất nhiều vấn nạn xã hội đang lan tràn trên đất nước: nạn nghiện rượu, mại dâm tuổi vị thành niên, điều kiện giáo dục thấp kém của người nghèo, tội ác, việc xử tử hình công khai ghê rợn, tội ác đầy thú tính. Ngay lập tức, ông cuốn mình vào công việc. Nhưng vài năm sau đó, một công việc trọng đại khác đã trở thành ước mơ của ông: đấu tranh bãi bỏ chế độ nô lệ.
Người ta cho rằng sự tồn tại của chế độ nô lệ ra đời cùng với sự xuất hiện của loài người, và những thư tịch, văn bản luật cổ nhất cũng ủng hộ quan niệm này. Tuy nhiên, trong suốt thế kỷ XVI và XVII, tại phương Tây, đặc biệt là tại Anh, chế độ này trở nên hết sức tàn bạo. Tàu chở nô lệ của Anh khởi hành từ các bờ biển nước Anh mang hàng hóa đến châu Phi. Đến nơi, các tàu dỡ hàng xuống bán, rồi giương buồm đi dọc bờ biển, mua người từ những kẻ buôn bán nô lệ – những kẻ kiếm sống nhờ bắt cóc đàn ông, đàn bà và trẻ em để bán làm nô lệ. Khi các khoang tàu đã nhồi chặt những nô lệ bị cùm và xích chặt với nhau, các thuyền trưởng lại bắt đầu một hải trình đau thương dài dằng dặc và tàn bạo xuyên qua Đại Tây Dương đến miền Tây Ấn Độ và bán các nô lệ tại đây. Chỉ trong vài năm, phần lớn những người nô lệ làm việc đến chết trên các đồn điền mía ở vùng đất này. Số khác bị bán sang thuộc địa Hoa Kỳ (sau này trở thành Liên bang Hoa Kỳ).
Vào thập niên 1780, hầu hết người Anh hoàn toàn không biết đến chuỗi những sự kiện đau thương không ngừng diễn ra này. Khi đã hiểu rõ những việc đang xảy ra, Wilberforce quyết định cống hiến cuộc đời để chấm dứt nạn buôn bán nô lệ. Ông coi đó là bổn phận và mục đích lớn của đời mình. Wilberforce nhận xét: “Thật kỳ lạ là hầu hết những người hào phóng và các thầy tu không nhận thức được rằng càng có nhiều của cải, họ càng phải có nhiều bổn phận, và rằng họ sẽ bị trừng phạt nếu sử dụng tài sản đó [cho bản thân]”.
Năm 1787, Wilberforce khởi động chiến dịch của mình. Ông tin rằng nếu các thành viên của Nghị viện nhận thức được sự tàn ác của chế độ nô lệ, họ sẽ bỏ phiếu bãi bỏ nó. Ông và những người phản đối chế độ nô lệ khác thu thập được hàng loạt bằng chứng trên mọi cấp độ về sự tàn bạo của nạn buôn bán nô lệ và đã trình các bằng chứng này trước Nghị viện. Trong bài diễn văn đầu tiên về vấn đề này, ông nói: 
”Có vô vàn những cảnh đời cùng cực trong những căn phòng chật chội và bẩn thỉu vượt quá mọi khả năng tưởng tượng của loài người... Sự đồi bại của nó [nạn buôn bán nô lệ – ND] quá sức độc ác, ghê rợn và sai lầm đến mức toàn bộ tâm trí tôi đều dồn hết cho việc bãi bỏ chế độ nô lệ. Một ngành buôn bán ra đời trong tội lỗi và tiếp diễn như thế phải bị bãi bỏ, hãy trả những giá trị và ý nghĩa về đúng vị trí của chúng. Từ giây phút này tôi quyết sẽ không ngơi nghỉ chừng nào còn chưa bãi bỏ được chế độ nô lệ”. 
Bất chấp tài hùng biện và những chứng cứ mạnh mẽ chống chế độ nô lệ mà Wilberforce trình Nghị viện, ông vẫn chưa có đủ số phiếu cần thiết để bãi bỏ nó.
Trong năm sau đó, Wilberforce và các bạn ông đã thức tỉnh tất cả nước Anh về tội ác của chế độ nô lệ. Các nhà thơ xuất bản các bài thơ về nó. Một bức tranh diễn tả cảnh những người đàn ông, phụ nữ, trẻ em bị cùm trên khoang của một tàu chở nô lệ được dán lên cửa sổ của các cửa hàng và treo lên tường các quán rượu trên khắp nước Anh. Những bài hát chống chế độ nô lệ cất lên. Những bài luận được xuất bản. Josiah Wedgwood chế tác một bộ đồ gốm chạm hình một nô lệ bị cùm với lời thuyết minh: “Phải chăng tôi không phải là một con người?” Quan điểm cộng đồng chống chế độ nô lệ rất mạnh mẽ, song họ vẫn chưa có đủ số phiếu cần thiết để chấm dứt nó. 
Suốt 20 năm ròng, Wilberforce đấu tranh chống chế độ nô lệ. Từ năm 1787 đến năm 1807, dự thảo luật bãi bỏ buôn bán nô lệ được trình lên Nghị viện đến 11 lần nhưng đều thất bại. Có lẽ Wilberforce đã phải bỏ cuộc nếu không có sự cổ vũ của những người hiểu rõ rằng ông đang nỗ lực làm một việc hoàn toàn đúng đắn. Một trong những người đó là John Wesley. Năm 87 tuổi, trước khi mất, Wesley viết bức thư cuối cùng gửi Wilberforce, trăng trối lại:
Ngài Wilberforce kính mến,
Trừ phi sức mạnh thần thánh đã nâng đỡ Ngài để trở thành Athanasius contra mundum (Một người chống lại cả thế giới), tôi không hiểu ngài làm thế nào để đi hết sự nghiệp vinh quang của mình trong việc chống lại tính đê hèn đáng căm thù – vết nhơ của đức tin tôn giáo, của nước Anh, của bản tính con người. Trừ phi Chúa thật sự nâng đỡ ngài đạt mục đích đó, ngài sẽ bị sự chống đối của con người và quỷ dữ vắt tàn sức lực. Nhưng nếu Chúa ở cùng Ngài, ai có thể chống lại Ngài? Phải chăng tất thảy họ hợp lại sẽ mạnh hơn Chúa? Xin đừng chán nản! Hãy kiên tâm, nhân danh Chúa và tựa vào sức mạnh ý chí của Người, cho đến khi ngay cả chế độ nô lệ Hoa Kỳ (thứ đê mạt nhất từng xuất hiện trên trái đất này) cũng tiêu tan trước sức mạnh của Người. 
Sáng nay, đọc một bài viết do một người châu Phi bần cùng viết, tôi bàng hoàng trước tình cảnh một người đàn ông da đen, bị một người đàn ông da trắng ngược đãi hoặc sỉ nhục, mà có thể sẽ không hề được bồi thường; điều đó đã trở thành “luật” trên các thuộc địa của chúng ta, nơi mà lời thề nguyền của một người da đen chẳng có nghĩa lý gì so với của một người da trắng. Đáng ghê tởm biết bao?
Chính Chúa, Người đã dẫn dắt Ngài từ thuở niên thiếu sẽ tiếp tục truyền sức mạnh cho Ngài trong sự nghiệp này cũng như trong mọi sự, đó là lời khẩn nguyện của tôi.
Người đầy tớ trung thành của Ngài,
John Wesley
Wilberforce tiếp tục kiên trì bởi ông hiểu cuộc sống của hàng triệu con người đang bị đe dọa. Cuối cùng, ngày 23/2/1807, sau khi đã được trình và được Thượng nghị viện thông qua, Đạo luật cấm buôn bán nô lệ (Slave Trade Act) đã được Hạ nghị viện thông qua với tỷ lệ phiếu 283 – 16. Bước đầu tiên trong ước mơ của Wilberforce đã thành hiện thực. Và mặc dù lại mất thêm 26 năm nữa − khi đó Wilberforce đã truyền lại sự nghiệp cho một người khác trong Nghị viện − giai đoạn thứ hai trong ước mơ của ông đã thành hiện thực vào năm 1833 khi Hạ nghị viện bỏ phiếu thông qua Lệnh cấm việc thi hành chế độ nô lệ ở Đế quốc Anh. Ba ngày trước đó, Wilberforce đã qua đời.
TẦM ẢNH HƯỞNG PHI THƯỜNG
Thật khó đánh giá hết tầm ảnh hưởng mà ước mơ của Wilberforce tạo ra cho thế giới khi nó được hiện thực hóa. Rõ ràng là nó đã giúp vô số người có thể đã bị bán làm nô lệ. Tuy nhiên, tác giả Eric Mataxas lập luận rằng, ảnh hưởng kéo theo của việc bãi bỏ hoạt động buôn bán nô lệ thậm chí còn lớn hơn nhiều. Ông viết về điều này ngay khi Wilberforce vừa thành công:
Ông ấy đột ngột bước vào một thế giới mà ở đó chúng ta sẽ không bao giờ còn đặt lại câu hỏi liệu giúp đỡ những người nghèo khổ có phải là trách nhiệm của xã hội chúng ta. Chúng ra chỉ lảng tránh việc phải làm thế nào... Một khi ý nghĩ về điều đó xuất hiện trên thế giới, thế giới sẽ thay đổi. Chế độ nô lệ và nạn buôn bán nô lệ cần phải nhanh chóng được bãi bỏ rộng rãi, nhưng những tội ác xã hội ít nghiêm trọng hơn cũng cần được xóa bỏ. Lần đầu tiên trong lịch sử, những lực lượng hình thành mọi sự nghiệp xã hội có khả năng trở thành hiện thực.
Đó là lý do vì sao Metaxas gọi Wilberforce là “nhà cải cách xã hội vĩ đại nhất trong lịch sử thế giới”. Metaxas tiếp tục nói: “Thế giới mà ông sinh ra năm 1759 và thế giới mà ông rời bỏ năm 1933 là hai thế giới hoàn toàn khác biệt, giống như chì và vàng vậy. Wilberforce điều khiển một cuộc động đất đã sắp xếp lại các lục địa và ngày nay chúng ta mới bắt đầu đánh giá được đầy đủ tầm quan trọng của ông”.
0 notes
booksreading · 7 years
Text
Phẩm Chất Thứ 6 của Lãnh Đạo: Can Đảm
Tumblr media
Một người can đảm là một người trưởng thành 
Can đảm được coi là phẩm chất đầu tiên của con người… 
bởi nó bảo đảm cho tất cả những phẩm chất khác. 
- Thủ tướng Anh WINSTON CHURCHILL 
Can đảm là nỗi sợ hãi của những kẻ cầu xin nó. - KARL BARTH, nhà thần học Thụy Sĩ 
NGƯỜI XUẤT SẮC NHẤT TRONG NHỮNG NGƯỜI XUẤT SẮC 
Ba người sau có điểm gì chung: một tay đua ô tô với kỷ lục thế giới tại Daytona năm 1914, một phi công với nhiều trận không chiến thắng lợi nhất chống lại quân Đức trong Chiến tranh Thế giới lần thứ nhất, và một trợ lý của cố vấn quân sự đặc biệt đã sống sót sau vụ nổ máy bay cùng 22 ngày lênh đênh với một chiếc bè trên Thái Bình Dương trong Chiến tranh Thế giới lần thứ hai? Họ đều sống sót qua những gian nguy, đều thể hiện lòng can đảm và tinh thần thép trước mọi khó khăn. Và tất cả những việc đó đều xảy đến với cùng một người – Eddie Rickenbacker. 
Đối mặt với thử thách chưa bao giờ là vấn đề lớn với Eddie Rickenbacker, bất kể đó là thử thách về thể chất, tinh thần, hay kinh tế. Năm lên 12 tuổi, cha ông qua đời nên ông phải nghỉ học để trở thành trụ cột chính của gia đình. Ông đi bán báo, bán trứng và sữa dê, làm việc trong nhà máy thủy tinh, nhà máy bia, xưởng giày và xưởng đúc. Tới tuổi thanh niên, ông làm thợ máy xe đua, và năm 21 tuổi, ông bắt đầu tham gia đua xe. Hai năm sau, ông lập nên kỷ lục thế giới. 
Khi Mỹ tham chiến trong Chiến tranh Thế giới lần thứ nhất, Rickenbacker ghi tên làm phi công, nhưng không được do quá tuổi và không có bằng cấp. Do vậy, ông nhập ngũ làm lái xe, sau đó ông đề nghị cấp trên chuyển ông đi đào tạo lái máy bay. Dù không hợp lắm với những đồng sự có học vấn, ông vẫn trở thành một phi công xuất sắc. Tới thời điểm kết thúc cuộc chiến, ông đã có được 300 giờ bay (kỷ lục mà bất kỳ phi công Mỹ nào mong muốn), sống sót qua 134 trận không chiến, hạ được 26 chiếc máy bay địch, và được trao tặng Huân chương Danh dự, tám Bội tinh chiến công xuất sắc, và Bắc đẩu bội tinh của Pháp. Ông cũng được thăng cấp lên làm cơ trưởng của một phi đội. 
Lòng dũng cảm của Rickenbacker được báo chí ca ngợi là “Người xuất sắc nhất trong những người xuất sắc của nước Mỹ.” Khi được hỏi về sự can đảm trong chiến trận, ông thừa nhận ông có cảm giác sợ: “Can đảm là làm việc bạn sợ phải làm. Không thể có sự can đảm nếu bạn không thấy sợ hãi.” 
Sự can đảm đó tiếp tục theo ông sau Chiến tranh Thế giới lần thứ nhất. Năm 1933, ông trở thành Phó Giám đốc công ty Vận tải Hàng không Phương Đông (sau là hãng Hàng không Phương Đông). Vào thời đó, tất cả các hãng hàng không tồn tại nhờ vào sự bảo trợ của chính phủ. Tuy vậy, Rickenbacker nghĩ rằng các hãng hàng không nên tự chủ. Ông quyết định thay đổi hoàn toàn lề lối làm việc của công ty. Trong vòng hai năm, ông đã giúp công ty làm ăn có lãi, đây là trường hợp tư nhân hóa đầu tiên trong lịch sử hàng không của Mỹ. 
Khi tổng thống Mỹ chấm dứt tất cả các hợp đồng với các hãng chuyên chở thư tín hàng không thương mại, Rickenbacker nắm bắt được thời cơ và giành thắng lợi. Rickenbacker đã lãnh đạo hãng Hàng không Phương Đông một cách tài tình trong suốt 30 năm, và nghỉ hưu ở tuổi 73. Mười năm sau khi ông mất, William, con trai ông viết “Nếu cha tôi có một khẩu hiệu, thì đó hẳn là câu mà tôi đã được nghe hàng ngàn lần: ‘Tôi sẽ liều mình như một chú mèo hoang.’” 
BÀN LUẬN
Nhìn vào cuộc đời của ai đó như Eddie Rickenbacker, bạn sẽ thấy sự can đảm phi thường. Phẩm chất đó có thể dễ dàng thấy ở những anh hùng thời chiến, và cả ở những nhà lãnh đạo tài ba trong kinh doanh, trong chính phủ hay giáo hội. Khi bạn thấy một công ty có bước tiến vượt bậc, có nghĩa người lãnh đạo đã có những quyết định dũng cảm. Vị trí lãnh đạo không đem lại sự can đảm, nhưng sự can đảm đem lại địa vị lãnh đạo. Điều đó hoàn toàn đúng với Eddie Rickenbacker. 
Larry Osborne nhận định: “Điều kỳ lạ nhất về những nhà lãnh đạo tài ba là ở chỗ họ có rất ít điểm giống nhau. Điều mà người này thề thốt thì người kia lại phản đối. Nhưng có một đặc điểm chung nổi bật: họ sẵn sàng đương đầu với những rủi ro.” 
Khi cần phải đưa ra các quyết định mang tính thử thách, hãy lưu ý những chân lý sau về lòng can đảm: 
1. Lòng can đảm xuất phát từ cuộc chiến bên trong Mỗi thử thách bạn đối mặt trong vai trò người lãnh đạo đều xuất phát từ chính con người bạn. Bài kiểm tra lòng can đảm cũng vậy. Chuyên gia tâm lý Sheldon Kopp nói: “Tất cả các trận chiến lớn đều xuất phát từ chữ tôi – cá nhân.” Can đảm không có nghĩa là không sợ hãi. Can đảm là dám làm điều mà bạn sợ phải làm. Đó là khả năng để lại sau lưng mình những gì quen thuộc, và tiến vào một vùng đất mới. Điều đó đúng với Rickenbacker và cũng có thể đúng với bạn. 
2. Can đảm là làm việc đúng đắn, không phải là che giấu chúng Martin Luther King Jr., nhà lãnh đạo dân quyền, từng tuyên bố: “Thước đo cơ bản để đánh giá một người không phải ở những lúc họ sống trong sung sướng và tiện nghi, mà là ở những lúc họ chống chọi với những khó khăn thử thách.” Những nhà lãnh đạo giỏi với kỹ năng xã hội tốt có thể tập hợp mọi người để cùng chung sức. Song, họ cũng đứng lên khi cần thiết. 
Can đảm mang tính nguyên tắc chứ không thuộc về vấn đề nhận thức. Nếu bạn không biết khi nào nên đứng dậy đương đầu và cũng không có niềm tin vào công việc, thì bạn sẽ không bao giờ là một người lãnh đạo tốt. Mong muốn khai phá tiềm năng của bạn phải mạnh hơn ý nghĩ nhượng bộ kẻ khác. 
3. Sự can đảm của người lãnh đạo khích lệ sự tận tâm của cấp dưới Nhà truyền giáo Billy Graham khẳng định: “Can đảm mang tính lan truyền. Khi một người dũng cảm đứng lên, những người khác cũng trở nên cứng rắn hơn.” Sự can đảm sẽ khích lệ những người khác nhưng sự khích lệ của người lãnh đạo sẽ truyền cảm hứng và khiến mọi người muốn đi theo anh ta. Bạn tôi, Jim Mellado cho biết: “Lãnh đạo là sự biểu hiện của lòng can đảm để thôi thúc người khác làm việc đúng.” 
4. Cuộc sống của bạn phát triển tỉ lệ thuận với lòng can đảm Sợ hãi kiềm tỏa người lãnh đạo. Sử gia La Mã Tacitus viết: “Mong muốn được yên ổn ngăn đường mọi sự nghiệp cao cả.” Nhưng lòng can đảm đem lại hiệu quả trái ngược. Nó mở cánh cửa tới thành công. Có thể, đó là lý do nhà thần học người Anh John Henry Newman nói, “Đừng lo sợ cuộc sống của bạn sẽ kết thúc, mà hãy lo rằng nó sẽ chẳng bao giờ bắt đầu.” Sự can đảm không những chỉ cho bạn một khởi đầu tốt mà còn đem lại một tương lai tươi sáng hơn. 
Thật nực cười khi biết, những người không có can đảm để đương đầu với rủi ro và những người có can đảm chấp nhận thử thách cùng nếm trải những lo sợ giống nhau trong cuộc đời. Chỉ có một điểm khác biệt là những người không nắm lấy cơ hội thì luôn lo sợ về những điều vụn vặt. Nếu muốn vượt qua nỗi lo sợ và ngờ vực, hãy suy nghĩ về điều này. 
SUY NGẪM 
Eleanor Roosevelt khẳng định: “Bạn đạt được sức mạnh, lòng can đảm và sự tự tin nhờ những trải nghiệm mà bạn phải dừng lại để nhìn lại nỗi lo sợ trên khuôn mặt mình. Bạn có thể tự nhủ ‘Một khi vượt qua nỗi sợ này, tôi có thể vươn tới điều đang ẩn sau nó.’ Bạn phải làm được những việc bạn nghĩ rằng bạn không thể làm nổi.” 
Bạn sẽ xử lý nỗi lo sợ thế nào? Bạn có đón chào nó không? Mong muốn trải nghiệm nhiều hơn nữa có phải là một phần không thể thiếu trong cuộc sống thường nhật của bạn không? Hay bạn sẽ tìm tới nơi mình cảm thấy thoải mái và không còn cảm thấy sợ hãi nữa? Bạn cần thay đổi như thế nào để can đảm hơn trong cuộc sống? 
ĐÚC KẾT 
Để can đảm hơn, hãy làm những việc sau: 
• Làm quen với thử thách. Hãy ra ngoài và làm việc với mục tiêu đơn giản là tăng lòng can đảm. Nhảy dù, phát biểu trước đám đông (nỗi sợ lớn nhất của hầu hết mọi người), đóng một vai kịch, chèo thuyền, leo núi. Không cần biết bạn làm gì, chỉ cần việc đó buộc bạn đối mặt với nỗi sợ thật sự. 
• Đối mặt. Hầu hết mọi người thường né tránh việc đối mặt với ai đó trong cuộc sống – nhân viên, người thân, hoặc đồng nghiệp. Nếu gặp tình huống này, bạn hãy nói chuyện với người đó. Đừng chỉ trích hay nói xấu người khác. Hãy nói lên sự thật một cách bình tĩnh. (Bạn sẽ không còn sợ hãi nếu bạn đã chơi nhảy dù, hay leo núi…) 
• Tiến một bước dài. Có lẽ bạn sợ phải thay đổi công việc. Nếu buộc phải đổi chỗ làm hay bắt đầu một công việc mới, thì giờ là lúc để đối mặt với nó. Hãy dành thời gian suy nghĩ về điều đó. Hãy nói chuyện với người thân của bạn. Nếu đó là việc đúng, hãy làm nó. 
BÀI HỌC MỖI NGÀY 
Một nhà thuyết giáo thế kỷ XIX, Peter Cartwright, đang chuẩn bị một bài nói vào Chủ nhật, thì được thông báo rằng tổng thống Andrew Jackson sẽ đến và người ta yêu cầu ông không đưa ra những lời phát biểu khiếm nhã. Trong buổi họp đó, ông nói: “Tôi được thông báo rằng ngài Andrew Jackson sẽ có mặt trong buổi lễ hôm nay và cũng được yêu cầu cân nhắc lời nói của mình. Điều tôi phải nói là ngài Andrew Jackson sẽ xuống địa ngục nếu không ăn năn về những tội lỗi của mình.” 
Sau bài giảng đó, Tổng thống Jackson đã bước về phía Cartwright và nói: “Thưa ngài, nếu tôi có được một trung đoàn những người như ngài, tôi có thể chinh phục cả thế giới.” 
Một hành động dũng cảm thường đem lại kết quả tốt đẹp không ngờ. 
0 notes