- Anh chìa tay ra!Anh làm theo lời yêu cầu của cô. Cô thổi một hơi nóng vào bàn tay anh, gấp lại.- Cái gì đấy?- Thanh xuân của em!- Haha, em cho anh nhiều vậy?- Dẫu sau này k còn có nhau, thì mình vẫn sẽ giữ nhau trong thời khắc thanh xuân này… Mỗi khi nhìn vào đôi bàn tay, anh sẽ nhớ rằng mình đã từng có một thời yêu một người mà không màng đến cái giá phải trả. Chỉ có tuổi trẻ mới như vậy!Anh khẽ cảm động ôm cô vào lòng..
"Chỉ vài tháng chín nữa thôi, rồi khi thu lại ghé đây với một tháng chín dịu vàng, rộn tiếng chim ca. Có một câu chuyện sẽ không bao giờ còn ai nhắc tới, khi ấy, mỗi người đều đang vui với cuộc sống riêng mình. Người không còn nói với ta người buồn, ta không còn ngồi nghe những nỗi niềm riêng chưa bao giờ kể…"
Có một góc thân quen
Bàn bên, yên sau xe và khoảng trời nhỏ bé
Cậu, tớ và thanh xuân lướt qua thật nhẹ
Cơn mưa năm ấy, chúng ta năm này
Gió thoảng, mây bay...
Bạn có thể hiện diện mà không kết nối, và bạn có thể kết nối mà không cần hiện diện. Cô đơn nhất không phải là không có người yêu, mà ở cạnh người yêu, nhưng vẫn cảm thấy đơn độc. Người được kỳ vọng sẽ hiểu mình nhất lại chỉ khiến mình mất đi hy vọng sẽ có người hiểu được mình.
Khao khát được hiểu mãnh liệt đến thế, vì không cảm thấy nó tồn tại, chúng ta cảm giác như mình không tồn tại. "Cảm giác này có thật hay không?" được trả lời khi bạn bắt gặp một ai cũng xác nhận nó. "Tớ cũng từng cảm thấy thế. Không chỉ mình cậu đâu". Chúng ta cần người khác, vì đó là cách để chúng ta nhận ra mình là ai.
Có phải đến tháng này, cái gió lạnh mới về ấy thấm vào da thịt, len lỏi tới sâu thẳm của tâm hồn, nó làm cho người buồn dằng dặc, tự nhiên cảm thấy thèm khát yêu đương hơn bao giờ hết phải không?
Giữa những nốt nhạc là âm nhạc. Giữa những con người là tình yêu. Những nốt nhạc và những con người không có ý nghĩa. Ý nghĩa nằm ở giữa chúng, ở giữa họ💕
E nhớ mình từng được đọc đâu đó rằng: một trong những điều buồn nhất của cuộc đời, chính là việc nó không có phần nhạc nền cho mỗi khoảnh khắc mà ta trải qua...
Không được rồi. Chúng ta không thể quay đầu lại được nữa, chỉ còn cách tiếp tục tiến về phía trước mà thôi. Nhưng tận sâu thẳm trái tim mình vẫn luôn là những kí ức về cậu.
Trong cuộc đời mỗi người đều có một tình yêu không toàn vẹn.
Bất luận quá khứ, hiện tại hay người sau này người mình không muốn quên, vẫn chính là bạn.
Dần dần tôi hiểu ra một điều rằng, tôi thích hoa đinh hương, màu trắng, màu hồng phấn, hoa đang nở rộ, hoa đang tàn, tôi đều thích cả. Giống như việc thích người ấy vậy, cho dù người ấy thế nào, tóc dài hay tóc ngắn, là của tôi hay không phải của tôi, tôi đều thích.”
—-
Tác phẩm này mình đã từng đọc truyện, xem cả phim bản điện ảnh và truyền hình nhưng truyện thì mình chưa hoàn thành vì mình quyết định không đọc đoạn kết.
Rất lâu trước đây mình từng ghi trên tumblr một dòng: “Người ta thường mãi chạy theo Trần Tầm mà lãng quên đi hình bóng Kiều Nhiên âm thầm, lặng lẽ bên mình.”
Đoạn cuối Phương Hồi dành cho mối tình đơn phương của Kiều Nhiên một câu thật xót xa: “Nếu ban đầu mình yêu cậu thì tốt biết mấy.”
Là Phương Hồi vô tình hay cố ý lãng quên? Hay do sự chần chừ của Kiều Nhiên mà chậm hơn Trần Tầm một bước, để rồi chậm hơn một đời? Lỗi của ai đi nữa thì điều còn lại trong mỗi nhân vật đều là sự hối hận. Từ “nếu” chính là từ thể hiện sự bất lực, hối tiếc, là từ chúng ta dùng khi mọi việc đi khác xa so với mộng tưởng. Và bất cứ câu chuyện gì xuất hiện sau chữ nếu sẽ vĩnh viễn không bao giờ xảy ra trong thực tại.
—-
Đoạn Kiều Nhiên đi du học không một lời từ biệt, bạn bè của cậu trách móc vì hành động vô tâm đó rất nhiều. Nhưng mình lại đồng cảm với Kiều Nhiên, bởi mình chính là đứa nếu đi xa sẽ chọn cách âm thầm ra đi, không để lại bất kỳ dấu tích gì. Đơn giản mình nghĩ dù nói hay không, lời tạm biệt cũng chẳng thay đổi được việc đi hay ở lại hoặc xoa dịu bớt sự lưu luyến của mình. Chia tay là nỗi buồn thì tốt hơn đừng làm nỗi buồn đó rầm rầm rộ rộ, cứ lặng lẽ thì ổn hơn? Sau này, mình nhận ra mình đã sai. Lời tạm biệt có thể không giúp gì cho kẻ ra đi, nhưng chí ít nó khiến lòng người ở lại cảm thấy an tâm đôi phần.
8 notes ·
View notes
Statistics
We looked inside some of the posts by
surino
and here's what we found interesting.