Tumgik
ginoflong · 1 month
Text
Tumblr media
Bạn Nghé bị ốm. Cứ bị viêm phổi. Khổ thân con quá. Chỉ mong bạn ấy khoẻ mạnh. Cả bạn Pi cũng thế nhé. Đợt này nghỉ lễ dài, muốn cho bạn Pi đi trải nghiệm cuộc sống, để bạn ấy vui vẻ hơn. Nhưng ba Long cũng lo cho Pi nhiều. Nên không muốn xa Pi. Thật tâm em thương Pi nên mới muốn cho con đi chơi nhiều nơi thôi. Em vẫn luôn nhớ về hành động đáng yêu của con, về khi mà em bón cơm cho con thì thấy con bỏ nắp hộp cơm ra chỗ khác để tựa vào em. Lúc đó trái tim em thực sự tan chảy. Em cảm nhận được sự tin tưởng ở đây. Nên mong gặp được bạn ấy nhiều hơn. Mong hai bạn Pi Nghé đều khoẻ mạnh, bình an, vững vàng trải nghiệm cuộc sống !
#Jcirl #PiNghe
0 notes
ginoflong · 2 months
Text
Cái này viết đã lâu, cứ nghĩ up rồi. Hoá ra là chưa à , thế thì hôm nay up. Bạn Nghé iu hôm nay đi thi vào lớp 1 rồi đây nè.
Tumblr media
I. Cô nhớ gã rồi. Nhớ gã đàn ông bất cần như thể đời chỉ có mình gã. Có lẽ gã đã từng như bao thằng đàn ông khác. Cũng mơ mộng về một thứ mang tên tình yêu vĩnh cửu. Nhưng cuộc đời đập vào mặt gã rằng. Chẳng có cái éo gì gọi là vĩnh cửu hết. Nên ngay cả khi cô có thể chạm vào được cảm xúc của gã, thì gã vẫn luôn mang một bộ mặt dửng dưng ấy. Cô thấy tủi thân, đéo ai khi yêu mà không đôi lần thấy tủi thân chứ. Nhưng chẳng thể hiểu nổi cô vẫn yêu gã bất chấp. Còn yêu được một ngày thì cô vẫn trân trọng một ngày. Có lẽ gã sợ một ngày khi mang trái tim mình đặt trong tay cô cô sẽ nhẫn tâm bóp nát. Nên thà làm tổn thương người khác nhất định chẳng thể để mình tổn thương.
Gã- một nách hai thằng con zai.
Cô- một nách hai đứa con gái
Như gã từng nói cô và gã là cá mè một lứa
Như những kẻ mang nhiều tâm sự cô và gã đến với nhau thật tình cờ. Cô hay nghĩ ngợi, hay âu lo. Cô biết gã chẳng thích điều đó.
Hàng sáng gã lùa đàn con dậy, cho chúng đi học, rồi lượn ra cái quán quen thuộc gọi một cốc trà đá to rồi lại là những cuộc hẹn khách hàng … cô đã từng ngồi ngắm gã hàng giờ ở nơi ấy. Gã có cần ai phải thương, nhưng cô vẫn thương, vì mưu sinh vất vả. Tự cô cảm thấy xót lòng. Rồi khi lũ trẻ đi học về, gã lại túm từng thằng đi tắm. Rồi cơm nước cho chúng. Trong quỹ thời gian ít ỏi của mình. Gã vẫn dành để chơi cùng hai con. Quan điểm của gã: Con chỉ có thể là trẻ con một lần. Chúng ta không chỉ là cha mẹ mà còn là người bạn đồng hành của con. Với cô chăm chút con cái là nghĩa vụ và trách nhiệm. Nhưng nhìn gã cảnh gà trống nuôi con. Cô hiểu gã đã cố gắng thật nhiều. Rồi là những đêm khi mọi người đã yên giấc say, gã vẫn lao ra đường, mong kiếm được chút tiền lo cho cuộc sống và bầy con…
Cô vẫn nhớ ngày đầu trò chuyện, gã nói gã cần một người bạn hơn là một người yêu. Lúc đó trái tim của cô chưa nghĩ sẽ tiếp nhận một ai. Nên lời của gã khiến cô yên tâm, chỉ đôi ba câu chuyện không đầu không cuối, có khi thấy gì hay ho, bất chợt cô lại nhớ đến rồi gửi cho gã. Có lẽ hai con người cô đơn bất chợt cảm thấy có chút gì ấm áp trong tâm hồn. Rồi một ngày gã cũng đến với cô. Cô cũng chẳng nghĩ ngợi nhiều, thuận theo tự nhiên, và rồi cô yêu gã lúc nào không hay. Yêu cái bất cần yêu cái nỗi cô độc trong mắt gã. Yêu sự chịu khó cố gắng và yêu cách gã chăm sóc hai con…
Cô âm thầm ở bên, quan tâm gã vô điều kiện. Có lúc bốc đồng khiến gã phát cáu. Ấy thế mà cô chẳng hiểu bản thân lấy đâu ra nghị lực để vượt qua hết sự tủi thân để bên gã. Người như gã ghét sự bó buộc. Và cô cũng chẳng có ý định kìm hãm gã. Gã là cơn gió, cô để gã mặc sức bay trên những chặng đường. Với lòng tin chẳng nghi ngờ. Như gã đã nói gã lăn lộn ở cái đất Hà Nội 16-17 năm, gã độc lập tự chủ, chẳng phụ thuộc vào ai. Gã chính là cây xương rồng dù nắng mưa bão táp cũng chẳng mảy may ảnh hưởng. Gã là một điều khác biệt với cuộc đời của cô, cô bị bao bọc từ bé, đôi khi chẳng dám phá bỏ màng bảo vệ. Nhưng khi gặp gã, cô âm thầm gieo trong mình một cây mầm nổi loạn. Dù khó khăn cô vẫn bất chấp yêu. Biết gã bận rộn, mỗi khi nhớ gã cô lại vùi đầu vào học Tiếng Anh, như để khoảng cách giữa cô và gã không còn quá dài.
Cô biết trước cô đã có rất nhiều người phụ nữ đi qua cuộc đời gã. Mỗi người đi qua để lại cho gã có thể là niềm vui, nỗi buồn, hay sự nuối tiếc. Cô chẳng ghen vì ai cũng có quá khứ, mặc kệ gã từng yêu ai bên ai. Hiện tại gã bên cô chỉ cần có vậy. Cô có một ước muốn ngông cuồng là có thể ở bên gã thật lâu, không chỉ đi qua mà là ở lại.
Cô biết sâu thẳm trong tâm hồn, gã vẫn mong có một gia đình, có một nơi yên ấm. Để mỗi khi trở về, gã trút bỏ những gồng gánh muộn phiền bên ngoài cánh cửa. Cô biết có lúc cô chẳng như mẫu người gã hằng mong. Cô còn phải hoàn thiện bản thân thật nhiều. Chỉ là cô tự nhủ, sẽ cùng nhau cố gắng, vì cuộc đời gặp nhau là duyên trời, bên nhau là do người định…
II. Có những lúc cô cảm nhận được sự mong manh mơ hồ của tình cảm này.
Ngày hôm qua cô thấy gã đăng story với hàng chữ Wanna touch, but … gã muốn chạm tới ai nhưng điều gì ?
Nghĩ đến điều này thôi là trái tim cô như bị bóp nghẹn. Gã lạnh lùng cũng được, nhưng cô không muốn trở thành một người dư thừa nếu gã đã đem sự rung động đến với người khác. Là con người ai chẳng biết đau chứ. Cô luôn tỏ ra với gã rằng cô luôn vui vẻ chẳng nghĩ ngợi gì. Đơn giản là gã đủ lo toan bộn bề. Cô cũng không muốn gã nặng nề thêm nữa. Cô luôn muốn mọi chuyện rõ ràng. Ngày đầu, là gã muốn để cô bước vào cuộc đời gã, nên cô mới sắp xếp lại cuộc đời mình, dành cho gã một vị trí ưu tiên. Cô không tự động xông thẳng vào cuộc đời ai đó. Nhưng giờ gã lại đối với cô lạnh nhạt như cô là một kẻ thừa khiến gã không còn kiên nhẫn. Cô yếu đuối nhưng cũng mạnh mẽ. Chỉ cần gã cần có cô, cô sẽ có sức mạnh để vượt qua khó khăn đến bên gã. Nhưng nếu gã tỏ ra hời hợt với sự hiện diện của cô, cô cũng chẳng phiền gã thêm nữa.
Yêu một người thật khó, yêu một người như gã lại càng chẳng dễ dàng, chỉ là cô mong với cô, gã chẳng cần phải mạnh mẽ, cô muốn khi bên cạnh cô, gã được phép buông bỏ sự phòng bị. Gã gồng lên mãi cũng mệt. Nên cô muốn gã được nghỉ ngơi chút thôi. Như câu nói nói của
ai đó. Khi dành cho một người tất cả tình yêu không có nghĩa người đó sẽ yêu bạn, đừng mong tình yêu được đáp lại, mà hãy dành thời gian để tình yêu lớn dần lên trong tim người ấy. Còn nếu không thì hãy hài lòng vì ít ra nó cũng lớn lên trong tim cô.
Cô không muốn những gì đã trải qua cùng gã chỉ là những kỉ niệm, cô muốn hiện diện bên gã, cùng gã trải qua thêm nhiều những buồn vui. Muốn được nhìn thấy gã già đi theo năm tháng. Yêu một người không vì gã hoàn hảo. Mà là khi cô nhìn thấy sự khó tính, cáu bẳn, gai góc cũng như sự yếu đuối nơi gã, cô vẫn muốn yêu tất cả mọi thứ thuộc về gã. Bao gồm cả Pi- Nghé.
0 notes
ginoflong · 2 months
Text
Tumblr media
Anh có biết tình yêu là gì không ?
Là khi nghĩ tới sáng mai sẽ được gặp anh
Thì em đã cười một mình từ hôm nay rồi
Đã hơn một năm chúng ta không gặp nhau. Thời gian đó cả hai đều có những khó khăn, vất vả riêng. Không thể sẻ chia cùng nhau như trước đó. Không được nhìn ngắm anh. Em trở nên rụt rè từ khi nào thế nhỉ ? Vừa nhớ anh, mong được gặp anh. Lại sợ anh lại vì sợ em bỏ lỡ tương lai mà lại một lần nữa đẩy em ra xa. Đời người được bao nhiêu ngày vui ? Em ngộ ra rằng, nhân lúc chân còn chưa mỏi. Hãy đến nơi mình muốn đến. Hãy gặp người mình muốn gặp. Hãy yêu như là yêu lần cuối trong đời. Con người vẫn phải sống thực tế. Vẫn phải kiếm tiền. Nhưng điều đó đâu có nghĩa chúng ta phải dừng yêu, ngừng nhớ. Dù chỉ có 1% cơ hội bên nhau. Em vẫn sẽ nắm lấy và trân trọng. Đâu dễ để cảm thấy trái tim đang run lên vì nhớ thương ! #Jcirl
0 notes
ginoflong · 1 year
Text
Tumblr media
Khi bên cạnh anh, chỉ là ngồi ngắm nhìn đường phố, ngắm anh và nhìn dòng người đang hối hả, cũng cảm thấy một ngày trôi qua thật bìnhh yên. Em nhớ anh. Muốn ôm anh, muốn hôn anh, muốn những đêm dài có anh ở bên.
7 notes · View notes
ginoflong · 2 years
Text
Tumblr media
- Tháng 10 rồi đó, em không định yêu à?
Tôi châm một điếu thuốc, phả làn khói mờ ảo vào không trung.
Những đám mây ngoài trời đang cố vắt kiệt những hạt mưa cuối cùng, để nó rơi từng hạt, va vào mái ngói rồi trượt xuống bông cúc vàng trên cửa sổ.
Tôi nhìn em, em nhìn ra dòng xe tấp nập. Lòng đường thì vội vã, mà lòng em lại có vẻ rất êm đềm.
- Em còn đang chờ.
Có vẻ nhận ra ánh nhìn mong đợi hồi âm của tôi, em chợt lên tiếng, bất ngờ mà không hề báo trước.
- Em chờ gì?
Tôi hỏi, rồi lại kéo thêm một ngao thuốc.
Có lẽ em đang dần cảm nhận được cái lạnh của cơn mưa đầu tháng Mười, vì tôi thấy em áp tay vào cốc bạc xỉu nóng như kiếm tìm chút hơi ấm.
Em uống một ngụm bạc xỉu, rồi cười:
- Em chờ ngày em đủ trưởng thành để có thể nghiêm túc yêu một ai đó. Chờ ngày em đủ dịu dàng để thôi tổn thương người khác. Chờ ngày em đủ bao dung để tha thứ cho những lỗi lầm nhỏ nhặt của họ. Đợi khi ngày đó tới, dù có là tháng 10, hay tháng mấy, em cũng sẽ yêu thôi..
Rồi em quay sang, nhìn tôi :
- Còn anh, tháng 10 rồi, anh không định yêu à?
Em hỏi lại câu hỏi của tôi, và tôi lại làm hành động của em - nhìn ra ngoài dòng xe tấp nập, để cảm nhận lòng mình cũng êm đềm dẫu lòng đường vẫn chưa thôi vội vã, trầm ngâm một lúc lâu, rồi khi điếu thuốc đã tàn quá nửa, tôi mới chậm rãi trả lời:
- Tôi chờ em.
0 notes
ginoflong · 2 years
Text
Tumblr media
“Cô gái mạnh mẽ sẽ cầm lên được, buông xuống được. Không van xin tình cảm từ kẻ không xứng đáng, không cần một người không cần cô ấy.”
0 notes
ginoflong · 2 years
Text
Tumblr media
mình ghét khoảng thời gian này, ghét cả việc rớt mood trầm trọng kéo dài liên tục.
nó như thứ gì đó tệ hại, bám dính và hút hết chút năng lượng ít ỏi mình vốn có. chỉ chừa một ít thời gian ổn định khi mình bắt đầu chìm vào giấc ngủ.
mở mắt dậy lại thấy mood rơi, bất lực đứng một bên chả biết nên làm gì.
nên thà đừng dậy.
0 notes
ginoflong · 2 years
Text
Tumblr media
Có những điều em mơ hồ biết. Em không dám chắc, nhưng em cũng không dám xác nhận. Em chỉ biết tình cảm này là thật. Muốn bên anh là thật. Còn đi được cùng anh bao xa, thì em vui ngày đó. Nỗi cô đơn không làm em muốn tìm một ai đó, mà là khiến em nhớ anh đến cồn cào. Em buồn và stress thực sự, không tìm ra giải phát cho vấn đề khó nhằn này.
0 notes
ginoflong · 2 years
Text
Tumblr media
Anh biết không. Có lẽ em thật cố chấp. Mỗi đêm phải chúc anh ngủ ngon, em mới an tâm đi ngủ. Nhưng đêm nay. Em không ngủ được. Em nhớ anh. Muốn ôm anh. Và có lúc em nghĩ rằng. Có lẽ anh lạnh nhạt như vậy là không muốn để em gặp rắc rối. Em buồn lắm. Em muốn có một tình yêu thực sự với anh. Đó là khi cả 2 cách xa về địa lý. Nhưng trong suy nghĩ chúng ta vẫn ở bên nhau. Chỉ là có lẽ chẳng tình yêu nào thắng được sự lạnh nhạt. Dù em cố gắng hiểu. Nhưng em vẫn chỉ là một người phụ nữ. Với bao nghĩ suy bộn bề. Em muốn được nghe anh nói câu anh nhớ em. Em muốn gặp anh mà được anh ôm xiết. Nếu chỉ là xác thịt em sẽ chẳng dằn vặt đến thế chẳng phải nghĩ suy nhiều. Chỉ là yêu mà không được ở cạnh, yêu mà không được bày tỏ, không được đáp lại. Em cũng không biết em có thể chịu đựng được bao lâu thì trái tim em sẽ gục ngã. Có lẽ anh cũng chẳng muốn vậy, nhưng anh cũng chẳng có cách để giữ em ở lại. Đau chứ. Sao không, hai con người ở hai thế giới khác biệt. Nếu không cố gắng sẽ chẳng thể bước tới. Vậy nên hàng ngày, dù là đôi ba câu, em vẫn dành để quan tâm đến anh. Người em nhớ và thương. Dù anh có lạnh lùng, em vẫn kìm nén lại những cảm xúc tiêu cực. Anh vất vả thế nào em hiểu hết. Nên em chọn không đòi hỏi. Âm thầm bên anh thôi …
0 notes
ginoflong · 2 years
Text
Tumblr media
Em nhớ anh, ước gì có thể bên anh lúc này. Dù anh có lạnh nhạt, em cũng viện ra trăm ngàn lí do cho hành động đó, anh bận, anh áp lực, anh mệt mỏi ….
Nhưng anh biết không, em cũng là một con người, biết mệt mỏi biết tủi thân, em đã từng nói với anh, em sợ bị bỏ lại một mình, và giờ chính là cảm giác đáng sợ đó. Có lẽ theo cảm nhận của anh, tình yêu này không là niềm vui nữa, nó là sự nặng nề mà anh không biết phải làm sao cho phải. Nên anh chọn cách im lặng. Để em thấy lạc lõng quá sẽ tự buông. Có lẽ là vậy, tình cảm của em dành cho anh thì vẫn như vậy thôi, nhưng khi anh để em một mình quá lâu, loay hoay trong tình cảm này, thì em thấy thật sự cô độc đến không còn sức lực bước tiếp.
Có lẽ anh sợ giữ em bên mình sẽ khiến em lỡ đi cơ hội hạnh phúc. Nhưng anh biết không, với em anh chính là hạnh phúc. Hiện tại chúng ta xa xôi quá, nhớ nhau muốn gặp cũng khó khăn. Nhưng chẳng lẽ vì thế mà lại buông bỏ. Em không sợ nghèo không sợ khổ em sợ khổ tâm anh ạ, hàng ngày nhìn người mình yêu bon chen với đời mà chẳng giúp được gì. Đợi chờ dòng tin nhắn của anh mà thấy thật khó khăn. Em đã rất kiên trì với tình yêu này, anh hãy để cho em có thêm sức mạnh được không ? Mình tìm được nhau khó thế nào …
0 notes
ginoflong · 2 years
Text
Khi đã là ba mẹ, thì em biết kể cả có chia tay nhau, có lúc vẫn sẽ phải đi cùng nhau đi chơi với con. Vậy mà sao khi em thấy anh đi cùng chị ấy, không hẳn là ghen, mà là buồn lo, không hiểu vị trí của em trong cuộc đời anh là gì. Tự nhủ phải tự tin lên. Nhưng em không biết bám víu vào điều gì để tự tin. Có lẽ em thật là nhỏ bé. Có cũng đc, không có cũng chẳng sao. Chỉ là em muốn quan tâm đến anh. Muốn yêu thương anh. Muốn những gì anh đã từng không được nhận lại từ người khác. Thì em sẽ bù đắp cho anh. Chỉ là em cảm thấy mọi nỗi đau, mọi tổn thương em phải tự nhận về mình. Ko có lối thoát, tối tăm mù mịt.
1 note · View note
ginoflong · 2 years
Text
Tumblr media
Tình cảm này đôi khi thật nặng nề với em. Có lẽ vì em không biết nên tiếp tục hay dừng lại. Em cũng không biết bám víu vào điều gì. Vô vọng và bất lực. Em hay âu lo, nghĩ ngợi nhiều. Anh thì ở xa, còn bận mưu sinh, bận con cái. Chẳng thể trò chuyện cùng nhau nhiều. Đôi khi em cố gắng mở lời. Mà em lại cảm thấy anh không đủ kiên nhẫn. Em không biết có phải em nhạy cảm quá không. Chỉ là em tin vào những lời anh nói. Chỉ là để cho anh tìm ra hướng giải quyết. Chỉ là tin tưởng anh. Ai khi yêu cũng mong được yêu thương quan tâm. Em là một đứa quấn người yêu. Khi yêu em chỉ thích bám dính lấy anh. Dù là ngắm nhìn hay đơn giản là ôm hôn. Cũng khiến em thấy hạnh phúc. Không phải em quá cô đơn mới tìm đến anh để yêu. Mà là khi gặp anh em muốn yêu. Em cũng thương anh nữa. Mong cuộc sống của anh bình an hạnh phúc. Mong những vết thương quá khứ không còn làm anh buồn. Người đàn ông của em còn nhiều lo phiền. Nên em lựa chọn tin tưởng ko nghi ngờ, chọn thương không đòi hỏi. Em giấu đi sự trẻ con tủi thân của em. Chỉ mong những lúc gần nhau làm anh vui nhất. Những gì thế giới nợ anh. Em bù đắp cho anh.
0 notes
ginoflong · 2 years
Text
Tumblr media
Ngày qua ngày, em nhớ anh !
Chúng ta thật tình cờ bước vào cuộc đời của nhau. Chưa bao giờ em nghĩ em sẽ yêu anh cả. Chỉ đơn giản là hai kẻ cô đơn, đổ vỡ muốn tìm một người lạ để trò chuyện. Thế rồi khi anh nói rằng anh muốn gặp em. Trong em đã nhen nhóm tia hi vọng. Về một cuộc đời không còn những ưu phiền trong trái tim. Em nhớ nụ hôn thật nhẹ nhàng của anh. Em nhớ sự dịu êm và cháy bỏng của anh. Em đã yêu anh thật nhanh. Anh nhóm lên ngọn lửa và đốt cháy em bởi những ái ân. Điều đó không chỉ là thể xác. Mà là khi tâm hồn muốn hoà làm một. Khi bên anh. Em ngắm thật kĩ gương mặt anh, đôi mắt, sống mũi, bờ mi dài của anh, về mái tóc rối, về những lưu luyến không muốn rời. Em yêu anh không có lý do. Em đã bao lần tự hỏi, trái tim có thể yêu nhanh đến như vậy sao ? Em muốn được chìm đắm trong tình cảm và sự yêu thương của anh. Muốn trái tim được nghỉ ngơi không lo lắng. Em thương anh. Em không muốn cuộc sống của anh vì sự có mặt của em mà gặp nhiều rắc rối. Không muốn anh vất vả bon chen quá. Nhưng em lại không thể dừng yêu anh. Dù là cố chấp vẫn muốn có thể ở bên anh. Là nơi để anh trút bỏ những nỗi buồn cũng tốt. Những mệt mỏi lắng lo, cứ về bên em, em là nơi anh dựa vào. Kể cho em nghe về những điều làm anh không vui. Em không phải là người cố bám víu vào một chuyện tình không có kết quả. Ai khi yêu mà không mong được kề cạnh cả đời với người mình yêu. Nhưng đứng trước anh, đứng trước tình yêu này. Em lại chấp nhận. Dù những lần gặp nhau chỉ có thể tính bằng ngày, em vẫn hạnh phúc hoà lẫn nỗi xót xa. Dù thế em vẫn muốn cùng anh trải qua những tháng và năm, trải qua 4 mùa xuân hạ thu đông, trải qua ngày mưa và nắng. Nhiều lúc đi trên đường. Em tự nhủ ừ thì khi các con nghỉ hè, dành 1 tuần ở bên anh, là vợ anh trong một tuần, cùng anh nấu cơm, nằm ôm anh ngủ, đã là những tháng ngày không thể quên được rồi.
Yêu ai để không phải khóc ? Yêu ai để chẳng thấy đau trong lòng ? Tại sao em lại yếu đuối quá vậy ?
Cuộc tình chẳng biết kéo dài bao lâu, em vẫn thầm mong chúng ta đủ sức mạnh để vượt qua khó khăn. Em không muốn phải thay đổi tình cảm này. Không muốn trái tim này phải học cách quên đi anh. Không muốn tấm thân này thuộc về một ai khác.
Em thương dáng anh hao gầy, bon chen khắp nẻo đường khói bụi
Em thương em tình yêu xa cách
Em thương hai chúng ta hai con người nặng tình, nặng nợ đời, chẳng biết đến bao giờ mới có thể nắm tay nhau an yên ?
1 note · View note
ginoflong · 2 years
Text
Tumblr media
[ Viết về Trầm cảm ]
Tôi nhận thấy rất nhiều người bước qua tuổi 20 với căn bệnh trầm cảm. Nó thật sự rất gần gũi, gần gũi một cách nguy hiểm vì khi nếu nó trở nên nghiêm trọng, nó có thể lấy đi cả tính mạng của bạn, không đùa.
(Trong bài này tôi chỉ viết về trầm cảm của những người trẻ, qua những gì bản thân nhận thấy, tìm hiểu, chứng kiến và trải qua)
Trầm cảm theo tôi có 3 giai đoạn chính:
Giai đoạn 1:
Ở mức nhẹ nhất của trầm cảm, bạn sẽ không nghĩ mình đang bị trầm cảm. Bạn chỉ nghĩ, ồ, đây chỉ là tâm trạng buồn nhất thời, một buổi chiều u ám, vài suy nghĩ tiêu cực thôi mà… mình chỉ cần ngủ một giấc dậy hôm sau sẽ lại ổn thôi. Nghe quen không? Tôi nghĩ ai trong chúng ta đều có những ngày tâm trạng tồi tệ cả, nhưng trầm cảm thì lại khác.
Đó là những suy nghĩ tiêu cực kéo dài. Bạn sẽ có xu hướng bộc lộ sự tiêu cực rõ ràng, bạn bè bạn sẽ thấy sao dạo này bạn toàn đăng những bài hát buồn thảm trên facebook thế, những dòng trạng thái chán nản, những suy nghĩ bi quan…
Bạn mất sự hứng thú và hầu như tất cả mọi thứ, những món ăn bạn thích, chương trình truyền hình bạn hay xem, những thói quen từng làm bạn vui. Bạn cảm thấy mọi thứ thật nhạt nhẽo như chính bạn vậy. Bạn cảm thấy chán ghét bản thân mình.
Tiếp theo, lối sống và cách sinh hoạt của bạn cũng tự dưng bị ảnh hưởng một cách tiêu cực. Trầm cảm làm bạn mất ngủ, hoặc ngủ rất nhiều ( chỉ muốn ngủ cho qua ngày tháng ), biếng ăn ( không còn cảm giác thèm ăn ), hoặc ăn uống vô độ. Bạn sẽ không còn kiểm soát được cân nặng của mình và lúc nào cũng trong tình trạng mệt mỏi uể oải với đôi mắt thâm quầng.
Gọi đó là mức độ nhẹ nhất, vì trong giai đoạn này dù bạn có tiêu cực và mệt mỏi, nhưng bạn vẫn có ý thức về tình trạng của mình và mong muốn được thoát khỏi nó. Vì vậy, bạn sẽ có xu hướng tìm cách thay đổi bản thân, thử một vài cái mới, hoặc bỏ bớt vài cái cũ, với hi vọng sẽ làm lòng mình nhẹ bớt đi, hoặc mới mẻ hơn. Với người này đó là cắt phăng mái tóc đang suông dài của mình ( như Hannah trong 13 reasons why), với người kia đó là bắt đầu hút thuốc, hay bắt đầu tham gia một lớp học mới, nghiện rượu, cuồng mua sắm…
Ở giai đoạn này, bạn trở nên khép kín hơn, bạn không còn muốn gần con người, kể cả những người rất thân quen. Bạn chỉ cảm thấy thật sự thoải mái khi ở một mình, bạn quanh quẩn một mình nhiều hơn bao giờ hết, và điều đó càng khiến sự trầm cảm của bạn trở nên nặng hơn
Thế rồi bạn bước qua giai đoạn 2 lúc nào không hay
Giai đoạn 2 của trầm cảm:
Sau một quá trình trầm cảm dài của giai đoạn 1, cơ thể bạn đã bị ảnh hưởng cực kì tệ bởi những đêm trằn trọc không ngủ, những ngày liên tiếp cảm thấy buồn bã, những bữa ăn không điều độ. Cơ thể bạn trở nên trì trệ.
Não bộ bắt đầu giảm đến ngừng sản xuất hormone gây hạnh phúc – serotonin. Một ngày kia, bạn không còn nhớ cảm giác hạnh phúc nó ra làm sao cả, bạn không nhớ nổi lần cuối mình cảm nhận hạnh phúc là bao giờ.
Bạn không còn niềm tin, ước mơ, hi vọng về một tương lai hạnh phúc như bạn đã từng. Những điều đẹp đẽ trở nên thật xa vời với những người trầm cảm giai đoạn 2. Nếu bạn từng mất mát, bạn sẽ cảm thấy như mình sẽ không bao giờ có thể vượt qua được.
Sự mất ngủ và sự đình trệ của cơ thể ảnh hưởng đến cách bạn suy nghĩ, bạn không còn suy nghĩ thấu đáo và minh mẫn như bạn đã từng. Bạn thậm chí không còn cảm thấy lo âu, vì không có bất cứ điều gì trên thế giới này có thể chạm đến bạn thêm được nữa. Bạn xa rời với mọi điều xung quanh.
Đó là lúc bạn bắt đầu nghe thấy những tiếng nói trong đầu. Những suy nghĩ tiêu cực ngày càng lớn và nó dần được nuôi dưỡng thành một con quỷ bên trong bạn. Bạn có thể từng là một người rất điềm tĩnh và hiền lành, kiêu hãnh và yêu đời, nhưng ở giai đoạn 2 của trầm cảm, những phần tốt đẹp đó dần trở nên yếu ớt đến không thể cứu vãn, đến dần mất đi và bị thay thế. Con quỷ trong đầu bạn ngày càng mạnh mẽ, nó khiến cách hành xử của bạn trở nên kì quặc trong mắt mọi người. Bạn dễ nổi nóng, cáu giận, bạn có thể nói những lời khó nghe mà không thể kiểm soát được. Công việc, học tập và các mối quan hệ dần trở nên giảm sút. Điều này khiến bạn càng sợ giao tiếp hơn nữa và có xu hướng tách biệt hơn.
Bạn bắt đầu nghĩ đến những điều rất vĩ mô và cao siêu, như mục đích của cuộc sống, chúng ta được sinh ra đời để làm gì, nguyên lí của cuộc đời… Bạn nghĩ rất nhiều nhưng thường không đâu vào đâu và kết thúc một cách tiêu cực, thiếu logic, vì não bộ của bạn đã không còn hoạt động trôi chảy từ lâu rồi. Ví dụ như một người bạn trầm cảm của tôi từng kể với tôi, cô cảm thấy sự có mặt trên đời này của mình không còn ý nghĩa gì cả, cô không tìm thấy một lí do nào để tiếp tục sống. Lúc đó tâm trí tôi minh mẫn, tôi không hiểu nổi tại sao một người đang sống một cuộc sống gần như trọn vẹn, đầy đủ và khỏe mạnh lại có thể nghĩ như thế. Cuộc sống vốn dĩ luôn tươi đẹp và đầy ý nghĩa mà, tương lai còn dài và rộng cơ mà. Nhưng với cô bạn tôi lúc đó, mọi thứ chỉ có thế, cô không thể nào thoát ra khỏi suy nghĩ trên.
Ở giai đoạn này, cuộc đời bạn cứ như một bài nhạc sầu thảm bi đát mà bạn dần trở nên chán ghét.
Con quỷ trong đầu bạn cứ ngày một lớn dần hơn, nó bắt đầu thì thầm vào tai bạn những luồng suy nghĩ tiêu cực liên tục và liên tục. Và một ngày nọ, nó bắt đầu nói với bạn về cái chết, về những bạo lực, làm đau mình hoặc làm đau người khác. Đó là lúc tinh thần bạn đã quá mệt mỏi, bạn rã rời với cơ thể suy nhược và những đấu tranh tinh thần, và tự s.át, hoặc tự làm đau bản thân lúc đó xuất hiện như những lối thoát duy nhất khỏi sự bế tắc, giằng xé mà bạn đang phải chịu. Bạn muốn tất cả nỗi đau này dừng lại, nhưng bạn không thể khóc, bạn không thể ngủ yên, bạn không thể làm gì khác, bạn hoàn toàn bế tắc.
Đó là lúc bạn bắt đầu có ý nghĩ tự s.át, và rạ.ch tay. Sự đau đớn khiến bạn tỉnh táo và khiến những bế tắc tinh thần được giải toả một cách kì lạ. Đây là thời điểm của những vết cắt và sự bế tắc.
Giai đoạn 3: Tự S.á.t.
Gần 50% người mắc bệnh trầm cảm sẽ có nguy cơ tự s.át. Đó là sự thật. Cho dù bạn yêu đời thế nào, từng ngập tràn sức sống như thế nào, nếu bạn đã đến giai đoạn này của trầm cảm, bạn sẽ không đủ tỉnh táo để nhớ cuộc đời vốn đáng yêu thế nào đâu. Điều duy nhất bạn nghĩ đến là làm sao để thoát khỏi cuộc sống bi thương này, nơi toàn nỗi buồn, mất mát, tăm tối và khổ đau. Bạn không còn tin và ngày mai và tương lai, bạn không còn tin là mình có thể hạnh phúc trở lại, vậy thì tại sao phải chiến đấu mệt mỏi như thế, chỉ để sống thêm một ngày không ra gì cả.
Bạn sẽ không tự s.át ngay lập tức. Bạn sẽ chỉ tìm đến cái chết khi nào những phần tốt đẹp và mạnh mẽ của bạn đã bị con quỷ bên trong bạn đánh bại hoàn toàn. Trong thời gian đó, nó sẽ là sự tra tấn dai dẳng. Bạn bắt đầu tin cái chết là một lối thoát, chết là dễ dàng hơn sống. Bạn bắt đầu tự hỏi nếu mình chết thì sẽ ra sao, bạn bắt đầu nghĩ đến những hậu quả, nhưng bạn không còn sợ nó nữa. Bạn đã quá xa rời với những gì bạn coi trọng, bạn không còn quá quan tâm về bất kỳ ai xung quanh nữa, bạn tiêu cực đến nỗi bạn cho rằng họ sẽ nhẹ nhõm hơn khi không còn sự tồn tại của bạn.
Những người tự s.át, họ không chết ngay ngày đầu tiên họ nhen nhóm ý định tự s.át. Họ sẽ dành vài tháng đến vài năm để cố gắng sống với sự tra tấn đó, với suy nghĩ bất tận về mong muốn được chết. Nhưng có lẽ bản thân họ đã thật sự bỏ cuộc với cuộc sống từ những ngày đầu tiên họ muốn được chết rồi. Những tháng năm còn lại chỉ là sự tồn tại lay lắt mà thôi.
.
.
Nếu bạn nhận ra mình đã đến giai đoạn 2, đó là lúc bạn cần đi tư vấn tâm lí, nơi bạn sẽ có những chuyên gia lắng nghe và hướng bạn đến những suy nghĩ tích cực hơn. Mà thật ra, điều dễ dàng nhất bạn nên làm và phải làm, đó là chia sẻ. Đừng chia sẻ tràn lan trên mạng xã hội, sẽ chẳng ai quan tâm đâu khi bạn post một status trên facebook rằng bạn “cảm thấy trầm cảm” đâu, người ta sẽ còn nghĩ bạn mong muốn sự chú ý, và bạn sẽ còn tủi thân hơn.
Hãy chọn ra 1 vài người bạn thật sự thân và hiểu bạn, tâm sự với họ một cách thật lòng những gì bạn đang trải qua. Nói với họ rằng bạn cần giúp đỡ, đừng ngại nhờ sự giúp đỡ, vì khi bạn đã ở bờ vực của giai đoạn 2 và 3, sẽ không có cách nào để bạn tự thoát khỏi trầm cảm một mình cả, bạn cần rất nhiều sự giúp đỡ.
Đừng xem thường những người thân thiết đó, luôn có những người bạn nghĩ họ không mấy quan tâm đâu, nhưng thật sự họ LUÔN quan tâm bạn nhiều, và họ sẽ giúp bạn nhiều hơn bất cứ gì bạn có thể tưởng tượng. Đừng ôm lấy sự trầm cảm một mình, hãy tự cứu lấy bản thân trước khi quá muộn.
- Nguồn: Hashtag Dawn
0 notes
ginoflong · 2 years
Text
Tumblr media
Gần sáng giật mình thức giấc. Thời gian qua căng thẳng với em quá. Em chỉ biết tự động viên bản thân. Tình cảm gặp khó khăn sẽ càng bùng cháy nếu thực sự yêu nhau. ��ã lâu ko có giấc ngủ ngon. Chỉ là những cơn mơ chập chờn. Muốn có anh, muốn bên anh, dù chỉ là một chút, được ôm anh, được ngắm nhìn anh. Thấy cuộc đời sao cứ cay đắng với em vậy ? Em chỉ mong được yêu anh một cách bình thường thôi
0 notes
ginoflong · 2 years
Text
Tumblr media
Em biết khoảng cách giữa chúng ta không chỉ là địa lý hơn 300km, không chỉ là những mối quan hệ, những gánh nặng gia đình bạn bè… Nhưng không hiểu tại sao bản thân em lại muốn thử một lần cố gắng hết mức. Dù mình xa em cũng chỉ cần nhảy lên một chuyến xe đêm, ngủ một giấc là sáng dậy có thể được thấy anh rồi. Em biết em là người có rất nhiều thiếu sót, ở bên cạnh anh em như một đứa trẻ ngu ngơ còn anh thì lại người lớn bao dung. Em không giúp gì được cho anh, nên chỉ đành cố gắng hoàn thiện bản thân, và nuôi dưỡng tâm hồn. Để đến một ngày, mình được sánh đôi cùng nhau. Sẽ là em một phiên bản tốt đẹp và hạnh phúc. Mong được sống bên anh cùng các con !
0 notes
ginoflong · 2 years
Text
Tumblr media
Anh như là một điều ấm áp xuất hiện trong cuộc đời em. Cho em sự tự tin, và cũng cho em nhìn thấy được sự thiếu sót của bản thân. Nỗ lực và cố gắng vì một tương lai tốt đẹp có anh cả đời. Có những thời điểm em không thể làm điều gì khác ngoài chờ đợi. Em đợi anh ! Em yêu anh !
0 notes