Tumgik
#lễ hội bia
kvbrojapan · 1 year
Text
LỄ HỘI BIA TAKAO
Ở độ cao 500 mét, núi bia Takao là vườn bia cao nhất ở Tokyo. Vào buổi chiều, bạn có thể nhìn xuống những tòa nhà chọc trời, trong khi vào ban đêm, bạn có thể ngước nhìn những vì sao. Có chỗ ngồi trên sân thượng với tầm nhìn bao quát, chỗ ngồi trong vườn trong khung cảnh rừng cây và chỗ ngồi trong hội trường nằm trong nhà. Mỗi địa điểm cung cấp một bầu không khí rất khác nhau. Beer Mount có một…
Tumblr media
View On WordPress
0 notes
lamyensao · 1 year
Text
Làm thế nào để uống bia rượu nhưng vẫn có thể đảm bảo sức khỏe?
Uống bia rượu chắc chắn là không tốt cho sức khỏe. Tuy nhiên, đối với một số công việc, nghề nghiệp yêu cầu phải uống bia rượu rất là nhiều và với tần suất liên tục. Vậy làm thế nào đế có thể uống bia rượu nhưng vẫn có thể đảm bảo cho sức khỏe một cách tốt nhất.
Ngay từ 2500 TCN, rượu đã là một thức uống được loài người phát hiện, được sản xuất từ sự lên men tự nhiên của một số trái cây chín và sau đó là các loại đường và tinh bột ngũ cốc. Đến ngày nay, rượu đã trở thành một thức uống phổ biến trên toàn thế giới, đặc biệt là trong các dịp lễ Tết, không thể thiếu trong tương tác xã hội, giúp làm bầu không khí thêm vui vẻ và thoải mái. Tuy nhiên, việc uống bia rượu nhiều lại đem đến rất nhiều nguy hại cho sức khỏe.
Nhưng dù bạn không muốn uống nhưng vì lý do công việc, xã giao bên ngoài thì uống rượu là việc vô cùng cần thiết. Vậy làm thế nào để vẫn có thể uống bia rượu xã giao vừa bảo đảm sức khỏe?
Tôn trọng cơ thể
Đừng bao giờ lấy khả năng uống rượu ra để so sánh với nhau cũng như đừng lấy bản thân ra so sánh với bất kỳ người nào khác. Trong bữa tiệc, dù như thế nào vẫn nên biết khả năng mình tới đâu và dừng lại kịp thời. Hãy luôn tôn trọng những tín hiệu của cơ thể, khi đã cảm thấy bản thân không thể uống thêm nữa, thì nên ngừng uống ngay lập tức, kết thúc trong vui vẻ, thoải mái thay vì kết thúc bữa tiệc bằng việc không vui.
Ăn trước khi uống
Trước khi cạn ly, bạn hãy lót bụng một ít thức ăn, nếu không hãy ăn trước khi bắt đầu đến buổi tiệc. Làm như vậy sẽ giúp rượu không bị hấp thụ nhanh, khó bị say. Tuy nhiên, không phải đã ăn nhiều thức ăn là bạn có thể uống nhiều, mà hãy uống khi thật sự cần thiết mà thôi, giãn thời gian giữa những lần nâng ly. Từ đó, cơ chế phòng vệ của cơ thể đối với rượu sẽ mạnh hơn lên nhờ hiệu ứng pha loãng.
Ăn thực phẩm rán, chiên
Ăn thực phẩm rán, chiên sẽ giúp bề mặt dạ dày và ruột được tráng một lớp dầu, từ đó giảm lượng rượu bị hấp thu vào máu qua niêm mạc. Hơn nữa, protein và chất béo trong những thực phẩm này đòi hỏi cần nhiều thời gian để tiêu hóa hơn, từ đó giúp kéo dài thời gian hấp thu, hạn chế phần nào tác dụng của rượu.
Ăn lòng trắng trứng gà hoặc trứng vịt
Trong lòng trắng trứng có chứa chất albumin, khi kết hợp với rượu sẽ sảy ra hiện tượng kết tủa, giảm khả hấp thu rượu vào máu và giúp bảo vệ niêm mạc dạ dày trước những tác động kích thích của rượu.
Không uống rượu với nước ngọt có ga
Khi uống nước có gas chung với rượu bia sẽ làm tăng tốc độ lan tỏa của cồn trong cơ thể, người uống sẽ dễ say hơn, và các triệu chứng sau khi say và tỉnh rượu cũng sẽ nặng hơn.
Bên cạnh đó, việc làm này còn kích thích niêm mạc dạ dày gây ảnh hưởng đến đường tiêu hóa, lượng CO2 được sản sinh ra nhiều gây ảnh hưởng cho gan, thận và đường ruột. Đặc biệt với những người mắc các bệnh về dạ dày và đường ruột, khi uống đồ uống có gas kết hợp với rượu sẽ làm tăng nguy cơ bị chảy máu ruột.
Uống rượu từ từ
Uống rượu một cách từ từ, giảm thời gian giữa những lần nâng ly cũng là cách giảm cơn say, vì trong trường hợp có một lượng rượu lớn bất ngờ vào cơ thể trong thời gian ngắn sẽ gây tác động nhanh, mạnh tới não bộ và dẫn tới nhanh say hơn.
Nên uống nhiều nước lọc
Sau khi uống rượu hãy uống một cốc nước, khi này nước sẽ giúp phá vỡ cấu trúc rượu mà tạo ra axit lactic làm giảm độ say. Bên cạnh đó, khi uống rượu, bạn không nên các loại nước có chứa caffeine (cà phê và trà), vì chúng có thể làm tăng hiệu ứng say xỉn hơn mà thôi.
“Làm ấm” rượu trước khi uống
Đối với các loại rượu, trước khi uống, bạn hãy 'làm ấm'. Chẳng hạn như bạn ngâm chúng vào nước nóng. Dưới tác động của nhiệt độ, một số chất có hại trong rượu sẽ bay hơi, từ đó giảm được những tác động xấu của rượu tới sức khỏe.
Không uống nhiều loại rượu, bia cùng lúc
Mỗi loại rượu bia lại có thành phần và liều lượng khác nhau, khi bạn uống một cách lẫn lộn như vậy, sẽ dễ làm bạn say hơn, ảnh hưởng tới sức khỏe cũng nhiều hơn.
Nói và cười nhiều khi uống
Trong lúc uống, bạn hãy cố gắng nói nhiều và cười hơn vừa tạo được không khí vui vẻ, tăng mối quan hệ xã giao, vừa làm bay bớt hơi rượu, tránh bị say.
Ăn nhiều rau xanh và hoa quả
Rau xanh, hoa quả, đậu nành rất giàu vitamin và chất chống oxi hóa, giúp bảo vệ gan và hạn chế tác hại của rượu tới hoạt động của gan. Vì vậy, nếu bạn phải uống rượu nhiều thì cũng nên ăn các loại rau xanh nhiều hơn.
Mở cửa cho thông thoáng
Khi nhậu bạn cũng nên mở cửa sổ hoặc cửa ra vào để cho thoáng và đón nhận không khí trong lành từ bên ngoài. giúp cơ thể và tâm hồn tốt hơn khi nhậu, từ đó mà cũng giảm được khả năng say xỉn.
Xem thêm tại: Yến sào Thủ Đức - https://yensaothuduc.com để biết thêm các phương pháp chăm sóc bản thân.
Tumblr media
10 notes · View notes
pikkiyoyo · 1 year
Text
Chúc mừng sinh nhật thằng bạn chó nhé, mình lưu trong điện thoại là chó Dũng- Dũng chó. Năm này tụi mình đã là những ông bố bà mẹ rồi nhỉ. Thật quá nhiều điều đổi thấy và cả tình bạn của chúng ta cũng thế he.
Tuổi mới nhiều điều tốt lành, hạnh phúc nha- hôm nay lại thấy nhớ nhiều kỷ niệm đẹp. Lần tao thấy vui nhất là khi mày thở hồng hộc leo lên núi cô Tiên 1 mình sau lễ hội bia Sài Gòn ấy, nghĩ lại vẫn thấy vui :>. Giờ thì chúng ta càng ngày càng cách xa nhau quá rồi, thôi thì hãy sống thật tốt để ko hối tiếc với những chọn lựa của mình ha.
7 notes · View notes
overcomethecurse · 3 months
Text
Smirr (Khai bút đầu xuân 2024)
“Our poet suggests here that human life is but a series of footnotes to a vast obscure unfinished masterpiece.”
                                                                                                                     Vladimir Nabokov
_________________________________________________
Tôi có thể cảm thấy giọt nước như nụ hôn của trinh nữ, ướt át trên da mặt. Trời có thể mưa, giả vờ mưa, hoặc không mưa nhưng vẫn mưa theo cách mà chỉ có cái phương ngữ cổ phía bắc mới có thể diễn tả được, tuy không bằng lời, mà như mô phỏng lại cái bóng của âm thanh khi những giọt sương phùn bám lại trên các thớ lá. Cái màu xám của mưa sẽ sớm nuốt chửng mọi thứ, khi bầu trời và mặt đất đều bị rửa trôi đi màu sắc, những ngày thế này thị giác sẽ được nghỉ ngơi để các giác quan khác hoạt động độc lập hơn, lắng nghe sẽ thấy những khúm hồng và góa bụa bên đường đang reo mừng biết ơn. Cái mùi ẩm của đầu xuân quyện cùng với đất bùn lưu lại trên các bia đá lạnh lẽo, khác hẳn với những con đường ngổn ngang xe cộ, bít tắc nylon trong thành phố. Tới đây, không một bóng người. Trời mưa mau hơn, tiếng mưa rơi vỡ òa trên các phiến đá vọng cả khu nghĩa trang.
Lặng lẽ trước bia đá hồi lâu, cô cất tiếng nói, đủ nghe giữa cái lộp bộp của cơn mưa.
“The last time we met, là bao giờ?”
“3, 4 năm trước đây, tại đám cưới” tôi không nhớ nữa, tôi không rõ người chúng ta bao lâu nên gặp nhau một lần. Đôi khi tôi muốn biết được làm thế nào một người bình thường conduct cuộc sống cá nhân của họ, để tôi có thể phỏng theo như bắt chước một ví dụ.
Có tiếng thở dài mơ hồ khẽ phả vào làn mưa, có lẽ cô trách tôi, mà cũng có lẽ anh ấy trách tôi từ dưới bia đá kia. Suy nghĩ như thế đặt một nụ cười lên môi tôi. Trong hành trình bất tận tìm kiếm cái mỹ cảm khi bị sờ soạng bởi nghệ thuật. Tôi và anh thường dành thời gian nghe nhạc cùng nhau, âm nhạc đó là điểm chung giữa chúng tôi. Trước khi gặp tôi tất cả những gì lão biết chỉ là nhạc cổ điển và folk. Riêng với cổ điển, lão nghe mọi thứ, nhạc thính phòng, nhạc kịch opera cho tới dàn giao hưởng. Nhưng lão thích độc tấu dương cầm hơn cả, lão đã nghe nhiều đến mức cái đẹp và hấp dẫn của nhạc Mozart trở nên tầm thường. Lão không thích Chopin. Và cả hai chúng tôi đều đồng ý với nhau rằng The Well-Tempered Clavier của Bach là báu vật để đời, nhưng hơi dài để có thể tập trung lắng nghe, nó đòi hỏi người nghe phải có một thể trạng tốt để trân trọng. Beethoven đôi khi quá nghiêm túc, Brahm thì trang trọng và tuyệt để nghe trong một vài dịp, nhưng nếu để nghe đi nghe lại thì thật mệt mỏi nếu không muốn dùng đến từ nhàm chán. Debussy và Ravel cũng như tương tự, đây là loại nhạc mà không phải lúc nào cũng có thể nghe, nó phụ thuộc vào thời gian, tâm trạng để có thể thưởng thức được. Với lão, bản nhạc ưa thích là Carnaval bởi Schumann, lão có một bộ sưu tập các bản thu Carnaval xếp theo năm thu tại phòng khách. Lão cho rằng việc bị nhiễm bệnh hoa liễu từ trẻ khiến Schumann trở nên trầm cảm, hơn nữa Schubert còn bị tâm thần phân liệt khiến ông phải chịu đựng ảo thanh và các cơn co giật trầm trọng. Tuy nhiên, bản Carnaval lúc ông viết khi còn trẻ thì không như vậy, nó mang một sắc thái vui tươi. Về bản chất, Carnaval là lễ hội tạ ơn thịt cũng như để nói lời tạm biệt với thịt khi người ta bước vào giai đoạn ăn chay trong lễ Lent. Vào lễ hội Carnaval thì ai cũng đeo mặt nhưng cuối cùng, ác quỷ sẽ lột bỏ mặt nạ và sẽ hiện diện, chỉ là lúc này, trong cơn gió lộng đầu xuân, chúng hoà lẫn vào đoàn người cùng tận hưởng những miếng thịt tươi rói và rỉ máu. Tôi hỏi lão “vậy người chơi nhạc phải thể hiện được cái quỷ quyệt, cái xấu xa của lũ quỷ đằng sau lớp mặt nạ mới thể hiện được tác phẩm?” Lão đồng tình, bản Carnaval mang dáng dấp của một khúc nhạc vui tươi, nhưng trong cái vui tươi đó thấp thoáng những bóng ma, chúng bị thu hút bởi sức sống của bản nhạc, như thể con người chúng ta thường giấu đi cái bạo dục bên trong mà tồn tại cùng xã hội. Tôi cho rằng nếu vậy thì tất cả chúng ta đều đeo mặt nạ, nó là công cụ để chúng ta tồn tại trong thế giới này. Với bản thân, tôi cho rằng với nghệ thuật, đặc biệt vào thế kỉ thứ 21, tôi tìm kiếm những thứ mới, những thứ thể hiện được cái tính hỗn mang của xã hội thực tại, khi mà công cụ của loài người đã bỏ xa các giới hạn sinh học.
“Lão để lại cho tôi một cái bút và một quyển sổ nhỏ… Trong ấy ông ấy viết được đâu khoảng hơn bốn mươi trang, tự sự là chủ yếu, vào những ngày cuối cùng” tôi bình tĩnh lạ thường, như một người làm vườn bắt đầu một ngày mới.
“Sao cơ?”
“Lão cho rằng con người chúng ta có một nỗi sợ tự nhiên với cái chết, còn với ông ấy nỗi sợ này đã bị tháo sạch ra khỏi thể xác, sạch đến nỗi lão không hưởng thụ được ma túy, thức ăn hay đàn bà nữa.” Dừng lại một chút, lấy lại ngôn ngữ trong mình, tôi tiếp tục. “Nhưng cái lão giằng co trong thâm tâm, là lão không bao giờ muốn chúng ta quên lão đi. Tôi có cảm giác, đó là phần duy nhất của bản thân mà lão muốn bảo vệ, phần của lão tồn tại trong chúng ta.”
Bàn tay cô đặt nhẹ lên vai tôi với một sự chính xác tuyệt đối, thật cẩn thận, như thể nếu đặt sai cách tôi sẽ chết mất.
Cái lý do lão viết, “a vague anxiety” chính xác tới từng chữ mắc vào trong tâm trí tôi không sao trôi đi được. Từ những ngày tháng phải sống độc thân, lão hoàn toàn thay đổi. Lão kể cho tôi nghe về những đêm rave tại ở Berlin. Lão trở nên ồn ào hơn, hài hước hơn. Lão dường như hoàn thiện được cái năng lực bắt được nhịp điệu của căn phòng ngay lập tức từ khi bước vào, lão cuốn hút.
Hàng ngàn hạt mưa điên cuồng tự vẫn trên mặt kính xe vun vút lao về thành phố. Tôi lặng yên ngồi sau volant, cô ấy ngồi bên phải trầm tư từ đầu không hé nửa lời. Cách đây bảy, tám năm cô bình phẩm cuốn Lolita như cái ánh đa sắc phản chiếu tâm tư của một con người, nó có thể đẹp ngây ngất hoặc nó có thể mù lòa tối tăm, và cả hai đều uniquely human, trên thế giới của chúng ta hiếm có một thứ như thế, cô nói. Còn tôi cho rằng nền văn minh chưa đưa chúng ta xa tới thế, uniquely human sao? Sự man rợ của loài người không khác lắm so với những con cầm thú hoang sơ nhất. Chúng tôi thông thường bất đồng với nhau, nhưng không có nghĩa là tôi không hài lòng. Những cuộc trao đổi tưởng chừng như kì quặc với những chủ đề bất chợt này thúc đẩy tôi bày tỏ những ý nghĩ mà chưa bao giờ được hình một cách ý thức trước đây. Có nhiều hơn một lần, tôi chia sẻ cái vật lộn với cô, tôi cho rằng việc tôi hòa nhập với m��i trường xung quanh giống như quẳng một món đồ đông lạnh ra ngoài quá nhanh, có thể nó đang tan chảy xung quanh nhưng phía bên trong vẫn đóng đá. Bằng cách nào đó tôi biểu cảm nhiều hơn từ trước tới nay, đồng thời tôi vô cảm phía bên trong. Vậy ý bạn là chúng ta nên sống theo cái cách dễ dàng nhất là không làm gì, không nói gì và không yêu ai? Cô thách thức tôi. Tại sao chúng ta lại phải ghét người khác khi họ mắc lỗi nhiều hơn thương họ khi họ yêu thương chúng ta?
Bên khóe mắt tôi thấy bàn tay cô bấu víu trước ngực, chực chờ như có điều muốn được nói ra. Tôi vẫn gọi cô bằng cái biệt danh hồi cả hai còn là những đứa nhóc, mặc dù phiên bản đó của cả hai đứa đã tan biến cùng thời gian.
“Cái gì?” Tôi hỏi, giữa chúng tôi thường không có nhiều những khoảng lặng, nó như một quy định bất thành văn. Nếu một trong hai không nói gì khi cả hai đang trong hội thoại, người còn lại đánh tiếng trong vòng một vài giây. Nó thể hiện nhiều hơn cái sự chăm chú pháp y của cả hai mà còn là sự mong muốn được giao tiếp một cách hoàn thiện, theo một ý mà những điều gì không được nói ra được coi là cản trở.
“I was worried when I heard about him. And then when you called me, I was tired, it was late, I was sitting half-asleep in the back of a taxi, during the call you were calm, you looked not fundamentally defeated but superficially sad... I immediately knew you were trying…” Một cái nghẹn, bàn tay cô siết chặt hơn. Mắt cô vô định, mông lung nhìn cơn mưa ngoài kia.
Cô ngập ngừng rồi nói tiếp, “I remembered whenever I go everyone is with me, he is and so are you. And in the world where you guys are trying your best, it is beautiful to me, it is always beautiful to me.”
Đó là thứ tôi không thể hiểu, sự nỗ lực không ngừng nghỉ giữ cho ngọn lửa được leo lắt của những chiếc răng cưa đang xoay tròn bất chấp cằn cỗi ở trong cô.  Đây không phải là lần đầu tiên tôi viết về cô. Tôi đã nhiều lần cố viết suy nghĩ của mình về cô thành chữ. Tôi có một niềm khao khát miêu tả được chính xác cái cách mà cô tồn tại. Cách cô nhìn, cách cô nói. Hay như cuốn Anna Kareinina với tranh bìa có cặp vai trần từ phía sau cùng gáy sách màu nâu cafe, mà cô vẫn đọc hồi bọn tôi mới đôi mươi. Cái cách ngón tay cô lật từng trang giấy trong bữa trưa. Tôi muốn hiểu được cách cô suy nghĩ. Tôi tả cô, trong vô vàn các mệnh đề phụ thuộc, trong hàng sa các dấu phẩy, như thể tôi muốn tạo ra một bản sao hoàn hảo của cô bằng chữ để bảo quản cho những lần mổ xẻ sau này.
“Bên Dublin, there’s a saying. Chắc chắn là tiền không mua được hạnh phúc, nhưng khóc trong ô tô vẫn tốt hơn khóc ở xe buýt.” Cô lấy tay gạt đi giọt nước đang bấu víu ở khóe mi, miệng nở một nụ cười.
“Thật á?” Tôi cười ngớ ngẩn. Trong lồng ngực tôi rộn rạo một chú chim xanh, đã lâu ngày rồi muốn được thoát ra. Tôi nôn nao nỗi thương nhớ lạ, cho cái khoảnh khắc hiện tại đang trong quá trình.
“Thật” cô gật đầu.
Thế rồi cô vỡ òa, cuối cùng đôi vai cô cũng đầu hàng, người cô đổ về phía trước, hai tay cô bưng mặt, nước mắt bỏng rãy ứa ra từ kẽ các ngón tay rơi xuống lã tã. Toàn thân cô run rẩy theo tiếng nức nở như thác đổ văng vẳng trong cái thế giới nhỏ bé của chúng tôi.
*
Tôi còn nhớ rõ hôm ấy tuy là ngày đông nhưng thời tiết tạnh ráo êm ả. Không có lấy một ngọn gió làm lay động mấy bụi cỏ khô bên bờ, nơi dòng nước lặng lẽ trôi giữa mấy phiến đá trắng. Vài cây liễu buông cành trụi lá xuống mặt nước được ánh nắng trời ve vuốt, in bóng trên đường. Dưới mấy cành con, lũ chim chìa vôi quẫy đuôi đùa giỡn. Tôi khi ấy bận một bộ suit xám may đo cắt kiểu Anh với hai đường xẻ tà hai bên, trước ngực tôi là chiếc khăn màu hồng phấn được sắm bởi cô dâu với mục đích chính xác cho ngày này. Tôi khi ấy hơn hai mươi tư, ở cái dáng vẻ sung mãn nhất của đời người, căng tràn nhựa sống mà giống như bộ cánh ấy, tôi sẽ không bao giờ mặc lại nữa. Tôi biết cô từ khi còn là một đứa trẻ, khi ấy cái dáng dấp je ne sais quoi kia còn ẩn mình trong sự hồn nhiên và trong sáng. Lần đầu tôi gặp cô, đó là một ngày trắng xóa, như thể ánh mặt trời phải lọt qua hàng chục tấm màn mỏng mới rọi được tới dương gian, le lói, yếu ớt. Tôi gặp cái con bé ấy sau khi đi qua cái cửa màu đỏ hung, còn đẫm mùi sơn. Con bé có cái mồm năm miệng mười, có cái tật khoe mẽ, biết tuốt. Nào là “Ariel sẽ bị câm”, rồi “Vua Mufasa bị giết” cho tới “Quasimodo sẽ được nàng Esmeralda cứu”, con bé tiết lộ cái kết của mọi câu chuyện.
Các nghi lễ đã tiến hành xong, hơn ba mươi người cả ta cả tây đang rộn rạo tiệc tùng, tuy có tôi le lói phía ngoài, lặng lẽ trầm trồ khung cảnh đất trời với cái xao xuyến trực trào. Ở cuối chân trời, toàn bộ ngọn núi hiện ra đầy đặn như hai cánh vai mượt bị sương ăn. Xa xa theo cung đường vào khu này, trên cánh đồng hoang trải rộng dưới trời đông, chỉ có vài con quạ lẻ kiếm mồi. Chút giá nhờ núp vào bóng núi vẫn chưa tan đang bốc hơi như những đợt khói xanh.
Tiếng người, tiếng nhạc vang xa một vùng cỏ tranh vàng bạt ngàn điểm dăm ba đầm nước lạnh lẽo, phản chiếu bầu trời trong khiến buổi chiều mùa đông, như sắp đóng giá. Kì lạ thay, tiệc nghe chừng vẫn vui lắm, mặc dù biết từ lúc nào trái tim của bữa tiệc đã đứng bên rìa, cạnh tôi. Cô đứng cùng tôi trong bộ váy cưới tinh khiết, âu yếm ngắm nhìn mọi người phía trong. Cặp xương đòn cô hiện ra đầy kiêu hãnh trong ánh nắng đỏ bập bùng, như chiếc vương miện kết từ những ngọn cao nhất của sừng hươu cho một bà hoàng thuở tự do chỉ có thể trả giá bởi các vị vua. Chúng tắm nắng hoàng hôn như trôi ra từ đợt sương chiều. Rặng núi đúng hướng mặt trời trải thành một vết tím bầm, chỉ điểm chút màu bạc giá lạnh rung rinh của mấy bụi lau khô.
“Đang làm gì thế? The party is over there”, cô tươi cười đưa cằm chỉ về bên trong, “Nhìn ông ấy kìa, vui thế không biết”, cô cười, cặp xương đòn cũng di chuyển theo, van lơi như cổ của một con thiên nga.
Hướng cô nhìn là một người đàn ông tuấn tú, chực độ hơn ba mươi, trong bộ suit đen cùng hoa dành dành trắng cài trước ve áo, lão đang waltz cùng một cô gái trẻ.
Tôi định mở lời, mà lại thôi. Tuy ngày tạnh ráo nhưng cảnh những ngọn thù du trơ trụi chọc thủng nền trời đến nhức mắt không khỏi gây rợn sống lưng. Cạnh kè đá giữa mấy ngọn tùng là mặt nước hồ xám lạnh, gợn chút lăn tăn như một tấm gương lâu ngày bám bụi. Sự bồn chồn trong lòng cũng như khí trời hôm đó, muốn lạnh mà còn ngần ngại. Thế rồi tôi cũng hỏi cô rằng “You went to the West looking for love, you came back with a white man, did you find l…”, cô g��t lời tôi “Kìa”.
“Bài hát này dedicated tới cô dâu và anh bạn rầu rĩ ở ngoài kia.” Anh ấy đang đứng giữa đám đông, trên tay micro, cười toe toét hướng về chúng tôi trong tiếng vỗ tay trầm trồ xung quanh.
♪If I were a fisherman of hopes and dreams♪
Mắt lim dim giọng hát khàn khàn của lão chầm chậm cất lên, ấm như than hồng, người đung đưa theo tiếng guitar mộc. Lão hát không hay, nhưng thần thái luôn luôn huyền thoại.
♪I'd buy me a boat, take it out to sea
Cutting waves, dodging storms♪
Có lẽ vực thẳm trong tôi mà lão vô tình lạc vào, nó làm lão nghĩ lão cũng như vậy, rằng lão cũng có mỗi vết rách không tên trong tâm hồn mình và cả hai chúng tôi đều không thể tồn tại vừa vặn trong thế giới. Nhưng lão chưa bao giờ có dị tật như tôi, chỉ là tôi làm cho lão cảm thấy thế.
♪Casting nets down to the ocean floor♪
Thế rồi lão bị nuốt trọn bởi bóng tối. Như máu di chuyển trong ống vein, nó dần dà ăn mòn lão từ bên trong.
♪Worst case we go hungry and blame our luck
Have a drink, act like we don't care so much♪
Và chúng tôi không thể giúp lão, bằng bất cứ điều gì. Có gì đó rợn người nơi mặt hố trống rỗng trong sự tồn tại của lão. Như thể đợi chờ mãi cửa thang máy mở ra, nhưng mặt sàn lại trống rỗng, không có gì ngoài cái thăm thẳm tối tăm mãi mãi phía dưới. Lão bị mất đi một trong những bản năng gốc, khả năng tự vệ hay giao thức tự bảo tồn, chúng tôi dựa vào lão với hy vọng nhận trở lại một lực kháng cự, và thay vào đó mọi thứ lại sụp đổ trước mắt chúng tôi.
♪But to keep on swimming, castaway
Hooked on your own line from just the other day♪
Dù vậy, cái hình ảnh lão trơ trọi trong sân chơi của quỷ dữ vẫn nhức nhối trong tâm trí tôi vào mỗi sáng thức dậy, như thể một khoản nợ cho cái đặc ân làm người. Có người từng nói với tôi, khi ta tự kết thúc cuộc đời của chính mình, ta cũng vô hình chung giết đi mọi ký ức của chúng ta tại những người chung quanh, ta thay thế chúng bằng cái cách chúng ta ra đi.
♪And I can't drink the river to dry the land
Bury the ocean beneath the sand♪
“I didn’t really”, cô ấn nhẹ những ngón tay vào phần dưới của xương ức. Thế rồi lại mỉm cười “But look around, I doubt it”, cô thủ thỉ với tôi.
♪But I can love you♪
Hầu hết mọi nỗ lực trong lịch sử văn minh của loài người để miêu tả được sự khác biệt giữa đúng và sai đều yếu ớt, tàn nhẫn và bất công. Nhưng cái sự khác biệt đó vẫn tồn tại. Vượt ra ngoài chính chúng ta, vượt ra ngoài từng nền văn hóa cụ thể, vượt qua từng con người đã sống và chết. Và chúng ta dành cả cuộc đời để thấu hiểu được điểm khác biệt này, để sống vì nó.
♪Until the tide pulls me under♪
Cô ấy cho rằng, chả phải cuối cùng trên giường bệnh, phía trước chúng ta chả còn gì, chúng ta vẫn chỉ muốn nói về những người thân hay sao? Có lẽ chúng ta được sinh ra để yêu và lo lắng cho những người ta biết và tiếp tục yêu và lo lắng, kể cả khi có những điều quan trọng hơn để làm. Chả phải trong khi mà chúng ta nên tổ chức lại cách phân bổ tài nguyên của thế giới và từ từ chuyển đổi một cách toàn diện tới một mô hình kinh tế bền vững hơn, thì thay vào đó chúng ta lại lo lắng về tình yêu và tình bạn.  Bởi vì chúng ta quá ngu ngốc vì nhau.
♪By and by♪
Còn với tôi, tôi cho rằng vấn đề của thế giới không phải có cái ác, mà đó là ngoài cái ác ra còn tồn tại cái thiện, bởi vì nếu không, thì làm gì có ai quan tâm cơ chứ.
♪By and by♪
                                                                                                                             14/2/2024
Vũ Thái Hiếu
Tumblr media Tumblr media
0 notes
lishens-macarons · 3 months
Text
Xavier (沈星回) - Tender Night - Episode 3
Episode 2 | Episode 4 & The End Love and Deepspace Masterlist | Xavier's Masterlist Tags for this story: #xaviertendernight
Tumblr media
Bọt bia sủi lên và tan trong miệng tôi, rồi từ từ chảy xuống cổ họng.
Có lẽ là do tác động của cồn, cơn gió ven sông se se lạnh, hòa quyện cùng với hơi ẩm, dường như đã dịu nhẹ lại.
MC: Chắc chắn rằng em cảm thấy thoải mái khi ở đây hơn là khi đang khiêu vũ dưới ánh đèn mờ tại buổi dạ hội đó. 
Xavier cầm một chiếc bọc nhựa bằng một tay, và tay kia của anh đang cầm lấy cổ tay tôi. 
Xavier: Sao em lại cảm thấy tốt hơn sau khi uống bia chứ… Đừng nói rằng, em bị nghiện rượu đó?
MC: Hôm nay là một ngày đặc biệt mà. Uống một chút cũng không sao đâu. 
Xavier lắc nhẹ chiếc bọc trong tay, và tiếng động của những lon bia va đập vào nhau vang lên.
Xavier: Một chút của em so một chút của mọi người khác xa nhau lắm.
MC: …
MC: Chỉ là cho có hương vị một xíu thôi mà. Vả lại…
Tôi lấy một chai và nhét nó vào tay anh ấy.
MC: Ai bảo rằng em sẽ uống một mình chứ?
Xavier và tôi ngồi trong im lặng trên băng ghế gỗ. Chúng tôi nhìn về phía sông, bề mặt của nó gợn sóng theo từng đợt trong gió. 
Tôi bắt đầu lấy những lon bia ra khỏi chiếc bọc nhựa và xếp chúng chồng lên nhau ở giữa hai người chúng tôi. 
Xavier nhanh chóng nhìn xung quanh. Ở đây chỉ có mỗi một mình chúng tôi. 
Xavier: Vậy tiếp theo là gì? Chúng ta cùng nhau uống và tận hưởng làn gió này sao?
MC: Anh thật sự không biết gì sao?
Tôi nâng lon bia của mình lên và nhắm thẳng nắp lon vào tòa tháp trong suốt ở đằng xa.
MC: Anh thấy tòa tháp Linkon ở đằng kia không? Trong vài phút nữa… Chắc là tầm 11:59.
MC: Cả tòa nhà sẽ trở thành một màn trình diễn ánh đèn rực rỡ. Em cá rằng mọi người đều đang chen chúc ở phía bên kia để tìm một chỗ ngồi tốt. 
MC: Nhưng họ không biết rằng… ở đây mới chính là chỗ đẹp nhất. 
Cảm thấy có chút buồn chán trong lúc đợi, tôi liền chồng từng lon bia lên trên nhau. Tiếng leng keng của những lon bia chạm vào nhau vang vọng lên tâm trạng của tôi.
Xavier: Thật ra thì, anh không hiểu cho lắm.
Anh ấy cũng cầm lên một lon bia và chồng nó lên tháp bia của tôi. Sau một khoảng thời gian, anh ngẩng đầu lên. 
Xavier: Trước đây em đã từng tới đây để xem ánh đèn sao?
MC: Hmm?
MC: Ồ, đúng là trước đây em có đi ngang qua nơi này.
Xavier: Nếu chỉ đi ngang qua thì chắc hẳn sẽ không biết được. Chắc chắn rằng em đã phải tự mình ngồi xuống và nhìn thấy khung cảnh đẹp nhất rồi chứ. 
MC: (Ai bảo thế? Thời nay tìm ở trên mạng cái gì cũng có mà…)
Ý đồ của anh rõ như ban ngày vậy. Tôi quan sát anh một chút, giả vờ thờ ơ đối với câu hỏi của anh, và bỗng nhiên tôi chợt nghĩ ra một ý tưởng.
MC: Cũng có thể. Nhưng mà em chẳng nhớ lúc đó em đi cùng với ai nữa. 
Xavier: …
Anh gật đầu, rồi quay lại nhìn về phía đồng hồ đếm ngược trên tòa tháp, đợi từng phút trôi qua. 
MC: …Anh không tò mò rằng người đó là ai sao?
Xavier: Nếu em đã quên rồi, thì chắc chắn không phải là một người nào đó quan trọng đâu.
MC: …
Tôi nghịch lấy viền áo của chiếc áo vest, vẫn chưa muốn kết thúc cuộc trò chuyện về chủ đề này. 
MC: Ai mà biết được chứ. Có thể em cũng sẽ quên luôn việc chúng ta đã ngồi đây cùng nhau để tận hưởng làn gió và khung cảnh này thì sao. 
Anh ấy không hề phản ứng gì với lời trêu chọc lộ liễu của tôi. Anh chỉ quay đầu sang và nhìn thẳng vào mắt tôi, khiến tôi nói không nên lời. 
Trước khi tôi có thể nói gì đó, một dàn ánh sáng lóe lên xuyên suốt một bầu trời đêm.
Ở phía bên kia sông, tòa tháp Linkon đã được nhuộm một màu hồng. Một hình trái tim hiện lên, cứ mỗi giây lại đập một lần, và đi kèm theo một bảng hiệu nhấp nháy chữ “LOVE.”
MC: Tòa tháp Linkon đã sáng lên hết rồi kìa!
Tôi không khỏi kéo nhẹ lên tay áo của Xavier, háo hức muốn cùng anh chia sẻ sự phấn khích của tôi. Nhưng tôi nhận ra rằng ánh mắt của anh lại không hướng về thứ đang thu hút sự chú ý của mọi người.
Xavier: Ừm.
MC: Chúc anh một ngày lễ vui vẻ nhé!
Xavier: Chúc em ngày lễ vui vẻ.
Khi ánh mắt của chúng tôi gặp nhau, nhịp tim của tôi dường như đã đồng điệu với trái tim ở phía trên tòa tháp.
Tâm trí của tôi dường như bị lạc lối trong một cơn lốc rối răm, có lẽ là do sự tác động của cồn. Tôi nhanh chóng nhìn sang hướng khác. 
Xavier: …
Bỗng nhiên, những chai bia được chồng lên nhau ở giữa hai người chúng tôi đổ nhào xuống băng ghế. 
Một nụ hôn mát lạnh nhẹ nhàng được đặt lên trên má tôi.
Nó đi cũng nhanh tựa như khi nó đến vậy.
MC: …!
Tâm trí tôi hầu như trống rỗng. Tôi nhìn vào đôi mắt sáng ngời của anh ấy.
Xavier: Như vậy thì em có quên nữa không?
MC: Sao cơ…?
Xavier: …Nhìn ánh đèn kìa.
Chúng tôi quay người lại cùng lúc, vừa lúc những ánh đèn lấp lánh ở trên tòa nhà dần tắt đi. Chúng tôi liền chìm vào một sự im lặng ngượng ngùng.
Dù chỉ bóp nhẹ một chút, chiếc lon làm bằng nhôm trong tay tôi liền bị vò nát, tiếng động đột nhiên phá vỡ sự yên tĩnh kỳ quặc này.
MC: …Chắc là hết rồi ha.
Xavier: Đúng vậy, hết rồi. 
MC: …
Mặc dù tôi rất muốn nói gì đó, tôi lại không thể tìm được một chữ nào trong đầu cả. Tôi lén liếc nhìn về phía anh ấy.
MC: (Sao Xavier lại có thể hành xử như chưa có chuyện gì xảy ra cơ chứ…)
Sau một khoảng thời gian im lặng, Xavier quay sang nhìn tôi. 
Xavier: Em có muốn xem lại một lần nữa không?
MC: Sao có thể chứ. Đã qua nửa đêm rồi mà. 
MC: Tòa tháp Linkon sẽ không bật đèn thêm một phút nữa chỉ vì em muốn thế đâu. 
Xavier: Ai mà biết được.
Một lon bia lạnh che lấy tầm nhìn của tôi. Khi nó biến mất, tôi nhìn thấy tòa tháp Linkon giờ đây lại lấp lánh dưới ánh đèn thêm một lần nữa. 
Tôi biết rằng anh ấy lại đang sử dụng Evol ánh sáng của mình để thắp sáng nó lên.
Xavier: Bây giờ đã là một ngày mới rồi. 
Xavier: Dù em có cùng một người khác đi xem đèn trước đây cũng không quan trọng…
Xavier: Quan trọng là chúng ta đã cùng nhau trải qua thêm một giây phút nữa dưới những ánh đèn này. 
Những ánh đèn rực rỡ trên tòa tháp thực sự rất mê hoặc lòng người. 
Chúng tôi cùng nhau im lặng ngắm nhìn ánh đèn tới lúc chúng lại một lần nữa mờ dần đi. 
Tôi cũng không rõ cả hai đã ngồi đây bao lâu rồi. Tôi uống hết lon bia của mình và ném nó vào chiếc thùng rác gần đó. 
MC: Bữa tiệc đã kết thúc, và em cũng đã được nhìn thấy đèn rồi. Vì không còn gì khác để làm nữa… Chúng ta về nhà thôi?
Xavier gật đầu. Ngay lúc tôi vừa chuẩn bị đứng dậy, bỗng dưng đầu gối của tôi khuỵu xuống—
MC: Ah!
Tôi vấp ngã và bắt đầu chúi người xuống đất. Thật may là Xavier liền nhanh chóng đỡ lấy tôi.
Xavier: …
Xavier: Em có sao không?
Tôi ôm chặt lấy mắt cá chân của mình, không mấy quan tâm đến dáng vẻ hiện tại của bản thân nữa.
MC: Mắt cá chân của em… Ai da đau quá!
0 notes
hoangpnd · 3 months
Text
Tumblr media
Cứ theo thông lệ đến mồng 7 Tết, cơ quan làm lễ cúng hạ nêu. Nêu được dựng ở quảng trường, đi thêm đoạn nữa là bờ sông. Ngọn nêu hướng về phố cổ với ước nguyện nghinh đón mọi sự may mắn, phước lành. Dọn dẹp xong, mấy anh em kéo sang nhà anh phụ trách điện gần đó. Anh trước khi chạy qua Cung đàn xưa có kể về những nhạc công trước đây, trong đó có chú chơi violin bị tai biến đã nghỉ sau đó. Đó là thầy mình. Mình ngà ngà rồi bỗng dưng nghe tên thầy thì sực tỉnh. Ký ức bắt đầu dội về, như nước từ trên thác đổ xuống, cứ miên man miên man bên cốc bia sóng sánh ánh vàng do ngọn đèn đường hắt qua.
Câu đầu tiên thầy hỏi là tại sao con chọn violin mà không phải nhạc cụ khác. Vì âm thanh nó phát ra khác biệt với tất cả, mình trả lời vậy. Thầy gật đầu và kể mình nghe thời gian chiến đấu ở chiến trường biên giới Tây Nam. Giữa bom đạn có thể hủy hoại sự tồn tại của con người bất cứ thời điểm nào trong ngày, tiếng đàn của thầy vang lên giữa cánh rừng, giữa trận địa. Người lính xa nhà đều nhớ mẹ, bản thân âm thanh của violin như tiếng lòng người mẹ, chưa bao giờ thầy thấy nó da diết như lúc đó.
Tháng 11/2016, mình đạp xe, trên lưng vác theo hộp đàn lên nhà thầy tập thì nghe hung tin tai biến đánh quỵ thầy mấy ngày rồi. Vội sang Thái Bình Dương thăm, vô cùng may mắn là thầy đã ổn. Bước ngoặt từ thời điểm đó đồng lúc kỳ thi cuối kỳ một, kỳ thi học sinh giỏi cấp tỉnh và kỳ thi đại học sắp ập đến như bão, mình quyết định dừng để tập trung đánh nốt trận cuối.
Đi suốt cuộc đời, mấy chữ như tiếng lòng người mẹ vẫn ngân nga trong khối óc mình. Là sự thán phục nhìn thầy kéo mấy bài ưa thích. Là cảm giác lần đầu kéo được bài hát trơn tru và nghe tiếng vỹ ngập nhựa thông chạm vào dây đàn kêu to đùng. Là chuỗi ngày đạp xe ra biển tập kéo một mình cho khỏi làm ồn hàng xóm. Biết bao giờ mới trở lại ngày xưa khi cảm giác còn đây mà tan biến đi đâu cả. Hội An còn đây, thầy còn đây. Mình chốn nào?
0 notes
itsnothingbutluck · 4 months
Text
…Khi vợ chồng của cựu tổng thống Marcos bị bắt buộc phải bỏ nước Phi, dân chúng đã tuôn đến dinh tổng thống như một ngày hội: họ đến đó chỉ để xót xa so sánh cái cảnh giàu sang quá mức của gia đình nhà độc tài với cái đói khổ mạt rệp của dân chúng. Người dân Phi nói rằng, trong 9 năm liền, bà Imelda Marcos chỉ có thể mang một đôi giày không quá 3 lần là cùng. Sau khi hành quyết vợ chồng Ceaucescu, người ta mới khám phá ra rằng căn nhà mà họ cho là bình thường của họ chính là một biệt thự sang trọng với 40 phòng khác nhau được trang trí bằng những bức tranh đắt giá, phòng tắm được khảm bằng vàng. Mỗi phòng đều có truyền hình và máy video.
Tài sản của ông Ceaucescu cũng không thua kém gì những của cải biển lận của ông Noriega, cựu tổng thống bị truất phế của Panama. Ông tướng này không chỉ có những căn nhà lộng lẫy trong nước, mà còn không biết bao nhiêu biệt thự tại Pháp và các nước khác. Máy bay và những chuyến du thuyền của ông không còn là những phương tiện để di chuyển, mà là cả một thú sưu tầm.
Không có một nhà độc tài nào mà không tham lam tiền của. Người ta nói đến hàng tỷ Ðôla của ông Marcos. Nhà độc tài của một nước nghèo nàn như Haiti cũng có đến 400 triệu Mỹ kim. Somoza, người bị lật đổ tại Nicaragua, thì có đến hàng trăm triệu Ðô la đầu tư vào những kinh doanh đồi trụy như đĩ điếm, cờ bạc. Cựu hoàng đế Pokassa của một nước nghèo nàn lạc hậu như Cộng Hòa Trung Phi bên Phi Châu, đã làm lễ đăng quang năm 1976 với một phí tổn là 20 triệu Mỹ kim. Và hiện nay, người ta ước tính tài sản của tổng thống Zaire là ông Mobutu Sese Seko lên đến gần 5 tỷ Mỹ kim.
Giá của những tài sản bất chính ấy thường giống nhau: một cuộc lưu vong nhục nhã, một cuộc chốn chạy không kèn không trống, một cuộc hành quyết dã man hay một cuộc sống trong lo sợ từng ngày và làm mục tiêu cho những oán ghét…
0 notes
puppyudi · 5 months
Text
Tumblr media Tumblr media Tumblr media Tumblr media
Chủ nhật, sinh nhật em, em bé đi ra ngoài đón sinh nhật chiều tối mới về nên đoàn người lại dắt nhau ra đường. Dì mình thích đi Yokohama để mua tiếp khăn ở lễ hội bia, em 🐶 thì muốn đi air cabin nên đoàn người lại quay lại Sakuragicho. Lang thang 1 ngày quay về xuống Machida cho dì săn sale =))) rồi quay về ăn mừng sinh nhật.
Ảnh 1 - tôi lôi thôi lếch thếch quàng túi để mng đi toilet ở một station nào đó
Ảnh 2 - một station nào đó
Ảnh 3 - my little friend trên air cabin
Ảnh 4 - Trên tàu quay về nhà cậu
Số 5 - lại video quay Gacha =))) Bạn tôi bảo nếu tôi ko dính vào mấy cái này thì có khi mua được 3 căn nhà rồi đó =))))
0 notes
kvbrojapan · 1 year
Text
CUỐI TUẦN NÀY ĐI CHƠI ĐÂU - KANTO (27-28/05/2023)
Tháng 5 thời tiết quá đẹp bầu trời trong xanh và ánh nắng xuyên qua từng kẽ lá xanh non. Mà xem ra năm nay mùa mưa sẽ đến sớm ha. Tận hưởng không khí mùa xuân Kanto thôi các bạn ơi.  Sau đây là các sự kiện và địa điểm vui chơi thú vị tại vùng Kanto do KVBro tổng hợp để các bạn tham khảo để có những ngày nghỉ thật ý nghĩa bên gia đình và bạn bè. TRIỂN LÃM TRANH GARONOYAKAI Phòng trưng bày Ginza…
Tumblr media
View On WordPress
0 notes
khnhatban · 8 months
Text
Ẩm Thực Nhật Bản
Ẩm thực Nhật Bản là một tinh hoa của sự tinh tế và sự kết hợp hài hòa giữa hương vị tươi ngon và mỹ thuật. Nổi tiếng trên toàn thế giới, ẩm thực Nhật Bản không chỉ là một phong cách ẩm thực, mà còn là một trải nghiệm văn hóa độc đáo. Với sự chú trọng đến việc sử dụng nguyên liệu tươi ngon và cách chế biến tinh tế, ẩm thực Nhật Bản mang đến những món ăn độc đáo và làm say đắm lòng người , chúng ta có thể tìm hiểu và xem thêm tại đây.
Một trong những món ăn nổi tiếng nhất của Nhật Bản là sushi. Được làm từ các miếng gạo trắng tinh khiết được kết hợp với các loại hải sản tươi ngon như cá hồi, tôm, hoặc hàu, sushi có hương vị tinh tế và cung cấp một trải nghiệm ẩm thực tuyệt vời. Bên cạnh sushi, mỳ ramen cũng là một món ăn phổ biến và độc đáo của Nhật Bản. Mỳ mềm, hương vị đậm đà và nước súp hòa quyện cùng các loại thịt, rau và trứng tạo nên một bát mỳ ramen truyền thống thơm ngon và bổ dưỡng.
Không thể không nhắc đến tempura, một món ăn Nhật Bản được làm từ các loại rau quả hoặc hải sản tẩm bột chiên giòn. Tempura được chế biến độc đáo và thường được kèm theo nước tương hoặc một loại sốt đặc biệt để tăng thêm hương vị. Ngoài ra, sukiyaki, shabu-shabu, yakiniku và nhiều món nướng khác cũng là những món ăn thú vị và đa dạng trong ẩm thực Nhật Bản.
Không chỉ là những món ăn ngon miệng, ẩm thực Nhật Bản còn có một vẻ đẹp tuyệt vời. Sự tỉ mỉ và tinh tế trong cách trình bày món ăn đã tạo nên một nghệ thuật ẩm thực độc đáo. Từ các món sushi được xếp gọn trong hộp đen đơn giản đến các món ăn trên đĩa gốm truyền thống, mọi thứ đều được sắp xếp một cách tinh xảo như một tác phẩm nghệ thuật.
Khám phá ẩm thực Nhật Bản là một hành trình đưa bạn vào thế giới của các hương vị tuyệt vời và truyền thống văn hóa độc đáo. Từ sushi đến ramen, từ tempura đến sukiyaki, mỗi món ăn đều có một câu chuyện riêng và mang đến cho bạn một trải nghiệm ẩm thực không thể quên trong lòng.
Izakaya - Quán nhậu đặc trưng của Nhật Bản
Izakaya là một loại quán nhậu truyền thống của Nhật Bản, nổi tiếng với không gian thoải mái, đồ uống đa dạng và một loạt các món ăn ngon. Izakaya thường được coi là nơi để thư giãn, gặp gỡ bạn bè và đồng nghiệp sau khi làm việc, và trở thành một phần không thể thiếu trong văn hóa giải trí của người Nhật.
Khi đến một izakaya, bạn sẽ được trải nghiệm không gian ấm cúng, thân thiện và thoải mái. Thông thường, khách hàng ngồi trên các ghế cao, bên bàn nhỏ, tạo ra một không gian gần gũi và thân mật. Một điều đặc biệt của izakaya là thực đơn đa dạng, bao gồm cả đồ uống và các món ăn nhỏ như sashimi, tempura, yakitori (thịt gà xiên nướng), edamame (đậu xanh luộc), và nhiều món khác. Bạn có thể thưởng thức các loại rượu sake, shochu, hay bia, cùng với các loại cocktail và đồ uống khác.
Izakaya không chỉ đơn thuần là nơi để thưởng thức ẩm thực, mà còn mang đến một trải nghiệm văn hóa độc đáo. Tại đây, bạn có thể chia sẻ các món ăn với nhóm bạn, trò chuyện, cười đùa và tạo ra những kỷ niệm đáng nhớ. Với không gian ấm áp và không gian thoải mái, izakaya là nơi để thư giãn và tạo sự gắn kết xã hội.
Tumblr media
Văn hóa "nhậu" - Kết nối và thư giãn theo kiểu Nhật Bản
Văn hóa "nhậu" là một phần không thể thiếu trong cuộc sống và văn hóa của người Nhật Bản. Đây là một hoạt động xã hội quan trọng, nơi mọi người tìm thấy sự kết nối, thư giãn và tạo ra mối quan hệ tốt hơn với nhau.
Trong văn hóa Nhật Bản, "nhậu" có nghĩa là uống chúc mừng, uống với mục đích tạo sự gắn kết và tăng cường mối quan hệ giữa các thành viên trong một nhóm. Thông thường, nhậu diễn ra sau giờ làm việc hoặc trong các dịp đặc biệt như lễ kỷ niệm, cuối tuần hoặc khi có sự kiện quan trọng. Khi nhậu, mọi người thường ngồi lại quanh một bàn, chia sẻ đồ uống, thưởng thức các món ăn và trò chuyện.
Trong văn hóa "nhậu", sự tôn trọng và sự chia sẻ là hai yếu tố quan trọng. Mọi người thường tỏ thái độ tôn trọng bằng cách nâng ly và chúc mừng lẫn nhau. Hành động này thể hiện sự biết ơn và quan tâm đến nhau. Bên cạnh đó, việc chia sẻ đồ uống và món ăn cũng tạo ra sự gắn kết và gắn kết giữa mọi người. Mỗi người đóng góp một phần của mình vào bữa tiệc nhậu, tạo ra không khí vui vẻ và thân mật.
Văn hóa "nhậu" không chỉ đơn thuần là việc uống và ăn mà còn là một cách thể hiện sự quan tâm, tình cảm và sự chia sẻ. Đây là thời gian để mọi người thả lỏng, thoải mái và tận hưởng những khoảnh khắc bên nhau. Qua những buổi nhậu, mối quan hệ giữa các thành viên trong một nhóm được củng cố và phát triển, từ đó tạo nên một môi trường xã hội hòa hợp và gắn kết.
Với sự kết hợp giữa ẩm thực, đồ uống và tinh thần giao lưu, văn hóa "nhậu" đã trở thành một phần không thể thiếu trong đời sống và văn hoá của người Nhật Bản. Nó không chỉ là một hoạt động xã hội mà còn là một cách để tạo ra những kỷ niệm và tạo dựng mối quan hệ vững chắc trong cộng đồng.
Tumblr media
Izakaya - Quán nhậu đặc trưng của Nhật Bản và sự phong phú của thực đơn
Izakaya là một quán nhậu phổ biến ở Nhật Bản, nổi tiếng với không gian ấm cúng và thực đơn đa dạng. Đây là nơi lý tưởng để thưởng thức các món ăn truyền thống và đồ uống phong phú như sake, shochu, và bia.
Với từ khóa phụ "thực đơn đa dạng", izakaya mang đến một loạt các món ăn hấp dẫn. Bạn có thể thưởng thức sashimi tươi ngon, tempura giòn rụm, yakitori thơm ngon, hay các món ăn nhẹ như edamame và kimchi. Ngoài ra, izakaya cũng cung cấp các món chính như sushi, ramen, và nabe (lẩu Nhật Bản) để đáp ứng sở thích ẩm thực đa dạng của khách hàng.
Đồ uống cũng là một yếu tố quan trọng trong izakaya. Sake là một loại rượu truyền thống của Nhật Bản, được sản xuất từ gạo và có hương vị đa dạng từ ngọt ngào đến khô ráo. Shochu là một loại rượu cay mạnh, được làm từ các nguyên liệu như khoai tây, lúa mạch và một số cây lạc. Bên cạnh đó, izakaya cũng cung cấp các loại bia Nhật Bản phổ biến như Asahi, Sapporo, và Kirin, cùng với các cocktail và đồ uống không cồn khác.
Với sự kết hợp giữa không gian ấm cúng, thực đơn đa dạng và đồ uống phong phú, izakaya tạo ra một trải nghiệm ẩm thực đặc trưng và hấp dẫn của Nhật Bản. Dù bạn đang tìm kiếm một nơi để thư giãn sau giờ làm việc hay muốn khám phá văn hóa ẩm thực độc đáo của Nhật Bản, izakaya là một lựa chọn tuyệt vời.
Tumblr media
Hi vọng bài viết giúp bạn hiểu hơn về ẩm thực nhật bản.
Ẩm Thực :
Izakaya hay văn hoá “nhậu” đặc trưng của Nhật Bản
Lịch sử nấu rượu sake Nhật Bản
Ẩm thực Osaka Nhật Bản
Xem Thêm : Du lịch Nhật Bản 2023 có gì đặc biệt ?
Du lịch Nhật Bản nên chọn tự túc hay theo tour ?
0 notes
quyensoi112 · 8 months
Text
Từ ngày 1/5/2023, Deutschland ticket 49 Euro chính thức được sử dụng trên các chuyến tàu khắp lãnh thổ Đức. Với vé tàu 49 Euro, bạn có thể đi đến thành phố của một trong tám quốc gia láng giềng của Đức. Cùng Edugo chúng tôi tìm hiểu về tấm vé thú vị này nhé.
Tumblr media
Tønder, Đan Mạch
Thành phố đầu tiên bạn có thể thăm quan với Deutschland ticket 49 Euro là thành phố Tønder, Đan Mạch. Điểm bắt đầu là Niebüll, Schleswig-Holstein, Đức, RB66. Bạn sẽ đi qua biên giới Đức và Đan Mạch để đến thị trấn Tønder xinh đẹp và cổ kính. Mỗi mùa hè, nơi này đều có những lễ hội dân gian truyền thống rất độc đáo và sôi động mang tên Tønder.ge
Venlo, Hà Lan
Velo là thành phố thứ hai mà bạn có thể thăm quan với Deutschland ticket 49 Euro. Bắt đầu với RE13, bạn chỉ cần chưa đến 10 phút để vượt qua biên giới Đức và Hà Lan để đến thành phố xinh đẹp này. Đây là một thành phố có mang dấu ấn lịch sử trong Thế chiến thứ hai. Nếu bạn đến Venlo vào mùa xuân hoặc hè, bạn nhất định phải ghé qua dòng sông Meuse và thưởng thức bia lạnh tại vườn bia Cafe De Klep. Đây sẽ là một trải nghiệm tuyệt vời.
Luxembourg
Đi qua Trier và Koblenz với chuyến tàu RE11, bạn có thể chọn Luxembourg là điểm ghé thăm cuối cùng. Nơi đây là điểm đến xinh đẹp và nhỏ bé, thích hợp với những bạn muốn trải nghiệm du lịch. Phương tiện giao thông công cộng ở đây hoàn toàn miễn phí. Bạn hoàn toàn có thể khám phá đất nước này không tốn chi phí. 
Strasbourg, Pháp
Bạn có thể dùng Deutschland ticket 49 Euro để đến thành phố Strasbourg, Pháp. Bạn chỉ cần chi thêm một vài Euro từ điểm dừng cuối cùng của chuyến tàu để đi qua biên giới nước Pháp. Điểm cuối cùng của chuyến tàu là ở Kehl, Đức. 
Hành trình bắt đầu tại Offenburg, Đức, bạn lựa chọn chuyến tàu RB25 để tham thú cảnh đẹp tuyệt vời trên hành trình của chuyến tàu này. Bạn xuống tàu và đi xe điện tại điểm dừng Bahnhof, Kehl sau đó đi vào trung tâm thành phố Alsatian, Pháp.
Strasbourg, Pháp có kiến trúc Nhà thờ Đức bà tại trung tâm thành phố có chiều cao và phong cách khá ấn tượng. Ngoài ra, bạn có thể ngắm nhìn khung cảnh tuyệt vời của thung lũng Upper Rhine với những điểm dã ngoại rợp bóng cây bên những dòng nước.
Salzburg, Áo
Đây là điểm đến ngoài Đức cuối cùng bạn có thể đến chỉ với Deutschland ticket 49 Euro. Từ Munich, lựa chọn chuyến tàu RE5, mất khoảng 2 tiếng để bạn di chuyển tới Baravian. Salzburg, Áo là một điểm dừng chân khá thú vị cho bạn. 
Salzburg được UNESCO công nhận là di sản thế giới vào năm 1996. Trung tâm thành phố cổ ở Salzburg (tiếng Đức là Altstadt). Nơi đây nổi tiếng với kiến trúc Baroque và là một trong những trung tâm thành phố được bảo tồn tốt nhất ở phía bắc dãy Alps với 27 nhà thờ khắp thành phố. 
Salzburg là nơi sinh của nhà soạn nhạc thế kỷ 18, Wolfgang Amadeus Mozart. Vì lịch sử, văn hóa và các điểm tham quan của Salzburg đã được coi là "thành phố truyền cảm hứng nhất" của Áo. Đây là một điểm đến thú vị mà bạn nhất định cần đến tham quan và khám phá. 
Kết luận
Chỉ với Deutschland ticket 49 Euro bạn có thể đến 5 điểm đến ngoài nước Đức. Chúng đều là những điểm đến độc đáo và có nhiều giá trị lịch sử, văn hóa. Còn chần chừ gì mà không xách ba lô lên và đi thôi.
0 notes
timnhanh · 9 months
Link
0 notes
phuongdg · 11 months
Text
Từ mượn là gì? Nguồn gốc và Tổng hợp từ mượn tiếng Hán, Pháp, Anh
Tumblr media
Tiếng Việt được đánh giá là có sự phong phú và đa dạng nhất định, đặc biệt là hệ thống từ mượn. Vậy từ mượn là gì, cách dùng ra sao, tiếng Việt vay mượn từ những ngôn ngữ nào? Hãy cùng muahangdambao.com tìm hiểu trong bài viết ngay sau đây các bạn nhé!
Từ mượn là gì?
Theo như định nghĩa về từ mượn lớp 6 thì từ mượn là những từ ngữ được vay mượn từ tiếng nước ngoài (ngôn ngữ cho) với mục đích là làm phong phú, đặc sắc thêm cho vốn từ vựng của ngôn ngữ nhận.  Hầu hết tất cả các ngôn ngữ trên thế giới đều sẽ có từ mượn bởi vì một ngôn ngữ vốn dĩ không thể có đủ vốn từ vựng để định nghĩa được cho tất cả các khái niệm và việc chuyển ngữ từ vựng từ ngôn ngữ này sang ngôn ngữ khác là một xu hướng tất yếu trong quá trình hội nhập của một nền văn hóa.
Tumblr media
Từ mượn là gì lớp 6?
Nguồn gốc của từ mượn là từ đâu?
Trong Tiếng Việt thì chúng ta thường vay mượn ngôn ngữ của rất nhiều quốc gia khác nhau trên thế giới nhưng chủ yếu sẽ tập trung vào 4 quốc gia chính có tầm ảnh hưởng lớn nhất đến nền văn hoá của nhiều khu vực. Đó chính là tiếng Hán (Trung Quốc), tiếng Pháp, tiếng Anh, tiếng Nga,…
Nguyên tắc khi dùng từ mượn các ngôn ngữ khác
Để có thể bảo vệ được sự trong sáng của tiếng Việt khi mượn từ thì cũng cần có những nguyên tắc riêng. Đó là chúng ta không được sử dụng tùy tiện và lạm dụng các từ mượn này.  Nếu như bạn lạm dụng thường xuyên thì sẽ làm “tổn hại” đến ngôn ngữ Tiếng Việt, về lâu về dài khiến cho ngôn ngữ mẹ đẻ trở nên pha tạp không giữ được bản sắc riêng. Vì thế, bảo vệ sự trong sáng của ngôn ngữ chính là nhiệm vụ vô cùng quan trọng của mọi người dân ở mỗi quốc gia trên thế giới. Như vậy, khi muốn vay mượn từ chúng ta cần đảm bảo hai nguyên tắc như sau:  Tiếp thu được những nét đặc sắc cũng như tinh hoa văn hóa của dân tộc khác. Vay mượn nhưng vẫn giữ gìn được bản sắc dân tộc, phát huy truyền thống dân tộc trên nền tảng từ mượn, tạo nên nét riêng.
Từ mượn tiếng Anh là gì?
Tiếng Anh hiện là ngôn ngữ phổ biến nhất trên thế giới vì vậy không có gì ngạc nhiên khi mà từ mượn trong tiếng Anh xuất hiện trong tiếng Việt với tần suất lớn và được dùng thường xuyên cả trong ngôn ngữ nói hàng ngày.
Từ mượn tiếng Hán là gì?
Trong hệ thống từ mượn tiếng Việt thì từ mượn Hán Việt đóng vai trò quan trọng trong hệ thống ngôn ngữ tiếng Việt vì chúng được sử dụng nhiều nhất. Với lịch sử hơn 1000 năm đô hộ cũng như có nhiều nét tương đồng trong văn hoá nên việc vay mượn từ là điều chắc chắn. Theo thống kê, 60% số từ vựng tiếng Việt hiện nay đều được bắt nguồn từ tiếng Hán. Tuy nhiên, khi đưa vào sử dụng đã được Việt hóa đáng kể sao cho phù hợp với hệ thống ngữ âm của tiếng Việt. Đó còn được gọi là cách đọc từ Hán-Việt. Cách đọc này đã được hoàn thiện từ thế kỷ X-XI và được sử dụng rộng rãi cho đến nay.
Tumblr media
Từ mượn Hán Việt
Từ mượn tiếng Pháp là gì?
Dưới thời Pháp thuộc, tiếng Pháp đã được đưa vào giảng dạy trong nhiều nhà trường và dần trở thành ngôn ngữ chính thức của nhà nước thuộc địa. Do vậy mà ngôn ngữ này đã xâm nhập vào tiếng Việt khá nhiều.
Tổng hợp từ mượn tiếng Hán, Pháp, Anh
Từ mượn Tiếng Hán Ví dụ về từ mượn tiếng Hán: sính lễ, thính giả, độc giả, khán giả, nghệ sĩ, sứ giả, cầm, kỳ, thi, hoạ, thi sĩ, hạnh phúc, hoan hỉ, phẫn nộ, thịnh nộ, ái ân, ái mộ, đố kị, kinh hoàng, kinh hãi, hối hận, anh hùng, siêu nhân, băng hà, hôn nhân, khâm phục,... Bài tập về từ mượn tiếng Hán: Tìm các từ Hán Việt xuất hiện trong truyện Con Rồng cháu Tiên. Lời giải: Các từ Hán Việt có trong truyện truyền thuyết Con Rồng cháu Tiên gồm có: Hồ tinh, Ngư tinh, Mộc tinh, khôi ngô, thủy cung, Mị nương, thần, tuyệt trần, cung điện. Từ mượn Tiếng Pháp Ví dụ từ mượn tiếng Pháp: Bière (bia), cacao (ca cao), café (cà phê), jambon (dăm bông), balcon (ban công), fromage (pho mát), ballot (ba lô), béton (bê tông), chou-rave (su hào), clé (cờ lê), chou-fleur (súp lơ), coffrage (cốt pha, cốp pha), compas (com pa), cravate (cà vạt, ca-ra-vát), cresson (cải xoong), crème (kem, cà rem), complet (com lê)…
Tumblr media
Guidon (ghi-đông) là từ mượn bộ phận xe đạp Bài tập về từ mượn tiếng Pháp: Cho các từ: ốp-lết, gi-lê, may-ô, in-ter-net. Đâu không phải là từ mượn tiếng Pháp. Lời giải: In-ter-net không phải là từ mượn tiếng Pháp mà là từ mượn tiếng Anh. Từ mượn Tiếng Anh Ví dụ từ mượn tiếng Anh: Vi-deo cờ-líp (video clip), ra - đa (radar), láp-tốp (laptop), in-tơ-nét (internet), ti vi (TV), mít-tinh (meeting), tắc-xi (taxi), vi-ô-lông (violin), vi-ta-min (vitamins), vắc-xin (vaccine.) Bài tập về từ mượn tiếng Anh: Kể thêm một số từ mượn tiếng Anh thường dùng trong tiếng Việt? Lời giải: Beefsteak (bít tết), sandwich (bánh san quích), yaourt (sữa chua), biscuit (bánh bích quy), salad (xa-lát). Xem thêm: Danh từ là gì? Tổng hợp kiến thức về danh từ trong tiếng VIệt   Thông qua bài viết hữu ích này chắc hẳn các bạn đã có cái nhìn trực quan hơn về từ mượn là gì cùng hệ thống từ mượn trong tiếng Việt với ví dụ và bài tập cụ thể. Hy vọng điều này sẽ giúp ích cho bạn trong quá trình học tiếng Việt được trơn tru và dễ dàng hơn mà không cần đến từ điển từ mượn. Read the full article
0 notes
overcomethecurse · 3 months
Text
Tumblr media
Smirr (khai bút xuân 2024)
“Our poet suggests here that human life is but a series of footnotes to a vast obscure unfinished masterpiece.”
                                                                                                                     Vladimir Nabokov
Tôi có thể cảm thấy giọt nước như nụ hôn của trinh nữ, ướt át trên da mặt. Trời có thể mưa, giả vờ mưa, hoặc không mưa nhưng vẫn mưa theo cách mà chỉ có cái phương ngữ cổ phía bắc mới có thể diễn tả được, tuy không bằng lời, mà như mô phỏng lại cái bóng của âm thanh khi những giọt sương phùn bám lại trên các thớ lá. Cái màu xám của mưa sẽ sớm nuốt chửng mọi thứ, khi bầu trời và mặt đất đều bị rửa trôi đi màu sắc, những ngày thế này thị giác sẽ được nghỉ ngơi để các giác quan khác hoạt động độc lập hơn, lắng nghe sẽ thấy những khúm hồng và góa bụa bên đường đang reo mừng biết ơn. Cái mùi ẩm của đầu xuân quyện cùng với đất bùn lưu lại trên các bia đá lạnh lẽo, khác hẳn với những con đường ngổn ngang xe cộ, bít tắc nylon trong thành phố. Tới đây, không một bóng người. Trời mưa mau hơn, tiếng mưa rơi vỡ òa trên các phiến đá vọng cả khu nghĩa trang.
Lặng lẽ trước bia đá hồi lâu, cô cất tiếng nói, đủ nghe giữa cái lộp bộp của cơn mưa.
“The last time we met, là bao giờ?”
“3, 4 năm trước đây, tại đám cưới” tôi không nhớ nữa, tôi không rõ người chúng ta bao lâu nên gặp nhau một lần. Đôi khi tôi muốn biết được làm thế nào một người bình thường conduct cuộc sống cá nhân của họ, để tôi có thể phỏng theo như bắt chước một ví dụ.
Có tiếng thở dài mơ hồ khẽ phả vào làn mưa, có lẽ cô trách tôi, mà cũng có lẽ anh ấy trách tôi từ dưới bia đá kia. Suy nghĩ như thế đặt một nụ cười lên môi tôi. Trong hành trình bất tận tìm kiếm cái mỹ cảm khi bị sờ soạng bởi nghệ thuật. Tôi và anh thường dành thời gian nghe nhạc cùng nhau, âm nhạc đó là điểm chung giữa chúng tôi. Trước khi gặp tôi tất cả những gì lão biết chỉ là nhạc cổ điển và folk. Riêng với cổ điển, lão nghe mọi thứ, nhạc thính phòng, nhạc kịch opera cho tới dàn giao hưởng. Nhưng lão thích độc tấu dương cầm hơn cả, lão đã nghe nhiều đến mức cái đẹp và hấp dẫn của nhạc Mozart trở nên tầm thường. Lão không thích Chopin. Và cả hai chúng tôi đều đồng ý với nhau rằng The Well-Tempered Clavier của Bach là báu vật để đời, nhưng hơi dài để có thể tập trung lắng nghe, nó đòi hỏi người nghe phải có một thể trạng tốt để trân trọng. Beethoven đôi khi quá nghiêm túc, Brahm thì trang trọng và tuyệt để nghe trong một vài dịp, nhưng nếu để nghe đi nghe lại thì thật mệt mỏi nếu không muốn dùng đến từ nhàm chán. Debussy và Ravel cũng như tương tự, đây là loại nhạc mà không phải lúc nào cũng có thể nghe, nó phụ thuộc vào thời gian, tâm trạng để có thể thưởng thức được. Với lão, bản nhạc ưa thích là Carnaval bởi Schumann, lão có một bộ sưu tập các bản thu Carnaval xếp theo năm thu tại phòng khách. Lão cho rằng việc bị nhiễm bệnh hoa liễu từ trẻ khiến Schumann trở nên trầm cảm, hơn nữa Schubert còn bị tâm thần phân liệt khiến ông phải chịu đựng ảo thanh và các cơn co giật trầm trọng. Tuy nhiên, bản Carnaval lúc ông viết khi còn trẻ thì không như vậy, nó mang một sắc thái vui tươi. Về bản chất, Carnaval là lễ hội tạ ơn thịt cũng như để nói lời tạm biệt với thịt khi người ta bước vào giai đoạn ăn chay trong lễ Lent. Vào lễ hội Carnaval thì ai cũng đeo mặt nhưng cuối cùng, ác quỷ sẽ lột bỏ mặt nạ và sẽ hiện diện, chỉ là lúc này, trong cơn gió lộng đầu xuân, chúng hoà lẫn vào đoàn người cùng tận hưởng những miếng thịt tươi rói và rỉ máu. Tôi hỏi lão “vậy người chơi nhạc phải thể hiện được cái quỷ quyệt, cái xấu xa của lũ quỷ đằng sau lớp mặt nạ mới thể hiện được tác phẩm?” Lão đồng tình, bản Carnaval mang dáng dấp của một khúc nhạc vui tươi, nhưng trong cái vui tươi đó thấp thoáng những bóng ma, chúng bị thu hút bởi sức sống của bản nhạc, như thể con người chúng ta thường giấu đi cái bạo dục bên trong mà tồn tại cùng xã hội. Tôi cho rằng nếu vậy thì tất cả chúng ta đều đeo mặt nạ, nó là công cụ để chúng ta tồn tại trong thế giới này. Với bản thân, tôi cho rằng với nghệ thuật, đặc biệt vào thế kỉ thứ 21, tôi tìm kiếm những thứ mới, những thứ thể hiện được cái tính hỗn mang của xã hội thực tại, khi mà công cụ của loài người đã bỏ xa các giới hạn sinh học.
“Lão để lại cho tôi một cái bút và một quyển sổ nhỏ… Trong ấy ông ấy viết được đâu khoảng hơn bốn mươi trang, tự sự là chủ yếu, vào những ngày cuối cùng” tôi bình tĩnh lạ thường, như một người làm vườn bắt đầu một ngày mới.
“Sao cơ?”
“Lão cho rằng con người chúng ta có một nỗi sợ tự nhiên với cái chết, còn với ông ấy nỗi sợ này đã bị tháo sạch ra khỏi thể xác, sạch đến nỗi lão không hưởng thụ được ma túy, thức ăn hay đàn bà nữa.” Dừng lại một chút, lấy lại ngôn ngữ trong mình, tôi tiếp tục. “Nhưng cái lão giằng co trong thâm tâm, là lão không bao giờ muốn chúng ta quên lão đi. Tôi có cảm giác, đó là phần duy nhất của bản thân mà lão muốn bảo vệ, phần của lão tồn tại trong chúng ta.”
Bàn tay cô đặt nhẹ lên vai tôi với một sự chính xác tuyệt đối, thật cẩn thận, như thể nếu đặt sai cách tôi sẽ chết mất.
Cái lý do lão viết, “a vague anxiety” chính xác tới từng chữ mắc vào trong tâm trí tôi không sao trôi đi được. Từ những ngày tháng phải sống độc thân, lão hoàn toàn thay đổi. Lão kể cho tôi nghe về những đêm rave tại ở Berlin. Lão trở nên ồn ào hơn, hài hước hơn. Lão dường như hoàn thiện được cái năng lực bắt được nhịp điệu của căn phòng ngay lập tức từ khi bước vào, lão cuốn hút.
Hàng ngàn hạt mưa điên cuồng tự vẫn trên mặt kính xe vun vút lao về thành phố. Tôi lặng yên ngồi sau volant, cô ấy ngồi bên phải trầm tư từ đầu không hé nửa lời. Cách đây bảy, tám năm cô bình phẩm cuốn Lolita như cái ánh đa sắc phản chiếu tâm tư của một con người, nó có thể đẹp ngây ngất hoặc nó có thể mù lòa tối tăm, và cả hai đều uniquely human, trên thế giới của chúng ta hiếm có một thứ như thế, cô nói. Còn tôi cho rằng nền văn minh chưa đưa chúng ta xa tới thế, uniquely human sao? Sự man rợ của loài người không khác lắm so với những con cầm thú hoang sơ nhất. Chúng tôi thông thường bất đồng với nhau, nhưng không có nghĩa là tôi không hài lòng. Những cuộc trao đổi tưởng chừng như kì quặc với những chủ đề bất chợt này thúc đẩy tôi bày tỏ những ý nghĩ mà chưa bao giờ được hình một cách ý thức trước đây. Có nhiều hơn một lần, tôi chia sẻ cái vật lộn với cô, tôi cho rằng việc tôi hòa nhập với môi trường xung quanh giống như quẳng một món đồ đông lạnh ra ngoài quá nhanh, có thể nó đang tan chảy xung quanh nhưng phía bên trong vẫn đóng đá. Bằng cách nào đó tôi biểu cảm nhiều hơn từ trước tới nay, đồng thời tôi vô cảm phía bên trong. Vậy ý bạn là chúng ta nên sống theo cái cách dễ dàng nhất là không làm gì, không nói gì và không yêu ai? Cô thách thức tôi. Tại sao chúng ta lại phải ghét người khác khi họ mắc lỗi nhiều hơn thương họ khi họ yêu thương chúng ta?
Bên khóe mắt tôi thấy bàn tay cô bấu víu trước ngực, chực chờ như có điều muốn được nói ra. Tôi vẫn gọi cô bằng cái biệt danh hồi cả hai còn là những đứa nhóc, mặc dù phiên bản đó của cả hai đứa đã tan biến cùng thời gian.
“Cái gì?” Tôi hỏi, giữa chúng tôi thường không có nhiều những khoảng lặng, nó như một quy định bất thành văn. Nếu một trong hai không nói gì khi cả hai đang trong hội thoại, người còn lại đánh tiếng trong vòng một vài giây. Nó thể hiện nhiều hơn cái sự chăm chú pháp y của cả hai mà còn là sự mong muốn được giao tiếp một cách hoàn thiện, theo một ý mà những điều gì không được nói ra được coi là cản trở.
“I was worried when I heard about him. And then when you called me, I was tired, it was late, I was sitting half-asleep in the back of a taxi, during the call you were calm, you looked not fundamentally defeated but superficially sad... I immediately knew you were trying…” Một cái nghẹn, bàn tay cô siết chặt hơn. Mắt cô vô định, mông lung nhìn cơn mưa ngoài kia.
Cô ngập ngừng rồi nói tiếp, “I remembered whenever I go everyone is with me, he is and so are you. And in the world where you guys are trying your best, it is beautiful to me, it is always beautiful to me.”
Đó là thứ tôi không thể hiểu, sự nỗ lực không ngừng nghỉ giữ cho ngọn lửa được leo lắt của những chiếc răng cưa đang xoay tròn bất chấp cằn cỗi ở trong cô.  Đây không phải là lần đầu tiên tôi viết về cô. Tôi đã nhiều lần cố viết suy nghĩ của mình về cô thành chữ. Tôi có một niềm khao khát miêu tả được chính xác cái cách mà cô tồn tại. Cách cô nhìn, cách cô nói. Hay như cuốn Anna Kareinina với tranh bìa có cặp vai trần từ phía sau cùng gáy sách màu nâu cafe, mà cô vẫn đọc hồi bọn tôi mới đôi mươi. Cái cách ngón tay cô lật từng trang giấy trong bữa trưa. Tôi muốn hiểu được cách cô suy nghĩ. Tôi tả cô, trong vô vàn các mệnh đề phụ thuộc, trong hàng sa các dấu phẩy, như thể tôi muốn tạo ra một bản sao hoàn hảo của cô bằng chữ để bảo quản cho những lần mổ xẻ sau này.
“Bên Dublin, there’s a saying. Chắc chắn là tiền không mua được hạnh phúc, nhưng khóc trong ô tô vẫn tốt hơn khóc ở xe buýt.” Cô lấy tay gạt đi giọt nước đang bấu víu ở khóe mi, miệng nở một nụ cười.
“Thật á?” Tôi cười ngớ ngẩn. Trong lồng ngực tôi rộn rạo một chú chim xanh, đã lâu ngày rồi muốn được thoát ra. Tôi nôn nao nỗi thương nhớ lạ, cho cái khoảnh khắc hiện tại đang trong quá trình.
“Thật” cô gật đầu.
Thế rồi cô vỡ òa, cuối cùng đôi vai cô cũng đầu hàng, người cô đổ về phía trước, hai tay cô bưng mặt, nước mắt bỏng rãy ứa ra từ kẽ các ngón tay rơi xuống lã tã. Toàn thân cô run rẩy theo tiếng nức nở như thác đổ văng vẳng trong cái thế giới nhỏ bé của chúng tôi.
*
Tôi còn nhớ rõ hôm ấy tuy là ngày đông nhưng thời tiết tạnh ráo êm ả. Không có lấy một ngọn gió làm lay động mấy bụi cỏ khô bên bờ, nơi dòng nước lặng lẽ trôi giữa mấy phiến đá trắng. Vài cây liễu buông cành trụi lá xuống mặt nước được ánh nắng trời ve vuốt, in bóng trên đường. Dưới mấy cành con, lũ chim chìa vôi quẫy đuôi đùa giỡn. Tôi khi ấy bận một bộ suit xám may đo cắt kiểu Anh với hai đường xẻ tà hai bên, trước ngực tôi là chiếc khăn màu hồng phấn được sắm bởi cô dâu với mục đích chính xác cho ngày này. Tôi khi ấy hơn hai mươi tư, ở cái dáng vẻ sung mãn nhất của đời người, căng tràn nhựa sống mà giống như bộ cánh ấy, tôi sẽ không bao giờ mặc lại nữa. Tôi biết cô từ khi còn là một đứa trẻ, khi ấy cái dáng dấp je ne sais quoi kia còn ẩn mình trong sự hồn nhiên và trong sáng. Lần đầu tôi gặp cô, đó là một ngày trắng xóa, như thể ánh mặt trời phải lọt qua hàng chục tấm màn mỏng mới rọi được tới dương gian, le lói, yếu ớt. Tôi gặp cái con bé ấy sau khi đi qua cái cửa màu đỏ hung, còn đẫm mùi sơn. Con bé có cái mồm năm miệng mười, có cái tật khoe mẽ, biết tuốt. Nào là “Ariel sẽ bị câm”, rồi “Vua Mufasa bị giết” cho tới “Quasimodo sẽ được nàng Esmeralda cứu”, con bé tiết lộ cái kết của mọi câu chuyện.
Các nghi lễ đã tiến hành xong, hơn ba mươi người cả ta cả tây đang rộn rạo tiệc tùng, tuy có tôi le lói phía ngoài, lặng lẽ trầm trồ khung cảnh đất trời với cái xao xuyến trực trào. Ở cuối chân trời, toàn bộ ngọn núi hiện ra đầy đặn như hai cánh vai mượt bị sương ăn. Xa xa theo cung đường vào khu này, trên cánh đồng hoang trải rộng dưới trời đông, chỉ có vài con quạ lẻ kiếm mồi. Chút giá nhờ núp vào bóng núi vẫn chưa tan đang bốc hơi như những đợt khói xanh.
Tiếng người, tiếng nhạc vang xa một vùng cỏ tranh vàng bạt ngàn điểm dăm ba đầm nước lạnh lẽo, phản chiếu bầu trời trong khiến buổi chiều mùa đông, như sắp đóng giá. Kì lạ thay, tiệc nghe chừng vẫn vui lắm, mặc dù biết từ lúc nào trái tim của bữa tiệc đã đứng bên rìa, cạnh tôi. Cô đứng cùng tôi trong bộ váy cưới tinh khiết, âu yếm ngắm nhìn mọi người phía trong. Cặp xương đòn cô hiện ra đầy kiêu hãnh trong ánh nắng đỏ bập bùng, như chiếc vương miện kết từ những ngọn cao nhất của sừng hươu cho một bà hoàng thuở tự do chỉ có thể trả giá bởi các vị vua. Chúng tắm nắng hoàng hôn như trôi ra từ đợt sương chiều. Rặng núi đúng hướng mặt trời trải thành một vết tím bầm, chỉ điểm chút màu bạc giá lạnh rung rinh của mấy bụi lau khô.
“Đang làm gì thế? The party is over there”, cô tươi cười đưa cằm chỉ về bên trong, “Nhìn ông ấy kìa, vui thế không biết”, cô cười, cặp xương đòn cũng di chuyển theo, van lơi như cổ của một con thiên nga.
Hướng cô nhìn là một người đàn ông tuấn tú, chực độ hơn ba mươi, trong bộ suit đen cùng hoa dành dành trắng cài trước ve áo, lão đang waltz cùng một cô gái trẻ.
Tôi định mở lời, mà lại thôi. Tuy ngày tạnh ráo nhưng cảnh những ngọn thù du trơ trụi chọc thủng nền trời đến nhức mắt không khỏi gây rợn sống lưng. Cạnh kè đá giữa mấy ngọn tùng là mặt nước hồ xám lạnh, gợn chút lăn tăn như một tấm gương lâu ngày bám bụi. Sự bồn chồn trong lòng cũng như khí trời hôm đó, muốn lạnh mà còn ngần ngại. Thế rồi tôi cũng hỏi cô rằng “You went to the West looking for love, you came back with a white man, did you find l…”, cô gắt lời tôi “Kìa”.
“Bài hát này dedicated tới cô dâu và anh bạn rầu rĩ ở ngoài kia.” Anh ấy đang đứng giữa đám đông, trên tay micro, cười toe toét hướng về chúng tôi trong tiếng vỗ tay trầm trồ xung quanh.
♪If I were a fisherman of hopes and dreams♪
Mắt lim dim giọng hát khàn khàn của lão chầm chậm cất lên, ấm như than hồng, người đung đưa theo tiếng guitar mộc. Lão hát không hay, nhưng thần thái luôn luôn huyền thoại.
♪I'd buy me a boat, take it out to sea
Cutting waves, dodging storms♪
Có lẽ vực thẳm trong tôi mà lão vô tình lạc vào, nó làm lão nghĩ lão cũng như vậy, rằng lão cũng có mỗi vết rách không tên trong tâm hồn mình và cả hai chúng tôi đều không thể tồn tại vừa vặn trong thế giới. Nhưng lão chưa bao giờ có dị tật như tôi, chỉ là tôi làm cho lão cảm thấy thế.
♪Casting nets down to the ocean floor♪
Thế rồi lão bị nuốt trọn bởi bóng tối. Như máu di chuyển trong ống vein, nó dần dà ăn mòn lão từ bên trong.
♪Worst case we go hungry and blame our luck
Have a drink, act like we don't care so much♪
Và chúng tôi không thể giúp lão, bằng bất cứ điều gì. Có gì đó rợn người nơi mặt hố trống rỗng trong sự tồn tại của lão. Như thể đợi chờ mãi cửa thang máy mở ra, nhưng mặt sàn lại trống rỗng, không có gì ngoài cái thăm thẳm tối tăm mãi mãi phía dưới. Lão bị mất đi một trong những bản năng gốc, khả năng tự vệ hay giao thức tự bảo tồn, chúng tôi dựa vào lão với hy vọng nhận trở lại một lực kháng cự, và thay vào đó mọi thứ lại sụp đổ trước mắt chúng tôi.
♪But to keep on swimming, castaway
Hooked on your own line from just the other day♪
Dù vậy, cái hình ảnh lão trơ trọi trong sân chơi của quỷ dữ vẫn nhức nhối trong tâm trí tôi vào mỗi sáng thức dậy, như thể một khoản nợ cho cái đặc ân làm người. Có người từng nói với tôi, khi ta tự kết thúc cuộc đời của chính mình, ta cũng vô hình chung giết đi mọi ký ức của chúng ta tại những người chung quanh, ta thay thế chúng bằng cái cách chúng ta ra đi.
♪And I can't drink the river to dry the land
Bury the ocean beneath the sand♪
“I didn’t really”, cô ấn nhẹ những ngón tay vào phần dưới của xương ức. Thế rồi lại mỉm cười “But look around, I doubt it”, cô thủ thỉ với tôi.
♪But I can love you♪
Hầu hết mọi nỗ lực trong lịch sử văn minh của loài người để miêu tả được sự khác biệt giữa đúng và sai đều yếu ớt, tàn nhẫn và bất công. Nhưng cái sự khác biệt đó vẫn tồn tại. Vượt ra ngoài chính chúng ta, vượt ra ngoài từng nền văn hóa cụ thể, vượt qua từng con người đã sống và chết. Và chúng ta dành cả cuộc đời để thấu hiểu được điểm khác biệt này, để sống vì nó.
♪Until the tide pulls me under♪
Cô ấy cho rằng, chả phải cuối cùng trên giường bệnh, phía trước chúng ta chả còn gì, chúng ta vẫn chỉ muốn nói về những người thân hay sao? Có lẽ chúng ta được sinh ra để yêu và lo lắng cho những người ta biết và tiếp tục yêu và lo lắng, kể cả khi có những điều quan trọng hơn để làm. Chả phải trong khi mà chúng ta nên tổ chức lại cách phân bổ tài nguyên của thế giới và từ từ chuyển đổi một cách toàn diện tới một mô hình kinh tế bền vững hơn, thì thay vào đó chúng ta lại lo lắng về tình yêu và tình bạn.  Bởi vì chúng ta quá ngu ngốc vì nhau.
♪By and by♪
Còn với tôi, tôi cho rằng vấn đề của thế giới không phải có cái ác, mà đó là ngoài cái ác ra còn tồn tại cái thiện, bởi vì nếu không, thì làm gì có ai quan tâm cơ chứ.
♪By and by♪
                                                                                                                             14/2/2024
Vũ Thái Hiếu
Tumblr media
0 notes
blogfurniture · 11 months
Text
Cách trang trí nội thất gỗ công nghiệp hiện đại đơn giản
Làm mới ngôi nhà sẽ giúp bạn có một không gian thư giãn tuyệt vời và gợi được nguồn cảm hứng mới mẻ. Vậy làm sao để “đổi gió” chokhông gian nội thất trở nên hiện đại, bắt mắt hơn? Thay đổi màu sắc là cách đơn giản và nhanh chóng nhất để bạn bắt đầu làm mới ngôi nhà của mình. Hãy thử thay áo cho không gian sống bằng 5 tông màu digital độc đáo nhất của An Cường nhé! 
- Golden Veins
Tumblr media
Màu Golden Veins hay còn được gọi là màu vân hoàng kim. Nếu bạn đã quá quen thuộc với những tông màu trắng đơn giản thì tại sao không thử phá cách với màu trắng kết hợp những đường vân vàng cực kỳ bắt mắt này. 
Golden Veins mang màu sắc nhã nhặn, đơn giản cùng các đường vân hoàng kim bắt mắt. Bạn có thể ứng dụng tông màu này vào các không gian nội thất tối giản, hiện đại hay phong cách tân cổ điển, metallic sang trọng. Golden Veins cũng là lựa chọn đáng cân nhắc để ốp tường trang trí phòng khách, phòng ngủ hoặc phòng bếp, nhằm tăng vẻ đẹp thẩm mỹ cho không gian sống hiện đại. 
- Delia
Tumblr media
Màu Delia cũng là một trong 5 màu digital của thương hiệu An Cường đang được yêu thích nhất hiện nay. Với tông màu be chủ đạo cùng họa tiết giả vải tạo nên một phong cách nội thất mang hơi hướng Bắc Âu cổ điển đầy sang trọng. Họa tiết giả vải cũng góp phần làm cho Delia có nét đẹp mềm mại, gần gũi tự nhiên, tạo nên một không gian sống thư thái và nhẹ nhàng.  
Nhờ tông màu trung tính cùng các đường vân lạ mắt, Delia dễ dàng kết hợp được với nhiều kiểu thiết kế nội thất, đặc biệt là phong cách Scandinavian hoặc Rustic. Delia có thể được dùng để decor tường phòng khách, phòng ngủ hoặc phòng ăn. 
- Oktoberfest
Tumblr media
Oktoberfest là tên lễ hội bia lớn nhất thế giới được tổ chức tại khu đồng cỏ Theresienwiese của nước Đức. Và đúng như cái tên, màu Oktoberfest là một màu digital mang hơi hướng cổ điển cùng những điểm nhấn ấn tượng. Màu Oktoberfest sở hữu gam màu vân gỗ hơi ngả vàng, cùng những họa tiết đặc trưng về mùa lễ hội bia độc đáo này như hình ảnh ly bia, bánh vòng xoắn Brezel hay những dòng chữ München - Wiesn (thành phố diễn ra lễ hội), Bier (bia trong tiếng Đức),... 
Với gam màu pha nét cổ điển cùng những phông chữ độc đáo, Oktoberfest là một lựa chọn lý tưởng cho nội thất theo phong cách Retro hay Country style. Gam màu này có thể được ứng dụng để decor quầy bar, tủ bếp hoặc khu vực phòng bếp. 
- Rainbow metal
Tumblr media
Một trong những màu digital gây ấn tượng mạnh mẽ nhất chính là Rainbow metal. Với tông xanh huyền bí kết hợp cùng họa tiết cầu vồng và hoen ố của kim loại, màu Rainbow metal sẽ tạo nên một điểm nhấn độc đáo cho ngôi nhà của bạn. 
Tông màu Rainbow metal với sắc xanh vàng tự nhiên đan xen sẽ cực kỳ phù hợp với ngôi nhà theo đuổi phong cách Rustic mộc mạc nhưng không kém phần ấn tượng. Màu này thường được sử dụng để ốp tường phòng khách, giúp tạo điểm nhấn cho tổng thể ngôi nhà. 
- Cabana
Tumblr media
Màu Cabana với sắc xanh lá - xanh dương - vàng đan xen nhau cùng những vân gỗ độc đáo sẽ giúp làm mới và tạo điểm nổi bật cho không gian sống của bạn. Tông màu Cabana mang lại một vẻ đẹp có phần rực rỡ, tươi tắn và trẻ trung. Một bức tường với điểm nhấn màu sắc Cabana sẽ giúp làm mới không gian sống của bạn trở nên hiện đại và bắt mắt hơn. 
Cabana với sự pha trộn màu sắc tươi sáng sẽ là một gợi ý hoàn hảo cho ngôi nhà theo phong cách hiện đại hay phong cách Bohemian đầy phóng khoáng, trẻ trung. Màu Cabana có thể được ứng dụng để decor phòng khách, phòng bếp để tạo ấn tượng độc đáo cho không gian. 
5 màu digital trên đây được ứng dụng vào đa dạng các phong cách thiết kế từ truyền thống đến hiện đại với một vẻ đẹp riêng biệt. Để thay áo mới cho ngôi nhà bằng những tông màu mới lạ trên bạn có thể tham khảo vật liệu gỗ công nghiệp của An Cường. Đây là thương hiệu chuyên cung cấp các loại gỗ công nghiệp chất lượng cao với giá thành phải chăng, phù hợp với hầu hết khách hàng tại Việt Nam. Nắm bắt nhu cầu decor cũng như làm mới không gian sống của quý khách hàng, An Cường cho ra mắt bộ sưu tập 5 màu sắc cực kỳ bắt mắt thuộc dòng sản phẩm Laminate Kingdom. 
Nếu bạn ưa thích sự đơn giản, tinh tế và có chút nhẹ nhàng thì có thể điểm qua tông màu Delia đầy sang trọng. Tông màu Golden vein với những đường vân hoàng kim nổi bật chắc chắn sẽ là một điểm nhấn ấn tượng cho không gian nội thất tối giản. Rainbow metal sẽ là một lựa chọn hoàn hảo để làm nổi bật ngôi nhà của bạn, mang lại vẻ đẹp hiện đại và đầy độc đáo. Phong cách nội thất ưa chuộng sự tươi mới, hiện đại và trẻ trung chắc chắn sẽ cực kỳ phù hợp với màu Cabana đầy rực rỡ. Ngoài ra, nếu bạn ưa thích phong cách cổ điển cùng những họa tiết, kiểu chữ độc đáo thì có thể tham khảo màu Oktoberfest. 
Bộ sưu tập sở hữu các màu sắc độc đáo kết hợp cùng những họa tiết mới lạ, tạo nên những điểm nhấn trang trí đầy sáng tạo và thổi một làn gió mới vào không gian sống của bạn. 
Những tông màu mới lạ này sẽ giúp bạn thay áo cho ngôi nhà của mình, tạo nên một không gian sống mới mẻ và đầy cảm hứng. Thử ngay 5 tông màu digital cực hot để làm mới không gian nội thất độc đáo và sang trọng hơn nhé.
Xem thêm: Cách trang trí nội thất gỗ công nghiệp hiện đại đơn giản
0 notes
tramanhart · 11 months
Text
Ý tưởng tặng quà cho Tết: Cùng khám phá những lựa chọn phổ biến và ý nghĩa
 Truyền thống Tết Việt Nam không chỉ là thời điểm để gia đình sum họp và thưởng thức những món ăn đặc biệt, mà còn là dịp để trao nhận quà tặng. Việc tặng quà không chỉ biểu thị sự tri ân và lòng thành kính, mà còn là cách thể hiện t��nh cảm và chúc phúc cho người thân, bạn bè và đồng nghiệp trong năm mới. Tuy nhiên, việc chọn quà Tết thích hợp không phải lúc nào cũng dễ dàng. Vậy, trong bài viết này, chúng ta sẽ cùng khám phá những ý tưởng về quà tặng Tết phổ biến và ý nghĩa, giúp bạn tạo nên những khoảnh khắc đáng nhớ và ấm áp trong dịp Tết đang đến gần.
1. Một vài phong tục ngày tết ở Việt Nam
Việt Nam có nhiều phong tục và truyền thống độc đáo trong cuộc sống hàng ngày cũng như trong các dịp đặc biệt như Tết. Dưới đây là một số phong tục phổ biến ở Việt Nam:
Lễ cúng tổ tiên: Trong dịp Tết, người Việt thường tổ chức lễ cúng để tưởng nhớ, tri ân tổ tiên. Đây là dịp để tất cả các thế hệ trong gia đình đoàn tụ, cầu nguyện cho sự bình an, phúc lợi và tôn vinh ông bà tổ tiên.
Lì xì: Lì xì là phong tục truyền thống của người Việt trong dịp Tết. Người lớn tuổi sẽ trao lì xì (thường là tiền mặt) cho trẻ em và người đến chúc Tết. Đây là cách chúc phúc và mang lại may mắn trong năm mới.
Đón giao thừa: Vào đêm giao thừa, gia đình sẽ tụ họp lại để đón chào năm mới. Mọi người cùng nhau ăn bữa tối, thắp nén nhang, tiễn biệt năm cũ và chờ đợi chạng vạng năm mới đến.
Mâm ngũ quả: Mâm ngũ quả là một phần không thể thiếu trong mâm cỗ Tết. Năm quả biểu trưng cho ngũ phúc - phúc, lộc, thọ, khí và an.
Thăm nhà và chúc Tết: Trong những ngày đầu năm mới, những người anh em trong họ hàng thường đến chơi nhà nhau và chúc Tết. Đây là cơ hội để gia đình, bạn bè và người thân sum họp, chia sẻ niềm vui và gửi lời chúc tốt đẹp cho nhau.
Xông nhà: Xông nhà là hoạt động mở đầu năm mới, thường được thực hiện trong ba ngày đầu tiên của Tết. Người dân sẽ lao động và vệ sinh nhà cửa, chú trọng vào việc đón lộc vào nhà và tiễn xui đi.
Cúng bánh chưng, bánh tét: Bánh chưng và bánh tét là hai món bánh truyền thống trong Tết. Đây là một phần của lễ cúng tổ tiên và biểu trưng cho lòng thành kính và lòng yêu thương đối với tổ tiên.
Cành đào: Cành đào là một biểu tượng quan trọng và phổ biến trong dịp Tết ở Việt Nam. Đào được coi là cây mang lại sự phồn thịnh, may mắn và thịnh vượng. Cành đào thường được coi là biểu tượng của sự tươi mới, khởi đầu mới và hy vọng trong năm mới. Nó cũng mang ý nghĩa về sự thịnh vượng, may mắn và thành công.
Đây chỉ là một số phong tục phổ biến trong ngày Tết ở Việt Nam. Mỗi vùng miền và gia đình có thể có những phong tục riêng biệt và đặc trưng của mình.
2. Gợi ý quà tặng ngày tết nên tặng quà gì?
Truyền thống Tết Việt Nam là dịp để trao nhận quà, đồng thời biểu thị lòng tri ân và tôn vinh sự quan trọng của gia đình và bạn bè. Dưới đây là một số ý tưởng về quà tết phổ biến:
Lì xì: Lì xì là một phong tục truyền thống trong dịp Tết, thường là số tiền nhỏ được đặt trong các phong bì đỏ. Đây là cách tốt nhất để chúc phúc và may mắn cho người nhận.
Trái cây tươi: Trái cây tươi là một món quà phổ biến và ý nghĩa trong dịp Tết. Những loại trái cây như lê, táo, nho, cam, và dứa thường được tặng để biểu thị sự sung túc và thịnh vượng.
Bánh kẹo: Bánh kẹo là một phần không thể thiếu của mâm cỗ Tết. Bạn có thể chọn những loại bánh kẹo truyền thống như bánh chưng, bánh tét, bánh dày, kẹo mứt, hay các loại bánh ngọt khác.
Rượu, bia: Rượu và bia là món quà phổ biến trong dịp Tết. Tuy nhiên, hãy chắc chắn rằng người nhận thích uống và tuân thủ luật pháp về việc sử dụng rượu, bia.
Đồ trang trí Tết: Bạn cũng có thể tặng các vật trang trí Tết như cây mai, cây quất, hoa đào, hoa mừng tuổi hoặc các vật phẩm trang trí khác để giúp gia đình, bạn bè trang hoàng không khí Tết.
Quần áo mới: Một món quà khá phổ biến và ý nghĩa trong dịp Tết là quần áo mới. Đây là cách để chúc người nhận có một khởi đầu mới và may mắn trong năm mới.
Sách, phim, đĩa nhạc: Nếu bạn biết sở thích của người nhận, bạn có thể tặng sách, đĩa phim hoặc đĩa nhạc mà họ yêu thích. Đây là món quà mang tính giáo dục và giải trí.
Quà lưu niệm: Nếu bạn muốn tặng một món quà đặc biệt và lưu niệm, bạn có thể chọn những vật phẩm đại diện cho văn hóa truyền thống của Việt Nam, như áo dài, hòn non bộ, hoặc các món đồ thủ công.
>>>Xem thêm: Tượng đồng cao cấp tặng quà ngày Tết
Nhớ rằng, quan trọng nhất khi tặng quà là tình cảm và ý nghĩa mà nó mang lại. Hãy chọn những món quà phù hợp với sở thích và giá trị của người nhận.
1 note · View note